Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 7 » Phần 75

Dương Thần - Quyển 7

Phần 75

Dưới ánh mặt trời yếu ớt của buổi hoàng hôn, có một người đàn ông đang đứng trong sắc vàng nhàn nhạt ấy, trong tay cầm một cây kem lớn rực rỡ sắc màu. Bức tranh này thoạt nhìn có chút kỳ lạ, nhưng để ý kỹ lại khiến cho người ta nảy sinh một cảm xúc gì đó khó có thể dùng lời để diễn tả được.

Đường Tâm đứng ngây người một lúc, rồi mới mím chặt môi đưa tay ra đón lấy cây kem ngọt ngào này.

Đây cũng là lần đầu tiên, cô chủ động nhận một “món quà” từ người đàn ông này.

Đường tâm đưa mắt nhìn Lý Độn, phát hiện ra đôi mắt của anh ta cũng đang chăm chú nhìn mình. Trái tim cô bỗng thắt lại, càng lúc càng đập nhanh hơn, cô vội vã cúi đầu.

Cô cũng không hiểu được chính mình bị làm sao nữa, tại sao lại có thứ cảm xúc này… Lẽ nào chỉ vì người đàn ông này đã mua kem cho cô thôi sao?

Nhưng… từ nhỏ đến lớn, ngoài người mẹ đã khuất của cô ra, có lẽ thực sự chưa có một người nào mua kem cho cô.

Thật lâu sau, Đường Tâm vẫn chưa ăn kem mà nhỏ giọng nói:

– Xin lỗi… lúc nãy tôi… tôi cũng hơi quá đáng.

Lý Độn lắc đầu:

– Không sao, là do tôi ngày thường không hay lui tới chỗ đông người, cho nên đến những việc nhỏ nhặt như vậy cũng không biết cư xử thế nào cho phải, chỉ cần Đường Tâm tin tôi không cố ý bắt nạt bọn trẻ là được rồi.

– Nói thật, tôi dù nói thế nào cũng cảm thấy may mắn vì lựa chọn của mình, một người con gái đối xử với những đứa trẻ khác còn dịu dàng như vậy, thì tôi nghĩ đối với con mình nhất định sẽ yêu thương, chăm sóc còn hơn thế nữa. Đợi đến khi chúng ta có con, Đường Tâm chắc chắn sẽ là một người mẹ tốt.

– Có con?

Đường Tâm suýt nữa thì làm rơi cây kem đang cầm trên tay, nhíu mày ngại ngùng la lên:

– Lý thiếu gia, anh nói cái gì cơ? Tôi cầu xin anh từ giờ đừng nói những lời vớ vẩn như thế này nữa! Chúng ta thực sự không thể…

Vẻ mặt của Lý Độn vừa mới đàng hoàng tử tế là thế, vậy mà thoắt cái đã chuyển sang vẻ nham hiểm, anh ta trầm giọng cười nói:

– Đường Tâm, có thể hay không thể, không phải chỉ nói bằng mồm được, phải dùng trái tim để cảm nhận rồi mới có thể đưa ra kết luận được, tôi có niềm tin mãnh liệt vào tương lai của chúng ta. Em không cần phải nói gì hết, mau ăn kem đi, nếu không sẽ chảy hết đấy!

Đường Tâm còn muốn nói gì đó, Nhưng Lý Độn đã quay lưng đi về phía mọi người đang ngồi mất rồi.

Đám ba người Dương Thần ngồi quan sát hết mọi chuyện xảy ra từ đầu đến cuối. Thái Ngưng ngồi cạnh Dương Thần mà giọng nói như từ nơi xa xôi vọng lại:

– Kỳ thực, bản chất cô ta cũng không hề xấu.

Dương Thần liếc nhìn Thái Ngưng kinh ngạc:

– Có lẽ em đã phát hiện ra điều gì đó rồi?

– Em cũng chỉ đoán vậy thôi, là trực giác của phụ nữ.

Dương Thần nhướn mày nói:

– Cũng có thể là cô ta đang đóng kịch.

Thái Ngưng lắc đầu:

– Trực giác nói cho em biết, cô ấy không phải đang đóng kịch.

– Ha.

Dương Thần Nhún vai.

– Hy vọng rằng trực giác của những người phụ nữ chúng em không sai.

Đường Tâm đương nhiên không nghe thấy những lời này. Cô đứng thất thần tại chỗ một lúc, rồi mới quay lại chỗ ngồi, phải mất rất nhiều thời gian mới ăn hết được cây kem.

Tuy nhiên, vì Lý Độn không mua kem cho Thái Nghiên nên mọi người vẫn ăn tối theo dự định ban đầu.

Sau khi ăn xong, Lý Độn đưa Đường Tâm về nhà, Dương Thần đương nhiên phải lái xe đưa hai chị em nhà họ Nghiên về nhà.

Đến lúc gần về tới nhà, ở trong xe, Thái Nghiên vẫn còn vì chuyện Ô Long ngày hôm nay mà cảm thấy bứt rứt không yên, ngồi ở băng ghế sau, rướn người về phía trước, ôm lấy cổ Dương Thần từ phía sau, chu môi nói:

– Dương Thần! Có phải em rất ngốc không? Chỉ cần nghĩ đến chuyện sáng nay, nếu như để cho người quen thấy được, thì em chỉ có nước đâm đầu vào tường tự vẫn thôi.

Dương Thần đưa tay vòng ra sau xoa đầu Thái Nghiên:

– Lại nói linh tinh cái gì đấy? Cứ tự mình suy diễn lung tung.

– Trong lòng anh thực sự không cảm thấy em rất ngốc à?

Thái Nghiên nghi ngờ hỏi lại:

– Anh nói xem, tại sao chị em lại chẳng bao giờ gặp phải những chuyện như thế này chứ?

Thái Ngưng ngồi ở ghế phụ phía trước cũng bất lực, nhẹ nhàng lắc đầu, không nói thêm gì.

Dương Thần âu yếm véo nhẹ vào má Thái Nghiên, nói:

– Một người con gái luôn sống bằng tấm lòng chân thật của mình, dù thế nào cũng là một người con gái đẹp làm rung động lòng người. Nếu như đem so sánh với rất nhiều những cô gái khác luôn sống bằng lý trí, thì Nghiên Nghiên của chúng ta làm sao lại có thể gọi là ngốc được.

Thái Nghiên chớp chớp mắt, đột nhiên ôm siết cổ Dương Thần, vui vẻ cười nói:

– Dương Thần! Em biết anh luôn là người tốt nhất mà.

– Khụ khụ…

Dương Thần nhăn nhó nói:

– Tốt thì tốt, em cũng không nên bóp cổ anh chứ, anh đang lái xe mà.

Thái Nghiên cười hì hì nói:

– Hì hì! Với một người hiểu chuyện như anh, hôm nay em quyết định sẽ không ngủ với chị nữa, em sẽ chuẩn bị cho anh một món quà.

Dương Thần vừa nghe đã phấn khởi trong lòng, Thái Nghiên không nói, bản thân hắn cũng quên mất đêm qua phải cô đơn một mình, vội hỏi:

– Quà gì vậy? Tiết lộ đi!

– Hứ! Buổi tối anh tự xem sẽ biết.

Dương Thần mắt hấp háy, nhìn về phía Thái Ngưng, cười đen tối:

– Ngưng Nhi, hay là… em cũng cùng đến?

Thái Ngưng sớm đã đoán được mọi chuyện, không nói thêm lời nào, tự mở nhạc trong xe to hết cỡ, sau đó nói:

– Tôi nghe nhạc.

Thái Nghiên cười khanh khách nói:

– Chị cũng biết ngại kìa. Anh yêu! Anh xem, chị đỏ mặt rồi kìa!

Trong ánh sáng mờ mờ, Thái Ngưng càng cảm thấy xấu hổ hơn, rốt cục không kìm nổi quay ra sau lườm Thái Nghiên một cái, đưa tay ấn mặt Thái Nghiên về chỗ cũ.

Đến nhà họ Thái, vợ chồng Thái Vân Thành đang ở phòng khách, nhìn thấy Dương Thần đưa hai cô con gái về nhà, không đợi Thái Vân Thành nói gì, Khương San đã vui vẻ đứng dậy trước, nhiệt tình hỏi thăm:

– Dương Thần về rồi à? Đã ăn tối chưa? Có muốn uống chén trà không?

Dương Thần làm gì còn tâm trí để ý đến chuyện ăn uống, hắn đang vội vàng muốn về căn phòng phía hậu viện của Thái Nghiên kìa, vậy nên hắn từ chối qua loa.

Tuy nhiên, không để cho Dương Thần kịp đi ra phía sau, Khương San đã gọi hắn lại, nói:

– Dương Thần, đừng đi vội, ta có chuyện muốn hỏi.

Dương Thần trong lòng kêu thầm, “Bác có chuyện gì thì nói nhanh lên, tôi còn bận đi thân mật với con gái bác”, nghĩ là vậy nhưng hắn vẫn tỏ vẻ ôn hòa hỏi:

– Bác có việc gì cần hỏi con ạ?

Khương San hơi ngượng ngùng, cười nhăn nhó nói:

– Chuyện này có liên quan đến hai nhà Thái – Dương chúng ta, tôi tính tặng chút quà cho Dương lão gia. Song suy cho cùng Nghiên Nghiên và Ngưng Nhi sau này cũng cùng chung sống với Nhược Khê dưới cùng một mái nhà, làm vợ của con. Ta nghĩ chỗ Nhược Khê cũng nên tặng chút quà mới phải phép, tuy rằng đứa trẻ này ta có biết nó từ khi còn nhỏ, nhưng cũng không rõ nó thích cái gì, nên ta muốn hỏi con.

Dương Thần nghe vậy liền cười gượng, nói:

– Cái này… hay là không cần đâu ạ, Nhược Khê cũng không thiếu thốn thứ gì.

– Cho dù không thiếu thứ gì cũng vẫn phải tặng.

Khương San cũng có chút khó xử nói:

– Lúc nãy ta có gọi điện cho Nhược Khê. Con bé nghe xong chuyện của các con, có lẽ cũng chẳng vui vẻ gì. Ta nghĩ giúp Ngưng Nhi và Nghiên Nghiên tạo chút quan hệ tốt đẹp với con bé, sau này gặp mặt cũng đỡ khó xử.

Nghe đến những lời này, cả tròng mắt Dương Thần như muốn rơi ra ngoài.

– Bác… Bác… Bác nói gì ạ?

Dương Thần lắp bắp hỏi, cả khuôn mặt trở nên cứng ngắc.

Khương San khó hiểu hỏi lại:

– Sao vậy, Ta nói Nhược Khê có vẻ không được vui cho lắm. Haizz!!! Có điều là phụ nữ mà, ta cũng có thể hiểu được. Trong gia đình quyền quý, bà vợ cả nào miệng thì luôn nói đồng ý, nhưng trong lòng lại không hề muốn chồng mình có người phụ nữ khác. Cho nên mới nói, gia tộc quân nhân quả nhiên vẫn tốt, đàn ông thường không qua lại với nhiều người phụ nữ, giống như ông Thái nhà chúng ta, có cho thêm mấy lá gan cũng chẳng dám hưởng cái phúc ấy.

Dương Thần thiếu chút nữa là quỳ rạp xuống đất, cái bà Khương San này cũng có thể xem là khắc tinh của hắn rồi. Thật đúng là chuyện gì cũng có thể làm ra được.

Tuy chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ không cho Lâm Nhược Khê biết chuyện có liên quan đến chị em nhà họ Thái, song cũng không đến mức, đùng một cái đã để cho Lâm Nhược Khê đang ở Trung Hải biết hết mọi chuyện chứ.

Lại gay go ở chỗ chuyện này là do Khương San thông báo qua điện thoại cho cô ấy biết, điều này càng chứng tỏ rằng hắn cố ý che giấu chuyện này. Như vậy sẽ càng làm cho Lâm Nhược Khê thêm hiểu lầm.

– Mẹ! Sao mẹ chưa hỏi qua Dương Thần đã tự ý quyết định mọi chuyện vậy?

Thái Nghiên ý thức được tầm nghiêm trọng của vấn đề, giậm chân vẻ giận dỗi trách móc.

Thái Ngưng cũng thấy buồn bực, nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn.

Khương San lúc này mới phát hiện ra sự việc có phần không đúng, đắn đo một lúc mới hỏi:

– Có phải là… Nhược Khê hoàn toàn không hề biết chuyện của các con?

Thái Nghiên cũng chẳng buồn trả lời, thở dài nhìn sang chỗ khác.

Khương San vội che miệng, ngại ngùng ngồi lại ghế sô pha.

Dương Thần sắp xếp lại mọi suy nghĩ, xong mới quay đầu hỏi Thái Vân Thành:

– Tướng Quân, sao bác cũng không ngăn chuyện này lại?

Thái Vân Thành cười khổ:

– Ta lúc nãy cũng đang định nói với các con đấy thôi. Ta cũng muốn ngăn, nhưng nhân lúc ta không để ý, bà ấy đã gọi điện thoại rồi. Ta chẳng qua cũng là biết khi chuyện đã rồi, dù sao đây cũng là sự thật, sớm muộn gì cũng phải nói, đây là con đường mà con chọn, con tự mình đi sửa chữa đi.

– Xong rồi! Xong rồi! Nhược Khê nhất định sẽ hận mình đến chết, vốn dĩ muốn tìm cơ hội nói chuyện trực tiếp với cô ấy, nói lời xin lỗi với cô ấy.

Thái Nghiên như phát điên kêu lên.

Dương Thần xoa xoa trán, nghĩ xem có cách nào gọi điện cho Nhược Khê. Nhưng nghĩ đến lúc này cô ấy đang tức giận, làm gì cũng không bằng mau mau về Trung Hải, chỉ có thể đến lúc đó mới giải thích hết mọi chuyện với cô được.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:42 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 5
Trước đó tiểu nhân cũng cảm thấy rõ ràng cước lực của vật cỡi không phát huy ra được, hết sức khác thường. Ban đầu còn tưởng rằng đến Tinh Tú Hải có thay đổi gì, thế nhưng tựa hồ những người khác cũng không bị ảnh hưởng, nghĩ tới nghĩ lui nhất định là tiểu tặc kia động tay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ở đây lại có thể lông tóc không tổn hao gì, nhất là những tia chớp này rốt cuộc đều không đáng ngại đối với hắn, trong lòng mặt quỷ lại chấn động. Hắn không kịp cân nhắc nguyên nhân, lập tức liền có quyết định, không tiếp tục truy kích Bạch Tiểu Thuần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Đại ý của những ca từ này làm cho lông tơ của Bạch Tiểu Thuần dựng đứng, kể cả Tống Khuyết lẫn Thần Toán Tử đều biến sắc. Cùng lúc đó, hơn vạn hài cốt và chiến thuyền khổng lồ kia cũng lại xuất hiện lần nữa, càng ngày càng gần ba người bọn hắn! Khoảng cách không đến năm trăm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Long Nhất trong lòng cả kinh. Không phải bọn họ chạy loạn bên ngoài chứ? Như thế nào lại như vậy. Túy lộ thư viện. Rất nhanh hắn liền bình tâm lại, bằng vào quan hệ khế ước hắn cảm giác được Lưu Ly cùng Lệ Thanh không có nguy hiểm gì. Hơn nữa bốn phía sơn động không có dấu vết đánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Hắn... Hắn là Thiên Tôn... Đáng chết. Ngươi là Thiên Tôn, thì nói sớm đi. Cần gì phải làm như vậy! Trong lòng những người này đều đang phát điên. Nhưng càng thêm suy sụp hơn bọn họ, chính là Tử Lâm Hầu. Mặt hắn đã trở thành màu tương cà. Trong mắt hắn mang theo sự chấn động. Trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex