Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 5 » Phần 44

Đạo mộ bút ký - Quyển 5

Phần 44

Trong một khắc tôi đã nhận ngay ra giọng nói kia. Tôi còn tưởng mình sẽ có vô vàn phản ứng nào là nghi hoặc rồi tức giận, kinh ngạc, hoài nghi, sợ hãi, vân vân và vân vân, nhưng trên thực tế đầu óc tôi lại trống rỗng.

Nghe được giọng hắn ở trong này, thật sự là ngoài dự liệu của tôi, bởi trong ý nghĩ của mình, Muộn Du Bình hiện tại khả năng đang ở một chỗ nào đó thậm chí không phải thuộc về thế giới này. Không bao giờ tôi nghĩ hắn lại xuất hiện ở đây. Chính xác thì, hắn sao có thể ở đây? Hắn tới đây làm gì? Chẳng lẽ người gửi băng ghi hình thật sự là hắn? Hắn trốn ở chỗ này? Hay là cũng như tôi, hắn tới đây cũng để tìm manh mối?

Vô vàn nghi vấn như thủy triều tràn lên, tôi không biết nói gì. Trong đầu tôi chợt hiện ra hình ảnh hắn đi vào cửa Thanh Đồng. Một nỗi xúc động nhất thời dâng lên. Tôi thật muốn bấu hắn vài cái, túm lấy cổ hắn để hỏi cho rõ, tiểu tử nhà anh đã làm cái quỷ gì?

Nhưng mà sự thật thì hắn đang bịt miệng tôi. Trong bóng tối, tôi một tiếng rên rỉ cũng không phát ra được, động đậy cũng không được, hơn nữa cảm nhận rõ hơi thở của hắn bên cạnh. Hắn cơ bản không buông tay ra, mà vẫn đứng giữ chặt lấy tôi như thế. Điều này làm cho tôi không thoải mái, tôi dùng lực gạt tay ra một chút, thế nhưng hắn càng giữ chặt. Tôi tựa như không thể thở được.

Lúc này tôi chợt nghe thấy, chỗ tôi vừa ngã bên trên quan tài, phát ra một tiếng rất chói tai… Dường như có cái gì đang mở ra.

Nghe thấy tiếng động bên đó, tôi hít sâu một hơi, lập tức nín lặng, ngưng thở, không dám giãy giụa, cố gắng hết sức nghe ngóng tiếng động dị thường giữa bóng tối.

Cả căn phòng im lặng đến cực điểm. Tôi tập trung nghe ngóng từng tiếng động xung quanh. Dội vào màng nhĩ lại chỉ là tiếng hít thở rất nhỏ cạnh đầu mình. Muộn Du Bình cảm giác được sự im lặng của tôi, hơi nới lỏng tay ra, nhưng vẫn không buông. Bốn phía yên ắng tới mức tôi có thể nghe thấy tiếng tim đập binh bang trong lồng ngực mình.

Cứ đứng như thạch cao trong bóng tối, cũng không biết mất khoảng bao lâu, chợt nghe thấy một tiếng vô cùng kỳ quái: “Phốc! Phốc!” Từ phía cửa truyền tới. Lại thêm vài khắc nữa, vẫn không nghe thấy tiếng gì, cánh tay che miệng tôi mới nới lỏng hoàn toàn. Đột nhiên trước mắt tôi chợt lóa lên, một cái bùi nhùi bị đốt bùng sáng.

Mất một lúc lâu tôi mới thích ứng được, nheo mắt nhìn, gương mặt quen thuộc rốt cục cũng xuất hiện rõ ràng trước mắt. Muộn Du Bình bây giờ với lúc biến mất vài tháng trước có vẻ như là không khác nhau là mấy. Chỉ duy nhất có một điểm bất đồng chính là mặt hình như có đen đi. Tôi cảm thấy rất bất ngờ, nhìn kỹ mới phát hiện ra không phải là đen đi, mà là dính đầy tro bụi.

Đầu óc tôi đóng băng, lúc này chỉ biết ngây ra nhìn hắn. Những thứ trước giờ nghĩ sẽ nói thì lại đột nhiên quên hết, trong một thời gian ngắn không thể thốt lên lời nào. Mà hắn không hề có chút để ý gì đến tôi, chỉ lãnh đạm liếc tôi một cái, cũng chẳng nói gì. Hắn cẩn thận cúi người lần tới bên cạnh cửa, dùng bùi nhùi chiếu vào bên trong cửa, tiếp theo đóng cửa lại.

Sau khi đóng cửa, hắn đứng thẳng dậy, giơ cái bùi nhùi lên trần nhà, bắt đầu tìm kiếm cái gì đó. Trong lòng tôi bốc hỏa, tính vài lần lao tới hỏi mấy câu đều bị hắn dùng tay ngăn lại.

Hắn tốc độ rất nhanh, tới vài giây sau tôi mới nhận thức được đang có chuyện gì xảy ra, mà hành động bất thường đó cũng thu hút sự chú ý của tôi, buộc tôi phải hướng mắt nhìn theo ánh sáng trên trần nhà. Ánh sáng bùi nhùi tuy không đủ sáng, nhưng trong một nơi tối tăm như thế này cũng đủ để cho tôi thấy được tình hình đang xảy ra tại đây.

Lúc tiến vào không hề chú ý tới trần hầm, giờ ngẩng đầu lên mới phát hiện bên trên chằng chịt các đường ống dẫn. Các đường ống này với những cái trong gara khá giống nhau, tất cả đều sơn trắng, nhưng bên ngoài bị phủ một lớp bụi. Có thể nhìn ra nơi này từng được tu sửa vài lần, dưới lớp sơn ngoài cùng còn lộ ra một vài lớp sơn cũ. Trên trần tương đối trắng, lớp vữa bên ngoài đã bong ra gần hết, lộ ra một đoạn không có đường ống, xem ra Cấm bà kia từ chỗ đó bò ra.

Nhưng nơi này sao lại có những chuyện như thế! Con mẹ nó chứ! Nói thế nào được đây? Muộn Du Bình nhìn một vòng, xem xét cẩn thận, động tác cũng rất nhanh. Được một lát thì bùi nhùi tắt, hắn lại nhanh chóng châm lên, quả thật không thấy có cái gì trốn quanh đây, tiếp theo liền đi đến trước mặt tôi.

“Nó không theo ra” – hắn vừa nhìn về phía cửa vừa nói. Tất cả vấn đề trong đầu tôi như muốn theo miệng phun ra, nhưng mà không nghĩ tới việc hắn lại quay đầu về phía tôi, làm một động tác thật là nhỏ, tiếp theo bâng quơ hỏi một câu:

“Cậu tới đây làm gì?”

Tôi cảm thấy máu dồn lên não, nhất thời tưởng nhảy dựng lên bóp chết anh được. Trong lòng thầm nghĩ bố nhà anh chứ, lão tử còn chưa kịp hỏi anh thì thôi, là tôi tự mình muốn đến cái chỗ chết tiệt này sao? Nếu không phải vì cái cuộn băng ghi hình của nhà anh thì có đánh chết lão tử cũng không thèm bước một ngón chân vào nơi này!

Tôi cắn chặt răng, nhưng nhìn thấy bản mặt hắn lúc này, tôi lại không thể nào phát tiết được, khác hẳn nếu trước mặt tôi là Bàn Tử. Không thể chửi hắn được một câu khiến tôi tựa như bị nội thương vậy. Tôi cắn răng nhịn xuống thật lâu mới đáp: “Nói thì dài lắm, anh… sao lại ở trong này? Đây rốt cuộc là chỗ nào? Anh… anh… anh… Lúc đấy, không phải anh đã tiến vào trong cái cửa kia rồi sao? Con mẹ nó chứ! Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”

Mấy vấn đề này thực sự rất khó nói, trong đầu tôi đã rối thành một mớ bòng bong, cũng không biết nói thế nào để hắn hiểu được.

“Chuyện dài lắm!”

Muộn Du Bình cơ bản không muốn trả lời, hoặc là trốn tránh. Lúc tôi hỏi, đầu hắn hướng về phía quan tài đá kia. Tôi nhìn một chút, quả thật lắp quan tài bị đẩy ra, lộ ra một cái khe lớn, nhưng bên trong tối đen như mực, không biết có cái gì.

Tôi sợ nhất là gặp phải những lúc hắn thế này. Nhớ lúc trước, khi gặp mấy vấn đề, tôi chỉ muốn hỏi xem chuyện gì đã xảy ra thì hắn đều trả lời bằng cái trạng thái này. Tôi lập tức muốn hỏi lại. Nhưng miệng còn chưa thốt ra được lời nào thì Muộn Du Bình đã quay đầu túm lấy áo tôi, bảo tôi đừng nói gì, sau lại nhìn vào trong quan tài.

Động tác này tôi rất quen thuộc. Tuy không biết chuyện gì xảy ra, tôi liền im luôn, cũng nhìn xem bên trong có cái gì. Bởi Muộn Du Bình đem bùi nhùi chiếu qua bên kia, tôi chỉ thấy được một chút bên trong. Trong quan tài dĩ nhiên trống không, tôi nhìn thấy đáy quan tài rất sạch sẽ, như chưa từng có cái gì bên trong, mà khiến cho người ta kỳ quái là bên dưới quan tài có một cái cửa ngầm.

Vừa lúc tôi hiếu kỳ, chợt nghe thấy bên trong đường ngầm có phát ra một âm thanh nho nhỏ, không nghe ra là cái gì. Chỉ trong chốc lát, đột nhiên có một bàn tay từ bên trong với ra. Một người như con chạch từ trong cửa ngầm chui ra, nhảy khỏi quan tài, nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt chúng tôi.

Tôi bị hoảng sợ, chỉ thấy sau khi người nọ chạm đất, lau mồ hôi trên trán, nhìn qua Muộn Du Bình, tiếp theo giơ giơ cái gì đó trong tay lên, nhẹ giọng nói: “Lấy được rồi”. Người đó tựa như là đợi ở bên trong, sau khi ra liền vỗ vào lưng tôi nói nhỏ: “Chúng ta đi thôi!”

Tôi đi theo bọn họ, cẩn thận kiễng mũi chân, rón ra rón rén theo đường cũ đi lên, nhưng mà mới bước được hai ba bậc thì nghe phía sau hành lang có tiếng cửa mở.

Người đi trước liền mắng một tiếng, bắt đầu chạy lao đi. Tôi lập tức đuổi theo một mạch, chạy như điên, bổ ra ngoài, chạy khỏi nhà, lao qua tường, sau đó mới dám dừng lại một chút. Tôi mệt thở hồng hộc, khả năng hai người kia không có ý định dừng lại, cứ thế chạy thẳng, không để ý gì tới tôi. Trong lòng tôi lúc này cũng biết không thể ngừng lại, lại thục mạng đuổi theo.

Chạy bán sống bán chết, sau khi ra vào được tới nội thành, đột nhiên có một chiếc xe trong bóng tối vọt ra. Cửa xe vừa mở, hai người ngay tức khắc lao vào bên trong. Xe này vốn không định chờ tôi, cửa xe chuẩn bị đóng lại, không biết là ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi cũng trèo luôn lên xe.

Thở lên thở xuống vài hơi, một trận chạy trốn thật khiến trời đất trong tôi chao đảo, tối tăm mặt mũi, lên xe tôi mới bắt đầu thở được, dần lấy lại bình tĩnh. Lập thức tôi ngẩng mặt lên nhìn quanh, vừa mở mắt đã thấy thêm một trận choáng váng, trong xe toàn người là người, đều đang nhìn tôi cười cười. Hơn nữa, không ngờ đây toàn là những người tôi biết. Tôi liếc mắt một cái thấy được toàn gương mặt vô cùng quen thuộc.

Trời, tất cả đều là người của A Ninh trong Vân Đỉnh Thiên Cung may mắn sống sót được. Một đám hổ lốn ở Cát Lâm tôi từng gặp qua một lần. Nhìn biểu hiện kinh ngạc của tôi, vài người quen mặt nở nụ cười. Một Người Da Trắng nước ngoài nói tiếng Trung ngọng nhìn tôi thốt lên: “Ngô siêu nhân (là ngoại hiệu mà A Ninh đặt cho tôi), hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”. Tiếp theo tôi thấy đầu A Ninh ló ra từ ghế trên quay xuống nhìn tôi vô cùng kinh ngạc.

Tôi nhìn Muộn Du Bình, lại nhìn người vừa đi ra từ trong quan tài. Đó là một thanh niên đeo kính râm xa lạ. Bọn họ hai người không có dấu hiệu mệt mỏi, cũng đang nhìn tôi. Đột nhiên tôi cảm thấy hỗn hoạn, hỏi bọn họ: “Mấy người là cái quái gì vậy, ai có thể cho tôi biết đang có chuyện gì xảy ra không?”

A Ninh nói: “Là tôi nên hỏi cậu mới đúng, cậu làm sao lại ở dưới tầng hầm ngầm đấy?”

Xe ô tô chạy một mạch vội vã, trực tiếp ra khỏi nội thành Cách Nhĩ Mộc, tiến vào sa mạc. Tôi ở bên trong xe, bên ngoài trời vẫn tối, hoàn toàn chẳng hiểu một cái gì cả. Dọc đường, tôi nói chuyện với A Ninh vài lần, đem mọi chuyện kể qua một chút.

Nguyên là A Ninh đã phát hiện địa chỉ cùng chìa khóa trong cuộn băng ghi hình. Trong bút ký của Văn Cẩm có nhắc đến ba người, một người dĩ nhiên là cô ấy. Sau khi phát hiện ra bí mật, cô ấy lập tức liền phân công hai đội, cùng lúc bảo người đến đây tìm địa chỉ, rồi tự mình đi Hàng Châu gặp tôi. Cô ấy muốn biết rốt cục tôi có biết chuyện trong cuộn băng ghi hình này hay không.

Nhưng, cô ấy không ngờ là, tôi cũng có một bản như vậy. Hơn nữa sau khi tới tìm tôi, cả cô ấy và tôi đều xuất phát với tốc độ nhanh nhất đi Cách Nhĩ Mộc, thậm chí hai bên đồng thời tới quỷ lâu kia. (Cũng may là tôi hành động rất nhanh chóng, không do dự nhiều, nếu không liền khẳng định không thể lấy được quyển bút ký của A Ninh. Ngẫm lại mà thấy sợ, nhưng bây giờ tôi đã có chút vui vẻ, sờ sờ vào ba lô của mình, thấy đây là lần đầu tiên tôi tự mình thành công. Xem ra quả nhiên ông nội nói đúng, việc gì cũng nên chủ động làm cho thỏa đáng.)

Sau đó, tôi lại hỏi A Ninh chuyện gì xảy ra với Muộn Du Bình, họ sao lại đi cùng nhau. A Ninh liền cười nói: “Thế nào à? Chú Ba của cậu thật quá chảnh đi, chúng tôi không mời đi được. Hai vị này như là chuyên gia đầu ngành đạo mộ, hiện tại, bọn họ là cố vấn của chúng tôi”. Nghe vậy Hắc Nhãn Kính liền nhếch miệng cười, nhìn tôi khoát tay áo.

“Cố vấn?!”. Nói đến cố vấn tôi lại nhớ tới Bàn Tử, thầm nghĩ A Ninh cũng giỏi thật, tìm toàn những cao nhân đi, nhưng Muộn Du Bình lại cũng tham gia làm cố vấn cho A Ninh thì thật quái lạ. Tôi có cảm giác như mình bị… phản bội.

Lúc này, Người Da Trắng lại nói: “Đừng nghe cô ta nói bậy, hai vị này hiện tại là người hợp tác với chúng tôi, do ông chủ trực tiếp cắt cử xuống. A Ninh là phó đoàn. Hiện tại hành động chủ yếu đều do họ đảm nhận, chúng tôi chỉ phụ trách tiếp ứng tình báo, cái này tương đối an toàn. Ông chủ nói, những việc cần sự chuyên nghiệp đều do bọn họ đảm đương!”

Người đi Vân Đỉnh Thiên Cung chết rất nhiều, tôi nghĩ lại tình hình lúc đó, lại hỏi: “Chuyện này là sao? Nội dung băng ghi hình, còn có Cấm bà, lại còn có cả mấy người nữa?”

Vài người đều lắc đầu, hơn nữa ánh mắt chuyển hướng Muộn Du Bình cùng Hắc Nhãn Kính. A Ninh liền trừng mắt nhìn bọn họ một cái, sau lại nhìn tôi, nói: “Tình huống cụ thể chúng tôi cũng không rõ lắm, hẳn là không biết nhiều hơn cậu là mấy. Chúng tôi giờ đều là dưới sự chỉ huy của bọn họ, nhưng rất khó có thể moi được thông tin từ hai vị bằng hữu này!”

Sau khi nghe xong, tôi chuyển nhìn Muộn Du Bình. Lúc này đã không kiềm chế được, tôi nhất định phải hỏi hắn rõ ràng, bắt hắn phải nói cho tôi biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Nhưng không đợi tôi chuẩn bị, trong xe bỗng dưng xôn xao. Tài xế kêu lên một tiếng, tất cả mọi người bắt đầu lấy hành lý của mình.

Tiếp theo xe chầm chậm dừng lại, cửa xe mở ra. Ngoài cửa đã có thể nhìn thấy ánh nắng ban mai chiếu từ chân trời, một biển sa mạc đầy gió thổi vào người. Tôi xuống xe, bỗng thấy một cảnh kinh mgạc ngay trước mắt mình – hơn mười con Land Rover xếp thành hàng giữa sa mạc cùng rất nhiều đồ dùng, vật tư chất trên mặt đất. Còn có vài người ngồi quanh lửa trại, tất cả đều mặc áo gió, lại có người đang ngủ trong túi ngủ. Bên cạnh xe có đặt một bộ ăng ten vệ tinh rất lớn và đèn măng xông sáng rực.

Nơi như thế này mà tập kết toàn xe khủng. Tuy nhiên nhìn kỹ thì thấy có chỗ không đúng. Trang thiết bị ở đây đều cùng một bộ, trên cửa xe còn thấy dán một cái hình san hô trông như cái sừng hươu. Tôi nhận ra ngay đó là huy hiệu của công ty A Ninh.

Lại thấy những người trong xe của tôi nhanh chóng tập trung lại. A Ninh nói gì đó với bọn họ, rất nhiều người đột nhiên hoan hô vang dội. Hành đông của họ lúc ấy khiến tôi rất bất ngờ. Tôi túm lấy một người đang hoang hô nhiệt liệt, hỏi hắn đang làm cái gì đấy? Hắn vỗ vỗ vai tôi nói: “Anh bạn, chúng ta sẽ đi Tháp Mộc Đà!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/04/2019 10:16 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Mấy cái thứ lộn xộn này là những gì, còn cả bản sao của ‘Động huyền tử tam thập lục tán thủ’ thần bí mạc trắc, Tiểu phu nhân nóng bừng mặt, khẽ gắt một tiếng quay đầu đi: Ngươi làm cái gì đây? Mau thu lại. Phu nhân chẳng lẽ là chê sính lễ này quá ít? Lâm Tam lắc đầu, vẻ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Giang Nam – Quyển 21
Mà đầu ấu giao này hưởng thụ lôi quang chém giết, thoải mái bơi qua bơi lại, há miệng thôn phệ từng đạo lôi quang, quả thực là như cá gặp nước. Không tốt, một đầu tiên thú chui vào bên trong Tiên Thiên Lôi Hải, đại náo lôi hải! Đầu Giao Long này thôn phệ Tiên Thiên lôi quang, mau ngăn cản...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 14
Không chút điềm báo, không chút dấu hiệu, không chút chuẩn bị tâm lý, Diệp Thiên Nam bị một cái bạt tai bên trái, một cái bạt tai bên phải, choáng váng tại chỗ! Ý kiến của Luơng Hạ Ninh và ông ta trái nhau, ông ta không sợ. Phó Tiên Phong phản lại quay mũi giáo, ông ta cũng không hoảng hốt lo sợ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Âm thanh truyền từ phía dưới mặt cát còn chưa biến mất, tôi bỗng nhiên nghe được xa xa trong bóng tối truyền đến vô số âm trầm, giống như là có cái gì từ đỉnh thạch động rớt xuống dưới, rơi vào bên trong lưu xa. Âm thanh này vô cùng dày đặc, thứ đó rơi xuống với số lượng khá nhiều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lăng Tiếu – Quyển 19
Nhưng mà kẻ nào xem thường Lăng Tiếu thì kẻ đó phải trả giá thảm trọng. Tiêu Linh nhìn Lăng Tiếu nói: Lăng Tiếu ca ca ngươi thật muốn ta lưu lại sao? Lăng Tiếu ôn hòa nói: Ngươi muốn ở lại thì cứ ở lại, ngươi không muốn ở thì không ai dám khó xử ngươi cả, nhưng mà Lăng Tiếu ca ca hy vọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex