Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 5 » Phần 65

Dương Thần - Quyển 5

Phần 65

Christine không hề cảm thấy bất ngờ, cười tao nhã với những người ngồi cùng bàn rồi lại nói với Yeon – hee Lee:

– Tôi không có loại túi như của Yeon tiểu thư đây, Yeon tiểu thư đề cao tôi quá rồi, nhưng tôi mới phát hiện ra hình như chủ tịch Lâm của chúng ta cũng có thì phải.

Nói xong Christine hướng sang phía Lâm Nhược Khê bên phía cạnh Dương Thần, cười nói:

– Cái túi kia của chủ tịch Lâm hình như cũng là Hermes thì phải.

Lâm Nhược Khê chậm rãi nhấp một ngụm rượu vang, đang tự hỏi phải nên ứng phó như thế nào với sự tình này, bỗng nhiên bị Christine hỏi như vậy cũng hơi có chút mơ hồ nhưng ngay lập tức liền hiểu ra sự việc, cô khẽ gật đầu đáp:

– Ừ, đúng vậy.

Yeon – hee Lee ánh mắt lộ vẻ khinh thường, theo cách nhìn của cô ta, kể cả có là túi Hermes đi nữa thì khắp Trung Hải cũng không chắc tìm ra được một chiếc có cùng đẳng cấp với túi của mình.

Trong ánh mắt tò mò của những người ngồi đó, Lâm Nhược Khê thản nhiên nhặt lấy chiếc túi trắng của mình đang để dưới đất.

Tất cả mọi người có mặt đều thổn thức, chiếc túi Hermes lại có thể tùy tiện để dưới đất thì chắc cũng chẳng phải hàng xa xỉ gì, cũng không biết vì sao Christine lại chỉ Lâm Nhược Khê lôi túi ra xem, như vậy chẳng phải là làm mất mặt chủ tịch hay sao?

Tuy nhiên, khi đặt chiếc túi lên bàn, một vài người ngồi gần đó có mắt nhìn liền ngay lập tức phát hiện ra chiếc túi này không hề tầm thường.

– Cái này…

Một nghệ nhân chế tác nổi tiếng ngạc nhiên thốt lên:

– Chỗ mở miệng túi này có phải ký hiệu chữ “V” ngược không?

– Hình như là… đúng rồi.

Một nhạc sỹ khác cũng nhìn thấy nét đặc biệt lên tiếng:

– Hình như tôi nhớ là ký hiệu này có ý nghĩa gì đặc biệt.

Nghệ nhân chế tác kia cười ha ha, không nói gì, chỉ có điều liếc nhìn Yeon – hee Lee vẻ châm chọc.

Yeon – hee Lee cảm thấy không thoải mái, trong mắt cô ta, cái túi xách trắng kia cũng không phải là loại thịnh hành, thậm chí kiểu dáng còn có phần hơi cũ, cái túi có thể tùy tiện để dưới đất thì làm sao có thể là thứ gì ghê gớm chứ. Thế nhưng ánh mắt của những người khác lại như đang chờ đợi xem trò hay của cô nàng.

Christine thấy thời khắc cũng đã đến, khóe miệng nhếch lên vẻ xấu xa, ánh mắt biểu hiện vô tội nói:

– Túi Birkin của Hermes hi hữu nhất không phải là da cá sấu mà là loại da cá sấu hoang. Hơn nữa loại da cá sấu hoang tự nhiên lại vô cùng hiếm có, đó là loại rất khó bắt giết chứ không phải là loại cá sấu nuôi, ít nhiều gì nguồn cung cũng rất hạn chế, cho nên mỗi chiếc túi làm bằng da cá sấu tự nhiên đều có dấu hiệu chữ “V” ngược.

Lời giải thích này vừa nói ra, mọi người ở đây đều liên tục gật đầu, đây đều là những người trong giới thượng lưu đã lâu, cho dù chưa hề thấy nhưng cũng đã được nghe nói qua.

Yeon – hee Lee ngay lập tức vẻ mặt đỏ bừng, chỉ hận một nỗi không thể dời đi ngay được.

Lời nói của Christine như lưỡi dao sắc nhọn cứa vào tim cô.

Lâm Nhược Khê không ngờ Christine lại lấy chiếc túi của mình để chống chọi lại Yeon – hee Lee gay gắt như vậy. Với vai trò chủ nhân cô cảm thấy mất nhiều hơn được, dù sao cũng là quan hệ hợp tác thương gia và nghệ sĩ nhưng lại không có biện pháp xoay chuyển tình thế nên chỉ đành lấy lại chiếc túi đặt xuống đất.

– Chiếc túi này không phải của tôi mà là của bà nội tôi từng dùng đã để lại cho tôi, là một chiếc túi rất cũ rồi, chiếc túi của Yeon tiểu thư còn đẹp hơn nhiều.

Lâm Nhược Khê cười nhạt nói.

Lời này nghe ra không tồi, nhưng những người hiểu chuyện đều biết rất rõ Yeon – hee Lee chưa hề lấy lại được chút sĩ diện nào của mình.

Túi chế tác bằng loại da cá sấu quý hiếm, cho dù là vài thập niên trước đó đi nữa thì cũng là một vật phẩm kinh điển trong số những vật phẩm kinh điển, thậm chí còn có thể là loại độc nhất vô nhị trên thế giới bao gồm cả về giá trị, đừng nói vài trăm nghìn, kể cả vài triệu cũng không biết chừng.

Chiếc túi vô giá như vậy mà bị Lâm Nhược Khê tùy ý để dưới đất, lại so với việc Yeon – hee Lee để chiếc túi mấy chục ngàn lên bàn khoe khoang thì chính là một sự châm chọc vô cùng lớn.

So bì túi xách cũng chỉ là một đề tài trên bàn ăn, chẳng ai hứng thú nói mãi đến chuyện không đầu không cuối đó.

Cùng lúc mọi người bắt đầu tán gẫu những đề tài khác, Dương Thần từ đầu đến cuối chỉ lo ăn uống không hề nói lời nào, ngoại trừ một vài lần nâng chén với khách thì hình như hắn cũng không hề quan hệ với ai.

Khi đề tài lại chuyển về Christine, một nhạc sỹ hỏi han:

– Cô Christine lần này đến tham dự cuộc tuyển chọn của Ngọc Lôi quốc tế hẳn là có quan hệ rất tốt với Chủ tịch Lâm đây?

Kỳ thực với vấn đề như vậy, đại đa số mọi người đều cảm thấy là như vậy. Thế nhưng Christine ngôi sao quốc tế bận rộn như vậy, ai đến Hoa Hạ làm bình thẩm làm gì, người có thể mời, được cũng chỉ có vị chủ tịch xinh đẹp khiêm nhường của Ngọc Lôi.

Kết quả, Christine lắc lắc đầu cười nói:

– Đây mới là lần thứ hai tôi gặp chủ tịch Lâm, sở dĩ tôi đến tham dự hoạt động lần này là bởi vì giám đốc Dương là bạn cũ của tôi, phải không giám đốc Dương thân mến?

Dương Thần liếc nhìn cô, thầm nghĩ nói thẳng “Đúng” chẳng phải là được rồi sao mà lại cứ phải lôi mình vào, chỉ đành nói:

– Trước kia ở Mỹ chúng tôi có thời gian qua lại, tuy nhiên cũng không quen biết lắm.

Lời này cũng chẳng ai tin. Không quen? Không quen đến giúp ngươi làm gì?

Cách nhìn của đám người đối với Dương Thần cao lên vài phần, không nghĩ người đàn ông chỉ cắm đầu lo ăn uống từ đầu đến giờ đây mới là nhân vật chính.

Đúng lúc này, Lâm Nhược Khê cũng nhíu đôi mày thanh tú, lấy một chiếc khăn ướt, giơ tay về phía Dương Thần, dịu dàng lau giúp hắn khóe miệng còn dính dầu mỡ.

– Giống hệt như trẻ con vậy, ăn uống tử tế hơn không được sao?

Lâm Nhược Khê trách móc.

Dương Thần mới đầu ngây ra một lúc, liền ngay lập tức mở miệng, nhẹ nhàng chỉ nói cho đủ cho Nhược Khê nghe thấy:

– Động tác rất thành thục mà, trước giờ đâu thấy em luyện qua.

Lâm Nhược Khê quắc mắc nhìn hắn, một chân nhẫn tâm dẫm lên mũi chân Dương Thần dưới gầm bàn.

Dương Thần làm ra bộ dạng ăn đau, hắn biết rõ, phụ nữ làm vậy đối với mình rõ là chỉ muốn nhìn thấy biểu hiện được giáo dục của người đàn ông, không phải sự thực là làm đau.

Hai người này làm một loạt tiểu xảo và biểu hiện, những người khác ngồi quanh đó tự nhiên cũng phát hiện ra vấn đề, có những việc dù là thấy rất tò mò nhưng cũng chỉ dễ trong lòng chứ không nói ra.

Dương Thần sở dĩ buồn bực là bởi vì hắn không ngờ Lâm Nhược Khê sẽ biểu hiện thân mật như vậy trong tình huống này, theo như quan hệ của hai người từ trước tới nay thì đây giống như truyện “Nghìn lẻ một đêm” vậy.

Nghĩ cho kỹ cũng chỉ có thể là vì, trong lòng Lâm Nhược Khê chính là đã coi mình là chồng, đồng thời cũng là trong mắt cô ấy đã có mình. Đối với Nhược Khê mà nói thì địa vị ở công ty, địa vị trong mắt người khác cũng không quan trọng bằng người đàn ông của mình.

Dương Thần trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào thế nhưng ở bên cạnh Lâm Nhược Khê cũng cảm thấy giật mình bất giác, hoặc cũng có thể đối với cô, tất cả những việc này không có gì đặc biệt, cô vốn dĩ vốn là người phụ nữ không quan tâm xem người khác suy nghĩ thế nào, cứ tự làm theo ý mình.

Bữa tiệc kết thúc ai nấy cũng đều vui vẻ, chỉ e rằng có Yeon – hee Lee miễn cưỡng cười nói đến lúc tan cuộc.

Khách khứa dần dần rời khỏi hội trường, bàn của Dương Thần rất tự nhiên rời đi sau cùng. Lúc cảm thấy thời khắc thích hợp, Dương Thần đứng dậy, lấy áo vest ở ghế, dùng mắt khẽ ra ám hiệu với Lâm Nhược Khê.

– Anh về cùng xe với em, còn xe Lincohn kia để đưa Triệu Đằng Vương Khiết về.

Dương Thần nói.

Lâm Nhược Khê không có ý kiến gì, không biết từ khi nào cũng không còn quá kiêng dè để cho người khác thấy mình và Dương Thần đi cùng nhau, thậm chí bản thân cô cũng cảm thấy kỳ lạ.

Christine có một đám người hộ tống rời đi, cũng là không cần Dương Thần phải lo lắng.

Lúc Dương Thần bắt tay với mấy người chuẩn bị rời đi bỗng một vật nhỏ lấp lánh từ trong túi áo vest trên tay hắn rơi ra.

Dương Thần vỗ vỗ trán, đồ vật này chính là sợi dây chuyền hình trăng lưỡi liềm làm bằng bạch kim mà Trịnh Tú tặng mình làm kỷ niệm. Bản thân mình vẫn làm theo lời cô bé luôn mang theo bên người, dù không đeo trên cổ thì cũng để trong túi áo, nhưng cũng đã rơi ra ngoài đến hai lần rồi.

Xoay người giơ tay nhặt chiếc dây lên, Dương Thần đang định bỏ vào túi áo, nhưng không ngờ lại nghe thấy tiếng Yeon – hee Lee đang định rời đi.

– Đây là…

Yeon – hee Lee dường như bắt gặp hình ảnh cực kỳ khoa trương, ánh mắt gắn chặt vào bàn tay Dương Thần đang nhặt dây chuyền, bước nhanh đến trước mặt Dương Thần, vội vã hỏi:

– Giám đốc Dương, có thể cho tôi xem sợi dây chuyền này một chút không?

Dương Thần cảm thấy kỳ lạ, cô ả này chẳng phải mới trước đó còn tỏ ra vẻ không nhìn mình, chẳng phải cũng định đi rồi sao, sao lại quay lại rồi, sợi dây chuyền mặt trăng lưỡi liềm trên tay mình rất đặc biệt sao?

– Đây là một món quà của một người rất quan trọng tặng tôi. Tôi không có ý định trưng ra cho tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Dương Thần không dễ dàng bỏ qua cho Yeon – hee Lee.

Yeon – hee Lee bấy giờ mới đột nhiên tỉnh ngộ, người đàn ông trước mặt mình không dễ gì hòa hảo được, cô không ngừng cắn môi, gương mặt xinh đẹp lúc đỏ lúc trắng, rõ ràng là đang kìm nén hỏa khí.

– Nếu vậy thì… tạm biệt.

Yeon – hee Lee hằn học liếc nhìn Dương Thần, lại thản nhiên nhìn Lâm Nhược Khê rồi sau đó mới đưa trợ lý của mình rời đi.

Đợi Yeon – hee Lee đi rồi Lâm Nhược Khê mới khẽ thở dài, bước lên trước nói:

– Để cho cô ta xem một chút thì có sao đâu, sao con người anh sao lại không nhượng bộ như vây?

Dương Thần nhún nhún vai nói vào tai Lâm Nhược Khê:

– Nhượng bộ thì đâu còn là ông xã em?

Lâm Nhược Khê không nói thêm, chẳng buồn nói với hắn, quay người bước đi.

Dương Thần cười ha hả vội vã đuổi theo.

Chỉ có điều cả hai người đều không biết được, Yeon – hee Lee vừa mới đi khỏi liền vào nhà vệ sinh lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

Không đợi lâu, trong điện thoại truyền tới một giọng nói tiếng Hàn của một người đàn ông lớn tuổi:

– Hee Lee, con gái ngoan, chẳng phải con bận nhạc hội ở Hoa Hạ hay sao? Sao lại có thời gian rảnh gọi điện cho ta thế này?

Yeon – hee Lee cảm xúc vẫn đang trong trạng thái bị kích động, cố gắng kìm giọng nói:

– Ba, hình như con nhìn thấy… trăng lưỡi liềm rồi…

Đầu bên kia điện thoại lập tức trầm xuống, Yeon – hee Lee chỉ có thể nghe thấy tiếng tim mình đang đập rất mạnh.

Thật lâu sau, người đàn ông ở đầu bên kia điện thoại mới nói:

– Con nói rõ cho ba nghe, ba sẽ xử lý.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:43 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 16
Nhiều người đến như vậy, lại công nhiên trái với minh ước chư thần, chắc chắn là không có ý tốt. An Tâm trong mắt cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng, đứng dậy, nói với Lâm Nhược Khê: Chị Nhược Khê, ông xã anh ấy vẫn còn ở Hồng Hoang cảnh sao? Lâm Nhược Khê không nóng vội, cầm lấy khăn ăn màu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 21
Phục Thanh và Ưng Vô Địch vẫy tay một cái, mười mấy người chung quanh rút vũ khí phòng bị. Miêu Nghị lạnh lùng nhìn quanh, nhìn thấy đám người kia cầm Khổn Tiên Thằng với bộ dạng tùy thời tấn công. Đám người Phục Thanh và Ưng Vô Địch chưa từng lĩnh giáo thứ này. Miêu Nghị hắn đã lĩnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Bạn hoàn hảo quá - Tác giả The Kid
Chương trình “Bạn hoàn hảo quá!” đang được phát sóng trên tivi, thu hút đông đảo người xem vì mang không khí vui nhộn, sôi động. Đây là một cuộc thi ca hát. Mỗi thí sinh sẽ chọn một hình tượng ca sĩ thần tượng để hóa thân. Mỗi tuần họ sẽ trình diễn một bài hát. Ban giám khảo...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 12
Lúc ngày đại hán mới quay người lại, sắc mặt có chút phức tạp nhìn thoáng lão giả rồi thở dài một hơi. “Tại sao, đạo hữu đối với quỷ Linh Môn vẫn còn lưu luyến vậy?” Trong đám mấy tên Luyện khí kỳ đệ tử, một gã trung niên nhìn như bình thường đột nhiên mở miệng nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 28
Lục Kinh Vân hung hăng nhìn Bảo Nhi. Trong Phi Linh môn này nếu nói người nó sợ nhất chính là Nam thúc và sư phụ, thế nhưng đối tượng mà nó nằm mơ cũng muốn báo thù chính là Bảo nhi. Bảo nhi gần đây không để ý tới nó, hết lần này tới lần khác đánh nó. Mà ngay cả Bối nhi cũng không giúp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex