Giang Nam lấy ra một đoạn xiềng xích Hằng Vũ Thần Kim, cười nói:
– Sư tỷ mời nhìn, này có phải là Hằng Vũ Thần Kim hay không?
Thác Bạt Lan Vân cẩn thận đánh giá đoạn xiềng xích này, gật đầu nói:
– Đích xác là Hằng Vũ Thần Kim, mỗi cân Hằng Vũ Thần Kim giá trị ngàn cân Linh Dịch, có thể đổi lấy ba cân bảy lượng Ngũ Sắc Kim. Bất quá bên trong Nam Hải ta chỉ có mấy chục vạn cân Ngũ Sắc Kim, trong khoảng thời gian ngắn cũng chỉ có thể điều động chừng trăm vạn cân, khẩu vị của ngươi quá lớn, ngàn vạn cân Nam Hải ta tạm thời không có nhiều trữ hàng như vậy, chi bằng bẩm báo cha ta, từ các nơi điều tới.
Nàng cắn răng, cười nói:
– Giang sư huynh, nếu ngươi có thể đợi hai năm, ngàn vạn cân Ngũ Sắc Kim cũng không nói chơi!
Giang Nam gật đầu nói:
– Kia làm phiền sư tỷ.
Thác Bạt Lan Vân cùng hắn giao hàng 30 vạn cân Ngũ Sắc Kim nói:
– Sư huynh, qua mấy tháng nữa, chính là đám cưới của chưởng giáo quý phái, Nam Hải ta cũng sẽ đi chúc mừng, đến lúc đó sẽ cùng ngươi giao trăm vạn cân. Hai năm sau, Ngũ Sắc Kim ngươi cần thiết sẽ giao hàng hoàn thành.
Giang Nam cùng nàng từ biệt, thầm nghĩ:
– 30 Vạn cân luyện thành pháp bảo cũng dư dả, hiện tại liền trước luyện chế Sơn Hải Đỉnh!
Hắn đem Thần Thứu Yêu Vương thu vào trong Tử Phủ, Huyền Thai lập tức thúc đẩy, dẫn phát Đậu Suất Thần Hỏa, để cho Thần Thứu Yêu Vương hỗ trợ khống chế hỏa lực, nóng chảy Ngũ Sắc Kim, luyện chế Sơn Hải Đỉnh.
Tham quan hoc tập quá trình Ma La Thập luyện bảo, luyện chế Sơn Hải Đỉnh đối với hắn mà nói lại càng thuận buồm xuôi gió, rất nhanh Sơn Hải Đỉnh liền bị hắn luyện chế hoàn thành, thậm chí ngay cả Địa Từ Nguyên Phủ cùng Ngũ Kiếp Ấn cũng bị hắn luyện chế lại một lần, uy lực tăng lên tới Thần Thông lục trọng đỉnh.
Ông!
Mi tâm của hắn có Lục Đạo Thần Luân hiện lên, ngay sau đó ở sau ót, Sơn Hải Đỉnh cùng Ngũ Kiếp Chung riêng phần mình ra hiện ở trong một đạo Thần Luân, trong đỉnh thần quang ấp a ấp úng, dễ chịu miệng đại đỉnh cùng chuông lớn này.
Lúc trước hắn không đủ tài lực, hôm nay nhận được nhiều Ngũ Sắc Kim, đem Sơn Hải Đỉnh rèn thành một ngụm đại đỉnh chu vi hơn trượng, Ngũ Kiếp Chung cũng bị hắn luyện chế lại một lần, biến thành chuông lớn chu vi hơn trượng, tài đại khí thô rất giống nhà giàu mới nổi, nhổ xuống một sợi lông chân, so sánh với thắt lưng người khác còn muốn thô hơn.
– Giang đạo hữu, quả nhiên là ngươi.
Một thanh âm dễ nghe truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị hồng y thiếu nữ đứng ở trước cửa sổ Vạn Hoa Lâu cách đó không xa, hướng mình xem ra.
Cô gái kia có hai mắt thật to, hai sợi mái tóc từ bên tai lướt qua gương mặt phấn hồng trứng ngỗng trượt đến trước ngực, Giang Nam cũng không nhận biết thiếu nữ này, trong lòng kinh ngạc, cười nói:
– Xin hỏi sư tỷ là?
Cô gái kia cười nói:
– Ta tên là Hương Hương, Sở Hương Hương. Giang đạo hữu, hôm nay nhiều đạo hữu ở Vạn Hoa Lâu tiểu tụ, sao đạo hữu không tới họp mặt?
Giang Nam trong lòng khẽ nhúc nhích, đi về phía Vạn Hoa Lâu, Sở Hương Hương là chưởng giáo đệ tử xếp hạng thứ năm của Tinh Nguyệt Thần Tông, cười nói:
– Nguyên lai là Thần Tông Sở sư tỷ, sư tỷ mời, Tử Xuyên tự nhiên cung kính không bằng tuân mệnh.
– Chủ công khi nào cấu kết lại một vị Tiểu nương tử khả ái như vậy?
Thần Thứu Yêu Vương cũng nhìn thiếu nữ trên lầu, thầm nghĩ trong lòng.
Giang Nam mang theo Thần Thứu Yêu Vương đi vào Vạn Hoa Lâu, chỉ thấy địa phương Sở Hương Hương đứng cũng là một gian nhã phòng, có chút tinh sảo, bên cạnh còn có nhiều gian, làm hắn sách sách xưng kỳ chính là, trong những gian nhã phòng này đều đã có người, là đệ tử đến từ các đại môn phái, đều là Đạo Đài cảnh giới cường giả.
Hắn thậm chí thấy đệ tử Phật môn cũng hiện ra ở chỗ này, trừ lần đó ra, còn có đệ tử Thái Huyền Thánh Tông.
Trong Vạn Hoa Lâu không khí có chút đè nén, các loại khí tức lay động, đụng lẫn nhau, lẫn nhau tràn đầy địch ý.
Hắn mới vừa đi vào, liền có thật nhiều ánh mắt đồng loạt quét tới, một cổ khí tức ầm ầm hướng hắn đè xuống!
Những người này cực kỳ cường đại, hơi thở hội tụ ở chung một chỗ, dễ dàng có thể đem bất kỳ một tu sĩ Thần Thông cảnh giới nào trấn áp, để cho hắn ở trước mặt mọi người bêu xấu.
Đỉnh đầu Giang Nam có Sơn Hải Đỉnh phập phồng, vô thanh vô tức đem những hơi thở này tan rã, thẳng hướng gian nhã phòng của Sở Hương Hương đi tới.
– Nguyên lai là đệ tử của Lạc Hoa Âm.
Có người hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
– Thân là Chính Đạo đệ tử, nhưng cùng Ma Đạo Ma Nữ pha trộn ở chung một chỗ, rõ ràng chính là bại hoại Chính Đạo!
Giang Nam lơ đễnh, hắn sớm biết người sư phụ này của mình làm hại thiên hạ, cừu địch rất nhiều, vô luận đi đến nơi nào cũng gặp được mấy cừu gia.
– Giang đạo hữu ngồi bên này.
Sở Hương Hương hướng hắn ngoắc.
Giang Nam đi tới ngồi xuống, chỉ cảm thấy một mùi thơm ngát như có như không từ bên cạnh truyền đến, rất là dễ chịu, cười nói:
– Sư tỷ dùng là mùi hoa gì?
– Rất thơm sao?
Sở Hương Hương rất là vui vẻ, nghiêng thân tới cười nói:
– Đây là mùi thơm trên người ta, ta vừa ra đời liền có mùi thơm, vì vậy mới gọi Hương Hương, ngươi tinh tế nghe, xem một chút ngươi có thể phân biệt ra được vài loại mùi hoa hay không.
Nàng cơ hồ cùng Giang Nam dựa vào chung một chỗ, để cho thiếu niên có thể cảm nhận được nhiệt lượng của thân thể bên cạnh, thân thể thiếu nữ này thướt tha, lúc cúi đầu có thể thấy da thịt trắng nõn trước ngực, để cho Giang Nam tâm thần rung động, thầm than Ma Nữ lợi hại.
Hắn cùng với Sở Hương Hương là lần đầu tiên gặp mặt, Tiểu Ma Nữ nóng bỏng như thế, có một loại lực hấp dẫn khác thường, để cho hắn có chút khó có thể ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
– Sư tỷ, đệ tử những môn phái này làm sao hiện ra ở chỗ này?
Giang Nam vội vàng chuyển đổi đề tài hỏi.
– Tự nhiên là đánh nhau.
Sở Hương Hương trời sanh mị thái, cử chỉ phong lưu, cười nói:
– Kim Cương Pháp Thiện Tông Pháp Tướng hòa thượng ước chiến đại sư huynh của ta, những người này liền chạy tới đây xem náo nhiệt. Pháp Tướng cùng sư huynh ta có cừu oán, thường xuyên đánh tới đánh lui, chẳng qua là người nào cũng không thể giết chết người nào.
– Kim Cương Pháp Thiện Tông đại sư huynh, Pháp Tướng hòa thượng?
Giang Nam trong lòng vừa động, đệ tử cửa Phật luôn luôn không hiển lộ sơn thủy, nhưng thực lực cũng cực kỳ cao minh, Pháp Tướng hòa thượng thân là Kim Cương Pháp Thiện Tông đại sư huynh, nhất định có chỗ độc đáo của nó.
Sở Hương Hương bĩu môi, cười nói:
– Tuổi trẻ hòa thượng bên sương phòng kia, chính là Pháp Tướng. Pháp Tướng đã tu thành Thần Phủ, thực lực đại tiến, lòng tin bạo tăng, đoán chừng là tính toán hàng yêu trừ ma, đem đại sư huynh của ta diệt trừ.
Nàng ha ha cười nói:
– Nếu Pháp Tướng giết chết đại sư huynh, ta chính là Thần Tông Tứ sư tỷ, thật là mong đợi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/04/2019 10:09 (GMT+7) |