Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 13 » Phần 35

Quan Trường - Quyển 13

Phần 35

Trong văn phòng của Diệp Thiên Nam, khói thuốc bay mù mịt.

Nghe xong hai tin tốt và tin xấu mà Lâm Hoa Kiến mang tới, tâm trạng Diệp Thiên Nam vô cùng nặng nề, cơn giận dữ trong lòng bốc cháy, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu mất kiểm soát.

Sao lại thế này? Y luôn luôn vững vàng, điềm tĩnh, sao lại không thể át được cơn giận như thế?

Y vốn rất vui khi Trần Công Phương mở miệng, bởi vì Trần Công Phương chẳng những thừa nhận tội tham ô, nhận hối lộ, còn lôi vào Phó thị trưởng thường trực Mai Hiểu Lâm của thành phố Tương Giang!

Trần Công Phương và Mai Hiểu Lâm đều là quan hệ ruột thịt với Trịnh Thịnh. Bởi vậy, bắt Mai Hiểu Lâm, sẽ khiến Trịnh Thịnh ở tỉnh Tương mất hết thể diện, danh vọng hạ thấp, ý định tạo dựng sự nghiệp trong một nhiệm kỳ ở tỉnh Tương sẽ thất bại.

Về lâu dài mà nói, việc Trịnh Thịnh muốn mượn tỉnh Tương làm bàn nhảy tiến vào Bộ Chính trị sẽ bị cản trở, sau cùng sẽ phải ngậm hờn tại Tương Giang.

Nếu Trịnh Thịnh không thể vào Bộ Chính trị, lúc đó người của mình có thể thừa cơ mà lên, chiếm được vị trí có lợi, hai năm sau trong nhiệm kỳ mới còn có hy vọng gia tăng lực lượng.

Nhiệm kỳ mới hai năm sau quá là quan trọng, quyết định sự mất mát, trường tồn của tỷ lệ lực lượng giữa các phe phái lớn, chỉ có điều tâm trạng vui vẻ của y lập tức bị một tin tức khác phá hỏng, thậm chí còn khiến y phừng phừng lửa giận, đều bởi tại Hạ Tưởng!

Thứ nhất là Lý Tòng Đông ra mặt gặp gỡ Vương Hổ, âm thầm điều tra chân tướng của vụ sập cầu Thần Đông, dường như còn gặt được những tiến triển nhất định. Hai là Nghiêm Tiểu Thì thừa dịp Đường Gia Thiếu không phòng bị, lén chụp ảnh ít tài liệu cơ mật của Cầu đường tỉnh Tương.

Không cần nghĩ cũng biết việc Lý Tòng Đông điều tra và Nghiêm Tiểu Thì chụp ảnh lén, tất cả đều là bút tích của Hạ Tưởng, khẳng định là do Hạ Tưởng sai khiến. Căm phẫn trong lòng Diệp Thiên Nam khó tiêu tan. Hạ Tưởng vừa đến tỉnh Tương, sao lại gây khó dễ cho Cầu đường tỉnh Tương như vậy được?

– Có phải Cầu đường tỉnh Tương không biết làm việc, có chỗ nào đã đắc tội với Chủ nhiệm Hạ?

Diệp Thiên Nam nhìn Lâm Hoa Kiến, nhưng lại cất lời hỏi Hà Chí Năng.

– Không có, bên công ty Cầu đường cũng rất biết điều, cấp bậc lễ nghĩa cũng làm đủ rồi, còn mở tiệc chiêu đãi Chủ tịch tỉnh Phó, cũng cho người mời Chủ nhiệm Hạ nhưng Chủ nhiệm Hạ từ chối.

Hà Chí Năng lắc đầu.

– Cách đối nhân xử thế của Chủ nhiệm Hạ rất khó nắm bắt, tôi nghe nói, quan hệ giữa anh ấy và Nghiêm Tiểu Thì có chút…Ha ha, người trẻ tuổi thôi mà, có thể hiểu được.

Lâm Hoa Kiến nghĩ ngợi:

– Tôi cho rằng Chủ nhiệm Hạ quá liều lĩnh, quan mới nhận chức như ngồi trên đống lửa, hắn nóng lòng muốn mở ra cục diện, liền bắt đầu ra tay từ công ty Cầu đường tỉnh Tương.

Diệp Thiên Nam lắc đầu:

– Hoa Kiến, ngươi nhìn vấn đề quá đơn giản rồi, con người Hạ Tưởng không nông cạn như vậy đâu, chắc chắn hắn biết rõ ai đứng sau lưng Cầu đường tỉnh Tương, đừng có mà luôn nghĩ người khác quá ngây thơ, nếu không sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.

Lâm Hoa Kiến gật đầu, tỏ vẻ tán thành cách nói của Diệp Thiên Nam. Thật ra trong lòng lại không cho là đúng, bởi vì trong mắt y, Hạ Tưởng chẳng những dễ bị chi phối, hơn nữa còn quá trẻ dễ kích động, từng bị y âm thầm bày trò, đến giờ còn chưa phát hiện ra, như vậy đã nói lên hành động âm thầm điều tra Cầu đường tỉnh Tương của Hạ Tưởng cũng chỉ là kết quả lúc nóng vội mà thôi.

Lâm Hoa Kiến kiên quyết cho rằng, Hạ Tưởng chắc chắn sẽ va chạm đến đầu rơi máu chảy.

Tức giận trong lòng Diệp Thiên Nam cũng dần dần lắng xuống, lại cùng Hà Chí Năng, Lâm Hoa Kiến thảo luận đối sách tiếp theo, cuối cùng cho ra kết luận, Hạ Tưởng muốn động vào Cầu đường tỉnh Tương chắc chắn sẽ không thành công, bởi vì Cầu đường tỉnh Tương chẳng những có thế lực khổng lồ, hơn nữa còn có mối quan hệ ghê gớm liên quan tới nhiều nhân vật, không đụng vào được, một khi đụng vào sẽ bị bắn mạnh trở ra.

Năm đó, ngay cả Trịnh Thịnh muốn làm tan rã thế lực căn bản của Cầu đường tỉnh Tương nhưng mọi cố gắng đều không thành công. Cho đến bây giờ, với sự chí tôn của đường đường Bí thư Tỉnh ủy còn không làm gì được Cầu đường tỉnh Tương, Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thứ bậc còn không bằng Diệp Thiên Nam, hắn có thể có bao nhiêu năng lượng?

Nếu phân tích tỉ mỉ hơn nữa, quan hệ giữa Hạ Tưởng và Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong cũng không chặt chẽ, xuất thân từ thế lực gia tộc, bên trên lại có nhãn mác của Đoàn hệ nhãn, ngay cả như vậy, Thủ tướng còn muốn tranh thủ một chút?

Diệp Thiên Nam cảm thấy Hạ Tưởng là một tên ba phải, không đáng để Thủ tướng vì hắn mà lo lắng.

Đợi Lâm Hoa Kiến cùng Hà Chí Năng đi khỏi, y lo nghĩ, cầm lấy điện thoại gọi cho Thủ tướng:

– Thưa Thủ tướng, tôi muốn báo cáo với ngài về công việc và tâm đắc gần đây…Còn cả về hướng đi của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương!

Một cuộc họp hội ý Bí thư, thổi đến Tỉnh ủy tỉnh Tương một cơn gió xuân đầy rung chuyển và bất an. Ở trong văn phòng, cùng lúc với việc Diệp Thiên Nam và Lâm Hoa Kiến, Hà Chí Năng gặp mặt, thì Trịnh Thịnh và Trịnh Hải Kỳ, Trưởng ban Tuyên giáo Tạ Tín Tài tiến hành đóng cửa hội đàm.

Cũng cùng lúc đó, Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng cũng ở văn phòng tiến hành một cuộc nói chuyện lâu dài.

Sự kiện Cầu đường tỉnh Tương vừa được đề xuất chính thức, lập tức bão táp nổi lên, khiến thế cục tỉnh Tương rung chuyển không nhỏ. Chỉ trong một thời gian ngắn, lực lượng các bên hội tụ cùng nhau, thảo luận sách lược đối phó, bởi vì họ đều hiểu rõ, nếu Ủy ban Kỷ luật thật sự xâm nhập điều tra, Cầu đường tỉnh Tương phản kích lại với lực lượng chắc chắn sẽ kinh người.

Phải phòng ngừa chuyện có thể liên quan đến bản thân mới được!

Sau khi tan tầm, Hạ Tưởng cùng với Nghiêm Tiểu Thì gặp mặt. Không gặp mặt không được, Nghiêm Tiểu Thì đang cầm chứng cứ xác thực trong tay, muốn tự mình giao cho hắn.

Cảnh sắc ở Tương Giang đã nồng đượm ý xuân, xe cộ đi lại đông đúc, cảm nhận được ý xuân ấm áp phả vào mặt, nhìn dòng người tươi cười qua lại, tâm tình Hạ Tưởng trong nháy mắt cũng tốt lên.

Tương Giang đối với hắn mà nói là một thành phố xa lạ, nhưng thật may, ở Tương Giang có Mai Hiểu Lâm, có Nghiêm Tiểu Thì, Lương Hạ Ninh, thậm chí có thể tính cả Phó Tiên Phong, phía nam tỉnh Yến ai nói không có cố nhân? Từ giây phút hắn đến Tương Giang trở đi, chưa từng cảm thấy Tương Giang có chút gì xa lạ.

Tới tỉnh Tương được vài ngày, Hạ Tưởng cũng dần dần nhìn rõ đường đi, trong lòng đã nắm được phương hướng cần đi.

Hắn thà đi bộ còn hơn, chắp tay sau lưng, không mang theo thư ký, cũng không dùng xe công, chậm rãi đi bộ, hít thở không khí tươi mới sau cơn mưa, nhìn các loại hoa hai bên đường đua nhau nở rộ, tâm trạng vô cùng thoải mái.

Cuối tuần mà, hắn cũng khó có được một khắc nhàn nhã như vậy.

Về công việc ở Ủy ban Kỷ luật mà nói, so với việc chủ trì công việc toàn diện của nhân vật số một Đảng chính phủ thì thoải mái hơn một ít. Ít nhất ngày lễ, ngày nghỉ có thể nghỉ ngơi, đương nhiên là chỉ khi không có vụ án lớn nào phải xử lý.

Đi đến chỗ rẽ vào đường Xuân Dương, một chiếc xe thể thao màu vàng chạy lướt qua, kéo theo những giọt nước trên mặt đất bắn tung tóe vào người Hạ Tưởng.

Trên xe là cô gái tuổi còn trẻ, tóc dài tung bay, đeo kính râm, mặt trái xoan, sống mũi cao, khuôn miệng nhỏ nhắn đáng yêu. Chỉ thoáng nhìn, trông cô hào hứng đầy vẻ thanh xuân, khóe miệng cười phóng khoáng, cùng tiếng cười không chút e dè, liền để lại cho Hạ Tưởng một ấn tượng sâu sắc.

Cô gái cũng ý thức được là đã làm bắn nước lên người khác, đưa tay duỗi ra ngoài, cũng không quay đầu lại mà hô to một tiếng:

– Rất xin lỗi chú. Vui vẻ một chút đi, đừng để ở trong lòng.

Sau đó chỉ vang lại tiếng cười lanh lảnh như tiếng tiếng chuông bạc, nghênh ngang mà đi.

Chú? Hạ Tưởng lắc đầu, cô gái vừa rồi tuổi chắc cũng xấp xỉ với Tống Nhất Phàm, gọi hắn là chú chẳng khác nào tự hạ thân phận, có người tình nguyện làm thế hệ con cháu thì cứ làm là được rồi, khiêm tốn cũng là phẩm chất tốt.

Địa điểm hẹn với Nghiêm Tiểu Thì không xa, đi bộ hơn mười phút sau, Hạ Tưởng đã tới Cẩn Trà quán. Chưa tới cửa, liền đã thấy một cô gái mặc váy dài, đang nở nụ cười duyên dáng yêu kiều, thanh mảnh đứng ở cửa chính là Nghiêm Tiểu Thì.

Nghiêm Tiểu Thì càng ngày càng xinh đẹp quyến rũ, cô chỉ là đứng đó thôi, cả người trên dưới đều toát ra vẻ đẹp đến kinh người, liền khiến người ta phải nhìn chằm chằm vào, quả là vẻ đẹp trời sinh, người đẹp hoàn mỹ.

Hạ Tưởng đi đến trước mặt Nghiêm Tiểu Thì, đưa tay ra:

– Đồng chí Tiểu Thì, cô quá khách khí rồi, có chuyện thì trực tiếp đến văn phòng của tôi, cần gì tới quán trà?

Nghiêm Tiểu Thì liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái:

– Đáng ghét, chức quan càng làm càng lớn, giọng quan càng nói càng thành thạo, ở trước mặt tôi cũng muốn ra vẻ ta đây?

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Không phải tôi sĩ diện, là cô giờ quá giỏi giang, bản lĩnh càng lúc càng lớn.

Hai người vừa nói vừa cười, đang muốn đi vào trong, bỗng có một người theo sát bên cạnh, tranh vào cửa trước một bước.

Tranh vào cũng không có gì, có điều Hạ Tưởng và Nghiêm Tiểu Thì đã tới cửa rồi, cô nàng còn muốn cứng đầu cố chen vào, hấp tấp như một cơn gió. Hạ Tưởng cách cửa chưa tới nửa mét, cô bỗng nhiên xuất hiện, Hạ Tưởng không kịp dừng bước chân nên va vào người cô.

Kết quả, liền xuất hiện một cảnh tượng rất chướng tai gai mắt, cô bị Hạ Tưởng đẩy phía sau mông, cả người cô bị kẹt ở cửa, dường như là bị Hạ Tưởng dùng sức mạnh đùa giỡn cô!

– A…đồ lưu manh!

Cô sợ hãi kêu một tiếng, quay người lại đẩy Hạ Tưởng ra.

– Giữa ban ngày ban mặt, ông dám cưỡng bức tôi? Ông quá vô liêm sỉ rồi. Á, sao lại là ông chú?

Hạ Tưởng cũng nhận ra cô gái trước mắt chính là người đã đi xe thể thao làm bắn tung tóe nước lên người hắn, không khỏi mỉm cười:

– Thật là oan gia ngõ hẹp. Vừa rồi trên đường, cô tăng tốc làm bắn nước tung tóe lên người tôi, giờ lại tranh đi trước, cản đường của tôi, kết quả còn bị chửi ngược lại. Cháu gái lớn, cô nên học tập nhiều một chút về đức tính truyền thống tốt đẹp kính già yêu trẻ mới được!

Một câu “Cháu gái lớn” nói ra, khiến cô gái tóc dài đứng trước mắt kinh ngạc mở to hai mắt:

– Có lầm hay không, ai là cháu gái lớn của ông? Thật quá đáng!

– Cô gọi tôi là chú, tôi đương nhiên phải gọi cô là cháu gái lớn rồi.

– Là cô tự nguyện muốn làm thế hệ con cháu, tôi là tôn trọng ý nguyện của cô. Còn nữa, hai chuyện hôm nay đều là do cô sai trước, đúng ra cô phải nhận lỗi với tôi mới phải.

Hạ Tưởng hôm nay có tâm trạng tốt, liền muốn so đo cao thấp với cô một chút.

“…” Cô gái sửng sốt một lúc lâu, bỗng khoát tay áo:

– Thôi đi, không chấp nhặt với người già, coi như cho ông được tí lợi. Tuy nhiên nể tình bộ dạng ông nhìn cũng không tồi, tôi cũng sẽ không so đo, vừa rồi có chút tiếp xúc, cũng không tính là chịu thiệt được.

Nói xong, cô cười ha hả, phất phất tay, nghênh ngang mà đi, thật là có một chút cảm giác của phong cách tomboy.

Nghiêm Tiểu Thì lặng lẽ đỡ Hạ Tưởng:

– Đừng nhìn, người đã đi xa rồi.

Lại dùng tay nhéo nhéo tay hắn:

– Vừa rồi em đều thấy cả, tay anh đặt trên mông người ta, có phải bây giờ vẫn còn chút dư vị?

Thôi rồi, khi phụ nữ không còn nghĩ đến cái sai cái phải, chuyện gì cũng ghen được. Hôm nay thật không tốt, một lúc bị đến hai cô gái cố tình gây sự, Hạ Tưởng liền sờ sờ lên mũi:

– Đã lên chức chú già rồi, lại không phải thanh niên ít tuổi.

– Cũng phải…

Nghiêm Tiểu Thì không định buông tha, vào phòng rồi cô vẫn còn nói không ngừng.

– Mỹ nữ bên cạnh anh nhiều như nêm, người vừa rồi anh sẽ không nhìn lọt mắt. Nhưng lại nói, phụ nữ bên cạnh anh, chưa có người nào có tính cách giống kiểu tomboy, hay là hãy thu nạp người đó cho rồi?

Hạ Tưởng hết chỗ nói:

– Đừng nói linh tinh nữa, nói chuyện chính đi.

– Cái em đang nói chính là chuyện chính!

Nghiêm Tiểu Thì ngược lại cũng không vừa:

– Anh có biết phong cách tomboy vừa rồi là ai không? Chắc chắn là anh không biết rồi, cô ấy tên là Dương Diêu Nhi, là con gái của Dương Hằng Dịch.

Hạ Tưởng ngây ngẩn cả người.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:58 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong nghe vậy cũng có chút thương cảm, thì ra tiểu nha đầu này đối với mẫu thân cũng thật là có hiếu. Để một nữ nhân hiếu thảo như vậy ngủ ngoài hành lang thì quả là có chút nhẫn tâm. “Được rồi, đêm này cho ngươi ở lại phòng ta. Bất quá ta nói cho ngươi biết, ở phòng ta thì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lục Thiếu Du – Quyển 17
Muốn người sao, vậy thì cho ngươi! Lục Thiếu Du mỉm cười, nắm tứ trưởng lão xem như khối thịt hung hăng vung về hướng Âm Hồn Vương. Tứ trưởng lão! Âm Hồn Vương lao thẳng tới, vung ra trảo ấn muốn nắm lấy tứ trưởng lão. Bạo! Xa xa, Lục Thiếu Du quát lạnh một tiếng, năm ngón tay siết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Dương Thần – Quyển 13
Một căn phòng thí nghiệm, đặc biệt là nơi dùng để thử nghiệm vũ khí hạt nhân, nếu không ngừng vận chuyển nguồn năng lượng từ bên ngoài vào, tất nhiên sẽ khiến người khác hoài nghi, nhưng nếu sử dụng năng lượng nhiệt, hầu như lấy hoài không cạn, lại có thể lặng yên không một tiếng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Miêu Nghị – Quyển 15
Phiền muộn trong chốc lát, Dương Khánh lắc đầu không thôi. Hiện tại nói chuyện này cũng không còn ý nghĩa. Người cũng đã gả cho Miêu Nghị, lại tìm Miêu Nghị trách cứ hay sao? Hắn tiếp tục hỏi: Không biết Phong phu nhân tới đây là có ý gì? Đừng nói là muốn tham dự hôn sự của Vi Vi nha? Thân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Vĩnh Hằng – Quyển 2
“A a, đừng nói ra!!!” Đã biết sở thích của con thỏ này, nên Bạch Tiểu Thuần vô cùng gấp gáp, nháy mắt đã phóng vọt ra, đôi cánh sau lưng nhanh chóng xuất hiện, định đuổi theo nó. Có điều tốc độ con thỏ này lại quá nhanh, hắn chỉ nghe được thanh âm của nó từ nơi xa xa vọng lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex