– Thi Hiên Vi không nhịn được hướng ta xuất thủ, người kia hơn phân nửa cũng sẽ không nhịn được, thậm chí nói không chừng ở trong Xuất Vân thành hướng ta động thủ.
Trong mắt của hắn tinh quang lóe lên, sau khi cùng đám người Âu Tùy Tĩnh, Thiệu Thiên Nhai hội hợp, liền ở trong Xuất Vân thành, mỗi ngày cùng đám người Âu Tùy Tĩnh trao đổi Thần Thông đạo pháp.
Bất quá, Giang Nam đợi đến cuộc so tài chiến nô kết thúc, cũng không có đợi đến Thần tuyển chi tử thứ ba kia hướng hắn xuất thủ.
Chút ít cường giả Đại Thánh thành Thánh Địa đến Xuất Vân thành xem chiến kia dần dần rời đi, bất quá vẫn có không ít người lưu lại, trong đó không thiếu có cao thủ kinh khủng, thậm chí đám người Giang Nam còn cảm giác được thỉnh thoảng có tồn tại Thần Ma, lấy thần thức vô cùng mạnh mẽ hướng bọn họ quét tới, không hề kiêng kị.
– Nếu như chúng ta ra khỏi thành, sẽ gặp không chỉ một nhóm người vây công!
Sắc mặt Âu Tùy Tĩnh ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Thậm chí còn có mấy Thần Ma ẩn núp trong bóng tối, khó bảo toàn những tồn tại này sẽ không hướng chúng ta xuất thủ!
Giang Nam lắc đầu nói:
– Những Thần Ma này sẽ không động thủ, Thần Ma có Thần Ma kiêu ngạo. Ta đoán chừng bọn họ sẽ đợi đến chúng ta tập hợp đủ ba Thần Mộc Lệnh, mở ra Thánh Quân động phủ mới có thể hiện thân, thu hoạch trái cây.
Thần Ma, đó là tồn tại cao cao tại thượng, có kiêu ngạo của mình, mấy tiểu bối căn bản sẽ không nằm ở trong mắt bọn họ.
Thiệu Thiên Nhai không nhịn được nói:
– Âu đạo hữu, lần này mấy người chúng ta quyết định đến Thánh Quân động phủ tìm bảo. Ngươi không cần thiết cùng nhau đi theo mạo hiểm.
Âu Tùy Tĩnh lắc đầu nói:
– Cha ta chính là bị cấm chế trong động phủ của Thần Mộc Thánh Quân làm bị thương nặng, nếu như có thể nhận được Thần Mộc Thánh Quân truyền thừa, nói không chừng có thể tiêu trừ bệnh kín của cha ta. Thần Mộc Thánh Quân động phủ coi như là đầm rồng hang hổ, ta cũng sẽ đi!
– Nếu như vậy, kia liền lên đường a!
Tinh thần của Giang Nam rung lên, hướng Tam Khuyết Đạo Nhân nháy mắt, chỉ thấy Đạo Nhân mập hô một tiếng bay lên, xông lên tận trời.
– Thần Mộc Lệnh ở trên tay của ta, người nào muốn chết, thì xuất thủ tới đoạt!
Đạo Nhân mập một bộ cần ăn đòn kêu lên.
Nhưng ngay sau đó, dưới chân hắn hiện ra một trận đồ, bọc hắn bão táp bay đi.
Một bóng người phóng lên cao, phía sau Thiên Cung nặng nề rung chuyển, rõ ràng là một vị Thiên Cung ngũ trọng cường giả, trầm giọng nói:
– Sinh cơ nồng nặc như vậy, đích xác là Thần Mộc Lệnh! Chúng ta mau đuổi theo!
Người này mới vừa rời đi, sau một khắc mấy trăm tia sáng từ trong Xuất Vân thành bay lên, rối rít hướng Tam Khuyết Đạo Nhân đuổi giết đi.
– Chúng ta không nên cử động!
Âu Tùy Chân lạnh lùng nhìn đám người Giang Nam chuyện phiếm uống rượu như cũ, trầm giọng nói:
– Nếu như ta đoán không sai mà nói, đây chẳng qua là mồi, chỉ cần nhìn chặc Huyền Thiên Giáo Chủ, liền sẽ không mất!
– Tùy Chân công tử, mới vừa rồi tên mập mạp chết bầm kia mang đi đích xác là Thần Mộc Lệnh!
Giờ phút này Vô Đạo Công Tử cũng không nhịn được nói:
– Ta được Thần Mộc Lệnh đã có một đoạn thời gian, đối với Thần Mộc Lệnh tản mát ra hơi thở cùng sinh cơ rõ như lòng bàn tay, tuyệt sẽ không nhìn lầm!
Âu Tùy Chân do dự một chút, nhìn về phía Đàm Trí thánh tăng, thấp giọng nói:
– Thánh tăng thấy thế nào?
Đàm Trí thánh tăng khẽ mỉm cười nói:
– Ta cũng cho là, chúng ta tốt nhất chờ một chút nữa.
– Tiểu thư! Cái tên mập mạp kia mang theo Thần Mộc Lệnh chạy đi!
Một thiếu nữ vội vàng hướng Thi Hiên Vi thông báo nói:
– Chúng ta có muốn đuổi giết hay không?
Thi Hiên Vi do dự hỏi:
– Huyền Thiên Giáo Chủ đâu?
– Hắn còn ở trong thành.
Thi Hiên Vi trầm ngâm chốc lát nói:
– Không cần đi để ý tới mập mạp kia, tiếp tục theo dõi hắn. Mấy người này khẳng định đang đùa bỡn hoa chiêu gì!
Đột nhiên, trong Xuất Vân thành lại truyền đến một tiếng cười to, chỉ thấy Thiệu Thiên Nhai đột nhiên xông lên trời, cất bước hướng ngoài thành đi tới, nơi đi qua, nhiều loại hoa thắng gấm, sương mù nặng nề, trong tay cũng có một khối Thần Mộc Lệnh, cười vang nói:
– Chư vị đạo hữu, mới vừa rồi bất quá là một con mồi thôi, Thần Mộc Lệnh chân chính ở trong tay ta! Thiệu mỗ cáo từ!
Hắn cước bộ tuy chậm, nhưng tốc độ lại không chậm, trong khoảnh khắc liền đi ngàn dặm, đi ra khỏi thành.
Trong thành trầm mặc chốc lát, lại có vài chục thân hình phóng lên cao, hướng Thiệu Thiên Nhai đuổi theo.
– Thần Mộc Lệnh này cũng là thật sự!
Vô Đạo Công Tử thất thanh nói.
Âu Tùy Chân nhíu mày, thấp giọng nói:
– Chuyện gì xảy ra? Trong tay tiểu tử Thiệu Thiên Nhai kia làm sao cũng có một khối Thần Mộc Lệnh? Cộng thêm mảnh trong tay mập mạp chết bầm kia, chính là hai khối!
Đàm Trí thánh tăng lại cười nói:
– Hai vị đạo hữu không cần kinh hoảng, đoán chừng hai Thần Mộc Lệnh này đều thật sự, hai người bọn họ riêng phần mình nhận được một khối. Lấy ý kiến của tiểu tăng, chỉ cần nhìn Huyền Thiên Giáo Chủ kia, chúng ta…
Hắn lời còn chưa dứt, đột nhiên chỉ nghe tiếng cười của Âu Tùy Tĩnh truyền đến, chỉ thấy hắn cũng tế lên một khối Thần Mộc Lệnh, bồng bềnh mà đi.
Lần này ngay cả Đàm Trí thánh tăng nắm trí châu cũng không khỏi thất thanh nói:
– Ba Thần Mộc Lệnh đều rơi vào trong tay bọn họ, làm sao có thể?
Hô…
Lại có vài chục người bay lên, hướng Âu Tùy Tĩnh đuổi giết đi, chỉ có Giang Nam còn ở trong thành.
– Tiểu thư, làm sao bây giờ? Làm sao thoáng cái nhiều ra một khối Thần Mộc Lệnh? Rốt cuộc người nào mới là thật, người nào là giả?
Một vị lục y thiếu nữ vẻ mặt mờ mịt, hướng Thi Hiên Vi thấp giọng nói.
Thi Hiên Vi cũng có chút mờ mịt, nàng có thể cảm giác được mới vừa rồi ba khối Thần Mộc Lệnh kia cùng Thần Mộc Lệnh mà nàng đoạt được giống nhau, là thật sự, nhưng điều này sao có thể?
Coi như là Giang Nam chiếm được Thần Mộc Lệnh còn dư lại, số lượng cũng là không đúng!
Thần Mộc Lệnh rõ ràng chỉ có ba, làm sao thoáng cái nhiều ra một khối?
Đột nhiên, từng bóng người phóng lên cao, có khoảng hơn một ngàn người, là đệ tử Xuất Vân thành, mỗi người tế lên một khối Thần Mộc Lệnh, bốn phương tám hướng bay đi.
Vẻ mặt đám người Âu Tùy Chân, Vô Đạo Công Tử, Đàm Trí thánh tăng cùng Thi Hiên Vi dại ra, ngây ngốc nhìn một màn này, bọn họ có thể cảm giác được đến trong những Thần Mộc Lệnh này tản mát ra sinh cơ bừng bừng, tựa hồ toàn bộ là thật sự!
– Nhiều Thần Mộc Lệnh như vậy?
Giờ phút này cao thủ còn ở lại trong Xuất Vân thành đều ngạc nhiên, Thần Mộc Lệnh lấy ngàn mà tính giống như cỏ sau cơn mưa xông ra, đây căn bản là tình hình không thể nào xuất hiện!
Nhưng mà, bọn họ có thể cảm giác được, trong những Thần Mộc Lệnh này truyền đến sinh cơ vô cùng nồng nặc, phát ra thần quang màu xanh nhạt, rõ ràng cùng Thần Mộc Lệnh chân chính độc nhất vô nhị, thấy thế nào cũng không giống như là giả.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/04/2019 10:10 (GMT+7) |