Thiên Nghịch bị kinh động đi ra, thấy đứng trước mặt chính là Nghệ Phong, kinh ngạc đồng thời mang theo vài phần cao hứng.
Nguyên bản võ giả hoảng sợ, nghe Thiên Nghịch la lên, nguyên một đám thở dài một hơi, thầm nghĩ nguyên lai là vị kia, khó trách khí thế cường hãn đến mức này…
– Đều đi xuống đi! Không có việc gì.
Thiên Nghịch nhìn một đám võ giả bị kinh động hô.
Một đám võ giả tranh thủ thời gian khom người hành lễ, sau đó lui vào trong cung điện.
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch đã đứng đầu một phái, khẽ cười nói:
– Đụng phải mấy tên thủ hạ của ngươi, cho nên tới nhìn một chút.
Thiên Nghịch vẫn lãnh ngạo như trước, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
– Vừa vặn ta cũng có chuyện tìm ngươi.
Nghệ Phong cùng Thiên Nghịch đi vào cung điện, sau khi ngồi vào chỗ của mình, Nghệ Phong hỏi:
– Mới vừa rồi trong cung điện có không ít cường giả, xảy ra chuyện gì sao?
Thiên Nghịch nói:
– Gần đây đấu với Trúc Cung, cho nên mang không ít võ giả bên người.
– Trúc Cung?
Nghệ Phong nhíu mày nói:
– Cũng là thế lực siêu cấp?
Thiên Nghịch gật đầu nói:
– Ừ! Hơn nữa thực lực không kém, trong liên minh Tiên Cảnh là một khối xương cứng, có hai Thánh Cấp. Hơn nữa trong đó có một ngũ giai.
Nghe Thiên Nghịch nói như vậy, đáy lòng Nghệ Phong giật mình, nhìn Thiên Nghịch nói:
– Bây giờ ngươi chưa đạt tới Thánh Cấp, ngươi còn giao chiến với đối phương, như vậy không bị thiệt thòi sao?
Thiên Nghịch lắc lắc đầu nói:
– Thánh Cấp tự nhiên không cần ta đối phó, đều có tiền bối Sát Lâu ứng đối. Đối thủ chủ yếu của ta là người phía dưới.
Lúc này Nghệ Phong mới gật đầu, nhìn Thiên Nghịch nói:
– Vậy ngươi chậm rãi đấu đi.
Thiên Nghịch kinh ngạc, lập tức hỏi:
– Ngươi đã đến đây, vậy thì ra tay một lần, diệt Trúc Cung đi.
– Ta không muốn làm người giúp việc cho Sát Lâu.
Nghệ Phong nhìn Thiên Nghịch cười ha ha.
Sắc mặt Thiên Nghịch không thay đổi, không chút nào phủ nhận ý đồ của hắn, ngược lại thản nhiên nói:
– Ngươi một mực để cho ta tìm Ngu Phi, hình như ở trong Trúc Cung.
Sắc mặt Nghệ Phong ngưng tụ, hỏi Thiên Nghịch:
– Ngươi lấy được tin tức ở đâu?
– Trong Trúc Cung, nghe nói có một nữ nhân dung mạo như thiên tiên, tiếng đàn vô song. Dùng cầm nhập đạo, đệ tử Trúc Cung tu luyện dưới tiếng đàn của đối phương, làm ít công to. Cũng vì nguyên nhân này, Trúc Cung cho nàng chức vị phó cung chủ.
Thiên Nghịch hồi đáp:
– Đương nhiên trên đời, nữ nhân ta biết rõ có thể dùng cầm nhập đạo, trừ Ngu Phi ngươi quen biết, không tìm thấy người khác.
Nghe được Thiên Nghịch nói, Nghệ Phong vuốt vuốt đầu, hồ nghi nhìn Thiên Nghịch nói:
– Ngươi không phải là lừa gạt Bản Đế giết Trúc Cung giúp ngươi?
Thiên Nghịch lãnh ngạo như trước nhìn Nghệ Phong, thản nhiên nói:
– Có tin hay không tùy ngươi.
Nghe được Thiên Nghịch nói, Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Cũng được, tuy ta hoài nghi động cơ của ngươi. Bất quá, đã đến đây, có thể tìm người Tiên Cảnh gây phiền toái, ta vẫn rất cao hứng.
Thiên Nghịch nghe được những lời này, không chút nghĩ ngợi, nhìn một đám võ giả hô:
– Thông bá xuống dưới, đánh Trúc Cung.
Tốc độ cực nhanh, khiến Nghệ Phong líu lưỡi.
Võ giả ở bên cạnh chờ đợi, nghe được Thiên Nghịch nói, nhìn thoáng qua Nghệ Phong, tranh thủ thời gian hưng phấn gật đầu nói:
– Vâng.
Rất nhanh, trong cung điện hội tụ ra vô số võ giả, trong đó không thiếu võ giả trên Vương Cấp, càng có một lão giả, nhanh chóng chạy đến bên người Thiên Nghịch, cau mày hỏi:
– Đánh tổng bộ Trúc Cung?
Thiên Nghịch nhìn lão giả này nói:
– Đây là Nghệ Phong!
Nghe được Thiên Nghịch trả lời, trong lòng lão giả giật mình, giờ mới hiểu được Thiên Nghịch tính toán gì, nhìn Nghệ Phong cười cười nói:
– Có Tà Đế hỗ trợ ngược lại dễ dàng. Bất quá cũng cần tốc chiến tốc thắng. Bằng không, một khi tin tức bên này truyền đi, Tiên Cảnh tất nhiên sẽ phái người tới.
Nghe được Thiên Nghịch nói, Nghệ Phong gật đầu:
– Ừ! Vậy thì lên đường đi.
Thiên Nghịch mang theo một đám võ giả, nhanh chóng bay về phía xa xa, dưới tình huống đoàn người Thiên Nghịch toàn lực chạy đi, rất nhanh đã đến Trúc Cung. Thời điểm tới Trúc Cung, trong nháy mắt đám người Thiên Nghịch đã kinh động võ giả Trúc Cung, nguyên một đám bắt đầu ngăn đón Thiên Nghịch.
Thấy chút ít kia ngăn võ giả Sát Lâu, Nghệ Phong vừa mới chuẩn bị ra tay lại bị lão giả Sát Lâu ngăn lại:
– Đại lục giao chiến có quy củ bất thành văn, trước khi Thánh Cấp đối phương vẫn lạc, làm Thánh Cấp không thể tùy ý ra tay với võ giả dưới Thánh Cấp. Quy củ này là Thánh thành và Tiên Cảnh cũng không muốn vi phạm, dù sao nếu Thánh Cấp ra tay đối với người bình thường, cường giả trung hạ tầng căn bản không ngăn được. Nếu Thánh Cấp ra tay với mấy võ giả trung hạ tầng này, bất kỳ một võ giả thế lực trung hạ tầng nào đều chết hết, vì ngăn chặn chuyện như vậy phát sinh, cho nên khi Thánh Cấp đối phương chưa tới, Thánh Cấp không thể ra tay với võ giả dưới Thánh Cấp.
Nghe được lão giả Sát Lâu nói, lúc này Nghệ Phong mới nhịn xuống không ra tay. Đã là quy củ bất thành văn, Nghệ Phong cũng không muốn phá hư. Dù sao, điều này quan hệ tới sự an toàn của võ giả cấp thấp của Thánh thành, hắn làm hư quy củ, Tiên Cảnh tự nhiên cũng như vậy.
Thấy Nghệ Phong không ra tay, lão giả Sát Lâu nhìn Nghệ Phong nói:
– Nếu Tà Đế muốn đại khai sát giới, chúng ta mau chóng xuất thủ thanh lý Thánh Cấp của bọn họ là được.
Lão giả Sát Lâu nói, khiến Nghệ Phong suýt nữa té lăn trên mặt đất. Cái gì gọi là Bản Đế muốn đại khai sát giới? Con bà nó, ngươi cho ta là đao phủ sao.
Nghệ Phong hung hăng trợn mắt liếc nhìn lão giả, thân ảnh chớp động hướng về tổng bộ Trúc Cung, Nghệ Phong nghĩ thầm không thể kéo dài. Đánh tổng bộ thế lực siêu cấp, khẳng định kinh động võ giả Tiên Cảnh, nếu không thể tốc chiến tốc thắng, vậy thì sẽ sinh chuyện xấu.
Nghệ Phong lao vào tổng bộ Trúc Cung, khí thế lão giả Sát Lâu áp bách về cung điện xa hoa nhất, dưới uy áp này, từ trong đó bay nhanh ra hai võ giả Thánh Cấp.
Nhìn Thiên Nghịch và lão giả Sát Lâu cầm đầu, Thánh Cấp đối phương cười lạnh một tiếng nói:
– Không biết sống chết, dám đánh đến tổng bộ Trúc Cung ta.
Thiên Nghịch còn chưa nói chuyện, Nghệ Phong đi ra một bước nói:
– Giao Ngu Phi ra đây.
– Ngu Phi?
Thánh Cấp cầm đầu sững sờ, ánh mắt lập tức nhìn Nghệ Phong đầy hàn ý:
– Ngươi là ai?
– Nghệ Phong!
– Cái gì? Nghệ Phong?
Trong lòng Thánh Cấp phát lạnh, trong mắt mang theo vài phần hoảng sợ.
– Giao Ngu Phi ra đây.
Nghệ Phong tiếp tục nói.
Thánh cấp nhìn thân ảnh đầy uy thế trước mặt, trong mắt biến ảo bất định, hắn rốt cục minh bạch vì cái gì Thiên Nghịch dẫn người giết tới Trúc Cung, nguyên lai là có tên sát tinh này làm chỗ dựa.
– Chỗ này của ta không có người ngươi cần.
Tuy Thánh Cấp kinh hãi, nhưng cũng sẽ không bởi vì Nghệ Phong mà cúi đầu xưng thần.
– Rất tốt! Như vậy Bản Đế trước tiễn ngươi một đoạn đường, sau đó chậm rãi tìm kiếm.
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đối phương trả lời. Lực lượng trong cơ thể hội tụ trên tay, một quyền thẳng tắp đánh về phía đối phương.
Đối phương cũng thật không ngờ, Nghệ Phong nói động thủ là động thủ, thân ảnh tranh thủ thời gian chớp động, muốn tránh đi một chiêu này của Nghệ Phong.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 20/12/2024 20:55 (GMT+7) |