Cũng khó trách ông cụ sẽ tức giận, rõ ràng ông cụ Khâu và Phó gia vốn là chỗ thông gia, lại cùng ông cụ Ngô gia tiến đến đây hỏi tội, khẳng định đã khiến ông cụ cảm thấy thật mất mặt!
Phó Tiên Phong liền đối với Hạ Tưởng căm thù đến tận xương tuỷ, cho rằng Hạ Tưởng quả thật cực kỳ đáng ghét, thủ đoạn xấu xa, phương pháp nham hiểm, mà cuộc đời y rất hiếm thấy
Ông cụ liên tiếp mắng chửi Phó Tiên Phong hơn mười phút, mới có thể giảm bớt ngừng lại một chút, vẫn vô cùng nghiêm khắc nói:
– Phải đem sự tình nói rõ với ông, nếu không thì, con ngồi nhà mà tự suy xét trong một tuần. Vì sao Phó gia phải cùng với Khâu gia kết thông gia, chính là sợ Khâu gia và Ngô gia liên kết trong sự kiện lớn. Con thì hay rồi, chỉ vì một vị trí Bí thư Quận ủy của quận Hạ Mã, đắc tội với Ngô gia không nói đến, còn khiến Khâu gia cũng không hài lòng, đứng cùng trận tuyến với Ngô gia, con có còn đầu óc chính trị hay không? Là một vị trí Bí thư Quận ủy quan trọng, hay là hậu quả Ngô gia và Khâu gia hát cùng một giai điệu nghiêm trọng hơn?
Phó Tiên Phong bị ông cụ mắng tồi tệ, dám giận mà không dám nói. Đương nhiên sự tức giận của y cũng là nhằm vào Hạ Tưởng mà phát, không dám nhằm vào ông cụ. Ông cụ mắng càng tàn độc, y lại càng hận Hạ Tưởng, vừa nghĩ tới Hạ Tưởng lúc này có thể đang trốn ở sau lưng cười thầm, y hận đến nỗi đau răng, hận không thể lập tức nói cho Bạch Chiến Mặc, để cho Bạch Chiến Mặc ở quận Hạ Mã kìm hãm Hạ Tưởng khắp mọi nơi, không để Hạ Tưởng tự tung tự tác
Chẳng qua khi y nghĩ đến lúc nhận được điện thoại của Bạch Chiến Mặc trên đường đến thủ đô, không khỏi càng thêm đau đầu
Thật không khôn ngoan, tính sai, kẻ trí nghĩ đến nghìn điều tất vẫn có điều sơ sót, lúc Hà Giang Hoa xuống ngựa, chỉ lo đem tầm mắt đặt vào trong Thành ủy, lại bỏ qua tác dụng quan trọng của Trần Thiên Vũ. Kết quả không hay, hao tâm tổn sức vì Hạ Tưởng may áo, Trần Thiên Vũ không ngờ trở thành người của Hạ Tưởng!
Phó Tiên Phong âm thầm nghiến răng, Hạ Tưởng thật sự rất khó để ràng buộc, thủ đoạn đánh trả ùn ùn bất tận, chẳng những làm cho người ta khó lòng phòng bị, còn có thể đánh tới chỗ đau của người ta, làm cho người ta vô cùng khó chịu.
Tuy nhiên vì 20 tỷ tài chính có khả năng mang đến thu hoạch thật lớn, tất cả đều nhẫn nhịn trước, y cũng biết rõ, y sở dĩ mạo hiểm làm liều đắc tội với Ngô gia, mạo hiểm bất chấp hậu quả bị Trần Phong căm thù, nhất định phải mượn dùng lực lượng của Ngô gia cưỡng ép nâng đỡ Bạch Chiến Mặc lên vị trí này, còn là vì ích lợi trọng đại của Phó gia, vì 20 tỷ đầu tư mạo hiểm!
Phó Tiên Phong không phải kẻ ngốc chính trị, cũng không phải là nhóc con chưa ráo máu đầu mới vào quan trường, y có tâm cơ thâm trầm, thận trọng, không có ích lợi to lớn thì sẽ không chịu ra tay
Chẳng qua là Hạ Tưởng và Trần Phong liên kết ra tay quả nhiên uy lực vô cùng, Phó Tiên Phong liên tiếp thất bại, cũng là trong lòng buồn bực, vô cùng không vui. Nhưng y cũng không có ý nản lòng thất vọng, thế cục hiện tại của thành phố Yến là một mảng hỗn độn, lực lượng y tuy rằng bị suy yếu vì Hà Giang Hoa xuống ngựa, nhưng bởi vì Hồ Tăng Chu và Trần Phong hiện tại đã đối lưng đi ngược nhau, so ra thì, Trần Phong mới là gặp phải tổn thất lớn nhất. Mà tính cách Hồ Tăng Chu không đủ cứng rắn, bối cảnh không mạnh, không đáng để lo.
Chỉ có điều khiến cho Phó Tiên Phong sau khi suy nghĩ sâu xa vẫn không thể hiểu nổi chính là, ông cụ Ngô gia ra tay dường như không hợp lẽ thường, có chút huy động nhân lực quá mức rồi, lẽ ra với trí tuệ chính trị của ông cụ Ngô gia, không đáng để làm to chuyện, cái y có là những thủ đoạn khác khiến cho Trần Phong hoặc là Hồ Tăng Chu khuất phục, chẳng lẽ là ông cụ Ngô gia sớm đã phát hiện ra chính y âm thầm điều khiển phía sau, cố ý mượn thời cơ ra tay chèn ép Hạ Tưởng, làm loạn thế cục thành phố Yến?
Nhưng vấn đề là, Ngô gia đối với thành phố Yến thậm chí cả tỉnh Yến ít khi quan tâm chú ý, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý Ngôn Hoằng vừa mới được điều xuống là do Ngô gia đề bạt, nhưng cũng chỉ có vậy thôi, càng không cần nhắc tới Phó chủ tịch tỉnh Cao Tấn Chu đã tại vị hai ba năm, bây giờ gần như đã bị người lãng quên rồi… đối với thành phố Yến, Ngô gia từ trước đến nay luôn không thèm nhìn tới.
Phải chăng hành động này của ông cụ Ngô gia nói rõ, trọng điểm về sau của Ngô gia cũng có ý sẽ phóng tới tỉnh Yến và thành phố Yến hay không? Ý nghĩ này chỉ chợt lóe qua trong đầu Phó Tiên Phong, thì đã bị rất nhiều việc vụn vặt làm phai nhạt đi, tới nổi quên sạch xành xanh. Cho tới hôm nay bị ông cụ khẩn cấp cho gọi về nhà, bị ông cụ mắng chửi thậm tệ một trận, lại lóe lên một ý tưởng, lại nhớ tới ông cụ Ngô gia ra tay khác lạ.
Phó Tiên Phong suy nghĩ hết lần này đến lần khác, lại thấy ông cụ dần dần nguôi giận được một nửa, mới cả gan nói:
– Ông nội, ông nghe con nói, đừng vội
Ông cụ hừ lạnh một tiếng:
– Đừng vội? Cũng đã nóng vội hết nữa ngày, con nói lời vô nghĩa này có ích gì?
Phó Tiên Phong đành phải xấu hổ mà cười:
– Trước tiên mặc kệ sự tức giận của Ngô gia và Khâu gia, bọn họ tức giận là chuyện của bọn họ, là bởi vì bọn họ ghen tị với Phó gia chúng ta trong sự kiện này lần chiếm được ích lợi cực lớn, tâm lý bọn họ không cân bằng mà thôi. Con muốn thỉnh giáo xin ông chỉ bảo, ông nói ông cụ Ngô gia vì sao phải gióng trống khua chiêng làm cho hơn nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến cùng nhau phản đối đối với sự đề cử của Hạ Tưởng? Nếu như chỉ là cắt bỏ tiền đồ của Hạ Tưởng, ông ta hoàn toàn có thể thi triển thủ đoạn khác, làm như vậy, có phải có thâm ý khác hay không?
Ông cụ Phó gia lập tức bị Phó Tiên Phong chuyển sự chú ý, “Ồ” một tiếng, như thoáng chút suy nghĩ:
– Nếu để ông đoán, nhà lão Ngô muốn đảo loạn thế cục thành phố Yến, khẳng định là muốn xếp người nhà vào thành phố Yến. Trần Phong quá mạnh mẽ, đầu tiên cần phải làm suy yếu lực ảnh hưởng của Trần Phong, phá vỡ hợp tác giữa Hồ Tăng Chu và Trần Phong, mượn cơ hội chèn ép Hạ Tưởng, sau khi khiến cho thế lực thành phố Yến phân tán, rồi chỉnh hợp lại lần nữa… ông già Ngô vẫn đa mưu túc trí như trước đây!
Phó Tiên Phong mừng thầm, đã thành công chuyển dời sự chú ý của ông cụ, áp lực trên người y đột nhiên giảm bớt.
Không ngờ ông cụ nói xong, vẻ mặt lại tức giận chất vấn Phó Tiên Phong:
– Ngô gia thế nào là chuyện của Ngô gia, ông chỉ hỏi con, con nâng đỡ Bạch Chiến Mặc lên chức, rốt cuộc là có toan tính gì? Nói cho ông nghe, nếu hài lòng, ông sẽ không mắng nữa. Nếu không hài lòng, con ở nhà suy nghĩ một tuần, bên Thành ủy thành phố Yến, ông tìm người xin phép thay con
20 tỷ tài chính Văn Châu, là bút tích của chính Phó Tiên Phong, cũng không hề nói qua cho bất cứ người nào của Phó gia. Ý tưởng của Phó Tiên Phong là, y hiện tại là Phó bí thư thành phố Yến, chức vụ thật sự là Giám đốc sở, không được bao lâu nữa có lẽ có thể đảm nhiệm nhân vật số một, nên có khái niệm chấp chính và phương châm chính sách của riêng mình, không thể lại chịu sự hạn chế của gia tộc, mọi chuyện không thể đi nghe theo trong nhà đề nghị. 20 tỷ tài chính hoàn toàn là do chính y điều hành hoạt động, không hề sử dụng đến bất kỳ lực lượng nào của gia tộc
Hơn nữa tính toán của y là, đợi sau khi sự thành thì mới để gia tộc biết. Khẳng định sẽ càng củng cố thêm địa vị y trong gia tộc, và khiến tất cả mọi người đều xem trọng y hơn. Y không thể giống như Khâu Tự Phong, lăn lộn tại huyện An lâu như vậy cũng không ra trò trống gì, thật quá mất mặt
Tuy nhiên tình thế không đuổi kịp sự thay đổi, hiện tại cần phải nói rõ ngọn ngành với ông cụ, nếu không cửa ải này của ông cụ không qua được, thật sự có thể nhốt y ở nhà mấy ngày, thì hỏng chuyện mất
– Bạch Chiến Mặc lên vị trí đó chỉ là một ngụy trang, kỳ thật là con nhìn trúng thị trường bất động sản quận Hạ Mã, đã chuẩn bị 20 tỷ tài chính, có hi vọng dưới phối hợp của Bạch Chiến Mặc, dùng 20 tỷ tài chính quét ngang bất động sản của quận Hạ Mã, theo ước tính cụ thể, ít nhất cũng có thể kiếm lời trên 5 tỷ
Phó Tiên Phong vẻ mặt kiên định mà nhìn ông cụ.
Ông cụ Phó gia sửng sốt, hơi hơi biến đổi sắc mặt nói:
– 20 tỷ tài chính kiếm 5 tỷ lợi nhuận, Tiên Phong, con đang gạt ông hay tự gạt chính mình?
– Ông nội, ông cứ yên tâm, con một không tham ô nhận hối lộ, hai không giao dịch quyền và tiền, khẳng định sẽ hoàn toàn ở dưới tình huống hợp pháp hợp lý kiếm tiền, cũng không để người ta nắm bắt được bất ký nhược điểm nào, hơn nữa còn sẽ đánh vào danh nghĩa vì quận Hạ Mã kéo đầu tư về. Ông ngẫm lại xem, vì lợi nhuận 5 tỷ, cho dù đắc tội với Ngô gia và Khâu gia, có đáng hay không?
Ông cụ động lòng rồi, Phó gia là gia tộc lớn có sản nghiệp lớn, 5 tỷ tuyệt đối cũng không phải là con số nhỏ, có thể dễ dàng có 5 tỷ trong tay, cơn tức giận của Ngô gia và Khâu gia có lớn hơn nữa cũng không sao cả, so ra thì, thể diện sao có thể quan trọng hơn ích lợi kinh tế thật sự? Hơn nữa lại là số tiền 5 tỷ khổng lồ!
5 tỷ tới tay, sức mạnh tổng thể của Phó gia có thể tiến thêm một bước nhỏ, thậm chí có thể mơ hồ bức ép thế lực của Ngô gia, lại khiến Khâu gia có theo cũng không kịp, không trách được hai ông cụ đem bộ mặt già nua đến tìm ông hỏi tội, hoá ra bọn họ đều phát giác được chỗ không ổn. Náo loạn nửa ngày, Ngô gia và Khâu gia thì xem náo nhiệt, mà Phó gia lại có được lợi ích thực tế cực lớn, mới khiến tâm lý của hai ông cụ mất thăng bằng
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:58 (GMT+7) |