Vừa rồi hắn cảm nhận được Tiểu Y đang ở trạng thái điên cuồng, hắn và Tiểu Y có quan hệ huyết khế nên có thể cảm nhận được.
Lắc mình một cái Long Nhất vừa hiện thân trong tây môn phủ thấy Man Ngưu và Lệ Thanh như lâm đại địch đứng canh ở trước của phòng Tiểu Y.
, Nhìn thấy Long nhất long nhất liền thở phào một hơi.
Long Nhất cảm giác được tiểu Y đang ở trong phòng, nhưng trong phòng không có chuyện gì khác thường để hắn nghi hoặc,
Nhưng hắn không dám tự nhiên xông vào.
“Đây là! Sao lại thế này? ”
Long nhất vừa tới đi trầm giọng hỏi, tâm tình hiển nhiên là không được tốt lắm.
“Thiếu gia, là như thế này Vừa rồi đột nhiên tiểu Y đến tìm chúng ta, để chúng ta giúp nàng hộ pháp ở ngoài.
Ngoại trừ thiếu gia, không cho phép bất kỳ ai xông vào, bằng không hậu quả không thể tưởng tượng nổi”
Lệ thanh nhàn nhạt đáp, hắn nhớ rõ vẻ mặt nghiêm trọng của tiểu Y lúc ấy.
“Nha đầu kia! Rôt cuộc làm gì? Bất quá không sao chính nàng có ý tứ là ta có thể đi vào”Long Nhất tiêu dao nói.
“Vâng, đúng vậy: Lệ Thanh đáp.
Long Nhất đẩy của mà vào, hắn cảm nhận được trong phòng có một kết giới cường đại, ngăn cách với bên ngoài,
Nhưng hình như kết giới này đối với hắn không có tác dụng, dễ dàng xuyên qua, có thể vì hắn và tiếu Y có quan hệ huyết khế.
Vừa vào trong kết giới Long Nhất sợ ngây người, chỉ thấy trong phòng là một bầu trời đen nhánh, huyền ảo, bầu trời đầy các vi tinh tú lâp lánh như một vũ trụ, không có gì là phòng cưa tiểu Y.
, Mà tiểu Y toàn thân xích loã bay ở trung tâm, toàn thân thoáng ần hiện trong những phù văn cổ tự, tóc dài không gió mà bay tựa như đang thông linh.
Long nhất đứng nhìn tiểu y, trong lúc nhất thời không biết là cái gì đang xảy ra. Nhưng hắn biết là Tiểu Y đang vận dụng năng lực bản thân để tiên đoán, nếu đúng như vậy sẽ làm hao tổn sinh mệnh của Tiểu Y nhanh như chớp sao?
“Thiếu gia, người đến rồi” thanh âm tiểu y đột nhiên trong lòng Long nhất vang lên, phiêu diêu tựa như một tiếng thở dài.
“Tiểu Y, ngươi đang làm gì? Nhanh lên một chút hạ xuống đây! Ngươi chẳng lẽ không biết tinh mạng đang rất nhanh trôi hay sao? “Long Nhất trong đáy lòng vội la lên.
“Thiếu gia, người đừng lo lắng cho ta, đúng là tính mạng đang trôi qua nhưng chỉ là tạm thời,
Khi làm phép kết thúc thì sẽ hội tụ lại trên người thôi. Không sao đâu”. Âm thanh Tiểu Y vang lên.
“Hôm nay đích thưc là ngày chí âm trăm năm khó gặp, giờ tí sáng mại dương khí thiên địa tiêu nhược đến mức tận cùng,
Lúc đó hoàng đế Long Chiến long khí suy yếu có thể phán đoán được vận mệnh Cuồng Long Đế Quốc”
“Như vậy là ngươi không việc gì sao? “Long Nhấn thầm nghĩ.
“Vâng, nhừng lời này dù chết tiểu y cũng không dám dối”Tiểu Y kich động.
“Đứa ngốc… “Long nhất có một chút thương tâm.
“Thiếu gia, thời gian không có nhiều, người nghe ta nói, gày cực âm, âm linh tất xuất, người phái người đi báo cho quang minh giáo hội tại Đằng Long Thành” Tiểu Y vội vàng nói.
Long Nhất gật gật đầu ra ngoài gọi Lệ Thanh đi quang minh giáo hội Đằng Long Thành một chuyến.
Lại kêu người đi tìm Tây Môn Nộ bảo ông cực kỳ phòng bị, kỳ thật hắn cũng không biết ngày cực âm, cương thi âm linh xương khô lại hội tụ chui ra công kích quang minh giáo hội.
Long nhất trở lại phòng Tiểu Y. Thanh âm Tiểu Y truyền đến có chút run rẩy.
“Thiếu Gia. Người đã hoàn toàn tin tưởng Tiểu Y chưa? ”
“Đương nhiên, ngươi là nữ nhân của ta, ta còn không tin tưởng thì tin ai đây? ” Long Nhất khẳng định đáp.
“Vậy người cởi quần áo đến bên Tiểu Y được kô? ” Tiểu Y hân hoan nói.
Long Nhất không chút do dự làm theo, hiện tại hai người có quan hệ huyết khế, Tiểu Y cũng không có khả năng làm tổn thương hắn, đã như vậy vì cái ji còn muốn do dự để tổn thương nàng sao.
Hiện tại hai ngưỡi xich loã tại tinh không, nhưng Tiểu Y nhắm chặt mắt tựa như không có mở. Nàng niệm nhanh những chú văn từ cổ xưa.
Dần dần tinh không tựa như ảo mộng yếu ớt lưu chuyển, tinh quang hối hả bay tới, thanh lãnh địa chiếu xạ trên người Long nhất và Tiểu Y.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Long Nhất như chìm vào tinh hải, trong lòng chỉ có hắn đối diên với vũ trụ thật sợ hãi.
. Hắn nhắm mắt lại, cảm giác được chính linh hồn mình tựa hồ nhẹ nhàng bay lên tại vô tận tinh không phiêu đãng.
Lệ Thanh liều mạng hướng Quang Minh giáo Hội Đằng Long Thành bay đi. Đối với ngày cực âm hắn có hiểu đôi chút,
Mỗi lần ngày cực âm là ngày quang minh giao hội xảy ra một hồi hạo kiếp Bắt đầu từ giờ tý sẽ có vô số vong linh, sinh vận chủ động công kích các nơi của Quang Minh Giáo Hội,
Cho đến khi sang ngày thứ 2, ánh mặt trời đầu tiên xuất hiện thì mới chấm dứt.
Ngày cực âm không xác định bao nhiêu năm mới xuất hiện một lần đã mấy trăm năm trôi qua thời gian có thể làm nhân gian tưởng như nó không tồn tại.
Lệ thanh sở dĩ vội vàng như vậy vì người hắn thương nàng… kia có thể hôm nay lưu lại tại Đằng Long Thành,
Hắn không thể để cho nàng chịu một điểm, một chút thương tổn.
Phanh một tiếng Lệ Thanh dùng sức mở toang cánh của Quang Minh Hội vốn đóng sớm, tức thì có mười mấy tên hộ giáo quang minh và tế tự lao tới vây quanh hắn.
“Các ngươi là giáo chủ sao? Ta thấy các ngưoi không phải”Lệ Thanh ngạo thị nhìn một vòng lạnh lùng nói.
“Ngươi, trước tiên là nói có sự tình gì, ta sẽ hướng tới giáo chủ bẩm báo”
Một gã tế tự thấy Lệ Thanh tóc xanh biếc có chút kinh dị, khách khí đáp.
“Thiếu gia ta hướng tới giáo chủ các ngươi có chuyên trong yếu cần thông báo”
Lệ Thanh nhàn nhạt đáp tự đáy lòng hắn ky vọng có thể được gặp mặt nàng.
“Thiếu gia ngươi là ai? ”
Tên tế tự hỏi, hắn nhìn thanh niên này không đơn giản, mạc thị gia tộc trẻ tuổi đều là cao thủ thiều gia mạc thị tây tốc chính là nhân trong yếu tài ba.
“Tây Môn nhị thiếu gia” Lệ thanh nhàn nhạt đáp.
Này, mười mấy tên võ sĩ tế tự kinh nghi không ngừng.
Tây Môn nhị thiếu gia bọn họ tự nhiên biết là ai, hắn trở về biểu hiên kinh người thực lực bị quang minh giáo hội chú ý đến, hắn tìm đến giáo chủ có sự tình gì?
Chính thì tại đây mộ gã có râu bạc trắng như tuyết cùng một nữ tử mạc bạch y từ trên lầu bay xuống.
Lệ Thanh giương mất nhìn lại, thân hình đột nhiên chấn động, vẻ mặt lãnh khốc tức thì tan biến không thấy tăm hơi, hắn ngơ ngác nhìn nữ tủ ánh mắt hiên lên vẻ si mê, si luyến, còn có chút thống khổ.
Nữ tử nhìn thấy Lệ Thanh có chút kinh ngạc, cước bộ có chút chậm lại rồi lại khôi phục như binh thường.
“Người trẻ tuổi ngươi tìm đến bổn giáo chủ có sự tinh gì? ” Hồ tử lão đầu híp mắt hỏi,
Trên người tràn ngập quang minh thánh khí làm cho người ta thập phần thư thái.
Lệ Thanh lấy lại tinh thần, lại liếc mắt nhìn nữ tử không có phản ứng gì, cắn trặt răng nói”Thiếu gia ta nói giờ tý ngày hôm nay la ngày cực âm, bảo các ngươi chuẩn bị”
“Ngày cực âm “mọi người cơ hồ nhảy dựn lên, thân là quang minh giáo si và tế tự hơn ai hết họ hiểu ngày cực âm là gì.
Hồ tử lão đầu nhìn nhìn sắc trời, giờ này đã cách giờ tí không xa nữa.
“Thiếu gia ngươi là ai? ” Hồ tử lão đầu trầm giọng hỏi.
“Hồi giáo chủ, hắn nói rằng thiếu gia hắn chính la tây môn nhị thiêu gia Tây Môn Vũ”Lệ thanh định trả lời thì tên tế tự kia đã lên tiếng.
Nghe được tên họ như vậy thân thể mềm mại nữ tử bạch y chấn động, nàng vốn ở cạnh hồ tử lão đấu ít ra ngoài lên không biết gì.
Hồ tử lão đầu biến sắc mặt lớn tiếng ra lệnh:
“Thích phóng cấp một quang minh cảnh báo, mở quang minh hộ thánh kết giới”
Cấp một qquang minh cảnh báo, đó là đại biểu cho quanh minh giao hội bị cực độ bao vây nguy cấp, nói rằng cả thương lan đại lục guang minh giáo hội đều lọt vào tính huỷ diệt đả kích.
Quang minh giáo hội đằng long thành mọi người đều khẩn trương, tất cả đều chiến bị. Một đạo bạch quang từ Đằng Long Thành bắn thẳng lên trời, loại ma pháp này có thể chuyền tin khắp thương lan đại lục.
Dạo bạch quang làm cả Đàng Long Thành hỗn loạn, mọi người xô nhau, nhà nhà giới bị của đóng then cài, Mọi người đều biết cấp một quang minh cảnh báo đại biểu cho cái gì.
Quang minh thần hộ giáo kết giới mở ra, một tầng nhũ màu trắng kết giới vây quanh cả quang minh giáo đường.
Quang minh hộ thánh kết giới vừa mỏ ra.
Lệ Thanh không có rời đi, chỉ là không xa không gần đi sau nữ tử.
Bỗng nhiên nữ tử dùng cước bộ xoay ngượi đi tới trước mặt Lệ Thanh.
“Ngươi về đi, không tất yếu phải ở lại”
Thanh âm nữ tử như nước tinh ra không phát ra chút ba động tình cảm nào.
“Ta xẽ không rời đi, bất luận ngươi nói thế nào ta cũng không rời đi, đem nay ta phải lưu lại”
Lệ Thanh tay nắm chặt đao hiện tại dù trước mặt nhưng… thế gian lòng người dù chân trời góc bể vẫn thế.
Nữ tử không nói, thật lâu sau mới hỏi: “Vì sao lại xưng hô Long Vũ là Tây Môn Thiếu gia, chăng lẽ ngươi không định hồi gia tộc? ”
Lệ Thanh có chút kích động ngước đầu lên, Nàng quan tâm hắn sao? Chỉ cần bằng hữu quan tâm, hắn dù chết cũng can tâm tình nguyện.
“Bởi vì ta đánh cuộc thua người, cho lên ta thành người hầu cho thiếu gia. Nhưng thiếu gia cũng không hạn chế ta hành động, nếu đương tộc cần ta sẽ trở về” Lệ Thanh đáp.
Nữ tử có chút thất thần, khoé miệng nở nụ cười, hắn thật sự là một chút một điểm cũng không thay đổi.
Ps: Bản tự tay dịch có nhiều thiếu sót mong các bạn thông cảm nhặt sạn hộ.
Thôi thì thuốc lúc lên cơn được ít nào hay ít đấy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Long Nhất Pháp Sư - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:54 (GMT+7) |