Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv1.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Nuôi sói trong nhà » Phần 7

Nuôi sói trong nhà


Truyện đã hoàn thành

Phần 7

“Đi đi, dù sao nó còn chưa khôi phục, chờ nó hồi phục rồi em đừng có qua đó ngủ nữa…” Gần như tôi trả lời mà không cần suy nghĩ. Vốn dĩ, là một người đàn ông và là chủ gia đình, tôi nên rộng lượng hơn. Khả Hân nói rất đúng, tại sao phải bận tâm cùng một đứa nhỏ ghen tuông, hơn nữa sau này Tư Kiến là con của chúng tôi. Huống chi, tôi cũng muốn thể hiện điều đó trước mặt nàng, tôi không muốn nàng nghĩ rằng tôi hẹp hòi, cho nên vô luận như thế nào, tôi cũng không thể cự tuyệt.

“Ừm, cảm ơn chồng đã thông cảm… Sau khi nó hồi phục, em sẽ tặng chồng một món quà. Oh, đó là một bí mật…” Sau khi nghe tôi đồng ý, một chút cảm động và nhẹ nhõm hiện lên trong mắt Khả Hân, nàng ôm cánh tay tôi lắc lư trả lời. Lúc nói tới cuối còn ghé vào tai tôi thì thầm, làm cho trong lòng tôi không nhịn được ý dâm, là quà gì vậy?

“Vậy em dỗ chồng ngủ trước khi đi…” Khả Hân vẫn ôm cánh tay tôi, nhẹ nhàng tựa vào vai tôi.

“Tùy em…” Tôi làm bộ rộng lượng nói, thật ra trong lòng tôi không muốn Khả Hân qua đó, dù sao nàng là người duy nhất của tôi, tôi không muốn chia sẻ với bất kỳ ai, bao gồm cả con trai nuôi của tôi… Nếu như không phải bởi vì Phượng Quân dặn dò lúc lâm chung, tôi thật sự không muốn nhận Tư Kiến làm con nuôi.

Tôi khống chế cơn buồn ngủ của mình, nếu như Khả Hân vô tình ngủ quên bên cạnh tôi, như vậy đêm nay nàng cũng không phải qua đó. Chỉ là tôi thật sự quá mệt nên mê man ngủ thiếp đi lúc nào không biết, trước khi tôi chìm vào giấc ngủ, nàng vẫn ôm cánh tay tôi, tựa vào người tôi.

Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, có lẽ vì mấy đêm trước nửa đêm đều bị Tư Kiến đánh thức, kết quả dưỡng thành đồng hồ sinh học, đến nửa đêm, tôi lại mơ mơ màng màng tỉnh lại. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, tôi xoay người nắm một cái, muốn sờ cái thứ mà tôi thích sờ nhất lúc ngủ: Bộ ngực của Khả Hân! Kết quả tay tôi rờ rờ khoảng trống. Thân thể nàng nhất thời đã biến mất, tôi không biết từ lúc nào nàng đã không còn ở trong phòng ngủ của chúng tôi nữa.

Không cần đoán cũng biết chắc Khả Hân đã vào phòng ngủ của Tư Kiến, tôi nằm trên giường chuẩn bị ngủ tiếp nhưng trằn trọc mãi vẫn không ngủ được. Trong lòng luôn có chút lo lắng, liệu nàng có thể cùng đứa nhỏ có tiếp xúc và quan hệ đặc biệt nào hay không? Cũng khó trách tôi suy nghĩ lung tung, tôi luôn cảm thấy nó không giống như một đứa nhỏ, nàng coi nó như hài tử, mà trong lòng tôi lại coi nó như một nam nhân. Hơn nữa với tư cách là một phóng viên lâu năm, tôi đã chứng kiến các loại sự cố, cũng có sự nhạy cảm nghề nghiệp khó nắm bắt, lo lắng của tôi thực sự tồn tại trong nhiều trường hợp.

Tôi nằm trên giường càng nghĩ càng lo, vốn Khả Hân đi bồi Tư Kiến, chính là để cho tôi ngủ ngon, kết quả hiện tại có tác dụng ngược lại. Sớm biết tình huống này, tôi thà để nàng buộc tội hẹp hòi, cũng không để nàng đi. Tôi càng nghĩ càng sợ trên giường, tôi càng trở nên độc ác.

Tôi rón rén ra khỏi giường, chân không mang dép, chân bước như con mèo, không phát ra một tiếng động. Đầu tiên tôi đặt tai trên cửa, nắm bắt xem trong phòng có âm thanh gì không. Không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, tôi nhẹ nhàng mở cửa phòng của tôi, phòng khách rộng lớn hiện ra trước mắt tôi.

Tôi rón rén đi tới phòng ngủ của Tư Kiến, chỉ thấy giống như tối hôm qua, phòng nó vẫn đóng chặt. Tôi nín thở, áp tai vào cửa phòng, cố gắng nghe âm thanh phát ra từ bên trong, chỉ là tôi thật sự suy nghĩ quá nhiều, bên trong không có bất kỳ âm thanh nào, chỉ có âm thanh hô hấp loáng thoáng. Tôi vốn định mở cửa nhìn vào như đêm qua, nhưng lần này lại không khỏi có chút lo lắng. Đêm qua, nếu tôi mở cửa phòng của nó bị bắt quả tang, tôi có thể giải thích là đi tìm Khả Hân. Nhưng lần này thì khác, nếu tôi mở cửa phòng bị nàng bắt gặp, tôi nên giải thích như thế nào đây?

Nàng đã nói cho tôi biết đêm nay ngủ với Tư Kiến, làm như vậy chẳng phải là lời nói của tôi không đáng ba trăm lạng sao? Hàiz, ở ngoài cửa tiếp tục nghe một hồi, tôi lặng lẽ lui về phòng, cứ như vậy nhắm mắt ghen tuông đến hừng đông.

Trời đã rạng sáng, một ngày mới lại đến, không biết đã qua bao lâu, tôi nghe tiếng cửa phòng Tư Kiến mở ra, tôi vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Quả nhiên, ngay sau đó tôi nghe tiếng cửa phòng mình mở ra, tôi nghe tiếng bước chân từ từ đến gần bên giường, sau đó Khả Hân hôn nhẹ lên trán tôi một cái, liền đi ra khỏi phòng ngủ để rửa mặt.

Một lúc sau, đồng hồ báo thức của tôi cũng reo lên, tôi đành phải mở mắt ra khỏi phòng, lúc này Khả Hân đang chuẩn bị điểm tâm trong bếp. Khi thấy tôi đi ra dịu dàng cười chào hỏi, tôi nhìn biểu tình nàng rất tự nhiên, nếu như nàng có làm chuyện gì sau lưng tôi, trong ánh mắt nhất định sẽ có sơ hở. Tôi đi vào nhà tắm bắt đầu rửa mặt, xuyên qua gương, tôi thấy đôi mắt đầy tơ máu của mình, không thể không cười khổ, đây là đang trêu ai? Ban ngày đi làm, tôi lại nghĩ, có phải mình quá hẹp hòi hay không? Trước đây mình không phải là một người thích suy nghĩ lung tung, có lẽ mình còn chưa thích nghi được.

Ban ngày khi đi làm, hiếm khi tôi có thời gian rảnh, lúc này tôi bắt đầu lướt trên mạng để duyệt tin tức. Chúng tôi là phóng viên, để nắm bắt tất cả các tin tức thời sự trong thời gian thực, vì vậy xem nhiều tin tức hơn đã trở thành điều bắt buộc đối với các nhà báo chúng tôi khi rảnh rỗi. Trước đây chúng tôi đọc báo, nhưng bây giờ là thời đại thông tin, với Internet, bất kỳ tin tức nào cũng có thể được xem trước trực tuyến.

Tôi đang duyệt thì bất ngờ phát hiện ra một tin tức về “mẹ con loạn luân”, kể về một người mẹ ở Đài Loan có mối quan hệ loạn luân với cậu con trai của mình khi còn học cấp 2, cuối cùng người hàng xóm đã phát hiện ra vụ loạn luân mẹ con trong điện thoại di động của thiếu niên đã đăng ảnh selfie tự sướng. Kết quả đã báo cảnh sát, mẹ của đứa nhỏ bị tạm giữ, mà người mẹ này chính bởi vì chồng đi công tác nước ngoài quanh năm, con trai học trung học lại ở tuổi dậy thì, v. V. Vì tò mò, tôi tìm tin tức “mẹ con loạn luân” trên mạng, kết quả phát hiện bản tin như vậy có rất nhiều, ngoài ra còn có các báo cáo điều tra chính thức.

Đọc tin tức này, làm cho trái tim tôi vốn sắp bình tĩnh một lần nữa lại bị khuấy động. Thử hỏi, mẹ con có quan hệ huyết thống còn có thể loạn luân, huống chi là thiếu phụ đói khát và nam hài đang trong giai đoạn phát triển “tuổi dậy thì” thì sao? Hơn nữa hình như thời gian đi công tác của tôi cũng rất nhiều, sau này có thể sẽ không ở nhà trong thời gian dài, cho nên tôi sẽ gặp những thứ trên mạng này và bị hai người cho đội mũ xanh?

Tôi đóng trang web máy tính, thừa dịp công việc hiện tại không bận rộn, tôi quyết định trở về nhà một chuyến, bây giờ đã hơn hai giờ chiều, hai người chắc chắn vẫn chưa tan học. Tôi lấy một số thiết bị và dụng cụ trong phòng thiết bị của mình, rồi lái xe về nhà.

Khi tôi về đến nhà, cả ngôi nhà dường như rất yên tĩnh. Tôi tranh thủ thời gian, đi thẳng đến đích: Phòng ngủ của Tư Kiến. Việc lắp đặt thiết bị của tôi rất đơn giản, tôi trực tiếp cài đặt một cái camera lỗ kim kích thước bằng đồng xu trên đỉnh rèm cửa, dù có kéo rèm hay mở rèm, bảo đảm nó cũng không sút ra, nó còn có chức năng nhìn ban đêm. Cái camera này cũng không phải là loại camera mà các cá nhân có thể tùy tiện mua trên mạng, cái camera này chính là phóng viên chụp lén chúng tôi chuyên dùng, có thể nói, so với công cụ chụp lén của CIA cũng không kém bao nhiêu.

Tôi dán camera ở vị trí cao nhất trên tấm rèm, bởi vì camera chỉ có kích thước bằng một đồng xu nên rất bí mật, nếu không phải chuyên nghiệp, không thể tìm thấy được. Sau khi chuẩn bị xong những thứ này, tôi cẩn thận xử lý dấu vết mình lưu lại, không thể để cho Khả Hân biết ban ngày tôi đã trở về.

Tôi là một phóng viên kỳ cựu, tôi đã quen với những kỹ năng và kinh nghiệm quay phim lén này và không thể thua. Tôi lắp đặt camera này chỉ là quay lén tạm thời thôi, bởi vì tôi không chắc chắn liệu hai người có phải có gì không? Trong trường hợp tôi phát hiện được có gì đó, tôi sẽ cài đặt một camera quay lén cố định.

Tôi lái xe trở lại công ty, là một phóng viên cũ, tôi không sợ công ty sẽ nghĩ rằng tôi đang sử dụng thiết bị của công ty vì lợi ích riêng, miễn là đến thời điểm kiểm kê thiết bị, tôi mang nó trả lại là được rồi. Tôi thừa nhận rằng tôi có hơi đa nghi, trong mọi trường hợp camera này cũng cần thiết phải cài đặt.

Bởi vì hai người ngủ chung một giường, tôi không có khả năng nhìn bọn họ cả đêm, vạn nhất giữa hai người họ thực sự phát sinh chút mập mờ gì đó thì tôi cũng không cách nào biết được. Cho dù tôi tin tưởng Khả Hân, nhưng tôi không thể tin Tư Kiến a, mặc dù nó đang trong thời kỳ trầm cảm, nhưng dù sao nó cũng là một cậu bé tuổi dậy thì, huyết khí phương cương, nó đang ở độ tuổi rất háo hức và tò mò về tình dục, trong lòng nàng thì không nghỉ vậy. Nhưng tôi không dám cam đoan rằng thằng nhỏ sẽ không, hơn nữa buổi tối nàng ngủ rất sâu như chết vậy, vạn nhất bị nó… có lẽ nàng sẽ không biết. Cho dù không có phát sinh chuyện gì, nàng cũng có thể sẽ bị nó vụng trộm dâm ô, tôi cũng không muốn con heo sữa tôi yêu nhất bị người khác ăn thịt.

Nếu đến lúc đó tôi không chụp được bức ảnh nào, thì tôi cũng sẽ không cảm thấy thất vọng, ít nhất nó có thể khiến cho tôi yên tâm, để tôi làm việc và nghỉ ngơi, sẽ không bị chuyện nhỏ nhặt này phân tâm, trì hoãn công việc và cuộc sống của tôi. Camera này sẽ không bật vào ban ngày, nó chỉ có chức năng quay video chứ không có chức năng truyền hình ảnh thời gian thực, dù sao thì nó cũng quá nhỏ, chỉ lớn bằng đồng xu.

Đến tối, tôi trở về nhà, mọi thứ trong nhà vẫn như thường lệ, chỉ là tâm trạng Tư Kiến càng lúc càng tốt, đã có khuôn mặt tươi cười, nói cũng nhiều hơn trước kia, chỉ là cùng Khả Hân nói nhiều, với tôi vẫn tương đối xa lạ, quan hệ so với trước kia, có cải thiện rất lớn.

Bất quá có lẽ là còn chưa thích ứng được với mối quan hệ với chúng tôi, nó vẫn gọi Khả Hân là thầy, gọi tôi là chú, chúng tôi biết việc này cần một quá trình nên chúng tôi không vội bắt nó sửa miệng, trước tiên đợi tâm tình của nó hoàn toàn chuyển biến tốt rồi hãy nói sau.

Trên bàn ăn, thỉnh thoảng tôi nhìn Tư Kiến, thỉnh thoảng nhìn Khả Hân, nghĩ cái camera mini trong phòng ngủ của nó, trong lòng tôi cảm thấy có chút phức tạp. Có lẽ tôi thật sự suy nghĩ lung tung, tự mình hù dọa mình, hy vọng rằng ngày mai đừng để tôi phát hiện ra bất cứ điều gì, nếu không tôi thực sự không biết phải làm gì bây giờ.

Ăn cơm xong, tôi nằm trên giường chơi điện thoại di động, tối nay Khả Hân phải làm thêm giờ vì gần đây trường có một kỳ thi, nàng đang chấm bài tập ở trên bàn sách trong phòng ngủ của chúng tôi. Nhìn bài thi dày cộp trước mặt nàng, không biết nàng bận đến mấy giờ mới xong, có lẽ bận quá nên tối nay sẽ không ngủ trong phòng Tư Kiến đúng không? Tôi không khỏi suy nghĩ thật đẹp, nhưng nếu nàng không ngủ trong phòng nó, camera của tôi chẳng phải là đặt chơi sao? Nhưng tôi không cảm thấy thất vọng trong lòng.

Tôi lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết, mấy ngày nay vừa mới hình thành đồng hồ sinh học, làm cho tôi sau nửa đêm trước rạng sáng lại thức dậy, tôi đang ngủ quay mặt về phía bàn làm việc, kết quả phát hiện toàn bộ phòng ngủ đều tắt đèn, tối đen. Tôi đặt tay ra sau lưng tôi, bởi vì vị trí ngủ bình thường của nàng ở phía sau tôi. Chỉ là tay tôi sờ về phía sau trống rỗng, không sờ được cái gì, tôi từ từ xoay người, phát hiện bên cạnh tôi, không biết khi nào lại trống rỗng…

Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://truyensex.vip/nuoi-soi-trong-nha/

Cảm thấy Khả Hân không còn ở bên cạnh, tôi nhẹ nhàng bước xuống đất, giống như đêm qua, áp tai lên cửa, chăm chú lắng nghe nhưng không nghe bất kỳ âm thanh nào. Tôi không có ra khỏi phòng như tối hôm qua, trước hết, tôi chắc chắn sẽ không phát hiện ra điều gì, hơn nữa, tôi đã lắp đặt camera trong phòng ngủ của nó, chỉ cần ngày mai tôi lấy camera xuống để xem video giám sát, rốt cuộc tôi sẽ biết hai người có hành vi vượt quá giới hạn hay không. Sau đó, tôi cố gắng ngủ, không biết qua bao lâu, đếm bao nhiêu con cừu, cuối cùng tôi cũng ngủ thiếp đi.

Vào buổi sáng, tôi bị đánh thức bởi đồng hồ báo thức như thường lệ, khi tôi bước ra khỏi phòng ngủ, nàng đã chuẩn bị sẵn điểm tâm. Lúc ăn sáng, thằng nhỏ Tư Kiến có vẻ vui vẻ hơn, bất quá nó và tôi giao tiếp vẫn tương đối ít, đối với Khả Hân nó rất thân thiết, đối với tôi tựa hồ như xa cách, nhưng tôi không quan tâm đến điều đó. Hiện tại cái tôi để ý chính là cái camera kia, liệu có phát hiện ra cái gì ngoài ý muốn không.

Trong lúc làm việc, tôi lái xe về nhà lấy camera ra khỏi rèm cửa phòng ngủ của Tư Kiến, tôi không sợ bị phát hiện. Là một phóng viên kỳ cựu, tôi có rất nhiều kinh nghiệm trong việc quay lén, trong đó bao gồm cả một số quan chức chính phủ thông minh, còn có một số thương nhân bất hợp pháp cực kỳ thận trọng, tôi cũng chưa từng thất thủ. Quay lén nó và Khả Hân những người còn thiếu kinh nghiệm và cảnh giác, còn không phải dễ như trở bàn tay sao.

Sau khi đến văn phòng, tôi kết nối camera với máy tính, bởi vì các nhà báo tin tức được giữ bí mật về các báo cáo tin tức của riêng mình và tài liệu, vì vậy tôi có một văn phòng làm việc tương đối độc lập, mặc dù không thể bì với văn phòng cá nhân, nhưng so với hầu hết các đồng nghiệp đã vượt trội hơn nhiều. Sau khi kết nối cáp dữ liệu USB camera video với máy tính, tôi bắt đầu bật video phát lại, trong lòng cảm thấy hơi hồi hộp, hy vọng không phát hiện ra bất cứ điều gì.

Tôi nhấp chuột để tua nhanh từng chút, bắt đầu từ khoảng thời gian tôi đi ngủ đêm qua. Tôi nhớ rõ rằng lần cuối cùng tôi xem nó trước khi đi ngủ là 21: 37, Vì vậy thời gian cũng bắt đầu từ thời điểm đó.

Trước khi Khả Hân bước vào phòng của Tư Kiến, tôi phát hiện nó có cử chỉ hơi khác thường. Mấy ngày nay, mỗi lần chúng tôi nhìn nó, nó đều im lặng, nhưng khi nàng bảo nó về phòng ngủ trước, nó phòng im lặng nằm trên giường nhìn trần nhà ngẩn người. Trong video tôi phát hiện, khi chúng tôi trở lại phòng ngủ, nó mất đi “giám thị” của chúng tôi, đột nhiên nó trở nên bồn chồn.

Nó nằm trên giường lăn qua lộn lại, thỉnh thoảng chạy đến bệ cửa sổ kéo rèm nhìn ra ngoài, sau đó cầm điện thoại di động chơi. Bây giờ điều kiện kinh tế tốt hơn, một cái điện thoại thông minh không có mắc bao nhiêu, vì vậy trẻ em bây giờ đứa nào cũng có, nó là con nhà giàu trước đây, tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ, hơn nữa điện thoại di động của nó tốt hơn so với của tôi sử dụng.

Tôi nhìn Tư Kiến đang nghịch điện thoại di động, đây có phải là đứa nhỏ mà tôi biết không? Tại sao lúc này tôi không phát hiện nó bi thương và bất lực đây? Hay là nói, trước mặt chúng tôi nó không dám chơi điện thoại di động, sợ tôi hay Khả Hân có thể chỉ trích nó? Dù sao học sinh cũng được phép mang theo điện thoại di động, nhưng thầy giáo và nhà trường quản lý học sinh sử dụng điện thoại di động rất nghiêm ngặt, đặc biệt là nàng bây giờ là người giám hộ của nó, vừa là thầy giáo chủ nhiệm của nó.

Hay là nó một mực ngụy trang, giả vờ là một cậu bé ngoan? Tôi không khỏi lâm vào nghi hoặc, dựa theo tư cách một phóng viên, quan sát ngôn sắc là kỹ năng cơ bản của tôi, nhưng tôi lại buồn cười khi phát hiện vào giờ khắc này, tôi lại không cách nào nhìn thấu triệt để một đứa nhỏ.

Tư Kiến có vẻ rất hứng thú với cái điện thoại di động của mình, nhìn nó chơi một cách say mê, thực sự không giống một đứa nhỏ mồ côi mới mất cha mẹ chưa đầy mười ngày trước. Chẳng lẽ là tố chất tâm lý của nó rất tốt, đã khôi phục rồi? Hoặc là nó chơi điện thoại di động để chuyển hướng sự chú ý của mình và nỗi đau mất cha mẹ?

Tôi lắc lắc đầu, xoa xoa huyệt thái dương, lấy tâm tư của một người lớn mà đoán tâm tư của một đứa nhỏ quả thực không dễ dàng. Hết cách thôi, tuy rằng mình đã ba mươi mấy tuổi, nhưng làm cha vẫn là lần đầu tiên, căn bản không có kinh nghiệm giáo dục trẻ, càng không có hiểu biết về con cái.

Đang lúc tôi suy nghĩ lung tung thì phát hiện Tư Kiến đột nhiên ngừng chơi điện thoại di động, vội vàng đặt điện thoại ở chế độ chờ, sau đó nhanh chóng đặt ở dưới gối, khôi phục lại trạng thái ban đầu: Nằm ngửa, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà. Một lúc sau, tôi thấy cửa phòng nó mở ra, Khả Hân mặc bộ đồ ngủ bảo thủ mới mua kia, vẻ mặt từ ái đi vào. Ồ, tôi đã nói gì rồi… tại sao nó lại đột nhiên đặt điện thoại lại, thì ra tuy rằng nó đang chơi điện thoại di động, nhưng lỗ tai vẫn luôn chú ý đến âm thanh phòng ngủ của chúng tôi, nghe tiếng mở cửa bên kia, nó biết nàng sắp tới.

“Thầy tới rồi…” Sau khi Khả Hân đi vào, nó quay đầu, nặn ra một nụ cười tươi.

“Hừm… sao chưa ngủ?” Khi Khả Hân nghe Tư Kiến xưng hô với mình, trên mặt thoáng hiện lên một tia thất vọng mờ ẩn. Phải biết rằng, nàng vẫn muốn làm mẹ, tuy rằng nó không phải con ruột của nàng, nhưng nàng hy vọng nó có thể gọi nàng là mẹ, thỏa mãn nguyện vọng làm mẹ của nàng.

“Thầy không đến bồi cháu, cháu không ngủ được…” Biểu tình Tư Kiến có chút cô tịch nói, làm cho nét từ ái trên mặt Khả Hân càng thêm nồng đậm. Mặc dù nó không gọi nàng là mẹ, nhưng loại gắn bó này chính là sự miêu tả tốt nhất.

“Được rồi, bây giờ mẹ đến ngủ với con…” Khả Hân cười nói, biểu tình trên mặt vừa giận vừa buồn cười. Nàng cởi dép ra rồi nằm bên cạnh Tư Kiến, nàng nằm nghiêng, một tay đặt trên ngực nó và nhẹ nhàng vỗ, giống như một người mẹ đang dỗ đứa con mới cai sữa của mình ngủ.

Nhìn cảnh này, tôi không khỏi cảm thấy buồn cười, nó đang ở tuổi dậy thì, có cần phải dỗ như vậy không? Nhưng Khả Hân thực sự không làm ai ngạc nhiên với tư cách là một người mẹ, nàng đối xử với nó như một đứa nhỏ.

“Thầy, tối nay chúng ta nói chuyện được không?” Tư Kiến vốn nhắm mắt lại lúc này đột nhiên mở mắt ra, quay đầu ân cần nói.

“A…” Đúng lúc này, nàng đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô, bởi vì nàng nằm nghiêng bên cạnh Tư Kiến, mặt cũng hướng nó nhìn nghiêng, hơn nữa vì an ủi nó, nàng cách nó rất gần. Vừa rồi nó đột ngột quay đầu lại, môi của hai người thiếu chút nữa chạm vào nhau. Nhưng may mắn là vào giây phút cuối cùng, nàng đã né ra sau như một phản xạ tự nhiên, mới tránh thoát.

“Đứa nhỏ này, đã muộn như vậy, không lo ngủ còn muốn nói chuyện a…” Khả Hân nhìn đồng hồ trên điện thoại di động của mình, không khỏi nói, chỉ là ngữ khí không có bất kỳ nghiêm khắc nào.

“Cháu chỉ muốn biết, thầy làm sao gặp được hắn?” Lúc này mặt Tư Kiến mang theo tò mò, tựa hồ như rất muốn biết đáp án.

“Hắn? Hắn là ai? Con nói ai vậy?” Lúc này Khả Hân cũng bị Tư Kiến hỏi, không khỏi cảm thấy khó hiểu.

“Chính là hắn, người cách vách kia…” Lúc Tư Kiến nói, dùng ngón tay chỉ chỉ phương hướng phòng ngủ của chúng tôi.

“Tư Kiến, mặc dù bây giờ con không muốn gọi ông ấy là bố, cũng không thể gọi ông ấy bằng hắn, như vậy rất không lễ phép, biết không? Con biết không, nhận nuôi con, còn có tất cả các thủ tục của con, tang lễ của cha mẹ con, bao gồm cả quyết định nhận con làm con nuôi, tất cả đều là do ông ấy gánh. Con còn nhỏ, chờ lớn lên con sẽ biết ân tình của ông ấy đối với con lớn như thế nào. Sau này con có thể đối xử tệ bạc với mẹ, nhưng con không được đối xử tệ bạc với ông ấy. Nếu con coi ông ấy là một người xa lạ, có thể vĩnh viễn con không thể báo đáp lòng tốt của ông ấy. Nếu bây giờ con không muốn gọi ông ấy là bố, cũng có thể gọi ông ấy là chú, sau này không thể dùng từ “hắn” để gọi, cũng không thể sử dụng ngón tay để chỉ vào ông ấy…” Sau khi nhìn thấy phương hướng từ ngón tay của nó, nàng mới phát giác Tư Kiến đang ám chỉ tôi, cũng chính là chồng của nàng.

Không thể nghi ngờ gì nữa, những lời này của nó và phương thức dùng ngón tay, chẳng khác nào chỉ tay vào nàng. Điều đó cực kỳ thiếu tôn trọng và bất lịch sự đối với tôi. Nhìn thấy Tư Kiến đối với chồng mình bất lịch sự, khuôn mặt Khả Hân lập tức trở nên khó coi, nàng thể hiện sự nghiêm khắc của mình với tư cách là một thầy giáo kiêm chủ nhiệm lớp, dùng giọng điệu cực kỳ ôn hòa lại rất nghiêm khắc “khiển trách” nó.

Nghe Khả Hân răn dạy Tư Kiến, đáy lòng tôi không khỏi hiện lên một chút ấm áp, vốn mấy ngày nay tôi một mực ghen với nó, cho rằng sau khi nó tới, vị trí số một của tôi trong lòng nàng bị nó thay thế, chính mình biến thành thiên niên lão nhị. Nhưng nhìn thấy nàng khiển trách nó để bảo vệ chồng mình, trong lòng tôi không khỏi toát ra một chút khoái cảm, ở trong tim nàng vẫn là tôi quan trọng nhất.

Chỉ là, sau khi nghĩ lại, tôi không khỏi có chút khinh bỉ mình, mình cùng một hài tử tranh đoạt, có phải quá mất phong độ của người lớn hay không, sau này làm sao có thể làm cha người ta đây? Tôi lắc đầu, từ từ đẩy ý nghĩ đó ra khỏi đầu mình.

“Xin lỗi… Cháu không phải cố ý, chuyện của người lớn cháu không hiểu lắm…” Bị Khả Hân đột nhiên trách mắng, trên mặt Tư Kiến nhất thời lộ ra ủy khuất, hơn nữa dường như nước mắt tùy thời đều muốn chảy ra, vội vàng hướng nàng xin lỗi. Đồng thời nó vốn đang nằm ngửa, từ từ xoay người, biến thành đưa lưng về phía nàng, bàn tay vốn đặt trên bụng nó đã thay đổi vị trí ngay lập tức đặt ở trên eo nó.

“Được rồi, lời vừa rồi của mẹ có chút nghiêm khắc, con còn nhỏ, hẳn là mẹ nên hiểu mới đúng, mẹ xin lỗi…” Nhìn thấy bộ dáng thương tâm của nó, Khả Hân không khỏi lộ ra vẻ thâm tình đau lòng, lúc này nàng mới nhớ tới, vì sao phải quan tâm lời nói của một đứa nhỏ? Hơn nữa đứa nhỏ này vừa mới mất đi cha mẹ, không phải là trong lúc vô ý mình làm cho nó càng thêm thương tâm sao? Trên mặt nàng không khỏi lộ ra một tia hối hận, lấy tay nhẹ nhàng vỗ Tư Kiến, đồng thời nở nụ cười.

…”Được rồi, đừng giận, mẹ ôm con ngủ, đêm nay con cứ nằm trong lòng mẹ đi…” Khả Hân dùng một tay di chuyển thân thể Tư Kiến, thân thể nó xoay 180 độ, vốn đang đưa lưng về phía nàng, hiện tại biến thành mặt đối mặt. Nàng nhìn vẻ mặt đau khổ vẫn còn để lại dấu vết buồn bã của nó, trong mắt sự từ ái và đau lòng càng thêm nồng đậm. Tuy rằng nó còn chưa gọi nàng là mẹ, nhưng nàng vẫn luôn coi mình là mẹ của nó, điều này dường như khiến cho đứa nhỏ cảm nhận được sự ấm áp và tình mẫu tử, đồng thời cũng để nó sớm tiếp nhận mình.

“Bây giờ đã muộn rồi, ngày mai con còn có tiết học, chờ tối mai mẹ đến bồi con sớm hơn, đến lúc đó mẹ kể chuyện của mẹ và ông ấy…” Khả Hân nhìn thấy bộ dáng thất vọng của Tư Kiến, nhẹ nhàng nói. Nghe nàng nói xong câu đó, trong lòng tôi có một chút không thoải mái, vì sao trong những lời này nàng gọi tôi là “ông ấy”? Sao không nói “câu chuyện của mẹ và chồng mẹ”, “câu chuyện của mẹ và cha của con” v. V, như vậy tôi sẽ không nghĩ xa thêm. Tôi cười gượng, có lẽ nàng đang bù đắp vết nứt trong tim nó đi.

“Được, một lời đã định…” Lúc này cuối cùng Tư Kiến cũng mỉm cười, tựa đầu vào cánh tay Khả Hân.

“Ngủ đi…” Khả Hân nói xong, nó liền nhắm mắt lại, giống như ngoan ngoãn đi vào giấc ngủ. Sau khi nhìn thấy nó nhắm mắt lại, nàng ngáp một cái thật to, có vẻ như nàng đã buồn ngủ rồi.

Khả Hân xoay người nằm ngửa, duỗi cánh tay để Tư Kiến gối đầu lên, nó nằm nghiêng đối mặt với cơ thể nàng. Có thể vì nàng quá mệt, ban ngài phải đi dậy, tan sở lại phải làm thêm ở nhà, không bao lâu sau nàng đã chìm vào giấc ngủ. Còn thằng nhỏ Tư Kiến lại không buồn ngủ chút nào, nghe tiếng thở đều đều của nàng, nó mới từ từ mở mắt ra, tuy rằng trong phòng đã tắt đèn tối đen, nhưng tôi vẫn bắt được đôi mắt mở ra trong bóng tối, như thể đó là mắt của một con sói. Khi tôi nhìn thấy đôi “mắt sói” này, không biết vì sao, trái tim tôi chợt lóe lên một tia sợ hãi, chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Thần kinh tôi cũng căng thẳng lên…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Thông tin truyện
Tên truyện Nuôi sói trong nhà
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 16/02/2024 19:58 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nghiệp chướng - Tác giả Fakkerr
Bãi biển mùa hè ngập trong ánh nắng, trong sắc màu rực rỡ của các loại đồ bơi bắt mắt. Đâu đâu cũng có thể bắt gặp những cô gái trẻ trung đầy sức sống, quả thực là thiên đường đối với cánh mày râu. Dưới làn nước trong xanh, Nhung như nàng tiên cá xinh đẹp hút hồn, tỏa sáng hơn bất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Hoan Lạc hệ thống
Sau khi dung hợp Dâm Thần Huyết Thống liền có bảng thông báo hiện lên. Ký chủ dung hợp thành công Dâm Thần Huyết Thống nhận được kỹ năng Quỷ Nhãn lv1. Hơi thở dâm dục lv1... Quỷ nhãn lv1: Có thể phá vỡ mọi ảo cảnh tùy theo cấp độ của người sở hữu. Có thể phát hiện điểm yếu của kẻ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện móc lồn Truyện tiên hiệp
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5
“Ầm...” Một vụ nổ nữa vang lên trong phòng của John. Bây giờ trông hắn không khác gì cục thịt nướng cháy khét cả, khói bốc lên ngùn ngụt, da thì đen xì cho cháy. Hắn thở hộc hộc nằm thẳng cẳng trên mặt đất nghiến răng nói: “Khốn kiếp tại sao không được... tại sao tại sao ta...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
12 nữ thần – Quyển 1 - Tác giả Slaydark
Ngoài dạy về linh lực, học viện Nữ Thần còn dạy thêm về giả kim thuật cho riêng 20 học viên đạt điểm cao nhất trong kỳ khảo nghiệm kiến thức, về lý thuyết giả kim cơ bản Dương đã biết tất cả qua Google nên hắn nghĩ việc đến lớp chỉ là để điểm danh. Lớp Giả kim thuật cơ bản chỉ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Con gái thủ dâm Đụ em gái Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện cổ trang Truyện les Truyện người lớn Truyện sắc hiệp Truyện sex cô giáo Truyện sex Full Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Tuyển tập 12 nữ thần
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9
Cùng lúc đó, ở nhà của đại trưởng lão, John nằm trên giường từ từ mở mắt ra, hắn cảm thấy toàn thân nặng nề như mang cả tấn sắt thép. “A, ngươi tỉnh rồi, tỉnh rồi” Razer nhảy tưng tưng trên đầu giường khi thấy John tỉnh lại. “Mình vừa trải qua một giấc mơ thì phải...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Liên Minh Huyền Thoại
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex