Ăn qua loa cho xong bữa tối, mẹ xuống tắm rửa. Sau đó lên nhà chính, xem xét lại công việc giấy tờ thẩm định trong ngày rồi ra ghế salon ngồi xem tivi. Đến khoảng gần 10h, mẹ đang ngủ gật thì bất chợt nghe có tiếng động lạ như tiếng kim loại rơi trong phòng ngủ.
– Lại chuột rồi! Hôm qua đã cắn nát một góc đệm, bực mình thật! – Mẹ lẩm nhẩm, rồi cầm lấy cái chổi bước vào phòng.
Mẹ vào phòng, toan bật điện lên! Thì bất chợt một cánh tay đẩy mẹ ngã dúi dụi. Đập cả đầu vào tường.
– Chị Cải ơi… cứu… cứu… – Choáng váng. Mẹ chỉ kịp kêu lên mấy tiếng theo phản xạ gọi bác Cải hàng xóm. Thì bị một bàn tay bịt chặt mồm.
Đứa con gái nhỏ nhà bác Cải khoảng 4 tuổi, đang rửa chân ngoài giếng nghe tiếng, vội chạy ra sát bờ tường kiễng chân lên ngó. Nhưng không thấy gì. Nó vội chay vào trong nhà… Bác Cải đang xem phim.
– Mẹ… mẹ… con nghe… – Nó bập bõm.
– Rửa chân rồi thì lên giường ngủ đi, lần sau còn nghịch bẩn nữa là tao cho ăn roi đấy. – Bác Cải quay lại cáu gắt.
– Dạ… – Nó sợ hãi vội nhảy tót lên giường trùm chăn.
Trong nhà tôi, tên cướp đang loay hoay trói mẹ tôi bằng dây sạc điện thoại. Mồm mẹ đã bị hắn nhét rẻ nên không kêu la gì được nữa. Mẹ vùng vẫy chống cự, vuột được một tay ra khỏi tay hắn, mẹ vung đấm mạnh vào mặt tên cướp đang trùm mũ len và khẩu trang kín mít.
– Á! Tao giết mày, tao giết mày! – Hắn bực bội, nhưng vẫn không quên gằn tiếng cho méo đi.
Hắn điên tiết rút một con dao thái lan ra vung vào tay mẹ, cắt một đường. Mẹ đau đớn rụt lại, tiếp đó hắn kề dao vào mặt mẹ, vì đang sốt ruột và tức giận nên cú tì khá mạnh, khiến chỗ môi mẹ cũng bị cắt một đường nhỏ nữa.
Lần này thì mẹ nằm im trước sự hung bạo của tên cướp. Hắn mau chóng trói mẹ lại rồi lần mò tìm cầu dao sập xuống. Trong nhà tối om. Chỉ còn ánh điện đường ở cột điện bên ngoài cổng chiếu vào.
– Mày kêu la lần nữa thì mày chết, cả thằng Hiếu cũng đi theo luôn, hiểu không? – Hắn tiếp tục kề dao vào cổ.
Mẹ khẽ gật.
Hắn liền rút cái giẻ trong miệng mẹ ra.
– Nói tao nghe, chìa khóa két để ở đâu?
– Trong túi xách… – Mẹ thở hổn hển. Máu từ miệng chảy ướt cả cổ.
Hắn vội lao lại bàn, khua tay loại xa lần mò túi, lục lọi vớ được cái điện thoại, hắn bật lên soi tìm chìa khóa. Thấy có ít tiền hắn vơ vội nhét vào túi quần.
– Mã số là gì!? – Tìm được chìa khóa, hắn bước lại ngồi xuống hỏi mẹ tiếp.
– Tôi vừa mở lúc chiều nên không cần mã. – Mẹ mệt mỏi trả lời.
Hắn vội bước lại két, mở ra. Số tiền mẹ thu nợ lúc chiều chưa kịp nộp Ngân hàng, cùng với hơn hai cây vàng mẹ tích cóp được, và tiền dành dụm vào khoảng gần 100 triệu, hắn vơ hết, vơ luôn cả giấy tờ đất nữa. Hắn hấp tấp đổ toàn bộ tư trang trong túi mẹ ra, nhét tiềng vàng và giấy tờ vào túi. Sau đó bước lại phía mẹ ngồi xuống kề dao vào cổ.
– Những gì ngày hôm nay tao lấy, tao sẽ trả đầy đủ, coi như tao mượn mày. Mày mà báo công an là mày sẽ chết, thằng Hiếu sẽ chết và tao cũng chết! Mày hiểu tao nói chứ? – Hắn khẽ gằn từng tiếng.
– Mẹ gật đầu! – Nước mắt trào ra khi nghĩ đến tôi.
– Tôi ở đây chưa bao giờ gây thù oán với ai, thậm trí còn làm nhiều việc thiện, tích đức. Xin anh để tôi sống tôi nuôi con tôi, anh muốn lấy gì anh lấy. – Mẹ nghẹn ngào.
Có lẽ những lời nói của mẹ khiến hắn động lòng, nên hắn bỏ dao ra khỏi cổ mẹ.
– Bông với thuốc sát khuẩn để ở đâu? – Bỗng hắn hỏi.
– Trong ngăn kéo! – Mẹ ngạc nhiên, không hiểu hắn định làm gì? Nhưng vẫn trả lời.
Hắn bước lại mở ngăn kéo, lấy túi bông và ôxi – già. Ngồi xuống rửa qua loa vết thương trên mặt mẹ và tay mẹ, rồi băng lại. Sau đó lại kề dao vào cổ mẹ lần nữa.
– Những gì ngày hôm nay tao lấy, tao sẽ trả khi nào làm ăn được! Mày hãy nhớ, nếu báo công an là 3 mạng, hiểu không? Tao đã vào đường cùng rồi, nên tao có thể làm tất cả.
Mẹ gật đầu.
Sau đó hắn lại nhét dẻ vào mồm mẹ rồi bước lại chỗ tư trang lúc nãy đổ trong túi sách của mẹ, lấy chìa khóa xe cùng với chìa khóa cổng, nhét điện thoại của mẹ vào túi và bước nhanh ra phòng khách, dắt xe ra ngoài.
Sau khi hắn phóng xe đi mất, mẹ nằm một lúc rồi lịm dần, lịm dần trong hoản loạn và kiệt sức vì mất nhiều máu.
Mẹ thiếp đi một thời gian, đến khoảng 2h sáng thì mẹ mới tỉnh. Mẹ cố lến lại sát cạnh tường cửa phòng. Lấy tay miết dây trói vào đó, mẹ tỉ mẩn miết cho đến khi dây trói đứt ra. Mẹ vội rút dẻ khỏi miệng, rồi lao lại chỗ điện thoại bàn. Nhấc máy lên gọi công an…
“Nếu mày báo công an, tao sẽ giết thằng Hiếu…”
Câu nói của hắn văng vẳng trong tâm trí, khiến mẹ khựng lại, rôi buông rơi điện thoại. Mẹ quỳ xuống khóc tức tưởi.
Khóc một lúc lâu, mẹ lại cầm điện thoại lên gọi cho tôi. Nhưng rồi mẹ chợt suy luận.
“Hắn biết tên con mình, không khéo hắn đã có đồng bọn theo dõi dưới Hà Nội, nếu gọi con, con sốt ruột chạy về. Chẳng phải đồng bọn nó sẽ theo sát và thủ tiêu trên đường sao? Không, không được!”
Mẹ lại một lần nữa buông điện thoại xuống, và ngồi thừ người ra. Bản lĩnh của một người phụ nữ cứng cỏi hai chục năm nuôi con một mình khiến mẹ bỗng tỉnh táo lại. Ngẫm nghĩ một lúc rồi mẹ nhấc máy lên gọi cho bác Phan, là khách hàng chơi thân với mẹ.
Vợ chồng bác tức tốc đến ngay sau đó.
Sau khi bàn bạc kỹ càng, đến khoảng 4 rưỡi sáng. Bác Phan gọi cho tôi để thông báo sơ qua tình hình…
… Bạn đang đọc truyện Mai Ngọc – người con gái tôi yêu tại nguồn: http://truyensex.vip/mai-ngoc-nguoi-con-gai-toi-yeu/
– Ban đầu thủ phạm định cưa song sắt phía sau nhà để đột nhập. Nhưng có lẽ hắn đã có cơ hội đột nhập dễ dàng hơn khi mẹ cháu xuống nhà bếp ăn cơm và tắm rửa.
Sau khi lấy lời khai của tôi xong, bác Long dẫn tôi ra sau nhà chỉ một cái cưa sắt vứt chỏng chơ dưới đất.
– Hắn đã lẻn vào phòng ngủ và chui vào gậm giường ẩn nấp, hắn định chờ đến đêm mới ra tay, nhưng có lẽ hắn sơ ý làm rơi con dao, đánh động mẹ cháu nên hắn hành động sớm hơn dự kiến. – Bác Long vừa phi phèo thuốc vừa diễn giải cặn kẽ cho tôi.
– Bác cho cháu xin một điếu! – Tôi vẫn chưa hết run.
– Thủ phạm là người quen, hắn biết cháu hoặc mẹ cháu… – Bác Long rút một điếu ra, rồi bật lửa châm cho tôi. Tiếp tục lý giải.
– Vâng ạ!
– Nó đã theo sát mẹ em nhiều ngày, am hiểu đường đi lối lại, biết mẹ em đi đòi nợ, cầm tiền về nhà. Và hành động, không loại trừ nó có đồng phạm nữa. – Anh Úy, một trong hai cảnh sát hình sự ban nãy đón tôi từ cổng nói.
– Các bác đã chốt danh sách những kẻ khả nghi chưa ạ? – Tôi rít một hơi thuốc sâu, quay sang bác Long hỏi.
– Đương nhiên là những thành phần tiền án tiền sự, nghiện ngập ở địa phương đã được đưa vào tầm ngắm. Theo dõi di biến động của chúng rồi, cháu yên tâm. Sẽ sớm tìm ra thôi! – Bác Long trả lời tôi.
– Nhưng bác muốn mở rộng điều tra cả các mối quan hệ của cháu nữa, để không bỏ lọt bất kỳ đối tượng khả nghi nào. – Bác chậm rãi nói tiếp.
– Vâng! Cháu… cháu…
– Sao hả, muốn vào thăm mẹ chứ gì? – Thấy tôi có vẻ sốt ruột, bác Long cười.
– Vâng ạ!
– Vậy giờ cháu vào đi, nhưng mấy người bạn đi cùng cháu cũng cần lấy lời khai!
– Nhưng họ đi cùng cháu ở Mộc Châu mấy ngày nay mà bác! – Tôi bối rối.
– Đương nhiên các bạn cháu không thể là hung thủ, nhưng bác cần lấy thêm lời khai của họ để có thêm hướng điều tra.
– Dạ vâng, nhưng bạn gái cháu mới từ Sài Gòn ra, cô ấy không biết gì đâu ạ! – Tôi gãi đầu, tôi không muốn nàng phải ngồi để trả lời những câu hỏi chẳng liên quan. Vì nàng có ở đây đâu.
– Bé gái xinh xinh đó phải không? – Bác Long nháy mắt.
– Dạ… – Tôi đỏ bừng mặt.
– Được rồi, vậy cháu đưa cô bé đó vào thăm mẹ đi! Việc ở đây để bác và lính của bác làm tiếp.
– Dạ vâng! Cháu mong bác sớm tìm ra hung thủ để đưa nó ra ánh sáng – Tôi trừng mắt, nắm chặt tay.
– Tất nhiên rồi, thôi đi đi cháu!
– Vâng! Cháu chào bác, em chào anh ạ!
Cúi đầu chào mọi người xong, tôi bước ra cổng. Bảo Sơn, Lâm, Hòa, Hồng, Thủy, Hằng vào tiếp công an. Tôi tôi cùng nàng và bác Phan lên xe của bác ấy, đi ra bệnh viện thị trấn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mai Ngọc - người con gái tôi yêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/09/2020 07:24 (GMT+7) |