Chuyện là hôm đó, tối thứ 6, làm xong cũng tranh thủ chạy lên BD để mai lại chở em nó về nhà, thường thì cứ tối thứ 6 lên chỗ em, 2 anh em đi cà phê ăn uống với nó hoặc tụi trong nhà sau đó sáng ngủ nướng ở nhà trong khi đợi em nó đi làm về rồi cả 2 đứa chạy về Sài Gòn. Cả 2 đứa cứ toàn bị tụi trong nhà chọc, bồ bịch gì mà cứ như anh em, đi chơi mà không ôm ấp gì hết. Bà mẹ, anh em thiệt chứ giỡn à, có làm ăn được gì đâu, tối tối bấn toàn vào toilet quay tay nghĩ về em gái nhỏ nằm trên gác. Huuu…
Hôm đó, 6h tối tan làm tụi bạn rủ đi nhậu, cũng biết phải lên Q nên phải nhắn em nó đợi chút, mình đi nhậu.
Cả đám hôm đó kéo ra Vuvuzela beer club, làm sương sương cũng gần 5 chai, đô mình tầm 8 chai là rớt, nhưng hôm đó phải chạy xe máy lên Bình Dương, nên cố lắm 5 chai là hết cỡ, cố lắm mới thoát khỏi được đám bạn với đủ lý do, tụi nó cũng ép được 5 chai, chạy trên đường mà người lâng lâng như đang bay, gió mát thổi phần phật. Hôm đó mà csgt chặn là dính chắc.
Xui một cái, vừa đi được nửa đường thì trời mưa, mà lại không có áo mưa trong cốp xe, sáng quên bỏ vào, tại tối qua mới đi mưa, haizz, thôi kệ, nửa đường rồi, đi đại luôn, có gì lên đó cũng có lý do thay đồ, he, mà không có đồ nên chưa biết tình huống thế nào đây, vừa nghĩ tới đó là đi luôn, khỏi dừng lại mua áo mưa nữa, đúng là ý nghĩ tăm tối.
Chạy tới BD cũng hơn 9h tối, Q có vẻ rất ngạc nhiên…
“Em tưởng anh không lên rồi chứ, trời mưa anh lên làm gì, mai lên cũng được mà anh”
Mình chống chế…
“Tại anh hứa với em rồi nên đi luôn, mà xui là giữa đường trời mưa, lại quên áo mưa nên anh chạy đại”
Q hình như sắp ngủ, đang mặc áo ngủ hơi mỏng, hii… nhưng có vẻ ẻm cũng chẳng quan tâm lắm vì cũng quen việc mình lên rồi…
“Anh vào đi, tắm rửa thay đồ lau người chứ bệnh bi giờ”
Lò dò dắt xe vô nhà, đi vội do toilet mở nước nóng lên xối cho người đỡ lạnh, thay hết đồ ra xả nước nóng vắt khô để chút phơi, tắm nhanh và lau người. Nhưng giờ vấn đề mới bắt đầu, một vấn đề mình dự đoán từ trước, mà em nó vẻ chưa để ý, mình gọi em nó từ trong toilet…
“Q ơi, anh quên mất, đồ giờ ướt hết rồi, mà anh không có đồ khô ở đây, giờ sao em, em có đồ gì anh mặc tạm được không”
Tiếng nó cười khúc khích và có vẻ ngạc nhiên…
“Ủa, em cũng không để ý là anh không có đồ luôn, giờ sao, anh mặc đồ em được không, mà người anh bự sao mặc vừa đồ em được… À em có cái áo ngủ rộng, anh muốn mặc không em đưa cho”
Mình trả lời đại…
“Ok, em đưa anh thử”
Ẻm cầm cái áo ngủ, thò tay vào trong toilet đưa cho mình, bà mẹ, cái áo ngủ như cái đầm bầu nhìn sến sẩm không chịu được. Mà giờ sao ta, mặc vô thì cảm giác cũng khó chịu thiệt, nhìn như bà bầu, chắc em nó cười thúi mũi, còn không mặc thì lạnh, ai chà, mà người thì cũng đang lành lạnh run run, hậu quả của bia và dính mưa.
Mặc đại cái váy ngủ bà bầu bước ra, nhìn em nó cười cười, em nó thì cười lớn…
“Trời ơi! Anh xinh gái quá, hahaa”
Mình quê chết đi được nói…
“Thôi, em lên ngủ đi, anh cũng ngủ đây, người anh hơi mệt mệt, cười gì mà cười, lấy đồ của anh ủi rồi phơi dùm anh trước quạt để mai anh có đồ mặc đi về nè. Chứ mai mà không có đồ khô là ở đây luôn đó.”
Em nó thấy mình có vẻ nghiêm túc cũng không chọc nữa đi ủi đồ…
Mình thì người đang ngu ngu nên lấy cái mền đắp vào lên ghế xếp nằm nghỉ luôn, chẳng quan tâm nó đang làm gì. Nằm một chút thiếp đi luôn.
Ngủ không được ngon lắm, đang mơ mơ màng màng thì nghe tiếng nó đập đập…
“Anh ơi, anh ơi, anh có sao không”
Mình mở mắt…
“Anh không sao”
“Sao em thấy anh vừa run cầm cập vừa rên vậy. Em ngủ ở trên mà không an tâm, nên chạy xuống coi sao”
Mình giờ mới tỉnh hẳn, thấy lạnh vãi đái, mà đang đắp mền hẳn hoi, người vẫn run lên từng đợt. Má sao mà lạnh dữ vậy trời, mình nói ẻm…
“Hình như anh bị sốt, em có cái cặp nhiệt độ không, cặp coi anh bao nhiêu độ”
May quá có cái cặp nhiệt, bà mịa, 39. 5 Độ, akak, em nó bắt đầu hoảng…
“Anh đừng đắp mền nữa, nhiệt độ tăng nữa bây giờ”
“Nhưng anh lạnh lắm em ơi, chắc anh trung mưa rồi, thêm vừa nhậu”
“Em nói anh rồi, lên làm gì, giờ em biết làm sao, giờ lại không có thuốc hạ sốt ở đây nữa chứ”
Các bác ai từng bị sốt kiểu này chắc biết, nhiệt độ bên trong người thì cao chót vót, nhưng người thì thấy lạnh run luôn.
Nhìn em nó có vẻ hoảng, mình nói…
“Anh không sao đâu, em lấy cái khăn, nhúng nước, lau dùm anh là được, chắc sẽ hạ đó”
Ẻm vội chạy vào phòng tắm, lấy khăn mặt nhúng nước, vắt khô, rồi lau mặt, lau cổ, lau tay cho mình. Lau một hồi cái khăn nóng bừng luôn, mà người mình thì vẫn run lên từng đợt. Mình lại nói…
“Em vào vắt khăn đi, đưa nh để anh lau bên trong người nữa, chứ lau ở ngoài không ăn thua”
Q lấy khăn ra đưa mình, mình khó nhọc ngồi dậy, đưa khăn vào trong lau ngực, lau bụng, nách, bẹn, hang, thằng ku, đủ cả… mà hên cái là nhờ có cái váy như bà bầu của em nó mà lau rất dễ. Chỉ bị cái là người mình như mất hết sức sống, lau chầm chậm chậm chậm như thằng thiểu năng.
Q có vẻ cũng mất kiên nhẫn và cũng hơi lo lắng…
“Anh, để em lau cho, không sao đâu”
Mình người thì giờ cũng đờ hết rồi, người rã rời, nhưng nghe em nó nói tự nhiên cũng thấy dễ chịu. Mình không nói gì nữa, đưa khăn lại cho em nó và nằm xuống. Ẻm lại vô phòng tắm nhúng nước và ra lau. Em nó thấy mình rên ư ử vậy cũng không còn ngại nữa, thò tay vào trong lau người, có điều chỉ thò tay từ trên xuống, không dám thò từ dưới lên, hii, mà thôi, cũng được rồi, thằng bên bên dưới thì có vẻ cũng bắt được tín hiệu nhưng không thể lên nổi luôn, người tã quá mà, nhưng tín hiệu đó nó cũng đủ để mình có 1 âm mưu trong đầu.
Mặc cho em nó lau bao nhiêu lần, mình vẫn rên ư ử và run cầm cập.
Em nó bắt đầu hoảng…
“Thôi để em chạy đi mua thuốc giảm sốt nhe, hay em chạy qua mấy phòng bên cạnh xin thuốc cho anh nhe”
Mình thì sợ vỡ kế hoạch…
“Thôi, giờ này khuya rồi, em ra đường nguy hiểm lắm, mấy phòng bên thì ngủ hết rồi, đừng gọi họ em, mai rồi xin thuốc cũng được”
“Nhưng em lo quá, lỡ anh bị làm sao thì em biết xử lý sao, em lau nãy giờ mà thấy anh vẫn không có vẻ thuyên giảm”
Mình đánh liều…
“Hay em ôm anh thử, anh nghe nói nhiệt có thể truyền qua người khác, có khi anh sẽ đỡ sốt hơn”
Thực ra lúc đó mình cũng hơi đỡ đỡ rồi nên làm liều xem sao…
Em nó có vẻ ngạc nhiên…
“Vậy cũng được hả anh”
Mình nói…
“Anh đọc trên mạng người ta nói khi ôm có thể truyền nhiệt nóng qua người bên cạnh, nhưng người bên cạnh phải mát mẻ, em thử làm ướt đồ em rồi ôm anh thử, thì tiết diện tiếp xúc nó nhiều hơn là khăn, có khi sẽ hiệu quả đó”
Mình đánh liều với sự ngu ngơ của em nó xem sao, giờ lúc này có khi nó cũng hoảng quá nên cũng không nghĩ được nhiều.
Chưa nói dứt, em nó đã chạy vào toilet, lấy vòi sen xịt xịt, chạy ra thấy người ướt nhẹp, cặp vú vĩ đại lồ lộ ra, nhưng mình thì chỉ hé mắt, rên ư ử. Em nó nằm xuống bên canh mình, quàng tay qua ôm.
Cứ ôm được một chút là em nó lại hỏi…
“Anh đỡ chưa”
Mình thì cứ rên ư ử…
“Chưa em ơi, như vầy cũng không giống khăn lau lắm chưa tiếp xúc với da, mà cái ghế này nhỏ quá, em không ôm anh được, thôi em để anh vầy đi, không sao đâu, anh ráng nằm tới sáng rồi đi bệnh viện luôn”
Mình chơi khổ nhục kế…
Em Q lại càng hoảng…
“Thôi, anh lên gác đi cho rộng, cởi bớt đồ ra em ôm thử lại xem”
Mình cười buồn nhìn em nó…
“Em quên là anh chỉ mặc mỗi cái váy này à, thôi không tiện cho em đâu”
Ẻm cũng nhận ra vấn đề nhưng cũng quyết tâm lắm…
“Thôi anh lên gác đi, cởi cái váy ra đợi em, đừng lo, em có cách rồi, chuyện hôm nay đừng nói cho mẹ biết nhe, em lo cho anh quá”
Mình lên gác, đúng là lần đầu lên đây luôn, đèn vẫn bật sáng, đúng là phòng con gái, thơm phức luôn. Vẫn những vật dụng quen thuộc ở nhà của em. Vừa quan sát được xung quanh vừa cởi cái váy ngủ ra, với cái mền mỏng đắp lên người nằm co ro đợi em nó. Bên dưới lại tiếp tục nghe tiếng xối nước, chắc em nó lại tẩm thêm nước vào cái áo. Mà kiểu đó cả cái giường này ướt hết quá.
Nằm chờ một chút, nghe tiếng bước chân đi lên, mình không quay lại, sợ nó ngại vì mình không mặc đồ, tiếng em nó kéo cái mền ra, 2 tay quang qua, ôm mình từ phía sau.
Ôi một cảm giác sao mà mát lạnh, và đặc biệt, mềm mại cực kỳ, mình hơi giật mình nhưng Q nói…
“Đừng quay lại anh”
Nhưng mình biết cái gì đang ở sau lưng mình, Q khỏa thân hoàn toàn, và mới tắm xong, nên người mát rười rượi.
Bác nào có bạn gái, chắc đã thử qua cảm giác này, lúc mới qua nhà bạn gái lúc bạn gái vừa tắm xong, ôm cứ phải nói là mát rười rượi luôn, phê lắm.
Lúc đó vẫn đang rất mệt nhưng một cảm giác dễ chịu xâm chiếm, nó xâm chiếm từ trên xuống dưới, bên dưới thằng em đã bắt đầu ngóc lên đòi quyền lợi. Q hỏi mình…
“Anh thấy dễ chịu hơn chưa”
Mình lí nhí…
“Anh thấy dễ chịu lắm, cảm ơn em” Mình không dám nói nhiều sợ nó ngại, trong khi bên trong mình thì đang nhộn nhạo cả lên.
Ôm được một chút Q lại xuống xối nước, lại lên ôm mình từ phía sau, cảm giác mát lạnh lại ùa về. Đúng thật có tác dụng các bác à, người mình có vẻ thấy hồi phục dần dần.
Q lại đi xuống xối nước, lần này đi lên chui vào mền Q nói…
“Anh quay lại đi”
Mình nói…
“Thôi vậy được rồi em, anh ngại quá”
Q nói…
“Lỡ vậy rồi, không sao đâu, em thấy phía sau anh mát rồi, giờ là phía trước”
Mình phải hít thở đều mấy chục lần để thằng em nó xìu xuống rồi mới dám quay lại.
Lúc quay lại cố tình nhắm mắt và nằm thấp xuống một chút để 2 mặt không chạm nhau, cái mặt mình hướng thẳng vào cổ em nó, chỉ cần nhìn xuống là thấy bộ ngực vĩ đại, còn thằng bé mình thì cũng không tiếp xúc trực tiếp với bướm em nó mà thẳng với cái đầu gối của em nó nên cũng an toàn hơn. Không thể cưỡng nổi, mình rúc ngay vào người em nó và ôm chặt, không hề nói gì.
Âm thanh trong căn phòng im bặt, chỉ nghe tiếng thở, mà nhất là cặp ngực của em nó cứ thở lên thở xuống, mình cảm nhật rõ được từng nhịp thở của em nó như thế nào. Cảm giác lúc này chẳng khác gì rúc vào ngực mẹ ngủ lúc còn thơ bé.
Nằm một lúc Q lại nói “Anh nhắm mắt lại nhe”
Q lại đi xuống nhà xối nước và lên lại, lại tiếp tục được ôm cặp ngực mát lạnh, hình như mọi chuyện có vẻ ổn rồi bên dưới thì thằng bé lại càng biểu tình rõ hơn khi tình hình ổn, có vẻ Q cảm nhận được nó qua vài lần lỡ chạm vào cái đầu gối, Q có vẻ cũng ráng ổn định tình hình, mình cảm nhận rõ ràng nhịp thở của Q rất đều đặn nhưng lâu lâu lại tăng lên bất thường, có vẻ đang cố kiềm chế. Mình thì cũng cố kiềm chế để không manh động quá, nhưng sợ Q thấy mình ổn rồi thì đi thay đồ, mình lại rên ư ử, ôm Q chặt hơn, thò cái chân kẹp vào chân của Q kiểu như vô thức đang đi vào giấc ngủ.
Lúc đó cảm giác rõ ràng nhất là thấy bướm của Q ướt nhẹp, không biết là ra nước hay vừa tắm xong, mình vẫn cố điều tiết nhịp thở để thằng bé không lên nữa, cứ thở đều thở đều, và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Đáng ngạc nhiên là cả đêm đó, 2 người đều gần như chìm vào giấc ngủ cùng lúc, Q chắc cũng mệt vì chạy lên chạy xuống nên buồn ngủ, mình thì cũng quá mệt do sốt, nên hạ sốt là cơ thể muốn nghỉ ngơi ngay.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ngã ba đường |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật |
Tình trạng | Update Phần 13 |
Ngày cập nhật | 31/12/2021 11:50 (GMT+7) |