Khoáng thạch màu đỏ cầm ở trong tay ấm áp, tản mát ra một đợt hỏa linh khí dao động mỏng manh.
“Khối Thiên Viêm Thạch này bán thế nào?”
Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.
“Không đáng mấy đồng, tiền bối xem mà cho là được.”
Ông lão áo bào xanh thật cẩn thận nói. Thiên Viêm Thạch là tài liệu luyện khí bậc ba, bình thường dùng cho luyện chế bảo vật hỏa thuộc tính, trên giá hàng có không ít.
Đối phương có thể nhìn trúng Thiên Viêm Thạch, hiển nhiên Thiên Viêm Thạch có bí ẩn khác, nhưng hắn không dám nói không bán.
Vương Trường Sinh lấy ra một túi trữ vật màu xanh, ném cho ông lão áo bào xanh, nói: “Ba mươi vạn linh thạch, như thế nào?”
Một khối khoáng thạch bậc ba căn bản không đáng với cái giá này, chủ tiệm hiển nhiên không phải ngu ngốc, đã nhìn ra khối Thiên Viêm Thạch này khác thường, Vương Trường Sinh không ngại để hắn kiếm nhiều thêm một chút.
“Không thành vấn đề.”
Ông lão áo bào xanh lòng tràn đầy vui mừng thu nhận. Khối Thiên Viêm Thạch này nhiều lắm có thể bán sáu vạn khối linh thạch, bán được giá cao ba mươi vạn, hắn tự nhiên sẽ không từ chối.
“Ngươi từ nơi nào kiếm được Thiên Viêm Thạch này?”
Vương Trường Sinh truy hỏi.
“Là một vị thương nhân hàng chợ bán cho vãn bối, những Thiên Viêm Thạch này đều vậy, hắn nói là núi lửa phun trào, bất ngờ nhặt được, dùng để luyện chế pháp bảo hỏa thuộc tính rất không tệ.”
Ông lão áo bào xanh giải thích.
Vương Trường Sinh gật gật đầu, xoay người rời khỏi.
Đi dạo hơi hai canh giờ, Vương Trường Sinh quay về chỗ ở, Vương Thu Á và Vương Hướng Vinh còn chưa trở về.
Vương Trường Sinh nhẹ nhàng vung cổ tay một cái, một đạo hào quang màu vàng kim từ vòng tay linh thú của hắn bay ra, chính là Phệ Hồn Kim Thiền.
Vương Trường Sinh lấy ra khối Thiên Viêm Thạch kia, năm ngón tay khép lại, dùng sức bóp, Thiên Viêm Thạch tan vỡ, lộ ra một khối tinh thạch màu đen to bằng trứng chim bồ câu, tản mát ra một luồng hồn lực mỏng manh.
“Huyền Hồn Ngọc!”
Vương Trường Sinh kinh ngạc nói. Huyền Hồn Ngọc là một loại tài liệu luyện khí đặc thù, sinh ra ở nơi tụ âm quỷ vật đông.
Nếu không phải Phệ Hồn Kim Thiền nhắc nhở, Vương Trường Sinh cũng không thể phát hiện sự tồn tại của khối Huyền Hồn Ngọc này.
Huyền Hồn Ngọc có thể dùng để luyện khí, cũng có thể bày trận.
Vương Trường Sinh ném Huyền Hồn Ngọc cho Phệ Hồn Kim Thiền, Phệ Hồn Kim Thiền phát ra tiếng ve kêu vui vẻ, phun ra một quầng sáng màu vàng bao phủ Huyền Hồn Ngọc, nuốt vào.
Vương Trường Sinh có thể rõ ràng cảm nhận được, thần thức của hắn đã tăng trưởng không ít.
Hắn không ngờ, Phệ Hồn Kim Thiền cảm thấy hứng thú đối với Huyền Hồn Ngọc loại tài liệu này, đáng tiếc cũng chỉ có một khối nhỏ, nếu là kiếm được một khối lớn, vậy thì tốt rồi.
Vương Trường Sinh lật bàn tay, hào quang màu vàng kim lóe lên, một trang sách hào quang màu vàng kim lấp lánh xuất hiện trên tay, phù văn lóe lên, linh khí kinh người.
Trên trang sách màu vàng trải rộng chữ phù huyền ảo, những chữ phù này giống như nòng nọc vặn vẹo không ngừng.
Thiên Hư Ngọc Thư, ghi lại 《 Thái Hư Đoán Thần Quyết 》, Huyền Quy Chân Quân chỉ tìm hiểu ra công pháp ba tầng đầu, công pháp tiếp theo còn chưa tìm hiểu ra.
Thiên Hư Ngọc Thư kèm theo rất nhiều cấm chế, muốn thấy rõ nội dung, chỉ có thể chậm rãi tìm hiểu, tìm được cách phá giải cấm chế.
Theo hắn biết, mỗi một trang Thiên Hư Ngọc Thư ghi lại nội dung không giống nhau, cấm chế mang theo cũng không giống nhau, có Thiên Hư Ngọc Thư cần dùng linh diễm nung khô, có cái cần dùng sét đánh.
Một trang Thiên Hư Ngọc Thư này trong tay hắn, cần thần thức cường đại mới có thể phá giải cấm chế tiếp theo. Từng tu luyện 《 Thái Hư Đoán Thần Quyết 》, lại thêm Phệ Hồn Kim Thiền hồi báo thần thức, thần thức Vương Trường Sinh so với Luyện Hư trung kỳ còn mạnh hơn, so với Luyện Hư hậu kỳ vẫn có một chút khoảng cách.
Hắn tung Thiên Hư Ngọc Thư về phía không gian trước người, để nó lơ lửng ở giữa không trung, lực lượng thần thức khổng lồ tuôn trào ra.
Hư không chấn động vặn vẹo, một luồng lực lượng vô hình bỗng dưng hiện ra, cương phong nổi lên bốn phía, một thanh đoản đao màu lam nhạt bỗng dưng hiện ra, thần thức hóa hình.
Đoản đao màu lam đột nhiên bổ về phía Thiên Hư Ngọc Thư, Thiên Hư Ngọc Thư sáng lên một đợt phù văn huyền ảo, chợt hấp thu đoản đao màu lam.
Không gian chấn động không ngừng, thần thức khổng lồ của Vương Trường Sinh hóa thành những cây đoản đao màu lam, nhập vào trong Thiên Hư Ngọc Thư.
Thiên Hư Ngọc Thư ai đến cũng không từ chối, hấp thu hết đoản đao màu lam đánh tới, nở rộ ra hào quang màu vàng kim lóa mắt.
Một canh giờ sau, Vương Trường Sinh tinh thần uể oải, thần thức không còn lại bao nhiêu.
Thần thức cùng pháp lực giống nhau, nếu tiêu hao quá độ, đối với tu tiên giả mà nói cũng không phải chuyện tốt.
Thiên Hư Ngọc Thư nở rộ ra hào quang màu vàng kim lóa mắt, hơn vạn phù văn to bằng hạt gạo tuôn ra, lơ lửng ở giữa không trung, những phù văn này giống như vật còn sống, vặn vẹo không ngừng.
Vương Trường Sinh vui vẻ vô cùng, vội vàng lấy ra một đoạn trúc toàn thân màu xanh, linh quang lấp lánh.
Ảnh Trúc, có thể thu hình ảnh chiếu lại.
Hào quang màu xanh lóe lên, cây trúc màu xanh phun ra một quầng sáng màu xanh, bao phủ toàn bộ phù văn trong hư không.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 7 |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
| Tình trạng | Update Phần 380 |
| Ngày cập nhật | 16/11/2025 22:24 (GMT+7) |