– Việc cậu làm, trong lòng cậu biết rõ, trước mặt chúng tôi đừng cố làm ra vẻ đều vô ích thôi, nếu đã tìm đến cậu rồi, khẳng định là đã nắm giữ chứng cứ đầy đủ chính xác
Hoàng Lâm cũng không phải cố ý đe dọa Hạ Tưởng,, mà do y phá án đã lâu, khi nói chuyện tự nhiên toát ra một giọng điệu uy hiếp, cũng là một kiểu chiến thuật tâm lý
– Mời theo chúng tôi một chuyến, xin phối hợp công tác với chúng tôi
Hạ Tưởng cũng không thừa nhận, cũng không tranh luận, mà gật đầu nói:
– Được thôi, không thành vấn đề. Cổ Ngọc, anh đi phối hợp công tác với các đồng chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh một chút, cơm trưa em giúp anh đặt trước, một phần dưa leo xào thịt, một chén cơm là được. Nhớ giúp anh đậy kín chút, kẻo nguội, anh trở về ăn liền
Bây giờ đã mấy giờ rồi, chỉ còn mấy chục phút là tới giờ cơm, ý của Hạ Tưởng là hắn đi một chút sẽ trở lại, còn có thể trở về kịp giờ cơm? Hoàng Lâm liền âm thầm bật cười, hoá ra Hạ Tưởng không phải là bình chân như vại, mà là ngốc đến đáng yêu, không biết hậu quả nghiêm trọng khi bị mời đi phối hợp công tác với Ủy ban Kỷ luật. Hắn còn có thể trở về ăn cơm sao?
Có thể trở về ngồi làm việc trong văn phòng này cũng không có khả năng! Không phải cắt chức khai trừ Đảng viên, cũng là ngồi tù, đã là lúc nào rồi, còn muốn ăn? Thật là một người không có đầu óc
Cổ Ngọc thở hổn hển đứng lên
Cổ Ngọc bình thường ở trước mặt Hạ Tưởng tính tình khá tốt không phải là giả, nhưng cô cũng không phải là người bình thường, mà ai có thể kêu đến là đến đuổi đi là đi. Giọng điệu vừa rồi của Hoàng Lâm vô cùng tồi tệ, lại nghe y hoài nghi Hạ Tưởng tham ô nhận hối lộ, Cổ Ngọc biết khá rõ về Hạ Tưởng không khỏi vừa tức vừa giận, liền cười lạnh một tiếng nói:
– Ông nói Trưởng phòng Hạ tham ô nhận hối lộ, ông chắc chắn không nhầm lẫn chứ? Nhìn ông tuổi cũng không nhỏ, tốt xấu gì cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, sao còn phạm loại sai lầm thấp hèn này? Tôi nói cho ông hay, nếu các ông bắt nhầm người, tôi không để yên cho ông đâu
Bị một cô bé quát tháo, Hoàng Lâm vừa bực mình vừa buồn cười. Y còn chưa nói gì, Lưu Húc ở phía sau nổi giận, Lưu Húc tiến lên phía trước một bước, chất vấn Cổ Ngọc:
– Ủy ban Kỷ luật phá án, có can hệ gì đến cô? Cô chỉ là nhân viên bình thường thì biết cái gì? Xin đừng gây trở ngại công tác Ủy ban Kỷ luật, tôi trịnh trọng nói cho cô biết, không phải chuyện của cô, đừng có vô sự gây chuyện
Lưu Húc và Hoàng Lâm giống nhau, vẫn phong cách mặt sắt lạnh lùng phá án, làm việc nói chuyện đều là một vẻ mặt lạnh như băng, Cổ Ngọc đã quen vẻ mặt ôn hoà mà Hạ Tưởng đối với cô, vừa rồi bị Hoàng Lâm quát lớn trong lòng đã không thoải mái, lại bị Lưu Húc mặt mũi lạnh lùng nói, lại càng nổi giận:
– Sao không phải chuyện của tôi? Các ông không phải nói Trưởng phòng Hạ tham ô nhận hối lộ sao? Được. Khi anh ta kết hôn, tôi tặng anh ta mảnh ngọc bích giá trị liên thành, ít nhất cũng đáng bốn mươi ngàn, các ông cũng muốn bắt tôi luôn phải không hả?
Hạ Tưởng không khỏi cười khổ, Cổ Ngọc vốn tính tình trẻ con hay đùa giỡn, bây giờ lại tức giận đến thế? Hắn vội khuyên giải:
– Được rồi Cổ Ngọc, bớt tranh cãi chút đi. Anh cùng đồng chí Ủy ban Kỷ luật đi một chuyến, sau khi nói rõ ràng sẽ trở lại. Bây giờ em lại làm loạn, ngược lại càng rối hơn
Hoàng Lâm vừa nghe lập tức choáng váng nhìn nhìn Cổ Ngọc vài lần. Hỏi:
– Ăn nói trước mặt chúng tôi, phải chú ý một chút, không phải cái gì cũng có thể nói lung tung
Y cũng là có ý tốt, chỉ nhắc nhở Cổ Ngọc một câu. Bốn trăm ngàn là số tiền rất lớn, bộ dáng Cổ Ngọc không giống kẻ có tiền. Hơn nữa dù là đem tặng, vậy đâu có lý nào tự mình đi thừa nhận
Cổ Ngọc lại ngẩng đầu ưỡn ngực nói:
– Tôi không có ăn nói lung tung, tặng là tặng, sao nào? Tôi muốn tặng anh ta mấy trăm ngàn mấy triệu cũng được, các ông quản được sao?
Lưu Húc giận tím mặt:
– Được, cô đã nói như vậy, vậy mời cô cùng đến Ủy ban Kỷ luật. Phối hợp công tác điều tra với chúng tôi
Cổ Ngọc không để ý ánh mắt Hạ Tưởng, ngược lại đẩy hết công việc trong tay, khí thế nói:
– Đi thì đi, ai sợ ai
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu, Cổ Ngọc tuy rằng nhỏ hơn hắn vài tuổi, nhưng trên thực tế tuổi tâm lý vẫn không đủ trưởng thành. Vẫn là tính cách một nữ sinh hay kích động, làm cho người ta bắt lấy cô cũng không có biện pháp. Vốn là một việc khá đơn giản. Bởi vì sự ngoài ý muốn của cô, ngược lại càng làm phức tạp hơn
Quả nhiên vừa đến Ủy ban Kỷ luật, vì Cổ Ngọc nhắc tới việc kết hôn của Hạ Tưởng, Hoàng Lâm nhạy bén nghĩ tới việc có thể Hạ Tưởng mượn danh nghĩa kết hôn, bốn phía thu tiền biếu làm điểm khởi đầu, lại có thể xâm nhập vào đào móc vấn đề Hạ Tưởng, tranh thủ đem vụ án Hạ Tưởng tạo thành vụ án lớn cần được phá
Nghĩ đến đã lâu không điều tra vụ án lớn, nếu tình hình theo như lời Cổ Ngọc là thật, Hạ Tưởng liên can tới số tiền vụ án lên tới hàng triệu
Một cán bộ cấp phòng tham ô khoản tiền lên tới hàng triệu, hơn nữa Hạ Tưởng lại là nhân vật trung tâm trong tổ lãnh đạo, tất nhiên sẽ gây nên chấn động trong Tỉnh ủy.
Mặc dù Hoàng Lâm và Lưu Húc không thuộc phe phái nào trong Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nhưng hai người cũng nắm rõ thị phi bên trong Tỉnh ủy. Hiện tại bởi vì vấn đề điều chỉnh cơ cấu sản nghiệp, bên trong Tỉnh ủy chia làm hai phái. Một do Bí thư Diệp đứng đầu là phái ủng hộ, bao gồm cả Chủ tịch tỉnh Phạm; một do Phó bí thư Thôi đứng đầu là phái phản đối, có cả Trưởng ban Mã, bây giờ phái ủng hộ đang chiếm ưu thế thượng phong, dù gì cũng là bí thư và Chủ tịch tỉnh liên kết, trên cơ bản đại sự đã định
Tuy nhiên Hạ Tưởng là nhân vật mấu chốt của tổ lãnh đạo, lại được Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm hai người ủng hộ. Có thể nói là nhân vật chỉ chạm nhẹ cũng bỏng tay trong tỉnh ủy gần đây. Hoàng Lâm và Lưu Húc cũng nảy sinh dao động. Nếu điều tra Hạ Tưởng, có thể sẽ gặp phải áp lực hai bên Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm hay không? Nếu Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm đều mở miệng, đều yêu cầu chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, thì bọn họ phải làm sao? Có chịu được áp lực hay không?
Nhưng sau khi hai người trải qua một cuộc thảo luận, vẫn là quyết định điều tra triệt để Hạ Tưởng. Bởi vì đúng là bởi vì bọn họ cảm thấy Hạ Tưởng được Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm quá coi trọng, con nít cũng biết, nhưng vì hắn tuổi còn trẻ mà hiện đã có tiếng nói, mới vểnh cái đuôi, mới dám to gan lớn mật, lấy quyền mưu tư lợi!
Hoàng Lâm và Lưu Húc làm quan nhiều năm trong hệ thống Ủy ban Kỷ luật, tính tình hai người đều là ngay thẳng, không cầu thăng quan phát tài, chỉ cầu vì dân trừ hại. Chính là ôm một bầu chính nghĩa tràn đầy nhiệt huyết ngược lại càng khơi thêm tinh thần chính nghĩa của bọn họ. Họ cho rằng không trừ Hạ Tưởng hiện tại, về sau này khi đã leo lên cao, càng là mối nguy hại lớn cho dân, càng là sâu mọt của đất nước
Hơn nữa hai người cũng tin tưởng, hiện tại chứng cớ trong tay bọn họ vô cùng xác thực, chỉ với số tiền chín mươi ngàn là có thể bắt Hạ Tưởng. Chứng cớ rành rành như núi ở trước mặt, Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm còn có thể quyền lớn hơn pháp luật hay không? Đương nhiên hai người công tác nhiều năm trong Ủy ban Kỷ luật, tình huống quyền lớn hơn pháp luật cũng không hiếm thấy. Tuy nhiên Hạ Tưởng là tình huống đặc biệt, hắn là nhân vật mấu chốt, sau khi điều tra xác minh, khẳng định sẽ khiến cho nhiều mặt chú ý. Người chú ý càng nhiều, Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm cũng không còn cách nào vì tư lợi mà làm trái pháp luật, cũng không thể giúp Hạ Tưởng ra mặt
Chủ yếu cũng là vì hai người đã khẳng định Hạ Tưởng chính là một cán bộ tham ô hủ bại, không bắt thì không thể xoa dịu sự bất mãn của dân, không bắt thì không thể làm sáng tỏ, cho nên phải bắt lấy Hạ Tưởng, vì chính nghĩa
Trước kia Hoàng Lâm và Lưu Húc cũng phá không ít vụ án lớn, thậm chí vào thời đại của Cao Thành Tùng cũng đã bắt giữ người của Cao Thành Tùng, cuối cùng vẫn chống chọi lại áp lực hùng mạnh của Cao Thành Tùng, bắt được kẻ đó, nhân chứng vật chứng đầy đủ, bị kết án. Cao Thành Tùng mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, cuối cùng cũng không làm gì được họ cả. Bởi vì Hoàng Lâm và Lưu Húc là hình tượng điển hình của tỉnh Yến, là người phát ngôn của Ủy ban Kỷ luật liêm chính công minh, nên phải để lại ấn tượng cho người ngoài xem
Vốn nghĩ bắt giữ Hạ Tưởng, để hắn giải thích vấn đề là xong việc, không ngờ lại xuất hiện chuyện hay Cổ Ngọc tự chui đầu vô lưới. Hai người hợp lại, cho rằng hiện tại là thời cơ tốt nhất đạt được bước đột phá trọng đại, liền quyết định không cho hai người ăn cơm, lập tức thẩm vấn.
Hạ Tưởng và Cổ Ngọc bị nhốt trong hai phòng khác nhau, Hoàng Lâm thẩm vấn Hạ Tưởng, Lưu Húc thẩm vấn Cổ Ngọc.
Hoàng Lâm đem ảnh chụp xếp trước mặt Hạ Tưởng, nghiêm khắc nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng, cậu đừng hòng tìm cách thoát thân, chúng tôi mời cậu đến phối hợp công tác điều tra, thì chứng minh đã nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực, chống chế và nói dối đều không có tác dụng, ngược lại còn bị bất lợi trong việc xin được khoan hồng, người trong ảnh, có phải là cậu không?
Hạ Tưởng không ngờ cảnh tượng hắn và Chu Hồng dưới ánh đèn đường lúc hoàng hôn lại bị người lén lút chụp ảnh. Nghĩ thầm rằng kế hoạch của đối phương cũng khá chu đáo chặt chẽ, ngay cả liên kết này cũng nghĩ ra được, thực không đơn giản. Hắn đem từng tấm ảnh chụp xem qua, gật đầu nói:
– Không sai, là tôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:58 (GMT+7) |