Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensextv1.com (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 14 » Phần 21

Hàn Lập - Quyển 14

Phần 21

Nguyên Anh Hán tử mày xếch vừa thấy được hắc khe xuất hiện, liền hướng về phía Hắc Linh tại hư không gõ lên năm sáu tiếng.

Mỗi một lần bắn ra, sắc mặt hắn liền trắng bệch thêm một chút, còn khe nứt màu đen nọ chợt phình to thêm ra.

Sau vài tiếng chuông ngân như vậy, vết nứt đó đã mở rộng ra thành một lỗ hổng hình bán nguyệt, bên trong hắc khí tràn ngập, âm phong từng cơn, căn bản nhìn vào không thấy rõ lắm’.

“Hắc hắc…”.

Một tràng cười cực kỳ quái dị đột nhiên vọng ra.

Đồng tử Hàn Lập co rụt lại, trên người kim quang đại phóng, đồng thời Nguyên Từ Thần Quang cũng tăng vọt hơn phân nữa, như muốn bảo vệ chính mình thật cẩn trọng.

Đối mặt với bảo vật cấp Linh Bảo, hắn thật sự không dám sơ ý.

Đúng lúc này một màn quỷ dị xuất hiện.

Đột nhiên bốn phía Hàn Lập hiện ra từng đám hắc ti, vây quanh lấy thân thể hắn mà quay tròn xung quanh, nhưng lại chưa có ý định tiến lên công kích hắn.

Hàn Lập ngẩn ra, chưa hiểu đây là loại pháp thuật gì thì đột nhiên đám hắc ti ngưng tụ lại, hóa thành một quang trận, vừa lúc đem Hàn Lập vây khốn bên trong.

“Không hay!” Hàn Lập cả kinh, quầng sáng trắng xám trên người chợt lóe, hướng pháp trận cuồn cuộn quét tới.

Nhưng hiển nhiên đã muộn màng.

Hắc sắc pháp trận quang mang chợt lóe, sau một hồi trời nghiêng đất chuyển, cả người Hàn Lập cùng với Cự Đỉnh và Kim liên đồng thời biến mất tại chỗ.

Sau một khắc, thân hình hắn loạn choạng, bỗng nhiên xuất hiện tại một không gian mênh mông quỷ dị, bốn cột bóng đen to sừng sững, tiếng quỷ khóc trỗi lên.

Hiển nhiên hắn đã trực tiếp bị hút vào trong khe nứt tăm tối rồi.

Hàn Lập nhìn thấy cảnh này trước hết là ngẩn ra, nhưng lập tức khóe miệng nhếch lên, lại không sợ hãi mà cười rộ lên.

Cùng lúc này, Nguyên Anh Hán tử mày xếch vội vàng khu động Hắc Linh thêm lần nữa.

Tức thì tiếng chuông lại ngân lên, lối vào khe nứt vừa mới mở rộng lúc nãy bây giờ từ từ khép lại, cuối cùng hóa thành sợi dây dài hơn mười trượng tỏa ra hắc quang nhàn nhạt, trôi nổi bất động trên không trung.

Kế đó Nguyên Anh chợt lóe, quay trở về thân thể.

Bản thể Hán tử mày xếch mở hai mắt ra, mặt cười cười lộ vẻ âm hiểm.

Khe nứt tối đen kia rõ ràng là một không gian riêng biệt của Thiên Hồn Linh, mặc dù mang danh “Thiên Hồn” nhưng bên trong lại chứa âm hồn các loại, dù không tới một vạn cũng cỡ tám ngàn tên, hơn nữa tất cả âm hồn bị thu vào đều là tinh hồn yêu thú, có chút đặc thù là khi còn sống đều thược dạng cùng hung cực ác, dù trải qua bí pháp tế luyện đặc biệt, thì mức độ hung ác của chúng giảm không đáng kể so với lúc còn sống.

Mà Chủ hồn bên trong Thiên Hồn Linh lúc tại thế thậm chí là thiên địa Linh thú cấp Hóa Thần trung kỳ, do cơ duyên xảo hợp mới bị sư phụ hắn tế luyện thành Chủ hồn của bảo bối này.

Mặc khác con Chủ hồn này lại phối hợp với những âm hồn khác… thần thông lại càng tăng lên. Hơn nữa không gian này cũng có chút cấm chế đặc thù, một khi tu sĩ nào bị hút vào trong đó, chỉ cần bản thân không phải là âm hồn chi thể thì pháp lực sẽ bị hạn chế đáng kể.

Vì vậy cho dù là Hóa Thần hậu kỳ tu sĩ bị hút vào trong đó, quá nửa cũng lành ít dữ nhiều.

Kim Giáp Tu Sĩ đứng bên ngoài quầng sáng ngắm nhìn sợi dây hắc quang nhàn nhạt đang lơ lửng trên không trung, mà ánh mắt chớp động vài cái, cũng không có bất cứ hành động can thiệp nào.

Ngược lại, Hán tử mày xếch ngồi khoanh chân huyền phù trên hư không, yên lặng chờ đợi âm hồn trong đó cắn nuốt đi Hàn Lập, như vậy trận đấu này sẽ sớm kết thúc.

Ước chừng sau khi uống cạn tách trà, Hắc Linh trên không trung đột nhiên rung mạnh dồn dập, bốc ra một luồng hắc mang quỷ dị, đồng thời bên trong truyền ra từng đợt âm bạo vù vù, lúc ngắn lúc dài cực kỳ quỷ dị.

Mặc dù Hán tử mày xếch chưa thể tâm thần tương liên với bảo vật, không thể nào biết được chuyện gì đang xãy ra, đồng thời không hiểu rốt cuộc tại sao lại như vậy.

Hắc Linh gào thét một tiếng, nguyên bản hư ảnh phóng thích ra bên ngoài thật to lớn bỗng nhiên vỡ vụn đi, lập tức hóa thành từng sợi hắc khí hướng về bản thể Thiên Hồn Linh tiềm nhập vào, trong nháy mắt không còn thấy bóng dáng.

“Không thể nào, chẳng lẽ Chủ hồn bị tiêu diệt” Hán tử mày xếch rốt cục biết được chuyện gì xảy ra, kinh hãi đứng lên.

Đúng lúc này, trên không trung đỉnh đầu hắn đột nhiên xuất hiện một đạo hắc mang yên lặng xuyên phá ra, hiện lên một lỗ thủng to bằng nắm tay.

Linh quang chợt lóe, một đạo độn quang màu xanh từ lỗ thủng chiếu ra, chợt lóe lên hóa thành đạo nhân ảnh trôi nổi ngay gần đó.

Hán tử mày xếch cũng là Hóa Thần trung kỳ tu sĩ, dường như cảm ứng được nguy hiểm cận kề, cấp tốc nhấc tay lên. Lúc nói thì chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh, bóng người chỉ nhoáng động liền biến mất ngay tại chỗ, trong tích tắc liên tiếp tàn ảnh kéo vệt, bóng người yên lặng quỷ dị xuất hiện sau lưng Hán tử mày xếch.

Có tiếng quát to, hai tai Hán tử bị chấn động oong oong… cuồng phong vừa nổi lên, lúc đó xuất hiện nắm tay màu vàng công tới.

“Aaaaaaa…”

Hán tử mày xếch kinh hãi, thân hình nhoáng lên, thân thể phảng phất như mặt gương vỡ vụn ra, từ đó huyễn hóa ra thành bảy tám đạo ảo ảnh, đồng thời bắn ra tán loạn chạy nhanh đi.

“Hừ! Còn muốn chạy!”, Nhân ảnh này đương nhiên chính là Hàn Lập. Hắn hừ lạnh một tiếng, nắm tay được tế xuất ra bỗng nhiên hư ảo hóa, đồng thời biến ảo thành mấy quyền ảnh tương ứng, “Phốc phốc” vài tiếng, mỗi quyền ảnh đều chuẩn xác đánh đúng vào từng bối tâm nhân ảnh nọ.

Những ảo ảnh lập tức tan biến! Chỉ còn chân thân của Hán tử xuất hiện phía sau tấm khiên nhỏ màu bạc, vừa lúc ngăn trở được nắm tay màu vàng.

‘Phanh’ một tiếng, ngân sắc quang thuẫn nọ chỉ ngừng lại một chút liền vỡ vụn ra trong nháy mắt.

Kim quyền không chút do dự đấm lên sau lưng Hàn tử.

Vừa lúc nắm tay chạm đến, bên ngoài thân thể Hán tử đột nhiên hiện lên mà một tầng Thanh Giáp.

Một tiếng nổ vang thật lớn, kim mang và thanh quang đan vào nhau, nắm tay hung hăng đánh lên chiến giáp.

Tầng thanh quang rung chuyển mạnh mẽ… nắm tay đấm sâu vào cả tấc, còn Hán tử mày xếch hét thảm một tiếng, cả người văng ra xa.

Trong lòng Hàn Lập thoáng rùng mình, hắn rõ ràng cảm ứng được một quyền đó ẩn chứa cự lực cực mạnh, lại bị Thanh Giáp đó làm trượt đi hết phân nữa, chỉ còn lại nữa phần lực sát thương đánh trúng chiến giáp.

Nếu không thì chỉ cần một quyền này đã đủ đánh thủng rồi, Hán tử mày xếch đương trường trọng thương không đứng dậy nổi.

Do trước đó bất chợt bị Thiên Hồn Linh thu vào không gian âm hồn, nên Hàn Lập rõ ràng nhìn ra được sát ý của đối phương, vì vậy lần xuất thủ này đương nhiên quyết tâm hạ thủ không lưu tình.

Hôm nay đã thấy rõ được lực công kích của một quyền này, mặc dù trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng lập tức thân hình nhoáng lên, nhân ảnh liền quỷ mị xuất hiện trên không trung ngay chỗ đứng của Hán tử mày xếch, bắt chéo tay giơ trảo lên cao, đột nhiên trong tay xuất hiện một thanh Kim kiếm dài hơn thước, rung động mãnh liệt rồi trảm xuống.

Đúng lúc này, Ông hán tử đột nhiên hô to khàn cả giọng:

“Đừng động thủ, ta nhận thua!”.

Hàn Lập nghe nói thế, khóe miệng mím chặt một cái, nhưng thanh trường kiếm trên tay như không nghe thấy mà vung lên nhắm phía dưới chém xuống, nhất thời một luồng kiếm khí hoàng kim không chút do dự cuồn cuộn ập xuống.

Hẳn nhiên với độ sắc bén của Thanh Trúc Phong Vân Kiếm cho dù đối phương có Thanh Minh Giáp hộ thân đi nữa, tuyệt đối cũng sẽ bị chém thành hai đoạn.

Không gian phụ cận thoáng xung động tiêu thất đi không thấy nữa.

Cho dù tốc độ Kim kiếm không chậm lắm, nhưng cũng chỉ chém vào chỗ trống mà thôi.

Thần sắc Hàn Lập khẽ động, ánh mắt đảo qua xung quanh, chỉ thấy trên không trung cách khoảng hơn hai mươi trượng, đột nhiên bạo phát ra một đoàn hoàng quang rồi có hai nhân ảnh quỷ dị hiện thân ra.

Người kia đúng là… Kim Giáp Tu Sĩ mặt sẹo đang đứng cùng Ông Hán tử.

Trên mặt Tu sĩ mặt sẹo không chút biểu tình, còn Ông Hán tử sắc mặt tái nhợt, trên chiến giáp trước ngực có một vết máu thâm đen, vẻ mặt oán độc nhìn qua Hàn Lập.

Xem ra dưới đòn công kích của Hàn Lập, cho dù Thanh Minh giáp đỡ được hơn phân nửa lực công kích, nhưng cuối cùng tên đó cũng phun ra một ngụm tiễn huyết, bị nội thương khá nặng, vết quyền trên lưng chiến giáp nhìn thấy rất rõ ràng.

Ánh mắt Hàn Lập đảo qua Ông hán tử, trên mặt chẳng có chút dị sắc nào, ngược lại sau khi trường kiếm trong tay nhoáng lên biến mất, hướng Kim Giáp Tu Sĩ thi lễ.

“Đa tạ tiền bối xuất thủ, nếu không thiếu chút nữa vãn bối chẳng kịp thu tay lại, e rằng vô ý đã thương Ông đạo hữu rồi!” Hàn Lập nghiêm trang nói.

Nghe được Hàn Lập nói vậy, trên mặt Ông Hán tử huyết sắc tung tóe, thiếu chút nữa lại ra phun thêm ngụm máu tươi.

Vừa rồi chẳng phải Hàn Lập không kịp thu tay về, mà rõ ràng hắn đã động sát tâm, có ý muốn một kiếm trảm sát đối phương.

Tu sĩ mặt sẹo vừa nghe qua câu đó, trên mặt chợt lóe dị quang, trong mắt lộ ra một tia như cười như không, nhàn nhạt nói:

“Trong lúc tranh đấu thu tay lại không kịp cũng là chuyện bình thường, không cần phải bận tâm. Lần tranh đoạt linh địa này, Ông đạo hữu chủ động nhận thua, đương nhiên người chiến thắng là Hàn đạo hữu, toàn bộ linh địa này sẽ thuộc về Hàn đạo hữu, hai người các ngươi còn điều gì thắc mắc không!”Hàn Lập mỉm cười, tự nhiên sẽ không ý kiến gì, còn mặt mày Ông Hán tử lại lộ vẻ không cam tâm, môi khẽ nhúc nhích muốn nói gì đó, nhưng vẫn không thốt ra được thành lời.

Thấy hai người đều không trả lời, Tu sĩ mặt sẹo gật đầu giơ tay ra hướng Hàn Lập phân phó:

“Ngươi giao Thanh Minh Bội ra đây!”.

Hàn Lập nghe vậy, không chút do dự khẽ đảo tay, khối thanh sắc ngọc bội chợt lóe lên xuất hiện trong tay, sau đó trao cho đối phương.

Kim Giáp Tu Sĩ ra tay liền bắt lấy ngọc bội, đồng thời trong tay kia đã sớm chuẩn bị sẵn một miếng tinh thạch xanh biếc nhỏ bằng ngón cái, sau đó nhắm hướng ngọc bội hô một tiếng, nhất thời tinh thạch đó nhập vào ngọc bội không thấy bóng dáng nữa.

‘Tốt lắm, dấu hiệu linh địa này đã rót vào trong Thanh Minh Bội của ngươi, trừ khi sau này ngươi chủ động buông bỏ chỗ linh địa này, nếu không sẽ không có tư cách tham gia tranh đoạt linh địa trăm năm một lần tiếp theo.

Hiện tại hai người các ngươi có thể rời đi, trận tranh đoạt kế tiếp cũng sắp bắt đầu rồi’.

Tu sĩ mặt sẹo đưa ngọc bội trả lại cho Hàn Lập, liền khoát tay ra hiệu cho hai người nên lập tức rời đi, lúc này quầng trắng bao bọc bốn phía lúc trước không biết khi nào đã nứt ra một thông lộ.

Hàn Lập cũng không cần nhiều lời, sau khi ôm quyền, nhân ảnh liền hóa thành một đạo thanh hồng nhắm hướng lối ra lập tức bắn đi, trong chốc lát biến mất vô ảnh vô tung.

Còn tên tu sĩ họ Ông sắc mặt càng âm trầm không nói lời nào, đồng dạng hóa thành độn quang màu vàng biến đi, nhưng quang mang chợt tắt thân hình lại hiện ra lần nữa ở cạnh đó, sau khi âm trầm nhìn kỹ hướng ly khai của Hàn Lập, mới dậm chân hóa thành đoàn hoàng quang nhắm hướng trái ngược mà bắn nhanh đi.

Mặc dù người này đang bị nội thương, nhưng tốc độ phi độn cũng không chậm lắm, khoảng chừng sau bữa cơm thân người đã xuất hiện trên không trung ở một nơi xa lạ, độn quang bất chợt tắt đi rồi ngừng hẳn lại.

“Như thế nào, khí tức của ngươi sao hỗn loạn vậy! Chẳng lẽ ngươi tranh đoạt linh địa thất bại, lại còn bị thương nữa?” Một thanh âm quen thuộc lạnh lùng truyền ra, tiếp theo luồng thúy mang chợt lóe hiện ra, chính là con Phỉ Thúy Giao Long vừa xuất hiện, sau khi hai mắt nó đánh giá kỹ hán tử, ánh mắt lạnh lùng hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 14:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 2
Mạng ở trong tay ta còn dám mạnh miệng! Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, rút thương ra, mũi thương máu tươi đầm đìa chĩa thẳng vào đầu hắn, muốn đâm xuyên. Chuột tinh sắc mặt đại biến, lập tức kêu lên quái dị, nói: Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng, tiểu nhân biết sai rồi, tiểu nhân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 10
Sau khi Hạ Thiên quay về thì Lãnh Băng Băng hầu như không quan tâm đến vụ án này, nhưng điều này không có nghĩa là nàng chẳng muốn phá án, nàng vẫn muốn tìm hung thủ đứng phía sau. Không phải nàng muốn tìm về lý lẽ cho tên ăn mày và đám vệ sĩ, nàng muốn loại trừ uy hiếp cho đàn ông của mình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lưu Phong – Quyển 3
Vương Đức Vọng lắc đầu, thấp giọng nói: “Tóm lại, tâm ý của các lão, ngươi trước hết hãy nhận lấy. Về phần hắn muốn làm cái gì, đi một bước tính một bước... được rồi, sau này lúc có người, nói chuyện phải chú ý có phân lượng, họa là ở miệng mà ra đó...” “Vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Hạ Thiên – Quyển 6
Mỗi buổi sáng Ninh Khiết thường thức dậy tương đối sớm, hôm nay nàng thức dậy còn sớm hơn, nguyên nhân rất đơn giản, có người điện thoại cho nàng. Bình thường có rất ít người điện thoại cho Ninh Khiết, nàng không có người thân trong thủ đô, cũng không có bạn bè, còn đồng sự công ty...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex