– Huyền Thiên giáo chủ!
Giang Nam đang cùng chư tướng nghị sự, đột nhiên chỉ thấy trong huyền môn một tòa Tinh môn Thần Quang bắt đầu khởi động, một vị đạo đồng đi ra Tinh môn đi vào huyền môn nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, Đạo Vương triệu gặp, mời giáo chủ đi Đạo Vương Đại Thế Giới gặp gỡ!
– Đạo Vương triệu gặp?
Giang Nam nao nao, đạo đồng kia lấy ra một cuốn tự viết, Giang Nam mang tới xem, đích thật là bút tích của Đạo Vương, lúc này cười nói:
– Sư huynh mời dẫn đường.
Lúc này Đạo đồng kia bước vào Tinh môn, Giang Nam đang muốn đi theo đi qua, đột nhiên chỉ thấy trong huyền môn một tòa Tinh môn khác Thần Quang bắt đầu khởi động, lại có một nữ thần quan từ đó đi ra nói:
– Tả Thiên Thừa, bệ hạ có chỉ ý!
– Tỷ có chỉ ý cho ta?
Trong nội tâm Giang Nam buồn bực, hướng đạo đồng kia nói:
– Sư huynh đợi một lát.
Đạo đồng kia đứng ở bên trong Tinh môn nói:
– Giáo chủ cứ tự nhiên.
Giang Nam đi vào trước mặt nữ thần quan kia, chỉ thấy nữ thần quan lấy ra một phong mật tín nói:
– Bệ hạ phân phó, Tả Thiên Thừa duyệt xong lập tức đốt, không cần thiết lan truyền đi ra ngoài.
Giang Nam gật đầu, nữ thần quan kia rời đi, không có dừng lại. Giang Nam mở ra phong thư, chỉ thấy thư tín là chữ Giang Tuyết viết, chỉ có một câu:
– Nhanh chóng vứt bỏ quan, ly khai Huyền Minh Nguyên Giới, không được kinh động người khác, nếu không khó giữ được tánh mạng!
– Tỷ tỷ để cho ta ly khai Huyền Minh Nguyên Giới?
Giang Nam ngẩn ngơ, thư tín trong tay tự động thiêu đốt, đốt hóa thành tro.
Sau một lúc lâu, Giang Nam nhẹ nhàng lắc đầu:
– Tỷ tỷ tự mình viết thơ cho ta, nhất định là đã biết tin tức gì, cho nên hướng ta báo động trước. Nếu như tiếp tục lưu lại Huyền Minh Nguyên Giới, chỉ sợ có đại nạn. Nhưng Huyền Minh Nguyên Giới là chỗ ta sinh dưỡng, há có thể đơn giản ly khai?
Hắn bước vào một tòa Tinh môn khác, hai người tiếp theo đứng ở Trung Thiên thế giới, lại thông qua Tinh môn của Trung Thiên thế giới, đi vào Đạo Vương Đại Thế Giới.
Bất quá bao lâu, Thái Hoàng đi ra nói:
– Huyền Thiên giáo chủ, lão gia đã ở Bát cảnh Vân Tiêu điện chờ.
Giang Nam đi theo hắn đi về Vân Tiêu điện, hữu ý vô ý nói:
– Thái Hoàng đạo huynh gần đây rất an phận rồi, đạo huynh có ý kiến gì về trường hạo kiếp này?
Thái Hoàng ha ha cười nói:
– Hết thảy đều ở trong lão gia khống chế, ta tiểu nhân vật bực này lại há có thể lung tung xen vào? Giáo chủ, đã đến Vân Tiêu điện, xin mời.
Giang Nam liếc hắn một cái, từ trong mắt của hắn nhìn ra cách nghĩ chân thật của hắn, bất quá hai con ngươi Thái Hoàng như là có một tầng sương mù, không có nửa phần cảm xúc ở bên ngoài.
– Đạo Vương triệu gặp, cần làm chuyện gì?
Giang Nam cất bước đi vào Vân Tiêu điện, chỉ thấy Bổ Thiên Thần Nhân kia ngồi cao bên trong Thần Quang trùng trùng điệp điệp, thâm bất khả trắc, khom người hỏi.
– Triệu ngươi là vì bảo vệ tính mệnh của ngươi.
Đạo Vương thanh âm chấn động, rõ ràng truyền vào trong đầu của hắn, chậm rãi nói:
– Huyền Minh huyền quan sẽ bị diệt, ngươi lập tức ly khai Huyền Minh huyền quan, sẽ bảo vệ tánh mạng của ngươi.
Trong lòng Giang Nam chấn động, thất thanh nói:
– Đạo Vương, Huyền Minh Nguyên Giới ta thật sự có đại nạn bị diệt?
Trùng trùng điệp điệp Thần Quang tản ra, thân hình Đạo Vương xuất hiện, sải bước lên đồng đàn, thản nhiên nói:
– Huyền Minh Nguyên Giới sắp bị diệt, chính là chiều hướng phát triển, không thể sửa đổi. Ngươi ở Nguyên Giới chống cự Địa Ngục đại quân, ngăn trở tiên thể, lại để cho hắn không thể phá được Nguyên Giới cùng với hai đường đại quân khác tụ hợp, làm cho Địa Ngục rất nhiều Ma Đế Ma Hoàng tức giận, cũng định phân thân hàng lâm Nguyên Giới, đem Nguyên Giới bình định. Ngươi căn bản thủ không được Huyền Minh Nguyên Giới, ở lại nơi đó, chỉ có một đường bại vong!
Giang Nam trong lòng nghiêm nghị, nếu là hơn mười Ma Hoàng Ma Đế phân thân hàng lâm Huyền Minh Nguyên Giới, thật sự là hắn ngăn không được, lúc này khom người nói cám ơn:
– Đa tạ Đạo Vương chỉ điểm! Ta lập tức trở về, di chuyển sinh linh Nguyên Giới ta!
– Không cần.
Đạo Vương chắp hai tay sau lưng, nhẹ nhàng cất bước đi đến trước tấm bình phong có mười ba Thần Nhân nghe đạo, buồn bả nói:
– Nguyên Giới sinh linh không thể dời đi, không chỉ Nguyên Giới sinh linh không thể dời đi, mặc dù là Nguyên Giới Thần Ma đại quân, cũng phải ở lại phía trên Huyền Minh huyền quan.
– Vì sao Nguyên Giới sinh linh không thể dời đi?
Giang Nam ngẩn ngơ, kháng nghị nói:
– Đạo Vương, đây là kết quả hẳn phải chết, chẳng lẽ Nguyên Giới sinh linh ta cùng Thần Ma thủ quan đều phải chết hay sao?
– Đúng vậy, đây là chiều hướng phát triển, vì Chư Thiên vạn giới, bọn hắn nhất định phải hy sinh.
Thanh âm Đạo Vương đạm mạc mà cao viễn, để cho Giang Nam cảm giác được một tia hàn ý, hàn ý phát ra từ cốt tủy:
– Chư Thiên vạn giới cần phải có người đến chống cự Địa Ngục đại quân, để cho Địa Ngục Thần Ma cùng Ma Hoàng Ma Đế nhìn không ra sơ hở trong đó, trấn thủ huyền môn Thần Ma nhất định phải ở lại nơi đó, sinh linh Nguyên Giới cũng nhất định phải ở lại nơi đó. Bất quá bọn hắn cũng không phải là bị chết không có giá trị, bọn hắn chết, sẽ móc ra u ác tính giấu ở bên trong Chư Thiên vạn giới ta, để cho ta biết rõ, ai mới là phản đồ trong chúng ta, ai mới là Huyền Tổ.
Giang Nam càng ngày càng chìm, tay chân càng ngày càng lạnh, hắn dần dần có chút minh bạch ý định của Đạo Vương.
Đạo Vương nhìn xem mười ba người trong bình phong, nói khẽ:
– Ở bên trong Nguyên Giới chủ tinh, trấn áp lấy trái tim Huyền Đô cổ tiên, nếu như địa ngục Ma Đế Ma Hoàng phân thân đến đây, một trận chiến này liền có thể đánh nát chủ tinh, phóng thích trái tim Huyền Đô cổ tiên. Rất nhanh rời đi tụ họp để chống lại Bổ Thiên Thần Nhân, mà Huyền Tổ giấu ở trong chúng ta. Nếu như Huyền Tổ ở trong chúng ta, hắn tất nhiên sẽ nhịn không được, sẽ nhảy ra ngăn cản trái tim Huyền Đô cổ tiên đào thoát trấn áp. Như vậy, ta liền có thể biết rõ, đến cùng ai mới là Huyền Tổ!
– Diệt trừ Huyền Tổ, Bổ Thiên thần nhân lòng dạ khó lường khác trong Chư Thiên vạn giới ta mới sẽ an phận xuống, mới có thể toàn tâm toàn ý phụ trợ ta cộng đồng đối kháng trường hạo kiếp này, mới có thể đem Địa Ngục chư đế chư hoàng trấn áp, chém giết, chiếm đoạt Địa Ngục, hoàn thiện Thiên Đạo, phi tiên mà đi!
Thanh âm Đạo Vương tựa hồ càng ngày càng xa, càng ngày càng lạnh nhạt, từ từ nói:
– Vốn ta không ưng thuận cáo tri ngươi việc này, cho ngươi chống cự Địa Ngục chư hoàng chư đế phân thân, đánh nát Nguyên Giới chủ tinh. Bất quá, ta thương ngươi chi tài, hơn nữa ngươi là sư đệ của ta.
Hắn xoay đầu lại, nhìn thẳng Giang Nam:
– Ta không muốn nhìn ngươi chết ở phía trên Nguyên Giới huyền môn. Cho nên, lần này ta thông tri ngươi, muốn ngươi ly khai. Ta biết rõ ngươi rất nặng tình nghĩa, cho nên ta có thể cho ngươi mang đi một nhóm người, thê tử cùng đệ tử của ngươi có thể mang đi, những người khác nhất định phải lưu lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/04/2019 10:12 (GMT+7) |