Lệnh Hồ Đấu Trọng giao phó xong cho phu nhân mình, lại triệu tập chủ tướng dưới quyền, để những người này phân phó gia quyến của mình phối hợp Thiệu Hương Hoa trấn an gia quyến hạ bộ, nhiều người như vậy tụ tập cùng một chỗ, nhất là nữ nhân quá nhiều, rất dễ bởi vì một chút chuyện nhỏ mà gây loạn, sẽ ảnh hưởng quân tâm, giờ dù sao vẫn dưới cờ U Minh Đô thống phủ, Ngưu Hữu Đức người này cũng không phải hiền lành, động một chút là kêu đánh kêu giết, tận lực không muốn gây chuyện.
Chư tướng đương nhiên là tuân mệnh.
Lệnh Hồ Đấu Trọng sau đó trở lại sườn núi, chắp tay nói với Miêu Nghị:
– Đại đô đốc gia quyến đến quá nhiều, nơi đây tựa hồ tạm thời không thích hợp bố trí?
Nhiều người như vậy đi theo hắn tới đây, hắn thân làm chủ soái đương nhiên phải chịu trách nhiệm, bố trí là nhu cầu cấp bách cần giải quyết.
Miêu Nghị nói:
– Phạm vi khu vực của U Minh Đô thống phủ ở Ất nguyệt tinh nói vậy đại soái biết.
Trước khi thực hiện sắp xếp chức vị, vẫn như cũ xưng hô đối phương là đại soái.
Lệnh Hồ Đấu Trọng gật đầu nói:
– Có biết một chút, mảnh đại lục dưới chân này cùng hải vực xung quanh, nơi khác đều là địa bàn của Nguyệt Hành cung.
Miêu Nghị:
– Không sai! Chỗ đặt chân phải ở bên trong khu vực này, nơi khác chúng ta không tiện chen chân, ngươi lập tức tổ chức một nhóm người thích hợp ở bên trong khu vực này tìm kiếm nơi thích hợp xây dựng, địa điểm tùy chọn, chọn thêm một vài chỗ, chọn xong cùng Dương Triệu Thanh thương nghị giải quyết, người xây dựng phủ đệ ta bên này sẽ báo Thiên Nhai bên kia mau sớm tổ chức đưa người qua đây, nhưng trước khi xây xong phủ đệ chỉ sợ phải thiệt thòi cho bọn họ, trước mắt đành như vậy cũng không còn cách nào khác.
Hắn nhìn đám gia quyến chép miệng.
– Được! Ta lập tức sắp xếp.
Lệnh Hồ Đấu Trọng lần này đương nhiên không có ý kiến gì.
Miêu Nghị:
– Còn nữa, U Minh chi địa phòng ngự không thể thả lỏng, nhất là lúc này, mặt khác U Tuyền bên kia là con đường kiếm tiền của chúng ta, nhân thủ bỏ chạy cũng phải bổ sung vào, ngươi trước tiên điều đi năm triệu nhân mã phối hợp Long Tín ở U Minh chi địa bố trí phòng vệ, không thể để cho người giết đến nơi rồi mà chúng ta trước đó vẫn không biết! Danh sách những người này mau sớm sửa sang giao lại giao cho Dương Triệu Thanh.
– Vâng!
Lệnh Hồ Đấu Trọng trả lời, đều là việc phải làm, không có gì phải từ chối, phòng ngự bố trí thỏa đáng, cũng là vì bọn nó.
Thương lượng xong liền lập tức bố trí, nhân mã điều đi đơn giản, chủ yếu là nhân mã không có gia quyến, nhanh chóng điều năm triệu nhân mã, mệnh một chủ tướng thống lĩnh phối hợp Long Tín điều khiển.
Danh sách cũng nhanh chóng mệnh các bộ đưa lên, giao cho Dương Triệu Thanh.
Vừa cầm danh sách, Miêu Nghị liền dẫn người trở về Đô thống phủ, để Dương Triệu Thanh mau sớm đem danh sách thăm dò tình hình.
Vân Tri Thu đám người còn chưa trở lại, Miêu Nghị điều đi trước một số quân tốt nghe dùng.
Trước mắt mà nói, trên tay hắn chuyện còn rất nhiều, chuyện Thiên Nhai bên kia phải chú tâm xử lý, mấy vạn nhân mã ném ở đó không phải là đùa, năm mươi triệu nhân mã phải mau sớm báo cáo phía trên phê chuẩn, việc này không thể làm lỡ, chậm thì dễ dàng sinh biến, thả một triệu con tim. Chuyện của Chính khí môn và Hạ Hầu gia, trong lúc nhất thời tất cả mọi chuyện đều chất đống trước mắt phải xử lý.
May mắn nửa ngày sau đó, Vân Tri Thu liền dẫn người trở về.
Vân Tri Thu vốn còn muốn hỏi một chút chuyện của Chư Cát Thanh, nhưng vừa thấy tình hình này, biết Miêu Nghị căn bản không tinh lực lôi thôi chuyện này, cũng đành kiềm chế đợi sau này hãy nói.
Mà Vân Tri Thu Vừa trở lại, Miêu Nghị lập tức buông lỏng rất nhiều, bên trong phủ không cần hắn quan tâm nữa, bình thường kêu tên lính đi làm chuyện này kêu tên lính kia đi làm chuyện kia, đều là người mới, làm không được, cũng không hợp ý của hắn, tên nào cũng luống cuống tay chân sợ phạm sai lầm.
Vân Tri Thu vừa về mọi chuyện lại thuận lợi, phân phó Thiên Nhi theo hầu hạ Miêu Nghị, mệnh Mộ Dung Tinh Hoa thống lĩnh bên thị vệ trong phủ, đem Thanh Nguyệt điều khiển và phụ trách liên hệ câu thông cùng Lệnh Hồ Đấu Trọng năm mươi triệu nhân mã, Long Tín phụ trách chỉ nhân mã huy U Minh chi địa phòng bị. Dương Triệu Thanh chủ yếu tập trung nhân thủ chỉnh lý danh sách và phụ trách các lộ tin tức truyền lại cho Miêu Nghị. Hạ Đạ, Từ Đường mang người đi các nơi dò xét, trông coi cẩn thận.
Vân Tri Thu bản thân thì dẫn theo Tinh cung một ít quân tốt đi làm hộ vệ, dẫn một ít nữ nhân vào chỗ ở của trăm vạn gia quyến, giao lưu, trấn an, nghe ý kiến, hỏi xem có nhu cầu gì không, đồng thời đem chuyện kiến tạo phủ đệ chuyện từ chỗ Dương Triệu Thanh truyền đạt qua đây, để Dương Triệu Thanh toàn lực phối hợp Miêu Nghị bên kia.
Để tránh cho sau này có gì bất mãn, thời gian về sau Vân Tri Thu thậm chí tự mình mang theo Thiệu Hương Hoa các loại nữ quyền tự mình đi khảo sát địa điểm xây phủ, để các nàng tự mình chọn địa điểm, cũng là để các nàng có việc làm khỏi bận tâm, để tránh tụ chung một chỗ suy nghĩ linh tinh, chớ xem thường những nữ nhân này, những lời chót lưỡi đầu môi nói nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến nam nhân của họ, đương nhiên cũng là vì muốn nhanh chóng kết giao tình với những người này, thuận tiện về sau hành sự.
– Nói chung rất nhiều chuyện vụn vặt với Vân Tri Thu thì dễ như trở bàn tay, chỉ huy một ít nữ nhân bên người xử lý ngay ngắn rõ ràng, không cần Miêu Nghị quan tâm, để Miêu Nghị đem tinh lực chủ yếu vào chuyện đại sự.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 33 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 13:51 (GMT+7) |