Hắn cũng biết rõ đến thời khắc cuối cùng, có thể không thực theo Chân Lôi Kiếp trong toàn thân trở ra, muốn xem chính mình phải chăng tiếp được cuối cùng này một khỏa lôi cầu rồi.
Hàn Lập hít sâu một hơi, há miệng trực tiếp phun ra ba đoàn tinh huyết. Sau đó hai tay bấm niệm pháp quyết, hướng lên không trung điểm một cái.
Lập tức tinh huyết lóe lên phía dưới, đón gió hóa thành mấy chục miếng huyết sắc phù văn, hướng thẳng đến không trung mà bắn đi, lóe lên một cái rồi lập tức chui vào bên trong tất cả tòa Cực Sơn.
Trên không trung ba tòa Cực Sơn cùng nhau quay tròn, hướng về trung tâm khẽ động, lập tức hợp lại làm một thể, hóa thành một ngọn núi ba màu khổng lồ. Sau khi phát ra tiếng nổ mạnh, thể tích thoáng một cái đã rút nhỏ hơn mười phần, biến thành ngọn núi cao vài chục trượng, đồng thời một cổ hơi thở mạnh mẽ cũng từ đó mà phát ra.
Cái này chính là Tam Sơn hợp nhất, nhìn cũng gần giống như Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn, nhưng trên thực tế thì không thể so sánh như vậy được.
Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn là đem năm ngọn núi chính thức dung hợp, luyện hóa thành một thể. Dù cho Hợp Thể hay tách ra đều là có thể tùy ý sử dụng, nhẹ nhàng như thường, nhưng phải thi triển bí thuật mới cỏ thể làm Hợp Thể Tam Sơn có bộ dạng giống như vậy.
Loại Tam Sơn Hợp Thể này chẳng những cần tinh huyết của bản thân mới có thể thúc dục mà thời gian Hợp Thể vô cùng ngắn, cũng chỉ có tiếp được một kích mà thôi.
Hàn Lập vì lần này trùng kích vào Đại Thừa bình cảnh, nên mới tạm thời nghĩ ra được một cách như vậy mà thôi.
Tam Sơn vừa mới hình thành, trên bầu trời Hắc Bạch Lôi Cầu đã lập tức đánh xuống, hướng thẳng đến vị trí chuẩn xác của Hàn Lập mà lao tới.
Khỏa Hắc Bạch Lôi Cầu này so với Lôi Điện công kích lúc trước khác nhau rất lớn, bên trong nó ẩn chứa vài tia thiên địa pháp tắc chi lực ở trong đó, đã đem bản thể Nguyên Anh của Hàn Lập gắt gao khóa chặt lại. Trừ phi mạnh mẽ ngăn cản rồi hóa giải, nếu không cho dù chạy trốn tới ngàn vạn dặm, cũng sẽ như như giòi trong xương bám tới chết không tha.
Đương nhiên đáng sợ nhất vẫn là Hắc Bạch Lôi Cầu này bản thân nó ẩn chứa uy năng đáng sợ.
Hợp Thể tu sĩ bình thường không nói đến đón đỡ lôi cầu này mà chỉ cần bị nó tiến tới gần cũng đã bị sức mạnh của nó hóa thành tro tàn.
Hàn Lập mắt thấy cảnh này, không chút do dự liền thúc giục pháp quyết. Phạm Thánh Kim Thân trong miệng phát ra một tiếng thét dài, sáu đầu cánh tay đồng thời hợp lại, hướng không trung vỗ một cái.
‘PHỐC’ ‘PHỐC’ vài tiếng!
Sáu đoàn kim sắc quang cầu phá không bắn ra. Trong nháy mắt, tại chỗ Cực Sơn trước khi dung hợp làm một thể, quay tròn hóa thành một cái vòng xoáy khổng lồ màu vàng.
Vòng xoáy lớn chừng vài mẫu, bên trong bay ra vô số phù văn múa lượn, đồng thời một phát ra một cỗ khí tức làm cho người ta hít thở khó khăn.
Quả Hắc Bạch Lôi Cầu bị lực hút cuốn vào, bên trong phát ra một tiếng vù vù trầm thấp, lóe lên một cái liền bị kéo vào trung tâm vòng xoáy.
Lập tức trong vòng xoáy màu vàng, một hồi phạn âm truyền ra, điện quang màu vàng đồng thời hiện lên.
Một tiếng nổ vang!
Vòng xoáy màu vàng chấn động, cuối cùng kim quang vỡ vụn ra từng khúc, Hắc Bạch Lôi Cầu lại từ đó xông ra, ở mặt ngoài điện quang hai màu đen trắng lòe loẹt lóa mắt, không có chút hao tổn nào.
Hàn Lập biến sắc, không thấy hắn có bất kỳ hành động gì, Kiếm Liên màu xanh xoay quanh đỉnh đầu, sau một tiếng vang thoáng một cái liền biến mất trên không một cách quỷ dị.
Sau một khắc, phía dưới Hắc Bạch Lôi Cầu chấn động, tai chỗ đó, bông hoa sen màu xanh hiện ra không một tiếng động, nhẹ nhàng vòng vộng cái lập tức biến thành ngàn đạo kiếm khí màu xanh điên cuồng chém tới, ầm ầm không ngớt bổ vào lôi cầu bên trên.
Trong chốc lát, mặt ngoài Hắc Bạch Lôi Cầu kiếm khí tung hoành, từng đoàn từng đoàn màu xanh mạnh mẽ nở ra, gần như đem lôi cầu bao phủ hết vào bên trong.
Dù cho lôi cầu đáng sợ như thế nhưng khi gặp ánh sáng màu xanh cũng phải dừng lại, trong lúc nhất thời không có cách nào hạ xuống được.
Hàn Lập vừa thấy hiệu quả, trong lòng mừng rỡ, liền đem nội lực trong người điên cuồng hướng tới bông sen màu xanh trên không trung mà rót vào.
Từ trong bông sen xanh, kiếm khí phi ra thoáng một phát tăng vọt gấp bội. Kiếm khí rậm rạp chằng chịt, ánh sáng màu xanh phủ trên mặt lôi cầu chỉ cánh nhau một tấc, làm cho mặt ngoài lôi cầu nổ vang không ngớt, dường như có thể nổ thành từng mảnh bất cứ lúc nào.
Trong lôi cầu phát ra một tiếng trầm đục, mặt ngoài hồ quang điện hai màu đen trắng tăng lên, biến thành cỡ khoảng cái bát ăn cơm, từng đạo điện quang nổ vang đấy toàn bộ kiếm khi bắn ra ngoài.
Cùng lúc đó, bản thể lôi cầu cũng nổ vang một tiếng rồi tiếp tục hướng phía dưới mà lao xuống.
Hàn Lập sắc mặt ngưng trọng, trong miệng hừ lạnh một tiếng, một ngón tay lập tức chỉ lên phía bông sen xanh điểm một cái.
Thể tích của đóa sen màu xanh lập tức lớn thêm vài phần rồi từ đó phun ra kiếm khí cũng vừa thô vừa to thêm vài phần.
Nhưng lôi cầu khổng lồ chỉ lóe lên một cái đã chui vào bên trong bông sen xanh.
Tiếng sấm vang lên trong bông sen xanh, kiếm liên màu xanh chuyên động liên tục, từng mảnh kiếm quang biến thành cánh sen không ngừng co vào phía trung tâm, tựa như kiên quyết muốn đập lôi cầu vỡ tan ra.
Nhưng chỉ sau một khắc, từ bên trong bông sen xanh truyên ra tiếng kêu chói tai, từng phiến cánh sen xanh mờ mịt lại căng phồng lên đầy kỳ dị, rồi nhanh chóng giãn nở ra.
Hàn lập thấy vậy thì kinh hãi nhưng chưa kịp làm gì thì từ không trung chợt truyền đến một tiếng nổ mạnh nghiêng trời lệch đất.
Dưới vô số quang điện trắng đen đan vào nhau, kiếm liên màu xanh nhanh chóng nổ tan vỡ bung ra, lần nữa biến thành bảy mươi hai khẩu phi kiếm không ngừng gào rít, hào quang ảm đạm, bay vọt về bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Tâm thần Hàn Lập gắn kết với chúng nên sắc mặt tái đi, há mồm phun ra một ngụm máu, hơi thở trên người cũng yếu đi mấy phần, nhưng cũng bất chấp tất cả vội vàng hất tay áo lên không trung.
Bảy mươi hai lưỡi phi kiếm lập tức đổi phương hướng, nhắm về phía dưới bay vụt mà quay về, dồn dập chui vào trong cửa tay áo rồi bị Hàn lập thu vào trong cơ thể.
Lập tức lôi cầu đen trắng không quản gì nữa tiếp tục rơi xuống.
Hợp thể Cực sơn vẫn nằm chỗ cũ không cần thúc dục đã tự chuyển động, từ trên liền tuôn ra vô số phù văn đủ màu.
Đồng thời sau khi bên ngoài thân hiện lên một tầng ánh sáng óng ánh, cả tòa Hợp Thể Cực Sơn đã trở nên long lanh gần như trong suốt, sau đó nổ ầm ầm hướng thẳng về lôi cầu đen trắng đang rơi xuống.
Sau một tiếng trầm đục, lôi cầu đen trắng mạnh mẽ nện vào trên đỉnh Hợp thể Cực sơn, lập tức có vô số luồng hồ quang đen trằng bắn vọt ra, nhằm về trên núi tấn công điên cuồng.
Hợp Thể Cực Sơn chấn động không dứt, các tầng ánh sáng bảo vệ bên ngoài chớp lóe lên, dốc sức liều mạng ngăn cản đòn tấn công của hồ quang đen trắng.
Hàn Lập đứng bên dưới cũng điên cuồng thúc dục pháp lực còn sót lại trong cơ thể, ngón tay liên tiếp điểm, rót vào ngọn núi trong không trung, khiến cho Cực sơn tỏa ra vòng ánh sáng bảo vệ sặc sỡ lóa mắt, diễm lệ hệt như nắng gắt.
Trong lúc nhất thời trên bầu trời, lôi cầu đen trắng hòa với Hợp Thể Cực Sơn, không ngừng run rẩy trong không trung, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, sóng khí rung động cuồn cuộn cuốn ra, bay thẳng lên chín tầng mây.
Hai bên giằng co không dứt trong một lúc.
Nhưng thời gian dần trôi qua, tuy rằng lôi cầu đen trắng đã bị hào quang đủ màu do Cực sơn phá ra từ từ mài nhỏ đi, nhưng pháp lực trong người Hàn lập cũng hao hụt với tốc độ cực nhanh.
Nếu không phải pháp lực Hàn lập thâm hậu gấp mấy lần tu sĩ Hợp thể kỳ bình thường thì sợ rằng chỉ trong khoảnh khắc pháp lực sẽ khô kiệt không còn một tia.
Nhưng ngay cả là như thế, sắc mặt Hàn Lập cũng cực kỳ khó coi!
Bởi vì hắn đã phát hiện, nếu cứ tiếp tục điều khiển Cực Sơn chống cự, chỉ sợ lôi cầu còn bị tiêu diệt thì chính pháp lực của mình đã tiêu hao sạch sẽ rồi.
Nhưng Hàn Lập dù sao cũng không phải tu sĩ bình thường. Hắn đã chuẩn bị rất kỹ mọi thứ cho đại kiếp nan lần này, cho nên trong chốc lát cũng đã nghĩ ra một loại đối sách có chút phiêu lưu.
Hắn lúc này âm thầm cắn răng một cái, đột nhiên đem pháp lực từ Hợp Thể Cực Sơn trên không trung kéo quay về. Ngay sau đó đột nhiên tay áo hắn run lên, lập tức một vật từ trong đó bay ra không trung. Đó là một quả cầu màu đen, phát ra lên âm thanh “Ô ô”, thoáng một cái liền biến to ra hơn một trượng.
Tiếp theo hắn hét lớn một tiếng, thân hình xoay một vòng, lập tức biến thành Kim Mao Cự Viên, đồng thời bên ngoài thân kim quang đại phóng, thân hình điên cuồng lớn lên.
Phạm Thánh Kim Thân đang đứng thẳng, phía dưới chợt lóe lên một cái, tức thì phát ra một chút kim quang, rồi sau một cái chớp động liền hướng xuống phía thân người Cự Viên mà bắn đi, chui vào trong đó không thấy bóng dáng.
Cái tay to lớn của Cự Viên nhanh như điện sờ lên đỉnh đầu một cái, lập tức trên đỉnh đầu một cái Nguyên Anh màu vàng lóe lên rồi chui ra ngoài.
Nguyên Anh cao vài thước hướng bàn tay nhỏ bé chỉ ra bốn phía, lập tức mấy đoàn ánh sáng từ trong thân thể Cự Viên liên tục chui ra, xoay vài cái ở phía sau liền biến thành Thiên Long, Thải Phượng, Thanh Loan các loại Chân Linh hư ảnh.
Mà những hư ảnh này ở trên không trung xoay vài vòng, gào thét một tiếng rồi điên cuồng hướng về phía Nguyên Anh mà chui vào bên trong cơ thể.
Nguyên Anh màu vàng trên người khí tức biến đổi, thân hình thoáng mơ hồ rồi biến thành một đoàn kim quang bay lại vào bên trong thân hình Cự Viên.
Sau một khắc, Cự Viên đột nhiên giơ tay lên trời kêu to một tiếng, hai tay đấm vào lồng ngực, trên người lập tức phát ra ánh sáng màu tím vàng, những miếng vảy rồng màu tím vàng hiện lên trên toàn thân. Trong chốc lát, trên đỉnh đầu cũng sinh ra một chiếc sừng màu xanh.
Càng kinh người là Cự Viên, hai bên đầu vai cùng dưới xương sườn chỗ kim quang ngưng tụ, lại cũng mọc ra hai cái đầu màu vàng cùng bốn cánh tay.
Bất quá trong đó một cái đầu màu vàng cùng hai cánh tay giống y như thật, còn một cái đầu cùng hai cái cánh tay còn lại thì có chút mơ hồ không rõ, giống như hư ảnh.
Hàn Lập vậy mà một hơi thi triển ra thần thông mạnh mẽ của bản thân “Niết Bàn Thánh Thể”.
Xem những gì vừa diễn ra, tuy vẫn là nhị niết biến thân, nhưng so với trước kia rõ ràng rất có tiến triển.
Nếu Hàn Lập có thể đem cái đầu thứ ba cùng hai cái cánh tay ngưng tụ thành hình thái thực thể, hẳn là Niết Bàn Thánh Thể đã chân chính bước vào giai đoạn thứ ba.
Lúc này, Cực Sơn trên không trung không có Hàn Lập ở phía sau duy trì pháp lực, rốt cuộc đành phải thu nhỏ lại bằng nửa lúc trước. Sau mấy tiếng gào thét, hào quang chợt lóe lên một cái, Hợp Thể Cực Sơn biến ảo thành ba đoàn linh quang hướng bốn phía rụng xuống.
Mà Hắc Bạch Lôi Cầu sau một tiếng nổ vang, liền nhanh chóng lao xuống một lần nữa, sau một cái chớp động liền nện vào mặt trên của quả cầu màu đen phía dưới.
Quả cầu màu đen khi điên quang tới nơi liền vỡ vụn ra, nhưng lập tức một trận âm thanh nổi lên vù vù, hơn mười bầy trùng màu vàng thoáng một cái đã bất ngờ xuất hiện tại không trung.
Những con Kim trùng to cỡ nắm tay, nhưng trong mỗi một đám trùng lại bất ngờ xuất hiện một con giáp trùng to lớn.
Chúng chính là Phệ Kim Trùng cùng hơn mười đầu Hậu Tuyển Trùng Vương!
Nhưng không kể đàn Kim trùng hay là những con Trùng Vương kia, giờ phút này hành động dường như có chút ngây dại. Chỉ là vẫn chớp động đôi cánh trôi nổi giữa không trung, trong lúc nhất thời không có hành động gì khác.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:39 (GMT+7) |