Dừa tiến tới lối vào thông đạo, Hứa Giao liền khoát tay áo một cái, mấy tên mật vệ này lập tức khom người lui lại sang hai bên nhường lối cho đám người Hàn Lập đi xuống. Thông đạo này có chút âm âm u u, dọc đường đi xuống thi thoảng có từng trận hàn phong thổi tới, mà ở hai bên thông đạo cứ mỗi khoảng lại được khảm một khối Nguyệt quang thạch cỡ nắm tay làm cho thông đạo được một tầng linh quang lúc sáng lúc tối, âm u trùng trùng, quỷ dị lạ thường.
Cũng may thông đạo này cũng không tính là dài lắm, chỉ lát công phu sau mọi người đã đi ra khỏi thông đạo tiến vào một gian đại sảnh được thiết kế tỉ mỉ.
Hàn Lập đưa ánh mắt thoáng đảo qua khắp nơi, hai mắt hắn hơi hơi nhíu lại.
Cả gian đại sảnh này đều dùng một loại hắc sắc ngọc thạch không rõ xây dựng lên, diện tích ước chừng ba bốn trăm trượng, bốn phía cùng đỉnh đại sảnh có một tầng phù văn thần bí ẩn ẩn bao phủ. Đám phù văn này tỏa ra từng trận bạch sắc linh quang liên hồi, đem cả gian đại sảnh chiếu sáng như ban ngày nhưng thứ đáng chú ý nhất lại là một cái đài cao tinh xảo dị thường được đặt ngay trung tâm của đại sảnh.
Cái đài này có hình lục lăng giác được đặt ngay ở trung tâm một toà pháp trận cỡ lớn, mà ở trên đài cao lại có một ao nhỏ hình tròn chứa một dám dịch đỏ tươi như máu nhưng lại không hề có chút huyết tinh chi khí nào mà ngược lại tản ra từng trận úc hương kỳ dị. Ngoài ra, tại trung tâm pháp trận còn có hơn mười Hứa gia tu sĩ đang khoanh chân nhắm mắt vừa khéo tạo thành một vòng tròn vây quanh cái đài cao. Trong số đó có cả Hứa Nham, Hứa Hoả hai người.
“Bái kiến Hàn tiền bối, đa tạ tiền bối ra tay tương trợ Hứa gia.”
Hai gã Luyện Hư kỳ tu sĩ này vừa thấy Hàn Lập cùng với đám người Hứa Giao xuất hiện trong đại sảnh lập tức hiểu rõ ý tứ của Hàn Lập, trong lòng mừng rỡ, đứng dậy hướng Hàn Lập phía xa xa thi lễ.
“Trước đừng nói cái gì cảm kích. Ta có thể giúp đỡ được hay không là chuyện khó nói trước được.”
Hàn Lập lắc lắc đầu nói.
Hứa Giao thấy vậy không có chút phật lòng nào mà ngược lại còn hướng mấy tu sĩ còn lại ở phía xa xa vẫy tay một cái. Trong số tu sĩ này nam nữ, già trẻ đều có, trẻ nhất bộ dáng bất quá cũng mới ba mươi tuổi, già thì râu tóc cũng đã bạc trắng như tuyết nhưng mỗi người tu vi đều đã đạt tới Hoá Thần kỳ, hiển nhiên đều là Hứa gia trung tâm đệ tử.
Số tu sĩ này sớm đã dùng ánh mắt kính sợ len lén nhìn về phía Hàn Lập, hiển nhiên từ sớm đã biết hắn là tồn tại Hợp Thể kỳ, hiện giờ lại thấy tộc trưởng phân phó, nhất thời cả đám đứng dậy đồng loạt hướng Hàn Lập thi lễ.
Hàn Lập khoát tay, ánh mắt không tự chủ mà hướng về phía huyết trì nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú.
“Vật này được dựa theo ghi chép trong Huyết hồn đại pháp tạo ra. Linh dịch trong ao không chỉ chứa máu huyết mà còn có một lượng lớn linh dược, linh vật quý hiếm khác. Hỗn hợp này không chỉ là một trong những thứ thiết yếu nhất để đánh thức Huyết hồn mà còn có thể trì hoãn tốc độ tiêu tán của Huyết hồn.”
Hứa Nguyên đứng một bên thấp giọng nói.
“Thì ra là thế. Bất quá thứ trọng yếu nhất trong nghi thức không phải là thứ linh dịch kia hay pháp trận huyền diệu kia mà là thứ ở ngay bên huyết trì. Không có vật này, cho dù là pháp trận huyền diệu hơn nữa hay linh dịch trong ao có nhiều hơn thì chỉ e là bí thuật cũng rất khó thi triển ra.”
Đồng tử Hàn Lập lam mang thoáng hiện, thản nhiên nói.
“Tiền bối tuệ nhãn như đuốc! Thứ ở bên trong linh dịch kia chính là một trong trấn gia chi bảo của Hứa gia ta, Huyết tinh quan. Nếu không có vật này, nhất định sẽ không thể ngưng luyện ra Huyết hồn chi khu được, như vậy mà nói thì Huyết hồn sẽ không có chỗ để ký thác được.”
Hứa Nguyên sắc mặt hơi đổi nhưng lập tức giải thích, nói.
“Huyết tinh quan! Hắc hắc, ta hiểu, xem ra nghi thức thức tỉnh này chắc hẳn đã có chuyện rồi.”
Hàn Lập đưa ánh mắt quét về phía pháp trận mấy lần, tựa hồ nhớ tới cái gì đó mà trầm ngâm chốc lát, cười nói.
“Tiền bối, lời này là thật sao!”
Hứa Hoả cùng Hứa Nham một bên lâm vào sửng sốt, rõ ràng có chút không quá tin vào lời này của Hàn Lập.
Nghi thức thức tỉnh này là do toàn bộ Hứa gia cẩn thận bố trí thỏa đáng, cũng hao phí hơn nửa ngày mới miễn cưỡng bố trí được vậy mà đối phương chỉ cần nhìn qua vài lần là có thể thấu được huyền diệu bên trong, bọn hắn tự nhiên khó có thể tin được.
Đám người Hứa Giao nghe được lời ấy, đồng dạng lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Các vị đạo hữu không cần kỳ quái, nghi thức này Hàn mỗ đã từng kiến thức qua nhưng đó chỉ là một loại dị tộc công pháp có hiệu quả tương tự mà thôi.”
Hàn Lập thu lại vẻ mặt tươi cười, nói tiếp nhưng trong đầu hắn không khỏi nhớ tới một loại điển tịch công pháp của một Thiên Vân tộc nhân. Tuy rằng tên dị tộc nhân này ở Thiên Vân danh tiếng không quá cao nhưng bản công pháp của hắn lại có thể đem hồn phách tách ra, chỉ cần dùng một tia hồn phách trực tiếp nhập một thân thể đã chuẩn bị tốt trước đó là có thể lập tức chế phục ra một cái hoá thân độc nhất vô nhị.
Loại công pháp này thoạt nhìn kỳ lạ nhưng văn tự dùng để ghi khẩu quyết tu luyện trong đó lại có nét tương đồng với văn tự của Nhân tộc.
Hàn Lập lúc ấy đã từng coi đó như chí bảo, tự nhiên hiểu được đôi chút huyền bí trong đó. Nhưng sau này hắn lại phát hiện ra chỗ mấu chốt của công pháp lại dựa trên một loại thiên phú bí ẩn thì mới có thể, nếu không sẽ dễ dàng bị phản phệ trong lúc tu luyện. Kể từ đó hắn chỉ có thể than thầm một tiếng đáng tiếc mà buông tha.
Nguyên bản hai loại bí thuật này có chỗ bất đồng nhưng trong quá trình phân hồn cùng ký phụ tại tân thân thể thật sự có thể tham khảo được ít nhiều.
Hàn Lập vốn dĩ chỉ nắm chắc ba bốn thành nhưng sau khi đem hai loại bí thuật này hảo hảo nghiền ngẫm một phen liền có thể nắm chắc được bảy tám phần. Đương nhiên mấy thứ này Hàn Lập sẽ không nói ra mà dùng anh mắt chăm chú nhìn về phía đám tu sĩ xung quanh huyết trì cùng pháp trận, một khắc cũng không rời.
“Tốt lắm, lúc nào tiến hành thực hiện nghi thức thì các ngươi cứ tiến hành như cũ, lúc cần thiết ta sẽ ra tay.”
Tâm niệm sau khi đảo qua mấy vòng, Hàn Lập thản nhiên nói một câu, sau đó liền đi tới một góc đại sảnh khoanh chân ngồi xuống, hai mắt từ từ khép lại.
Hứa Giao nghe vậy đuôi mày khẽ cau lại, chốc lát sau thấy Hàn Lập vẫn duy trì bộ dáng như cũ rốt cục có chút không nhịn được, môi mấp máy như muốn nói cái gì nhưng vào lúc này, bên tai hắn đột nhiên nghe thấy Hứa Nguyên truyền âm tới. Tuy rằng chỉ là vài câu qua lại nhưng rõ ràng khiến cho vị Hứa tộc trưởng này trong lòng rùng mình không nhỏ, không chút do dự ném ý định đó ra khỏi đầu. Trong chốc lát, đám Hứa gia tu sĩ còn lại đã trở lại bình thường, lục tục quay lại pháp trận tiếp tục vây quanh đài cao mà ngồi xuống.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, bầu trời sơn mạch bắt đầu trở nên hôn ám. Mà theo màn đêm buông xuống, đám tu sĩ Hứa gia nguyên bản đang ngồi quanh đài cao dần dần có chút xôn xao hẳn lên. Có không ít tu sĩ không nhịn được mà hướng về phía đài cao nhìn lại, thần sắc trên mặt có chút kỳ quái.
Lại một lúc lâu sau, đám người Hứa Giao cùng Hứa Nguyên cũng đồng dạng mở hai mắt nhìn qua nhìn lại. Cũng không biết qua bao lâu nữa, đỉnh đại sảnh đột nhiên hào quang đại phóng, một đám ký hiệu bạch sắc bắt đầu lưu động không thôi, trong một lát công phu sau đã hình thành mấy loại tiểu pháp trận đơn giản.
Ngay một khắc sau, thanh âm vù vù bắt đầu nổi lên!
Số tiểu pháp trận này sau khi hơi run lên một chút, mấy đạo nhũ bạch quang trụ từ giữa pháp trận nhất nhất phun ra, vừa lúc kích lên ngay đài cao, chỉ chợt lóe lên liền nhập vào bên trong huyết trì.
Hàn Lập thần sắc vừa động, bỗng nhiên hai mắt mở ra. Cơ hồ trong lúc nhất thời, huyết trì nguyên bản đang yên lặng đột nhiên sôi trào lên. Một đạo toàn phong (lốc xoáy) quỷ dị xuất hiện ngay trung tâm huyết trì nhanh chóng xoáy tròn dựng thẳng lên. Đám dịch thể đỏ au bên trong toàn phong ẩn ẩn một đám ngân sắc phù văn hốt ám hốt minh, bộ dáng thần bí dị thường.
“Thời điểm đã tới, bắt đầu vận chuyển pháp trận!”
Hứa Nguyên vẫn lẳng lặng chờ đợi đột nhiên hét lớn một tiếng khiến cho cả gian đại sảnh ông ông một trận.
Sau một tiếng đồng thanh đáp ứng, những tu sĩ Hứa gia đang ngồi xếp bằng tinh thần khẽ rung lên, hai tay bắt đầu bắt quyết, lầm rầm niệm chú.
Thanh âm “phốc phốc” trầm đục không ngừng vang lên, pháp trận trung tâm đột nhiên linh quang chợt lóe lên, từ các hướng khác nhau hơn mười đạo quang trụ màu đỏ đồng loạt phun ra. Mỗi đạo quang trụ đều có kích thước cỡ miệng bát, huyết quang loè loè, trực tiếp tiến nhập vào đỉnh đại sảnh duy trì không đứt đoạn.
Hứa Nguyên, Hứa Hoả, Hứa Nham ba tồn tại Luyện Hư kỳ tự nhiên chiếm cứ ba vị trí tối trọng yếu trong trung tâm pháp trận cũng theo những tu sĩ khác mà bắt đầu niệm chú, bắt quyết thúc dục pháp trận. Ngay trong lúc đó, trong tay mỗi người đều có thêm một cây trận kỳ đỏ tươi cỡ một tấc. Nhất thời cả ba đều hướng trận kỳ thổi nhẹ một hơi, lập tức ba cây trận kỳ đón gió mà dựng thẳng lên rồi quay tròn chuyển động không ngừng. Ba gã Hứa gia Luyện Hư kỳ tu sĩ hiển nhiên đã từng thực hiện nghi thức này không ít lần, vừa thấy cảnh này lập tức cắn nhẹ đầu lưỡi phun ra một đoàn tinh huyết.
Ba đoàn tinh huyết này nhất nhất gào thét bay ra, ngay sau đó liền ‘phịch’ một tiếng mà hoá thành một đám huyết vụ đem ba cây trận ký bao vào bên trong. Trên ba cây trận kỳ lập tức phát ra một tiếng thanh minh, tiếp theo mỗi cây đều tự giải phóng ra một cỗ quang hà quyển ra đem đám huyết vụ thôn phệ không còn một mảnh.
Trong phút chốc, ba cây tiểu kỳ ở trong huyết quang linh quang đại phóng, hình thể cuồng trướng!
Sau mấy lần chớp động, liền hoá thành ba cây huyết kỳ thật lớn, sát khí tận trời.
Từng trận huyết sắc quang hà từ trên huyết kỳ tuôn ra không ngừng đem cả toà đại trận phủ kín lại. Cùng lúc đó, trung tâm pháp trận chợt nổi lên một đám huyết quang khác, đem cả khối huyết trì bao phủ lại.
Một cỗ huyết tinh chi khí cùng một cỗ quái hương đồng thời quay cuồng xuất hiện nhưng cả hai lại đan vào nhau một cách kỳ diệu rồi hoá thành một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy trong lòng nặng trĩu. Mà đúng lúc này, cỗ khí tức này giống như bị thứ gì đó hấp dẫn mà vang lên một trận thanh minh kỳ quái, tiếp theo đó một đoàn huyết sắc hoả diễm quang đoàn thật lớn từ trong lốc xoáy bên trong huyết trì từ từ phóng ra.
Ở trong huyết sắc quang diễm, một cái quan tài huyết sắc bằng thuỷ tinh lẳng lặng huyền phù tại chỗ.
Vừa thấy cỗ Huyết tinh quan này xuất hiện, vô luận là ba gã Luyện Hư kỳ hay Hứa gia tu sĩ khác trên mặt không hẹn mà cùng lộ ra vẻ ngưng trọng dị thường. Ngoài thân tất cả đều tỏa ra các loại linh quang đủ màu chuyển động không ngừng, sắc mặt tất cả thoáng cái trắng bệch đi vài phần, thân hình khẽ run run lên, hiển nhiên đã đem pháp lực toàn thân thúc dục tới cực hạn rồi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:39 (GMT+7) |