Nói về mợ, mợ Tâm năm đó 37 tuổi, mợ lấy cậu tôi đến lúc đó tính ra được 10 năm, cậu và mợ kết thúc mối tình 5 năm bằng một đám cưới linh đình, nhớ lúc đó tôi vẫn còn là thằng nhóc lớp 2 xách giỏ hoa to bằng nửa người tung trong đám cưới của cậu mợ. Mợ Tâm người hội tụ đầy đủ những phẩm chất công dung ngôn hạnh người phụ nữ Việt, mợ là giáo viên dạy toán cấp 3 của chính ngôi trường mà hồi đó tôi học còn cậu là một trung úy quân đội, một gia đình ưu tú như sách giáo khoa. Để nói về nhan sắc của mợ có lẽ phải dùng từ “con gái” để mô tả mợ thì hợp hơn so với từ “phụ nữ” vì tuy đã 35 tuổi nhưng nhờ sở thích tập thể dục và gym mà mợ vẫn giữ được vóc dáng cân đối với chiều cao 1m62 dù đã trải qua 2 lần sinh nở nhưng vẫn chưa có dấu hiệu nào của việc xuống cấp nhan sắc, khuôn mặt trái xoan với làn da trắng tinh khôi, mái tóc đen, dài xuống tận thắt lưng, cặp mắt tròn và đen tuy khóe mắt đã có sự xuất hiện của dấu thời gian nhưng nó vẫn hút hồn mọi ánh nhìn, có trăng càng ngày thời gian mợ trở nên quyến rũ, mặn mà hơn. Khi mặc đồ tập hay áo dài, những đường con trên thân thể mợ mới lộ rõ, cặp mông tuy không quá gợi cảm nhưng nó vẫn khá đầy đặn khiến bao thằng như tôi nhìn vào chỉ muốn doggy cả ngày, cặp vú nở nang mỗi lần mợ mặc áo sơ mi thì chiếc khuy nơi ngực căng lên như muốn đứt ra có thể vì mặc thêm áo ngực khá dày nhưng ở độ tuổi như vậy với thân hình đó đã là quá xuất sắc.
Cậu và mợ tôi có 2 đứa con đang học tiểu học cả, con bé lớn năm nay lên lớp 5 còn thằng nhỏ cũng mới vào lớp 1. Cậu là trung úy quân đội nên hầu hết thời gian trong năm cậu đều đóng quân ở doanh trại đơn vị tận trong miền trung xa xôi, một năm chắc cậu chỉ về thăm nhà được đôi ba lần, có năm cậu còn chẳng được về lần nào, thời gian mỗi lần cậu về chỉ được mấy ngày, trong suốt khoảng thời gian cậu đi công tác, mợ ở nhà lo toan mọi công việc từ con cái đến ông bà (vì cậu tôi là con trai duy nhất nên ông bà ở với cậu, mọi việc mua bán, ăn uống, dọn dẹp trong nhà đều vào tay mợ cả), có lúc bố mẹ tôi còn phải thốt lên rằng “thằng D thế mà sướng, cưới được con Tâm vừa đảm mà vừa ngoan, mình nó thế mà chưa bao giờ thấy nó kêu ca câu nào”, đôi khi tôi cũng cảm thấy thương mợ mang tiếng là phụ nữ đã có gia đình mà việc gì cũng tới tay.
Cuối hè năm lớp 11, trường tôi có tổ chức thi phân lớp chọn, tôi là một thằng học ở mức khá – giỏi nhưng lại phải rơi vào cái lớp hạng bét nên bố mẹ tôi rất kỳ vọng vào cuộc thi này, việc vào lớp chọn đồng nghĩa với việc sẽ được dạy bởi những giáo viên hàng đầu của trường, được học chung với những đứa giỏi nhất khối. Một hôm đang ăn cơm, mẹ tôi có bàn.
Mẹ: Mẹ bảo với mợ rồi?
Tôi: Bảo gì hả mẹ?
Mẹ: Về kỳ thi quan trọng sắp tới của con, còn 1 tháng đúng không…
Tôi: Dạ…
Mẹ: Mẹ bảo mợ trong thời gian đó kèm lại kiến thức cho con…
Tôi: Cần gì đâu mẹ, con trước giờ vẫn tự ôn được mà, mẹ phiền mợ làm gì…
Mẹ: Nhưng đây là kỳ thi phân loại, không giống như thi học kỳ, mợ bảo là khó hơn đấy con biết không.
(Tôi ậm ừ một lúc)
Tôi: Vậy ạ…
Mẹ: Mà mợ cũng đồng ý rồi nên con không phải lo…
Bố: Thôi! Mày cứ nghe theo mẹ đi, có mợ kèm cũng tốt mà…
(Mẹ tôi ngay lập tức thêm vào)
Mẹ: Mợ bảo từ nay cứ sau bữa cơm tối thì con qua…
Bố: Thế thì từ nay bố sẽ nấu cơm sớm cho mày còn đi học…
Hai ông bà cứ tung hứng cho nhau khiến tôi như rơi vào ma trận, vậy là đi tong một tháng hè của tôi. Tối hôm đó mợ có chat qua mess cho tôi…
Mợ: Mẹ cháu nói với cháu chưa…
Tôi: Dạ rồi mợ, chắc sắp tới lại phải phiền mợ rồi…
Mợ: Phiền gì đâu cái thằng này, mày là cháu mợ đấy…
Tôi: Hihi! Cháu biết mà, mà có chỗ nào ngu ngu mợ đừng chửi cháu nhé…
Mợ: Ngu thì mợ phải chửi cho khôn ra chứ…
Tôi: Thôi mợ, mợ làm vậy cháu stress đấy…
Mợ: Mợ đùa đấy, gì mà stress, cái thằng…
Tôi: Hehe! Có vậy chứ…
Mợ: Mà cháu yếu phần nào để mợ còn chuẩn bị…
Tôi: Từ đầu đi mợ, cháu sợ nghỉ lâu quên hết ấy…
Mợ: Ừ! Thế để mợ xem lại đã…
Tôi: Dạ vâng! Cháu đi ngủ đây ạ…
Mợ: Thôi! Mợ cũng đi ngủ đây…
Hôm sau, đúng 19h30 tôi có mặt ở nhà mợ. Tôi đứng trước của gọi lớn:
* Mợ tâm ơi!!! Mợ tâm ơi!!!
Từ trong nhà người phụ nữ mặc chiếc áo sơ mi trắng, phía dưới là chân váy đen công sở, tóc cột gọn gàng tất tưởi chạy ra. Cái vóc dáng quyến rũ ấy khiến tôi không thể rời mắt (tiếng của sắt mở ra)
Mợ: Này…
Tôi giật mình: Dạ…
Mợ: Sao như người mất hồn thế, mợ chờ cháu nãy giờ đấy…
Tôi: Cháu tưởng nhà mợ ăn cơm muộn lắm chứ, làm cháu ngồi nhà chán chê rồi mới qua…
Mợ: Nhà có ông bà với 2 đứa nhóc nên mợ cho ăn cơm sớm…
Tôi: Dạ! Từ nay cháu sẽ qua sớm, học sớm nghỉ sớm mợ nhỉ…
Mợ cười: Chỉ thế là giỏi…
Tôi: Mà sao ở nhà mợ lại mặc thế này…
Mợ: Chiều nay mợ lên huyện làm lại cái chứng minh thư, về vội vội vàng vàng nấu cơm nên cũng chẳng để ý…
Tôi: Có ai nói mợ thật sự rất xinh chưa…
Mợ cười, đánh nhẹ vào vai tôi…
Mợ: Nỡm! Không phải nịnh hót…
Vừa vào nhà thì thấy ông bà đang ngồi xem thời sự, vừa thấy tôi bà liền bảo…
Bà: T mới qua đấy à…
Tôi: Dạ vâng ạ…
Bà: Cố mà học hành cho cẩn thận cháu nhé, bà thấy mẹ mày cứ than vãn về mày suốt…
Tôi: Dạ có gì đâu bà, tính mẹ cháu vẫn hay thế mà…
Mợ: Thằng T nó cũng học được mà mẹ, chắc chị ấy lo nên mới thế…
Tôi: Dạ hì!!!
Mợ: Thôi cháu lên phòng mợ kê bàn ra trước đi, mợ đi thay đồ…
Tôi: Vầng!
Lên đến trước cửa phòng mợ, vừa mở cửa ra một hương thơm nhè nhẹ tỏa ra, vừa ngửi thôi đã khiến con người ta thật thoải mái, phấn khích, đúng là phòng của phụ nữ, vừa gọn gàng, sạch sẽ, lại còn thơm. Tôi khép cửa lại để bật điều hòa thì chợt thấy trên móc treo đồ là bộ váy ngủ lụa bóng màu đỏ, cùng với chiếc áo lót màu đen, mợ mình có gu ăn mặc đó chứ, trong đầu lại chợt hiện ra ý nghĩ đen tối, tôi tưởng tượng thân hình mợ mà mặc chiếc váy đó lên thì chắc đẹp lắm, mới nghĩ thôi mà thằng em của tôi đã có dấu hiệu cương lên rồi, đang chìm đóng trong mộng tưởng, thì nghe thấy tiếng chân mợ, tôi vội vàng lại chỗ ngồi, vì đang mặc đồ đá bóng nên thằng em của tôi nó cứ tồng ngồng như thả rông vậy, mợ thấy thì ngại bỏ mẹ. Mợ vào phòng, tôi vội kéo kéo cái áo xuống để che, tay kia thì giả vờ bấm điều khiển điều hòa.
Mợ: Giúp mợ dựng cái bảng trong góc…
Tôi: Vâng, mợ để cháu…
Tôi đứng lên mà không hề suy nghĩ, thằng em của tôi vẫn chưa hề nhỏ lại, chiếc quần đá bóng mỏng manh không thể che đi được sự trỗi dậy của thằng em tôi, và cứ như vậy mợ tôi đã nhìn thấy tất cả. Mợ ngượng chín mặt, quay lưng về phía tôi, giọng ậm ừ…
Mợ: Bảng kia kìa cháu…
Tôi: Vầng, cháu thấy rồi…
Vừa nói tay tôi vừa chỉnh cho thằng em ép sát vào người, rồi nhanh chóng chạy lại lấy cái bảng ra. Xong xuôi đâu vào đấy, mợ ngồi xuống cạnh tôi.
Mợ: Cháu có mang SGK không…
Tôi: Có! Đây ạ…
Mợ cầm quyển sách giáo khoa lật lật, giở giở…
Mợ: Vậy mình bắt đầu nhé…
Ngồi sát bên mợ, tôi cảm nhận được hơi thở ấm áp của mợ, đôi môi căng mọng không ngừng mấp máy, người mợ tỏa ra một hương vị nồng nàn, hương vị của người đàn bà trung niên, hương vị của người phụ nữ quyến rũ, tất cả chúng hòa lại như một chất kích thích khiến tôi trở nên hưng phấn, đê mê, nó khiến tôi bỏ ngoài tai những gì mợ nói. Tôi bắt đầu chăm chú quan sát thân thể mợ, mợ mặc bộ đồ ngủ satin màu trắng, không biết do thói quen hay vì quên mà mợ không cài chiếc khuy thứ hai, cộng với gió thổi từ quạt khiến đôi gò bồng đảo căng tràn, nảy nở của mợ cứ lấp ló, khiến tôi vô cùng dạo rực, bàn tay mợ thon thả trắng nõn, nhìn từ góc độ này mới thấy sống mũi mợ cũng khá thẳng, mái tóc đen óng xõa ra, gió thổi nên nó cứ mà sát vào cánh tay tôi, cảm giác như được vuốt ve bởi chính bàn tay nuột nà của mợ vậy. Thằng em lại tôi lại cương lên lúc nào không hay, tôi vội ép sát người vào bàn để che, chứ như lúc nãy thì thật là khó sử. Bỗng dưng mợ nói:
Mợ: Mợ nói thế cháu hiểu chưa…
Nãy giờ tôi như người trên mây, lắp ba lắp bắp, gãi đầu…
Tôi: Dạ!!! Dạ!!!
Mợ: Cháu sao thế…
Tôi: Tại trưa cháu không ngủ nên giờ người cứ đơ đơ mợ ạ…
Mợ: Hay mợ pha cho cháu ly cà phê nhé…
Tôi: 2 gói nha mợ…
Mợ cười: Lại còn 2 gói nữa…
Tôi: Hì, cháu toàn uống vậy…
Mợ tôi đứng lên, nhìn từ phía sau, ai dám bảo đây là người phụ nữ đã 37 tuổi chứ. Chiếc quần ngủ bằng vải satin trắng mỏng manh để lồ lộ viền của chiếc quần lót, thấp thoáng còn thấy vùng tam giác thần bí, vùng tam giác mà bất cứ thằng đàn ông nào đều cũng muốn được sở hữu và tôi cũng không ngoại lệ, tôi muốn nó thuộc về tôi, con quỷ dục vọng trong tôi bắt đầu trỗi dậy, bằng mọi cách tôi phải khiến người phụ nữ này thuộc về tôi, phải làm cho người phụ nữ này phục tùng tôi như một nô lệ.
21h30 buổi học kết thúc:
Mợ: Buổi đầu tiên đến đây thôi, cháu về làm thêm mấy bài mợ giao là chắc kiến thức rồi đấy…
Tôi dọn dẹp bàn học, xuống chơi với ông bà cùng hai em, gần 22h thì tôi mới về nhà, vừa về đến nhà, tôi liền lao vào nhà tắm, rút điện thoại mở bộ phim sex với chủ đề “loạn luân mợ cháu”, vừa sóc tôi vừa tưởng tượng đến hình ảnh mợ trong chiếc váy ngủ lụa màu đỏ, được năm phút thì tôi xuất tinh ồ ạt. Công nhận, mới 4 ngày chưa quay tay mà tinh trùng ra nhiều thật.
Tối hôm sau. Như đã hứa, ăn xong là tôi chạy luôn sang nhà mợ, lúc đó tầm 18h, đến nhà mợ thì cổng không khóa, tôi đi vào nhà thì thấy ông đang xem tv, còn bà chắc đang nằm trong phòng.
Tôi: Cháu chào ông…
Ông tôi không đáp lại, dường như ông không biết sự xuất hiện của tôi, tại ông tôi có tuổi rồi, lãng tai nặng, xem tv phải mở to và ngồi sát ông mới nghe được. Thấy vậy tôi cũng không làm phiền ông. Bỗng dưng có cảm giác hơi mót mót ỉa, chắc tại đĩa lòng nếp nãy mẹ tôi mua rồi, cơn buồn ỉa đến càng nhanh. Tôi chạy tót ra phía sau (khu vệ sinh nhà mợ tôi ở phía sau, phải đi qua phòng ngủ của ông bà, phòng ngủ của 2 nhóc và bếp mới ra khu vệ sinh, nhà vệ sinh chỗ tôi thường xây ra hai phòng, một phòng lớn để tắm và phòng nhỏ để đi vệ sinh). Vì vội nên tôi cũng chẳng để ý phòng tắm bên cạnh đang sáng đèn, tôi leo tót lên bệ cầu ngồi, đúng là không gì thoải mái bằng ỉa đái kịp thời. Vẻ mặt đang thư giãn thì tôi nghe thấy tiếng rên của phụ nữ văng vẳng đâu đây, tôi liền áp tai vào tường, thì ra đó là mợ, mợ đang thủ dâm ư? Tiếng rên mỗi lúc một to.
– Ưhh… Ưh ưh ưh ưh ưh ưh kèm theo tiếng suýt xoa từ mợ…
– Ahh… Sướnggggg, emmmmm… sướnggggg…
– Chồng địt em nữa ahhh!!! Emmm… sướnggggg… quáaaaa…
– Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!!
– Mạnh… nữa… lên… chồng. Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!!
Giọng nói run lẩy bẩy của mợ hòa quyện cùng với tiếng thở dốc khiến tôi nứng hơn bao giờ hết, con cặc của tôi đã căng cứng từ lúc nào không hay, tôi cho tay xuống và sóc hòa nhịp theo tiếng rên của mợ…
– Ử ử ử…
– Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!! Ahh!!! Em em Sướng…
Mợ rên càng to, tôi sóc càng mạnh…
– Emmmmm ra, emmmm ra…
– Á!!!
Khi tiếng rên cuối cùng của mợ vang lên cũng là lúc tôi xuất tinh, tôi vội vàng xịt nước rửa chỗ tinh trùng vừa rồi. Xong xuôi, tôi mở cửa đi thẳng vào bếp ngồi, tôi đi nhẹ nhàng để tránh mợ nghe được. Hình tượng một người phụ nữ đoan trang, thùy mị, nhẹ nhàng của mợ trong đầu tôi bỗng chốc tan vỡ thay vào đó là hình ảnh một người phụ nữ gợi tình, mãnh liệt đầy hoang dại. Ngồi được tầm 7 – 8 phút thì mợ ra, tôi giả vờ như chưa biết gì…
Mợ: Hôm nay đến sớm quá ha…
Tôi: Hôm nay nhà ăn cơm sớm mợ ạ…
Mợ tôi đầu tóc ướt nhẹp, rũ rượi (có vẻ mới gội xong), nước từ mái tóc ướt nhẹp cứ chảy xuống chiếc áo phông trắng cổ tim của mợ, làm lộ ra chiếc áo lót màu tím, càng lúc chiếc áo lót càng lộ rõ hơn. Ôi! Bầu ngực căng tràn, đầy đặn, tôi như muốn đứng dậy mà xé phăng cái áo đó đi để chiếm hữu lấy đôi gò bồng đảo ấy. Nhưng một lần nữa con thú dục vọng trong tôi lại bị kìm hãm bởi rào cản luân thường đạo lý “đó là mợ mày mà, mày đang nghĩ gì trong đầu vậy, quan hệ với mợ ư? Thật điên rồ, mày không cảm thấy có lỗi với cậu của mày hay sao? Mày muốn phá nát một gia đình đang hạnh phúc ư?” Những dòng suy nghĩ trong đầu tôi cứ liên tục đấu đá nhau, bỗng một giọng nói vang lên:
Mợ: T! Cháu xem con gì bay vào mắt mợ, mợ ngứa quá…
Tôi đứng dậy, tiến sát lại trước mặt mợ…
Tôi: Để cháu xem…
Hai tay mợ banh con mắt ra để tôi nhìn rõ hơn, càng lúc hai khuôn mặt càng tiến sát vào nhau, ôi! Bờ môi này, hơi thở tôi dồn dập, một mùi hương từ cơ thể mợ toát lên, tôi hít một hơi để lấy đà thổi nhưng không con thú dục vọng trong người tôi đã chiến thắng. Tôi hôn lên môi của mợ, một nụ hôn nhanh chóng. Mợ giật mình, đẩy tôi ra…
Mợ: Cháu làm cái gì vậy…
Tôi: Cháu xin lỗi, nhưng…
Vừa dứt câu, tôi tiến lại, hai tay ôm lấy thái dương mợ, ghì chặt lấy mợ, tôi hôn lên bờ môi gợi cảm kia như điên dại, lưỡi la liếm bờ môi đó, cố tách miệng mợ ra nhưng bất thành, mợ ngậm chặt môi, hai tay tì vào ngực tôi. Một cú đẩy thật mạnh, một lần nữa mợ đẩy tôi ra, mợ tát tôi một cú tát trời dáng. Tôi choáng váng, mợ là người đầu tiên tát tôi như vậy…
Mợ: Cút ngay khỏi đây…
Giọng nói danh thép của mợ khiến tôi giật mình…
Tôi: Cháu xin lỗi mợ! Cháu sai rồi! Tại cháu không thể kiềm chế cảm xúc của mình, cháu xin mợ!
Mợ tôi bình tĩnh hơn, hạ giọng xuống…
Mợ: Cháu về đi, từ nay cháu không phải qua nữa, mợ sẽ nói chuyện với bố mẹ cháu sau…
Tôi: Cháu xin mợ! Mợ mà nói chuyện này với bố mẹ cháu chắc cháu chết mất…
Thấy tôi nài nỉ van xin, mợ cũng nguôi lòng…
Mợ: Thôi được rồi! Cháu cứ về đi…
Tôi: Mợ! Mợ giúp cháu…
Mợ: Về ngay đi trước khi mợ đổi ý…
Tôi lẳng lặng bỏ về, cảm giác tội lỗi dâng lên trong tôi, rồi sau này còn mặt mũi nào mà nhìn cậu mợ nữa đây. Vừa quay đầu thì bà tôi đi ra.
Bà: Có chuyện gì mà bà thấy to tiếng thế…
Mợ: Không có gì đâu mẹ, hôm nay con hơi mệt nên bảo cháu nó về nhà tự học ấy mà…
Bà ậm ừ rồi quay đầu vào phòng, tôi bước ngay sau bà, bước chân như nặng trĩu. Chưa bao giờ đoạn đường về nhà lại hiu quạnh đến thế. Về đến nhà, tôi như người mất hồn, lững thững đi vào phòng, nằm úp xuống giường. Mẹ tôi thấy hôm nay về sớm, chạy vào hỏi…
Mẹ: Hôm nay không học hay sao mà về sớm thế con…
Tôi trả lời bằng giọng điệu uể oải…
Tôi: Mợ bảo hôm nay mệt nên về nhà tự ôn ạ…
Mẹ: Thế sao không lấy sách vở ra mà học đi, còn nằm dài ra đấy…
Tôi: Con nghỉ, lát con học…
Tôi nằm ngủ li bì từ lúc đó đến tận trưa hôm sau…
Mẹ: T, mày có dậy ăn cơm không thì bảo, đời thuở nhà ai mà con cái ngủ đến trưa trời trưa trật vậy đó…
Tôi: Vânggggg, con xuống ngay…
Cả nhà đang ăn cơm thì mẹ bảo…
Mẹ: Mợ nói qua hai buổi vừa rồi, mợ thấy kiến thức con khá vững nên từ nay cũng không cần mợ phải kèm lại nữa. Con thấy sao…
Tôi: Con cũng thấy vậy, để con tự ôn ở nhà thì thoải mái hơn…
Mẹ: Ôn thoải mái hơn hay chơi game thoải mái hơn…
Tôi phì cười: Đâu có mẹ…
Mẹ: À mà! Sáng nay mợ về ngoại rồi đấy…
Tôi: Sao vậy mẹ?
Trong thâm tôi thầm nghĩ có phải vì chuyện hôm qua mà mợ cố tình tránh né tôi…
Mẹ: Mợ đem mấy đứa nhỏ về thăm ngoại ít hôm, mấy ngày tới con phải mang cơm sang cho ông bà…
Xong bữa trưa, tôi lên phòng làm mấy trận liên minh với lũ bạn, đang combat say sưa thì tầm 13h, có tiếng kêu thất thanh từ ngoài cổng, tôi ngó qua cửa sổ thì thấy đó là anh Sơn, anh là thợ nhôm kính, xưởng của anh ngay đối diện nhà mợ tôi, tôi đang suy nghĩ không biết giờ này anh qua nhà tôi có chuyện gì thì bỗng giọng mẹ tôi vang lên.
Mẹ: T!!! Xuống đây mẹ bảo…
Tôi vừa xuống thì thấy gương mặt hốt hoảng của mẹ, đôi mắt đỏ ngầu…
Tôi: Có chuyện gì vậy mẹ…
Mẹ: Bà bị ngã, mày lấy xe đi cùng với bố đưa bà lên trạm xá. Nhanh lên…
Vừa nói mẹ vừa mặc cái áo khoác hớt ha hớt hải chạy theo anh Sơn qua nhà mợ, tôi cùng bố nhanh chóng lấy xe. Vừa đến nơi thì anh Sơn bế thốc người bà lên xe, bố tôi lái còn tôi ngồi sau giữ bà. 30 phút sau, bác trạm trưởng có thông báo…
Bác sĩ: Chẩn đoán sơ bộ thì bà bị gãy chân, ngoài ra tôi không phát hiện va chạm ở nơi nào khác nhưng để chắc chắn, ngày mai anh chị nên trở bác lên bệnh viện thị xã để chụp chiếu…
Lúc này cả nhà tôi mới hoàn hồn trở lại…
Tôi: Thế mẹ đã báo cho cậu mợ chưa…
Mẹ: Vừa báo rồi, chắc chiều nay mợ để mấy đứa nhỏ ở lại ngoại rồi về luôn, còn cậu bảo sẽ thu xếp công việc, chắc ngay mai là bay về đến nhà thôi…
Bố: Con về nhà với ông đi, không ông lại lo, để bố mẹ ở đây được rồi…
Sẵn tôi nhờ anh Sơn trở về luôn, về đến nhà tôi thông báo ngắn gọn tình hình của bà cho ông, vì ông lãng tai nên nói ngắn gọn thôi, tôi bảo ông nghỉ đi, lát nữa mợ về, ông với mợ lên thăm bà. Nói xong tôi nằm lên ghế chợp mắt tí. Được một lúc thì nghe có tiếng lạch cạch ngoài cổng. Tôi thức dậy, nhìn đồng hồ “mới đó mà đã 4 giờ chiều rồi”. Ngó ra ngoài cổng thì thấy mợ đang đi vào, tôi và mợ nhìn nhau, một bầu không khí gượng gạo bao quanh chúng tôi, tôi chẳng biết mở miệng nói gì, mợ cũng vậy, gương mặt lạnh lùng của mợ khiến tôi càng sợ hơn. Mợ không nói gì mà đi thẳng lên phòng, lát sau thấy mợ dắt ông ra…
Mợ: Mợ với ông ra trạm với bà, cháu ở nhà trông nhà giúp mợ…
Câu nói của mợ như giải tỏa đi gánh nặng mà tôi phải chịu đựng từ hôm qua đến giờ, lòng tôi như nhẹ nhõm hơn vì biết rằng mợ sẽ không vì chuyện đó mà xa lánh, không đếm xỉa gì tới sự xuất hiện của tôi. Tôi đáp lại một cách rõng dạc…
Tôi: Dạ! Vâng ạ…
7 giờ tối, vẫn chưa thấy động tĩnh gì, định bụng mở tivi lên xem thời sự thì mẹ gọi điện…
Mẹ: Con khóa cửa lại rồi về nhà ăn cơm, để mẹ lên trạm trông bà…
Vừa phi về tới nhà tôi cũng thấy ông ở đó, bố tôi liền bào…
Bố: Tối nay mẹ con ở lại trông bà, mợ về chuẩn bị đồ đạc để mai lên bệnh viện…
Tôi: Thế còn cậu, cậu sắp về chưa bố…
Bố: Thôi đừng nhắc nữa, mẹ con đang cáu trong kia kìa…
Tôi: Sao thế ạ?
Bố: Cậu mày tạm thời chưa về được, tháng cao điểm lũ lụt nên đơn vị phải giữ quân, chắc phải tuần nữa có người lên, cậu mày mới thu xếp về được.
Tôi vừa buồn, vừa thất vọng về cậu nhưng trách sao được, nhiệm vụ mà. Suốt bao nhiêu năm qua, cậu đã hoàn thành tốt nhiệm vụ mà tổ quốc giao nhưng còn nhiệm vụ đối với gia đình thì sao, mợ luôn là người phải gánh vác nó, một người phụ nữ chân yếu tay mềm nhưng đang gồng gánh cả một gia đình, càng nghĩ tôi càng thương cho sự cam chịu của mợ, thương cho sự cô đơn của mợ.
2 hôm sau bà được về nhà, chân bà bị bó bột nên không thể tự đi lại được vậy nên lúc nào cũng phải có người túc trực bên cạnh bà. Nhà tôi chia ra 3 ca, mẹ buổi sáng, bố buổi chiều còn tôi buổi tối để cùng với mợ chăm sóc ông bà cho đến khi cậu về.
Tối hôm đầu tiên tôi qua sớm, vì cửa không khóa nên tôi đi thẳng vào nhà, đi qua phòng ông bà thì thấy ông bà đang xem ti vi, tôi đi thẳng xuống bếp thì thấy đống bát đũa mới ăn xong vẫn còn chưa rửa, tôi nghĩ hay nhân cơ hội này lấy lòng mợ, thế là t xắn tay áo lại rửa. Đang rửa thì mợ tôi từ phía ngoài nhà đi vào.
Mợ: Thôi! Thôi! Cháu để đấy mợ làm cho…
Tôi: Có gì đâu mợ, cháu cũng gần xong rồi…
Mợ: Vậy để mợ giúp một tay cho nhanh…
Tôi chẳng biết nói gì nữa, ậm ừ một lúc, tôi chuyển chủ đề.
Tôi: Mợ còn giận cháu không?
Mợ dừng tay, ngược mặt lên nhìn tôi bằng ánh mắt chìu mến…
Mợ: Mợ suy nghĩ lại rồi, mợ cũng thông cảm cho cháu, ở cái tuổi cháu tâm sinh lý phát triển là điều bình thường, có điều cháu nên biết kiềm chế bản thân…
Tôi như mở cờ trong lòng…
Mợ: Mợ cũng xin lỗi vì đã tát cháu mạnh như vậy, chắc cháu đau lắm hả?
Tôi: Không đâu mợ! Cháu mới là người phải xin lỗi, cháu xin mợ đừng vì chuyện này mà xa lánh cháu, cháu buồn lắm…
Mợ: Mợ đã nói như vậy rồi thì tất nhiên mợ cũng đã tha lỗi cho cháu rồi nên cháu yên tâm đi…
Nói xong mợ nở nụ cười ấm áp rồi nhìn tôi…
Tôi hí hửng đáp lại: Cháu cảm ơn mợ…
Mợ và tôi đứng cạnh nhau trong bếp, nhìn như đôi tình nhân vậy. Tay tôi đang quơ quơ trong nước để tìm xem còn sót gì không thì bất chợt chạm phải tay mợ, mợ giật mình rút tay ra, tôi và mợ lại rơi vào tình huống khó xử…
Mợ: Thôi để mợ làm nốt cho, cháu vào với ông bà đi…
Tôi: Thế cháu vào với ông bà đây…
Đấy vừa mới làm lành với mợ mà lại thế rồi, từ nay phải cẩn thận hơn mới được…
Tối hôm đó tôi được sắp xếp ngủ ở phòng hai đứa nhóc để tiện để ý tới bà. Nửa đêm đang ngủ tôi nghe thấy tiếng thút thít như ai đang khóc, chẳng lẽ ma. Tôi chấn tĩnh lại, làm quái gì có, nhà cậu mợ ở bao nhiêu năm, ma cỏ gì ở đây. Tôi mở đèn flash của điện thoại rồi lần theo âm nhanh đó, đến đầu cầu thang thì tôi phát hiện ra tiếng đó phát ra từ trên tầng, có lẽ là từ phòng mợ. Tôi tắt flash, bước từng bước nhẹ nhàng lên tầng, quả nhiên tôi đoán không sai, tiếng đó phát ra từ phòng mợ, tôi ghé vào cửa sổ thì thấy mợ đang ngồi co gối, tựa lưng vào thành giường mà khóc. Tôi suy nghĩ xem tiếp theo phải làm gì, cứ thế mà mở cửa vào thì lỗ mãng quá, thế là tôi lấy điện thoại ra nhắn tin cho mợ.
Tôi: Cháu nghe thấy tiếng mợ khóc, mợ buồn ạ? Có chuyện gì mợ có thể tâm sự với cháu, cháu đang đứng trước cửa phòng mợ nè…
Lát sau, một giọng nói vang lên…
Mợ: Cháu vào đi…
Tôi bước vào, vẫn mùi hương quen thuộc đó, vẫn bộ đồ ngủ màu xanh đó, tôi tiến lại ngồi xuống cạnh bên mợ, tay tôi vén mái tóc nơi gò má của mợ lên, lau nước mắt…
Tôi: Mợ cứ khóc đi, khóc đi cho nhẹ lòng mợ ạ, cháu biết bao năm qua mợ luôn phải dồn nén nỗi cô đơn trong lòng…
Bỗng dưng mợ quay người về phía tôi, ôm chầm lấy, mợ ép sát người và lòng tôi, mợ khóc nấc lên, mợ khóc như chưa từng được khóc vậy, sự chủ động này của mợ thật sự làm tôi lúng túng. Gần sát bên mợ, tôi cảm nhận được mùi thơm nồng nàn từ mái tóc, cảm nhận được hơi thở nơi lồng ngực mợ, tôi và mợ như đông điệu trong khoảnh khắc ấy. Tôi cũng phản ứng lại bằng cách lấy tay xoa vào lưng mợ rồi choàng tay ôm lấy mợ, tôi ôm người phụ nữ nhỏ bé này vào lòng, cặp vú nở nang của mợ cọ vào người tôi, ôi nó mềm mại và ấm biết bao, dường như cảm nhận được điều đó, thằng em tôi lại bắt đầu biểu tình.
Mợ: Cảm ơn cháu đã hiểu cho mợ…
Mợ buông tôi ra và nói…
Mợ: Có lẽ lần cuối cậu về là hơn 1 năm trước rồi, mợ quả thực rất cô đơn, chẳng hiểu sao mấy năm gần đây anh ấy ít về hẳn, không như lúc mới cưới. Mợ tủi thân lắm…
Tôi: Nhiệm vụ mà mợ, cậu đâu thể nào làm khác được…
Mợ: Không biết mợ phải sống như vậy đến khi nào, bà xảy ra cớ sự như vậy, mợ nên nói với anh ấy thế nào đây…
Vừa nói hết câu mợ òa khóc, tay chạm nhẹ vào đầu mợ đẩy nhẹ để tựa vào vai tôi, tiếng khóc hòa trong bóng đêm tĩnh mịch quả thật càng bi thảm hơn. Tôi để cho mợ khóc và cũng chẳng nói thêm gì. Tôi biết thời cơ đã đến tôi mạnh dạn cầm lấy tay mợ, quả nhiên mợ không chút phản kháng, tôi đang vui mừng thì quay sang, mợ ngủ thiếp đi lúc nào không hay, chắc có lẽ mợ không biết hành động vừa nãy của tôi, tôi duỗi chân thẳng ra, nghiêng nhẹ đầu về phía mợ và cứ thế tôi ngủ cho đến sáng.
Sáng hôm sau, đang thiu thiu ngủ thì có tiếng gọi “Tâm ơi ra mở cửa cho chị”, tôi giật mình, nhìn sang bên thì không thấy mợ đâu, tôi cuống cuồng chạy xuống dưới nhà mở cửa cho mẹ tôi.
Mẹ: Làm gì mẹ gọi mãi mới ra…
Tôi: Con đang ngủ…
Mẹ: Thế mợ đâu…
Tôi: Chắc mợ đi mua đồ ăn sáng…
Mẹ: Thôi mày về đánh răng rửa mặt đi…
Tôi: Dạ vầng…
5 giờ chiều tôi lại qua, đến nhà thì thấy mợ đang tập thể dục ngoài sân, mợ mặc bộ đồ thể dục bó sát để lộ ra những đường cong gợi cảm, cặp mông săn chắc, cặp vú không ngừng chuyển động theo từng nhịp nhảy của mợ và đặc biệt là mu lồn đầy đặn, căng phồng của mợ. Tôi không dám nhìn thẳng mợ quá lâu vì sợ thằng em của tôi lại không chịu được, tôi vội chào một tiếng rồi đi nhanh vào phòng ông bà, ngồi trên chiếc ghế đầu, tôi lại mường tượng về “người phụ nữ tên Tâm” kia.
11 giờ đêm, tôi về phòng để ông bà ngủ, đang nằm bấm bấm điện thoại thì đột nhiên có tiếng kêu từ dưới bếp…
Mợ: T ơi! Ăn chè không…
Tôi: Dạ có! Vừa nói, tôi vừa đi xuống bếp…
Mợ: Đây! Để mợ lấy thêm đá…
Tôi: Chè mợ nấu à mợ…
Mợ: Nãy mợ mua đấy. Chứ thời gian đâu mà nấu…
Tôi ngồi đối diện với mợ, xì xụp húp bát chè…
Mợ: Cháu ăn gì mà ghê thế…
Tôi cười lớn: Ăn phải phát ra tiếng thế mới ngon chứ mợ…
Mợ cười, tôi với tay lấy cái vỏ đậu vừa dính trên mép miệng của mợ. Hai cặp mắt nhìn nhau, tôi như chết đuối trong đôi mắt ấy, đôi mắt như nuốt chửng lấy trái tim tôi. Bất giác tôi dùng ngón tay cái di nhẹ về phía môi mợ, ngón cái vuốt ve nhẹ nhàng môi mợ, mắt mợ hơi khép lại như đang tận hưởng nhưng có vẻ lý trí đã thắng, mợ cầm lấy tay tôi.
Mợ: Đừng…
Tôi: Sao thế mợ?
Mợ: Đừng để chuyện này đi quá xa…
Tôi: Cháu thương mợ, cháu thương mợ thật lòng mà…
Mợ: Cháu đừng nói nữa…
Tôi: Thế còn chuyện tối qua, cháu tưởng mợ đã có chút tình cảm đối với cháu chứ…
Mợ: Đó chỉ là sự yếu đuối nhất thời của mợ thôi, cháu đừng để tâm…
Tôi tiến sát về phía mợ, cầm tay mợ…
Tôi: Mợ! Cho cháu một cơ hội đi, cháu sẽ chứng tỏ tình cảm của cháu dành cho mợ…
Mợ không nói gì mà cứ thế đi lên phòng, bỏ lại tôi với sự ngơ ngác trống rỗng. Tôi không biết thực sự mợ đang nghĩ gì trong đầu, tôi ao ước đọc được suy nghĩ của mợ ngay lúc này.
Sáng hôm sau, đang quay tay thì nghe thấy tiếng mợ gọi ngoài cổng.
Mợ: T ơi…
Tôi chạy ra…
Tôi: Sao vậy mợ…
Mợ: Cháu sang xem hộ mợ cái quạt, sao bật mãi nó không lên…
Tôi: Mợ về đi, cháu qua liền…
Phải kể thêm, tôi là thằng đam mê tìm tòi, nên cũng biết sửa kha khá đồ, trước giờ nhà mợ hư cái gì cũng đều phải chạy qua nhờ tôi nên tôi cũng quen với điều này…
Qua đến nhà thì thấy mẹ đang dìu bà ra ngoài phòng khách…
Mẹ: Quạt mẹ để sau bếp ấy…
Tôi: Vầng…
Trời nóng 37 độ, mồ hôi tôi tuôn ra như tắm, đang hí hoáy sửa thì mợ đi vào đưa tôi cốc nước.
Mợ: Xem mồ hôi cháu ra nhiều chưa kìa, để mợ đi lấy cái khăn mà lau…
Mợ cầm cái khăn vào thì tôi đứng lên, giơ hai tay ra (đại ý là hai tay cháu bẩn quá, mợ lau hộ cháu đi), mợ cầm khăn lau chầm chậm trên chán tôi, rồi lại chầm chậm xuống dưới má, mồ hôi bắt đầu lăn xuống trên cổ mợ, 1 giọt 2 giọt rồi 3 giọt, tôi lấy chính đôi bàn tay của mình đặt lên cổ mợ, tôi vuốt ve nhẹ nhàng để lau đi những giọt mồ hôi đó, đứng đối diện người phụ nữ này như vậy quả thực cơn thú tính trong người tôi lại nổi lên, tôi không chịu được nữa rồi, tay kia của tôi nhanh chóng cầm lấy cái tay đang lau của mợ mà hôn hít, mợ giật mình nhưng không phản ứng có lẽ mợ cũng giống tôi dục vọng giờ đã lấn át đi lý trí mợ. Tôi nhìn mợ, mợ nhìn tôi, giống hệt như tình cảnh ngày hôm qua.
Mợ khẽ nhắm mắt dướn bờ môi căng mọng ấy chạm vào bờ môi thô ráp của tôi, giờ đây tôi mới cảm nhận được sự mềm mại từ đôi môi đó xen lẫn vị ngọt dịu của vị son.
Cái lưỡi mềm mại của mợ tách lấy bờ môi của tôi ra mà chui vào trong, tôi hơi lúng túng chút rồi cũng đưa lưỡi ra quấn lấy lưỡi của mợ, tiếng nhóp nhép khi hai đầu lưỡi quấn lấy nhau thật kích thích, bàn tay tôi lúc này nó bắt đầu tự hành động, xoa nhẹ cái lưng trắng mịn của mợ dần dần di chuyển xuống bờ mông căng tròn gợi cảm của mợ, khi chạm vào đó như có một dòng điện chạy dọc sống lưng, bàn tay tôi giống như bóp vào một quả bóng cao su vậy êm ái co dãn… tôi và mợ đang chìm vào cái sự đê mê của nhục dục thì có tiếng chân từ ngoài nhà bước vào, chúng tôi vội và tách khỏi nhau.
Thì ra là mẹ, mợ xoay lưng về phía mẹ, vội vàng lau đi vết son nhòe trên môi còn tôi thì bối rối chẳng biết làm gì, ngồi xuống lấy cái tuavit chọc linh tinh giả vờ như đang làm việc…
Mẹ: Mợ có thấy cái điều khiển tv đâu không…
Dường như mợ vẫn chưa kịp bình tĩnh sau sự xuất hiện của mẹ, mợ trả lời ấp úng…
Mợ: Chị… chị để đó em ra lấy cho…
Mẹ tôi cũng không nghi ngờ gì mà bỏ ra phòng khách, mợ quay lại nhìn tôi, mợ nở một nụ cười dịu dàng nhưng giờ đây tôi không thấy gì khác ngoài sự dâm đãng trên đôi môi đó cả…
Tối hôm đó nhà mợ khá đông, bạn bè là giáo viên của mợ đến thăm bà, vì không có sự chuẩn bị từ trước nên mãi đến lúc đó mợ mới giục tôi đèo mợ đi mua ít hoa quả để tiếp khách.
Đang đèo mợ trên đường thì bỗng nhiên ở đâu lao ra con mèo làm tôi phanh gấp, người mợ từ phía sau, lao tới áp sát vào lưng tôi, một lần nữa tôi lại cảm nhận được sự mềm mại từ cặp vú đó, cặp vú ngồn ngộn kia đang cạ vào lưng tôi, người tôi nóng rực lên.
Tôi: Mợ ngồi sát vào đi…
Vừa nói, tôi vừa cầm lấy tay mợ đặt vào hông tôi…
Mợ: Không được, người ta thấy lại không hay…
Chưa để mợ nói hết câu tôi phanh gấp một phát nữa, mợ lại nhoài người về phía tôi…
Tôi: Thế giờ có ôm không thì bảo…
Mợ đánh nhẹ vào lưng tôi…
Mợ: Quỷ này!!!
Nói rồi mợ vòng tay qua eo rồi ôm lấy tôi. Ôi cảm giác này thật tuyệt, cảm giác như tôi đang sở hữu cả thế giới của mình, sự mềm mại từ cặp vú khiến thằng em của tôi căng cứng cho đến lúc về nhà.
Mãi đến 22h30 thì bạn bè của mợ mới về hết, tôi chạy ra phụ mợ dọn dẹp đống tàn dư, dọn dẹp xong tôi chớp thời cơ hôn nhanh vào má mợ một cái, mợ không nói gì mà mỉm cười, mợ cầm lấy tay tôi.
Mợ: Cảm ơn cháu vì những ngày qua đã bên mợ…
Tôi tiến đến hôn nhẹ lên trán mợ, mắt mợ nhắm hờ…
Tôi: Có gì đâu mợ, nếu mợ muốn cả đời này cháu sẽ ở bên mợ…
Mợ: Có thật không? Hay nói xuông thế ông tướng…
Tôi đặt tay ôm lấy gò má mợ khẳng định một câu chắc nịch…
Tôi: Thật, cháu yêu mợ, cháu yêu nụ cười của mợ, cháu yêu mái tóc của mợ, cháu yêu mọi thứ của mợ, cháu muốn chăm sóc cho mợ.
Có lẽ câu nói đó quá vội vàng, vội vàng bởi vì tôi bây giờ mới chỉ là một thằng nhóc 17 tuổi, đến bản thân còn lo chưa xong thì có thể mạnh mồm đòi chăm sóc cho ai cơ chứ.
Mợ: Cháu yêu mợ đến thế sao? Chuyện này là sai trái đấy cháu có biết không…
Có lẽ mợ cũng biết rằng những gì tôi làm cho mợ đều xuất phát từ tình cảm của tôi dành cho mợ, thứ tình cảm mà nếu nói ra nó sẽ là sai trái, loạn luân nhưng biết sao được. Tôi yêu mợ, tôi đã yêu mợ say đắm mất rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mợ! Anh yêu em |
Tác giả | Trong Trắng |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ máy bay, Truyện loạn luân |
Tình trạng | Update Phần 3 |
Ngày cập nhật | 10/09/2021 15:04 (GMT+7) |