Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 17 » Phần 28

Quan Trường - Quyển 17

Phần 28

Trong nháy mắt, Hạ Tưởng cảm thấy trong đầu trống rỗng mất vài giây!

Tối hôm qua Ngô Thiên Tiếu liên hệ với lực lượng bộ phân của Cục công an thành phố. Sau khi âm thầm phân phó xuống, nhanh nhất cũng phải tới giữa trưa hôm nay mới có thể có được tin tức. Mặt khác có tin tức nói, Hà Giang Hải đã suốt đêm đêm rời khỏi thành phố Lỗ, yên lặng quay trở về quê, ngay cả nghi thức từ biệt cũng không có cử hành, chỉ âm thầm chào từ biệt Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân, cũng đánh tiếng với Hạ Tưởng, nhưng lại không để ý đến các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác. Có thể nói, anh ta đi vô cùng vội vàng mà gấp gáp.

Là một nhân vật đứng đầu của thế lực địa phương tỉnh Tề đã từng tung hoành ngang dọc tại chính đàn tỉnh Tề mười mấy năm, lại lặng yên không một tiếng động rời khỏi sân khấu lịch sử của tỉnh Tề như thế, dường như hơi thảm hại, cũng có kết cục quá mức ảm đạm rồi. Thật ra với một người thông minh như Hà Giang Hải còn không thể hoàn toàn giải trừ được nguy cơ ở tỉnh Tề, anh ta lặng yên rời khỏi quan trường là con đường phù hợp nhất, có thể mức độ lớn nhất mà bảo đảm ông ta được rút lui an toàn.

Bởi vì ngoài mặt, phái bình dân đã giành được toàn thắng, trên thực tế cũng là cái thắng thảm hại. Hơn nữa, rất nhiều sự tình vẫn còn mâu thuẫn bên trong, cũng không hoàn toàn tiêu trừ. Lúc này, Hà Giang Hải lúc này không nên gióng trống khua chiêng tổ chức nghi lễ từ biệt, có thể kích động tới Nha Nội và phái phản đối.

Cũng bởi vì lúc này Nha Nội còn đang ở thành phố Lỗ.

Hơn nữa bởi vì nguyên nhân không ai biết của tầng cao… trong đàm phán lần trước của Hà Giang Hải và Tần Khản, Hà Giang Hải đã nói anh ta muốn ngừng hợp tác với Tần Khản. Tần Khản dưới cơn thịnh nộ, chẳng những không chịu đồng ý, còn nói ra những lời để uy hiếp Hà Giang Hải.

Hà Giang Hải cũng không sợ Tần Khản, cũng không muốn tiếp tục phát sinh ra xung đột với bất cứ kẻ nào. Bất cứ kẻ nào, đương nhiên cũng bao gồm Tần Khản. Bởi vì sau khi anh ta nghe được những lời không phải không có uy hiếp của Hạ Tưởng, cân nhắc lợi hại, biết có khả năng Hạ Tưởng muốn thực sự ra tay.

Sau khi đã trải qua vô số sự tình, Hà Giang Hải đã tinh tường nhận thức được một điểm, Hạ Tưởng ở tỉnh Tề vẫn giữ lập trường trung lập không phải là giả, dường như rất ôn hòa, nhưng điều này là thành lập trên điều kiện tiên quyết là không chạm đến điểm mấu chốt của hắn, một khi đã bước qua giới tuyến, thủ đoạn phản kích của Hạ Tưởng chẳng những sắc bén hơn nữa còn trí mạng.

Có lẽ người khác không biết nhưng trong lòng Hà Giang Hải cũng hiểu rõ, Cung Tiểu Tinh chẳng những không chết, hơn nữa còn hoàn toàn nắm trong tay Hạ Tưởng, mà tất cả những gì Cung Tiểu Tinh biết cùng với tất cả những thứ trong tay cô đều hoàn toàn nằm trong tay Hạ Tưởng. Hắn rõ ràng hơn so với bất cứ kẻ nào về lực sát thương của thứ trong tay Cung Tiểu Tinh, Hạ Tưởng chỉ cần xuất ra một bộ phận, hoàn toàn có thể dồn anh ta vào chỗ chết, dồn vô số lực lượng trung kiên của thế lực địa phương tỉnh Tề vào chỗ chết.

Nhưng Hạ Tưởng vẫn giấu mà không phát, thậm chí cũng không lộ ra một chút tin tức gì, không phải Hạ Tưởng cố ý làm ra vẻ, mà là căn bản hắn không có lấy ra dùng. Nói đúng hơn là, hắn không muốn làm gì đối với thế lực địa phương tỉnh Tề.

Cũng căn cứ vào nhận thức trên, hiện tại Hà Giang Hải vô cùng khâm phục cách đối nhân xử thế của Hạ Tưởng. Ngay vào giây phút anh ta nghe được Tạ Tín Tài đại biểu cho Ban Tổ chức Trung ương phê chuẩn cho anh ta từ chức, anh ta liền thu xếp nhanh chóng rời khỏi thành phố Lỗ, quyết định rời xa nơi thị phi này, chính là muốn nói cho Hạ Tưởng biết, anh ta muốn toàn diện thu tay lại, từ nay về sau từ chức về ở ẩn, không hỏi đến bất cứ điều thị phi gì trên quan trường.

Phải nói Hà Giang Hải lặng yên mà nhanh chóng rời đi như vậy, quả thật với dụng ý thúc đẩy thế cục yên ổn của tỉnh Tề. Hạ Tưởng đối với quyết định của Hà Giang Hải lại vô cùng tán thành, còn đặc biệt gọi điện thoại tới chúc anh ta thuận buồm xuôi gió.

Cũng bởi vì thái độ của Hà Giang Hải khiến Hạ Tưởng hiểu rằng, phía sau sự kiện Chu Hồng Cơ bất ngờ trốn đi, không có bóng dáng của Hà Giang Hải.

Hà Giang Hải không có ra tay thì Hạ Tưởng yên tâm hơn. Trên cơ bản có thể khẳng định người nhà của Chu Hồng Cơ được an toàn sẽ không bị uy hiếp. Nhưng hắn không dự đoán được, mới sáng sớm, bất ngờ nhận được điện thoại của Chu Hồng Cơ… vẫn là điện thoại cầu cứu, thật sự khiến cho Hạ Tưởng còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, thoáng chốc như rơi vào mây mù.

Bởi vì giọng nói của Chu Hồng Cơ run rẩy mà kinh hãi, rõ ràng là đã chịu kinh hãi cùng thấp thỏm lo âu.

– Hồng Cơ, anh đang ở chỗ nào?

Sau khi Hạ Tưởng tỉnh lại, cũng không quan tâm được nhiều, vội hỏi:

– Nói cho tôi biết địa điểm, tôi lập tức tới giúp anh.

Hạ Tưởng dù sao cũng là Hạ Tưởng, vẫn duy trì được đủ bình tĩnh và lý trí, cũng không nói gì tới việc báo cảnh sát. Bởi vì Chu Hồng Cơ nếu có thể gọi điện thoại cho hắn, cũng khẳng định có thể báo cảnh sát, nhưng anh ta không có báo cảnh sát, khẳng định có lo ngại ở bên trong.

– Tôi ở…

Chu Hồng Cơ nói ra một địa điểm, có chút ngập ngừng, lại nói thêm:

– Không cần có người ngoài.

Hạ Tưởng đương nhiên biết không thể có người ngoài. Bởi vì Chu Hồng Cơ cũng không tìm ai, chỉ tìm hắn, hiển nhiên là xuất phát từ sự tín nhiệm vô điều kiện đối với hắn.

Buông điện thoại, Hạ Tưởng lập tức báo cho Ngô Thiên Tiếu, nói anh ta mang xe đến. Hơn mười phút sau, Ngô Thiên Tiếu và lái xe đi tới, Hạ Tưởng nhanh chóng lên xe, vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Sự tình hôm nay, cần phải giữ bí mật.

Chỉ nói một câu, không nói thêm nữa. Lái xe và thư ký đều theo hắn một thời gian dài, hắn tin tưởng vào họ.

Nửa giờ sau, Hạ Tưởng đến địa chỉ mà Chu Hồng Cơ đã nói.

Đó là một công trường bỏ hoang. Chu Hồng Cơ đứng một mình trước một bức tường đã sập, quần áo trên người cũng chỉnh tề, chỉ có điều tóc tai rối mù, mặt cũng không rửa, cả người nhếch nhác, bộ dạng rất không ổn, hơn nữa nhìn vẻ mặt của anh ta đầy mệt mỏi, trong mắt hiện lên vẻ uể oải, hẳn là chưa hề nghỉ ngơi tốt.

Thấy khắp người Chu Hồng Cơ vẫn vẹn toàn, cũng không có bị thương, Hạ Tưởng mới thở phào một cái.

Ngô Thiên Tiếu cũng rất cẩn thận, trên đường còn mua nước và bánh mì, đưa về phía trước, Chu Hồng Cơ lại đờ đẫn phất tay, cũng không lên xe, lấy tay chỉ ra phía xa, vô cùng mệt mỏi nói:

– Phó Bí thư Hạ, theo tôi đi về phía đó một chút được không?

Hạ Tưởng vốn định khuyên Chu Hồng Cơ lên xe trở về, nhưng thấy Chu Hồng Cơ tuy rằng mỏi mệt và thảm hại! Ánh mắt lại kiên định, biết khẳng định anh ta có chuyện quan trọng muốn nói, nên không có ép nữa, yên lặng đi theo phía sau Chu Hồng Cơ. Sáng sớm đầu thu, đã có cảm giác mát mẻ, cỏ dại dưới chân đã đầy sương sớm, chỉ đi vài bước đã ướt chân. Ánh sáng mặt trời mới lên chiếu rọi cả công trường bỏ hoang, hiện ra ánh sáng rạng rỡ.

Hạ Tưởng đi bên cạnh Chu Hồng Cơ, thậm chí chú ý tới trên tóc Chu Hồng Cơ còn có mấy cọng cỏ dại… Chủ nhiệm Chu bình thường đặc biệt chú ý hình tượng bên ngoài như thế, rốt cuộc đã trải qua biến cố như thế nào?

Đại khái yên lặng đi vài phút, cuối cùng Chu Hồng Cơ cũng mở miệng:

– Phó Bí thư Hạ, tôi mời anh lại đây, là muốn anh giúp cho một việc. Anh có thể không giúp, nhưng nhất định phải giữ bí mật cho tôi, tôi tin tưởng vào nhân phẩm của anh.

– Tôi sẽ cố hết sức.

Hạ Tưởng không mạnh miệng nói suông, chỉ trịnh trọng hứa một câu.

– Tôi cũng chỉ có thể trông cậy vào anh.

Chu Hồng Cơ thở dài một tiếng:

– Có hai chuyện tôi hy vọng Phó Bí thư Hạ có thể giúp tôi. Chuyện thứ nhất, giúp tôi nghĩ ra một lý do về sự mất tích của mình. Thứ hai, nghĩ cách điều Dương Ngân Hoa ra khỏi Ủy ban Kỷ luật tỉnh, tốt nhất la ra khỏi hệ thống Ủy ban Kỷ luật.

– Hai chuyện này, đều không phải là chuyện gì lớn, nhưng tôi muốn biết vì sao ngày hôm qua Chủ nhiệm Chu đột nhiên đi ra ngoài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hạ Tưởng không muốn phụ lòng tín nhiệm của Chu Hồng Cơ, nhưng cũng không thể mù quáng, trong khi hoàn toàn không biết gì về tình hình lại thay Chu Hồng Cơ dàn xếp.

– Trước hết…

Chu Hồng Cơ im lặng gật đầu, lại đi thêm vài bước về phía trước, dường như cảm thấy cách Ngô Thiên Tiếu cũng đủ xa, mới ngừng bước chân, cũng hỏi lại Hạ Tưởng một câu:

– Phó Bí thư Hạ cảm thấy giữa tôi và Dương Ngân Hoa, có phải thực sự là quan hệ nam nữ bất chính hay không?

– Tôi chỉ quan tâm vì sao Chủ nhiệm Chu đột nhiên biến mất, vì sao lại đột nhiên xuất hiện.

Chu Hồng Cơ bỗng nhiên giống như bất lực, ngồi xổm xuống đất như một người nông dân, nói:

– Ngày hôm qua, sau khi nhận được thông báo từ hội nghị thường vụ, tôi đang chuẩn bị họp, bỗng nhiên lại nhận được điện thoại của Dương Ngân Hoa.

Hạ Tưởng cũng không hề muốn cười nhạo Chu Hồng Cơ, hắn cũng tiện thể ngồi xuống bên cạnh Chu Hồng Cơ, cũng không nói gì, chỉ tỏ thái độ chăm chú lắng nghe.

Chu Hồng Cơ cũng hoàn toàn tháo bỏ sự ngụy trang, đầu đuôi gốc ngọn chân tướng sự tình xảy ra đều nói hết cho Hạ Tưởng nghe… Trong điện thoại, Dương Ngân Hoa nói với Chu Hồng Cơ, cô có thể xử lý được lời đồn nhảm khiến nó phải lắng xuống. Chu Hồng Cơ cũng không tin vào lời của Dương Ngân Hoa, hơn nữa còn phải dự họp hội nghị thường vụ, thái độ đông cứng muốn cắt điện thoại. Không ngờ, Dương Ngân Hoa lại nói, cô nhận được điện thoại nặc danh, đối phương nói trong tay có băng hình video của cô và Chu Hồng Cơ. Nếu Chu Hồng Cơ không lập tức tới đây, vài phút sau, băng hình này sẽ được đưa lên trên mạng.

Chu Hồng Cơ kinh hoàng. Mặc kệ đối phương nói thật hay là giả, nếu lúc này thật sự bùng phát lên băng video gì đó như lời cô ta nói, thì dù có là nước sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được oan khuất này của anh ta.

Bí quá hoá liều, quyết định mạo hiểm, trước vụ án phong lưu với Dương Ngân Hoa đang khiến thanh danh của anh ta bị mất sạch, Chu Hồng Cơ quyết định phải giải quyết thật nhanh. Còn nữa, bởi vì Dương Ngân Hoa đã tự mình gọi điện báo, căn cứ vào tín nhiệm của anh ta đối với Dương Ngân Hoa, Chu Hồng Cơ theo yêu cầu của đối phương, một mình lên đường. Sau khi anh ta đi qua vài con đường, liền gặp được Dương Ngân Hoa.

Anh ta leo lên xe của Dương Ngân Hoa. Chiếc xe đi về phía vùng ngoại thành. Chu Hồng Cơ liền hỏi thực ra là chuyện gì đã xảy ra. Dương Ngân Hoa chỉ im lặng lái xe. Sau khi chạy đến công trường bỏ hoang, cô mới dừng xe lại, sau đó xuống xe, “Phịch” một tiếng quỳ trên mặt đất, khóc không thành tiếng nói:

– Chủ nhiệm Chu, cầu xin anh hãy cứu tôi.

Chu Hồng Cơ sửng sốt, giơ tay đỡ Dương Ngân Hoa:

– Có chuyện cứ từ từ nói, cô đứng lên đi. Nếu dập đầu có thể giải quyết được vấn đề, tôi cũng muốn tìm người để dập đầu…

Dương Ngân Hoa lại chết sống không đứng dậy, chỉ càng khóc không ngừng, khóc mãi khiến Chu Hồng Cơ thật sự phiền lòng, đã nói:

– Trước tiên cô cứ nói rõ sự việc đi đã.

Dương Ngân Hoa quỳ lâu cũng đã mệt mỏi, đơn giản mà ngồi trên mặt đất:

– Chủ nhiệm Chu, có người gửi cho tôi một tấm đĩa CD, trong đó có một nam một nữ đang… Hình ảnh không rõ ràng lắm, nhưng cũng có thể thấy được chính là anh cùng tôi. Chỉ cần bị đưa lên mạng, khẳng định sẽ huyên náo tới che trời phủ đất. Tôi thì không có gì, dù sao bình vỡ cũng đã vỡ, nhưng hiện tại Chủ nhiệm Chu anh lại không thể lại dính bẩn. Nếu không, thật đúng là anh phải nhảy sông Hoàng Hà.

– Đối phương nói, không cần tiền, chỉ muốn tôi làm một việc. Nếu tôi làm được, đĩa CD sẽ được tiêu hủy, không lưu lại bất cứ chứng cứ gì. Nếu tôi làm không được, chẳng những đưa lên trên mạng, còn muốn lôi ra toàn bộ những việc trước đây của tôi. Nếu vậy cả đời này của tôi tới đây là xong rồi. Chủ nhiệm Chu, nếu anh không giúp tôi, tôi sẽ chết ở trước mặt anh.

Chu Hồng Cơ luôn lòng vòng trong các bộ và uỷ ban trung ương, chưa từng trải qua chính trị ở địa phương, càng không có kinh nghiệm xử lý sự việc trước mắt, nhất thời do dự và đáp ứng.

Mà đã đáp ứng liền bị mắc lừa.

Đây chính là điều khiến cho Chu Hồng Cơ thực sự hối tiếc cũng không kịp.

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensex.vip/quan-truong-quyen-17-full/

Không đợi Chu Hồng Cơ nói xong, Hạ Tưởng liền mẫn cảm ý thức được điều gì. Những gì Dương Ngân Hoa đã làm quả thật là bị người khác sai khiến. Rốt cuộc người đó là ai, chỉ đành phải chờ hôm nay phát sinh sự việc gì mới có thể cho ra kết luận.

Sự tình nói đến là đến, Vẻ mặt Ngô Thiên Tiếu đầy nghiêm trọng chạy bộ về phía Hạ Tưởng, trong tay giơ điện thoại lên nói:

– Phó Bí thư Hạ, nhận được điện báo khẩn cấp của Tỉnh ủy…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:58 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 8
Xe vừa lên cầu, chợt một đám người liền ào lên, vây quanh xe chuyên dụng của Mai Thái Bình chật như nêm cối. Mai Thái Bình và Hạ Tưởng ngồi song song phía sau xe, y vỗ vỗ vai Hạ Tưởng: Tôi đường đường là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hôm nay lại không có thể diện bằng cậu, sau này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Mắt Biếc
Cô Thịnh đến vào lúc tôi chẳng mong đợi chút nào. Cô đến với chị Nhường, tay ôm một chục cam. Vừa bước vào phòng, cô Thịnh ỏi liền: Ngạn bị đụng xe sao vậy ? Tôi trả lời lấp lửng: Thì đụng chứ đụng sao! Hai xe đâm vào nhau, ngã lăn quay! Rồi tôi nhìn cô Thịnh, tò mò hỏi Ai nói cô...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Dân buôn đồ âm
Doãn Tiểu Nguyệt đã sớm tỉnh lại, chỉ ngồi im trên giường quan sát, không thốt ra lời nào. Chỉ đến khi nam nhân kia rời đi, nàng mới rón rén đi tới, hỏi tôi người nam nhân mặc áo thun vừa rồi là ai? Tôi thở dài, nói ta cũng không biết. Chỉ biết rằng nam nhân kia đã để lại cho tôi rất...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện sex Ma Quỷ Tuyển tập Dân buôn đồ âm
Lăng Tiếu – Quyển 22
Mà Liên Hạo Công bắt lấy Hắc Diệu Thần Đỉnh lại như hoàn toàn không để ý đến công kích của Lăng Tiếu. Hắn bình tĩnh nhìn công kích của hai Lăng Tiếu thản nhiên nói: Người tuổi trẻ đừng xúc động như vậy. Dứt lời hắn hơi giơ tay lên, một cổ lực lượng không cách nào hình dung bắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 28
Từ Đường Nhiên thở dài: Tổng trấn đại nhân có chuyện lặng lẽ ly khai rồi, lệnh ta trấn giữ trực thủ vệ, không phải là nhớ nàng mới len lén chạy ra ngoài đây thôi sao. Trong mắt Như Sương lập tức lóe lên một chút cảnh giác, trong miệng lại ngọt như đường phèn hỏi: Thân là Quỷ Thị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex