Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv2.cc (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 123

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 130

Phần 123: Kết đạo lữ

Lý Uyển Như tỉnh giấc trước. Cả cơ thể cô như bị từng bánh xe nghiền qua, mỏi nhừ và ê ẩm, nhưng sâu trong đó lại là một sự thỏa mãn âm ỉ. Cô khẽ cựa mình trong vòng tay rắn chắc của Kiều Phong. Hắn vẫn ngủ say, hơi thở đều đặn phả vào gáy cô, lồng ngực vạm vỡ phập phồng theo từng nhịp.

Cô không vội vàng rời đi. Thay vào đó, cô khẽ xoay người lại, đối mặt với hắn. Ngón tay thon dài, trắng muốt của cô nhẹ nhàng lướt trên khuôn mặt lãng tử, từ vầng trán cao, xuống sống mũi thẳng, rồi dừng lại trên đôi môi mỏng đang khép hờ. Một nụ cười kín đáo, lạnh lẽo và đầy tính toán thoáng hiện trên môi cô rồi biến mất.

“Quân cờ này… quả thực rất dễ sử dụng.”

Cô giả vờ cựa mình mạnh hơn một chút. Kiều Phong khẽ nhíu mày rồi từ từ mở mắt. Ánh mắt hắn vẫn còn chút mơ màng của giấc ngủ, nhưng khi nhìn thấy gương mặt yêu kiều, lấm tấm mồ hôi và mái tóc đen dài xõa tung trên gối của Lý Uyển Như, nó lập tức trở nên dịu dàng và đầy ấm áp.

“Nàng tỉnh rồi à?” Hắn hỏi, giọng khàn khàn của buổi sớm mai.

Lý Uyển Như “giật mình”, vội vàng ngồi dậy, kéo tấm chăn lụa mỏng che đi thân thể trần trụi. Đôi mắt cô ngấn nước, khuôn mặt ửng hồng vì xấu hổ, cô cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng vào hắn.

“Kiều… Kiều chấp sự…” Giọng cô run rẩy, đứt quãng. “Đêm qua… là Uyển Như không đúng… đã làm phiền ngài rồi…”

Cô diễn một cách hoàn hảo vai của một nữ nhân yếu đuối, sau một đêm buông thả giờ đây lại chìm trong hối hận và tự trách.

Kiều Phong nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, trong lòng dâng lên một cảm giác thương cảm và xót xa vô hạn. Hắn ngồi dậy, vươn tay kéo cô vào lòng, một cái ôm đầy che chở.

“Không phải lỗi của nàng, Uyển Như,” hắn nói, giọng trầm ấm, tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô. “Là do tà ấn trong người nàng. Ta hiểu. Ta ở đây là để giúp nàng, không phải để phán xét.”

Lý Uyển Như gục đầu vào ngực hắn, bờ vai run lên như đang khóc nức nở.

“Nhưng… nhưng chúng ta đã làm chuyện không nên làm… Danh dự của ngài… rồi sẽ bị ta làm vấy bẩn…”

Câu nói đó như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim của Kiều Phong. Hắn siết chặt cô hơn, như thể sợ rằng nếu buông ra, cô sẽ tan biến mất. Sự áy náy, trách nhiệm và một thứ tình cảm chiếm hữu mãnh liệt bùng lên trong lòng hắn. Hắn không thể để người phụ nữ này tiếp tục chịu đựng một mình. Hắn phải bảo vệ cô, phải cho cô một danh phận.

Hắn nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, buộc cô phải nhìn thẳng vào mắt mình. Ánh mắt hắn lúc này không còn vẻ phong lưu, lãng tử, mà tràn đầy sự nghiêm túc và quyết tâm chưa từng có.

“Uyển Như,” Kiều Phong nói, giọng chắc nịch, từng chữ như một lời thề.

“Nghe ta nói đây. Ta không quan tâm đến quá khứ của nàng. Ta cũng không sợ những lời đồn đại bên ngoài. Trong mắt ta, nàng không phải là nô lệ, cũng không phải là kẻ bị nguyền rủa.”

Hắn hít một hơi thật sâu, rồi nói ra lời mà hắn đã suy nghĩ suốt cả đêm.

“Hãy để ta chăm sóc cho nàng. Hãy trở thành đạo lữ của ta, Lý Uyển Như. Ta sẽ dùng cả đời này để bảo vệ nàng, để tìm cách hóa giải tà ấn cho nàng. Sẽ không một ai dám làm tổn thương nàng nữa, ta thề.”

Lý Uyển Như sững người. Đôi mắt cô mở to, ngập tràn sự kinh ngạc và “cảm động”. Nước mắt thực sự trào ra, nhưng không phải vì hạnh phúc, mà là vì sự đắc thắng. Mọi thứ diễn ra còn thuận lợi hơn cả những gì cô đã tính toán.

Cô không trả lời ngay. Cô để cho sự im lặng kéo dài, để cho lời tỏ tình của hắn ngấm sâu vào không khí. Rồi cô mới nức nở, gật đầu một cách yếu ớt.

“… Liệu… liệu ta có xứng đáng không?”

“Nàng xứng đáng hơn bất kỳ ai,” Kiều Phong khẳng định, rồi cúi xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn sâu, nồng nàn, đánh dấu cho một sự khởi đầu mới, một sự ràng buộc không thể nào tháo gỡ.

Sau nụ hôn dài, Lý Uyển Như khẽ đẩy hắn ra, khuôn mặt vẫn còn vương lệ nhưng đã có chút bình tĩnh hơn.

“Ta… ta cần đi tắm rửa,” cô nói, giọng vẫn còn hơi ngượng ngùng. “Người ta… bẩn quá rồi.”

Kiều Phong mỉm cười, một nụ cười của kẻ chiến thắng, của một vị anh hùng vừa cứu được mỹ nhân. Hắn chỉ vào cánh cửa gỗ ở góc phòng.

“Phía sau là phòng tắm riêng, ta đã cho người chuẩn bị sẵn nước nóng từ sớm.”

Lý Uyển Như gật đầu, quấn chặt tấm chăn lụa quanh người, che phủ đi cơ thể lấm tấm mồ hôi và tinh dịch rồi bước vào phòng tắm.

Tiếng nước chảy róc rách vang lên. Kiều Phong ngồi trên giường, trong đầu vẫn còn lâng lâng cảm giác hạnh phúc. Hắn đã có được nàng. Hắn sẽ bảo vệ nàng.

Nhưng dục vọng của một gã đàn ông vừa mới được nếm trải mỹ vị tuyệt hảo thì không dễ gì dập tắt. Nghe tiếng nước, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh cơ thể trần trụi, quyến rũ của cô đêm qua.

Hắn không thể kiềm chế được nữa.

Kiều Phong bước vào phòng tắm. Dưới làn hơi nước mờ ảo, thân hình hoàn mỹ của Lý Uyển Như hiện ra, làn da trắng hồng lấp lánh những giọt nước. Hắn lao vào như một con mãnh thú, một cuộc truy hoan nữa lại diễn ra ngay trong bồn tắm, nước bắn tung tóe, tiếng rên rỉ hòa lẫn với tiếng nước chảy, tạo nên một bản giao hưởng dâm dục.

Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensex.vip/hoan-du-thanh-nu/

Khi Lý Uyển Như bước ra khỏi thư phòng của Kiều Phong, trời đã gần trưa. Nắng ấm len qua những ô cửa sổ, rải những vệt sáng vàng óng lên hành lang đá lạnh lẽo, nhưng không thể xua đi cái dư vị còn đọng lại trong cơ thể cô. Lớp áo chấp sự phẳng phiu, nghiêm nghị đã được khoác lại ngay ngắn, nhưng bên dưới đó, từng thớ thịt vẫn còn âm ỉ cảm giác của một buổi sáng bị giày vò đến thỏa mãn.

Dâm thủy và tinh dịch của Kiều Phong đã được cô lau sạch, nhưng mùi hương của chúng dường như vẫn còn quẩn quanh nơi đầu mũi, một lời nhắc nhở về sự phục tùng giả tạo và quyền lực thật sự mà cô vừa thi triển.

Cô đi thẳng đến khu ngoại thành, trong lòng là một sự mong chờ kín đáo. Kiều Phong đúng là một món “thuốc giải” thượng hạng, một Địa cấp cường giả vừa biết nghe lời, vừa có thể dùng làm lá chắn.

Nhưng nói về khoái lạc thuần túy, về cái cảm giác cấm kỵ và nhục nhã đến phát điên, thì không gì có thể so sánh được với việc bị một tên đệ tử cấp thấp, một kẻ ngu ngốc mà cô hoàn toàn có thể bóp chết, đè ra mà địt. Cái cảm giác bị một công cụ của mình phản chủ, dùng chính dương vật của hắn để “trừng phạt” cô… nó kích thích đến tận cùng.

“Hôm nay,” cô thầm nghĩ, một nụ cười mỉa mai thoáng qua rồi biến mất, “phải bắt tên khốn Mã Tuấn đó liếm sạch tinh dịch cho ta sau khi hắn bắn. Phải dạy cho hắn biết, dù có được chơi cái âm hộ này, thì hắn vĩnh viễn cũng chỉ là một con chó.”

Lý Uyển Như vẫn không nguôi cơn giận khi tên chết tiệt kia cấm hết nội y của cô, chỉ để cô khoác chiếc áo bào mỏng manh đi về. Hôm nay nhất định cô phải trừng phạt hắn.

Với tâm trạng đó, cô bước vào phân đường. Nhưng ngay lập tức, cô khựng lại.

Không khí trong phòng học có chút khác lạ. Lớp học thường ngày vốn ồn ào với hơn ba mươi người, hôm nay lại vắng đi gần một phần ba. Những chiếc ghế trống trơn ở góc lớp, nơi Mã Tuấn và vài gã bằng hữu của hắn thường ngồi, tạo ra một khoảng lặng đến khó chịu.

Cô nhíu mày, cái cảm giác mong chờ bị hụt hẫng đột ngột khiến trong lòng dâng lên một tia bực bội. Cô quét mắt một vòng, rồi cất giọng, vẫn giữ vẻ bình thản của một chấp sự.

“Mã Tuấn và những người khác đâu cả rồi? Hôm nay là buổi thực hành quan trọng, sao lại dám vắng mặt?”

Một nữ đệ tử có vẻ lanh lợi vội đứng lên, khuôn mặt vừa ngưỡng mộ vừa có chút ghen tị.

“Bẩm Lý chấp sự! Bọn họ… bọn họ được nhận nhiệm vụ đặc biệt rồi ạ! Nghe nói là một nhiệm vụ hộ tống thương đội đến Thiết Sa Thành, phải mất ít nhất một tuần mới về. Phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh!”

Lý Uyển Như sững người. Toàn bộ sự mong chờ, khao khát và cả kế hoạch “dạy dỗ” nho nhỏ của cô bỗng chốc tan thành mây khói. Một cảm giác trống rỗng, khó chịu, như thể một món đồ chơi yêu thích bỗng dưng bị ai đó lấy mất, trào lên trong lòng.

“Khốn kiếp! Đi mà không xin phép ta?”

Suy nghĩ đầu tiên của cô là sự tức giận của một kẻ bị tước đi quyền sở hữu. Âm hộ dâm đãng của cô đã chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận dương vật thô kệch của hắn, vậy mà hắn lại dám biến mất?

Nhưng cơn giận đó chỉ kéo dài trong một giây. Lý trí lạnh lùng của một kẻ đã sống hai kiếp lập tức quay trở lại, phân tích tình hình. Cô tự nhận ra suy nghĩ của mình có phần vô lý.

“Thôi được rồi,” cô tự nhủ, ép cơn bực bội xuống.

“Hắn là một đệ tử ngoại thành, là một dong binh. Việc nhận nhiệm vụ để kiếm điểm tích lũy, để sinh tồn là chuyện đương nhiên. Ta không thể trông mong hắn lúc nào cũng ở đây để làm công cụ giải tỏa cho mình được. Việc quan hệ với ta không giúp hắn ăn no mặc ấm, cũng không giúp hắn mạnh lên.”

Sự thật phũ phàng nhưng hợp lý. Cô không phải là trung tâm vũ trụ của hắn. Hắn còn có cuộc sống của riêng mình.

Sự hụt hẫng ban đầu nhanh chóng bị thay thế bởi một sự tính toán lạnh lùng.

“Mất đi một công cụ giải trí tầm thường, nhưng cũng không sao. Ta còn lo thiếu dương vật để dùng ư?”

Cô nghĩ đến Kiều Phong.

“Đúng vậy. Một dương vật của Địa cấp, vừa đẹp trai, vừa có quyền thế, lại còn tự nguyện làm khiên chắn cho ta. So với tên Mã Tuấn thô lỗ chỉ biết dùng sức, rõ ràng là một công cụ cao cấp hơn vạn lần. Mất đi một cái máy làm tình rẻ tiền, nhưng lại giữ được một bảo kiếm vừa sắc bén vừa trung thành bên cạnh. Đây là một món hời.”

Tâm trạng của Lý Uyển Như lập tức tốt trở lại. Sự thất vọng nhỏ nhoi nhanh chóng bị lý trí và sự tính toán đè bẹp. Cô nhìn đám đệ tử đang ngơ ngác trước mặt, nở một nụ cười dịu dàng, đầy khích lệ.

“Vậy sao? Tốt lắm. Có chí tiến thủ như vậy là điều đáng mừng. Các ngươi cũng phải cố gắng như họ, biết chưa?”

“Vâng, thưa Lý chấp sự!” Cả lớp đồng thanh đáp, ánh mắt đầy sùng bái.

“Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ học về cách kết hợp Trận Huyễn Ảnh và Trận Sát Thương để tạo ra một cái bẫy hoàn hảo…”

Cô bắt đầu bài giảng, giọng nói trong trẻo, rành mạch. Không một ai có thể nhận ra, chỉ vài phút trước, vị nữ giảng viên đáng kính này còn đang tiếc nuối vì mất đi một cây dương vật để giải tỏa cơn nứng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 130
Ngày cập nhật 10/08/2025 22:47 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - thiendia - sexviet - https://oklaxx.com/ - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex