Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 2 » Phần 12

Dương Thần - Quyển 2

Phần 12

Tuy rằng sự việc khá ly kỳ nhưng mà cuối cùng, sau khi thảo luận với nhau xong thì những nhân viên trong công ty cũng giải tán. Lời đồn đại tuy rằng sẽ lan rộng ra nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Nói cho cùng có gia đình nào mà không xảy chút chuyện mà không muốn truyền ra bên ngoài, chẳng qua là vừa xảy ra chuyện liên quan đến người con gái đẹp ở tầng trên thôi, cũng chẳng mới mẻ gì.

Với sự giúp đỡ của những người xinh đẹp và tốt bụng thì một vài người thấy Trương Phú Quý đáng thương cũng đã gọi điện đến bệnh viện, những người khác cũng không quản ông ta.

Môt đám người của phòng Quan hệ xã hội nhìn thấy dáng vẻ rời đi của Dương Thần, tuy trong đầu đặt ra nhiều câu hỏi nhưng đành phải trở lại làm việc rồi, đợi hai người ấy trở về rồi nói sau.

Về phần Dương Thần, hắn cùng Mạc Thiện Ny đi đến bãi giữ xe của công ty. Bãi giữ xe quốc tế Ngọc Lôi chia làm ba lầu, vào ngày thường lầu ba là một ban công rất lớn, gần như là không có bất cứ chiếc xe nào có thể dừng lại ở đây.

Khi đi vào chỗ trong cùng của bãi giữ xe thì bốn bề không có một bóng người, Mạc Thiện Ny mỉm cười rồi xoay người dừng lại.

Dương Thần và cô đứng cách nhau vài thước, thấy Mạc Thiện Ny không nói năng cũng không gấp gáp gì cả, hắn bèn lấy ra một điếu thuốc, châm lửa rồi mới nói:

– Tôi có nhớ lần trước tôi đã từng nhắc nhở cô, giờ lại bị tôi bắt gặp, tôi không thể nương tay được nữa rồi.

Mạc Thiện Ny lộ vẻ mơ hồ, bĩu môi nói:

– Dương Thần thân mến, anh đang nói gì vậy?

– Đừng giả vờ nữa!

Dương Thần cười cười sờ cằm rồi nói tiếp:

– Những gì cô học được không giống chút nào cả, ngoài bộ dạng, dáng vẻ, khí chất giống cô Mạc ra thì những thứ còn lại đều không giống.

Trong ánh mắt “Mạc Thiện Ny” hiện ra một tia sáng:

– Anh đang nghi ngờ tôi là người giả mạo phải không?

Dương Thần lắc đầu:

– Không phải, tôi biết là cô cố ý thay đổi cho không giống cô ấy, nếu cô đồng ý, cô hoàn toàn đủ khả năng để có hương nước hoa trên cơ thể giống hệt cô ấy cho dù cô và cô ấy cùng… Cô còn đổi thương hiệu Cổ Kỳ thành Lancome, chi tiết nhỏ như vậy mà cô còn quan tâm đến, nếu không phải do chính cô biểu hiện ra thì tôi nghĩ tôi không thể phát hiện bất cứ dấu vết nào nhanh như vậy được.

– Vậy anh biết tại sao tôi không để ý đến việc có thể làm anh phát hiện ra không? Mạc Thiện Ny hỏi một cách xảo quyệt.

Dương Thần nhả một vòng khói thuốc, cười như không rồi nói:

– Cái này cũng cần phải nghĩ à, nếu một Mạc Thiện Ny giả đang ở trước mặt tôi, vậy thì Mạc Thiện Ny thật nhất định đang ở nơi khác.

– Thật thông minh!

Cô ta hơi xoay người, sau khi giơ tay lướt qua mặt liền thay đổi vài động tác, rồi lại quay đầu lại, khuôn mặt đã trở về vẻ ban đầu.

Một khuôn mặt đầy mê hoặc, toát lên vẻ đẹp ngang bướng. Đúng là lần đầu giả mạo Đường Đường của nữ Ninja Bát Nhã.

Dương Thần buồn rầu nói:

– Cô Bát Nhã này, mặc dù tôi không rõ các người trong hội Bát Kỳ làm sao mà to gan đến như vậy, dám ở mảnh đất Hoa Hạ này ba lần bốn lượt hành động, nhưng tôi nghĩ rằng các người nhất định tìm nhầm người rồi, tôi chỉ là đến đây nghỉ ngơi, nói cách khác là muốn “kéo dài tuổi thọ”, nếu các người muốn tìm tôi để cùng uống trà, ăn tối, vân vân… tôi sẽ rất hoan nghênh, nhưng nếu không có chuyện gì mà muốn bắt người bên cạnh tôi, còn giả mạo bọn họ khiến họ gặp phiền phức, về điểm này không thể nào nói nổi, dù gì cũng là một trong ba người quan trọng nhất của hội Bát Kỳ, làm sao có thể làm ra chuyện mất phong độ như vậy được?

Bát Nhã xinh đẹp khẽ mở đôi môi đỏ mọng nói:

– Thưa ngài, nếu ngài muốn uống trà, ăn tối, Bát Nhã này sẽ rất hoan nghênh, còn nếu có thời gian, dù là phải thức thâu đêm cùng ngài cũng là vinh hạnh của Bát Nhã… Nhưng mà… ngài có thể giao”Thần Thạch” ra trước được không? Tôi sẽ đảm bảo cô Mạc sẽ không bị tổn hại gì, thậm chí có thể giúp ngài đem quần áo cho cô ấy, à đúng rồi, có thể ngài không biết, ngay cả nội y tôi cũng đã thay giúp cho cô ấy rồi.

– Lần trước tôi đã nói rồi, tôi không biết cái gì là gọi là “Thần Thạch” cả, Dương Thần vung tay nói.

– Không thể nào.

Bát Nhã nói:

– Cho dù cả thế giới không ai biết Thần Thạch là gì nhưng vẫn còn duy nhất một người biết, ngài nhất định hiểu rõ hàm ý của Thần Thạch hơn bất cứ ai, cũng chỉ có ngài mới có thể nắm giữ Thần Thạch.

Dương Thần vỗ vỗ trán nói:

– Nói với cô rồi mà sao cô cứ không tin nhỉ, cô nói tiếng Hoa Hạ tốt như vậy, làm sao không biết người Hoa Hạ coi sự chân thành là một đức tính cao đẹp?

– Ngài không phải là người.

Bát Nhã cười lạnh nói:

– Ngài không cần phải tuân thủ tất cả những quy tắc của con người như vậy đâu.

– Tôi không thích nghe lời nói này của cô đâu. Tôi có hai cánh tay và đôi bàn chân, làm sao không phải là người được, Dương Thần buồn rầu nói.

– Tôi không muốn nói những điều này với ngài, có phải là người hay không, chính ngài mới là người hiểu rõ nhất.

Bát Nhã lạnh lùng nói:

– Tôi cần Thần Thạch, tôi có thể cam đoan rằng hội Bát Kỳ chúng tôi sẽ xem ngài như là một đồng minh đáng tin cậy nhất.

– Không cần nói, tôi không bận tâm Thần Thạch nó như thế nào. Tôi vẫn không dám trở thành đồng minh của hội Bát Kỳ, cùng các người ở một chỗ, điều đó không đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của những người khác à? Không cần nói gì hết, hiện giờ đang có một lũ điên muốn đối chọi với nhau để giành lấy Cao Thiên Nguyên của đất nước Nhật Bản chúng tôi, tôi không muốn chuốc thêm phiền phức, Dương Thần phất tay kiên quyết không làm.

Bát Nhã lạnh nhạt nói:

– Như vậy thật có lỗi, có lẽ chúng ta phải dùng cách khác để đàm phán thôi. Hơn nữa cô Mạc bạn của ngài không thích hợp để làm vật hy sinh.

Sau khi hút thuốc xong, Dương Thần đem đầu thuốc ném xuống dưới rồi dùng chân giẫm lên, hắn nói:

– Tôi nghĩ hôm nay cô không thể nào đi một mình, nếu tôi đoán không nhầm, còn có hai người khác đang nấp ở chỗ nào đó, Mạc Thiện Ny có lẽ đang ở gần đây.

Khuôn mặt Bát Nhã không lộ vẻ gì, cô nói:

– Không hổ danh là bậc anh tài, nhanh như vậy đã nghĩ ra những thứ này như thế nào rồi, năng lực tiềm tàng của cáo và vẻ bí mật của nó giống như nhau chính là thiên hạ đệ nhất, cho dù ngài là bậc anh tài, cũng kiếm không ra bọn họ.

– Con cáo của một trong ba Ninja cao thủ… Nghe nói gã là kẻ đầu tiên ám sát chính khách của Nhật Bản, đúng là một nhân vật lợi hại mà, Dương Thần gật gật đầu đổng ý.

– Sao chứ? Có phải muốn thay đổi kế hoạch? Cùng chúng tôi hợp tác mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, phải không? Rốt cuộc thì cấp trên xinh đẹp mê người của ngài vẫn đang nằm trong tay chúng tôi, Bát Nhã cười một cách đắc ý.

– Không không không.

Dương Thần lắc lắc tay nói:

– Tôi nghĩ không cần phải phiền phức đến như vậy, mặc dù tôi không thể tìm ra họ ngay nhưng có cô ở đây thì hội của cô có thể đem tôi tới chỗ họ.

Bát Nhã vừa nghe xong ngay lập tức hiểu được ý của Dương Thần:

– Bậc hiền tài à, tôi cứ tưởng ngài là kẻ để mặc mọi người xâu xé nhau chứ? Đừng có đánh giá thấp danh dự ba vị Ninja cao thủ của vương quốc Nhật Bản.

– Có phải đánh giá thấp hay không, cô Bát Nhã cứ thử xem, Dương Thần bình tĩnh nhìn Bát Nhã.

Khóe miệng Bát Nhã lộ ra một nụ cười quái dị, bóng dáng dần dần mờ đi, giống như là một bức tranh thêu.

Dương Thần đứng im tại chỗ, đợi khoảng một lát sau rồi bước nhanh về phía bên trái, hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lại.

“Đinh”.

Tiếng ma sát của kim loại vang lên.

Vừa muốn dùng tuyệt pháp Ninja giết chết Dương Thần từ giữa không trung thì Bát Nhã bỗng dừng lại, trên tay cô ngay cả không khí dao động cũng không có, lưỡi dao đã bị ngón tay kỳ lạ của Dương Thần kẹp lấy.

Dương Thần không cho Bát Nhã cơ hội để phản ứng, ngón tay hơi nứt ra.

“Rắc”.

Tiếng kim loại lại một lần nữa vang lên, lưỡi dao được làm từ thép đã bị bẻ gãy thành hai miếng thép rời.

Bát Nhã kinh sợ, vội vàng buông vũ khí, cơ thể một lần nữa như tan ra giữa không trung.

“Vù vù”.

Trong tay hai thanh kiếm một trước một sau từ phần bụng của Dương Thần kết hợp lại, Dương Thần cũng không né tránh, hắn đứng tại chỗ, hai tay lướt nhẹ qua như nước chảy, trước sau đều nhẹ nhàng, hai thanh kiếm đúng lúc được Dương Thần chụp lấy.

Nhìn thanh kiếm sắc nhọn màu xanh biếc và quái dị nằm trong tay, Dương Thần cảm thán:

– Loại độc này có thể giết chết ba con voi lớn đó cô Bát Nhã ạ.

Bát Nhã đánh lén nhưng không thành, việc đánh trả đã làm cho hai bàn tay dính chất độc, cô cảm thấy việc chiến đấu này không còn gì đáng buồn hơn, cuối cùng ý thức được người đàn ông đứng trước mặt có khả năng quan sát và khả năng hành động đáng sợ đến như vậy, nghĩ lại bản thân không thể địch nổi.

Đánh không lại đành phải chạy, Ninja không phải là võ sĩ, cũng không phải liệt sĩ, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn nhiều so với cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.

“Độn thuật” chắc chắn là một trong những khả năng bắt buộc mà một Ninja phải luyện tập, Bát Nhã là một Ninja, theo lẽ tự nhiên là đã phải dày công luyện tập.

Lại là vài cây kiếm chặn lại bay ra phía sau. Dáng người của Bát Nhã một lần nữa lại trở nên mờ ảo, khiến người ta khó mà nhìn rõ được vị trí cụ thể, và bốn phía bãi giữ xe của cả lầu ba đều xuất hiện tiếng chân của Bát Nhã, nhưng cũng không thấy bóng dáng đâu.

Dương Thần đi nhanh về phía hàng rào nằm ở bên trái bãi đậu xe, mỗi bước đi đều kịp tránh né những thanh kiếm đang bay tới, có một cây kiếm độc được Dương Thần cầm trên tay rồi rơi xuống đất.

Đợi khi Dương Thần cách hàng rào còn gần mười mét, thanh kiếm mà Dương Thần bắt được bỗng tỏa ra sức mạnh, bắn về phía khoảng không phía trước hàng rào.

Thanh kiếm trong tay phát ra thứ âm thanh xé gió, khi bay qua khoảng không khoảng một mét trước hàng rào đột nhiên trong bầu không khí trong lành đó có một vệt máu bắn tung tóe.

Trước mặt Bát Nhã là tấm lưng của Dương Thần. Hình ảnh đó bỗng nhiên biến đổi như có phép thuật rồi xuất hiện trước hàng rào, cánh tay cô chợt xuất hiện vết rách do thanh kiếm để lại.

Thanh kiếm trong tay cô dính chất độc. Trước giờ Bát Nhã toàn cho người ta nếm độc của thanh kiếm này, nhưng thật không ngờ đến hôm nay chính bản thân lại nếm trải mùi vị của chất độc.

Bát Nhã nhận ra da của mình bị thanh kiếm chém nát, cảm thấy không xong, vội vàng kéo ra một viên thuốc ở ngực nhét vào trong bụng.

– Thuốc của cô chắc hẳn là có thể giải được những loại độc dược bình thường. Nhưng hàm lượng độc tố trên cây kiếm đặc chế trong tay tôi lại vượt quá mức bình thường. Cô Bát Nhã này, bây giờ cô vẫn có thể dùng độc chiêu Ninjutsu để tẩu thoát đấy? Dương Thần đi lên đi xuống trước mặt Bát Nhã, nhếch miệng nhìn Bát Nhã cười nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:43 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 24
Đồng thời Lăng Tiếu triệu tập đám người Vân Sư Phúc cùng Vân Lợi đến gặp mặt, giới thiệu Lăng Viễn cùng mấy vị trưởng lão Lăng gia cho họ quen biết, để họ chung sống hòa bình, ước thúc tộc nhân của mình không được gây chuyện, cố gắng tu luyện để ngày sau có thể đứng vững gót...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Giang Nam – Quyển 24
Giang Nam cười nói: Bất Không Đạo Nhân trấn áp cả Hỗn Độn Ôn Đế, phân thây Tịch Diệt Đạo Nhân, Bất Không sẽ kiêng dè ngươi sao? Nếu Bất Không Đạo Nhân e ngại ngươi thì sớm giết ngươi, trấn áp ngươi tại đây chỉ vì muốn ngươi biết mình sai. Nhưng nếu ngươi nói với ta một tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 4
Hạ Tưởng chỉ cười cười không nói gì. Đặng Tuấn Kiệt hùa theo Đàm Long căn bản là không hề hiểu gì về vận hành của thị trường du lịch, thuần túy là kẻ ngoài nghề chỉ huy chuyên gia trong nghề. Nếu Hạ Tưởng thật sự nghiêm túc thực hiện ý kiến này của y thì chắc chắn sẽ phá hủy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Sự thật sau một lời hứa - Tác giả The Kid
Ở một xóm nhỏ ở Bà Rịa Vũng Tàu, Pom và Ngư là hai đứa trẻ cực kỳ chơi thân với nhau. Pom đã 19 tuổi, còn Ngư chỉ mới 15 tuổi. Những lúc không có bài tập thì hai đứa đưa nhau ra biển chơi. Một lần Pom và Ngư đang đi chơi thì trời đổ mưa. Hai đứa không muốn dầm mưa về nhà, nên tìm chỗ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 9
Ban đêm, trong Đường Gia Bảo, trong đại sảnh nghị sự. Không khí có phần kỳ lạ, Đường Điện Sơn và Đường Lộ Di và mấy trưởng lão ở trung tâm Đường Môn, ngay cả Thái Nghiên đều ngồi ở đó với vẻ mặt hơi cứng nhắc. Dương Thần ngồi trên chiếc ghế dựa gỗ lim lớn, hai chân vểnh lên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex