Trên đường đi, Tắc Kè Bông tôi không ngừng đưa mắt đánh giá xung quanh. Nào là cổng tò vò, nào là tường khảm đá 3m, nào là suối nước chảy róc rách uốn lượn qua cầu đá cong cong. Khung cảnh chẳng khác nào thắng cảnh chốn cung đình.
Bên phía Gái Hư lại càng kỳ quái hơn, nét mặt ả tỏ vẻ đang gợi nhớ. Chốc chốc lại nhíu mày kiểu như “chỗ này không đúng, chỗ này lạ quá”.
Chẳng trách vừa qua cánh cổng cuối cùng, đã nghe giọng ả thốt lên “Lý Ma Ma mới cho người sơn sửa lại. Chứng tỏ năm vừa rồi ăn nên làm ra lắm.”
Rồi ả chợt sững người kỳ quái nói “bảo vệ ở đây có vẻ buông lơi, ban nãy anh có để ý không?”
Tôi ngẫm nghĩ về 3 chốt kiểm soát vừa qua, bèn mắng “mẹ kiếp, đông như thế còn gì”.
Thế nhưng xét kỹ lại đúng là bọn người kia đều hè nhau đánh bầu cua vô cùng hưởng thụ.
Gái Hư trầm giọng nói “mỗi năm Lý ma ma đi đến các tỉnh chiêu mộ người đẹp 1 lần, không kể là nam hay bắc. Tôi đoán hiện nay là lúc bà ấy vắng nhà. Vậy nên chốt bảo vệ được tăng cường nhưng tình thần lại buông lỏng. Còn cơ sở vừa được tân trang lại cũng đòi hỏi món mới phải được cung cấp”.
Gái Hư phân tích rất có lý.
Từng nghe bà chủ Làng Cung Nữ “trắng trong như sữa, môi nở nhụy hồng, dáng cao thanh mảnh, eo thắt đáy lưng ong”. Ái chà chà, phải nói là đẹp đẹp lắm. Nhưng đồng nghĩa với tật xấu chất cao như núi. Có thể nói là, đẹp bao nhiêu thì ác bấy nhiêu.
Bởi vậy, đố hòng bọn bảo vệ dám túm tụm bài bạc rôm rả khi bà chủ còn ở đây.
Quả nhiên sự thật được kiểm chứng chỉ ít phút sau đó.
Gái Hư về nhà cũ được tiếp đón vô cùng nồng hậu. Đích thân quản gia của Lý ma ma mời 2 người chúng tôi vào phòng tiếp khách, rót trà tiếp đãi.
Gã quản gia là 1 tay bóng lộ sở trường vuốt ve, ở đây gã được mọi người “cung kính” gọi là Nước Mắm Nhĩ, thường kêu Mắm Nhĩ!?
Mắm Nhĩ có danh vọng rất lớn ở Làng Cung Nữ, quản lý mọi việc trên dưới từ nước sơn, hoa trang trí cho tới đào khách… tất tần tật cái gì cũng do hắn một tay thu xếp.
Trong phòng khách, Nước Mắm Nhĩ thân mật ngồi tiếp chuyện chúng tôi, nói cười rôm rả. Khi được hỏi về Lý Ma Ma, hắn sửng sốt nói:
“Mới vừa đi Tuyên Quang, vừa đi tức thì đấy, 2 cưng không thấy hả?”
Tôi và Gái Hư đều không khỏi nở 1 nụ cười kỳ lạ như muốn nói “đấy, biết ngay mà.”. Nhưng ngoài mặt làm ra vẻ thoảng thốt.
Mắm Nhĩ xua xua tay nói “yên chí đi, mai mốt bà chủ về ngay, nghe nói là việc gấp ngoài Hà Nội. Còn cậu cưng này…” – hắn nói rồi đưa con mắt nửa lườm nửa liếc tôi “bạn của Gái thì không phải ngại. Tới đây thư giãn vài lần cho biết mùi gái Làng”.
Gái Hư cười nói “đại gia Sài Thành đấy, chơi bạo lắm. Mắm cứ yên tâm giao cho anh ấy mấy cô có thâm niên.”
“Thật à?” Tay mắm có vẻ khoái tôi nên 2 mắt sáng rỡ “tưởng gì, khách mới đương nhiên phải lựa đào ngọt rồi. Để đó Mắm lo, Mắm lo!”
Thấy tôi có vẻ tò mò về công nghệ mại dâm ở đây, Nước Mắm Nhĩ mỉm cười bí ẩn. Cả buổi gã chỉ chăm chăm gạ số điện thoại tôi. Dĩ nhiên vốn tính cẩn thận, tôi cho gã sim 2 hiếm khi sử dụng.
Kết thúc cuộc trò chuyện rôm rả, Gái Hư ghé vào tai tôi hỏi thầm: “Anh có mang nhiều tiền mặt không?”
Tôi ngẩn ra đáp: ‘Có’.
Vốn tính tôi rất cẩn thận nên đi đâu cũng lưu chước hậu. Tiền là hậu chước có ích nhất.
Gái Hư gật đầu hài lòng: “Ngon! Có tiền là ngon!”
Ả nói câu này tôi hiểu ngay rằng sắp tới sẽ phải tốn kém đáo để đây.
Chuyện sau đó cũng chẳng có gì để nói, vì lý ma ma lên đường đi Hà Nội công tác nên Gái Hư và tôi sẽ phải dừng chân tại đây vài ngày.
Trong vài ngày này, tôi đắn đo lựa chọn giữa các cô đào khách. Vì mục đích đến đây cốt yếu là tìm ra tin tức về Má Nuôi và Bánh Đậu Ngọt, cho nên sàn lọc những gái điếm kỳ cựu ở đây, tôi có cơ may hỏi thăm được chút tung tích hữu dụng nào đó.
Nhưng chuyện đời không phải bao giờ cũng như ý muốn.
Phòng tiếp khách ở chốn thiên đường này lát toàn đá hoa cương trắng, vòm cao và trang trí rất nhiều tấm kính đủ kích cỡ lớn nhỏ.
Nơi cao nhất có treo 1 màn hình điện tử, trên nhấp nháy những hàng chữ bay nhảy sống động, hấp dẫn khách hàng ngay từ lần đầu đặt chân tới.
Đây chính là 1 loại bảng xếp hạng các cô gái của Lý Ma Ma. Từ trên xuống dưới theo thứ tự những verdet được ưa chuộng nhất.
Lần đầu tiên đến đây tôi đứng ngẩn ngơ ngắm nhìn tấm bảng, vừa nhìn vừa thán phục. Tài trí của Lý Ma Ma quả không phải đơn giản.
Người đời đều có thứ tâm lý kỳ lạ, càng là gái điếm hạng sang cao xa vời vợi, người ta càng muốn chiếm lấy dù chỉ 1 khoảnh khắc trong cuộc sống. Người đứng trong 10 vị trí đầu tiên đương nhiên có địa vị rất cao ở cơ sở này và giá tiền cũng tuyệt đối là cái giá trên trời. Chín cô này sống trong một khu phòng kính riêng, cực kỳ xa hoa, được bà chủ Làng Cung Nữ ưu ái gọi bằng cái tên Nghìn Lẻ Một Đêm, bởi vì không có cô nào dưới 1000$ cả.
Các cô gái phải liên tục cạnh tranh với nhau để ganh đua ngôi vị trong bảng, vì vậy qua nhiều năm tháng, gái ở đây càng ngày càng đẹp, càng ngày càng nhiếu chiêu trò thu hút khách, còn Lý Ma Ma thì kê gối hốt bạc.
“Xuất sắc! Đúng là thiên tài” – tôi luôn miệng khen ngợi còn hàm răng thì như muốn chạm xuống tới đất.
“Đang làm gì mà nghệt mặt ra vậy? Chưa biết phải lựa em nào à?” Gái Hư từ lối nhỏ bước ra, trông thấy tôi đang trầm ngâm, cô ả tiến tới hỏi khẽ.
“Gái số 28 kia có thâm niên nhất ở đây, nhưng cũng chỉ mới làm việc vài năm, các cô trong bảng này đa số là gái trẻ, mà gái mới vào thì biết con mẹ gì chuyện ngày xưa. Anh nên lựa gái đại trà ấy.”
Nghe gái hư nói, bất giác tôi liếc nhìn sang phía giá tiền, tức thì suýt nữa buột miệng chửi thề:
Ở đây 3 – 4 triệu là mức giá hết sức bình dân. Càng lên cao lượng nước bọt nuốt xuống cổ càng nhiều, xem nào 300 – 600 – 800 $… con mẹ nó, ngành kinh doanh xác thịt ở đây béo bở thật. Tôi đây cũng chỉ dám bỏ tiền cho các cô tầm trung thôi đấy.
Thấy nét mặt tôi đanh lại, là 1 con cáo già lâu năm, Nước Mắm nhĩ tức thì cười xởi lởi “Ở đây mắc 1 chút nhưng so ra chẳng là gì với túi tiền của khách cả. Gái ở đây là gái tiến vua, kỹ thuật tốt nhất cả nước, Mắm dám chắc như vậy. Anh không tin cứ thử 1 cô là biết ngay mà.”
Thấy tôi vẫn còn khó tính, kén cá chọn canh, ra vẻ ngần ngừ, Mắm Nhĩ hô: “Thui thui tui sợ cha quá rồi, khôn đáo khôn để. Để đó tui dẫn vào khu B, chọn thẳng hàng tươi sống, muốn em nào chỉ việc hô số báo danh là được hốt, đi lối này, đi lối này.”
Nước Mắm Nhĩ đưa tôi và Gái Hư vào khu nhà sau rất rộng. Khu này chứa đám gái tiến vua đứng sau số 10, hay còn được ví von là Cung Phi. Vừa đi vừa ngó chừng điệu bộ Gái Hư, tôi xem cô ả cũng ngạc nhiên chẳng kém ai, chứng tỏ khu nhà này mới được đưa vào khai thác.
Chỉ nghe giọng Gái Hư ngập ngừng vang lên giữa tiếng bước chân thanh vắng:
“Mắm này, Thầy tôi… bà ấy tính xây theo dự án lúc xưa thật đấy à? Sao đoạn hành lang này giống bản vẽ hồi đó thế?”
“Đúng rồi. Không được đẹp như mơ, nhưng mà kêu thiên đường trần gian cũng không ngoa đâu à nha.” – Mắm Nhĩ đáp với giọng thích thú đầy tự hào.
Nói đoạn gã vỗ tay “lách cách” – đầy mạnh cánh cửa lớn mở toang.
Bên trong là 1 không gian mở rất rộng rãi, với 2 dãy phòng kính chạy dọc 2 bên.
Phòng kính đặt ở vị trí cao vời, khách hàng phải ngước lên mới nhìn được vào trong.
Thấp thoáng thấy bóng vài ba cô gái rải rác trong các phòng kính có rèm che, chỉ là giờ phút này tất cả các phòng đều đang mở màn, chứng tỏ vẫn chưa phải giờ vàng của khách.
Mỗi cô 1 phòng, mỗi cô 1 màu, mỗi người 1 dáng vẻ chẳng ai giống ai. Có chăng là điểm tương đồng về khí chất cao sang và gương mặt tuyệt sắc.
Nước Mắm Nhĩ vỗ nhẹ vai tôi nửa nịnh bợ nửa ve vãn “sao cưng? Thích cung tần mỹ nữ chưa? Đáp thử 1 vòng nha, nhưng đến phòng số 11 nên dừng lại. Làm người phải có giới hạn.”
Giọng gã nửa giới thiệu nửa răn đe khiến tôi chột dạ không biết các phòng ở khu Nghìn Lẻ Một Đêm sẽ thế nào.
Phải công nhận Lý Ma Ma đầu tư cho cơ sở này quá sức công phu, nếu có thể tôi đề nghị Unessco nên công nhận cơ sở này là kho báu quốc gia cần được gìn giữ bảo tồn và phát huy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yêu nữ quầy bar 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện xã hội |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/09/2020 07:25 (GMT+7) |