Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 8 » Phần 71

Miêu Nghị - Quyển 8

Phần 71

– Ta không vội vàng, cũng không quấy rầy, ta có thời gian.

Cánh tay lão bản nương trượt từ trên đầu xuống cằm, ý bảo:

– Ngồi xuống nói chuyện đi, đừng cứ mãi buồn bực ở trong phòng, nói rõ ràng chuyện bọn họ đánh ngươi, lần sau ta sẽ giúp ngươi thu thập bọn họ.

– Miễn, ta sợ lần sau ngươi thu thập bọn họ, lần sau nữa bọn họ lại thu thập ta.

Miêu Nghị buông tiếng thở dài, nhấc chân bước qua băng ngồi, bước đi.

Lão bản nương cười nói:

– Cũng được, tối nay ta sẽ ở trên nóc nhà chờ ngươi, mời ngươi uống rượu xin lỗi, không gặp không về.

– Cái này…

Miêu Nghị xin lỗi cười một tiếng nói:

– Sợ rằng không được.

Lông mày lão bản nương nhất thời nhảy lên:

– Lão bản nương xinh đẹp như vậy, bao nhiêu người van cầu muốn uống rượu nói chuyện với ta cũng cầu không được, ngươi lại không chịu nể mặt có phải không? – Ta nào dám!

Miêu Nghị chỉ ra phía ngoài:

– Buồn bực quá lâu, ta muốn ra ngoài một lát.

– Ra ngoài?

Lão bản nương nhướng mày:

– Tiểu lão đệ, đừng trách tỷ tỷ không nhắc nhở ngươi, trước khi ngươi chưa bị vét sạch tiền, dựa vào tu vi của ngươi tốt nhất đừng chạy loạn ra ngoài, cẩn thận quay đầu lại ngay cả tiền ở trọ cũng bị mất.

Nho sinh cũng từ phía sau quầy đi vòng ra ngoài:

– Ngưu Nhị, thời gian ngươi ở lại đến tối nay cũng hết hạ rồi, chi bằng ngươi trả tiền phòng trước, tránh cho lúc trở lại ngay cả tiền ở trọ cũng không có.

– Tạm thời ta có thể không trở lại! Lão bản nương, chưởng quỹ, sau này còn gặp lại!

Miêu Nghị chắp tay.

Hai người ngẩn ra, lão bản nương đứng lên, hỏi:

– Ngươi thật sự muốn đi?

– Có cơ hội lại tới tìm ngươi uống rượu!

Miêu Nghị một lần nữa ôm quyền, xoay người sải bước đi.

Lão bản nương và nho sinh cùng từ từ đi tới cửa, đưa mắt nhìn theo hắn!

Đi tới chuồng ngựa, Miêu Nghị lôi ngựa của mình ra ngoài. Thợ mộc đang sửa chữa chuồng ngựa, đột nhiên truyền âm nhắc nhở:

– Ngưu Nhị, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, hôm qua khi ngươi đi ra ngoài đã có người để ý đến ngươi. Tốt nhất đừng có chạy lung tung.

Miêu Nghị ngây người, chợt truyền âm tạ ơn:

– Đúng là vẫn phải đi ra ngoài, ta không thể cứ trốn ở đây cả đời được.

Hắn cũng muốn tránh ở nơi này tu luyện, nhưng đó là chuyện không có khả năng. Chưa nói đến mình còn có chuyện phải vướng bận, món pháp bảo tam phẩm hôm qua người ta cũng không thể cho không. Nếu hắn thực sự có can đảm kháng mệnh, chỉ sợ khách sạn Phong Vân cũng không thể bảo vệ hắn, dám thả chim bồ câu của Tiên Thánh, thật sự chỉ có thể trốn đến chết cũng không được ló đầu.

Miêu Nghị chợt phi thân lên ngựa, hướng về phía lão bản nương và nho sinh đang đi ra gật đầu, phóng ngựa chạy tới cửa tường đất, nhìn một nhóm người ở phía ngoài.

Ánh mắt quét qua mọi người, Miêu Nghị đột nhiên sửng sốt, trong đám người có hai người nhìn thấy hắn cũng đồng dạng sửng sốt, bởi vì hai người kia không phải là ai khác, chính là Bì Quân Tử cùng Đào Vĩnh Xuân trong dẹp loạn Tinh Túc hải, cả hai người đều có bộ dạng nghèo túng.

Ba người đột nhiên gặp nhau, hơn nữa còn là trong tình huống như vậy, có thể nói là vô cùng kinh ngạc.

Hai người đang muốn chào hỏi Miêu Nghị, lại thấy Miêu Nghị quay đầu đi chỗ khác, làm bộ như không nhận ra, cả hai đưa mắt nhìn nhau, cũng không lên tiếng.

Nhóm người phía ngoài dưới sự la hét của người dẫn đầu, lúc này cũng phi thân lên ngựa, từ cửa viện ầm ầm chạy qua, Miêu Nghị thuận thế gia nhập vào trong. Cả đoàn người cưỡi ngựa nhanh chóng đi xa.

Ba người bên trong sân đưa mắt nhìn nhau, động tĩnh này, chỉ cần không phải là kẻ ngốc, cũng nhìn thấy đám người này rõ ràng đang đợi Miêu Nghị cùng đi từ trước.

Thợ mộc thấp giọng nói:

– Hôm qua ta theo hắn đến Tiên Quốc thương hội, hôm nay đã có nhân mã tiếp ứng, xem ra chuyến đi này của tên tiểu tử cũng không đơn giản.

Lão bản nương hừ hừ nói:

– Một Phủ chủ phía triều đình xuất hiện ở đây há có thể đơn giản. Chẳng qua chỉ dựa vào chút tu vi này cũng dám chạy loạn khắp nơi ở Lưu Vân Sa hải, cũng không biết là muốn làm gì.

Thợ mộc nói:

– Trước kia bất kể hắn làm gì, tóm lại hắn vừa đi ra ngoài sợ là sẽ có phiền toái, hôm qua ta phát hiện có người âm thầm theo dõi hắn, dọc theo đường đi đều đi theo. Nếu không phải có ta ở đấy, sợ là đã có người động thủ với hắn rồi…

Một nhóm hơn năm mươi người cưỡi ngựa rong ruổi trong sa mạc hoang vắng nhà cửa và cây cối, phía trên cao mười trượng là mây mù phiêu đãng.

Nơi này nói ra cũng kỳ, mỗi buổi sáng khi mặt trời vừa ló dạng, mây mù lúc ẩn lúc hiện bao phủ trên cao cũng xuất hiện. Mặt trời chói chang thế nào cũng không biến mất, gió thổi thế nào cũng không bay đi, nhưng khi mặt trời xuống núi, mây mù cũng lặng lẽ biến mất, rất thần kỳ, có thể nói là tạo ra một bức tranh phong tình mê ly cho đại mạc hoang vu này, đủ làm tâm tình của người mới đến cảm thấy sảng khoái.

Cái tên Lưu Vân Sa hải cũng không thoát khỏi liên quan, nhưng chữ ‘Hải’ trong Lưu Vân Sa hải, không đơn thuần là chỉ biển cát, mà là dưới sa mạc này thật sự có một vùng biển, một vùng biển rộng u ám bị sa mạc nơi bao bọc, biến hoá kỳ lạ không lường được, vĩnh viễn không nhìn thấy mặt trời.

Điều làm người ta cảm thấy kỳ quái chính là, cũng không biết là do cát ở đây, hay là nước biển phía dưới, Lưu Vân Sa hải thường có đánh nhau, một khi đánh vỡ mặt đất, cát bay vào trong nước biển lập tức ngưng kết thành vỏ cứng, nhanh chóng phong bế mặt biển phía dưới, vì vậy mới có thể duy trì diện tích biển cát không bị nước biển cắn nuốt.

Người ở đây sở dĩ có thể xây nhà tương đối cao trên mặt đất cũng rất đơn giản, địa thế tương đối cao ở đây trên thực tế là hòn đảo trên biển, chỉ có điều bị sa mạc bao trùm, bình thường không nhìn ra mà thôi. Mỗi khi nổi lên gió lớn, liền có thể nhìn thấy hình dáng hòn đảo phía dưới, nhưng khi gió dừng lại, biển cát lại bao phủ trong đó.

Nếu xây nhà ở địa thế đất thấp thì tương đối nguy hiểm, một khi xảy ra chuyện gì, trong nháy mắt vỏ quả đất dưới sa mạc tan vỡ, có thể ngay cả phòng ốc cũng cùng nhau chìm vào đáy biển.

Tóm lại chỗ này đầy rẫy những điều thần kỳ làm người ta khó tin, trước kia Miêu Nghị cũng chỉ mơ hồ nghe nói, sau khi tới nơi này mới biết được tình hình cụ thể và tỉ mỉ từ trong miệng bọn đầu bếp.

Trong những căn nhà rải rác xung quanh, thỉnh thoảng có người nhìn trộm đội nhân mã này. Ba mươi tên nhân mã quan lại do Quách Thiếu Hải thu thập từ trong tiên thảo “Triều Nguyệt” đều đã truyền âm trình diện với Miêu Nghị, biểu thị nguyện ý tuân theo điều khiển.

– Đại nhân, toàn bộ Lưu Vân Sa hải chia làm bốn khu vực tìm kiếm Đông Nam Tây Bắc, chúng ta chịu trách nhiệm tìm kiếm phía Tây, phía trên yêu cầu chúng ta bất luận là trên sa mạc, hay là mặt biển dưới sa mạc cũng không được bỏ qua, tình hình tìm kiếm cứ mười ngày báo lên một lần! Sau này còn có thể phái từng nhóm nhân mã tới trợ giúp chúng ta, gom góp cho chúng ta đủ năm trăm nhân mã, trong thời gian ngắn hiện tại không nên xuất hiện quá nhiều người, dễ gây ra hoài nghi với người khác. Nhưng nhân mã đến tiếp sau sẽ không biết nhiệm vụ chân tướng, tất cả đều nghe theo chúng ta điều phối sử dụng.

Người dẫn đầu đội nhân mã này tiến hành báo cáo lại tình huống, hắn vốn chịu trách nhiệm về đội nhân mã này, nhưng vì Miêu Nghị xuất hiện, đột nhiên bị hạ xuống làm trợ thủ.

Trong lòng Miêu Nghị thầm mắng một tiếng, cả Lưu Vân Sa hải lớn như vậy, dựa vào chúng ta lục soát, phải lục soát đến ngày tháng năm nào mới có thể bắt gặpquỷ thuyền có thể lúc ẩn lúc hiện, chạy loạn khắp nơi kia, phái một nhóm người có thể bay tới bay lui đến tìm kiếm thì thật tốt.

Nhưng cho dù mắng như vậy, thật ra hắn cũng biết như vậy không thực tế, nếu thật sự phái nhiều người bay tới bay lui tới đây tìm kiếm, đến lúc đó chỉ sợ sẽ không chỉ có nhân mã của Tiên quốc, chỉ sợ nhân mã của những quốc gia khác cũng sẽ kéo tới tham gia náo nhiệt, như vậy sẽ không thể giữ bí mật, nếu không cũng không cần làm tình hình trở nên thần bí như thế.

Mẹ kiếp! Xem ra Tiên Thánh muốn một mình nuốt lấy “thuyền rồng U Minh”! Đây là muốn thống nhất sáu nước sao? Chẳng qua hiện tại hoàn toàn có thể khẳng định một điều, thi hành nhiệm vụ lần này quả nhiên không chỉ có một nhóm nhân mã, bốn khu vực Đông Nam Tây Bắc tính toán ít nhất cũng có bốn nhóm nhân mã, nhân thủ cũng trang bị đủ, đó chính là hơn hai ngàn nhân mã tìm kiếm ở Lưu Vân Sa hải.

Một chiếc thuyền hỏng biến mất nhiều năm như vậy, tại sao lại đột nhiên xuất hiện, muốn chạy đến hành hạ ta sao? Nếu hành hạ mà tìm được thì còn được, nếu tìm không được quỷ mới biết còn phải tìm kiếm trên sa mạc này bao nhiêu năm, Tiên Thánh cô nương kia mới bằng lòng từ bỏ ý đồ, lãng phí bao nhiêu năm thời gian tu hành.

Miêu Nghị truyền âm trả lời:

– Biết rồi! Ta luôn cảm giác hình như có người nào đó đi theo chúng ta, kêu người của chúng ta chú ý cảnh giới xung quanh.

Hắn chưa quên lời nhắc nhở của tên thợ mộc trước khi rời khỏi khách sạn, chuẩn bị một khi phát hiện có gì không đúng sẽ lập tức đánh vỡ mặt đất, lặn xuống dưới biển.

Trợ thủ nhanh chóng nhìn xung quanh, nghĩ thầm làm sao ta không cảm giác được có gì không đúng? Nhưng nghĩ đến phía trên đột nhiên phái tên “Ngưu Nhị” này tới lãnh đạo, nói vậy nhất định hắn cũng có chỗ bất phàm, ở nơi quỷ quái này duy trì cảnh giác cũng không có gì xấu, vì vậy thích thú truyền âm đã an bài xong xuôi.

Đội hình chạy trốn nhanh chóng lặng lẽ biến hóa, nhân mã phía triều đình nhanh chóng giữ vững cảnh giới chung quanh, Miêu Nghị thấy vậy cũng âm thầm gật đầu, những người này có khả năng cao hơn nhiều những người ở Thủy Hành cung.

Lúc này Miêu Nghị lặng lẽ nhích tới gần Bì Quân Tử và Đào Như Xuân, truyền âm hỏi:

– Tại sao hai người lại ở đây?

– Chúng ta không phải đã nói với ngươi sao? Sau khi dẹp loạn kết thúc, chúng ta sẽ tới Lưu Vân Sa hải tị nạn.

Bì Quân Tử nói.

Đào Vĩnh Xuân đồng dạng cũng cảm thấy kỳ quái nói:

– Tại sao ngươi lại ở đây?

Miêu Nghị bừng tỉnh đại ngộ, nhớ ra, hai tên yêu tinh này đắc tội với Bạch Tử Lương, không dám ở lại Tinh Túc hải, bọn họ từng nói là muốn tới Lưu Vân Sa hải tị nạn.

– Tại sao ta lại ở đây không cần nhiều lời, các ngươi cứ từ từ xem tiếp tự nhiên sẽ hiểu. Ta nói hai người các ngươi cũng coi như giàu đến chảy mỡ rồi, đủ cho các ngươi sống tốt một ngàn năm, làm sao lại lưu lạc tới mức phải xen lẫn trong linh thảo “Triều Nguyệt”? Các ngươi bị đánh cướp sao?

Miêu Nghị hỏi.

Đào Vĩnh Xuân cười khổ:

– Cũng gần như vậy! Phần lớn tài sản của hai chúng ta đều nộp tiền phòng cho khách sạn Phong Vân rồi.

– Khách sạn Phong Vân?

Miêu Nghị cả kinh, chẳng lẽ khách sạn kia là hắc điếm? Hắn có chút không tin nói:

– Nói đùa gì vậy, trên người các ngươi có nhiều đồ như vậy, tiền phòng cần gì phải dùng đến những thứ đó?

– Sao lại không dùng được? Ngươi cũng mới ở lại khách sạn Phong Vân sao…

Bì Quân Tử nói đến đây liền sửng sốt, đột nhiên hỏi:

– Ngươi ở lại không lâu đúng không? Ta dám khẳng định ngươi chưa ở tới một tháng.

– Ta ở khoảng mười ngày, có vấn đề gì không?

Miêu Nghị kỳ quái nói.

– Đương nhiên là có vấn đề, vấn đề lớn.

Đào Vĩnh Xuân cười khổ nói:

– Năm đó chúng ta vất vả lắm mới đến được đây. Lúc mới đến cũng không dám chạy loạn khắp nơi, đã vào trong khách sạn Phong Vân tị nạn, một tháng đầu phát hiện nơi này rất dễ chịu, có ăn có uống, lại không cần lo lắng đến an toàn. Chúng ta định trốn lại khách sạn, đề cao tu vi rồi rời đi cũng không muộn, dù sao trong tay chúng ta cũng có rất nhiều đồ, một ngày một vạn kim tinh chính là tiền phòng của mười viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, chúng ta cũng tiêu hao. Ai ngờ tới tháng thứ hai, tiền phòng đã tăng gấp đôi, chúng ta hỏi thăm mới biết được, không chỉ là tháng thứ hai, sau này mỗi tháng tiền phòng đều sẽ tăng gấp đôi so với tháng trước. Tháng đầu ba trăm viên Nguyện Lực châu, tháng thứ hai chính là sáu trăm viên, ngươi cứ nhân đôi lên mà tính.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:54 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 6
Nghê Thường âm thầm mắng. Như thế nào không biết xấu hổ vậy. Thân là đàn bà... Nữ quỹ, cư nhiên tại ban ngày nói ra rõ ràng như vậy, không biết thẹn thùng. Lưu Phong xác định Nghê Thường không có đi, đang rình coi cách đó không xa. Trong lòng mơ hồ có chút hưng phấn. Quyết định hảo hảo đâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Hàn Lập – Quyển 21
Quan sát những dấu vết còn lưu lại ở đây thì dường như có không ít người, nói vậy thì tin tức mà ta thu được khi đột kích pháp trận của đối phương quả thật không giả, Ma Tích của Triệu gia bị cướp đi cũng có quan hệ với nhóm người này. ‘ Một lão già khác nhất thời giận dữ nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 5
Dọc đường đi đám người đã trải qua các thử thách rèn luyện, mỗi người giờ đây tràn ngập phong sương, rốt cuộc đã đến nơi. Vân Hồng Lăng cảm nhận khí tức phấn chấn tâm hồn, hưng phấn hét lên: Rốt cuộc chúng ta đến nơi, mau đi nhìn xem! Chân khí vận chuyển dưới chân, Vân Hồng Lăng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Nữ sinh Quỳnh bị hiếp - Tác giả The Kid
Ở thành phố Hồ Chí Minh, tại một trường trung học phổ thông, có 5 tên học sinh nam dâm đãng. 5 tên con trai này đều độc thân, thích coi truyện sex và phim sex, nên chúng rất thèm con gái. 5 tên con trai bàn nhau kế hoạch bắt nữ sinh trong trường để hiếp dâm. Và chúng nhắm tới Quỳnh, cô gái đang học...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 9
Phó Tiên Phong nổi giận đùng đùng! Nhận được điện thoại của Quốc Hoa Thụy, y còn giận Phó Tiên Tiên chỉ thích lo chuyện không đâu, đang yên lành lại xông vào nhà người khác gây náo loạn. Hoa Nhài Vàng, Bạc sống hay chết, có ảnh hưởng gì đến Phó gia? Dù nói Phó gia không sợ Quốc Hoa Thụy và...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex