Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 21 » Phần 53

Quan Trường - Quyển 21

Phần 53

Thứ nhất là phải điều tra rõ điểm quan trọng trong sự cố của công ty khai thác mỏ An Đạt. Kiểm soát các công nhân bị đuổi việc xem có phải do công nhân tự mình xuống mỏ để lấy than hay không, thì sẽ biết rõ được chân tướng. Tin chắc rằng các công nhân bị đuổi việc cũng sẽ không cam tâm bị người khác xem như cái bia để ngắm bắn.

Điều thứ hai là ám chỉ ở dưới mỏ không còn ai sống sót, bỏ bớt quá trình cứu người, trực tiếp khai quật, ngụ ý rất rõ ràng, sớm đào ra được thi thể mới có thể nhanh chóng tìm được chân tướng thật sự.

Điều thứ ba là cho Phùng Kiến Siêu và Âu Khắc Nhân cùng nhau đại diện an ủi những gia đình có người gặp nạn là muốn kéo Lôi Trị Học xuống nước. Âu Khắc Nhân là trợ thủ đắc lực của Lôi Trị Học ở Tỉnh ủy, y ra mặt an ủi gia đình nạn nhân cũng như là đại diện cho Lôi Trị Học và Tỉnh ủy ra mặt.

Và để Trần Diễm ra mặt giúp đỡ là có hai nguyên nhân, một là Trần Diễm thân là một tay anh chị ở Tấn Dương, là một người có tiếng là khéo giao tiếp ở tỉnh Tây, năng lực giao tiếp tất nhiên xuất chúng. Hai là đưa Trần Diễm đứng trước mũi tàu, cùng Phùng Kiến Siêu, Âu Khắc Nhân cùng ra mặt tiến hành công tác an ủi, có thể đảm bảo được Giang Cương trong lúc cấp bách không ra tay với cô ấy.

Bốn điều kiến nghị, càng thể hiện rõ Vương Hướng Tiền nóng lòng muốn gội rửa sạch quan hệ với Giang Cương, và còn có dụng ý xấu là kéo Giang Cương xuống nước, mời pháp y đến giám định nguyên nhân chết, nếu giám định thì sẽ tìm ra được chân tướng, sẽ khớp với điều kiến nghị thứ nhất.

Bốn điều kiến nghị điều nào cũng sắc bén, nếu những kiến nghị của y đều được Hạ Tưởng chấp nhận thì không hơn một tuần sự cố tai nạn khai thác mỏ sẽ được sáng tỏ.

Sở dĩ điều khiến Vương Hướng Tiền quyết tâm như vậy, định giải quyết vụ tai nạn khai thác mỏ một cách nhanh chóng và quyết đoán là có công lao của Nga Ni Trần và Trần Diễm đã cùng nhau ra mặt khuyên bảo, và còn có sự kinh hãi của Vương Hướng Tiền khi nhìn thấy một cái xác chết còn mới.

Sự việc có sự chênh lệch, những người đã chết, mạng người là trên hết, y biết được tai nạn khai thác mỏ là muốn tạo sự rắc rối cho Hạ Tưởng, muốn kéo Hạ Tưởng xuống nước, đó chỉ có thể là một thứ mơ mộng hão huyền từ một phía.

Vốn dĩ Vương Hướng Tiền còn có thái độ hoài nghi Hạ Tưởng có biết sự thật của sự cố tai nạn khai thác mỏ hay không, nhưng sau khi Hạ Tưởng mở một cuộc họp báo thì trong lòng y mới chắc chắn rằng, nếu Hạ Tưởng đã không biết rõ được nguyên nhân hậu quả của sự việc thì Hạ Tưởng cũng sẽ không mở cuộc họp báo để nói dối và lấy tiền đồ của mình ra làm trò đùa.

Những điểm trên đan xen vào nhau cũng đủ khiến cho Vương Hướng Tiền đưa ra được lựa chọn chính xác!

Trên thực tế không thể chỉ vì một cái xác chết mà khiến cho Vương Hướng Tiền kinh hãi được, chủ yếu là Vương Hướng Tiền cảm thấy cái xác rất quen thuộc, cuối cùng nghĩ kỹ lại mới nhớ ra, nếu y đoán không sai thì người chết là lão Tiền!

Lão Tiền không phải là người có tiếng tăm gì nhưng lại là người quen của Vương Hướng Tiền. Năm đó khi Vương Hướng Tiền đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tấn Dương đã quen biết với lão Tiền, còn có vài lần uống rượu chung với lão, y có ký ức sâu sắc với lão Tiền không phải là vì tính hiếu kỳ và sự trung thực, mà là lão Tiền có ba người con trai, những người con trai của lão đều là những người khó gần.

Hơn nữa ba đứa con của lão đã cưới ba người vợ, ai cũng dữ như sư tử Hà Đông vậy, nếu ai động đến nhà họ thì không tránh khỏi mỗi ngày bị họ mắng chửi xối xả, họ chửi cả một ngày một đêm mà không lặp lại một câu nào.

Nói ra có lẽ người ngoài cũng không tin Vương Hướng Tiền trong thoáng chốc khi nhìn thấy thi thể của lão Tiền liền lập tức liên tưởng đến tình cảnh ba người con trai và con dâu của lão Tiền ngồi trước cửa Tỉnh ủy chửi rủa, lúc đó y đã rùng mình, trong lòng nghĩ đừng nghĩ rằng y là Phó tỉnh trưởng thường vụ, nếu chọc tức ba người con trai và con dâu của lão Tiền thì y cũng sẽ không chịu nổi và tìm đường chạy.

Lịch sử không hoàn toàn do những nhân vật nổi tiếng tạo ra, có rất nhiều chuyện những người bình thường cũng có thể ảnh hưởng đến tiến trình của lịch sử, thúc đẩy tiến trình phát triển của sự việc. Nếu lão Tiền ở dưới suối vàng mà biết được cũng vui rồi, Vương Hướng Tiền đường đường là một Phó tỉnh trưởng thường vụ cũng vì sợ miệng lưỡi đàn bà mà lựa chọn con đường đúng đắn, thật là một câu chuyện cười làm cho người khác phải dở khóc dở cười.

Hạ Tưởng gật đầu:

– Bốn điều kiến nghị của đồng chí Hướng Tiền nói ra rất kịp thời, như là một trận mưa giữa lúc trời nắng hạn.

Hắn lại khẽ lắc đầu:

– Nhưng cho Trần Diễm đứng ra giúp đỡ tiến hành công tác thăm hỏi thì không mấy thích hợp.

Cũng như Hạ Tưởng đã tán thành 90% lời đề nghị của Vương Hướng Tiền, chỉ bác bỏ tình tiết nhỏ là cho Trần Diễm ra mặt.

Hạ Tưởng và Vương Hướng Tiền đã quyết định bốn điều kiến nghị xử lý sự cố tai nạn khai thác mỏ, gọi là “Hạ Tứ Điều”.

Vốn phải là “Vương Tứ Điều” nhưng theo nguyên tắc ưu tiên anh cả trước cho nên trở thành “Hạ Tứ Điều” của Hạ Tưởng, cũng có thể lý giải, nếu không do Hạ Tưởng gật đầu phê chuẩn thì “Vương Tứ Điều” cũng không thể thi hành được.

Cũng có sức ảnh hưởng sâu sắc như cuộc họp báo của Hạ Tưởng, “Hạ Tứ Điều” được xem như bảng tham khảo trong việc xử lý sự cố tai nạn khai thác than ở tỉnh Tây từ nay trở về sau, trở thành một kiểu mẫu đúng cho tất cả mọi người. Sau này ở trong nước phàm là xảy ra tai nạn trong khai thác mỏ đều sẽ cùng tham khảo “Hạ Tứ Điều” để có những bước xử lý tiếp theo sau tai nạn.

Vương Hướng Tiền cũng lấy làm vui mừng, cả đời Hạ Tưởng đã mở ra rất nhiều tiền lệ, chỉ có mấy tiền lệ không phải do chính Hạ Tưởng khai sáng được lưu truyền đến đời sau, đề nghị của y chiếm một trong số đó.

Hạ Tưởng và Vương Hướng Tiền lập tức mở một cuộc họp ngay tại hiện trường, với tinh thần sẽ thực hiện bốn điều chỉ thị và đã đưa ra quyết định. Trong cuộc họp ngoài Hạ Tưởng và Vương Hướng Tiền ra còn có Bí thư trưởng Tỉnh ủy Âu Khắc Nhân và Bí thư trưởng Ủy ban nhân dân Mã Dục.

Kỳ lạ là, Phùng Kiến Siêu từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện, là một Phó tỉnh trưởng Ủy viên thường vụ, xảy ra sự cố tai nạn khai thác mỏ lớn như vậy mà không xuất hiện thì thật không hợp lẽ thường. Hơn nữa càng khiến cho mọi người nghĩ không ra là Phùng Kiến Siêu lại đi thị sát công tác trong thời kỳ nhạy cảm như thế này.

Chẳng lẽ nói, Phùng Kiến Siêu đã bị cho ra rìa? Trong Tỉnh ủy dư luận xôn xao, biểu hiện của Phùng Kiến Siêu trở thành đề tài nóng trong sự cố tai nạn khai thác mỏ lần này.

Âu Khắc Nhân là một Bí thư trưởng của Tỉnh ủy, trên nguyên tắc là đại quản gia của Tỉnh ủy, trên thực tế y là quản gia của Lôi Trị Học, trong vấn đề xử lý sự cố tai nạn khai thác mỏ Hạ Tưởng đã trực tiếp phái y và Mã Dục cùng tiến hành công tác thăm hỏi những gia đình có nạn nhân gặp nạn, ngoài mặt y không có ý kiến, đã nhận lời ngay nhưng lại âm thầm gọi điện cho Lôi Trị Học xin ý kiến.

Hạ Tưởng là Tỉnh trưởng, cũng là Phó thư ký Tỉnh ủy được xếp hàng đầu, có quyền lực chỉ huy Bí thư trưởng của Tỉnh ủy. Cho dù Lôi Trị Học trong tai nạn khai thác mỏ từ đầu đến cuối đã không phê chỉ thị gì, cũng không phát biểu quan điểm, giao cho Hạ Tưởng toàn quyền xử trí, nhưng trên thực tế sức ảnh hưởng của Lôi Trị Học ở khắp mọi nơi.

– Bí thư Lôi, tình hình cụ thể là như thế này…

Âu Khắc Nhân mượn giờ nghỉ trong cuộc họp đã đi ra bên ngoài đến chỗ vắng người tỉ mỉ báo cáo tóm tắt cuộc họp cho Lôi Trị Học biết.

– Trong việc xử lý sự cố tai nạn khai thác mỏ đồng chí Hạ Tưởng đã có lý và có chứng cứ, trên nguyên tắc thì tôi đồng ý với sự sắp xếp của anh ta.

Lôi Trị Học tỏ thái độ công bằng chính trực, thực tế trong lòng y biết rõ sự việc phát triển đến nước này đã hoàn toàn khác xa với suy nghĩ ban đầu của y, bây giờ y không thể nhúng tay vào ngăn cản sự tiến triển của sự việc được nữa, chỉ có thể “thuận theo chiều gió”.

Một hàm ý khác của “thuận theo chiều gió” là sẽ hi sinh Giang Cương.

Dù sao thì phía sau vụ tai nạn khai thác mỏ không có bóng dáng của y trong đó, ngược lại là Vương Hướng Tiền không thể thoát khỏi việc bị liên quan, nếu chẳng may đến lúc đó Giang Cương khai Vương Hướng Tiền ra thì y lại muốn xem Vương Hướng Tiền sẽ có kết cục như thế nào vì đã nóng lòng biểu hiện trước mặt Hạ Tưởng.

Trong lòng Lôi Trị Học gần như cười khẩy, Vương Hướng Tiền trên hô dưới ứng, tưởng rằng gặp gió bẻ lái là thông minh hơn người nhưng lại không biết rằng hành động của y đã khiến cho Thủ trưởng không hài lòng, hơn nữa y đã đặt mình vào nơi nguy hiểm.

Đương nhiên, Lôi Trị Học không biết nguyên nhân chính của việc Vương Hướng Tiền đã chuyển hướng khi lâm trận, y còn tưởng rằng những công nhân khai thác mỏ gặp nạn đều đã chết.

– Khắc Nhân, anh hãy sắp xếp thời gian, tôi sẽ cùng những người trong mạng lưới điện quốc gia và mạng điện ngầm tỉnh Tây tiến hành một cuộc thảo luận ba bên.

Nhân cơ hội toàn bộ tinh thần và thể lực của Hạ Tưởng đều tập trung vào sự cố tai nạn khai thác mỏ, thì Lôi Trị Học quyết định bắt tay vào việc tái tổ chức mạng điện ngầm của Tỉnh Tây.

Nếu sự cố tai nạn khai thác mỏ không thể đem lại lợi ích chính trị cho y, lại là sự việc do Ủy ban nhân dân quản lý thì y không muốn tham gia vào, chi bằng để tâm đến nơi khác, mượn cơ hội để tập trung vào tìm hướng đột phá trong việc đối đầu giữa mạng điện ngầm tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia, cũng là để tìm một vốn liếng kha khá để cá cược vào chuyện nhập cục.

Âu Khắc Nhân tự nhiên hiểu được dụng ý của Lôi Trị Học:

– Tôi sẽ sắp xếp ngay, xin Thư ký Lôi cứ yên tâm, mọi việc đều sẽ ổn thỏa.

Việc xử lý sự cố tai nạn khai thác mỏ đang rất căng thẳng và được tiến hành một cách nhanh gọn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai sẽ có thể có kết quả điều tra sơ bộ. Hạ Tưởng quyết định ngày mai hoặc trễ lắm là ngày mốt sẽ mở thêm một cuộc họp báo.

Liên tục mở cuộc họp báo công bố kết quả xử lý là một tình tiết quan trọng trong kế hoạch của hắn.

Sau khi tan sở, mang theo một cơ thể mệt mỏi về nhà, từ khi vừa xuống máy bay đến giờ hầu như hắn không được ngồi yên một giây nào, họp liên tục, họp ở hiện trường và họp ở Tỉnh ủy, mệt đến nỗi toàn thân rã rời. Quan chức cũng là người, phía sau sự hào nhoáng cũng có nỗi khổ tâm, Tào Thù Lê đã nấu xong cháo và nướng xong bánh chờ Hạ Tưởng về.

Hạ Tưởng ăn bánh mà mình yêu thích, ăn một chén cháo thơm lừng, và gắp một dĩa dưa muối mà Tào Thù Lê tự làm, đột nhiên liền vô cùng xúc động và nói:

– Có lúc nghĩ lại, hạnh phúc cũng thật đơn giản, chính là khi mệt có một chiếc giường, đói thì có cái bánh, bệnh thì có người lo, nhưng con người có lòng tham vô đáy, cho dù đã có số tài sản cả trăm triệu cả tỷ cũng không chịu từ bỏ một lợi ích cỏn con trước mắt, kết quả bị lòng tham của mình hại chết.

– Anh lại có đạo lý lớn gì nữa? Em không biết lòng tham của con người lớn bao nhiêu, em chỉ biết được các nhà khoa học đã làm một thử nghiệm…

Tào Thù Lê nói là không biết, dựa vào trí thông minh của cô ấy làm sao mà cô ấy không biết? Chẳng qua là chỉ muốn khiến cho Hạ Tưởng cảm thấy vui hơn thôi:

– Nhốt một chú khỉ vào trong lồng, bên ngoài lồng lại có một trái chuối, chú khỉ đưa tay ra ngoài lấy trái chuối, tay bị kẹt ở bên ngoài chiếc lồng, vì muốn ăn được chuối nó đã không chịu buông tay, cuối cùng cái lồng bị cháy, lửa lan lên người nhưng nó vẫn không nỡ bỏ trái chuối để chạy thoát thân.

Hạ Tưởng mỉm cười:

– Con người thông minh hơn con khỉ được bao nhiêu? Đều vì lợi ích mà không chịu buông tay, thà chết trong lòng tham của mình.

Sau bữa cơm, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đang nói một số việc nhà, trò chuyện về tương lai của Hạ Đông, lại có một cuộc gọi không đúng lúc gọi đến.

Là Quý Như Lan.

Quý Như Lan là một cô gái hiền lành và tinh tế, lại gọi điện đến trong lúc Hạ Tưởng đang ở nhà thì nhất định là có việc gì quan trọng. Từ sau khi Tào Thù Lê đến Tấn Dương, những người như Quý Như Lan, Nghiêm Tiểu Thì gồm cả Phó Tiên Tiên chưa ai từng liên lạc với Hạ Tưởng ngoài giờ làm việc.

Hạ Tưởng liền bắt lấy điện thoại:

– Như Lan, có việc gì vậy?
Giang Cương Tử
Tào Thù Lê đến Tấn Dương đã được một thời gian, luôn ở bên cạnh Hạ Tưởng, khơi gợi lại cho cô ấy cảm giác tốt đẹp của ngày xưa.

Từ khi mới quen biết Hạ Tưởng cho tới khi cưới hắn, và cho đến hôm nay, trong nháy mắt đã qua mười mấy năm rồi, cô ấy và hắn rất hiểu về nhau, chưa từng có bất hòa, hơn nữa là vợ chồng trong nhiều năm chỉ cần một ánh nhìn và một cử chỉ thì đã hiểu được ý của nhau.

Gả cho Hạ Tưởng, Tào Thù Lê cảm thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện, nếu cho cô ấy lựa chọn lại lần nữa cô ấy vẫn sẽ yêu Hạ Tưởng khi hắn còn nghèo xơ xác.

Một người phụ nữ tinh mắt sẽ không chọn một người đàn ông đã công thành danh toại. Ở phía sau của bất kỳ người đàn ông công thành danh toại nào cũng đều trải qua kinh nghiệm cọ sát với phụ nữ, cô ấy sẽ không chọn những người đàn ông đã bị người khác chọn qua, cô ấy muốn người đàn ông của cô ấy từng bước đi đến thành công dưới tình yêu ấm áp và sự khoan dung của cô ấy.

Người phụ nữ tốt phải xem người đàn ông của mình như con vậy, cho họ sức mạnh, cho họ hi vọng, dùng tình cảm trong sáng của người mẹ cùng họ trưởng thành, lúc họ không được như ý thì an ủi nỗi đau của họ, khi họ được như ý thì cùng họ vui mừng, sau đó mới cùng họ vun đắp tình cảm trong hôn nhân, sau đó từ từ cùng nhau già đi.

Nếu như người phụ nữ cho rằng có thể bỏ qua những ngày tháng ban đầu cùng nhau vượt qua khó khăn, trực tiếp tìm một người đàn ông đã công thành danh toại, có đầy đủ mọi thứ là một việc vô cùng hạnh phúc, thật ra cô ấy đã sai, vô cùng sai lầm, những người đàn ông công thành danh toại không cùng bạn trải qua những ngày tháng khó khăn, không có tình yêu khắc cốt ghi tâm, hôn nhân được xây dựng trên vật chất xa hoa thì sẽ không vững chắc.

Người đàn ông công thành danh toại chỉ xem diện mạo và cơ thể của bạn, diện mạo có thể là bình hoa, cơ thể thì là công cụ sinh sản. Còn bạn chỉ xem trọng địa vị và tài sản của họ, tài sản có thể đảm bảo được cuộc sống cơm no áo ấm, địa vị có thể khiến cho bạn cảm thấy vinh quang.

Nhưng bạn lại không có cách nào trở thành người duy nhất trong lòng anh ta, đối với anh ta mà nói, anh ta chỉ cần bỏ tiền ra cho bạn là được, không cần phải bỏ ra thời gian và tình yêu.

Hiện tại Hạ Tưởng là quan lớn với chức vụ Tỉnh trưởng, có lẽ một ngày không xa sẽ trở thành nhân vật được mọi người để ý. Cho dù Hạ Tưởng có đi đến đâu thì tình cảm của Tào Thù Lê đối với Hạ Tưởng không hề thay đổi, cô ấy biết Hạ Tưởng là người đàn ông mà cả đời này cô ấy mãi mãi yêu thương nhất, còn trong mắt Hạ Tưởng cô ấy cũng là người vợ duy nhất trong lòng hắn.

Đối với việc xung quanh Hạ Tưởng luôn có nhiều phụ nữ đẹp vây quanh, Tào Thù Lê biết rất rõ nhưng cô ấy không hề ghanh tị và ghen tuông, không phải cô ấy rộng lượng đến mức có thể nhẫn nhịn Hạ Tưởng trái ôm phải ấp, mà là cô ấy tin rằng, Hạ Tưởng là người luôn biết hạn chế, có nguyên tắc, có giới hạn, không bao giờ làm bừa, càng không bị lạc mất phương hướng, hơn nữa cuối cùng hắn cũng biết trở về với cô ấy.

Cô ấy tin rằng, cho dù Hạ Tưởng có thể bay vút lên tận mây xanh thì cô ấy vẫn sẽ nắm chắc sợi dây diều của hắn, mãi mãi không bao giờ thoát khỏi.

Có thể cùng hắn từ một mầm non phát triển thành một cây đại thụ, cảm giác đó thật tốt, Tào Thù Lê vừa dọn dẹp chén đũa vừa nhìn Hạ Tưởng, cũng nghe được cuộc nói chuyện của Hạ Tưởng và Quý Như Lan. Cô ấy cũng biết được giữa Hạ Tưởng và Quý Như Lan có vướng mắc và cũng không nghĩ ngợi nhiều, biết rằng Hạ Tưởng và Quý Như Lan nhất định đang bàn công việc.

Hạ Tưởng hạnh phúc là có một cô vợ hiền hậu.

Căn cứ vào thống kê của tờ báo có uy tín là Lộ Biên Xã, ước tính trong nước có trên khoảng 80% những quan chức lớn trên 40 tuổi trong tình trạng hôn nhân hữu danh vô thực, không yêu cũng không ly dị, 20% còn lại cũng không có quan hệ êm ấm với vợ, hoặc là nghi ngờ lẫn nhau, hoặc là kết hôn vì chính trị. Những quan lớn trong Tỉnh bộ có một cuộc sống gia đình mỹ mãn như Hạ Tưởng không thể nói là không có, cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Đương nhiên, những thống kê trên đều xuất phát từ Lộ Biên Xã, vừa không có tính chuyên nghiệp lại không có căn cứ khoa học, chỉ có thể xem là chuyện cười mà thôi.

Nhưng nói qua cũng nói lại, vô số quan lớn bị thất thế, bất kể là chức vụ cao thấp, bất kể là từ đâu đến thì đa số cùng có một điểm chung đó là có một người vợ tham lam.

Một khi dục vọng của phụ nữ trở nên phóng túng thì còn đáng sợ hơn cả đàn ông. Nếu làm một cuộc thống kê xem có bao nhiêu quan tham vì bị vợ vơ vét hết của cải mà bị xuống ngựa thì con số nhất định sẽ rất đáng kinh ngạc.

Tào Thù Lê không có tham vọng về tiền bạc, đủ xài là được rồi, cũng không tham danh lợi, càng không thích tham gia vào các cuộc hội họp nhảm nhí giữ các phu nhân của những vị quan lớn để cùng khoe chồng khoe sự giàu có. Cô ấy chỉ an phận với công việc của mình, chăm sóc chồng con, làm một người vợ, một người mẹ đằm thắm.

Trước kia Tào Thù Lê cũng có mở công ty kinh doanh, sau này chuyển nhượng lại cho Lam Miệt, hoàn toàn không nhúng tay vào việc kinh doanh. Cô ấy bây giờ trong sáng như một tờ giấy trắng, chỉ là chuyên tâm nghiên cứu những món ăn hợp khẩu vị của Hạ Tưởng, làm thế nào để dạy dỗ con trai học tập tốt, làm thế nào để cùng với hai người đàn ông một lớn một nhỏ từ từ trưởng thành.

Cũng bởi vì tính cách điềm đạm của Tào Thù Lê, Hạ Tưởng mới luôn có một hậu phương vững chắc, khiến cho hắn có thể không cần lo lắng cho hậu phương mà yên tâm bước đi trên con đường làm quan, và có thể một lòng dốc toàn bộ tinh thần vào thực hiện quan niệm chính trị chân chính làm cho dân giàu nước mạnh.

Giọng điệu của Quý Như Lan có chút lo lắng:

– Anh… có tiện nói chuyện không? Cô ấy…

Dù sao cũng là phụ nữ phương nam nên rất tinh tế tỉ mỉ, Hạ Tưởng liền nói:

– Không sao, em có việc gì cứ nói…

– Trần Diễm có thể đã thật sự mất tích…

Quý Như Lan vội vàng nói:

– Sự cố tai nạn khai thác mỏ vừa xảy ra thì không thấy cô ấy nữa. Em tưởng cô ấy đến vũ trường Đường Gia để đi nhảy, ai ngờ gọi điện cho cô ấy cũng không được, đến bây giờ đã gần 10 tiếng đồng hồ mà chẳng có một chút tin tức gì. Mấy ngày gần đây vì chuyện tái tổ chức mạng điện ngầm của tỉnh Tây, mỗi ngày cô ấy đều gặp mặt em để trao đổi công việc…

Trần Diễm dạo gần đây hay xuất hiện trước mặt Hạ Tưởng, trước là Vương Hướng Tiền, bây giờ lại là Quý Như Lan, dù gì cũng là tay anh chị ở Tấn Dương nên sức ảnh hưởng cũng không tầm thường.

Hạ Tưởng suy nghĩ một lúc rồi nói:

– Được, anh biết rồi, anh sẽ sắp xếp cho người đi điều tra. Em cũng phải tiếp tục liên lạc với Trần Diễm, còn nữa, em và Tiểu Thì, Tiên Tiên cũng phải chú ý đến sự an toàn, gần đây có lẽ không được yên ổn.

– Em không sao, lần trước sau sự việc “hoa vô khuyết” thì bên cạnh luôn có người bảo vệ. Ngược lại là Tiểu Thì và Tiên Tiên phải nhắc nhở họ… anh đừng lo, có em ở đây, em sẽ bảo vệ họ…

Trong mấy người họ, Quý Như Lan là lớn nhất, cô ấy gánh vai trò là chị của họ.

Nói xong việc chính, Quý Như Lan lại nhẹ nhàng nói:

– Bên cạnh anh có rất nhiều phụ nữ, cô ấy có ghen không? Có khi nào hỏi không ngừng không? Còn nữa, cô ấy có biết em không? Có biết chuyện giữa anh và em không?

Quý Như Lan là người phụ nữ đầu tiên trong số những người phụ nữ ở bên cạnh Hạ Tưởng cảm thấy vô cùng hứng thú với Tào Thù Lê và luôn truy hỏi không ngớt, còn những người khác bao gồm cả người luôn có kỹ tính như Nghiêm Tiểu Thì cũng rất ít khi nhắc tới Tào Thù Lê ở trước mặt Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng liền bật cười, phụ nữ đúng là không giống nhau, cũng không biết tại sao Quý Như Lan lại cảm thấy có hứng thú với Tào Thù Lê đến thế, chẳng lẽ là bởi vì cô ấy vừa đến Tấn Dương, thì Tào Thù Lê đã kịp thời ở bên cạnh hắn?

– Em đừng có suy nghĩ lung tung.

Hạ Tưởng nhẹ nhàng an ủi Quý Như Lan một câu:

– Mau đi làm những việc chính trước đi…

– Dạ!

Quý Như Lan vâng lời dạ một tiếng, lúc sắp cúp máy đột nhiên lại nghiến răng tinh nghịch nói một câu:

– Buổi tối khi anh cùng cô ấy làm gì đó, có khi nào nghĩ về người phụ nữ khác không?

Hạ Tưởng không nói lời nào, Quý Như Lan cũng có lúc nghịch ngợm vậy sao?

– Em không phải cố ý nghe lén cuộc trò chuyện tình cảm của anh…

Không biết từ lúc nào Tào Thù Lê đã đứng ngay phía sau lưng Hạ Tưởng, cười đùa nói:

– Em muốn nói cho anh biết là con trai của anh rất nhớ anh, muốn anh gọi điện thoại cho nó.

Hạ Tưởng còn mạnh miệng nói:

– Cái gì mà chuyện tình cảm? Nghĩ ngợi lung tung! Thật càn quấy!

– Không phải thì không phải, làm gì mà có tật giật mình vậy?

Tào Thù Lê liền nói:

– Bây giờ anh ở trong vòng bán kính một mét của em thì là chồng em, anh làm gì nghĩ gì cũng đều không thoát khỏi tai mắt của em, chẳng qua là em yêu anh, nên mới rộng lượng tha cho anh mà thôi…

Hạ Tưởng ôm Tào Thù Lê vào lòng, dịu dàng nói:

– Đã là vợ chồng lâu rồi, đừng… mùi mẫn như vậy được không?

– Em đánh anh!

Tào Thù Lê vờ như muốn đánh, Hạ Tưởng liền bật cười ha hả, quay người đi vào phòng đọc sách gọi điện thoại cho con trai.

Trò chuyện vài câu với con xong lại như nhớ ra gì đó liền mở máy tính ra, nói chuyện với Liên Nhược Hạm vài câu, quan tâm một chút về sự trưởng thành của Liên Hạ, lại hỏi tình hình gần đây của con gái. Được biết Liên Hạ tất cả đều rất tốt, con gái được ăn no ngủ ngon thì hắn đã yên tâm rồi.

Tỉnh trưởng phải quan tâm đến nỗi khó khăn của người dân, cũng phải quan tâm đến con cái của mình, trong lòng Hạ Tưởng thấy thật hổ thẹn vì gần đây không mấy gì quan tâm đến Hạ Đông, cũng rất ít quan tâm đến Liên Hạ và con gái, càng khỏi phải nhắc đến Mai Đình và Tiếu Hạ.

Không nghĩ thì tốt hơn, nếu nghĩ lại càng nhớ đến Cổ Ngọc ở châu Âu.

Hiện tại Cổ Ngọc ở trong một thị trấn nhỏ ở bên châu Âu, trời cao đất rộng, trời trong cỏ xanh, dường như là một chốn bồng lai tiên cảnh cách biệt với thế giới bên ngoài.

Cổ Ngọc tu tâm dưỡng tính, tịnh dưỡng tinh thần và thể xác, mỗi ngày tản bộ, lên mạng, sau đó sưu tập một số đồ vật bằng ngọc. Có lẽ chính do sự tiếp cận giữa linh khí của Cổ Ngọc với đồ vật bằng ngọc khiến cho cả người của cô ấy đều tràn đầy sức sống, giống như một viên ngọc linh thiêng.

Cũng có lý để tin rằng, mầm sống mà Cổ Ngọc đang mang trong người nhất định là người có trí tuệ và có nền tảng lớn.

Cổ Ngọc không lên mạng, Hạ Tưởng chỉ để lại lời nhắn. Suy nghĩ một hồi lại để lại vài lời nhắn cho Tiếu Giai và Mai Hiểu Lâm, dặn dò họ phải chăm lo cho bản thân, nuôi dạy con thật tốt v.v… chỉ vài câu đã thể hiện rõ tình cảm tha thiết của người cha.

Sáng ngày hôm sau, tin tức từ hiện trường cứu trợ truyền đến, thông qua giám định ban đầu của pháp y, trong những thi thể không còn nguyên hình ở hiện trường có hai thi thể đã chết hơn 3 ngày, có thể nói trước khi nổ đã là một xác chết rồi.

Còn hai thi thể khác được giám định là mới chết, có thể nói là người sống bị nổ chết!

Tin tức tạm thời đang được giữ kín, nhưng Hạ Tưởng và Vương Hướng Tiền biết được tin tức sớm nhất, sau đó Lôi Trị Học cũng biết được sự thật.

Hạ Tưởng chỉ suy nghĩ một lát, liền quyết định:

– Mã Dục, hãy lập tức sắp xếp mở cuộc họp báo thứ hai về sự cố tai nạn khai thác mỏ của công ty An Đạt.

Vương Hướng Tiền hoảng sợ:

– Tỉnh trưởng Hạ, chuyện người sống, người chết không thể công bố ra bên ngoài, nếu công bố ra sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, sẽ bôi nhọ bộ mặt của tỉnh Tây.

Sắc mặt Hạ Tưởng trầm xuống:

– Sự việc đã đến nước này rồi còn sợ công khai ra sao? Có hậu quả nghiêm trọng ra sao, nếu nghiêm trọng có nghiêm trọng hơn mạng người không? Tỉnh Tây phải làm một tiền lệ đầu tiên là công bố việc xử lý sự cố trong tai nạn khai thác mỏ!

Vương Hướng Tiền suýt chút nữa là ngồi bệt xuống đất, Tỉnh trưởng Hạ thực sự muốn công bố sự thật về cái chết của các công nhân khai thác mỏ vốn đã là những xác chết, tuyệt đối là một chuyện động trời nhất ở trong nước!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:56 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 1
Một chiêu Giang Lưu Thạch Bất Chuyển này vốn là phòng ngự thuần túy, giờ khắc này bị hắn dung nhập Đâu Suất Thần Hỏa cùng ý cảnh của Long Hổ Tượng Lực Quyết, tức thì lực công kích trở nên mười phần, hơn nữa lực phòng ngự cũng càng thêm kinh người! Hắn cải tiến một chiêu này, thậm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 24
Những Quỷ Thụ yêu kia tức thì bị hỏa điểu do Si mị thiên hỏa châu biến thành thiêu đốt đại bộ phận, có không ít đã là chạy trốn, cơ hồ là bị đốt đến không thành quân! Lần này, hành trình đi Vạn Yêu sâm lâm của Lăng Tiếu hoàn toàn là hoành quét tứ yêu kinh khủng nhất chỗ này. Nếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Quan Trường – Quyển 12
Sau cuộc họp, Phạm Tiến, Lương Thu Duệ, Thường Công Trị, Nam Hân Vũ thậm chí cả Chu Minh Hồng đều lần lượt tới phòng làm việc của Hạ Tưởng, hoặc là để báo cáo công việc, hoặc là để chúc mừng.v.v... khiến cho Hạ Tưởng bận túi bụi, nhưng cũng buộc phải phấn chấn lại, không thể để...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mắt Biếc
Tình yêu làm quên thời gian, có ai đó đã nói như vậy. Trong trường hợp tôi, câu nói đó mới đúng làm sao! Từ ngày Trà Long về làng, tôi không nhớ trái đất đã quay quanh mặt trời như thế nào. Ngày và đêm nối tiếp nhau lướt qua như ảo ảnh. Bên trời lá rụng, tôi chẳng hay. Lòng tôi chỉ ngập...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Lục Thiếu Du – Quyển 34
Lục Thiếu Du gật đầu, hắn cũng cười khổ một ít. Vậy tại sao không gọi Thác Bạt gia tộc và Chuyên Tôn gia tộc, ngươi và Thác Bạt gia tộc, Chuyên Tôn gia tộc có quan hệ không phải quá tốt, đặc biệt là Thác Bạt gia tộc, nhưng từ hiện trạng mà nhìn, Thác Bạt gia tộc đã không có năng lực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex