Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 4 » Phần 61

Lâm Vãn Vinh - Quyển 4

Phần 61

– Không có, không phải là ta giết a, là do đại pháo bắn trúng…
Lâm Vãn Vinh vội vàng bào chữa, trong lòng lại thầm kêu to không xong: “Ai dà, vị mỹ nữ cao thủ này hóa ra là sư phụ của Tiên Nhi. Mấy cỗ pháo của lão tử ta bắn sao mà gọn ghẽ quá chừng. Sướng thì cũng sướng thật, nhưng mà thành ra có lỗi với Tiên Nhi quá. Mà nói cho cùng, cũng phải trách cái vị mỹ nữ cao thủ này, công phu luyện kiểu gì mà chưa kịp đánh đấm cái nào, chỉ hai phát pháo đã bị bắn té nhào dễ dàng như thế.”

Hắn ra vẻ nghiêm nghị nói:
– Tiên Nhi, ta và nàng hai người vốn là một. Sư phụ của nàng cũng chính là sư phụ của ta, ta làm sao có thể lấy pháo bắn người? Trong chuyện này chắc chắn có điều ngoắc ngoéo!!!

Tần Tiên Nhi ngẩn ngẩn ngơ ngơ, cũng chẳng biết có nghe rõ lời hắn nói hay không, nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi.

Lâm Vãn Vinh bước tới trước vài bước, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. Tần Tiên Nhi nấc lên một tiếng, ngã vào lòng hắn khóc òa lên:
– Công tử, thiếp phải làm sao bây giờ. Sư phụ không còn, thiếp phải làm sao đây hu…hu…..

Lâm Vãn Vinh đại nghĩa lẫm lẫm lên tiếng:
– Đương nhiên là ta chiếu cố nàng suốt đời suốt kiếp rồi. Tiên Nhi, nàng cũng biết mà, người ta yêu nhất chính là nàng. Đúng rồi, sư phụ của nàng có phải là Thánh Mẫu của Bạch Liên Giáo không?

Tần Tiên Nhi gật gật đầu:
– Đúng thế, thiếp từ nhỏ đã cùng sư phụ nương tựa nhau mà sống. Người từng chăm sóc thiếp chẳng khác cha mẹ ruột, dạy thiếp đọc sách, học chữ, lại còn truyền thụ võ nghệ. Ở trong Bạch Liên Giáo này, nếu không có người chiếu cố thiếp, Tiên Nhi e là đã sớm bị người khác lăng nhục rồi.

Lâm Vãn Vinh nhớ lại cái tên Lục Trung Bình lúc nào cũng ngấp nghé Tiên Nhi, trong lòng cực kỳ sảng khoái: “Mẹ nó, dám có ý đồ với Tiên Nhi của ta, lão tử cho ngươi chết không chỗ chôn thây.”

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu:
– Ừ, Tiên Nhi, nàng yên tâm. Cái tên Lục Trung Bình đó ta đã thu thập xong lâu rồi. Từ nay về sau cũng sẽ chẳng còn ai dám quấy rầy nàng nữa. Chẳng qua cái tên Lục Trung Bình kia lại là nhi tử của sư phụ nàng. Sư phụ nàng thấy hắn yêu thích nàng, chẳng lẽ lại không giúp đỡ cho con trai mình hay sao?

Nói đến đây, hắn không kiềm được, liếc nhìn vị nữ cao thủ đang té nằm trên đất. Chỉ thấy thân hình đầy đặn của nàng ta thấp thoáng dưới lớp váy áo, nhấp nhô quyến rũ. Hai má tuy trắng bệch, nhưng gương mặt trái xoan lại cực kỳ xinh đẹp, da thịt nõn nà, mịn màng trắng hồng, dáng nằm ngang buông thả trên mặt đất như một một đường cong lung linh, phảng phất tựa một diễm phụ đang yên giấc, trong lúc vô ý lộ ra dáng vẻ biếng nhác một cách yêu kiều, vô cùng đáng yêu, cực kỳ dụ nhân.

“Ta choáng, vị thánh mẫu này cũng không biết niên kỷ được bao nhiêu rồi. Sao mà dáng vẻ vẫn như một tiểu cô nương vậy. Ngay cả chết mà cũng đẹp đến thế kia!” Tim Lâm Vãn Vinh đập thình thịch vài cái, vội vàng thu ánh mắt từ trên người nàng ta về.

– Công tử không được nói bậy. Ai nói Lục sư huynh là con trai của sư phụ ta?
Tần Tiên Nhi dẩu môi lên nói.

– Hắn không phải là con trai của sư phụ nàng ư?
Lâm Vãn Vinh lấy làm kỳ quái:
– Lục Khảm Ly là Thánh Vương của Bạch Liên Giáo, Lục Trung Bình là con trai y. Sư phụ của nàng là Thánh Mẫu của Bạch Liên Giáo. Chẳng lẽ không phải là mẹ của Lục Trung Bình? Thánh Vương và Thánh Mẫu phải là một đôi mới phải chứ?

Mặt ngọc của Tần Tiên Nhi thoáng hồng:
– Cái gì mà một đôi, ở đâu ra cái chuyện khó nghe như chàng nói? Sư phụ của thiếp tuy được xưng là Thánh Mẫu Bạch Liên, nhưng chưa từng lấy chồng, tự dưng sao lại có con trai? Người vì sự phát triển Bạch Liên giáo, có ý mượn lực lượng của Lục Khảm Ly, mới giả bộ xưng phu thê với Thánh Vương, tuy nhiên chưa từng ở chung một chỗ. Lục sư huynh là con trai của thê thiếp Thánh Vương. Sư phụ của ta vì muốn củng cố quan hệ với Thánh Vương mới thu Lục sư huynh làm đồ đệ.

Tần Tiên Nhi nói một hơi, Lâm Vãn Vinh mới hiểu rõ hóa ra bên trong còn có nội tình như thế. Nếu nói vậy, sư phụ của Tiên Nhi mới là đầu não của Bạch Liên Giáo: “Thiên linh linh, địa linh linh, may là mấy khẩu pháo đó của lão tử bắn quá chuẩn, mới khiến tên đại đầu đảng của Bạch Liên Giáo xong đời.”

Trong lúc hai người nói chuyện, đại quân hữu lộ của Lâm Vãn Vinh đã chém giết vào tận trong thành, hoàn toàn chiếm lĩnh được Tế Ninh. Tướng sĩ đi qua thấy đại tướng quân ôm một cô gái mỹ lệ đều lấy làm kinh ngạc nhìn ngắm bọn họ. Tần Tiên Nhi xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng, khẽ nói:
– Công tử, mau buông thiếp ra.

– Buông nàng ra để làm gì, Tiên Nhi là bảo bối bối của ta, ta muốn ôm lúc nào thì ôm lúc đó chứ.
Lâm Vãn Vinh mặt dày nói, lại càng siết chặt thân thể nàng ta vào lòng.

– Lâm huynh đệ, ta theo đại quân vào thành trước đây.
Cao Tù từ xa nháy mắt ra hiệu, lớn tiếng nhắn một câu. Cao Tù và Lý Thánh dẫn quân Thần Cơ doanh đang chuẩn bị tiến vào thành. Đây cũng là đội nhân mã cuối cùng của quân hữu lộ, còn ba mặt kia vẫn chém giết kịch liệt. Bất quá, thành Tế Ninh đã bị phá, giải quyết đám dư nghiệt còn lại của Bạch Liên Giáo cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.

Lâm Vãn Vinh cười nói:
– Cao đại ca, các người mau tiến vào đi. Ở đây chỉ cần một mình ta cũng giải quyết được rồi.

Cao Tù và Lý Thánh cười hô hố mấy tiếng rồi dẫn người ngựa vào thành.

Tần Tiên Nhi nhìn đội ngũ quan quân tiến vào thành, thở dài thườn thượt:
– Thiếp đã sống bao năm ở Tế Ninh này. Không ngờ, hôm này thành lại bị phá, ngay cả sư phụ ở bên cạnh cũng …

Nàng nói đến đó, lại bắt đầu khóc rấm rứt. Lâm Vãn Vinh có thể hiểu tâm tình của nàng ta: Nàng từ nhỏ đã là một cô nhi, lớn lên cùng sư phụ. Hôm nay thành bị phá, nhà không còn, sư phụ cũng đã mất. Có thể tưởng tượng ra sự buồn bã thê lương trong lòng nàng.

– Tiên Nhi, nàng cũng phải biết. Mấy ngày hôm nay, ngày nào ta cũng lo lắng cho nàng. Ta không muốn gặp nàng trên chiến trường, vì thế mới dẫn binh đi rề rà. Hôm nay đến Tế Ninh thành lại vây không đánh, chính là lo lắng cho nàng. Hỏa pháo của quan quân rất mãnh liệt, cực kỳ nguy hiểm, sợ là làm bị thương nàng thì ta hối hận cả đời.
Lâm Vãn Vinh ngọt ngào dỗ dành.

– Thiếp biết công tử đối với thiếp rất tốt…
Tần Tiên Nhi ôm hắn khóc rấm rứt:
– Hôm nay cửa Tây bị vây, nhưng không thấy công thành. Sư phụ nói đó là âm mưu của chàng. Nói người lĩnh quân này giảo trá vô sỉ, là cố ý muốn phá rối lòng quân chúng ta. Chỉ có thiếp mới biết, đó là công tử yêu thương Tiên Nhi, không muốn thiếp bị thương.

“Toát mồ hôi a! Sư phụ của Tiên Nhi tệ quá đi. Bà ta sao có thể lại lấy dạ của tiểu nhân mà đo lòng quân tử như vậy. Nếu người nào cũng nhìn ta ra tốt lành giống Tiên Nhi, thế thì hay biết bao nhiêu!”

– Rồi sau thì sao? Sau đó vì sao các người lại xông ra?
Lâm Vãn Vinh hỏi lại.

Tần Tiên Nhi nói:
– Sau khi bị vây cả bốn mặt, sư phụ kiên trì muốn thủ thành. Thánh Vương lại muốn phá vây. Bọn họ bất đồng cực lớn, nhưng binh mã của Bạch Liên Giáo đều trung thành với Thánh Vương, sư phụ muốn khống chế cũng không còn biện pháp…

Nói đến đó, Lâm Vãn Vinh đột nhiên chen vào:
– Đúng rồi, Bạch Liên Giáo các người ở đâu ra bao nhiêu binh mã được huấn luyện chính quy như thế?

Tần Tiên Nhi thở dài đáp:
– Bạch Liên Giáo bọn ta tích trữ mấy chục năm. Từ trước đến nay luôn có người giúp bọn ta luyện binh. Lần này, nếu không phải là quan quân vòng qua Giang Tô, từ phía An Huy và Sơn Đông giáp công. Đột nhiên tập kích bao vây bọn ta, Bạch Liên đâu có dễ dàng bị phá như vậy?

– Có người giúp Bạch Liên Giáo luyện binh ư?
Lâm Vãn Vinh vừa nghe đã hiểu ra ngay: “Ta choáng, khó trách chiến lực của Bạch Liên Giáo không tầm thường. Khiến lão tử suýt chút nữa mất mạng. Còn như người giúp là ai, ngay cả Lâm Vãn Vinh cũng có thể đoán ra mấy phần. Hai lão hồ ly Từ Vị và Lạc Mẫn chắc chắn đã biết rõ không ai bằng.”

– Vậy thì, sau đó Bạch Liên Thánh Vương gì đó đã chọn đường phá vây chạy ra?
Lâm Vãn Vinh hỏi tiếp.

Tần Tiên Nhi gật gật đầu:
– Sư phụ khổ sở khuyến cáo mà không thành. Thánh Vương muốn làm theo ý mình, sư phụ cũng chỉ còn cách đáp ứng. Nhưng chọn đường phá vây lại xảy ra mâu thuẫn. Sư phụ kiến nghị từ ba phía kia, chọn một phương đột phá. Người nói, các phương hướng kia tấn công tuy mạnh, nhưng cũng chỉ ra quan quân các hướng đó không có bảo lưu lực lượng, có thể thử phá vây được. Chỉ là tướng lĩnh cửa Tây, túc trí đa mưu, vây mà không đánh, hiểu rõ tâm lý chiến, lại dùng khỏe đánh mệt. Vì thế phá vây cửa Tây là vô cùng không nên.

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu: “Vị sư phụ của Tiên Nhi thực là cực kỳ hiểu rõ ý đồ của ta, cũng có thể coi là một nữ Gia Cát. Chỉ đáng tiếc, gương mặt như hoa kia lại bị mấy khẩu pháo của lão tử oanh tạc. Bổn tướng quân thủ đoạn cay độc hủy hương diệt hoa e là sắp dương danh thiên hạ rồi.”

– Vậy vị đại vương Bạch Liên lại nghĩ thế nào?
Lâm Vãn Vinh hỏi.

Tần Tiên Nhi nghe thấy hắn đổi Thánh Vương thành đại vương, cực kỳ quái dị, muốn cười nhưng lại thấy không phải lúc, nói:
– Cách nghĩ của Thánh Vương lại hoàn toàn tương phản. Ngài nói chàng vây mà không đánh là khiếp đảm, cũng có khả năng là có sự ngăn cách với các lộ quân khác, cố ý muốn để bọn họ thương vong nhiều hơn. Vì thế mới chọn đột phá từ cửa Tây, ngược lại đánh chàng không kịp trở tay, có thể đoạt được kỳ công.

“Nghĩ hay thật, có sáng ý a!” Lâm Vãn Vinh cười ha hả: “Tên Thánh Vương này chắc chắn là có được mật báo gì đó, biết ta và thống soái Đông Thành của quân trung lộ có hiềm khích, vì thế mới đoán như vậy. Khơi khơi lại tiện cho ta, đã bắn chết được thủ lĩnh của bọn giặc, lại phá được Tế Ninh.”

– Vậy sư phụ của nàng biết cửa Tây là không thể, lại thấy Thánh Vương của các người bị ta bắt, vì sao lại vẫn từ của Tây xông ra như vậy?
Lâm Vãn Vinh trong lòng bắt đầu nghi hoặc, âm thầm cảm thấy chuyện này không đơn giản, dường như đã sơ xuất điều gì.

– Thiếp cũng không biết.
Tần Tiên Nhi buồn bã trả lời:
– Thiếp nói với sư phụ, công tử người tuyệt đối sẽ không làm hại sư phụ của thiếp, mới vừa nói xong đã thấy sư phụ xông ra. Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ còn biết đi theo. Ai ngờ vừa mới ra khỏi cửa đã thấy sư phụ, người…
Tần Tiên Nhi nghẹn ngào không cất nên lời nỗi nữa.

Lâm Vãn Vinh vội vàng ôm vai nàng, an ủi:
– Tiên Nhi, đừng khóc. Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Ta sẽ lập tức kiểm tra triệt để xem rốt cuộc là quân rùa đen nào đã bắn phát pháo đó? Ta rõ ràng là đã ra lệnh bọn họ nhìn thấy nữ nhân thì không được bắn pháo rồi mà.

Tần Tiên Nhi bây giờ đã không còn chỗ ở, thấy hắn yêu thương mình như vậy, cảm kích đến nước mắt lưng tròng, nhào vào lòng hắn nói:
– Công tử đối với Tiên Nhi đại ân, đại đức. Tiên Nhi dẫu có thịt nát xương tan cũng sẽ báo đáp ơn này.

Lâm Vãn Vinh cợt nhả nâng cầm nàng lên, mắt híp lại, đầy vẻ háo sắc:
– Tan xương nát thịt làm gì. Ngày nào cũng cùng ăn, cùng uống, cùng ngủ với ta là được rồi.

Tần Tiên Nhi vừa xấu hổ vừa hân hoan, vốn muốn nhào vào lòng hắn làm nũng một phen. Nhưng lập tức nhớ tới di hài của sư phụ vẫn còn ở bên cạnh, không dám vượt quá thân phận mà đùa với tình lang:
– Công tử, sư phụ người …

Thấy thần sắc thê thảm của Tần Tiên Nhi, Lâm tướng quân vỗ ngực, chánh khí lẫm lẫm nói:
– Tiên Nhi, ngày sau của chúng ta còn dài. Hôm nay, trước tiên tạm thời không nên ôm ấp nữa vậy, chôn cất sư phụ của nàng cho đàng hoàng đã.

Tần Tiên Nhi nước mắt rưng rưng gật đầu. Lâm Vãn Vinh bước lên trên ôm thân thể của vị nữ cao thủ xinh đẹp. Vừa mới chạm đến người nàng ta, liền cảm thấy da thịt mịn màng, nõn nà vẫn còn chút hơi ấm khiến người ta vô cùng thoải mái, chỉ hận không sờ thêm vài lượt nữa.

“Chết rồi mà còn dụ người như thế, thật chẳng còn thiên lý gì nữa!” Hắn cười hắc hắc, vừa chuẩn bị ôm bà ta lên. Đột nhiên nhớ đến tình huống xông ra một cách kỳ quái của vị nữ cao thủ này, trong đầu chợt lóe lên:
– Hỏng bét, mắc lừa rồi …

Hắn phản ứng cực nhanh, lập tức lôi khẩu súng trong ngực áo ra, liền cảm giác thân trước chợt lạnh ngắt. Một ngọn chủy thủ nhọn hoắc đã dí sát vào trước ngực.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 15:01 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 14
Nghĩ đến, đạo hữu sẽ không không cho mấy người chúng ta cái mặt mũi này a? Một vị Thần Chủ khác đỉnh đầu kim đấu huyền phù, phun ra nuốt vào hư không, hẳn là Trì Pháp Thiên Vương môn hạ, thản nhiên nói: Cái bại hoại này, giết sư đệ Liêm Tông của ta, lại giết Chương Dật Tôn Vương ái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Lãnh U U rên một tiếng dịu dàng, đôi mắt long lanh tràn đầy xuân ý, trong veo như nước suối nguồn chảy ra, thân thể xích lõa mềm mại của nàng không ngừng uốn éo cọ sát vào người Long Nhất, như nũng nịu, như oán giận. “Chàng đi đã lâu thế vẫn chưa trở về, làm thiếp lo muốn chết, người ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Ít nhất là hiện tại, nghĩ đến việc mình có thể như diều gặp gió đi đến bước này ở Man Hoang, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy xúc động đồng thời cũng có tự hào đắc ý. Đợi đến lúc quay về Nghịch Hà Tông, ta phải kể lại chuyện ở đây cho Hầu tiểu muội, Quân Uyển, Đại Bàn, Lý thúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 38
Hướng Hầu Minh ngừng một lát, tiếp tục nói: Khu vực săn bắn kia chính là một không gian hình tròn do Hỗn Độn thế giới diễn sinh ra, không gian hình tròn này vây quanh cả Thượng Thanh Đại thiên thế giới, cơ hồ tương liên với tất cả Trung thiên thế giới. Nghe nói rất lâu trước kia từng có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 2
Người ta đã nói tới nước này, mình còn có lời gì để nói? Dương Khánh hơi có vẻ kích động khom người hành lễ lần nữa: Tạ Hành Tẩu thành toàn, đại ân Hành Tẩu hôm nay, ngày khác Dương Khánh sẽ báo! Phùng Chi Hoán phất tay nói: Đi đi, việc này không nên chậm trễ, chậm sẽ có thể sinh biến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex