Đều này cho thiếu niên và thiếu nữ cả kinh, không kìm nổi lòng liền suy nghĩ như vậy.
Khi hai người bọn họ chuẩn bị quay ra mấy vị đồng môn nhắc nhở một hai câu. Trên không trung vị thanh niên quay đầu lại, từ trong con mắt thứ ba một đạo ô quang bắn ra, rồi chợt lóe lên không còn thấy bóng dáng.
Lập tức ở khoảng không gần đấy vang lên một tiếng ầm ầm, bạch quang chợt lóe, một đạo nhân ảnh từ trong hư không quỷ dị hiện ra chỉ cách người thanh niên kia có mười trượng.
Nhìn kỹ người này đúng là một vị lão giả khoảng hơn sáu mươi tuổi, trên đầu tóc bối theo hình tam giác, hai chân để trần với một khuôn mặt giống như mặt ngựa thật dài. Trông rất là kỳ quái. Nhưng ngay khi lão già này vừa xuất hiện, lập tức không nói lời, mà vung một tay lê, n hướng tới phía đối phương chụp tới một cái.
Trên đỉnh đầu người thanh niên, không gian ba động, liền xuất hiện một cái bàn tay màu vàng nhạt thật lớn, nhanh như thiểm điện hướng phía dưới chụp tới.
Nhưng người thanh niên này dường như đã có dự tính trước, hai cánh sau lưng vừa động. Thân hình ngay tại chỗ biến thành một đạo ánh sáng biến mất. Sau đó một khắct lại xuất hiện ở một chỗ gần đó với sắc mặt âm trầm nghiêm trọng.
“Phong Lão Quái! Ngươi truy đuổi theo ta đã hơn một tháng, ngươi cũng biết rõ ràng là không thể nào bắt giữ được Hàn mỗ. Vậy thì vì sao mà cứ đuổi theo mãi. Rút cuộc là muốn gì?” Hai hàng lông mày của người thanh niên nhíu lại hét lớn lên một tiếng, âm thanh phảng phất giống như một tiếng nổ, khiến cả khu vực không trung xung quanh rung động không ngừng.
Phía dưới đang đứng xem cuộc chiến vốn là một đám đê giai tu sĩ, không kịp đề phòng liền kinh hãi hướng nhìn lên trên không trung. Hai lỗ tai kêu lên ù ù, rồi cả đám nhao nhao đứng không vững liền ngã quỵ trên mặt đất. Còn tu vi thấp kém hơn nữa thì ngã ra trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Chỉ có một số ít có pháp khí hộ thân và có tu vi cao hơn là đám Luyện Khí Kỳ tu sĩ là còn có thể duy trì được sự tỉnh táo. Nhưng toàn thân bọn họ như rã rời, mệt mỏi không cách nào đứng dậy được. Chỉ còn cách miễn cưỡng ngước nhìn các vị cao nhân tiền bối trên không trung với sắc mặt trắng bệch.
Những vị tu sĩ còn tỉnh táo này tất nhiên bao gồm cả người đầu tiên phát hiện ra dị dạng trên không trung. Bọn họ cùng với những vị đồng môn tu sĩ khác, đồng loạt âm thầm kêu khổ không ngừng.
Nếu là lúc bình thường bọn họ có thể gặp được một vị cao giai tu sĩ, thì đó chính là cơ duyên trời cho, muốn cầu còn không được. Nhưng mà hiện giờ gặp phải hai tên cao giai tu sĩ đang tranh đấu lẫn nhau thì tình hình hoàn toàn trái ngược, giống như là tai vạ đang đổ xuống đầu họ vậy. Tất cả bọn họ đều lộ vẻ kinh hoàng và hoảng sợ.
Bắt nguồn từ đấu pháp đáng sợ của cao giai tu sĩ. Mặc dù bọn họ không tận mắt nhìn thấy nhưng từ trong miệng của trưởng bối tông môn kể lại thì đã được nghe rất nhiều lần. Không kể là ai sau khi kể chuyện xong đều luôn cẩn thận dặn dò bọn họ, một khi gặp chuyện này, phải chạy trốn thật xa, càng xa càng tốt. Một khi uy năng cao giai tu sĩ đánh nhau lan đến gần thì bọn họ chỉ có con đường chết mà thôi.
Mà trong mắt cao giai tu sĩ, đám đê giai Luyện Khí Kỳ tu sĩ bọn họ không khác gì một con kiến. Vì vậy sẽ không bận tâm tới sự tồn tại của bọn họ.
“Hừ, ngươi giết người khác thì không sao. Nhưng ngươi lại dám ngay trước mặt giết hậu nhân của Phong mỗ ta thì làm sao ta lại dễ dàng bỏ qua như vậy chứ. Thật không thể tin được ngươi chỉ mới là một tên Nguyên Anh kỳ tu sĩ nhưng mà có thể kiên trì dưới sự truy đuổi lão phu lâu như vậy. Hơn nữa lại làm cho thọ mệnh của lão phu giảm bớt đi hơn mười năm thọ nguyên. Vì vậy ta muốn giết ngươi đền tội.” Lão giả mặt ngựa với vẻ mặt đầy sát khí nói, tiếp theo tay chỉ ra xa, đại thủ trong suốt màu vàng nhạt nọ xoay tròn một cái hóa thành một đạo hoàng quang hướng tới Hàn Lập đập xuống.
Hai cánh sau lưng của người thanh niên lại chớp động một lần nữa biến mất tại chỗ, rồi lại xuất hiện ở một nơi cách đó hai mươi trượng, chân mày của hắn nhăn lại lộ vẻ buồn bực.
Người thanh niên này chính là người vừa mới đại náo Âm La Tông một trận – Hàn Lập.
Nhưng ở phía đối diện là lão giả mặt ngựa, ở chỗ chém giết tên trưởng lão Âm La Tông cuối cùng hàn lập không may gặp phải, khiến hắn phải rước lấy phiền toái như bây giờ.
Người này đúng là có quan hệ sâu xa với tên Âm La Tông trưởng lão kia. Hơn nữa lại là một vị Hóa Thần Kỳ tu sĩ.
Nghĩ tới việc này Hàn Lập chính mình cũng thấy hối hận. Lúc đó thần xui quỷ khiến thế nào lại xuất hiện ra người này. Lúc đó nếu như tìm kiếm mấy gã Âm La Tông trưởng lão khác để đoạt Quỷ La Phiên thì đã hoàn toàn có thể tránh được chuyện này rồi.
Nhớ lại, lúc ấy vị Phong Lão Quái này lại đi cùng với vị Âm La Tông trưởng lão nọ. Hơn nữa hắn lại chỉ hiển lộ tu vi ra chỉ là Nguyên Anh Sơ kỳ mà thôi, hắn âm thầm quan sát cũng không thấy có gì bất ổn. Cho nên cũng không để người này trong lòng, mà chỉ âm thầm lôi kéo vị Âm La Tông trưởng lão kia dẫn dắt ra ngoài để giết. Đột nhiên có chuyện ngoài ý muốn là lão giả mặt ngựa này lại chạy tới chỗ đánh nhau đó và cũng kịp thấy hắn dùng một kiếm giết vị Âm La Tông trưởng lão kia.
Vì vậy, lão giả mặt ngựa này nhất thời nổi giận hiển lộ ra một thân tu vi Hóa Thần Kỳ kinh người. Rồi bị hắn truy đuổi tới đây.
Nếu không phải Hàn Lập có được Phong Lôi Sí cùng với Tật Phong Cửu Biến thật sự kỳ diệu, có thể xuất kỳ bất ý thì hắn đã bị vị Hóa Thần Kỳ tu sĩ này giết chết.
Nhưng trong lòng hắn thực sự đã bị dọa cho sợ mất mật. Cho nên không chút do dự thi triển Phong Lôi độn mà chạy trốn. Nếu dựa theo những tính toán ban đầu thì nếu như Âm La Tông cho triệu hồi tất cả các vị trưởng lão về tông nội thì nói không chừng có lẽ hắn còn ẩn núp ở khu vực gần đấy của Âm la Tông thêm vài tháng nữa để tìm xem có hay không cơ hội ra tay tiếp. Nhưng hiện tại lại xảy ra việc ngoài ý muốn là đụng tới một vị Hóa Thần tu sĩ nên hắn tự nhiên lập tức từ bỏ suy tính này mà chạy trốn. Việc này cũng cấp cho Âm La Tông một con đường sống nhưng tình hình hiện tại thì chỉ có vị Hóa Thần tu sĩ này làm cho hắn cố kỵ.
Việc này cũng làm cho Âm La Tông vô tình có được cơ hội nghỉ ngơi và phục hồi lại.
Có thể nói đây chuyện bất đắt dĩ nhất mà Hàn Lập gặp phải. Có thể thấy vị Âm La Tông tu sĩ bị giết này dường như có quan hệ rất sâu xa với lão giả mặt ngựa này. Bởi hắn đã không tiếc tinh nguyên mà truy đuổi tới bây giờ còn không chịu buông tha. Còn hắn thi triển độn thuật so với Phong Lôi độn thì kém một chút nhưng dù gì cũng là do một vị Hóa Thần Kỳ tu vi thi triển. Mà trên người hắn không biết có bị đối phương thi triển cái gì hay không mà chỉ cần hắn chạy thoát được đối phương một thời gian ngắn tưởng có thể ẩn nấp trốn thoát thì lại bị đối phương chính xác đuổi theo.
Hàn Lập vội vàng kiểm tra lại trên người mình vài lần nhưng cũng không thấy phát hiện ra điều gì khác thường.
Điều này làm cho Hàn Lập đối với Phong Lão Quái càng thêm sợ hãi. Vì vậy hắn mới quyết định cùng với đối phương đánh nhau một trận. Bởi hắn cũng biết rõ đối phương là Hóa Thần Kỳ tu sĩ có thể cấm chế được hắn. Vì vậy hắn tính toán sẽ sử dụng Vạn Niên Linh Dịch để tiêu hao bớt đi pháp lực của đối phương sau đó lại tìm cách chạy trốn đối phương tiếp.
Nhưng qua hơn nửa tháng, Hàn Lập cũng biết phải làm gì nữa.
Bởi không biết trên người của lão giả mặt ngựa này có Vạn Niên Linh Dịch hay không mà đã cùng với hắn đi qua rất nhiều châu quận mà vẫn không thoát được. Một thân thổ linh khí của hắn không chút nào hạ thấp. Nhưng bới thân phận Hóa Thần Kỳ tu sĩ của hắn, chuyện có Vạn Niên Linh Dịch mà nói, thì cũng không kỳ lạ.
Ngược lại, hắn mấy lần thiếu chút nữa thì bị đối phương bắt giữ, không thể không dung bảo vật sử dụng 1 chút, lại một lần nữa chạy mất.
Trong mấy lần tiếp xúc này, Hàn Lập cũng đã thử qua vài biện pháp nhằm thuyết phục đối phương buông tha cho việc đuổi giết mình. Bởi đối phương thực sự cũng không phải là Âm La Tông tu sĩ nên không cần phải lưỡng bại câu thương làm gì.
Mà vị lão giả mặt ngựa này có tên là Phong Lão Quái dường như cảm thấy mình chậm chạp trong việc truy đuổi theo hắn nên có chút thẹn quá hóa giận nên không chịu thương lượng chút nào. Ngược laị hắn còn dùng các loại ngôn ngữ uy hiếp Hàn Lập thúc thủ chịu trói.
Hàn Lập nghe xong những lời này, tự nhiên phẫn nộ, không thèm để ý tới.
Cứ như vậy, hai người rượt đuổi nhau mấy ngày cuối cùng thì tới nơi này. Lúc này, rút cục Hàn Lập cũng ngừng chạy và quyết định cùng vị Hóa Thần tu sĩ này đánh nhau một trận. Để xem xem khả năng của mình so với Hóa Thần Kỳ tu sĩ chênh lệch như thế nào. Chỉ cần làm cho đối phương hiểu được nếu có thể giết được hắn thì cũng phải hao phí thật nhiều tinh nguyên mới có thể làm được. Để cho đối phương quên đi chuyện muốn giết được hắn.
Dù sao sau khi quyết đinh, do hắn phải thường xuyên sử dụng Phong Lôi Sí, nên Tịch Tà Thần Lôi lưu trữ bên trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm thật không có khả năng duy trì lâu dài được thêm, đến lúc đó thực sự là phiền phức.
Tất nhiên Hàn Lập cũng không biết, sau khi hiện thân vị Phong Lão Quái này rất bực bội, trong lòng mắng chửi k thôi và đồng thời cũng cảm thấy rất đau đầu.
Hàn Lập là Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ nhưng pháp lực lại cao hơn nhiều so với những người cùng giai khác. Nhìn vào mắt đối phương là biết ngay, k thể nào che dấu được. Nhưng để cho lão giả đau đầu nhất đó chính là Phong Lôi Sí quỷ dị Độn Thuật của Hàn Lập. Vị Phong Lão Quái này tự cho rằng độn thuật của bản thân cũng không phải chuyện đùa, nhưng với Hóa Thần Kỳ tu sĩ thần thong mà lại không cách nào ngăn chặn được đối phương. Thậm chí mấy lần tên tiểu bối Nguyên Anh Kỳ này ở ngay trước mặt lại để cho hắn ung dung chạy mất.
Điều này làm cho lão giả mặt ngựa thực sự có chút xấu hổ khó chịu.
Lại nói, vị Âm La Tông trưởng lão bị giết kia thực sự ra đối với hắn cũng không có bao nhiêu tình cảm, chẳng qua là 1 cái hậu nhân thế hệ thứ mười. Nhưng với thọ nguyên của hắn thì cũng không thiếu hậu nhân. Nhưng khi tên kia phán đoán trong nội môn có người âm thầm ra tay với các Nguyên Anh trưởng lão, nghĩ rằng người ra tay chính là một vị Hóa Thần Kỳ tu sĩ. Nên vộ vã chạy tới trước mặt vị tổ tông này, kể khổ nhờ hắn che chở.
Bởi vì số lượng người còn biết được sự tồn tại của hắn cũng không nhiều lắm. Nhất thời nể mặt mũi nên đã mềm lòng đáp ứng cứu giúp.
Vốn hắn còn cho Hóa Thần tu sĩ ở Đại Tấn cũng không có mấy người. Mà bất kể Âm La Tông làm tức giận vị nào khiến cho người đó đối với Âm La Tông trưởng lão ra tay chém giết. Nếu như gặp được mình thì vì nể mặt có lẽ cũng không ra tay đối con cháu của mình. Vì thế, hắn còn cố thi triển một loại độc môn bí thuật lên người con cháu của hắn. Nếu như là gặp phải mấy vị Hóa Thần Kỳ tu sĩ quen biết thì liếc mắt là nhận ra. Đồng thời cũng có thể hướng tới mấy vị Hóa Thần Kỳ tu sĩ này hỏi thăm xem vị rút cuộc là vị nào ra tay.
Làm xong hết tất cả những việc này, hắn mới dùng bí thuật che dấu hạ thấp tu vi xuống. Chuẩn bị đưa tên hậu bối này phản hôi tông môn, sau đó cũng không hỏi tới việc này nữa. Còn về phần Âm La Tông sống chết thế nào, hắn cũng không quản.
Lão giả mặt ngựa hoàn toàn không nghĩ tới, ngay trên đường đi, nhất thời sơ ý, lại bị Hàn Lập ngay trước mặt hắn lại xuất kỳ bất ý ra tay chém chết vị Âm La Tông trưởng lão kia.
Nếu là những Hóa Thần tu sĩ khác, lão giả mặt ngựa tự biết không nắm chắc phần thắng, chỉ có thể nén giận mà thôi. Dù sao đến cấp bậc này một khi đánh nhau, so với việc mất thọ nguyên thì là mất nhiều hơn được.
Nhưng rõ ràng người động thủ là Hàn Lập lại chỉ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ. Vị này tự mình thân phận bề trên, đồng thời tính tình nóng nảy nên Phong Lão Quái lập tức tức giận. Ra tay giết chết Hàn Lập.
Nhưng mà độn thuật của Hàn Lập cùng với những thần thông khác vượt xa ngoài suy đoán của hắn. Hắn truy đuổi liên tục gần một tháng mà cũng không thành công, hơn nữa không những hại hắn mất đi mấy năm thọ nguyên mà ngay cả bình nhỏ Vạn Niên Linh Dịch vất vả mới đoạt được cũng buộc phải sử dụng hết non nữa.
Nếu như mà buông tay không đuổi theo nữa, thì lão giả mặt ngựa cũng không đành lòng, tức khí trong lồng ngực thật sự khó tiêu. Ở phương diện khác, lão thấy Hàn Lập liên tiếp sử dụng mấy kiện bảo vật uy lực thật không nhỏ, cũng không khỏi động lòng tham.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2021 14:39 (GMT+7) |