Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv2.cc (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 122

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 130

Phần 122: Liên kết

Lòng thương cảm và sự phẫn nộ trong Kiều Phong dâng lên tột đỉnh. Hắn không còn nghĩ đến dục vọng của bản thân nữa. Hắn bước tới, nhẹ nhàng kéo tấm chăn, rồi ôm lấy thân thể đang run rẩy của cô vào lòng.

“Ta xin lỗi, Uyển Như,” hắn nói, giọng trầm xuống, đầy áy náy và chân thành. “Ta không biết nàng đã phải chịu đựng những chuyện này. Là ta đã quá tàn nhẫn.”

Hắn ôm cô thật chặt, như muốn dùng hơi ấm của mình để sưởi ấm cho linh hồn đang giá lạnh của cô.

“Yên tâm,” hắn nói, giọng đầy quyết tâm. “Có ta ở đây. Ta sẽ không để ai làm hại nàng nữa. Ta sẽ tìm cách giúp nàng.”

Lý Uyển Như ngẩng lên, đôi mắt đẫm lệ nhìn hắn, như một kẻ sắp chết đuối vớ được chiếc phao cứu sinh.

“… Thật sao?”

“Thật.” Hắn gật đầu chắc nịch. “Ta là chấp sự của Trận Pháp Đường, kiến thức không hề nông cạn. Ta biết một loại bí pháp phòng ngự nội thể của gia tộc, gọi là ‘Băng Phong Tỏa Cung Quyết’.”

Hắn bắt đầu giải thích một cách tỉ mỉ.

“Nó có thể dùng nguyên khí Thủy hệ của ta để tạo ra một lớp phong ấn băng giá, bao bọc và cách ly hoàn toàn tử cung của nàng. Khi giao hợp, ta sẽ truyền nguyên khí cho nàng. Nàng chỉ cần vận công theo khẩu quyết ta chỉ, lớp màng băng sẽ hình thành. Tinh dịch sẽ không thể nào lọt vào được, nó sẽ chỉ nằm trong âm đạo. Tà chủng sẽ không thể hấp thụ được gì cả.”

Hắn nhìn sâu vào mắt cô, ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng và che chở.

“Như vậy, nàng vừa có thể giải tỏa được cơn rạo rực do tà ấn gây ra, vừa có thể bảo vệ được linh hồn của mình. Ta sẽ giúp nàng ‘chữa trị’.”

Lý Uyển Như nhìn hắn, nước mắt vẫn lăn dài, nhưng trong đáy mắt đã ánh lên một tia hy vọng. Cô không nói gì, chỉ gật đầu một cách yếu ớt, rồi gục đầu vào ngực hắn, như đã hoàn toàn tin tưởng và phó mặc số phận của mình cho người đàn ông này.

Kiều Phong ôm cô, cảm thấy một trách nhiệm nặng nề nhưng cũng đầy ngọt ngào. Hắn đã tìm thấy một mục tiêu mới, không phải là chinh phục, mà là bảo vệ.

Trong vòng tay hắn, Lý Uyển Như khẽ nhắm mắt. Một nụ cười kín đáo, lạnh lẽo và đầy đắc thắng thoáng hiện lên rồi biến mất.

Con cá… đã hoàn toàn cắn câu.

Không còn là một cuộc giao hoan đơn thuần nhằm chiếm đoạt. Nó đã được nâng lên một tầm cao mới, biến thành một buổi chữa trị, một sự cứu rỗi thiêng liêng. Và hắn, Kiều Phong, từ một kẻ săn mồi tự phụ, giờ đây đã tự nguyện khoác lên mình tấm áo của một vị anh hùng, một người bảo vệ, và cũng là thuốc giải duy nhất cho con mồi của mình.

Hắn kéo cô lại gần, không phải bằng sự thô bạo, mà bằng một cái ôm che chở. Đôi môi hắn tìm đến vầng trán lấm tấm mồ hôi của cô, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ nhàng, đầy trân trọng. Hơi thở hắn ấm áp, mang theo sự áy náy và quyết tâm.

“Bây giờ… chúng ta bắt đầu chữa trị nhé?” Hắn thì thầm, giọng nói trầm ấm như một lời cam kết.

Lý Uyển Như khẽ ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ nhìn hắn, trong đó ánh lên sự tin tưởng và phó thác tuyệt đối. Nàng khẽ gật đầu, một vẻ ngoan ngoãn, yếu đuối đến nao lòng, khiến trái tim Kiều Phong tan chảy.

Hắn nhẹ nhàng để cô nằm xuống. Bàn tay to lớn, rắn chắc của hắn giờ đây không còn là công cụ để giày vò, mà là nguồn năng lượng để bảo vệ. Hắn đặt tay lên vùng bụng dưới phẳng lì của cô, nơi được cho là đang ẩn chứa Tà Chủng. Một luồng nguyên khí Thủy hệ mát lạnh, tinh thuần từ lòng bàn tay hắn từ từ truyền vào cơ thể cô.

Lý Uyển Như khẽ rùng mình. Luồng khí lạnh lẽo nhưng dễ chịu lan tỏa khắp hạ thân, khiến cô cảm thấy một sự an toàn giả tạo. Cô nhắm mắt lại, giả vờ tập trung vận công theo khẩu quyết “Băng Phong Tỏa Cung Quyết” mà hắn vừa chỉ dạy. Từng thớ thịt bên trong âm đạo cô bắt đầu co rút lại một cách tinh vi, và cô thì thầm, giọng run run:

“Được rồi… phong ấn… đã hình thành…”

Kiều Phong thở phào nhẹ nhõm. Hắn cúi xuống, hôn lên đôi môi mọng đỏ của cô, một nụ hôn không còn là sự chiếm đoạt, mà là sự hòa quyện. Hắn chậm rãi quỳ giữa hai chân nàng, nâng cặp đùi thon dài của cô lên một cách trân trọng.

Dương vật của hắn, vẫn còn căng cứng vì dư âm của dục vọng, nhưng giờ đây nó không còn là vũ khí để xâm chiếm, mà là một công cụ để giúp đỡ bạn tình mình thỏa mãn. Hắn đưa nó đến cửa huyệt ướt át, rồi từ từ tiến vào.

Cảm giác lần này hoàn toàn khác. Không có sự thô bạo, không có sự vội vã. Hắn vào trong cô một cách chậm rãi, cẩn trọng, như sợ sẽ làm tổn thương lớp “phong ấn băng giá” mỏng manh. Mỗi một tấc da thịt tiến vào đều mang theo sự dịu dàng và trân quý.

Lý Uyển Như đáp lại hắn. Cơ thể cô không còn cứng đờ vì sợ hãi, mà mềm mại, uyển chuyển như dòng nước, như một đóa sen đang từ từ hé nở để đón nhận cơn mưa rào cứu rỗi. Âm đạo cô, dù được bao bọc bởi lớp “phong ấn” vô hình, vẫn co bóp một cách điêu luyện. Từng thớ thịt mềm mại, nóng hổi bên trong siết chặt lấy dương vật hắn, không phải là sự mời gọi trần trụi của một con điếm, mà là một sự níu kéo đầy biết ơn, như một người sắp chết đuối bám lấy chiếc phao duy nhất.

Cô bắt đầu rên rỉ. Ban đầu, tiếng rên của cô chỉ là những âm thanh khe khẽ, ngắt quãng, bị kìm nén sau bờ môi cắn chặt. Nó vừa như đang cố chịu đựng khoái lạc, vừa như đang cảm tạ sự cứu rỗi của hắn.

“Ưm… Kiều… Kiều chấp sự… cảm ơn ngài… Cảm ơn…” Giọng cô run rẩy, đầy chân thành.

Mỗi cú thúc của hắn, giờ đây không chỉ mang lại khoái lạc, mà còn mang theo một ý nghĩa thiêng liêng của sự “bảo vệ”. Hắn cảm thấy mình như một vị thần, đang dùng chính nguyên dương của mình để thanh tẩy tà khí, để cứu rỗi linh hồn cho người phụ nữ tuyệt mỹ dưới thân. Cảm giác của một vị anh hùng, một đấng cứu thế, khiến hắn sung sướng và tự mãn hơn bất kỳ cơn cao trào nào.

Hắn thúc nhanh hơn một chút, mỗi nhịp đều đều và mạnh mẽ, như muốn truyền thêm nhiều “sức mạnh chữa trị” vào cơ thể cô. Lý Uyển Như ưỡn người lên, hai chân thon dài quấn chặt lấy hông hắn, kéo hắn vào sâu hơn, như muốn tiếp nhận nhiều hơn nữa sự ban ơn này.

“A… a… dòng nguyên khí của ngài… thật ấm áp… nó… nó đang áp chế tà chủng…” Cô thì thầm, một lời nói dối hoàn hảo, được tô điểm bằng hơi thở gấp gáp và ánh mắt ngập nước. “Nó… nó đang khiến ta… dễ chịu…”

Lời nói đó như một liều thuốc kích thích, khiến Kiều Phong càng thêm tin tưởng vào vai trò “cứu thế” của mình. Hắn bắt đầu thúc mạnh hơn, điên cuồng hơn, muốn dùng sự mạnh mẽ của mình để hoàn toàn “trấn áp” con quỷ trong người cô.

Căn phòng ngập trong tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” nhịp nhàng và tiếng rên rỉ đầy cảm xúc. Đây không còn là một cuộc làm tình, mà là một nghi lễ, một sự dung hợp của thể xác và “niềm tin”.

Nhưng rồi, khi khoái lạc dâng lên đến đỉnh điểm, khi lý trí của Kiều Phong đã bắt đầu mờ đi, bản chất thật sự của Lý Uyển Như, bản chất của một con điếm khát tình, bắt đầu trỗi dậy.

Tiếng rên “biết ơn” của cô dần biến đổi. Nó không còn là những âm thanh khe khẽ, mà trở nên lớn hơn, dâm đãng hơn, không còn chút che giấu.

“A… AHH… Kiều… Kiều lang… Mạnh nữa… Mạnh hơn nữa đi…” Cô không còn gọi hắn là “chấp sự” nữa, mà là “Kiều lang”, một cách gọi thân mật, đầy tình tứ.

Hông cô không còn chỉ đơn thuần là phối hợp, mà bắt đầu chủ động lắc lư, xoay tròn, mỗi chuyển động đều ma sát vào những điểm nhạy cảm nhất của hắn. Âm đạo cô co bóp điên cuồng, siết chặt lấy dương vật hắn, như muốn vắt kiệt từng giọt khoái cảm.

“Địt ta đi… Dùng dương vật của ngài… dùng nguyên khí của ngài… địt chết con quỷ trong người ta đi…” Cô gào lên, giọng lạc đi trong khoái lạc.

“Đâm nát nó… đâm nát cái tử cung bị nguyền rủa này đi… A… sướng… sướng quá…”

Kiều Phong sững người trong một giây. Hắn không ngờ sự “chữa trị” của mình lại có thể khơi dậy một con dâm phụ mãnh liệt đến vậy. Nhưng hắn không thể dừng lại. Tiếng rên rỉ lẳng lơ, những lời nói tục tĩu của cô như một liều thuốc phiện, khiến hắn càng thêm điên cuồng.

Hắn gầm lên, thúc như một con thú hoang. Hắn nhấc bổng hai chân cô lên, vắt lên vai mình, để có thể đâm vào sâu hơn, mạnh hơn. Hắn muốn phá hủy, muốn chinh phục, muốn nghe cô rên rỉ tên hắn trong cơn điên loạn.

“A… a… đúng rồi… chính là như vậy… Chủ nhân… địt chết con điếm này đi… Địt đến khi nó không còn biết gì nữa…”

Cô đã hoàn toàn nhập vai, từ một nạn nhân đáng thương trở thành một con điếm đang cầu xin được giày vò. Cô biết, đây mới chính là thứ mà một gã đàn ông như Kiều Phong thực sự muốn. Hắn muốn làm anh hùng, nhưng sâu thẳm bên trong, hắn vẫn là một kẻ săn mồi, khao khát được chinh phục và thống trị.

Và cô, đang cho hắn tất cả những gì hắn muốn.

Khi Kiều Phong gầm lên một tiếng cuối cùng, cảm nhận được mình sắp xuất tinh, hắn vội vàng hỏi:

“Uyển Như… ta… ta sắp…”

“Không sao đâu,” cô thì thầm, giọng đầy tin tưởng. “Có phong ấn của ngài, Uyển Như không sợ.”

Hắn hoàn toàn yên tâm. Dòng tinh dịch nóng hổi, đặc quánh của hắn bắn ra ào ạt, lấp đầy khoang âm đạo của cô. Nhưng đúng như dự tính, nó bị một lớp màng vô hình chặn lại, không thể tiến vào tử cung dù chỉ một giọt. Cảm giác ấm nóng, căng trướng lan tỏa khắp hạ thân, mang lại một cơn khoái lạc tột đỉnh.

Lý Uyển Như cũng rên lên, cơ thể co giật trong cơn cao trào dữ dội. Cô ngã vật xuống giường, toàn thân mềm nhũn, thở không ra hơi, nhưng khóe môi lại nhếch lên thành một nụ cười vô cùng đĩ thõa.

Lý Uyển Như nhẹ nhàng ngồi dậy. Cô với lấy chiếc bình ngọc nhỏ bằng ngón tay cái mà cô luôn giấu trong tay áo.

Cô nằm nghiêng, khéo léo đưa chiếc bình vào giữa hai chân, che khuất tầm nhìn của Kiều Phòng. Tinh dịch trắng đục xen lẫn dâm thủy của Lý Uyển Như chảy dần vào trong lọ nhỏ.

Kiều Phong nhìn hành động của cô, trong lòng chỉ dâng lên sự thương cảm và xót xa. Hắn đoán được cô lo lắng bức ngăn mỏng kia tan biến, tinh dịch sẽ bị tà chủng nuốt lấy nên mới phải ép hết tinh dịch ra ngoài.

Hắn hoàn toàn tin tưởng, không một chút nghi ngờ. Hắn tin rằng mình vừa cứu một linh hồn, mà không hề biết rằng, chính mình mới là kẻ vừa bị xiềng xích.

Đêm đó, khi Kiều Phong đã chìm vào giấc ngủ say, Lý Uyển Như lặng lẽ ngồi dậy. Cô mở nắp chiếc bình ngọc, rồi không một chút do dự, uống cạn thứ chất lỏng trắng đục bên trong.

Nguyên khí dồi dào từ tinh dịch của một Địa cấp lan tỏa khắp cơ thể, lúc này, cô bắt đầu việc tu luyện của mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 130
Ngày cập nhật 10/08/2025 22:47 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - thiendia - sexviet - https://oklaxx.com/ - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex