Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mãi mãi yêu em – Quyển 1 » Phần 123

Mãi mãi yêu em - Quyển 1

Phần 123

– Anh có vẻ thích một mình.. ?

Phía trong phòng, giọng nói lạnh lùng của nhỏ P. Anh làm nó quay lại.. Tò mò, nhưng chỉ đáp bằng thái độ hờ hững.. Không hiểu sao.. Nó thấy nó cần phải vậy..

– Ừm..

Rồi điểm dừng đôi mắt của nó trở về với khoảng sân của ngôi biệt thự được trưng đèn để lộ những bông hoa đỏ và trắng cùng vô số cây cảnh mà nó chẳng biết tên.. Chủ nhà này thật biết cách trang trí..

– Anh không thể nhìn em mà nói chuyện được à?

– Chỉ cần nghe và đáp thôi.. Cần gì phải nhìn.. Có chuyện gì vậy?

– Anh vô tâm lắm.. Đồ tồi..

Ở trong.. Nhỏ nói vọng ra.. Giọng nói có gì đó tha thiết và buồn tủi.. Trái ngược với khuôn mặt cách đây vài phút.. Nó vẫn không thể nào quan tâm.. Đầu nó bảo, nó cần như vậy.. Dù con tim lại khác..

– Ừ..

Một cơn gió bất chợt.. Lùa vào người nó.. Run bần bần.. Vậy mà chẳng muốn vào.. Không gian trở lên tĩnh lặng..

– Anh đang lạnh phải không? Em cho mượn, dùng xong trả em..

Nhỏ P. Anh ở đằng sau từ lúc nào.. Thì thầm vào tai nó giật mình.. Rồi nhỏ khoác lên người nó chiếc áo khoác trước kia nó đưa cho nhỏ.. Tiếng cửa phòng khô khốc sập vào cũng là lúc nó nhói lòng.. Nhỏ P. Anh thật biết làm người khác dằn vặt.. Đêm SaPa.. Sao rét quá…

Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex.vip/mai-mai-yeu-em/

– Buốt hết cả tay rồi nè..

Em dí tay vô cổ nó làm nó rùng mình.. Gắt..

– Tay làm gì mà như đá thế?

– Nãy em rửa chén cùng cô mà tự dưng hỏng bình nước nóng nên phải sài nước lạnh.. Tê hết luôn..

– Đâu đưa đây xem nào..

Nó kéo tay em vào lòng ủ ấm.. Em cười, cái tiếng cười y như trẻ con được quà vậy..

– Cười nhỏ thôi, mọi người dậy hết giờ..

– Đã ai ngủ đâu mà dậy, anh cứ lo xa..

Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex.vip/mai-mai-yeu-em/

Em vừa xuống được một lúc, thằng Tuấn lại bảo là em gọi nó xuống dưới sảnh, tò tò xuống, em bảo khó ngủ nên gọi.. Mà cũng lạ, ngồi vậy không bị sao.. Dạo này khỏe thật, chẳng giống khi ở Hà Nội, giao mùa cái là ốm..

– Ủa sao nhìn mặt tái thế?

– Em không biết.. Chắc khí hậu trên này chưa quen, em cứ bị ho với tức ngực..

Em xị mặt, nhìn thương ghê..

– Sát vô.. Lạnh thế phải như này mới được..

Nó ôm trọn em vào lòng.. Trong cái ánh sáng nhạt của cây đèn trùm ở trên vì hôm nay hai đứa không ngủ cạnh nhau nên tranh thủ chút, trước khi ngủ, cũng may là mọi người lên phòng hết rồi… Em cứ khúc khích cười.. Cảm giác có ai đó cho mình yêu, cho mình ôm vào lòng.. Nó thật ấm áp..

– Ước gì.. Cứ mãi như này anh nhỉ?

– Ừ..

Chúng nó như vậy rất lâu, thủ thỉ nhiều lời yêu thương và trao nhau nụ hôn ngọt ngào mới chịu rời nhau đi ngủ.. Trước khi đóng cửa phòng em còn ngoái lại nhìn nó cười nữa.. Nó cũng vậy.. Đúng là chỉ có em là người làm nó cười được mà thôi, cả khóc nữa chứ.. Chỉ có em thôi..

Vào phòng.. Anh Vinh và thằng Tuấn đã ngủ.. Nó khẽ thay đồ rồi cũng trèo lên giường, điện tắt, nó cố nhìn bầu trời đen đặc trước khi nhắm mắt ngủ, chờ một ngày mai.. SaPa có bình yên không nhỉ?

Sáng hôm sau dậy, mò xuống bếp theo mùi thơm và tiếng gọi, đã thấy em của nó làm đồ ăn với chiếc tạp dề đeo trước người.. Khẽ ôm em từ đằng sau. Em cười, nói âu yếm.

– Kìa anh.. Bỏ ra em làm nốt cái nào.. hihi.. Sáng sớm đã giở trò rồi.

– Không bỏ. Làm gì nhau.

– Không bỏ tý nhịn nhá.

– Để xem dám bỏ đói anh hông mà bày đặt..

– Hihi.. Chụt.. !! Đó, để yên em làm coi..

Em hôn nhẹ nó một cái, nó buông em, ngồi vào bàn. Với nó thế là đủ ấm áp cho buổi sáng này rồi. Đang tu cốc nước ấm thì thấy cô Hai từ phòng ra.. Mặt cô hớt hải.

– Ơ, cậu Minh với cô Ly dậy sớm thế, để tôi làm cho. Ấy chết.

– Dạ chào cô, cô để con làm cũng được mà, không sao đâu cô.

– Chào cô Hai.

– Vâng, nhưng cô làm thế này thì cậu chủ mắng tôi mất.

– Dạ con rảnh con làm thôi cô. Cô vô nghỉ để con làm nốt rồi gọi cả nhà xuống ăn.

– Sao thế được, để tôi giúp.

Nó mỉm cười nhìn cô người yêu chăm chỉ chu đáo.. Em còn gì để chê không nhỉ, chắc không đâu…

Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensex.vip/mai-mai-yeu-em/

Lần đầu tiên nó đi kêu mọi người dậy, bên phòng nam thì dễ rồi, còn bên phòng nữ kia phải cẩn thận. Nó khẽ gõ cửa, được hai tiếng thì chị mở ra, miệng ngáp, đầu tóc bù xù..

– Nhóc gọi chi? Còn sớm mà, hay tìm bé Ly hả?

– Sớm cái đầu chị á, xuống ăn sáng rồi còn đi chơi.

– Đi chơi.. Á.. Quên, từ từ đợi chị nhá.. !

Chị sáng mắt lên đóng xầm cửa lại, nghe thấy ở bên trong phòng tiếng hô hào như báo động.. Tội nghiệp mấy con nhỏ cùng phòng, không bị chị dọa cho giật mình cũng hơi phí. Đúng là ham vui, chị trẻ con quá đi.

Mọi người quây quần bên những đĩa đồ ăn em với cô Hai chuẩn bị, cậu Bình kia đi đâu từ sớm, cũng mới về, nhìn mồ hôi nhễ nhại, nó không quan tâm, nghe bảo đi tập thể hình thì phải.

– Tý em có việc gấp, hai anh chị đi một mình được chứ.

– Ừ, được chú đi đâu cứ đi, anh khéo còn rành hơn chú, Huyền nhỉ?

– Hihi.. Cu Bình cứ đi đi.

– Dạ được rồi, em lo hai người quên.

Cuối cùng chuyến đi thăm nơi có tuyết và cao nhất đất nước cũng bắt đầu, sau bữa ăn, thằng ôn Tuấn hình như ốm nên đòi ở nhà, thành ra nhỏ Mi cũng ở nhà luôn, nhỏ Đậu thì không muốn đi nên chỉ có cặp nó, cặp anh Vinh chị, nhỏ P. Anh đi thôi, mà cặp anh Vinh đòi đi đánh lẻ nên chỉ có mình nó với ba người này đi.. Híc, tủi thân, một mình là con trai lại thấp nhất nhóm, chưa kể cả ba người hôm nay ăn diện quá trời.

Bước ra đường, chị có vẻ thông thạo nên dẫn tụi nó đi đến giữa thị trấn thuê xe ngựa để tham quan trước. Phải nói tầm nhìn hạn chế vì sương mù nhưng ai cũng có vẻ hào hứng, chị còn mua vài xâu đồ nướng nóng hổi để vừa đi vừa tám cho đỡ “nhạt miệng”, gặp cạ nên ba người này sôi nổi lắm, đến con nhỏ P. Anh cũng nói nhiều.. Nó không tham gia, chỉ lặng lẽ trải nghiệm trên chiếc xe ngựa phương tiện đi lại lần đầu nó đi, tiếng vó ngựa lục cục tiếng bác chủ hát một giai điệu dân ca nào đó, làm cho phong cảnh nơi đây thêm phần giản dị và gợi nhớ điều gì đó thiêng liêng của vùng quê miền núi. Thị trấn này chìm trong mây nên đẹp chẳng kém thành phố sương mù Đà Lạt là bao nhiêu, thậm chí còn đẹp hơn với những cây hoa Đào hoa Mận mọc chi chít nhau, tất cả như tạo lên một bức tranh sơn thủy hữu tình.

– Nhóc ăn không?

– Ăn chán rồi mới mời.

– Ai bảo anh không nói năng gì.. hihi.

– Plè.. Không ăn càng còn, ứ cho nhóc ăn nữa.

– Ơ.. ??

Đấy một mình một chiếc hào nó khổ thế đấy toàn bị bắt nạt thôi. Được một lúc chị chán xe ngựa rủ cả đám xuống đi bộ, để hoà vào dòng người đang tham quan giữa những ngôi biệt thự cổ kính.. Nó nắm lấy tay em, điều lần đầu tiên nó dám làm trước nơi đông người.. Em tròn xoe đôi mắt ngây ngô nhìn..

– Sương mù thế này, chẳng ai thấy đâu..

– Em có nói gì đâu, nắm chặt vào, buông ra là chết với em.. hihi.

Chị với nhỏ P. Anh đi trước, phía sau là nó với em, cảnh nơi đây đẹp một cách bí ẩn với những ngôi nhà thấp thoáng trong màn sương mỏng, rồi những toà lâu dài cổ kính và những ngôi biệt thự mang kiến trúc phương tây, điều đặc biệt là nó được đặt ở quanh co tại các trục lộ, chênh vênh trên các sườn dốc. Em nhìn chăm chú và cười..

– Đẹp quá anh nhỉ?

– Ừ, lần đầu thấy luôn.

– Hihi em cũng vậy. Chưa bao giờ em thấy ấm áp như thế anh ạ.

Em giơ hai bàn tay đang nắm chặt lên khoe, cười..

– Khi buông tay anh ra, em hứa em sẽ không phải là em nữa..

– Vậy..

– Em sẽ không bao giờ buông tay anh đâu.. Chỉ xin anh đừng làm gì khiến em không còn là em.. Em yêu anh..

Tiếng em như trộn lẫn với không gian mờ ảo, nhưng ngọt ngào tha thiết, nó nâng lên hôn vào tay em..

– Anh hứa, nó sẽ luôn ấm..

– Dạ..

Nụ cười của em như là ánh nắng giữa tấm voan mỏng bằng sương mù, nó thấy hạnh phúc. Cảnh vật SaPA đẹp một cách nhạt nhòa, toàn bộ là màu xám xịt nếu không có những cây hoa, hay những hàng thông gai ven đường, vẻ đẹp này đầy bí ẩn kích thích con người ta khám phá và cảm nhận.
Vỉa hè ở đây lát gạch đỏ, chị dừng lại ở trên đó than thở.

– Biết thế thuê xe cho rồi, mỏi ơi là mỏi.

– Thế ai vừa thuê xong đòi xuống đi bộ vậy, đi được xíu đã kêu.

– Chị đâu biết đâu.. Híc.

Chị nhăn nhó, nó không nhìn nữa chỉ hướng mắt đi xung quanh để tìm thêm điều gì thú vị giữa cái thị trấn nhỏ bé hoang sơ này.. Không khí rét, nó cảm nhận được, có phần lạnh hơn thì phải.. Sương nhạt dần, trời mưa phùn bay nhẹ nhẹ, thật thơ mộng.

– Trời ơi, mưa rồi kiếm quán nghỉ chân đi mấy đứa!

– Vâng, em cũng thấy hơi mỏi.

Em gập người xuống xoa hai đầu gối.

– Được rồi, chị biết chỗ không?

– Biết.. đi theo chị hihi.

Cả bốn người cùng đi tiếp, lại thuê một cỗ xe ngựa khác vì đây là phương tiện đi lại chính của họ mà. Chị thích lắm cứ cười suốt, em cũng vậy.. Chỉ riêng nhỏ P. Anh là không, giờ nhỏ im lặng trạng thái bình thường nhất của nhỏ, lạnh lùng. Mưa không đủ để ướt áo, nhưng cũng đủ để đôi bàn tay không đi găng tê dại đi vì rét buốt. Chị nói với ông chủ ngựa, đi đến phố Cầu Mây, chỉ mất ít phú là chúng nó lại được chiêm ngượng một vẻ đẹp nữa của SaPa.. Đường phố này như đường phố của nước nào đó bên châu âu vậy. Dừng lại trước một quán Cà phê có tên là Táu Bar, chị trả tiền xe ngựa rồi xúng xính dắt hai người kia vào, bỏ mặc nó ở đằng sau bị choáng ngợp bởi cái không gian kì lạ này. Bên ngoài quán được thiết kế bằng những chiếc cửa trượt và mảng tường kính được đặt thấp. Ở bên ngoài để nhìn vào phải cúi xuống vì quán cà phê này được làm dưới tầng hầm của một khách sạn. Yên vị vào chỗ ngồi, chị kêu phục vụ lại chọn đồ uống.

– Mấy đứa uống gì?

– Em cà phê đen.

– Em cà phê sữa.

– Em thì cái gì cũng được..

Nó xuề xòa vì không biết muốn uống gì nữa, đi uống cà phê mà toàn uống trà thôi, nó không thích vị đắng cho lắm. Chị cốc đầu nó, cười cười.

– Thế thì nhóc uống giống chị nhé.. cho hai capuchino với một đen một sữa em ơi!

– Dạ.

Anh chàng phục vụ gấp quyển menu cúi gập người xuống chào, hệt như nó lúc làm việc, thái độ nhân viên tốt dữ.

– Sao kiếm được chỗ này hay vậy chị?

– Trước chị đi với anh Vinh vài lần rồi nên biết.

– Thế mà không rủ em..

– Rủ nhưng bé Ly có chịu đi đâu mà rủ.. hihi, giờ đi rồi đấy thôi.

– Đi được có một hôm, mai về rồi còn gì?

– Ừ, để chị tranh thủ dẫn mấy đứa đi chơi cho biết chứ được dịp không đi phí lắm.. Với lại chắc đây là lần cuối chị đi lên đây.. hihi..

Cuộc đối thoại của chị với em kết thúc bởi giọng nói chùng xuống pha chút gì buồn buồn.. Làm cho thằng đang thơ thẩn ngó nghiêng như nó phải chú ý..

– Chị sao thế, dạo này cứ vậy hoài.

– Sao đâu, tự dưng chị hơi buồn thôi.. hihi.

– Sao buồn?

Nhỏ P. Anh nãy giờ im lặng cũng tò mò hỏi chị.

– Chị thấy vậy chứ có gì đâu, à nước kìa..

Người phục vụ đem ra, chị đánh trống lảng, khuôn mặt bối rối không hợp để che giấu một tâm sự rất lớn.. Nó thấy bất an, cảm giác lại đến. Cả bốn đứa cùng im lặng, chắc không biết phải mở lời tiếp như nào, riêng nó thì im lặng để ngẫm là thói quen rồi nên không thắc mắc nữa. Quán Cà phê này mở nhạc có phần sôi động, điều làm nó không thích lắm, chỉ nhờ cái phong cách của quán mới làm cho nó chăm chú nhìn ngắm thôi. Quán cà phê này thiết kế theo lối hiện đại, nhưng đặc biệt là toàn bộ được làm bằng gỗ hết. Nhâm nhi thứ nước chị gọi cho, nó thấy thoải mái với không gian ấm cúng tràn ngập ánh sáng của quán.

– Nè nè cười cái nào.. Mặt mấy đứa khó coi vậy?

– Hihi.. Chị buồn nên em buồn lây rồi đó.

– Xạo ghê, tý nữa muốn đi đâu nữa hông?

Nó với nhỏ P. Anh im im, chỉ có em đáp lại chị..

– Đi nhà thờ được hông, nghe nói trên đây có nhà thờ lớn lắm phải không chị.

– Đúng rồi, nhà thờ cổ đẹp lắm đó, tý chị dẫn vô rồi đi ăn trưa luôn thể hihi..

– Được không anh?

– Quyết xong mới hỏi người ta, anh từ chối để đi một mình hả..

– P. Anh thì sao..

Nhỏ gật gật.

– Vậy thống nhất thế nhé, để chị gọi cho anh Vinh bảo trưa không về, đi ăn đồ nướng cho thích.. hihi..

Vậy là lại đi, ở bên cạnh chị thì chẳng lúc nào ngồi yên được một chỗ, chị như thổi một luồng không khí mới sôi nổi cho mọi người vậy, nó cũng thêm chút thích thú khi chuẩn bị đi đến nhà thờ, nơi của những con người tôn giáo. Xong đồ uống, nó lau tau ra thanh toán, nhưng lục hết các túi không thấy cái ví đâu cả. Trước bị mất một lần rồi, giờ lại mất tiếp chắc. Mặt méo xệch lại vì ngượng. Em đi đằng sau che miệng cười tủm tỉm.

– Ngốc ơi, em cầm mà hihi.

– Tài lanh ghê, ai cần nhóc tồ galăng, khéo hôm nay có tuyết rơi á!

Đến chán, nó chưa bao giờ thắng được chị trong các cuộc tranh luận và trêu chọc, lần này cũng vậy. Mặc kệ, nó đi lên trước. Phía trên là mặt đường. Vì vừa ở trong cái không khí ấm cúng của quán nên khi đứng lại đợi, màn sương mù kia làm nó run rẩy thở lấy thở để vì rét. Chị ra cũng xoa tay lia lịa.

– Rét quá là rét.. Thôi đi xe Lam cho ấm.

Xe Lam ở SaPa cũng giống như xe ôm ở Hà Nội vậy, họ có mặt gần như cả ngày trên mọi nẻo đường của thị trấn. Bắt được một chuyến, cả nhóm đến nhà thờ. Qua tiếng đi xình xịch của xe. Nó thấy thấp thoáng sau màn sương là đỉnh vòm với mái ngói đỏ. Nhà thờ cổ ở trung tâm thị trấn và cũng là một nét đẹp không thể thiếu khi nhắc đến SaPa. Tới nơi. Nó bị bất ngờ bởi sự đặc biệt của nơi này. Xung quanh cư dân đông đúc với những hàng hóa kì lạ mang đậm phong cách dân tộc. Rồi nhiều đôi trai gái thổi tiếng khèn gọi nhau như một phong tục đẹp vang vọng núi rừng của vùng đất Tây Bắc.

– Vào thôi anh..

– À.. Ừ..

Em khẽ gọi, nó không biết nói sao, nhưng thật sự nhà thờ này rất công phu khi được xây dựng bằng những viên đá tảng. Không gian rộng lớn, khu chính giữa xếp hai hàng ghế bóng lộn bằng gỗ, phía trên là tượng chúa cùng cây thánh giá trắng màu vôi. Còn cửa sổ có nhiều hình ảnh con người nhân vật đẹp đẽ mà thằng như nó không thể biết là ai. Nó chọn cho mình chiếc ghế sau cuối, mọi người đang làm lễ vì đây là dịp cuối tuần. Em ngồi cạnh nó, nhỏ P. Anh ngồi ghế đối diện. Ở đây đang lầm rầm bài kinh thánh, vẻ rất trang trọng. Được một lúc, chị đi lên nói gì đó với người đàn ông giống như một tu sĩ phía trên bục. Ông ta xoa đầu chị rồi gật đầu, chị bước xuống chỗ chúng nó, cười tươi.

– Cha nói, giờ chị em mình hãy cầu nguyện, chúa chắc chắn sẽ ban phước cho..

Em nhẹ nhàng chắp tay nhắm mắt, phía bên kia cô nàng tóc bạch kim cũng vậy. Thêm chị nữa, nó lúng túng, chẳng biết làm gì thì.. Chị ấn hai ngón tay vào trán nó.

– Nhóc hãy chắp tay vào cầu nguyện đi.. Điều này sẽ thành hiện thực đấy.

– Nhưng em không biết nên cầu nguyện gì nữa.

– Nhóc muốn gì, hãy cầu nguyện, hoặc hãy cầu nguyện cho người con gái nhóc nhìn thấy đầu tiên khi nhắm mắt, đó là người nhóc yêu thương nhất.

Nói xong, chị hướng lên phía trên, nhắm mắt lại. Vẻ nghiêm trang, nó cũng vậy.

“Con không phải là một con chiên ngoan đạo, nhưng xin chúa hãy lắng nghe lời thỉnh cầu của con. Xin người luôn che chở cho em người con yêu thương nhất, hãy để những nỗi bất hạnh ở số phận em sang con và những điều may mắn của con dành cho em. Hãy biến con trở thành một chỗ dựa cho em, để em vững bước trên con đường đời đầy trông gai này.. ”

Tiếng chuông ở tháp vòm vang lên, thánh đường dần dần vắng người, nó để ý thấy họ ra đi với tâm trận hân hoan, nhưng điều làm nó hoang mang là nhỏ P. Anh vẫn đang cầu nguyện và nước mắt rơi từng giọt xuống gò má thanh tú. Cho đến khi đôi mắt lạnh băng kia mở ra, thì mọi người đã về hết chỉ còn bốn người chúng nó. Chị hớt hải đến gần.

– Bé P. Anh sao vậy?

– Mày sao thế, tự dưng khóc nhè..

– Sao đâu.. Buồn thì khóc.. giống chị ấy mà..

– Cầu nguyện gì mà buồn ghê vậy?

– Thì cầu nguyện, sẽ không phải gặp chuyện buồn nữa.. À thôi đi ra đi..

Nó im lặng chứng kiến tất cả, nó không an ủi, chỉ lắng nghe.. Nhỏ P. Anh đang cố làm một điều gì đó. Điều này khiến nó day dứt và khó chịu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Thông tin truyện
Tên truyện Mãi mãi yêu em - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/05/2017 14:44 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quê tôi mùa nước lũ
Tháng tư trời nắng chang chang, những thửa ruộng cầy sắp cạn, cá cua nổi lên nhiều, tôi cùng Duyên mỗi trưa đi bắt, nồi canh cua đầy váng hương thơm ngào ngạt, lạ thay khi cái mùi mỡ xào váng cua nấu lên chị Tuyết chạy ra sau nhà ói như say rượu, chị như sút hẳn, chẳng ăn được gì, mấy quả...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em chồng Chị dâu em rể Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Đụ với hàng xóm Làm tình nơi công cộng Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh
Vận may cuộc đời - Tác giả Vô Danh 3001
Môi chạm môi, tôi và chị hôn nhau rất mãnh liệt, đá lưỡi nhau 1 cách nồng nhiệt. Tôi đưa tay ôm lấy cặp vú, nhào nặn 1 cách không thương tiếc. Sau vài phút trao cho nhau nụ hôn nóng bỏng, chúng tôi rời nhau ra. Chị đưa tay chủ động cởi quần áo trên người tôi ra. Tôi cũng không chịu thua, cũng...
Phân loại: Truyện sex dài tập
Ba đứa con trai - Tác giả Why Not Me
Sáng hôm đó, vừa tỉnh giấc thì như thường lệ, thằng Dũng quay sang mà ôm mợ nâng niu. Nhưng khi nó thò tay xuống định sờ lồn của mợ thì mợ ngượng ngùng chặn tay nó lại mà thủ thỉ: Dũng ơi... hôm nay... không được... Ủa, sao vậy mợ? Mợ đỏ mặt, nói nhỏ: Vì... hôm nay là ngày... đèn đỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em chồng Đụ dì Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex mạnh Truyện sex nặng
Thằng Hận
Hai tay chống nhẹ lên lồng ngực chắc nịch của thằng Hận, Ngọc Nhàn như ngồi chồm hổm nhấp đều trên bụng nó. Ngóc đầu lên nhìn xuống, nó thấy con cặc nó dựng đứng như một cây cột trụ cứ nhịp nhàng trồi ra rồi lại bị nuốt vô giữa cặp mông mẹ nó, giữa đám lông đen nhánh lăn quăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex phá trinh
Hồi ký mưa
Ngày hôm sau... Trời mưa lớn hơn, rả rích... sáng dậy nghe tiếng mưa thôi cũng đủ khiến cho bản thân trở nên não lòng... Không ngờ rằng những cơn mưa suốt ngày dính chặt với tâm trạng của nó như vậy... Một ngày mưa chỉ là mưa thôi, nhưng trong đó là những biến cố, là những lần đổ vỡ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex