Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 75

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Phần 75

Trần Thiên Bảo về đến nhà đã là đầu giờ chiều, trong nhà lúc này chả hiểu mọi người đã đi đâu hết cả mà hắn lên tiếng gọi vài lần cũng chả thấy ai đáp lại.

Nghĩ lại thì nhân lúc này đem số vũ khí kia ra ngoài cùng tốt, đỡ bị người khác nhìn thấy tránh lộ ra sơ hở.

Tuy nhiên hắn có chưa lấy được cái Vali màu đen ra thì từ ngoài cổng đã vang lên tiếng ồn ào nên đành phải cất nó trở lại.

Xuống dưới nhà mới thấy chỉ có ba người là ông bà Phan Thế Hùng cùng bà Đỗ Thu Phương, còn hai người Phan Như Ý cùng Phạm Nhật Mai lại chẳng thấy đâu.

Lúc này có thể nhìn ra sự lo lắng tràn ngập trên khuôn mặt ba người bọn họ, trong không khí cũng ngửi được cả mùi căng thẳng.

Thấy hắn đi từ trong phòng ra ba người cùng nhau lộ ra ẻ kinh ngạc ròi đồng thanh thốt lên:

– Sao hai người kia bảo đi đón cháu mà?

Rõ ràng là hắn chẳng gặp ai cả mà tự bắt taxi đi về, nghe ba người hỏi như vậy liền đáp lại:

– Cháu có gặp ai đâu! Hai người bọn họ đi từ bao giờ?

Hỏi ra mới biết Phan Như Ý cùng Phạm Nhật Mai sau khi hắn bị đưa đi thì gọi cho Trần Thanh Hải rồi cùng nhau lái xe nói rằng đi đến đồn cảnh sát xem sao.

Lúc bọn họ ra khỏi nhà là khoảng 9 giờ mà bây giờ đã gần một giờ chiều. Ba người bọn họ gọi điện cũng không thấy có người trả lời liền chạy đến đồn cảnh sát mới nhận được tin hắn đã được thả ra.

Thế nhưng gọi điện cho hai người kia vẫn chỉ có âm thanh thông báo tắt máy nên mới mang theo bộ mặt như bánh đa ngâm nước đó về nhà.

Bạn đang đọc truyện Thiên Bảo Chi Mệnh tại nguồn: http://truyensex.vip/thien-bao-chi-menh/

Thời gian không chờ đợi một ai mà cứ thế trôi đi, cho đến tận khi bên ngoài bắt đầu có bóng tối xuất hiện mà vẫn không có tin tức gì về hai người kia.

Cứ thể thể bọn họ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian vậy, lúc này muốn đi tìm cũng không biết phải tìm ở đâu.

Tất cả mọi người đều thấp thỏm lo lắng đến quên cả việc ăn cơm. Trần Thiên Bảo cả một ngày chưa có gì bỏ vào mồm nên bắt đầu thấy đói, tuy nhiên lúc này đúng là không có tâm trạng nào mà đi tìm đồ ăn.

Cứ ngồi yên như vậy chờ đợi không phải tác phong của Trần Thiên Bảo, hắn nhẹ nhàng quay về phòng lấy điện thoại gọi vào số của Mít tơ Biết Tuốt.

Để điều tra thông tin có thể nói những người như Mít tơ Biết Tuốt còn làm việc có hiệu quả hơn cả Công An, đơn giản là vì bọn họ có thể sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào để tìm hiểu sự tình.

Công an thì khác, cảnh sát đôi khi làm việc phải tuân theo quy trình cũng như luật lệ, tất nhiên vẫn có thể sử dụng những biện pháp “đặc biệt” để làm việc, tuy nhiên nếu để lộ ra có thể chịu phản ứng tiêu cực từ nhân dân nên cực kỳ hạn chế.

Huống hồ tai mắt của Mít tơ Biết Tuốt có mặt ở khắp nơi để thu thập thông tin, nếu không có nguồn nhân lực mạnh mẽ thì với một tên cả ngày chỉ ru rú trong cái quán Bar kia chẳng thế nào có cái danh xưng Mít tơ Biết Tuốt được.

– Alo tôi nghe.

Vài giây sau giọng nói của lão vang lên, có thể nhận thấy ngữ điệu dường như mang theo một chút khổ sở.

Mấy ngày gần đây Mít tơ Biết Tuốt vì một người xa lạ mà phải tìm mọi cách để tránh Công An can thiệp vào công việc làm ăn của mình. Nhìn số điện thoại người gọi đến chính là tên sát thần lão không thấy khổ mới lạ.

Trần Thiên Bảo chẳng thèm quan tâm mà nói luôn:

– Người thân của tôi vừa bị mất liên lạc một cách kỳ lạ, ông giúp tôi điều tra thử xem đã có điều gì xảy ra, hai người bọn họ đi một chiếc Mercedes – Benz 300 AMG màu đen, nhớ điều tra kỹ khu vực từ nhà tôi đến đồn cảnh sát.

Mít tơ Biết Tuốt không thể nào từ chối đành phải đồng ý, như nhớ ra điều gì đó lão vội lên tiếng:

– Nhưng mà khu vực đó ngay dưới chân của…

Trần Thiên Bảo hiểu ý, chắc hẳn tên này kiêng dè khu vực mình nhờ điều tra là nằm dưới địa bàn thế lực của bản thân trước kia.

– Không cần lo lắng, cứ thoải mái điều tra đi.

Lần trước khi đột nhập vào chính ngôi nhà của mình Trần Thiên Bảo đã thấy nơi đó có chút vắng vẻ, hắn đoán hầu hết những người của mình đã bị điều đi hết.

Vì vậy mới dặn dò Mít tơ Biết Tuốt thoải mái điều tra, hơn nữa người của hắn tuy đông nhưng còn chưa đến mức giống như đám giang hồ đánh nhau tranh giành địa bàn rồi cấm người khác tiếp cận.

Các thế lực khác muốn làm gì ở lân cận chả khiến hắn bận tâm, chỉ là danh tiếng của hắn quá mức kinh người nên mới khiến bọn họ e dè như vậy.

Hơn một giờ sau, đến khi Trần Thiên Bảo cảm thấy có chút sốt ruột thì điện thoại mới rung lên, hắn không cần nhìn xem ai gọi đến mà nhấc máy luôn.

– Việc điều tra có chút khó khăn…

– Nói thẳng vào vấn đề…

Lúc này Trần Thiên Bảo đã có chút sốt ruột nên cứ cho rằng bản thân đang nói chuyện với cấp dưới của mình. Vì vậy hắn không hề kiêng dè mà thẳng thừng thúc dục.

Mít tơ Biết Tuốt hơi chần chừ một chút rồi nói nhanh:

– Lần cuối cùng có người nhìn thấy là chiếc xe đó là trên con đường về Huyện Kiến Thuỵ.

Nghe xong Trần Thiên Bảo trầm tư suy nghĩ, hắn không hiểu hai người Phan Như Ý cùng Phạm Nhật Mai đi về hướng đó để làm gì. Đó là một con đường cực kỳ vắng vẻ, cả chục km chẳng có nổi một cái đèn đường chứ không nói đến có nhà ở.

Một hồi sau thấy Mít tơ Biết Tuốt vẫn còn giữ máy hắn liền hỏi:

– Có phát hiện điều gì khác thường nữa không?

– Như cậu nói thì hai người thân của cậu mất tích, tuy nhiên có vẻ như trên xe lúc đó còn có người thứ ba.

Trần Thiên Bảo tắt máy rồi ném điện thoại sang một bên, có thể dễ dàng nhìn ra nét căng thẳng trên khuôn mặt.

Hắn không thể nghĩ được người xuất hiện trong xe của Phan Như Ý lúc đó là kẻ nào. Thông tin điều tra đến từ Mít tơ Biết Tuốt cũng không rõ ràng, chỉ biết có người thứ ba xuất hiện đến cả giới tính là gì cũng không rõ.

Có lẽ một phần vì người của Mít tơ Biết Tuốt không hoạt động tại khu vực này nên không có cách nào điều tra chi tiết. Nếu là thế lực của hắn trước kia thì mọi sự việc xảy ra trong khu vực lân cận chỉ cần mười phút là sẽ có thông tin chi tiết cho hắn.

Dù không có thông tin về người kia nhưng Trần Thiên Bảo đoán được kẻ đó chắc chắn không phải người quen, đơn giản vì nếu là người quen thì chẳng có lý do gì mà hai người bọn họ lại mất liên lạc.

Hơn nữa Phạm Nhật Mai vốn sinh ra và lớn lên ở Hà Nội không nói, còn Phan Như Ý cũng đã sống ở Hà Nội cả chục năm nên có lẽ không còn nhiều người quên tại Hải Phòng nữa.

Làm gì có loại người quen nào gặp nhau mà quên luôn cả việc liên lạc về với người thân được.

Điều mà hắn lo lắng là có thể hai người kia đang gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nếu biết được kẻ đang không chế họ là ai thì còn nghĩ có cơ hội mà nghĩ biện pháp đối phó.

Đột nhiên điện thoại của Trần Thiên Bảo rung lên một nhịp liếc sang thì thấy trên màn hình hiển thị người gửi đến là Phan Như Ý. Hắn vội mở khóa ra xem thì đập vào mắt là hình ảnh Phan Như Ý cùng Phạm Nhật Mai đang bị trói chặt với nhau, đầu hai người bọn họ gục xuống không biết sống chết thế nào.

Nhìn cảnh hình ảnh trong điện thoại hai hàm răng liền nghiến chặt lại, những đường gân xanh trên trán từ từ nổi lên đủ thấy hắn đang tức giận thế nào.

Trần Thiên Bảo gồng tay nắm chặt đến mức màn hình điện thoại nứt ra sau một tiếng “tạch”.

Hắn không thể nào nghĩ ra được người nào có thể làm ra hành động này, chẳng nhẽ là tên sát thủ mà hắn đã gặp phải vào tối hôm trước tại Quảng Ninh?

Nghĩ đến đây Trần Thiên Bảo bất giác nuốt một ngụm nước bọt, tên sát thủ hôm trước là một kẻ không hề tầm thường.

Nghĩ đến đây hắn vội thả điện thoại xuống rồi nhanh chóng lấy cái Vali màu đen rồi nhanh chóng mở nó ra.

Bên trong vẫn là hai khẩu súng DE được điêu khắc những đường nét đặc sắc. Từ trên thân khẩu súng có thể mơ hồ cảm nhận được những luồng sát khí lạnh lẽo.

Ở bên góc phải Vali một ống thuỷ tinh chứa dung dịch màu đỏ giống như máu yên lặng nằm đó. Trần Thiên Bảo cầm ông thuỷ tinh lên nhìn vào nó trầm tư suy nghĩ.

Một lúc sau hắn cắn răng, ánh mắt hiện lên sự quyết tâm. Từ trong vali lấy ra một kim tiêm nhanh chóng nhắm thẳng vào mạch máu của mình cắm xuống. Chỉ vài giây sau trên tay Trần Thiên Bảo đã có một ống kim tiêm chưa đầy máu đỏ. Nếu so sánh với dung dịch trong ống thuỷ tinh thì màu sắc hoàn toàn giống nhau.

Trần Thiên Bảo nhấc hai khẩu súng ra đặt xuống giường rồi lại lấy ra một bình thuỷ tinh lớn giống như trong những cái có phòng thí nghiệm hóa học.

Hắn nhanh chóng bơm hết chỗ máu vừa rút ra vào trong ống thuỷ tinh rồi tiếp tục nhấc ổng thuỷ tinh chứa dung dịch màu đỏ lên mở nắp ra.

Trần Thiên Bảo chậm rãi rút ra một lượng nhỏ dung dịch màu đỏ đó chuẩn bị đổ vào bình thuỷ tinh chứa máu của mình.

Còn chưa kịp hoàn thành thì điện thoại lại một lần nữa rung lên, trong đó chỉ có một tin nhắn ngắn gọn: “Ngay bây giờ, một mình, nếu chậm trễ, CHẾT…” Cuối tin nhắn chính là địa chỉ nơi đối phương muốn gặp nhau.

Trần Thiên Bảo nghiến răng tức giận, trong ánh mắt của hắn đã sớm hiện lên những tia máu đỏ.

Kể từ khi trở thành Cảnh sát quốc tế đến nay chưa từng có kẻ nào dám uy hiếp hắn một cách trắng trợn như thế. Thế mà ngay lúc này lại có một tên bí ẩn nào đó không chỉ uy hiếp bình thường mà lấy người thân hắn ra để uy hiếp.

So với việc cầm súng dí vào đầu uy hiếp thì động chạm đến người thân chính là việc tối kỵ đối với hắn. Nếu Trần Thiên Bảo được ví như một con mãnh long thì người thân chính là vảy ngược.

Vì vậy hành động của kẻ bí ẩn này đã khiến cho cơn tức giận trong lòng hắn vọt lên đến đỉnh điểm.

Trần Thiên Bảo hít một hơi rồi dứt khoát dùng kim tiêm rút hết toàn bộ dung dịch màu đỏ ra, ngay sau đó hắn cắm thẳng vào mạch máu rồi nhanh chóng bơm hết dung dịch đó vào cơ thể.

Trước đó Trần Thiên Bảo rút máu của mình ra là vì còn muốn thử nghiệm nhưng giờ đây hắn lại trực tiếp bơm thứ dung dịch màu đỏ vào cơ thể mình.

Mồ hôi trên trán cứ thế tuôn ra theo từng dòng dung dịch được bơm vào cơ thể, ánh mắt của hắn trợn trừng nhìn lên trần nhà.

Nói là nhìn cũng không hẳn vì con ngươi của hắn lúc này đã hoàn toàn biến mất, trong mắt chỉ còn lại màu trắng cũng những tia máu màu đỏ đan xen chồng chéo lên nhau.

Cơ thể Trần Thiên Bảo cứ thế rung lên từng chập, trong cổ họng không kìm được phát ra những tiếng rên rỉ. Có thể đoán được hắn đang chịu thống khổ như thế nào, lúc trước bản thân bị nhiều người vây đánh hội đồng mà hắn không kêu lên lấy một tiếng, còn giờ đây những tiếng rên rỉ cứ như vậy liên tục phát ra.

Vài giây sau bất chợt cơ thể Trần Thiên Bảo giống như một quả bóng được bơm hơi từ từ phình ra, từng tấc da thịt trên người hắn nhô ra giống như một vận động viên thể hình.

So với một Trần Thiên Bảo gầy gò trước kia đúng là một trời một vực, các vận động viên thể hình phải tiêu tốn ít nhất mười năm may ra mới có được cơ thể giống như vậy. Thế mà Trần Thiên Bảo chỉ mất ba mươi giây biến từ một tên gầy gò thành một kẻ vạm vỡ.

Quần áo trên cơ thể không chịu nổi kích cơ thể với kích cỡ to lớn của hắn bắt đầu phát ra những tiếng đứt chỉ xem lần cùng tiếng kêu trong cổ họng hắn.

Ước chừng năm phút sau cơ thể Trần Thiên Bảo chầm chậm thu nhỏ lại trở thành một người gầy gò giống như trước, con ngươi trong mắt hắn cũng từ từ xuất hiện trở lại, tuy nhiên nó lại không có màu đen giống như bình thường mà là màu đỏ tươi như máu.

Sau khi lấy lại bình tĩnh mới nhận ra quần áo trên người đã sớm bị ướt sũng. Trần Thiên Bảo nhanh chóng thay một bộ đồ mới rồi nhét hai khẩu súng vào trong người vội vàng ra khỏi nhà.

Không mất quá nhiều thời gian Trần Thiên Bảo đã đến được địa chỉ mà kẻ bí ẩn cung cấp thông qua tin nhắn.

Mặc dù di chuyển bằng Taxi những hơi thở của Trần Thiên Bảo vẫn trở nên gấp gáp. Nét mặt của hắn vẫn còn một chút vặn vẹo giống như đang cố gắng nhịn cơn đau xuống.

Trước mặt Trần Thiên Bảo lúc này là khu nhà bỏ hoang khá rộng, đứng từ phía ngoài nhìn vào tuyệt nhiên không thấy có động tĩnh gì.

Có thể thấy nơi đây không thiếu gì chỗ ẩn nấp kín đáo, nếu bước vào dù có bị ám toán cũng khó mà tìm ra chỗ đối phương giấu mình.

Trần Thiên Bảo quan sát một vòng liền phát hiện ngôi nhà phía sau có ánh sáng mập mờ phát ra, hắn không nghĩ ngợi nhiều liền cất bước tiến về phía ngôi nhà đó.

Vừa bước vào bên trong liền bắt gặp thân ảnh hai cô gái bị trói chặt tựa lưng vào nhau.

– Bảo!

Nghe được động tĩnh cả hai người cùng nhau ngước lên nhìn rồi đồng thanh hô lên.

Trần Thiên Bảo nhận ra hai người vẫn bình an vô sự liền thở phào một hơi.

– Cẩn thận!

Hắn đang định đồng thân tiến đến cởi trói cho bọn họ thì cả hai lại một lần nữa đồng thanh hét lớn. Ngay sau đó từ trong góc tối có ánh sáng chớp lên một cái, theo phản xạ Trần Thiên Bảo vội lùi lại một bước.

Ngay tại vị trí hắn vừa đứng đã có một con dao ngắn găm thẳng lên mặt đất, có thể thấy lực đạo phi dao của đối phương không hề nhỏ, nếu không kịp tránh thì toàn bộ lưỡi dao đã ngập trong cơ thể rồi.

– Mày là ai? Tại sao lại bắt bọn họ?

– Haha… Mày bắt người của tao được chẳng nhẽ tao lại không làm được?

Trần Thiên Bảo nghe âm thanh phát ra từ tứ phía liền nhíu mày, đối phương là một kẻ tâm tư cẩn mật đến mức không để lộ vị trí bản thân bằng cách phát ra âm thanh từ nhiều nơi.

Thanh âm người bí ẩn lại từ khắp nơi vang lên:

– Ở đây tao có hai người, hai mạng đổi hai mạng mày thấy thế nào?

– Có ý gì?

Trần Thiên Bảo còn chưa hiểu được ta đồ của đối phương đành phải lên tiếng hỏi lại.

– Một mạng đổi lấy thằng em trai của tao bị mày giăng bẫy, người còn lại nếu muốn tao thả ra thì tao phải lấy cái mạng của mày.

Nghe đến đây Trần Thiên Bảo đã biết được người bí ẩn đang nấp trong bóng tối là kẻ nào. Một tên sát thủ nổi tiếng trên thế giới.

Trần Thiên Bảo bất ngờ thốt lên bằng tiếng Thái Lan:

– Ông Kẹ…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 22/08/2021 02:16 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những kẻ cuồng dâm
Thằng Huy xem lại cảnh thằng Cường phá trinh cô Hà một cách thèm thuồng. Nó cởi hẳn quần ra, ưỡn con cặc lên mà xóc. Thằng Huy coi mà thấy thương cô Hà quá, bị thằng Cường giày vò đến mức có dấu đỏ cả người. Cũng may thằng Cường còn biết trân trọng cái lồn cô, chứ nó mà máu chó cắn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Tình vụng trộm muộn màng
Nàng đang nằm nghỉ ngơi sau cuộc mây mưa tuyệt vời vừa rồi. Nàng tưởng mọi thứ đã kết thúc, thì hai chân nàng bị dang ra, nhấc lên không trung, rồi. Á... Tiếng hét thất thanh, vì Nhật lại cắm con chim nó vào lần nữa, làm nàng giật mình, gào lên xin... Nào, Nào, Nào... bỏ chị ra... đừng địt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex ngoại tình
Cô giáo môn văn 2
AHHHHH... KHÔNG... Đừng... Mẹ không chịu... Ược... Ặc... Ặc... Mẹ tôi la lên thất thanh nhưng nào có làm được gì khác ngoài việc bấu chặt lấy tôi hơn nữa, trân mình chịu những cú giã như trời giáng xuống... Và cuối cùng, không chịu nổi nữa, mẹ cắn tôi... Gru... Gruw... Huhhuhu... Tôi có thể nghe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex học sinh Tuyển tập Cô giáo môn văn
Nghe lời chồng some với trai lạ
Ngày em về Mỹ gần tới, thằng cháu năn nỉ em gia hạn thêm một tháng nửa để chơi cho đã lồn, nhưng em quyết định gia hạn thêm hai tuần mà thôi. Chứ ở lại thêm một tháng em sốt ruột lắm, vì thằng con đang mong đợi em từng ngày, em cảm thấy tội nghiệp nó. Em gọi về xin phép ông xã cho có lệ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Ký ức tuổi trẻ – Quyển 1
Ngồi đến 7h hơn mấy đứa lớp tôi chơi trò chơi lớn mới về, vào trại đạp tui kia dậy VSCN để chuẩn bị ăn sáng mà nhổ trại. Ăn sáng xong mới thấy mặt thằng Đạt đi về trại, nhìn nó vậy là biết tối qua làm quá sức rồi nên giờ chả có sinh khí gì cả. Đúng 8h tập trung trước trại BTC...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Thuốc kích dục Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex