Phía sau cánh cửa là gì? … Là một cái tủ áo khác!
Lan mở tủ, bước ra, một gian phòng khá rộng, giữa phòng là một cái giường lớn, Lan xoay người lại nhìn thì phát hiện ra là cái tủ nằm lõm vào trong tường, nên từ ngoài nhìn qua thì tủ không chiếm không gian của phòng, đối diện giường là một ti vi màn hình phẳng lớn, vẫn là lõm vào tường một chút, phía trên là bốn bóng đèn màu nho nhỏ, không sáng, nhưng đủ nhìn, tạo cảm giác ấm cúng, hai bên đầu giường là hai kệ sách, đầy kín sách trong đó, ở một góc phía xa là bàn làm việc, một dàn máy tính.
Lan nhìn quanh không thấy Thành đâu cả, Lan suy nghĩ một chút rồi, ngồi xuống giường, vì xung quanh chẳng có bàn ghế gì cả, bàn làm việc thì Lan không muốn lại gần đó. Lan ngồi bên mép giường chờ Thành, không hiểu sao Lan lại có cảm giác như một cô dâu đang chờ chồng trong đêm tân hôn vậy. Chợt có tiếng nhạc vang lên, một bản nhạc êm ái dịu dàng, sâu lắng, Lan nhận ra bài hát này, đây là bài ‘Eyes on me’ do Faye Wong trình bày, Lan không biết tại sao chợt xuất hiện tiếng nhạc này, đúng lúc này thì cửa phòng mở ra, Thành bước vào, Thành vận bộ đồ ngủ màu xanh nhạt, Thành bước đến bên một cái kệ lấy ra một chai rượu, rót ra hai ly, cầm ly bước đến bên cạnh Lan, ngồi xuống giường.
Từ lúc Thành bước vào phòng thì tim Lan đập như trống trận, Lan không hiểu sao mình lại như thế, đã lâu lắm rồi Lan mới có được cảm giác như thế này, Lan thật sự bối rối, hồi hộp, nàng như ngồi không yên, Lan không biết phải nói gì, Thành tiến đến gần vừa đưa ly rượu cho Lan, khẽ gật đầu ra hiệu cho Lan cầm lấy, Lan đưa tay tiếp nhận ly rượu từ tay Thành, Thành chỉ nói khẽ một chữ “Cạn”, rồi sau đó cụng nhẹ ly vào ly của nàng, ra hiệu cho nàng uống, dường như có một ma lực nào đó, Lan nâng ly lên uống cạn, sau khi uống xong thì lúc này Lan ho sặc sụa, không biết lúc nãy sao Lan có thể uống được nó nữa, từ trước đến giờ nàng không biết uống rượu, ngoại trừ trong đám cưới của nàng, Lan buộc phải nhấp môi ly rượu giao bôi với chồng.
Thành cất ly xong trở lại giường, Lan ngồi yên tại chỗ của mình, ánh đèn mờ ảo, vẻ đẹp của Lan càng được tăng thêm, như mộng như ẩn, Thành ôm Lan vào lòng, Lan giật mình, nhưng biết chắc là việc này trước sau gì cũng xảy ra, Lan không nói gì, vốn dĩ Lan cũng không biết phải nói gì, Thành thì cũng chỉ lẳng lặng ôm Lan, ngồi trên giường, lưng Lan áp chặt vào ngực của Thành, hai người ngồi đó yên lặng, không ai nói gì, chỉ có tiếng nhạc nhẹ nhàng thấm sâu vào lòng người. Lan như mơ hồ có thể cảm nhận được tiếng tim của Thành đập tức lồng ngực Thành truyền qua ngực rồi chạm vào lưng của nàng.
Lúc đầu khi hai tay của Thành vòng qua người Lan, thì Lan thầm nghĩ “Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi”, sau đó Lan chuẩn bị tinh thần rằng đôi nhũ hoa của mình sẽ bị nắn bóp, sau đó là đến vùng đào nguyên của mình, nhưng bất ngờ chính là Thành chỉ yên tĩnh ôm Lan vào lòng, ngồi đó, đặt cằm tựa lên vai của Lan, mắt nhắm, dường như đang tận hưởng từng giai điệu của bản nhạc, dần dần cảm giác căng thẳng trong đầu của Lan cũng tan biến, tâm tình của nàng cũng được thả lỏng, tiếng nhạc nhẹ nhàng tác động vào nàng, Lan cảm thấy lúc này dường như nàng vô cùng thanh thản, một cảm giác an toàn mà Lan cứ nghĩ rằng mình không còn cách nào có thể có được nữa.
Khi giọng ca của nữ ca sĩ Faye Wong vút cao lên thì bất chợt Lan cũng mở miệng hát theo “ … That I had mine on you …”, nhưng chính vào lúc đó chợt hai bàn tay của Thành bóp lấy hai cặp nhũ hoa của Lan, bất ngờ, lúc này Lan đang cao giọng, hơi nàng đang lên, chợt bị bóp mạnh ngay điểm nhạy cảm, xuyên qua chiếc áo ngủ và chiếc áo lót, Lan có cảm giác như là có hàng ngàn hàng vạn, những hạt bi nho nhỏ chạy rộn rạo trên đôi nhũ hoa của nàng, một cảm giác tê tê, sương sướng mà trước đây Lan chưa từng có được, bất ngờ, sướng, cộng thêm hết hơi, cả người Lan dường như thoát lực, không còn chút sức lực nào, cả người Lan mềm nhũn ra chỉ rên được một tiếng rồi tắt lịm.
Hai bàn tay to của Thành bao lấy hai vú của Lan, nhẹ nhàng xoa xoa, từng cảm giác tê tê do hàng ngàn hàng vạn hạt bi nho nhỏ từ vú truyền lên não Lan, Lan không tự chủ được bản thân mình, Lan rên lên từng tiếng khe khẽ, Thành không vì tiếng rên của Lan mà phân tâm, vẫn xoa đều, lực tay vẫn như cũ, dần dần không chỉ hai vú của Lan cảm thấy sướng mà cả người Lan dường như cũng thế, Lan có cảm giác như muốn đôi tay của Thành xoa bóp khắp cơ thể của nàng vậy, từ từ cảm giác ham muốn đó mãnh liệt hơn, cả người Lan nhộn nhạo lên, nàng muốn được làm tình với Thành ngay lúc này, ngay bây giờ.
‘Ham muốn’, cảm giác này Lan đã từng nghĩ nó đã trở nên quá xa xỉ với mình rồi, từ khi Lan sinh bé Liên ra thì Lan đã không có được cảm giác này rồi, đúng là trước kia nàng có ‘ham muốn’, nàng vẫn luôn kích thích Quân để hai vợ chồng làm tình với nhau, rồi sau đó Lan ngoại tình với Đại, Lan cũng từng múa khiêu dâm trước mặt Đại để có thể đạt được cảm giác hưng phấn trước khi được đại chơi, nhưng những cảm giác đó hoàn toàn khác với lúc này. Những cảm giác khi đó là do Lan cảm thấy như mình thiếu thốn, cần phải được đụ, nàng cần phải kích thích đối tượng của mình để được phục vụ tốt hơn.
Nhưng từ sau khi trở thành nô lệ tình dục thì Lan đã không còn cảm giác đó nữa, dường như Lan đã trở nên chai sạn ở mặt tình cảm rồi, có thể cơ thể nàng vẫn bị kích thích, khi bị đụ, thậm chí là bị hiếp thì lồn nàng vẫn ra nước, cơ thể nàng vẫn thích ứng với các kích thích đó, nhưng trong lòng nàng thì không, nàng không muốn điều đó xảy ra.
Lúc này, hoàn toàn trái ngược với những suy nghĩ của nàng, trước khi Lan bước qua cánh cửa kia Lan vẫn còn lo lắng cho tương lai của mình, Lan vẫn đinh ninh rằng, sau khi vào phòng này, bất kể là nàng sẽ bị bạo dâm hay là được làm tình một cách thoải mái, nhẹ nhàng ưu ái, thì nàng tin rằng mình vẫn sẽ không có cảm giác gì, việc nàng làm chẳng qua chỉ là nghĩa vụ, leo lên giường, cởi đồ, dạng háng ra, banh lồn ra để bị phang, rồi sau đó là sẽ tiếp tục bị phang, cứ thế và thế, bị bạo dâm cũng thế, được làm tình yêu thương cũng thế, chẳng khác gì nhau, vẫn là đưa lồn cho chúng chơi mà thôi. Đó là những suy nghĩ trong đầu của Lan và Lan đinh ninh rằng những suy nghĩ đó gần như là đúng với sự thật diễn ra bất kể nó thế nào.
Thế vậy mà, lúc này đây, ‘ham muốn’, cái cảm giác mà đối với Lan nó là một thứ vô cùng xa xỉ đã hiện ra trong đầu nàng, Lan bắt đầu cảm thấy cơ thể mình nóng như lửa, cả người nhộn nhạo, khó chịu vô cùng, Lan như muốn ‘đè’ Thành xuống, buộc Thành phải thỏa mãn dục vọng của mình, nhưng cũng trong lúc này trong lòng nàng lại muốn Thành trực tiếp đè nàng xuống, bạo hành với nàng, tựa như lúc nàng bị những thằng khốn nạn trước kia đụ vậy. Hai suy nghĩ trái ngược nhau cùng hiện ra trong đầu nàng, cơ thể Lan càng ngày càng nóng, miệng lưỡi Lan khô cả, Lan rên lớn hơn, Liên tục hơn và dữ dội hơn.
Đúng lúc này, Thành xoay người của Lan lại, đặt lên môi Lan một nụ hôn, không bỏ qua cơ hội này, hai tay của Lan vươn lên vòng qua đầu Thành, ghì chặt đầu Thành vào mặt mình, há to miệng ra đáp trả nụ hôn của Thành, không đợi cái lưỡi của Thành khai phá hàm răng của mình ra mà Lan đã trực tiếp đẩy lưỡi ra chủ động tìm đến lưỡi của Thành, Lan táp lấy miệng Thành như một con cá chép bị kéo lên khỏi mặt nước, há ra rồi gặp lại, rồi lại há ra Liên lục, Lan dường như là muốn nuốt luôn cái lưỡi của Thành vậy, hoặc ít ra là Lan muốn lưỡi của mình và của Thành hòa quyện với nhau, hợp lại Thành một.
Mãi lo hôn, Lan không biết là mình đã nằm lên giường từ lúc nào rồi, ‘xoạt’, chiếc áo ngủ mỏng manh như sương như khói của Lan đã bị đôi bàn tay thô bạo của Thành xé toạc, đôi tay của Thành xé toạc lớp áo tựa như muốn vạch đám mây mù vây quanh hai đỉnh núi ngọc ngà ngạo nghễ, muốn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoàn mỹ của tạo hóa. Thành rút người xuống, đưa đầu ngay vú của Lan, rồi bắt đầu liếm, một bên áo ngực được kéo xuống, nhũ hoa của Lan bung ra, bật dậy, run bần bật như thách thức bất kỳ kẻ nào đến xâm phạm mình, Thành dùng cả hai bàn tay để bóp lấy, đầu ti hồng hồng dựng đứng lên, Thành lấy lưỡi đánh qua một cái trên đầu ti. ‘ư …’ (Bạn đang đọc truyện sex tại trang web truyensex.moe) Lan rên lên một tiếng, nghe được tiếng rên của Lan thì Thành lập tức há miệng ngoạm lấy vú Lan rồi nút thật mạnh. ‘ư… ah… ah…’ Lan rên rỉ Liên tục, tiếng rên của Lan tựa như thuốc kích thích đối với tinh thần của Thành vậy, Thành mút mạnh hơn, khi chỉ còn lại đầu ti của Lan trong miệng thì Thành cố tình đánh lưỡi lên đó rồi mút một cái nữa, sau đó bặm môi lại, cho đầu ti của Lan bị dính chặt vào miệng mình, kéo đầu lên, vú của Lan bị kéo dài ra, ra đó há miệng, đầu ti bị kéo nên vũ giãn ra, khi Thành vừa há miệng thì lập tức vú Lan co lại, nhưng do quán tính nên nó bập bồng, bập bồng trong hết sức quyến rũ.
Lần lượt cả hai vú của Lan được Thành chăm sóc chu đáo, Lan rên rỉ Liên tục Lan không biết, tại sao lúc nãy miệng nàng khô rát như thế mà nàng vẫn còn sức lực để rên rỉ Liên tục như thế, và dường như mỗi khi nàng rên lên thì cái sướng nó rõ ràng hơn, kéo dài hơn, nên làn rên Liên tục rên lớn hơn, trong đầu nàng lúc này chỉ còn lại cảm giác khoái lạc mà thôi.
Hai vú được chăm sóc chu đáo xong thì Thành lại đưa mặt xuống giữa dưới rốn Lan, chiếc rốn xinh xinh của Lan được Thành dùng lưới đưa vào, cảm giác ngưa ngứa nhồn nhột làm Lan bật cười khinh khích như một thiếu nữ tuổi trăng tròn. Vùng bụng bị khiêu khích, nhột quá, Lan không thể nào nằm yên được, uốn éo người như một con lươn giữa lạch. Những tiếng cười khinh khích trong như ngọc của Lan Liên tục vang lên.
Thành đưa mũi vào giữa ‘trái tim’ bên dưới của Lan, hít sâu một hơi, hàm ria mép của Thành khiến cho hai mép âm hộ của Lan ngưa ngứa, nhồn nhột mà cũng đau đau, rồi Thành đưa lưỡi ra, quét một vòng quanh trái tim, dường như bị đánh trúng điểm yếu, Lan rên lên ư ử, mỗi lần lưỡi của Thành quét một cái là Lan lại rên lên, Lan không hiểu sao, tại sao cách một lớp vải mà nàng lại cảm thấy sướng như thế, một cảm giác đê mê chưa từng có.
Thành dùng một ngón tay đặt ngay giữa hai mép âm hộ của Lan, chà xát lên xuống, ‘ư… ah… ah…’ Lan rên Liên miên không dứt, ‘ah … ah… ah…’ Lan quặp hai chân kẹp chặt đầu của Thành vào háng của mình, hai tay thì tự bóp lấy ngực của mình, nhưng lúc này Lan không có cảm giác sương sướng như được Thành bóp, chợt Lan nhớ ra liền kéo áo ngực lên, sau đó bóp mạnh, quả nhiên bên trong áo ngực dường như có hàng ngàn viên bi nho nhỏ vậy, Lan sướng tê người, càng bóp càng mạnh, càng bóp càng nhanh, đôi nhũ hoa của Lan biến hóa Thành đủ loại hình dạng khác nhau.
Thành đã nắm lấy trái tim bên dưới của Lan, kéo mạnh, sợi vải phía sau quá nhỏ, quá mỏng manh, ‘phựt’, lạch đào nguyên của Lan hiện ra trước mặt Thành, lúc này nước trong lạch đã trào ra, do bị kích thích từ nãy giờ cho nên nước trong lạch không biết từ lúc nào đã trào ra ngoài, Thành đưa lưỡi quét một đường giữa lạch, Lan rú lên một tiếng thật lớn thật dài, ưỡn người lên như muốn lưỡi của Thành đâm sâu vào lạch hơn.
Thành há miệng dùng răng cắn nhẹ lên viên ‘hồng ngọc’ ở giữa lạch đào nguyên của Lan, có thể nói đó là điểm nhạy nhất của Lan, điểm sướng nhất trên cơ thể nàng, lúc này thì tiếng rú của Lan đã có thể nói là đủ sức phá vỡ cánh cửa của một gian phòng rồi, Thành lại dùng lưỡi đánh lên nó, đánh qua đánh lại, rồi chu miệng lại thổi lên, mỗi một động tác của Thành là kèm theo một tiếng rên rỉ khoái lạc của Lan, thỉnh thoảng còn là tiếng rú hoang dại của nàng.
Lan cảm thấy là có hai ngón tay đay xe xe trên viên ‘hồng ngọc’ giữa lạch đào nguyên của mình, mặc dù từ nãy giờ Lan rên rỉ liên tục nhưng không hiểu sao dường như Lan không cảm thấy mệt hay sao ấy, cứ tiếp tục rên rỉ không ngừng, chợt hai ngón tay của Thành bóp mạnh một chút, Lan há miệng ra mà rú, khi Lan vừa há miệng ra thì lập tức Thành cũng há miệng ra chồm lên, ngoạm lấy miệng nàng, rồi lại một nụ hôn say đắm nữa, Lan ngừng bóp vú, đưa cả hai tay ôm đầu của Thành, ‘phập’, miệng bịt miệng, nhưng Lan vẫn cố rên lên một tiếng nho nhỏ, thì ra lúc này Thành đã chính thức đưa đoản thương của chàng vào sâu trong vùng đào nguyên của Lan, nhè nhẹ, nhè nhẹ, rút ra, rồi đâm sâu vào, sau đó nhanh dần, nhanh dần, tiếng rên rỉ của Lan cũng hòa nhịp theo cùng cú thúc mông của Thành, một lúc sau, Lan đã đến cực hạn, nàng không chịu được nữa, Lan la lớn, sau đó xuất thủy, nhưng Thành vẫn chưa ra, chàng vẫn tiếp tục nhấp đều, sau khi ra thì lồn nàng đau, rất dễ bị kích thích, của quý của Thành vẫn tiếp tục nhấp đều đặn, Lan đau quá rú lên Liên tục, hai tay bấu chặt lấy lưng của Thành, móng tay của nàng bấm chặt vào lưng Thành, trán nàng đẫm mồ hôi vì đau đớn, nhưng được một lúc thì cơn đau biến mất, cái sướng lại trở về chiếm lấy vị trí, vẫn là những tiếng rên những lúc này là cảm giác sung sướng, thoải mái chứ không phải là tiếng rên trong đau đớn.
Rồi Lan lại tiếp tục ra lần nữa, hai lần ra Liên tục không ngừng nghỉ, đến khi Lan ra lần thứ ba thì Thành mới ra, dường như cả hai cùng thoát lực, Thành nằm đè lên người Lan, cả hai thở hồng hộc, đồng thời chìm sâu vào mộng đẹp.
…
Lan mở mắt ra, thấy mình đang cuộn mình nằm trong lòng của Thành, phía dưới của nàng vẫn còn đau, mặc dù trước đây mỗi ngày phải bị đụ nhiều hơn đêm qua nhiều, nhưng chưa bao giờ Lan có được cảm giác thỏa mãn như thế cả, Lan cố nhấc người lên, Lan dậy từ rất sớm, mặc dù đêm qua mất sức rất nhiều nhưng có lẽ do thói quen nên Lan dậy sớm, bước xuống giường, Lan cố gắng kìm nén lại để không rên lên vì hai mép âm đạo của nàng đau và rát.
Lan xoay người nhìn lại, lúc này Thành đã ngủ say, lòng nàng chợt cảm thấy ấm áp lạ thường, một cảm giác rất lạ, ‘yêu’, chắc chắn là không phải rồi, vì Lan biết thật sự nàng không yêu Thành đâu, nhưng cái cảm giác này rất lạ, Lan có cảm giác lúc nãy khi nằm trong vòng tay của Thành thì Lan thấy rất ấm áp, an toàn, lòng nàng thư thái, không lo âu, không phiền muộn gì cả, lại nhớ đến cơn hoan lạc đêm qua, Lan cúi người xuống, khẽ đặt lên má Thành một nụ hôn, không ai biết được trong lúc này lòng nàng nghĩ gì, Lan kéo chăn lên đắp lại cho Thành, cái ‘cây gậy’ to kia tối qua làm nàng như chết đi sống lại mấy lần giờ nằm một đống ở đó, mặc dù nó đã ‘teo’ lại rồi nhưng vẫn rất ‘to’, không hiểu sao như có gì thôi thúc Lan cũng cúi người, hôn nhẹ lên nó.
Sau một lúc cố gắng thì cuối cùng Lan cũng trở về phòng của mình được, Lan không dám mặc quần lót vào vì sợ sẽ bị đau, đêm qua thật sự là Thành làm quá mạnh, Lan lại Liên tục ưỡn người lên hòa nhịp với Thành, đặc biệt là sau khi đã ra rồi nhưng vẫn không ngừng mà tiếp tục, đây là lần đầu tiên Lan làm tình như thế, có lẽ vì vậy mà hai mép âm đạo của Lan vô cùng đau và rát.
Lan nhìn lại đồng hồ thì thấy chỉ mới có 5h sáng, và Lan cũng nhớ ra rằng hôm nay là chủ nhật, nên Lan không phải đến trường và bé Liên cũng được nghỉ, thấy vậy Lan liền lên giường nằm, Lan thật sự không muốn bước đi thêm một bước nào nữa, đau quá rồi, bé Liên đang say giấc nồng chợt xoay người, chắc có lẽ là do Lan leo lên giường trong lúc bị đau nên không cận thẩn đụng trúng bé Liên, vừa nằm xuống là Lan nhắm mắt lại, nàng cố gắng nghỉ thêm một chút nữa, có lẽ là do mệt và vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên Lan nằm một chút là chìm vào giấc ngủ thật sâu.
– Ư… ư…
‘ươn ướt’, đau đau, nhồn nhột, nhưng cũng có sướng nữa, Lan đang mơ ngủ nên chỉ cảm thấy cái sướng truyền đến từ bên dưới âm hộ của nàng, ‘chắc là Thành đang dùng lưỡi để khiêu khích mình’ Lan thầm nghĩ thế nên Lan rên lên nhè nhẹ, sau vài tiếng rên thì Lan lại kêu lên ‘sướng… ah … nữa… nữa…’ trong cảm giác kích thích đó cộng thêm việc đang mơ màng nên Lan rất thích, nàng rên Liên tục, từng tiếng rên trong miệng Lan vang lên, tựa như kích thích ‘Thành’, lưỡi ‘Thành’ liếm quanh âm hộ nàng, nhưng không có thọc sâu vào, chỉ liếm quanh thôi, chắc có lẽ do đêm qua làm quá sức cho nên ‘Thành’ biết âm hộ nàng đau nên không liếm mạnh bạo hoặc là thọc sâu vào trong mà chỉ vòng vòng bên ngoài, nước bọt từ lưỡi, rồi cảm giác nhồn nhột chắc có lẽ sẽ giúp nàng đỡ đau hơn, Lan cũng hưởng ứng nhiệt tình, nàng còn ưỡn háng lên để cho lưỡi của ‘Thành’ giúp Lan ‘giảm đau’, chợt Lan không kềm nén được mà lên ‘ah… thoải mái… thật thoải… mái…”
Lan vừa mơ ngủ vừa có được cảm giác khoan khoái như thế thì cảm thấy không còn gì tuyệt hơn nữa, nên cũng đưa tay tự mân mê vú của mình, được một lúc rồi lại ngủ, có lẽ do cảm giác khoan khoái đó cho nên Lan mới dễ chìm vào giấc ngủ lại như thế.
Khi Lan mở mắt ra lần nữa thì trời đã sáng hẳn, nhưng vì ở trong phòng nên Lan cũng không biết được, Lan cảm thấy đầu vú của mình nhồn nhột, nàng cúi đầu nhìn xuống thì thấy bé Liên vẫn còn ngủ, nhưng miệng thì nút chặt vú của mình, thỉnh thoảng còn mút một cái nữa, Lan mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc của Liên. Nhưng chợt Liên cứng đờ người ra, Lan chợt nhớ đến cảm giác khoan khoái lúc nãy, nhưng Lan không chắc lắm, lúc nãy là do nàng mơ ngủ nên không biết đó có phải là giấc mơ hay không, nhưng cái cảm giác đó rất thoải mái, rất chân thật, thậm chí là Lan đinh ninh là chắc chắn là sự thật, nhưng nếu như đó là sự thật thì lúc nãy ai liếm lồn nàng, nghĩ đến đây thì Lan chợt hoảng, chẳng lẽ lại là bé Liên, nhưng… Lan không dám nghĩ tiếp, nhưng Lan cũng không biết là phải nên làm sao bây giờ, vì Lan thật sự không chắc có phải là Liên đã dùng lưỡi để giúp hai mép lồn của nàng ‘giảm đau’ hay không nữa, hoặc giả đó chỉ là giấc mơ mà thôi, còn nếu là sự thật thì Lan phải đối mặt với nó như thế nào, hoang mang, Lan không biết phải xử lý sao với tình huống này, Lan chỉ đành nhìn nhận đó là do lúc nãy nàng mơ mà thôi, nàng không muốn tin đó là sự thật và nàng cũng không dám tin điều đó, nên nàng nghĩ thế, nàng biết điều này chẳng khác nào tự dối mình, nhưng nàng không hề có dũng khí để tự tìm hiểu việc này, vì vậy chỉ còn nước tự trấn định và xác nhận đó là do nàng mơ mà thôi.
Nằm suy nghĩ miên man được một lúc, Lan quyết định không nghĩ đến chuyện đó nữa, nàng nhẹ nhàng tách Liên ra, vào phòng tắm rồi tắm rửa thật sạch, Lan cảm thấy đúng là lồn nàng đã bớt đau hơn nhiều rồi, ý nghĩ lúc nãy lại chợt hiện lên trong đầu nàng nhưng Lan cố gắng đè nén nó xuống, tắm xong nàng đánh thức Liên, làm vệ sinh cho Liên rồi hai mẹ con ra ngoài ăn sáng, hôm nay là chủ nhật, Lan đưa Liên đi khu vui chơi và sẵn tiện đi mua sắm luôn.
…
Vừa ra khỏi cửa thì Lan gặp Thành, nhớ lại chuyện đêm qua, mặt của Lan ửng đỏ lên như thiếu nữ xuân thì, Lan bối rối, không biết phải mở lời thế nào, nhưng bé Liên lại mở lại trước, giải thế bí cho Lan, Liên nhanh nhảu lên tiếng:
– Dạ con chào bác!
Thành mỉm cười, ngồi xổm xuống, xoa xoa đầu Liên, nói:
– Ngoan, ngoan!
Lúc này Lan mới trấn tĩnh lại được, Lan chào theo lệ:
– Chào anh!
Thành cũng chào lại. Không hiểu sao khi nhìn thấy nụ cười của Thành thì tim Lan chợt đập mạnh, Lan có cảm giác như con tim mình đang xao xuyến, Lan không hiểu, Lan luôn cho rằng cảm giác này nàng sẽ không gặp lại nữa, nhưng chính lúc này Lan lại có cảm giác đó, đây là thật hay là chỉ do nàng ngộ nhận như thế.
– Hai mẹ con chuẩn bị đi ăn sáng à?
Thành mở lời, Lan định trả lời nhưng lại bị bé Liên cướp lời trước, Liên đáp:
– Vâng ạ, cháu và mẹ chuẩn bị đi ăn sáng!
Lan không hiểu sao Liên lại nhanh nhảu như thế, sau khi chồng nàng mất thì hầu như Liên rất lầm lì, nhưng Lan chợt nhớ ra là sáng nay Liên có vẻ rất là vui, vừa sáng khi ngủ Liên còn ngậm chặt vú của Lan thỉnh thoảng mút mút nữa, rồi còn cười mỉm trong lúc ngủ nữa chứ, Lan cũng không biết là Liên có chuyện gì vui thế nữa?
– Hai mẹ con vừa chuyển nhà đến, chắc không biết chỗ nào ăn ngon đâu nhỉ? Thôi để bác mời cháu ăn sáng nhé, thế nào được không?
Liên vội vỗ tay mừng, hô lên:
– Hay quá, hay quá!
Nhưng chợt im bặt, rồi lùi về, nắm chặt lấy tay mẹ, nhìn Lan với ánh mắt trông mong. Lan thấy thế thì bật cười, khõ nhẹ lên đầu Liên, Liên le lưỡi ra làm mặt xấu.
Thành dẫn Lan và Liên vào một quán mì hải sản, trong suốt bữa ăn, Liên như một con chim nhỏ, hót líu lo luôn miệng, lại không chịu ngồi yên một chỗ nữa, Thành cũng vui đùa với Liên rất hợp, tiếng cười vang lên giòn giã, bữa ăn của ba người vô cùng vui vẻ, tựa như một gia đình hạnh phúc vậy. Lan mỉm cười nhìn Thành và Liên vui đùa với nhau, Lan cũng vui lắm, nhưng tim nàng chợt quặn đau, nàng nhớ ra, mình là góa phụ, chồng chỉ vừa mới mất chưa được một tháng, nhưng giờ nàng lại vui vẻ thế này rồi, bị hiếp trước bàn thờ của chồng, rồi đêm qua lại trở Thành ‘vợ’ của người khác nữa. Nhưng những việc này thật sự không phải là do Lan muốn, nàng không thể làm được gì cả, Lan có cảm giác như nàng đi trên một cây cầu nhỏ hẹp không thể trái phải hai bên đều không tránh được, chỉ có thể đi thẳng về trước mà thôi. Lan tự nhủ như thế, nhưng tim nàng vẫn quặn đau khi nhớ về Quân. Tuy vậy nhưng Lan vẫn có thể tự nhủ là nàng đã từng làm tròn bổn phận của một người vợ đối với Quân rồi, từ sau khi sinh bé Liên ra thì Quân trở nên lạnh nhạt với nàng hơn, chỉ lo cho công việc của mình, nhu cầu tình dục cũng không thỏa mãn cho nàng nữa, không chỉ thế mà còn cờ bạc, khiến cho phải nợ một số tiền khổng lồ để suýt tý nữa Lan phải trở thành điếm rồi. Nên coi như giữa nàng và Quân đã hết duyên hết nợ. Lý do này có vẻ rất là miễn cưỡng, gượng ép nhưng lúc này Lan chỉ có thể bám víu vào nó mà thôi, nếu không thì nàng làm sao có thể yên lòng mà trở thành ‘vợ’ Thành được chứ?
Kể từ sau đêm ‘động phòng’ đó, Lan cảm thấy cuộc sống của mình trở nên tươi sáng hẳn, không biết đây có phải là ông trời xót thương cho số phận của nàng mà cho nàng thêm một cơ hội được yêu thương, được sống hạnh phúc không, nhưng không chỉ thế, còn hơn cả lần trước, Thành âu yếm Lan hơn, nhu cầu nhục dục của Lan cũng được phục vụ chu đáo hơn. Hằng đêm Lan sang làm tình với Thành, lúc nào Lan cũng là người đạt đến cao trào trước, không chỉ có thể mỗi đêm Lan đều ra đến hai ba lần, sau khi chơi xong thì Lan chỉ có thể ‘lết’ về phòng của mình thôi chứ không đủ sức để mà đi nữa, và đêm nào cũng thế, Lan đều mơ, mơ được Thành dùng lưỡi để làm giảm đau hai mép lồn của nàng, cảm giác đó rất là đê mê, rất là tuyệt vời, khi ánh bình minh ló dạng, nàng mở mắt ra thì thấy bé Liên đang nằm mút vú nàng say sưa, chìm sâu trong mộng đẹp. Có con gái xinh, sáng sáng nằm bú vú nàng, đêm thì được thỏa mãn nhu cầu tình dục, lại được yêu thương chiều chuộng, có thể nói cuộc sống như thế là quá tuyệt với đối với nàng, chẳng khác nào đang sống trên thiên đàng cả.
Tuy vậy, nhưng sâu trận trong lòng Lan, nàng vẫn cảm thấy dường như thiếu thiếu gì đó, vì sau một tuần lễ, Lan đã quen với việc sau khi ra rồi mà vẫn bị chơi tiếp cho nên lồn nàng không đau và rát như trước nữa, mà Lan còn hăng hái hòa nhịp với Thành hơn, những cú thúc mạnh bạo của Thành làm Lan sướng như điên dại, nàng không thể nào tự chủ được bản thân mình cả, những lúc đó Lan rên rỉ, à không phải gọi là gào rú như một con thú hoang, sau khi được thỏa mãn thì cả hai chìm sâu vào giấc nồng. Khi đã bắt đầu quen thì Lan lại cảm thấy không đủ, Lan cảm thấy cần được ‘thỏa mãn’ hơn, đôi lúc nàng tự trách mình tại sao lại quá dâm, rõ ràng là Thành đã hơn hẳn chồng nàng gấp mấy lần rồi, nhưng tại sao Lan vẫn không cảm thấy thỏa mãn, có phải chăng là do trước đây Lan từng được đến tận sáu con cặc đụ Liên tục, bây giờ chỉ còn lại có một nên cảm thấy thiêu thiếu gì đó chăng?
Lan tự nhủ với lòng có lẽ là như thế, và nàng đinh ninh là vậy, nhưng Lan thật sự không biết rằng, sự thật không phải như thế, mà là chính do nàng quá dâm, khi còn thiếu thì nàng cảm thấy thèm thuồng, nhưng khi được cung phụng đầy đủ thì chỉ một thời gian sau Lan lại cảm thấy thiếu thốn, nàng cần nhiều hơn, đây không phải là do thói quen, mà là bản chất của nàng rồi, một khi đã được hưởng thụ cảm giác thoải mái đó thì nàng luôn muốn được nhiều hơn, được thỏa mãn hơn.
Lan không biết rằng, nàng và Hương tuy hai người nhưng lại cùng một bản tính dâm như nhau, chẳng qua Hương không có gì ước thúc cả, nàng tự do tự tại, một mình nàng, nên nếu thích thì cứ đưa lồn ra cho trai đụ, và chính bản thân hương có cái nhìn sâu sắc hơn, nàng biết bản thân mình muốn gì, và nàng dũng cảm hơn Lan, quyết đoán hơn Lan, muốn là làm, đó là quan niệm sống của Hương, cho nên đối với việc làm tình Hương hoàn toàn tự nhiên, còn Lan thì khác, Lan không nhận ra điểm này của mình, Lan lại lấy chồng từ sớm, và từ nhỏ được giáo dục trong gia đình gia giáo, cho nên dâm tính của nàng bị đè nén tận sâu trong con người nàng, nhưng chính vì bị đè nén quá lâu cho nên một khi đã bị bung ra là nó sẽ lập tức bạo phát, sẽ bùng bổ, sẽ điều khiển cả bản thân của Lan, đó cũng là lý do vì sao trước đây khi vừa bị hai thằng Hùng, Dũng đụ, là nàng bắt đầu cảm thấy mình hoàn toàn thay đổi, rồi đến khi bị ba thằng lạ mặt hiếp trong công viên, lúc đó nàng lại rên rỉ thoái mái, hòa nhịp với chúng, nàng suýt tý nữa là đã trở nên dâm đãng như Hương rồi, và điểm khác biệt duy nhất để cứu vớt Lan lúc đó là gia đình, lúc đó Lan còn có Quân, còn có bé Liên, nên Lan không bị dâm tính chiếm lấy con người nàng.
Thế nhưng Lan vẫn ‘cố tình’ ‘ngộ nhận’, ngộ nhận là mình không phải là hạng người như thế, vẫn ngộ nhận là nàng chỉ bị ép buộc mà thôi, tất cả là do bị sắp đặt mà thôi, hoàn toàn không phải nàng muốn như thế, nhưng nếu nàng cẩn thận nghĩ lại thì nàng sẽ phát hiện ra là khi bị hiếp hay được làm tình âu yếm thì cảm giác sướng vẫn đến với nàng, cơ thể nàng vẫn hưởng ứng tích cực, không cần biết là bị hiếp hay là được ‘yêu’, có thể là do Lan không dám tin vào điều đó, nên nàng tìm kiếm một lý do để bấu víu vào, nàng muốn làm một người phụ nữ đoan trang hiền thục, nên không dám tin rằng bản tính của mình như thế.
Lan càng đè nén dục vọng của mình bao nhiêu thì nó càng phát triển bấy nhiêu, nên nàng không được như Hương, sống một cuộc sống thoải mái, thích làm gì thì làm. Nhiều lúc Lan cảm thấy muốn được sống như Hương lắm, thích làm gì cứ làm, thích đụ cứ đụ, không lo sợ gì cả, nhưng Lan đâu biết lúc này Hương không hoàn toàn sung sướng như Lan nghĩ, sau khi Đại và đồng bọn chết đi, lồn Hương lúc nào cũng ngứa, lúc nào cũng muốn được đụ, nhưng hương không dám phơi ra cho trai đụ thôi, lần trước vụ hai thằng Hùng và Dũng chẳng qua là do hai thằng đó cố ý và Hương cũng cố ý nên Hương mới làm liều, không ngờ được sướng, nhưng sau này làm sao mà dám mồi chài học sinh như thế chứ, chúng mà hở mồm hở miệng thì toi chứ chẳng chơi.
Nếu khi chồng nàng chết, mọi việc xảy ra quá bất ngờ, rồi sau đó lại gặp phải tụi Chiến thì Lan bị dồn ép quá mức, nàng không có đủ thời gian để thở nữa, nhưng giờ đây khi mọi chuyện đã qua, Lan đã bình tĩnh lại nhiều, hàng loạt câu hỏi trước kia giờ xuất hiện lại trong đầu của nàng. Chồng nàng vì sao tìm đến cái chết, vì sao lại đam mê cờ bạc như thế, vốn trước kia quân không phải là loại người như thế, rồi còn sáu người Đại nữa, cũng chết vì tai nạn giao thông, mà là cùng một ngày nữa chứ, có gì đó không hợp lý ở đây, nhưng không hợp lý ở điểm nào thì Lan không rõ, tuy rằng Lan biết việc này hoàn toàn có khả năng xảy ra, nhưng dù sao Lan cũng cảm thấy thế, trong mơ hồ, Lan có cảm giác như cái chết của Đại, có liên quan đến Thành, đó chỉ là một ý nghĩ thoáng qua trong đầu nàng mà thôi, ý nghĩ đó vừa hiện lên là Lan liền cố gắng xua tan nó. Mặc dù Lan biết có rất nhiều nghi vấn của mình mà Thành nhất định sẽ giải đáp được, nhưng hiện nay Lan chẳng khác gì một con chim sợ cành cong cả, trải qua bao vất vả, Lan mới được yêu thương, được sống hạnh phúc như thế, mặc dù trong thâm tâm mình, Lan biết ‘hạnh phúc’ này vô cùng mỏng manh, có thể vỡ tan như bong bóng bất kỳ lúc nào. Cho nên nghi vấn thì nghi vấn, Lan không dám tìm hiểu, Lan sợ, sợ rằng lại một lần nữa mình sẽ chịu nhiều đau khổ, Lan thà chấp nhận làm một con rối như thế này, miễn sao có thể sống tốt là được rồi, Lan bây giờ không dám đòi hỏi gì thêm nữa.
Cũng đã có lúc Lan tự hỏi, tại sao Thành lại làm nhiều việc như thế vì nàng, nói về nhan sắc, đúng là nàng đẹp thật, nàng rất đẹp và mặn mà, nhưng với địa vị của Thành thì muốn có em chân dài nào mà chẳng được chứ, chỉ cần Thành hô một tiếng là có cả khối em đẹp hơn nàng sẵn sàng phục vụ Thành rồi, đây mới chính là nghi vấn lớn nhất trong lòng nàng, nhưng cũng chính vì nó là nghi vấn lớn nhất nên Lan càng không dám tìm hiểu về nó. Lan sợ những gì mình đang có hiện nay chỉ là một giấc mộng, sẽ tan vỡ bất cứ lúc nào, cho nên Lan âm thầm kìm nén những nghi hoặc trong lòng mình, nàng chỉ muốn, được sống yên bình thôi, nàng không mong gì hơn, hay nói đúng hơn là không dám trông mong gì nữa…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hạnh phúc |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2020 01:44 (GMT+7) |