Trong lòng Giang Nam chấn động, đang muốn cẩn thận quan sát, đột nhiên dị tượng trước mắt biến mất, hắn giương mắt nhìn chung quanh, chỉ thấy mình như cũ thân ở trong Chiến Thần Điện, không có Hỗn Độn dị hỏa, không có Hỗn Độn Thần Kiếm, cũng không có Tiên thi.
Mới vừa rồi một màn kia, chẳng qua là hắn bắt được thần kiếm hư ảnh lạc ấn, trong lúc vô tình thấy được bản thể thần kiếm!
– Trảm tiên, trảm tiên… thanh Hỗn Độn Thần Kiếm này chém một Tiên Nhân! Tiên Thiên Thần Ma, không hổ là cường giả có thể sánh ngang Tiên Nhân…
Trong lòng Giang Nam thật lâu không thể bình tĩnh, lẩm bẩm nói:
– Chiến Thần Điện rốt cuộc là ai luyện chế, lại là vì nguyên nhân gì lưu lại? Làm sao ngay cả thần kiếm hư ảnh lạc ấn bực này cũng có thể có… tầng thứ mười tám, hẳn là có đáp án a?
Hắn lấy lại bình tĩnh, mới vừa rồi hắn thấy một màn kia, thật sự rung động, ngay cả Tiên Nhân có thể khai thiên tích địa cũng bị người một kiếm chém giết, lai lịch chủ nhân Chiến Thần Điện, chỉ sợ cực kỳ đáng sợ.
Phải biết rằng, từ viễn cổ chiến tranh, Thiên Đạo nghiền nát, chư thiên vạn giới đã có hơn năm ngàn vạn năm không có xuất hiện qua tiên tích, không người nào có thể Chứng Đạo thành tiên, mạnh nhất cũng bất quá là Thần Đế.
Từng tôn Thần Đế tài hoa tuyệt đại, đều khẩn cầu đột phá cực hạn, Chứng Đạo thành tiên, nhưng bọn hắn chẳng qua là tre già măng mọc mà thôi, từng cái từng cái chết ở trên nửa đường.
Tiên Cảnh, là một cảnh giới ngay cả Thần Đế cũng không thể với tới, cao cao tại thượng, không cách nào leo tường, thậm chí có thể nói cao không thể chạm, làm cho người tuyệt vọng!
Nếu những Thần Đế này biết, thậm chí ngay cả Tiên Nhân Bất Tử Bất Diệt cũng bị người chém, sẽ khiến cho chấn động bao nhiêu!
– Thần kiếm lạc ấn này, lại phải cần Hỗn Độn Giới Vực Chân Kinh thúc dục mới có thể phát huy uy năng!
Giang Nam tinh tế nghiên cứu thần kiếm lạc ấn, giận đến suýt nữa chửi má nó, hắn đối với thần kiếm lạc ấn này kỳ vọng thật lớn, còn muốn mượn uy năng thần kiếm nhất cử đả thông thứ mười tám quan, nhận được “Tuyệt thế cơ duyên. ” Mà uy năng thần kiếm không cách nào thúc dục, để cho hắn làm sao vượt qua thứ mười tám quan?
– Bất kể!
Hắn bước lên cầu vồng, cũng không quay đầu lại rời đi.
Chiến Thần Điện tầng mười tám, Giang Nam đứng ở trong đại điện, mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy Thần điện sâu kín, đồng trụ san sát, trừ lần đó ra, không có vật khác.
– Không có người thủ quan? Di, nơi đó có một tấm bia đá!
Giang Nam nâng kiếm bước nhanh đến phía trước, lưu ý bốn phía, tránh cho đột nhiên có người thủ quan giết đi ra, trong thần điện trống rỗng, chỉ có hắn một người một kiếm, còn có tiếng bước chân rầu rĩ rung động.
Tấm bia đá này cực kỳ cao lớn, cao hai trăm trượng, rộng tám mươi trượng, phía dưới nền có tất cả chín tầng, mỗi một tầng đều là Bát Giác, tượng trưng vũ trụ Bát Cực, mà chín tầng thì tượng trưng cho Cửu Trọng Thiên, Cửu Thiên Bát Cực, tượng trưng cho không gian rộng lớn vô cùng.
– Trấn Ngục Giới Bi!
Trên tấm bia đá có một nhóm ký hiệu Hỗn Độn, bất quá ghi lại lại không phải là Hồng Mông Đại Đạo, mà là văn tự, hẳn là văn tự của Tiên Thiên Thần Ma.
Giang Nam tinh tế cảm ứng hàm nghĩa trong ký hiệu, khẽ cau mày, tấm bia đá này tên gọi Trấn Ngục Giới Bi, mặt trên còn có tám chữ, là “Tiến vào trấn ngục, được ta truyền thừa”.
– Tiến vào trấn ngục? Làm sao tiến vào?
Giang Nam tự định giá chốc lát, thần thức xông ra, thần thức của hắn mới vừa tiếp xúc đến Trấn Ngục Giới Bi, trong lúc bất chợt Trấn Ngục Giới Bi ầm ầm chấn động, vô số ký hiệu Hỗn Độn phần phật từ trong Trấn Ngục Giới Bi bay ra, từng cái từng cái ký hiệu phiêu đãng, tổ hợp, ở trong hư không tạo thành một con đường!
Hỗn Độn ký hiệu này tạo thành đường như cũ có vô cùng ký hiệu bay ra, không ngừng về phía trước rơi xuống, đem con đường làm càng ngày càng dài, không biết chạy đi nơi nào.
Qua một lúc lâu, Trấn Ngục Giới Bi chấn động hạ xuống, con đường tựa hồ đến cuối, tiếp theo một cỗ khí tức mênh mông Thương Mang đập vào mặt, Cổ lão, cuồng bạo, trang nghiêm, thần thánh, kinh khủng, ép tới Giang Nam khó có thể thở dốc!
Cổ khí tức này, thậm chí để cho Đạo Tâm không sứt mẻ của hắn đột nhiên nhiều ra rất nhiều Tâm Ma, trước mắt của hắn phảng phất xuất hiện Huyết Hải khôn cùng, bên tai phảng phất truyền đến tiếng chém giết kinh thiên động địa, hắn phảng phất rơi vào trong một chiến trường Cổ lão mà kinh khủng, vô số Tiên Thiên sinh linh, Tiên Nhân, Tiên Thiên Thần Ma, chinh chiến chém giết, thần huyết Tiên huyết hội tụ thành biển, Thần thi Tiên thi chất như núi!
Tiếp theo, hư không chấn động, vô số thời không hiện lên, một thời không đổ nát hiện ra ở cuối đường Hỗn Độn ký hiệu, hung khí, lệ khí, thần khí, tiên khí, sát khí, tử khí lộn xộn tuôn ra đánh tới, bên trong truyền đến thanh âm kinh khủng, có Thần Ma trước khi chết giãy dụa kêu rên, có Tiên Nhân thở dài lúc vẫn lạc, có tiếng khóc thảm thiết, có tiếng quát mắng, có tiếng reo hò, có tiếng chém giết… Hồng Mông Tử Khí cuồn cuộn bắt đầu khởi động, cuốn động hằng hà thi thể.
Trong tấm thời không đổ nát kia, hết thảy thanh âm, quang, sắc, cũng để lộ ra một loại khí tức không tốt.
Tuyệt đối là không tường!
Nơi đó chính là trấn ngục!
Trấn Ngục Giới Bi, chính là tấm bia đá biểu thị trấn ngục địa giới, cũng là lối đi đi thông trấn ngục!
Trong lòng Giang Nam run lên, chỉ thấy trong trấn ngục khí tức cuồng bạo tràn ra, để cho Đạo tâm của mình càng ngày càng khó thừa nhận, vội vàng thu hồi thần trí của mình, con đường Hỗn Độn ký hiệu lập tức bắt đầu sụp đổ. Con đường ký hiệu hỏng mất tốc độ cực nhanh, con đường này vừa mới hỏng mất, trấn ngục to lớn lập tức chậm rãi biến mất.
Sắc mặt Giang Nam tái nhợt, vù vù thở hổn hển, đáng sợ, thật sự là đáng sợ.
– Tuyệt thế cơ duyên, không nghĩ tới tuyệt thế cơ duyên dĩ nhiên là cái này…
Qua một lúc lâu, Giang Nam luyện hóa Tâm Ma, Đạo Tâm khôi phục như lúc ban đầu, Trấn Ngục Giới Bi là một cái lối đi đi thông trấn ngục, trong trấn ngục có người đắp nặn Chiến Thần Điện truyền thừa lưu lại, nghĩ đến vị Tiên Thiên Thần Ma này là chết ở trong trấn ngục.
Hắn hẳn là ở trước lúc trấn ngục đại chiến đã đoán chừng mình hẳn phải chết, vì vậy dẫn đầu chế tạo Chiến Thần Điện, Chiến Thần Điện chính là công cụ hắn dùng để chọn ra truyền nhân.
Nếu có người có thể đả thông Chiến Thần Điện, thông qua hắn khảo hạch, sẽ đi tới thứ mười tám quan, tìm được Trấn Ngục Giới Bi, thông qua Trấn Ngục Giới Bi tìm được thi thể hắn, hoàn toàn nhận được truyền thừa!
Mà muốn gặp chân thân kia, thì chỉ sợ nhất định phải dùng đến Phá Ngục đại thần thông!
– Lấy tu vi hiện tại của ta, tiến vào trấn ngục, chính là chết! Cái tuyệt thế cơ duyên này, chỉ sợ cùng ta vô duyên…
Giang Nam lắc đầu, đột nhiên trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, quay chung quanh tòa Trấn Ngục Giới Bi này đi hai lần, ánh mắt càng ngày càng sáng, lẩm bẩm nói:
– Nếu có thể đem tòa Trấn Ngục Giới Bi này khiêng về nhà, đó không phải là hữu duyên sao…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/04/2019 10:11 (GMT+7) |