Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv1.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 11 » Phần 30

Hàn Lập - Quyển 11

Phần 30

“Quên đi, cho dù tên yêu ma kia có cường đại hơn nữa, bị trấn áp nhiều năm như vậy, cũng thập phần suy yếu. Huống hồ đi xuống dưới đó cũng có không ít hậu kỳ tu sĩ, đủ để ứng phó hết thảy” Hàn Lập nhìn sâu xuống đáy vực, lạnh nhạt nói.

Rồi sau đó gọi Khuê Linh một tiếng, hai người liền bay xuống phía dưới.

Nay rơi xuống, mới biết vực này sâu không lường được. Ước chừng bay xuống khoảng thời gian uống cạn một chén trà, thế nhưng vẫn chưa thấy đáy.

Hàn Lập cảm thấy buồn bực, trong lòng cũng có chút kinh hãi.

Lúc này bọn họ đang đi qua một chỗ tối tăm không có một chút ánh sáng, nhìn ra xung quanh bốn phía chỉ toàn là một màu đen, không thể nhìn đi quá xa.

Nhưng thật ra nếu ngẩng đầu nhìn lên phía trên, có thể thấy được một tầng bạch quang mơ hồ ẩn hiện.

Nếu là tu sĩ bình thường, tại địa phương này dưới sự hạn chế của thần thức, khẳng định chỉ có thể nhận thấy được động tĩnh phụ cận xung quanh hơn mười trượng mà thôi.

Nhưng Hàn Lập ở nơi đây, lại đem Minh Thanh Linh Mục thần thông mở ra, trong mắt lam quang chớp lóe không ngừng, đem phụ cận mấy trăm trượng thu vào trong mắt.

Cũng không biết bay xuống được bao lâu, đột nhiên Khuê Linh bỗng nhẹ giọng nhắc nhở nói.

“Hàn đạo hữu, rốt cuộc chúng ta cũng tới rồi.”

Hàn Lập nghe vậy bay xuống một đoạn, nhìn kỹ.

Quả nhiên phía dưới cách đó không xa có vài tia quang mang phát ra, mơ hồ nhìn thấy một toà kiến trúc cao lớn đồ sộ.

Thần sắc khẽ động, khi hắn đang muốn tới gần nhìn rõ ràng hơn. Chợt trong mắt dư quang đảo qua, dường như nhìn thấy có một cái gì chợt lóe lên. Một đạo huyết hồng lóe lên dựa vào bóng đêm vô thanh vô tức bay tới.

Hàn Lập ngay lập tức cảm thấy một mùi huyết tinh nồng nặc ập đến trước mặt, làm cho người ta ngửi thấy chỉ muốn ói ra.

Tứ tán chân nhân! Hàn Lập cơ hồ trong nháy mắt nhớ tới người này, trong lòng cảm thấy rùng mình.

Huyết quang nhanh như tia chớp, chợt lóe lên hiện ra ngay trước mắt. Nếu không phải Hàn Lập vẫn đang cảnh giác cao độ, chỉ sợ ngay sau khi phát hiện đối phương, cũng chỉ khoanh tay chờ chết mà thôi.

Lúc này hắn cũng không có một chút lưỡng lự giơ tay lên, một cái tiểu thuẫn (lá chắn) trên mặt ngân quang lóng lánh hiện ra chắn ở phía trước.

Chính là Nguyên Cương Thuẫn!

Tiểu thuẫn nhanh chóng phóng lớn, một tầng bạch quang từ trong tiểu thuẫn hiện ra bao trùm lên người Hàn Lập bảo vệ hắn trong đó.

Huyết quang trong nháy mắt cuốn tới, bao phủ Hàn Lập vào trong đó.

‘Keng’ Một tiếng vang lên, trong huyết quang bỗng hiện ra một thanh hung đao dài hơn trượng, hung hăng chém lên quang tráo.

Đao này kiểu dáng kỳ lạ, rộng không quá hai ngón tay, thân mỏng như tờ giấy, huyết quang chớp động một cách yêu dị.

Quang tráo sau khi nhoáng lên một cái thì liền vỡ vụn. Huyết đao thuận thế trực tiếp chém lên trên mặt Nguyên Cương Thuẫn.

Trên thuẫn quang mang chợt lóe, mặt thuẫn trở lên bóng loáng giống như một chiếc gương. Nhất thời huyết quang cùng ngân quang lóe lên đan xen lẫn nhau, giằng co tại chỗ nhau.

Hàn Lập thần sắc hòa hoãn, trong lòng vừa định buông lỏng, lúc này huyết đao lại không chút dấu hiệu báo trước, bất ngờ uốn cong lại, giống như một con độc xà vòng qua theo một bên cạnh cương thuẫn đi tới, động tác lưu loát quỷ dị, cơ hồ làm cho người ta khó có thể tin được.

Hàn Lập giống như bị độc xà cắn, thân hình chợt bắn nhanh về phía sau, đồng thời mười đầu ngón tay nhằm vào huyết đao không ngừng đánh tới.

“Phanh… phanh…”

Những tiếng động liên tiếp vang lên. Hơn mười đạo kiếm khí màu xanh liên tiếp bắn ra, lại bị các đạo phong nhận của huyết đao toàn bộ đánh tan. Mà lúc này huyết đao ngay cả một chút dừng lại cũng không có lao thẳng tới trước người Hàn Lập.

Hàn Lập sắc mặt trắng bệch, chợt há mồm, phun ra một vật đang được trong một đoàn thanh quang từ trong miệng bay ra.

‘Keng’ một tiếng giòn tan vang lên, huyết đao lại không thể tiếp tục chém được vật kỳ lạ đang được vây trong thanh quang, rốt cuộc đã bị cản lại.

Vật được vây trong thanh quang bao đang chậm rãi chuyển động chính là Hư Thiên Đỉnh!

“Di” Xa xa trong bóng đêm truyền đến một thanh âm của người mang đầy vẻ kinh ngạc.

Mà Hàn Lập nhân cơ hội này, sau lưng hiện ra Phong Lôi Sí, hai cánh mở ra, lập tức điện quang chớp động đã hiện ra tại chỗ cách đó hơn mười trượng, sau đó khoát tay một cái, Nguyên Cương Thuẫn cùng Hư Thiên Đỉnh lập tức bay vụt tới trước người.

Lúc này ở phụ cận một đám huyết quang lại không chút khách khí từ bốn phương tám hướng nhất tề hướng về phía Hàn Lập lao tới mang theo mùi tinh khí nồng nặc, cơ hồ làm cho người ta không thể hít thở nổi.

Hàn Lập hừ lạnh một tiếng hai tay bắt quyết niệm thần chú, trên thân nổi lên một tiếng lôi minh, một tầng kim sắc điện hồ nháy mắt hiện ra. Xung quanh bốn phía huyết quang khi bị tầng điện quét qua nhất thời đều tán loạn, làm cho huyết quang vô phương tiếp cận Hàn Lập.

“Ích Tà Thần Lôi!” Trong bóng tối người nọ nhìn thấy tình hình này, càng thêm kinh hãi, biết rằng lần này mình đã đụng phải một đối thủ khó giải quyết.

“Tứ tán chân nhân?” Hàn Lập hướng mắt nhìn bóng người ở phía xa xa kia, trong miệng lạnh lùng nói một câu.

Người nọ cũng không có trả lời, huyết đao phát ra từng trận vù vù (ông minh), đột nhiên mảng huyết quang hướng hắn công kích nhất thời nhanh chóng quay về. Sau đó trong bóng đêm chợt thấy một bóng người nhoáng lên một cái, hoá thành một đạo hồng quang hướng xuống phía dưới phi độn mà đi, sau một lát đã biến mất trong bóng đêm dầy đặc không thấy đâu nữa.

“Đạo hữu không sao chứ!”

Màn đánh lén vừa rồi chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, Khuê Linh phảng phất cảm thấy việc xảy ra quá bất ngờ nên không kịp ra tay. Giờ phút này cảm thấy lo sợ bất an tiến tới hỏi một câu, sợ Hàn Lập có ý trách cứ.

“Không sao cả, quả nhiên có vài phần giống Ma Long Nhận, nếu không phải cương thuẫn của ta có thể ngăn chặn cùng phản hồi một bộ phận công kích, bảo vật bình thường chỉ sợ sớm đã bị chém ra làm hai rồi” Hàn Lập bình tĩnh nói, đưa tay ra lấy Nguyên Cương Thuẫn cầm vào trong tay, đưa đến trước mặt nhìn thoáng qua.

Thấy trên mặt cương thuẫn lúc này xuất hiện một vết đao ngân thật sâu.

Hàn Lập khóe mắt không khỏi nheo lại, ánh mắt mang vẻ âm trầm.

Linh lực trong tay không ngừng trút vào cương thuẫn, trên mặt cương thuẫn ngân quang lưu chuyển, vết đao ngân dưới sự lưu chuyển của linh quang dần dần khép lại rồi biến mất. Hàn Lập lật tay đem cương thuẫn thu hồi, sau đó miệng hé ra hút Hư Thiên Đỉnh vào trong miệng.

“Hàn đạo hữu, không biết có nhìn rõ được diện mạo của tên kia hay không!” Khuê Linh nhịn không được hỏi một câu.

“Không rõ, tên kia cả người đều được linh quang che phủ, ta cũng không có khả năng nhìn xuyên thấu qua linh quang nên cũng không rõ đối phương rốt cuộc có phải là Tứ tán chân nhân hay không. Nhưng tu vi của đối phương đích xác cũng không có quá cao.” Hàn Lập chậm rãi nói, sau đó cúi đầu nhìn xuống toà kiến trúc cao lớn đen tuyền ở phía dưới, hai mắt nheo lại trầm ngâm không nói gì.

Khuê Linh cũng không biết Hàn Lập đang cân nhắc chuyện gì, tuy rằng rất muốn ngay lập tức đi xuống, nhưng cũng chỉ có thể lẳng lặng đứng một bên chờ.

“Khuê đạo hữu! Chuyện vừa nãy ngươi do dự, ta coi như là lần đầu tiên xảy ra, có thể bỏ qua. Nhưng hy vọng lần sau, tại thời điểm nên phải ra tay, trong lòng không nên tồn tại những ý nghĩ khác trong đầu.” Hàn Lập cũng không có ngẩng đầu lên rồi thản nhiên nói, sau đó cũng không chờ Khuê Linh giải thích, liền hoá thành một đạo thanh quang lao thẳng xuống phía dưới bay đi.

Xấu phụ đầu tiên là trong lòng kinh hãi, nhưng thấy Hàn Lập có vẻ sẽ không gây bất lợi đối với nàng, trong lòng cũng cảm thấy buông lỏng, nhưng người thì nhất thời đứng nguyên tại chỗ, trên mặt lúc trắng lúc đỏ thay đổi liên tục, biết mình vừa rồi trong lòng còn tồn tại một chút tâm tư gây rối, rốt cuộc do một bộ phận tinh hồn đang bám vào bản mệnh bài trong tay đối phương nên bị đối phương cảm ứng được.

Một lúc lâu sau, xấu phụ cười khổ một tiếng, rồi bất đắc dĩ hoá thành một đạo độn quang hướng Hàn Lập đuổi theo.

Hàn Lập lúc này đang đứng trên một cái bình đài hình vuông thật lớn, bất động thanh sắc đánh giá bốn phía.

Trừ bỏ một thềm đá hướng xuống dưới ở trong một góc tối tăm cách đó không xa, ngoài ra vẫn chưa lối vào nào khác.

“Trấn tháp! Tựa như nơi này không giống tháp!” Hàn Lập thì thào nói hai câu. Lúc này Khuê Linh cũng vừa phi thân tới đứng ở phía sau hắn, vừa nghe thấy Hàn Lập nói vậy, liền bước lên phía trước giải thích.

“Đạo hữu không biết, trấn tháp này cùng với bảo tháp của thế tục không giống nhau. Cổ tu sĩ lúc xây dựng tháp này có chút đảo ngược, đỉnh tháp thì hướng xuống dưới còn chân thì lại ở bên trên. Mà yêu ma bị giam ở trong tháp càng xuống phía dưới lại càng lợi hại.”

“Thì ra là thế!” Hàn Lập cảm thấy giật mình gật gật đầu, lại tiếp tục nhìn ra bốn phía xung quanh, giống như không chút để ý vừa rồi hắn đã cảnh cáo đối với xấu phụ này, vẻ mặt cũng không có cái gì khác thường.

Việc này ngược lại khiến cho trong lòng Khuê Linh đối với Hàn Lập càng thêm kiêng kị.

Đưa tay ném ra một viên Nguyệt quang thạch phiêu phù ở trên đỉnh đầu, Hàn Lập gọi Khuê Linh một tiếng, rồi bước lên thềm đá, hai người rốt cục cũng tiến nhập vào trong Trấn Ma Tháp.

Mấy tầng đầu của Trấn Ma Tháp phi thường to lớn, cũng vô cùng yên tĩnh, ngay cả một bóng quỷ ảnh cũng không có, hiển nhiên là đã bị những tu sĩ tiến vào trước đó giết chết không còn một mảnh.

Chính là càng tiến vào dấu vết đánh nhau cũng càng nhiều hơn. Xem ra vì không cho người khác tiến nhập tiếp vào tầng phía dưới, nên sự tranh đấu giữa các tu sĩ này càng thêm kịch liệt.

Sau khi tiến vào tầng thứ ba, thì xuất hiện thi thể của một tên mặc quần áo hộ vệ bên cạnh một cây cột đá. Hàn Lập đứng ở bên cạnh xem xét một lúc lâu, rốt cuộc xác định mình không biết người này, xem ra là người của nhóm tu sĩ Diệp gia.

Chẳng qua người này thiên linh mở rộng do nguyên anh xuất khiếu gây ra, nhưng cũng không biết có thành công chạy thoát hay không. Hay là trong lúc hỗn loạn đã bị người giết chết.

Tiếp tục đi xuống tầng thứ tư, tại tầng này cũng không có phát hiện thêm cái gì. Nhưng khi tiến vào tầng năm lại thấy thêm hai cỗ thi thể nữa. Trong đó có một cỗ toàn thân xanh biếc, giống như trúng phải kỳ độc mà chết, bộ mặt phù thũng (Mặt sưng to, biến dạng) sớm đã không nhìn ra tướng mạo vốn có. Một cỗ thi thể khác lại chính là tên đại hán tu sĩ trong nhóm tán tu mà lúc trước Hàn Lập để ý. Chẳng qua lúc này chiếc đầu của hắn bị rơi sang một bên còn thân thể đã bị ai đó dùng phi kiếm chém thành bảy tám mảnh.

Nhìn vẻ mặt đại hán vẫn còn hiện lên bộ dáng đầy kinh ngạc, tựa hồ trước khi chết vẫn không hiểu mình tại sao lại bỏ mạng ở nơi này.

Hàn Lập tuy rằng trong lòng đầy kinh hãi, nhưng cũng không có vì vậy mà dừng lại không đi tiếp. Sau khi tiện tay đem thi thể hoá thành tro tàn, liền ngưng trọng mang theo Khuê Linh cùng tiến vào tầng thứ sáu.

Kết quả khi vào đến tầng này hắn gặp phải một người không ngờ còn sống, đó là một cung trang nữ tử đang bị phong ấn trong một khối băng thật lớn.

Chính là Bạch Dao Di.

Nữ tử lúc này một tay đang bắt quyết niệm thần chú, còn tay kia đang cầm một thanh phi kiếm trong suốt, hai mắt thì khép hờ.

Nếu không phải cách lớp băng có thể cảm ứng được một tia dao động linh khí mỏng manh thì thoạt nhìn, khuôn mặt nàng lúc này đang tái nhợt dị thường, Hàn Lập cơ hồ nghĩ rằng nữ tử này cũng đã sớm bỏ mạng rồi.

Hắn cũng không có vội vàng phá giải phong ấn ngay, mà là cẩn thận dùng thần thức đảo qua một lần, sau khi không phát hiện thêm cái gì khác lạ, mới nhẹ nhàng nhấc tay hướng lên khối băng ấn một cái.

“Phốc xuy” một tiếng, một tầng tử sắc hoả diễm từ lòng bàn tay phun ra đem khối băng bao vào trong, sau đó khối băng vốn cực lớn này, trong nháy mắt hàn khí đã bị Băng diễm hấp thu gần hết.

Trong nháy mắt, khối băng nhanh chóng thu nhỏ lại. Một lát sau, Bạch Dao Di cuối cùng cũng được thả ra khỏi khối băng lớn.

Sau khi một tầng hàn băng cuối cùng trên nữ tử biến mất, Bạch Dao Di lông mi khẽ chớp chớp hai cái, sau đó hai mắt liền mở ra.

Kết quả liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hàn Lập đang đứng ở phía trước. Nguyên bản ngọc dung đang có chút khẩn trương, nhất thời buông lỏng.

“Nguyên lai là Hàn huynh, ta còn tưởng rằng là người khác!” Nữ tử suy yếu khẽ cười, tựa hồ hiện giờ nguyên khí tổn hao cũng không ít.

“Ta nhớ không lầm thì Bạch đạo hữu tu luyên chính là công pháp Băng thuộc tính, không biết vì sao lại tự đóng băng lên chính bản thân mình vậy?” Hàn Lập hơi khẽ nhíu mày, nhìn lên khuôn mặt của nữ tử, chậm rãi hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 16
Theo hồn phách tiêu tan, những nguyên liệu kia hình thành thân khôi lỗi khiêu vũ cũng thoáng cái lại mất đi động lực, trực tiếp ngồi phịch ở trên mặt đất... Bạch Tiểu Thuần lặng lẽ nhìn tất cả những điều này. Tiểu khí linh ở bên cạnh hắn. Trong mấy ngày nay hắn đã tận mắt nhìn thấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lăng Tiếu – Quyển 3
Đúng lúc này Lão Quỷ kia nói: Lăng Mạc trước không vội, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, đem thù lao mà ta muốn giao ra đây rồi hãy nói. Đây là đến lúc nào rồi, sau khi giúp ta đánh lui kẻ địch tự nhiên sẽ giao cho ngươi. Lăng Mạc hừ lạnh nói. Hừ, chuyện này liên quan tới lão phu cái rắm, ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập liếc mắt một cái vào trong túi trữ vật đã thu được năm khỏa “Huyết ngưng ngũ hành đan” kia. Lúc này từ trong miệng Khôi Lỗi thú, đem chúng nó cầm đến trên tay, cẩn thận tra xét một lần. Theo linh lực to lớn ẩn bên trong đan dược, Hàn Lập xác nhận chúng không giả, lúc này...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 31
Lục Thiếu Du phỏng đoán, Mẫu Đơn sợ rằng tuyệt đối cũng không biết Thái Cổ U Minh Viêm bị phong ấn, mà còn là linh hồn bổn nguyên bị phong ấn. Loại chuyện này Thái Cổ U Minh Viêm tuyêt đối sẽ không tiết lộ cho người khác biết. Hừ, ngươi quản làm gì. Cự long màu xanh da trời nhỏ kia nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đường Môn – Quyển 1
Cánh tay Tiểu Vũ cùng bím tóc đồng thời đưa lên, hướng cánh tay Đường Tam tiến tới. Đột nhiên cánh tay Tiểu Vũ hướng lên phía trên, tay Đường Tam còn chưa có bắt được bím tóc dài của Tiểu Vũ thì bất thần Tiểu Vũ đột nhiên khẽ ngẩng đầu lên, bím tóc đã lướt qua cánh tay Đường Tam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex