Và lúc này, khoảng 10h đêm, trước sân khu nhà 2b Khâm Thiên, bốn thằng chúng tôi đang chờ Thành vén thuyết phục chị bớp đồng ý phục vụ 05 thằng lính với giá là 03 cân mỳ sơi.
Cửa bếp nhà thằng Cường 2b vẫn đóng kín và có tý ánh sáng đèn lọt qua khe. Thằng Cường 2b sốt ruột tiến lại, ghé mắt nhìn. Tuy nhiên, vì giường kê chếch bên phải cửa, chỉ nhìn qua khe thì thấy thấp thoáng cái đầu giường. Thằng Cường lom khom ghé mắt một lúc mới quay lại, cười toe toét, giọng thì thào:
– Ổn rồi, thấy Thành vén cởi quần, đang đứng đầu giường…
Lúc này, trống ngực tôi lại đập rộn lên.
Chỉ lát nữa thôi, Thành vén xong, chắc chắn đến tôi, rồi đến Tuấn bột, “iu tiên hai thằng mới”, Hải xồm bảo thế.
Nhưng vào đó tôi biết làm gì?
Ngay lúc này, không chỉ trống ngực đập, mà tôi còn run cả người.
Năm 1983, tôi tròn 20 tuổi, nhưng kiến thức về phụ nữ của tôi hoàn toàn số không. Trước đó, tôi có trêu chọc, đùa cợt với đấm con gái cùng học, hoặc đám em út cùng phố, nhưng chỉ trêu chọc vớ vẩn thôi.
Cũng có đứa thích tôi, nhưng thời đó thích nhau cũng chỉ nhìn trộm, bẽn lẽn cười, nếu có nói chuyện cũng vài câu đầy ẩn dụ ngô nghê, thật sự tôi chưa hẹn hò với em nào…
Tôi cố lục lại trong trí nhớ mớ kiến thức ít ỏi về thân thể phụ nữ, nhưng thật quá mơ hồ.
Tôi đã được xem vài bức ảnh khỏa thân của gái điếm Miền Nam, gái Nhật, do mấy anh đi bộ đội thời chống Mỹ ở cùng phố, mang về, nhét trong quyển anbum và tôi được giáo dục đó là ảnh đồi trụy.
Mỗi lần nhìn những bức ảnh đồi trụy đó người tôi nóng bừng, phần bụng dưới của tôi căng nhức, tôi vừa xấu hổ muốn quay đi, lại vừa dán vào nhìn không rời mắt, nhất là phần dưới rốn các cô gái, có đám lông đen đen hình tam giác, tôi biết đó là nơi cám dỗ nhất, hấp dẫn nhất, kỳ diệu nhất, nhưng đằng sau đám lông đen hình tam giác đó là cái gì nữa thì tôi chịu…
Khi ở đơn vị bộ đội, buổi tối, mấy thằng lính Hà thường tụ tập tán phét, kể chuyện chơi bòi. Đám sành sỏi như Thành vén thường kể nhiều chuyện về trò đi chơi gái, tức bắt bớp. Chúng nói, lần đầu không biết gì cứ chọc lung tung, không đúng chỗ, rồi cuối cùng vẫn bắn phọt lên bụng gái. Rồi chúng phân tích, rằng cái ấy của gái thật ra là có hai lỗ, lỗ trên là lỗ đái và lỗ dưới để giao cấu, phải chọc đúng lỗ dưới mới được.
Có thằng nằm lên bụng gái, chọc bừa, bị gái kẹp đùi, chọc mẹ nó xuống dưới chiếu mà không biết, vẫn cứ dũi như máy rồi xuất như thường…
Tôi hoang mang vô cùng, thấy việc này hóa ra phức tạp chứ chả đơn giản. Lát nữa làm thế nào để chọc cho đúng, chả nhẽ cúi xuống nhòm rồi tìm xem lỗ trên ở đâu, lỗ dưới ỏ đâu?
Ngoài ra, lần đầu tiên được nhìn phụ nữ khỏa thân, không phải xem ảnh, mà là người thật, da thịt thật, liệu tôi sẽ như thế nào. Mới mường tượng mà tôi đã run rẩy toàn thân, người nóng bừng bừng lên rồi…
Tôi muốn quay sang hỏi thằng Hải xồm, hay thằng Cường 2b, cụ thể thao tác như thế nào cho đúng, nhưng hỏi thế thì ngượng quá. Dù chưa biết mùi đời, nhưng thằng nào cũng ra vẻ rằng đã có kiến thức, rằng làm việc đó thì ai chả làm được, giờ lại phải hỏi cách làm thì mất mặt quá đy…
Thú thực, lúc đó tôi vừa mong thằng Thành vén xong để tôi vào, đồng thời tôi cũng mong nó ở trong ấy càng lâu càng tốt, để tôi khỏi phải vào. Thật mâu thuẫn quá đy!
Rốt cuộc thì cũng có tiếng lạch xạch ở cửa bếp. Thành vén đã xong và mở chốt cửa.
Thành vén bước ra, mặc quần đùi cởi trần, vai vắt bộ quân phục, vừa mặc quần dài vừa nói “Thằng nào vào thì vào đi”
Hải xồm nhắc tôi “Hùng lì vào đi”
Tôi đứng dậy.
Đúng lúc đó, từ ngoài cổng có hai chiếc xe đạp lao xộc thẳng vào trong sân. Tất cả chúng tôi đều giật mình sững sờ.
Bốn người đàn ông nhảy xuống khỏi xe đạp, gồm một công an phường và ba gã hình sự mặc thường phục – chắc thuộc đội chống tệ nạn.
Gã công an phường mặc quân phục lớn giọng đanh thép:
– Các anh đã đưa gái điếm về đây? Đưa cô ta ra đây và mời tất cả lên phường!
Thì ra, khi Thành vén đèo chị bớp từ ga về, có một tay hình sự nhìn thấy và bám theo. Tuy nhiên, về tới cổng khu nhà 2b, thấy lố nhố đám lính mặc quân phục, gã hình sự ngại nên chạy về phường gọi thêm hỗ trợ.
Thời đó, lính tráng trốn đơn vị về nhà, thường tụ tập đông, gây gổ đánh nhau và chả ngại gì công an, bởi chúng biết chúng đang thuộc quản lý của quân đội. Nếu cần té lên đơn vị là xong, công an nào dám tìm lên tận nơi đóng quân, vào doanh trại quân đội đòi bắt người chứ.
Nghe gã công an phường quát, Hải xồm tức lắm, lầm bẩm chửi Thành vén ngu, bị công an đi theo mà đéo biết.
Thành vén cũng ra tới nơi, đứng cùng cả bọn, miệng lẩm bẩm:
– Phường cái đầu buồi bố! Chúng mày là cái đéo gì mà bắt được bố lên phường…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mùi vị quê hương |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 13:24 (GMT+7) |