– Hắn thọ nguyên hai mươi vạn năm, vượt xa Bất Tử Minh Vương có thể sánh ngang.
Ma La Thập trầm giọng nói:
– Thần Ma có thể từ Huyền Minh Nguyên Giới đi ra, không có người yếu. Lao lung của Nam Hải lão quỷ, Huyền Minh Nguyên Giới ta không người nào có thể phá, gỡ chuông còn cần người buộc chuông, chỉ có Nam Hải lão quỷ mới có thể phá vỡ cũi, hoặc là hắn chết, cũi này mới có thể phá. Lão đệ, ngươi nói cho Tiểu Tịch Tử kia, là ta xin lỗi hắn.
– Ta đi cầu Nam Hải tổ sư!
Giang Nam xoay người rời đi, đi tới trên Nam Hải ngọc đài, tìm được huynh muội Thác Bạt Lan Vân Thác Bạt Lưu Chiếu, mời hai huynh muội bọn họ đi hỗ trợ tiến cử vợ chồng Thác Bạt.
Vợ chồng Thác Bạt là người khống chế Nam Hải thực tế, có thể câu thông Nam Hải tổ sư, muốn cỡi bỏ trấn áp Ma La Thập, liền chỉ có thông qua Nam Hải tổ sư.
– Tử Xuyên, ngươi đã tới chậm.
Thác Bạt Lan Vân lắc đầu nói:
– Cha mẹ ta bị Ma La Thập trọng thương, giờ phút này đang bế quan chữa thương, chỉ sợ phải tu dưỡng mấy năm mới có thể phục hồi như cũ.
Giang Nam thở dài, lúc Ma La Thập cướp Nam Hải, ngang nhiên xuất thủ, một kích liền quét bay vợ chồng Thác Bạt, Ma La Thập là Sát Thần lừng lẫy nổi danh, đối với hắn mặc dù không sai, nhưng đối với những người khác không có thân mật như vậy.
Lấy thực lực của hắn, một chiêu là có thể đem vợ chồng Thác Bạt chấn thương nặng.
Ma La Thập hung danh quá lớn, thậm chí bị trấn áp ở Thái Huyền Thánh Tông, ngay cả Phụ Văn Cung cũng không muốn giải cứu hắn đi ra ngoài.
– Mặc dù vợ chồng Thác Bạt không bế quan chữa thương, chỉ sợ cũng không muốn giúp ta, dù sao Ma La đại ca hung danh bên ngoài, hơn nữa còn muốn cướp Nam Hải. Cho dù bọn họ nguyện ý giúp, Nam Hải tổ sư cũng chưa chắc thuận ý.
Giang Nam đứng dậy cáo từ rời đi, thầm nghĩ:
– Yêu Thần không muốn vào lúc này xuất thế, hôm nay Huyền Minh Nguyên Giới không người nào có thể giải cứu Ma La đại ca, chỉ có đi cầu thế lực thiên ngoại.
Thiên ngoại thế lực cùng hắn từng có giao tập không nhiều, Địa ngục Ma Thần hiển nhiên không thể đưa tới, hơn nữa thế lực trong địa ngục hắn không cách nào mượn tới, dù sao Đại Xích Thiên Thần Chủ mặc dù đối tốt với hắn, nhưng nếu biết hắn không phải là đệ tử Xích Viêm Thần Tộc, khẳng định sẽ giết chết hắn.
Mà Cửu U Minh Giới thì không thể nào, hắn cùng Thí Thần Cốc Lục Ma giết chết Bất Tử Minh Vương, để cho hắn trở thành tội phạm truy nã đệ nhất của Minh giới, nếu có thể giết chết hắn, bất luận kẻ nào cũng sẽ danh tiếng truyền lớn.
Hơn nữa, Cửu U Minh Giới cùng Huyền Minh Nguyên Giới vốn là kẻ thù truyền kiếp, đưa Minh giới cường giả tới, không thể nghi ngờ sẽ tạo thành một cuộc tai nạn khổng lồ.
Còn có một điểm mấu chốt nhất, đó chính là trong Cửu U Minh Giới mặc dù còn có cao thủ gần Thần, nhưng lại không có Ma Thần, vô luận là cùng Thái Hoàng đối nghịch, hay giải cứu Ma La Thập đều có chút lực bất tòng tâm.
– Còn có chính là Ứng Long Đại Thế Giới.
Giang Nam suy tư chốc lát, Ứng Long Đại Thế Giới đối với Huyền Minh Nguyên Giới mắt nhìn chằm chằm vào, là một lực lượng vô địch, Thái Hoàng ở trước mặt Ứng Long tộc cũng là nhỏ yếu không chịu nổi.
Nếu có thể mượn lực lượng của Ứng Long Đại Thế Giới, vô luận giải cứu Ma La Thập hay là đối phó Thái Hoàng Lão Tổ, cũng không coi là khó khăn.
– Tịch chưởng giáo sẽ không mượn lực lượng người khác, hắn có kiêu ngạo của hắn, nhưng ta không phải là hắn, ta không muốn hắn chết, cũng không muốn hắn biến thành Thái Hoàng thứ hai!
Giang Nam dứt khoát hướng chỗ sâu trong biển rộng đi tới, trầm giọng nói:
– Đã như vậy, ta làm sao tiếc bản thân?
Trong biển rộng vô tận, đột nhiên sóng biển cuồn cuộn nổi lên, một cây kim cọc cao cao đứng vững, Yêu Hoàng đứng ở trên một cây kim cọc, xa xa hướng Giang Nam xem ra, mi mắt híp híp, nghi ngờ nói:
– Tiểu tử này rốt cuộc định đi nơi đâu… Long Hoàng, ta xem mục đích của hắn, phảng phất là Vạn Long Sào các ngươi!
Biển rộng đột nhiên hé ra, một đầu Cổ lão Thiên Long từ trong biển nhô đỉnh đầu lên, mắt sáng như đuốc, hướng Giang Nam nhìn lại, giống như trước cũng nghi ngờ vạn phần, lẩm bẩm nói:
– Tiểu tử này biết rõ ta hận không thể giết hắn ăn thịt, làm sao còn đi Vạn Long Sào ta chịu chết? Có cái gì không đúng, thật có cái gì không đúng mà…
Hai người một mực tìm kiếm cơ hội giết chết Giang Nam, ra lệnh rất nhiều môn hạ đệ tử canh giữ ở chung quanh Huyền Thiên Thánh Tông, rốt cục biết được Giang Nam rời Huyền Thiên Thánh Tông, đến Nam Hải.
Sau khi bọn họ ở biết được tin tức này lập tức chạy tới Nam Hải, liền thấy Giang Nam lại hướng Đông bay đi, Đông Phương trừ biển rộng vô tận ra, chính là Vạn Long Sào, vì vậy Yêu Hoàng mới suy đoán Giang Nam là chạy thẳng tới Vạn Long Sào.
– Hắn đi Vạn Long Sào, chính là tự chui đầu vào lưới, không cần tốn nhiều sức là có thể chém giết!
Long Hoàng cười ha ha nói:
– Như vậy tốt hơn, chúng ta ở Vạn Long Sào giết hắn, cho dù là Tịch Ứng Tình biết hắn có nguy nan, cũng không dám tới cứu!
Hai vị cường giả liếc mắt nhìn nhau, tâm niệm tương thông, cười nói:
– Rất tốt, vậy thì ở Vạn Long Sào đợi hắn!
Mà vào lúc này, Ứng Vô Song cùng Lệ Dương cũng từ Ứng Long Đại Thế Giới trở về Huyền Minh Nguyên Giới, Ứng Long Đại Thế Giới đối với Huyền Minh Nguyên Giới cực kỳ coi trọng, vì vậy hai người sẽ không rời đi nơi đây.
– Vị Thần Nam Hải kia, hẳn là Thần minh ở hai mươi vạn năm trước phi thăng vào Thần Giới?
Ứng Vô Song đứng ở trung tâm Vạn Long Sào, đem một màn Nam Hải tổ sư trấn áp Ma La Thập nhìn ở trong mắt, không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, lẩm bẩm nói:
– Mạnh mẻ, quả nhiên mạnh mẻ. Người này nhảy qua hai giới xuất thủ, còn có thể có pháp lực lớn như thế, chỉ sợ đã đến gần Thần Chủ cảnh giới. Khó trách cha ta nói hắn rất mạnh…
Thần Ma cực kỳ đáng sợ, bất quá Thần Ma cũng có thật nhiều cấp bậc, mới vừa tấn chức chính là Thần minh, sau đó là Thiên Thần, Chân Thần, sau mới là Thần Chủ.
Thần Chủ đã là hùng cứ bá chủ một phương, địa vị cực cao, cho dù là Ứng Long Đại Thế Giới nội tình như thế, số lượng Thần Chủ cũng không nhiều.
Thần minh bình thường, mặc dù có thể làm được nhảy qua giới đánh một kích, như cũ có thể bảo tồn uy lực cực lớn, nhưng mà vượt qua thế giới bình thường cũng đã đạt đến cực hạn.
Mà Nam Hải tổ sư là vượt qua hàng rào Thần Giới thế giới, pháp lực oanh mở hàng rào Thần Giới truyền không biết bao nhiêu tỉ dặm, lần nữa oanh mở hàng rào Huyền Minh Nguyên Giới, lúc này mới phủ xuống, đem Ma La Thập trấn áp!
Cái này hết sức kinh khủng!
Lệ Dương cười hắc hắc nói:
– Ma La Thập kia suýt nữa đem chúng ta ăn hết, trấn áp tốt, đại khoái nhân tâm.
Ứng Vô Song lắc đầu, chắp tay nói:
– Lệ Dương, ngươi chỉ thấy mặt ngoài thôi, lại không có thấy bí mật sau lưng. Vị Nam Hải tổ sư này mặc dù tuổi già sức yếu, nhưng như cũ lợi hại như thế, hắn đối với Huyền Minh Nguyên Giới tình cảm sâu đậm, sở dĩ chống đở đến hiện tại chỉ sợ là vì đợi chờ Quang Vũ Kỷ Kiếp đến.
– Người này nếu không có chết ở trong Quang Vũ Kỷ Kiếp, tất sẽ tạo thành trở ngại cho đại kế của chúng ta! Đối mặt một địch thủ như vậy, chỉ sợ Ứng Long Đại Thế Giới ta cũng muốn giao ra một cái giá cao mới có thể đem hắn diệt trừ.
Lệ Dương đúng là không nghĩ tới điểm này, trải qua nàng chỉ điểm lúc này mới tỉnh ngộ nói:
– Tiểu quận chúa dạy dỗ không sai.
Đột nhiên, bên trong Vạn Long Sào truyền đến tiếng ồn ào, vô số Long Tộc rối rít nhốn nháo bay lên trời, hóa thành nguyên hình, chỉ thấy giữa không trung một mảnh Cự Long dài hẹp toàn động, che khuất bầu trời, phiếm các loại sắc thái, có Thanh Long, Hoàng Long, Bạch Long, Kim Long, Tử Long, chủng loại phồn đa, giao, long mãng, Ly Long, Long Quy, Thiên Long.
Nhiều Long Tộc ở giữa không trung bày từng ngọn đại trận, như lâm đại địch, long uy tràn ngập, sâm nghiêm vô cùng!
– Trận thế lớn như vậy, chẳng lẽ Vạn Long Sào tới cường địch gì?
Ứng Vô Song cau mày nói.
– Ha ha ha ha! Giang Tử Xuyên, Thiên Đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới!
Một tiếng trống vang, chấn động Thiên khung, Long Hoàng mềm rủ xuống dựng lên, Vạn Long ôm nhau, uy phong bát diện, phô trương to lớn, trước đó chưa từng có, cao giọng cười nói:
– Ta vốn định lấy tính mạng ngươi, báo thù cho hai hài nhi đáng thương của ta, không nghĩ tới một mình ngươi chủ động đưa tới cửa, chẳng phải là chịu chết sao?
– Giang Tử Xuyên?
Vẻ mặt Ứng Vô Song khẽ nhúc nhích, lộ ra thần sắc mười phần thú vị, mặt giản ra cười nói:
– Chính là tiểu tử ở trong Thái Dương ẩn núp vào Thái Dương Thần Điện, chạy ra ta đuổi giết sao? Hắn cũng là có chút bản lãnh, không biết hắn tới đến tột cùng cần làm gì?
Ngoài Vạn Long Sào, thanh âm của Giang Nam xuyên thấu không gian nặng nề, vô cùng rõ ràng truyền tới, cười vang nói:
– Long Hoàng, ngươi phô trương lớn như vậy, là vì nghênh đón vãn bối sao? Vãn bối có tài đức gì, đáng giá ngươi hưng sư động chúng như thế?
Long Hoàng hừ lạnh một tiếng, thần sắc có chút khó coi, vô luận là bối phận hay tu vi, Giang Nam so với hắn thua kém xa xa, hơn nữa, Vạn Long Sào phòng ngự sâm nghiêm, giờ phút này tất cả cao thủ dốc toàn bộ lực lượng, như lâm đại địch, chỉ vì đối phó một người Giang Nam, lan truyền đi ra ngoài thật có chút mất thể diện.
Bất quá, hắn lại biết Giang Nam khó dây dưa, Thần Khư nhất dịch, người đuổi giết hắn nhiều ra sao. Còn không phải là bị chết chỉ còn lại có Cận Đông Lưu cùng Yêu Hoàng sao?
Cho dù là Cổ Thần Các Chủ, cũng là chết ở trong tay của hắn!
Thậm chí chiến dịch kia, ngay cả Yêu Hoàng cũng gặp phải bị thương nặng!
Hơn nữa, người đuổi giết tiểu tử Giang Nam này tuy nhiều, nhưng hắn vẫn còn Tiêu Dao đến hiện tại, không người nào có thể chế, bản thân cái này liền có thể nói rõ một vài vấn đề.
Cho nên, Giang Nam chủ động đi tới Vạn Long Sào, không trách hắn không cẩn thận.
– Giang Tử Xuyên, khó được ta hôm nay vui vẻ, liền mở một mặt lưới, để ngươi sống lâu một thời gian ngắn.
Long Hoàng cười ha ha, không khỏi đắc ý nói:
– Nói đi, ngươi tới Vạn Long Sào ta cần làm gì?
Giang Nam khẽ mỉm cười nói:
– Long Hoàng, ta tới đích xác là có việc muốn nhờ, bất quá ngươi không thể làm chủ, đổi lại quản sự, ta cùng với nàng nói.
– Ta không thể làm chủ?
Long Hoàng khí cực mà cười, cả giận nói:
– Ta chính là đứng đầu Vạn Long Sào, Long Hoàng Huyền Minh Nguyên Giới, ta vẫn không thể làm chủ?
Giang Nam đối với hắn làm như không thấy, cất giọng nói:
– Ứng Long tộc đạo hữu, cố nhân tới thăm, mời ra gặp mặt!
Sắc mặt Long Hoàng âm trầm, giận cười nói:
– Tốt lắm, ngươi lai ý ta đã biết, hiện tại ngươi có thể chết! Các con, bầm thây vạn đoạn cho ta…
– Chậm!
Chỗ sâu trong Vạn Long Sào, một thanh âm ôn nhu dễ nghe vang lên, nhẹ giọng cười nói:
– Long Hoàng, để cho hắn đi vào.
Giang Nam ha ha cười một tiếng, từ bên cạnh Long Hoàng đi tới, thấp giọng nói:
– Ta nói ngươi không đủ tư cách, không thể nói chuyện, ngươi còn không tin. Hôm nay tự đòi nỗi nhục kia đi?
Sắc mặt Long Hoàng đỏ lên, tàn bạo nhìn bóng lưng của hắn, nhưng không dám động thủ.
Giang Nam đi bộ vào trung tâm Vạn Long Sào, mọi nơi nhìn lại, sách sách xưng kỳ, Vạn Long Sào có thể nói là cùng cực xa hoa, khắp nơi động phủ, động phủ của Long Tộc cùng chủng tộc khác cũng rất bất đồng, chẳng những xây dị thường cao lớn, hơn nữa thường thường là dựa vào vách đá mà xây, địa thế hiểm ác cao chót vót.
Nhiều động phủ liền cùng một chỗ, cao thấp phập phồng, giống như hàng nghìn hàng vạn lợi kiếm, có một loại khí độ sâm nghiêm.
Trang sức của những động phủ kia cũng cùng Nhân Tộc một trời một vực, trước động phủ điêu khắc nhiều mãnh thú hung ác, dử tợn kinh khủng.
Bất quá, Giang Nam đi tới trung tâm Vạn Long Sào, đi vào trung ương động phủ, sơn thủy đột nhiên trở nên thanh tú, không giống ngoại giới hiểm ác như vậy, ngược lại nước biếc rong chơi, phong cảnh nhã trí, làm cho người ta có một loại cảm giác có Động Thiên khác.
Trên thực tế, nơi đây đúng là có Động Thiên khác, Giang Nam cùng nhau đi tới, cảm ứng được trong hư không cất dấu không biết bao nhiêu ba động kỳ diệu, đó là bí cảnh giấu diếm ở trong hư không.
Lịch đại cường giả của Long Tộc đông đảo, tài phú kinh người, hơn nữa thực lực cũng cực kỳ mạnh mẻ, lịch sử đã từng xuất hiện qua rất nhiều tuyệt đại cường giả khó lường, những cường giả này sau khi chết để lại bí cảnh của mình.
Mà Long Tộc thích giấu diếm tài phú, có thể nghĩ những bí cảnh này tất nhiên là chất đầy các loại bảo tàng.
– Nếu có thể cướp sạch nơi này…
Giang Nam âm thầm lắc đầu, mình lần này là cầu người mà đến, thật sự không tốt hạ thủ.
– Giang đạo hữu có thể tránh thoát ta một chiêu đuổi giết, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, thật sự là ngoài Vô Song dự liệu.
Một thanh âm từ chỗ cao truyền đến, Giang Nam ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong một mảnh hồ nước nhỏ phía trước, một tòa lầu cao vút đứng thẳng ở đó, lồi ra mặt nước, một cô gái mặc cung trang màu xanh, vóc người thon dài, đứng ở trước cửa sổ trong lầu, xa xa hướng hắn xem ra.
Cô gái này chính là ngày đó ở trong Thái Dương thần điện cùng Yêu Thần đàm phán, một chiêu Thần Thông đuổi giết hắn, từ chỗ sâu trong Thái Dương giết qua giữa không trung, rất là cường hãn, là cường giả gần Thần ít có.
– Giang đạo hữu, mời lên đây nói chuyện.
Ứng Vô Song lại cười nói, cũng không có cự nhân ngoài.
Ngàn dặm.
Giang Nam mở ra cước bộ, hướng lầu các trong hồ nước đi tới, vậy mà hắn mới vừa giơ chân lên bước vào giữa hồ, tình hình trước mắt đột nhiên thay đổi, nơi nào còn hồ nước nhỏ, rõ ràng là một mảnh biển lớn mênh mông vô tận!
Biển rộng kinh đào, mãnh liệt cuồng bạo, mà tòa lầu cao kia thì trở nên lớn không cách nào tưởng tượng, cao cao đứng vững ở tận thiên ngoại, giống như Thần Ma chi cung thống ngự Cửu Thiên, mà Ứng Vô Song trước cửa sổ thì giống như một Long Thần cao cao tại thượng, hướng hắn xem ra, khuôn mặt trở nên giống như Minh Nguyệt, trên cao nhìn xuống, giống như Long Thần mắt nhìn xuống con kiến hôi, phàm phu tục tử!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/04/2019 10:10 (GMT+7) |