– Vừa rồi Hà chưởng môn đưa, cũng không biết trong đây là cái gì?
Dương Bất Hối tò mò nhất, bò lên, đi tới bên cạnh Trương Siêu Quần, hai con mắt đen lay láy tràn ngập hào quang, dựa vào ở trên người hắn, nói:
– Đại ca ca, mau mở ra cho Bất Hối xem a, không biết có bánh mứt hay hoa quả trái cây không!
Trương Vô Kỵ ha ha:
– Đường đường là chưởng môn phái Côn Luân làm sao mà keo kiệt đưa mứt hoa quả như thế? Chắc có thể là kim ngân…
Trương Siêu Quần nói:
– Vô kỵ, ngươi đến mở ra xem.
Trương Vô Kỵ khoát tay nói:
– Siêu Quần ca đến mở ra đi, bất kể là cái gì tiểu đệ cũng sẽ không cần.
Trương Siêu Quần cười nói:
– Nếu quả thật là là kim ngân, nếu ngươi không muốn, ta cũng không muốn.
Trương Vô Kỵ thật là bướng bỉnh, nhìn hướng về Tiểu Ngư tiểu nhạn, nói:
– Nếu chúng ta ai cũng không muốn, vậy thì chuyển tặng qua cho Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn tỷ tỷ đi!
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn đồng thời xua tay, Tiểu Ngư nói:
– Điều này làm sao có thể như vậy? Tỷ muội ta cũng không muốn.
Trương Siêu Quần tức giận liếc nhìn bọn họ rồi nói:
– Có ngân lượng mà không muốn là ngốc, Vô Kỵ ngươi là tiểu tử ngốc, Tiểu Ngư Tiểu, Nhạn cũng là hai cô nương ngốc, lề mề vậy là ta đến lấy hết..
Dương Bất Hối từ lâu trợn lên đôi mắt tròn tròn, cái đầu nhỏ tụ tới nhìn, túi vừa mở ra, lập tức ánh vàng chói lọi, ánh sáng loá mắt, quả nhiên là kim ngân châu báu, Dương Bất Hối chả thấy hoa quả trái cây mà mình thích, nên bĩu môi.
Trương Siêu Quần tiện tay lấy ra một viên minh châu, lớn bằng quả trứng chim cút, tròn vo, ở dưới ánh trăng lập loè hào quang sáng trắng, Trương Siêu Quần chậc lưỡi than thở, thả xuống trở lại, lại lượm một khối ngọc bài to bằng lòng bàn tay, màu ngọc bích xanh mơn mởn, long lanh tia chớp, Trương Siêu Quần không hiểu được giá trị những thứ này, chỉ biết là hàng có giá, lăn qua lộn lại liếc nhìn một hồi, dĩ nhiên tât cả đều không phải là vật thông thường, Trương Siêu Quần thở dài nói:
– Hà Thái Xung quá thật là quá giàu!
Đem bao tài vật gói lên, thuận tiện giao cho Tiểu Ngư, nói:
– Ngươi giúp ta cất cẩn thận, chúng ta hôm nay ở ngay đây nghỉ ngơi, chờ trời hừng đông, tìm xem chung quanh phụ cận có tiều phu nào, nhờ người chỉ đường cho chúng ta đi đến Tọa Vọng Phong.
Tiểu Ngư tiếp nhận bao đồ vật, hơi kinh ngạc, cô nương này không nghĩ tới tại sao Trương Siêu Quần tín nhiệm mình như thế, phải biết cái bao nho nhỏ này, nhưng là giá trị liên thành, Tiểu Nhạn tiếp lời hỏi:
– Công tử muốn đi Tọa Vọng Phong sao? Vậy cũng không cần đi tìm tiều phu, hai tiểu nữ cũng biết.
Trương Siêu Quần vui vẻ nói:
– Các ngươi biết được Tọa Vọng Phong ở đâu?
Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn đồng loạt gật đầu, Trương Siêu Quần cười nói:
– Đúng rồi, các ngươi đều là người địa phương ở đây mà, quá tốt rồi, như vậy chúng ta không cần tìm người hướng đạo.
Ngay sau đó, ngồi nói chuyện một lúc, Dương Bất Hối cùng Trương Vô Kỵ buồn ngủ, Trương Siêu Quần cởi xuống áo khoác ngoài, phủ lên cho hai người bọn họ, quá một canh giờ sau, Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn cũng ngồi ngủ….
Trương Siêu Quần khoanh chân điều tức, hắn biết, ở cái thế giới võ hiệp này, là cường giả vi tôn, vừa rồi chính mình cùng giao thủ với Ban Thục Nhàn, tuy rằng đã chiếm có chút thượng phong, nhưng phải dựa vào chính cây chủy thủ hợp kim chém sắt như chém bùn, không ngờ đánh gãy trường kiếm của phụ nhân, lúc này mới chiếm được tiên cơ, cứ việc mình dùng Ngọc Nữ kiếm pháp, nhưng tu vi nội lực còn thấp, dựa vào kiếm pháp tinh diệu bù đắp là không được, thật đáng tiếc …cái giường hàn ngọc không thể mang theo bên người, nếu như là có thể, có thể thật là một năm sau sẽ vượt qua được Ban Thục Nhàn.
Bên trong nội công, chú ý hô hấp thổ nạp, đa dụng phúc thức hô hấp pháp, tinh thần tập trung, từ đó tiến lên dần dần, mới đạt đến sự tinh thâm, dựa theo tháng ngày tích lũy từ từ nội lực, giống như là đào một cái hố, khởi đầu rất cạn, theo sự tu luyện không ngừng, từ từ đào càng sâu, thì có thể tích trữ nội lực càng nhiều.
Trời tối khung cảnh vắng lặng, đang thổ nạp điều tức, chợt Trương Siêu Quần nghe từ xa xa truyền đến tiếng bước chân, tốc độ không nhanh, nên cũng không biết được có phải là cao thủ nội gia hay không, trong lòng cảnh giác hiếu kỳ, lúc này trời đã sắp sáng, là ai vào lúc này còn lãng vãng ở nơi đây?
Nếu không phải cao thủ, nghe tiếng bước chân cũng chỉ có một người, Trương Siêu Quần cũng không có cần đánh thức mọi người, hồi lâu, mới có người đi đến lại đây, sau khi nhìn rõ ràng, Trương Siêu Quần thật là kinh dị, người kia không phải là ai khác, đó chính là Ngũ phu nhân của chương môn Hà Thái Xung!
Phụ nhân…phụ nhân này không phải là muốn tới gặp mình để luyện nữ tử bí thuật chứ? Trương Siêu Quần tim đập nổ lớn, mình đã từng nói với phụ nhân này, học tập nữ tử bí thuật, nhất định hai người phải cùng giao hoan, thì mới có thể thành công, lẽ nào Ngũ phu nhân lại vì… vì muốn lấy lòng Hà Thái Xung, cam nguyện trả giá như vậy, để đánh đổi được luyện thành bí thuật thu hẹp lại cái hang động âm đạo của mình?
Ngũ phu nhân đi đến càng gần, đã nhìn thấy Trương Siêu Quần, Ngũ phu nhân liền đứng lại, chần chờ đứng im ở chỗ cũ, gió muộn thổi tới, làm tấm sa màu tím đậm che mặt bay lên phất phơ, lộ ra làn da thịt trắng nõn hồng hào ….
Như là đã hạ quyết tâm, Ngũ phu nhân chậm rãi hướng về phía Trương Siêu Quần đi tới, hắn thở dài, đứng lên đến đón lấy người phụ nhân này.
– Phu nhân… bí thuật này thật sự trọng yếu như thế sao? Phu nhân cam nguyện trả giá như thế này à? Có đáng giá không?
Trương Siêu Quần nhẹ giọng nói.
Ngũ phu nhân ngẩn người ra rồi nói:
– Ta… ta không phải đến đây để luyện.. nữ tử bí thuật gì đó, mà ta tới cầu công tử một chuyện….
Trương Siêu Quần trợn mắt, không phải đến học nữ tử bí thuật thì đến đây làm gì! Thấy trong đôi mắt Ngũ phu nhân tuy ngượng ngùng bất an, nhưng trong suốt cực kỳ, không giống như là nói dối, huống chi, người đã đến trước mặt, đêm hôm khuya khoắt đuổi theo mấy dặm đường giờ mới đến, Trương Siêu Quần thở phào nhẹ nhõm vì biết không phải là chuyện như hắn nghĩ tới, đồng thời lại mơ hồ có chút thất vọng…
Ngũ phu nhân trong mắt kiên định càng thêm sâu hơn, dứt khoát nó:
– Công tử là người của phái Võ Đang, phái Võ Đương so với phái Côn Luân thì có uy danh nhiều hơn đúng không?
Trương Siêu Quần trong lòng không tìm được manh mối, không biết phụ nhân hỏi chuyện này để làm cái gì, gật đầu trả lời:
– Trung Nguyên đệ nhất đại bang là Cái Bang, đệ nhất đại giáo là Minh giáo, đệ nhất đại phái là phái Thiếu lâm, Võ Đang là xếp hạng sau Thiếu Lâm, nên cứ so với phái Côn Luân thì hơn đi, Ngũ phu nhân vì sao lại hỏi đến điều này?
Ngũ phu nhân thở dài, nói:
– Vậy thì tốt rồi, ta thấy công tử kiếm pháp tinh diệu, ngay cả đại phu nhân cũng không phải là đối thủ của công tử, vì lẽ đó ta yên tâm, ta muốn đi theo công tử!
– Cái gì..?
Trương Siêu Quần kêu lên cả kinh nói:
– Ngũ phu nhân …nói cái gì?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/03/2021 16:34 (GMT+7) |