Tiếng “chụt chụt” ướt át từ miệng Lý Uyển Như, tiếng da thịt “sột soạt” từ hai bàn tay, và tiếng rên rỉ trầm đục của ba gã đàn ông hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng của dục vọng.
Gã nô lệ thứ hai, kẻ có dương vật đang được tay phải của cô chăm sóc, dường như không thể chịu đựng nổi sự tra tấn ngọt ngào này nữa. Hắn muốn nhiều hơn, hắn muốn cái miệng của nữ thần. Hắn gầm lên một tiếng, bước tới, thô bạo gạt tay cô ra.
“Đến lượt tao, con đĩ!”
Hắn nắm lấy tóc Lý Uyển Như, giật mạnh đầu cô ngửa ra sau, khiến cho dương vật ướt đẫm nước bọt của gã thứ nhất ra khỏi miệng cô. Gã thứ nhất rên lên một tiếng hụt hẫng, nhưng không dám làm gì, thấy đồng bạn cứng rắn như vậy, hắn cũng rất sợ chủ nhân sẽ trách phạt cả đám. Gã thứ hai không cho cô cơ hội để thở. Hắn vung tay, dùng chính cây gậy thịt của mình, quất thẳng vào một bên má trắng nõn của cô.
“Bốp!”
Một âm thanh ướt át, dâm mỹ vang lên. Cây dương vật nóng hổi, dính nhớp cứ thế vỗ lên mặt cô.
“Bốp!”
Dịch nhờn từ đầu khấc văng tung tóe, làm ướt cả khuôn mặt yêu kiều của cô. Bất kỳ nữ nhân bình thường nào cũng sẽ cảm thấy đây là một sự sỉ nhục tột cùng.
Nhưng Lý Uyển Như không hề tỏ ra sợ hãi hay nhục nhã. Ngược lại, đôi mắt phượng của cô sáng rực lên một cách bệnh hoạn, một nụ cười thỏa mãn đến méo mó hiện trên đôi môi sưng đỏ của cô.
“A… a… đúng rồi… dùng cặc của ngài… đánh vào mặt con điếm này đi…”
Cô rên rỉ, giọng nói lẳng lơ đến tận xương tủy. Cô thậm chí còn chủ động ưỡn mặt lên, há miệng ra, cố gắng liếm lấy cây gậy thịt mỗi khi nó vung qua.
“Đánh nữa đi… Đánh cho cái mặt dâm của ta sưng lên đi… A… sướng quá!”
Hành động và lời nói của Lý Uyển Như như một liều thuốc kích thích điên cuồng nhất. Gã nô lệ kia gầm lên, không còn đánh nữa, mà đâm thẳng cây dương vật của mình vào cái miệng đang mời gọi đó. Lý Uyển Như sung sướng ngậm lấy, mút mạnh hơn, sâu hơn cả lúc trước, như một phần thưởng cho hành vi vừa rồi.
Tay Lý Uyển Như cũng không để không, liền nắm lấy căn dương vật ướt nhẹp nước bọt của gã trước đó mà sục.
Tên còn lại lặng lẽ đi vòng ra phía sau Lý Uyển Như. Cô vẫn đang mải mê với “công việc” của mình, không hề hay biết. Hắn quỳ xuống, vùi mặt vào khe mông sâu hút của cô, hít một hơi thật sâu mùi hương nữ tính nồng nàn, hòa quyện với mùi mồ hôi và dục vọng.
Rồi, hắn dùng hai bàn tay thô ráp, to lớn của mình, banh rộng hai má mông trắng nõn của cô ra. Khu vườn bí mật, ướt sũng dâm thủy, lần đầu tiên phơi bày trước mắt một kẻ khác sau khi Lý Uyển Như đã kết đạo lữ.
Hắn vươn chiếc lưỡi của mình ra, bắt đầu bữa tiệc.
“A…”
Lý Uyển Như giật nảy mình, toàn thân cứng đờ. Cảm giác bị một chiếc lưỡi của đàn ông tấn công vào nơi nhạy cảm nhất từ phía sau là một sự kích thích quá mức đột ngột và mãnh liệt. Cô theo phản xạ siết chặt miệng lại, mút mạnh vào cây dương vật đang ngậm, khiến gã nô lệ phía trước phải gầm lên vì sung sướng.
Chiếc lưỡi của gã phía sau vô cùng thô ráp và hung hãn. Nó không hề mơn trớn, mà liếm láp một cách cuồng nhiệt. Nó liếm dọc theo khe lồn, rồi xoáy sâu vào âm vật đang sưng đỏ của cô.
“Ư… a… a… đừng… đừng liếm chỗ đó… sướng… sướng chết mất…”
Cô rên rỉ, cơ thể quằn quại. Hai tay đang sục cặc cho gã kia cũng mất đi sự kiểm soát, lúc thì bóp mạnh, lúc thì vuốt nhanh, khiến cả hai cũng phải thở dốc.
Gã phía sau, không chỉ liếm, mà còn dùng cả hai ngón tay, thọc sâu vào cái lồn đang ướt đẫm của cô, móc ngoáy một cách điêu luyện. Tiếp đó, vẻ mặt hắn kỳ quái, lôi ra từ âm hộ của cô viên Tịnh Tâm Ngọc to bằng hai ngón tay. Viên ngọc vừa lôi ra khỏi âm đạo, kéo theo dâm thủy phụt ra như thác đổ, một cảm giác thư sướng vô cùng lan tràn trong người của Lý Uyển Như, như thể là giọt nước làm tràn ly.
“RA… TA SẮP RA… AAAAA!”
Lý Uyển Như rú lên một tiếng cuối cùng, cơ thể co giật dữ dội như bị điện giật. Cô không thể kìm nén được nữa. Một dòng dâm thủy nóng hổi, trong suốt, từ trong âm hộ cô phun ra như một vòi rồng, bắn thẳng vào mặt, vào miệng của gã nô lệ đang quỳ liếm lồn cho cô.
Gã kia không hề né tránh, ngược lại còn há miệng ra, hứng trọn lấy dòng nước tình yêu của nữ thần, nuốt ừng ực một cách tham lam.
Cơn cao trào qua đi, Lý Uyển Như mềm nhũn, gục xuống sàn, miệng vẫn còn ngậm hờ cây dương vật đã mềm đi một nửa của gã phía trước. Cô thở hổn hển, toàn thân run rẩy, chìm trong dư âm của cơn cực khoái.
Ba tên nô lệ thấy chủ nhân mình xụi lơ, thở hổn hển từng ngụm thì cực kỳ phân trần, không rõ sẽ tiếp tục cuộc hoan lạc hay dừng lại. Dù cho vị mỹ phụ trước mắt có dâm đãng như nào nhưng nếu cô không ra lệnh thì bọn hắn cũng chẳng dám làm càn, dám lăng nhục chủ nhân chính là khép tội chết với bọn chúng, huống chi bọn chúng chỉ là người thường, hành động sai lệch thì người như Lý Uyển Như dễ dàng bóp chết cả ba bọn hắn.
Không để ba gã chờ lâu, Lý Uyển Như nhả dương vật tên trước mặt ra, cong lững, ưỡn mông lên trong khi âm hộ vẫn đang nằm trong miệng của tên đằng sau. Cô nói với giọng run run, cực kỳ đĩ thõa:
“Ta ra lệnh… địt ta… cả ba người các ngươi, nhưng tinh dịch phải bắn vào miệng…”
Mặc dù đã học được Băng Phong Tỏa Cung Quyết nhưng Lý Uyển Như cũng không dám tùy ý để chúng bắn hoàn toàn vào trong được, cẩn thận vẫn là tốt nhất.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensex.vip/hoan-du-thanh-nu/
Bên ngoài cánh cửa đá nặng nề, Tiểu Nhu đứng canh gác, lưng tựa vào vách tường lạnh lẽo. Gió từ hành lang ngầm thổi qua, mang theo hơi ẩm mốc khiến nàng khẽ rùng mình. Nàng cố gắng tập trung, giữ cho tâm trí không suy nghĩ lung tung. Mệnh lệnh của Tông chủ vẫn còn văng vẳng bên tai: “Báo cáo lại cho ta mọi hành động của nàng ta.”
Đây chính là một “hành động”. Một hành động cực kỳ bất thường.
Lúc đầu, mọi thứ hoàn toàn im lặng. Nhưng rồi, từ sau cánh cửa đá dày, những âm thanh kỳ lạ bắt đầu vọng ra. Rất khẽ, nhưng trong không gian tĩnh mịch này, nó lại rõ mồn một.
Tiếng thở dốc, tiếng da thịt va chạm ẩm ướt và cả tiếng rên rỉ.
Tiểu Nhu giật mình, toàn thân căng cứng. Đó là giọng của Lý chấp sự. Nhưng không phải giọng nói lạnh lùng, uy quyền thường ngày. Giọng nói này… mềm mại, đứt quãng, và ngập tràn một thứ cảm xúc mà nàng không dám gọi tên. Nó vừa như đau đớn, lại vừa như đang tận hưởng.
Tò mò và trách nhiệm giằng xé trong lòng Tiểu Nhu. Nàng biết mình không nên nghe lén, đó là hành vi thất lễ. Nhưng mệnh lệnh của Tông chủ lại là tối cao. Nàng phải biết chuyện gì đang xảy ra bên trong.
Nàng rón rén bước tới, áp tai vào cánh cửa đá lạnh lẽo. Âm thanh trở nên rõ ràng hơn.
“A… ưm… mạnh… mạnh nữa…”
“Đúng rồi… liếm… liếm sạch nó đi…”
“Hai… hai cái cùng lúc… Aaa… sâu quá…”
Tiếng rên rỉ dâm đãng, những lời nói tục tĩu không thể nào tin được lại phát ra từ miệng vị nữ chấp sự thanh cao kia. Xen lẫn vào đó là tiếng gầm gừ đầy thú tính của đàn ông và tiếng “nhóp nhép” ướt át đến rợn người.
Tiểu Nhu mặt đỏ bừng, tim đập như trống trận. “Thử nghiệm trận pháp” ư? Đây rõ ràng là một cuộc truy hoan tập thể!
Nàng không thể chịu đựng được nữa, nàng phải nhìn, phải tận mắt chứng kiến vì đó là trách nhiệm của một người giám sát. Cánh cửa đá được thiết kế để cách âm, nhưng lại có một khe hở nhỏ gần bản lề, có lẽ là do thời gian bào mòn. Tiểu Nhu cẩn thận quỳ xuống, ghé mắt vào khe hở đó.
Và rồi, một cảnh tượng địa cực kỳ dâm mỹ đập vào mắt nàng.
Dưới ánh đèn leo lét, Lý Uyển Như hoàn toàn lõa thể, đang bị kẹp giữa ba gã nam nô lệ cơ bắp cuồn cuộn.
Cô đang quỳ trên sàn đá, hai tay chống xuống đất, cặp mông tròn lẳn, trắng nõn chổng cao lên trời. Một gã nô lệ đang quỳ phía sau, dương vật thô to, gân guốc của hắn liên tục ra vào trong âm hộ ướt sũng của cô. Mỗi cú thúc của hắn đều mạnh bạo, dứt khoát, khiến cặp mông cô rung lên bần bật, dâm thủy bắn ra tung tóe.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Một gã khác đang nằm ngửa dưới sàn, ngay dưới mặt cô. Lý Uyển Như cúi đầu, mái tóc đen dài xõa tung, che đi một phần khuôn mặt, nhưng không thể che được cái miệng nhỏ xinh đang điên cuồng bú mút dương vật của hắn.
Và gã thứ ba, hắn đứng bên cạnh, một tay bóp nặn bầu ngực căng tròn, đầy sữa của cô, tay còn lại cầm lấy dương vật của chính mình, chà xát vào khuôn mặt đê mê, ửng hồng của cô, để lại những vệt tinh dịch trắng đục.
“A… a… sướng… sướng quá…” Lý Uyển Như rên rỉ, giọng lạc đi trong khoái lạc.
“Ba… ba cái cặc cùng lúc… lồn… miệng… vú ta… đều được phục vụ… Aaa… ta là con điếm… là con điếm của các ngươi…”
Cô không còn là Lý chấp sự đạo mạo mà như là một con dâm phụ, một nữ hoàng của dục vọng, đang tận hưởng sự giày vò và chiếm đoạt một cách điên cuồng. Vẻ mặt cô không có chút đau đớn hay nhục nhã, chỉ có sự thỏa mãn tột đỉnh.
Tiểu Nhu sững sờ. Toàn thân nàng run lên, không phải vì lạnh, mà là vì sốc và một cảm giác kích thích bệnh hoạn không thể giải thích. Nàng vội vàng đưa tay lên che miệng để không bật ra tiếng kêu. Nàng thấy hạ thân mình nóng lên, một dòng nước ấm áp quen thuộc bắt đầu rỉ ra.
Nàng muốn quay đi, muốn chạy trốn khỏi cảnh tượng kinh tởm này. Nhưng nàng không thể. Ánh mắt nàng như bị dán chặt vào đó. Nàng thấy Lý Uyển Như ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng ngập nước vì khoái lạc, liếm đi vệt tinh dịch trên môi, rồi nhìn về phía cửa, như thể… như thể cô biết có người đang nhìn trộm.
Một nụ cười dâm đãng, đầy thách thức nở trên môi Lý Uyển Như. Tiểu Nhu giật bắn mình, vội vàng lùi lại, tim đập loạn xạ. Nàng đã bị phát hiện.
Chợt, nàng thấy khóe môi vị Lý chấp sự nhếch lên, lẩm bẩm nhỏ mà không ai nghe thấy. Dẫu vậy, thông qua khẩu âm, nàng lờ mờ đoán được hai chữ:
“Mê Hoặc.”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 130 |
Ngày cập nhật | 10/08/2025 22:47 (GMT+7) |