Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex cũ » Gái đẹp thích hiếp dâm

Gái đẹp thích hiếp dâm

Bạn đang đọc một phần của truyện Thùy Dương, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensex.moe/thuy-duong-full/

– Á.
Thùy Dương chỉ kịp kêu lên một tiếng.

Bất ngờ Thùy Dương thấy mông mình được đỡ bởi hai bàn tay thô ráp, một bàn tay đỡ một bên mông, bàn tay khác của Nhân như cố tình chụp thẳng giữa hai chân nàng. Thế Toàn chồm người qua thành, ôm lấy hai cánh tay chới với của vợ. Từ góc nhìn từ trên xuống của Toàn, anh không thể thấy được hành động sỗ sàng của Nhân bên dưới. Thùy Dương ngẩn mặt lên nhìn chồng với ánh mắt cầu cứu, vì nàng cảm nhận được bàn tay giữa hai chân nàng đang nóng dần lên.

– Không sao đâu em, em bình tĩnh đặt chân lại vào bậc thang và xuống thôi.
Toàn lại nghĩ là nàng sợ ngã xuống biển, anh trấn an vợ.

– Em… Không…
Chữ không cuối của Thùy Dương là nhằm ngăn lại hành động bàn tay tác quái kia.

Lúc này một ngón tay bất chợt miếc nhẹ giữa hai mép âm hộ nàng. Thùy Dương cảm giác như một dòng điện chạy thẳng từ xương sống lên đầu, người nàng cứng đờ ra. Thùy Dương buông tay, người nàng rơi thẳng xuống gương mặt đang nhìn lên của Nhân, hai người ngã ngang lên thành thúng, làm chiếc thúng lật úp.

– Dương.. Toàn hét lên, anh bất chấp chuẩn bị lao xuống.
Thùy Dương trồi lên ngay lập tức, nàng bơi rất tốt, kế tiếp là Nhân, mặt anh đỏ bừng.

Người lái tàu quăng dây thừng xuống giúp Nhân lật chiếc thúng lại. Nhân leo lên nhanh chóng, nhưng tới Thùy Dương thì lúng túng hơn nhiều. Nhân phải chờ Toàn xuống để cả hai cùng giúp Thùy Dương leo được quan thành thúng. Khi nàng lên tới trên thúng, ánh mắt nàng nhìn Nhân như trách cứ, nhưng nàng không kể chuyện gì với Toàn.

Hậu quả của cú rơi vừa rồi là đùi và eo nàng bị trầy xướt nhẹ, váy rách xẻ cao lên gần eo, áo ướt dính sát cả da liếc sơ qua cũng biết nàng không mặc áo lót. Thùy Dương ngồi bên thành thúng, vì phải cân bằng trọng lượng nên nàng ngồi đối diện Toàn và Nhân. Áo nàng dính sát vào da, không che nổi hai núm vú hồng, váy thì có một đường xẻ cao, phô ra hẳn một bên đùi và một góc quần lót. Toàn thấy ánh mắt của Nhân không ngừng soi mói trên cơ thể vợ mình, nhưng anh làm ngơ. Anh tự hỏi phải chăng mình cũng bắt đầu tham gia vào trò chơi của vợ.

Chiếc thúng vào đến bờ thì mọi người nhào ra hỏi thăm. Thùy Dương chỉ trả lời qua loa, hai tay nàng bận túm lấy chiếc váy, che chắn cơ thể trước bao ánh mắt cú vọ rình mồi.

Lúc này Trúc và Ngân, người mẫu ảnh, bắt đầu cởi đồ, họ thật tự nhiên, trước bao ánh mắt đàn ông. Các anh trong nhóm hội nhiếp ảnh thì không xa lạ gì trước cảm giác này, họ như chai sạn trước cơ thể phụ nữ. Nhưng Nhân thì tròn cả mắt, dương vật hắn đội thẳng đơ trong chiếc quần cộc. Nhìn biểu hiện của Nhân, hai cô gái chỉ biết quay mặt chỗ khác bụm miệng cười.

Ekíp bắt đầu làm việc, họ hướng dẫn hai cô gái các vị trí mỏm đá, bãi cát và các tư thế nằm ngồi, nhảy. Vì theo lời Phúc thời điểm hoàng hôn đẹp nhất sẽ trôi qua rất nhanh, nên mọi việc phải chuẩn bị kỹ càng cho thời khắc đó.

Thùy Dương ngồi trên một cục đá, nàng chống cằm nhìn Toàn đứng gật gù kế bên Phúc, như nuốt từng chữ của bậc đàn anh.

Thời điểm tác nghiệp cuối cùng cũng đến.

Trúc và Ngân thật chuyên nghiệp, dù không mảnh vải che thân nhưng từng tư thế họ tạo dáng đều rất đẹp, phô diễn được những đường nét của cơ thể, tuyệt không thô tục. Thùy Dương thích thú đi phía sau chồng, và mọi người, ai cũng làm việc rất nghiêm túc, riêng Toàn cũng rất tập trung dù là lần đầu thật sự anh chụp ảnh với nhóm chuyên nghiệp.

Sau buổi hoàng hôn, mọi người leo lên ghe về đảo lớn. Thùy Dương ngồi bên chồng, hai tay ôm lấy cánh tay anh, cùng anh xem lại ảnh chụp và cùng nhau đánh giá.

Bữa tối của mọi người là ngay trên bè tôm của Ông Năm Phong, lênh đênh neo giữa vịnh. Tôm hùm, mực nướng, vài con cá, trở thành một bữa nhậu hoành tráng và vui vẻ. Lúc này Thùy Dương đã rút kinh nghiệm nàng mặc đồ kín đáo, còn khoác thêm một cái áo gió.

Trong bữa nhậu mọi người vui vẻ ca hát. Mọi người thay phiên nhau hát, nhớ đến đâu, hát đến đó, ai nhớ hơn thì hát phụ. Mọi người còn lấy laptop ra khoe những tác phẩm của mình trong buổi chụp hồi chiều, riêng Toàn chưa dám khoe gì, dù được anh em khuyến khích, vì anh chưa đủ tự tin với tác phẩm của mình. Khi uống hết 2 chai vodka pha tiết tôm, rồi qua bia, rồi hết cả bia rượu mang đành chuyển qua rượu trắng của Ông Năm. Mọi người đều vui, đều uống hết mình, duy chỉ có Trúc và Ngân không dám uống nhiều sợ mất dáng. Hai cô kéo nhau vào trong cái chòi nhỏ trên bè của Ông Năm nghỉ ngơi. Thế Toàn cũng hơi say, Thùy Dương tuy không ai dám ép nàng uống nhiều, nhưng do nàng ham vui, uống cũng gần bằng mọi người. Tiếng hát hò vang vọng cả một vùng biển lặng.

Thùy Dương lò dò đi vòng ra xa, nàng đi chầm chậm di chuyển trên những thanh gỗ kết nối các lồng tôm. Phận là phụ nữ, tiểu tiện ở những nơi như thế này thật bất tiện. Trên đường quay lại, đi ngang qua chiếc chòi, bất chợt Dương nghe những âm thanh lạ dồn dập gấp gáp. Nàng biết đây là tiếng gì. Không kiềm nổi tò mò, Thùy Dương ghé mắt vào lỗ hổng nhỏ trên vách bạt ni lông.

Bên trong dưới ánh đèn dầu le lói, Phúc tự lúc nào đã lẻn vào đây, anh ta đang nằm bên dưới cho Trúc và Ngân cưỡi lên người. Trúc sàn sê khéo léo cặp mông to của mình, cho dương vật Phúc ra vào đều đều trong âm hộ cô, Ngân thì ngồi trên ngực Phúc, dí âm hộ mình vào miệng anh, tay cô chống ra phía sau, người bật cong lên, cô há miệng rên lên từng tiếng ngắt quãng, đủ biết sự lợi hại của chiếc lưỡi Phúc bên dưới cô. Thùy Dương nóng bừng cả mặt, bàn tay cô đặt trên vách ni lông rung lên. Nàng nhắm mắt lại, muốn quay mặt đi, thì tiếng rên rỉ gấp gáp bên trong làm nàng không cưỡng được. Thùy Dương thầm nhủ với lòng, chỉ liếc một cái nữa thôi, một lần thôi rồi đi. Bất chợt có tiếng bước chân, cánh cửa sập xệ của căn chòi xịt mở, hai người nữa đi vào, là Phương và Toàn. Thùy Dương há hốc miệng không tin nổi việc chồng mình cũng bị lôi kéo vào việc này, nàng chần chừ nữa muốn xông vào lôi anh ra, nữa là tò mò muốn biết biểu hiện của anh. Phương dửng dưng trước cơn cực khoái sắp đạt của Phúc, như thể đang xếp hàng thanh toán mua hàng tại siêu thị. Còn Toàn thì há hốc mồm, có lẽ Phương không báo cho anh biết trước.

Lúc này Phúc đã xuất tinh, hắn nằm ngữa thở hồng hộc, có vẻ như bị mất hơi vì rúc vào âm hộ Ngân quá lâu.

Trúc và Ngân rời ánh mắt sang hai người đàn ông mới tới, ánh mắt họ quần thảo tại vị trí đũng quần đang u lên của hai anh, liếm liếm mép thật dâm đãng. Hai cô chia nhau tiếp cận Phương và Toàn. Phương rất hợp tác, tự tuột quần xuống, đá nó sang một bên, dương vật anh ta cương nhẹ. Thùy Dương bên ngoài đang quan sát cử chỉ của chồng, chợt nhìn thấy dương vật của Phương, mặt nàng đỏ bừng. Theo nhận xét của nàng nó dài hơn tất cả các người đàn ông nàng biết, nó rất phù hợp với chiều cao ngoại khổ và chiếc trái cổ to của Phương. Cô gái quỳ xuống trước người Phương, hai tay cô đặt hai bên đùi anh, hoàn toàn chỉ dùng miệng mình để chen vào trong đám lông rậm rạp để mút dương vật anh. Nhìn cách cô làm cho Phương mà Thùy Dương nóng rực cả người, cô gái như đang ăn một món ăn ngon, chậm rãi, nhẹ nhàng.

Thùy Dương nhìn qua chồng, anh ngượng ngùng tay nắm lại chiếc lưng quần bị níu xuống bởi Trúc đang quỳ trước mặt.
– Sao thế anh? Sợ vợ ghen ah.
Cô gái ngước nhìn Toàn, mép môi cười nhếch lên.

Toàn trầm mặt xuống, anh rất khó chịu khi nghe câu nói ấy. Thùy Dương vợ anh không bao giờ biết ghen, người ghen luôn chỉ là anh. Tay Thế Toàn thả lưng quần ra, để mặc cho Trúc kéo nó xuống tới mắt cá chân. Dương vật Toàn bật ra kiêu hãnh trước đôi mắt sáng lên của nàng. Trúc hả miệng thật rộng, nuốt hết chiều dài dương vật Toàn vào miệng, tiếng cô thở ngắt quãng, rên rỉ như thưởng thức món ngon. Thùy Dương nóng bừng cả người, ngực cô thở phập phồng, giữa hai chân nàng nóng bức, rỉ nước. Tay Thùy Dương vô thức luồn vào giữa chân, hai chân nàng kẹp chặt bàn tay của mình. Miệng Thùy Dương rên khẽ.

Tiếng rên rỉ của nàng rất nhỏ, không thể lọt vào tai Phương và Toàn đang trên mây, nhưng không thoát được Phúc, vốn đang ngồi dưỡng sức, tay không ngừng vuốt dọc dương vật chờ đợi. Mắt hắn sáng lên, quyết định đứng dậy nhẹ nhàng lẻn ra ngoài trong tình trạng trần truồng. Phúc di chuyển khéo léo trên các thanh gỗ, nhẹ như mèo. Từ sau lưng hắn thấy Thùy Dương đang dựa người nhẹ vào tấm vách gỗ, một tay nàng cho vào quần, tay kia tự xoa bóp vú mình, mắt nàng nhắm chặt.

Thùy Dương đang cố gắng bù lại cảm giác thiếu thốn bằng những ngón tay của mình. Nàng chợt cảm thấy người mình bị ôm chặt từ phía sau, hai cánh tay khỏe mạnh choàng qua người cô. Thùy Dương giật mình vùng ra quay lại, chưa kịp nhìn kỹ thì bóng đen đó chồm tới, trám kín miệng nàng bằng một chiếc lưỡi tham lam. Thùy Dương ú ớ, ráng đẩy người hắn ra, nhưng với sức lực của đôi tay nàng như hoàn toàn vô dụng trước sức mạnh của kẻ đó. Hai bàn tay bất kham của kẻ đó luồn lách như có mắt, luôn tránh né được bàn tay chống đỡ của nàng. Sau khi vò nát, bung hết cúc áo sơmi của Thùy Dương bàn tay luồn tới trước ngực nàng bấm mở chiếc áo ngực một cách điêu luyện, tốc độ như chớp mắt có lẽ còn nhanh hơn tự tay Thùy Dương mở ra.

Bầu ngực trắng tinh của Thùy Dương bung ra như được giải thoát, trước sự ngỡ ngàng của nàng, bàn tay của bóng đen xoa nắn, se nhẹ hai đầu vú nàng. Thùy Dương cong người lại bất chấp môi mình vẫn đang bị kẻ đó ngấu nghiến, nàng ưm một tiếng không cam tâm. Lấy hết sức mạnh còn lại gạt tay hắn ra, nàng xoay người tính hét vào trong cầu cứu chồng. Nhưng hình ảnh của chồng bên trong lại một lần nữa bán đứng nàng. Lúc này Toàn không hề biết vợ đang chống cự một cách tuyệt vọng chính bạn anh đang định hãm hiếp nàng, Toàn đang nằm dưới sàn gỗ, hì hục liếm mút giữa hai chân dang rộng của Trúc.

Thùy Dương chết sững người. Bóng đen sau lưng nàng tiếp tục ôm ghì lấy nàng, hai tay vòng ra trước nắn bóp vú nàng, lưỡi hắn rà dọc cổ lên tới dái tai nàng, tay tiếp tục luồn vào quần nàng. Thùy Dương cứng đơ cả người, trong một giây sững người đó, nàng đã bỏ mất cơ hội phản kháng cuối cùng. Bàn tay kẻ đó không bỏ qua một khắc quý giá nào, nó ý thức được đây là cơ hội cuối cùng đánh gục lý trí của Thùy Dương.

Bàn tay luồn thẳng vào trong mép quần lót của Thùy Dương, nó run rẩy sung sướng khi phát hiện ra lồn nàng đã sũng nước. Nó miết nhẹ lên mồng đốc của nàng, rồi cho hai ngón nhập vào trong âm hộ của nàng. Âm hộ của nàng thật ấm và trơn tuột, dễ dàng cho hai ngón tay đi hết vào trong. Thùy Dương giờ đây dựa đầu lên cây gỗ của căn chòi, nàng nhắm nghiền mắt, miệng ngậm chặt, hai tay nàng bấu víu vào cây gỗ, mặc cho bóng đen phía sau dày vò thân thể nàng. Nàng cảm thấy quần của mình bị tuột xuống, một bàn tay vuốt dọc khe mông nàng, tiếp tục xâm nhập cửa mình nàng từ phía sau. Thùy Dương cắn chặt hàm răng, nàng không muốn tiếng rên rỉ của mình bật ra ngoài. Hai mép âm hộ nàng bất chợt căng lên, một vật to và nóng tiến nhập từ từ, Thùy Dương theo bản năng lùi hai chân ra sau, ưỡn mông mình cao hơn đón dương vật của chính kẻ đang hiếp dâm mình.

Phúc như sợ hãi có người phát hiện nên hắn thúc thật nhanh và sâu. Thùy Dương cúi xuống cắn lên cánh tay mình để miệng nàng khỏi bật ra tiếng rên rỉ. Sau khi miệt mài một lúc, cả hai người đã vả mồ hôi ướt lưng. Chiếc dương vật trong âm hộ Thùy Dương đâm sâu một cú chót, rồi bắn xối xả vào sâu trong mình nàng. Bóng đen đó lẻn đi ngay lập tức, bỏ lại Thùy Dương ngồi đó, tóc tai rủ rượi, áo rách tung, quần tuột tới mắt cá chân, phơi ra bộ mông tròn trịa trắng mịn. Thùy Dương lặng lẽ đứng lên mặc lại quần, kéo áo gió tới cổ che đi chiếc áo sơ mi rách bên trong, nàng nhắm mắt, hít một hơi sâu, điều chỉnh tâm tình của mình về trạng thái tốt nhất.

Khi Thùy Dương về tới bàn nhậu thì chầu nhậu cũng gần tan, trên bàn nhậu còn có Ông Năm Phong, Nhân, Thanh, còn Toàn đang gục mặt xuống bàn, nàng biết anh đang giả vờ như say rượu. Phúc thì đứng phì phèo điếu thuốc từ xa, lén nhìn Thùy Dương, ánh mắt của hắn phức tạp, nữa như hả hê, nữa như ấy náy. Thùy Dương biết kẻ đã lợi dụng mình có thể là một trong những người này. Nhưng nàng không quan tâm, cũng chẳng muốn biết kẻ đó là ai, vì dù hành động của hắn có đường đột, nhưng phút cuối nàng cũng đã chấp nhận và phối hợp nhiệt tình. Nghĩ tới đây, Thùy Dương chợt đỏ mặt.

Đêm đó, hai vợ chồng Thùy Dương, ông Năm Phong, Chú Đào, Thanh, Nhân về nhà trên đảo ngủ, còn những người còn lại ngủ trên bè tôm. Không cần nghĩ cũng biết ba người đàn ông và hai người phụ nữ làm gì trong cái chòi đó cả đêm nay.

Tối khuya trên đảo, không khí thật nóng nực, Thùy Dương muốn đi tắm, tẩy rửa hạ thể dính đầy tinh trùng đang nhơ nhớp trong cửa mình của cô. Nhưng đi sâu vào vườn thì quá tối, nên sau một hồi suy nghĩ, nàng làm liều tắm ngay chiếc sân nhỏ sau nhà, kế miệng giếng. Nàng cẩn thận khép tất cả các cửa sổ nhìn ra sân sau.

Nàng hồi hộp lắm nhưng nghĩ sẽ nhanh thôi, sẽ không ai biết, mà nếu có… Thùy Dương cởi hết quần áo ra, nàng vắt ngang quần áo sạch trên thành giếng. Dòng nước mát lạnh chảy trên làn da sáng bóng của Thùy Dương làm nàng dễ chịu. Thùy Dương bất chợt thấy cánh cửa sổ hé mở một chút, bên trong tối đen nàng không thấy được gì. Nhưng nàng biết mình đã có một khán giả đầu tiên, Thùy Dương thở dài, thôi mặc kệ nhìn thôi mà. Nàng cố gắng tự nhiên, không nhìn về cửa sổ đó nữa, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy nhột nhạt như đang bị sàm sỡ bằng ánh mắt. Thân thể trần truồng của Thùy Dương dưới ánh trăng thật mờ ảo, từng đường nét nổi bật trong đêm.

– Tách tách tách.. Tiếng động vang lên khẽ như tiếng máy ảnh.
– Ai?- Thùy Dương hết hồn quay lại. Hai tay nàng che ngực, ánh mắt phẫn nộ.
Sau một lúc, Thùy Dương đang định hét lên một tiếng nữa, thì…
– Eh hem – tiếng đằng hắn chữa thẹn trong bụi cây.
Bụi cây lay động, hai bóng đen lù lù đi ra, là Chú Đào và Thanh, cổ đeo hai chiếc máy ảnh, mặt đỏ ngầu, mắt nhìn xuống chân. Hai người không ngờ không chạy tránh đi, mà cứ đi ra như chấp nhận chịu phạt. Nhìn vẻ mặt hai người lúc này, Thùy Dương thấy thật buồn cười. Nàng vơ vội chiếc khăn tắm quấn ngang người.
– Ai cho phép hai người chụp hình tôi tắm hả? – giọng nàng đanh lại.
– Anh..
– Chú..

Thanh và Chú Đào bối rối đứng đó ấp úng như học sinh bị bắt quay bài trong giờ kiểm tra.
– Người cháu rất đẹp, trước đây chú có nghe Phúc nói, nhưng nhìn thấy cháu tắm, chú phải thừa nhận, cả đời chú cũng chưa thấy người phụ nữ nào đẹp như cháu. – Chú Đào nói cứ như nhìn lén phụ tắm là chuyện kinh thiên địa nghĩa.
– Chú nói gì? Anh Phúc, anh Phúc thấy người cháu bao giờ? – Thùy Dương sửng sốt.
– Thằng Phúc nó được Toàn cho xem hình của em trong điện thoại.
Thanh nói xen vào, mắt lén liếc nhìn cặp đùi thon dài của Thùy Dương.
( Bạn đang đọc Gái đẹp thích hiếp dâm , nguồn web truyensex.moe )
Thùy Dương há miệng, mặt nàng đỏ bừng lên, nàng thật bất ngờ, chồng nàng hay ghen, thế mà dám đưa hình khỏa thân của vợ cho bạn xem. Đó là hình riêng tư của hai vợ chồng, vậy mà.. Thùy Dương cảm thấy cơ thể bức rức, nàng như bị lừa dối bởi chính chồng mình.

Thùy Dương âm thầm suy nghĩ, nàng đứng đó, hai chú cháu đối diện cũng không dám di chuyển. Thùy Dương bất chợt nhìn lên, nàng nhìn sâu vào mắt họ, ánh mắt họ như bị vấn đục, không thấy đâu sự tinh tường minh bạch của người làm nghệ thuật. Thùy Dương thở dài, lấy quần áo đi vào trong.

Sáng sớm hôm sau, mọi người thức dậy ăn sáng với món bún chả cá thật ngon, chuẩn bị cho một ngày dài mỏi mệt. Những người ngủ ngoài bè tôm cũng đã vào từ sáng sớm, mắt họ thâm quần, nhìn là biết không ngủ được nhiều.

Sáng giờ Toàn vẫn tránh né ánh mắt của vợ, Thùy Dương biết anh đang cảm thấy áy náy vì đã lừa dối vợ đêm qua. Nàng không ghen, nhưng thấy biểu hiện của chồng, nàng cảm thấy yêu anh hơn. Bản thân nàng càng không có lý do để trách anh, nàng cũng đã buông thả tối hôm qua. Thùy Dương sẽ không đề cập đến chuyện trên bè, nhưng chuyện anh dám đưa hình riêng tư cho bạn xem, đó lại là chuyện khác. Nàng cảm thấy rất khó chịu khi nghĩ đến việc đó.

Hôm nay buổi chụp hình sẽ diễn ra tại một làng chài nhỏ ngoài rìa đảo, tiếp cận đại dương. Dân cư tại đó ít đến ngạc nhiên, họ sống khá khép kín, họ tự nuôi trồng đánh bắt, có thể tự cung tự cấp tất cả nhu yếu phẩm cần thiết.

Từ nhà ông Năm, mọi người phải đi bộ lên dốc núi khoảng 30 phút. Sau khi đến nơi, cánh đàn ông ai cũng mệt bở hơi tai, vì chia nhau xách gần 30kg dụng cụ. Quan cảnh ở đây quả thật còn rất hoang sơ, nhà lá, vách gỗ, nền đất, thuyền thúng phơi chổng chơ trên bãi cát nhưng chỉ có vài chiếc ghe nhỏ. Theo anh Phúc nói, ở đây môi trường thiên nhiên còn tốt, người dân chỉ đánh bắt cá gần bờ cũng đủ ăn, không cần đi xa.

Sau khi set up, lắp đặt mọi thứ, đồng hồ đã điểm 9h00 sáng. Dân chúng trong xóm đứng xem nhóm chụp hình phải có tới 30 người, đàn ông, phụ nữ, con nít đủ. Trúc và Ngân mặt nhăn lại, giãy nẩy, hai cô không muốn trở thành trò tiêu khiển cho cả làng. Phúc đành đi năn nỉ người dân, giải thích tỉ mỉ đây là làm nghệ thuật cao cả, vâng vâng. Khi nghe đến chụp khỏa thân, cánh phụ nữ tản đi hết, không quên nắm đầu lôi mấy đứa con nít theo. Cánh đàn ông thì còn khoảng 10 người, kiên quyết không đi, viện lý do xem cho vui, hứa sẽ không làm ảnh hưởng ai hết. Thùy Dương cũng thấy buồn cười vì hoàn cảnh này, cô cũng cảm thấy e ngại cho hai cô gái. Không thể làm gì hơn, Phúc đành đưa ra quy định các bác, các anh xem phải đứng xa và không gây tiếng động. Mọi người đều vui vẻ đồng ý. Phúc lại phải quay sang thuyết phục hai cô mẫu, rằng đây là hi sinh vì nghệ thuật, rằng trải qua kinh nghiệm lần này sẽ là một bước thăng hoa về tâm lý chuyên nghiệp. Thùy Dương ngồi quan sát và nghe Phúc nói cô phải ráng nén cười, thầm phục khả năng múa mép của Phúc.

Cuối cùng Trúc Ngân cũng đồng ý. Phúc lau mồ hôi trán, nhưng nét mặt cười hớn hở.

Cảnh đầu tiên là chụp tại bãi biển với nhiều sào tre phơi lưới cá. Trúc Ngân không mảnh vải che thân đi bộ nhẹ nhàng, trên bãi biển, lướt qua những sào lưới phất phơ trong gió. Hai nàng diễn thật tự nhiên, nói cười, vui đùa với nhau chân té nước, không hề thấy miễn cưỡng. Nhóm dân xóm chài đứng từ xa, mắt không chớp như nuốt hết những đường nét cơ thể của Trúc Ngân vào trong tâm trí. Họ giữ lời hứa, rất im lặng, thậm chí tiếng hít thở của họ cũng không nghe được, nhưng chân họ như vô tình cứ tự động nhích từng chút gần hơn Trúc và Ngân. Đối với những người đàn ông này, cứ quanh quẩn vợ con trong làng chài, lâu lắm mới ra ngoài trung tâm đảo, thậm chí lên tới đất liền đối với họ không khác đi nước ngoài là mấy. Giờ đây, họ lại được tận mắt chứng kiến thân thể trần truồng của hai người phụ nữ đẹp, đối với họ, phải nói là đẹp như trong mơ, so sánh với nước da đen ngăm, mái tóc hoe vàng vì nắng, nét mặt lam lũ của vợ họ thì chênh lệch như giữa trời và đất.

Trúc và Ngân tuy diễn khá tự nhiên, nhưng khi đám đông đàn ông càng nhích gần hai cô, hai cô tỏ ra sợ hãi và lo lắng. Phúc buột phải dừng lại buổi chụp hình lại, yêu cầu đám đông lùi ra xa. Mấy anh đàn ông này rất tự giác, gãi đầu xin lỗi và lùi ra rất trật tự. Giây phút vừa rồi ngay Thùy Dương cũng thấy căng thẳng, nàng sợ sẽ có chuyện xảy ra, nếu họ thật sự tấn công Trúc và Ngân thì nàng cũng không chắc mình có thoát được không. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại, người dân ở đây tuyệt đối thiện lương. Họ đứng nhìn không dấu ánh mắt thèm thuồng, nhưng họ sẽ không làm gì hơn.

Trúc và Ngân sau khi được trấn an, lại tiếp tục tạo dáng, hai nàng chụp tiếp trong hàng dương, trong các khe đá.

Khi đồng hồ điểm, 11h30 thì nhóm đã khá mệt vì ánh nắng chói chang của miền Trung. Mọi người thống nhất tạm nghỉ ngơi ăn trưa để chiều chụp tiếp. Nơi nghỉ là một căn nhà nhỏ ngay trong xóm chài, do Phúc liên hệ và thuê lại. Mọi người ngồi ăn trên một tấm bạt phủ ra dưới sàn đất. Món ăn thì rất đa dạng, một rổ lớn ghẹ, ốc, hào, tôm biển… đủ thứ, được Phúc mua của người dân trong làng. Chế biến thì càng đơn giản hơn, luộc là xong, mọi thứ đều chấm với tương muối ớt xanh đặc trưng của miền Trung, vị thơm cay nồng rất lạ. Ai cũng không chê, ăn nhiệt tình ngon miệng.

Khi đang ăn, chợt có 3 anh chàng lấp ló ngoài cửa, Phúc liền ra tiếp hỏi chuyện, thì ra họ mang tặng đoàn 4 chai rượu nếp. Phúc không từ chối, anh mời luôn 3 anh vào ăn chung và nhậu. Thùy Dương quan sát 3 người đàn ông này, khá quen mặt, đúng là có mặt trong đám khán giả vào buổi sáng. Cả ba người như một, cởi trần, mặt độc một chiếc quần cộc, vải sờn cũ, ngả màu, thân hình họ gầy ốm, không có tí mỡ thừa, cơ tay chân và ngực nổi lên thấy rất rõ, kết quả của việc bơi lặn mưu sinh hàng ngày. Người ngồi bên trái là Toàn, trùng tên với chồng nàng, giữa là Mộc, anh còn lại là Xuyên.

Cả ba người khá rụt rè, nhất là trước mặt 3 người phụ nữ đẹp. Đối với Trúc và Ngân, đã được chiêm ngưỡng thân thể không mảnh vải che thân của hai nàng, họ vẫn cảm thấy lúng túng khi bắt gặp ánh mắt hai cô nhìn mình. Còn đối với Thùy Dương, trong mắt họ, Thùy Dương chắc cũng là một người mẫu ảnh khác, nàng đẹp nổi bật hơn hai cô kia khá nhiều, ba anh thầm hy vọng có thể chứng kiến Thùy Dương chụp khỏa thân lần này. Nhưng khi nghe giới thiệu một vòng, ba người lộ vẻ mặt thất vọng thấy rõ khi biết Thùy Dương là vợ Thế Toàn. Không ai cho vợ mình đi chụp hình như vậy bao giờ, cả ba người chán nản kết luận.

Nhìn vẻ mặt của ba người, Thùy Dương loáng thoáng đoán ra suy nghĩ của họ. Họ cho mình là người mẫu khỏa thân ư? Buồn cười thật, nhưng mình không thể làm mẫu ảnh khỏa thân sao? Thùy Dương tự hỏi, mắt nàng nhìn chồng, anh đang nhăn tít khuôn mặt vì mới cưỡng ép cuống họng nuốt một ngụm rượu cay xè. Sau 5 tuần rượu, cả đám đàn ông đều đỏ mặt gay gắt, rượu miền biển mạnh hơn họ nghĩ nhiều.

Toàn sang một góc nằm xuống nghỉ, chưa được 2 phút, hơi thở của anh đã đều đều, nghe rõ từng tiếng. Sau đó là chú Đào, Thanh, Phương và Trúc Ngân đều lựa các góc xa để nghỉ ngơi. Ba người Toàn, Mộc và Xuyên sau khi chần chừ đành quyết định xin phép đi về.

Còn lại có mình Thùy Dương, Phúc. Thùy Dương quay lại nhìn chỗ trống kế bên chồng, nàng cũng định nhỏm người đứng dậy. Bất chợt bàn tay của Phúc ngồi kế bên đặt nhẹ lên đùi nàng ngăn lại, Thùy Dương ngạc nhiên trước hành động này của Phúc, nàng định đẩy tay Phúc ra, nhưng khi ánh mắt nàng và Phúc nhìn nhau, Thùy Dương chợt nhận ra một sự quen thuộc đến lạ.

– Anh…
Thùy Dương khẽ nói nhỏ, nàng đã nhận ra kẻ đã cùng nàng đêm đó.

– Anh xin lỗi… Dương à… anh không muốn nói ra, nhưng… em quá đẹp, anh không cưỡng lại được.
Phúc dừng một chút như để lấy hơi, anh nói tiếp:
– Kể từ lúc anh xem hình của em trong máy Toàn, anh không quên được, ngày đêm anh cũng không xua ra khỏi đầu anh được.
Phúc thú tội.

Thùy Dương không biết nó gì, nàng chỉ khẽ đẩy bàn tay Phúc ra khỏi đùi mình, nàng quay đầu lại nhìn lướt qua căn chòi, mọi người đã bắt đầu ngủ say.
– Em không nói gì với Toàn hết. Giữa chúng ta không hề xảy ra việc gì. – Thùy Dương nói kiên quyết.
– Nhưng… anh… anh không cam tâm, anh muốn cùng em. – Phúc nói, khi nói ra lời này, hắn đã sẵn sàng hy sinh tình bạn với Toàn.
Thùy Dương quay ngoắt đầu lại, nhìn vào ánh mắt của Phúc, nàng muốn kiên quyết hơn dập tắt hy vọng trong lòng Phúc, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt chân thành của anh, Thùy Dương hơi trùng lòng lại.
– Em không bao giờ phản bội chồng. Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, thì đó chỉ là một chút cảm xúc nhất thời. Anh hiểu không?
Thùy Dương nói thật chậm mà chắc.

Phúc sững sờ, anh cúi đầu xuống, khi nói ra lời đó anh cũng không tin rằng mình thành công, nhưng khi nghe lời nói kiên quyết của Dương, anh vẫn thất vọng nhiều. Thùy Dương đã đứng lên, xoay lưng lại.
– Anh muốn chụp hình cho em. Lưu lại cho em thời khắc đẹp nhất của tuổi xuân. Em sẽ là tác phẩm vĩ đại nhất của đời anh. – Phúc nói.
Thùy Dương hơi sững người lại, nàng nhìn xuống chân Phúc đang ngồi đó như cầu khẩn. Thùy Dương im lặng, mặt quay đi, nàng đi ra ngoài.

Phúc nhăn trán suy nghĩ không biết Thùy Dương đang làm gì? Nàng không trả lời hắn, có đồng ý hay không? Nhưng lại đi ra ngoài, hay là… ánh mắt Phúc sáng lên, hắn đứng bật dậy, bao nhiêu rượu trong người bay sạch không còn chút gì. Hắn nhẹ nhàng chạy lại túi đồ rút vội chiếc máy ảnh ra, các vật dụng linh tinh văng ngổn ngang, hắn cũng không quan tâm, hắn đi nhẹ nhàng, nhưng khi ra đến ngoài cửa thì cắm đầu chạy thật nhanh về hướng Thùy Dương mất hút.

Phúc thấy bóng dáng Thùy Dương từ xa, nàng đứng trong rừng dương, tay nàng đang bóc nhẹ lớp vỏ cây như vô thức, mắt nàng nhìn xa ra đại dương xanh ngắt. Phúc đi chậm chậm tới sau lưng Thùy Dương, hắn cố gắng kiềm chế hơi thở của mình, như sợ bóng hình trước mắt có thể tan biến đi. Tim Phúc đập nhanh, hắn thở hổn hển như mới chạy hơn chục cây số, dù đoạn đường không hơn 300 mét. Chợt Thùy Dương thở dài, mặt nàng vẫn không xoay lại, nàng nói:
– Chuyện này anh không được nói với ai, hình chụp không được công bố, không ai khác ngoài anh và tôi xem nó. Tôi muốn bản sao của tất cả những tấm hình… và anh không được chạm vào người tôi. – Thùy Dương nói như đã chuẩn bị trước.
Phúc gật đầu lia lịa, tay hắn run run cầm chiếc máy ảnh mà cảm nhận thật nặng khác thường.

Thùy Dương vẫn đứng nguyên tại đó, hai tay nàng cởi nút vai chiếc váy dài, khi nàng buông tay, chiếc váy rơi thẳng xuống chân, phơi bày cơ thể trắng mịn, hừng hực sức sống của nàng. Thùy Dương có thể cảm nhận được tiếng hít thở nặng nề sau lưng nàng, tay nàng run rẩy, lạnh buốt. Thùy Dương vòng tay ra sau lưng, cởi chiếc áo nịt ngực, giũ cánh tay cho nó tuột xuống đất, sau đó nàng cuối xuống kéo tuột chiếc quần lót của mình. Chân nàng bước qua đống quần áo trên cát, nàng cứ thể bước thẳng ra khỏi rừng dương, nàng quên đi mình đang ở trong một xóm chài, nàng quên đi chồng đang ngủ trong căn nhà lá, nàng quên đi người đang hăng say chạy qua chạy lại xung quanh nàng chụp lia lịa.

Nàng bước thẳng xuống biển, nước biển thật ấm, như đã hấp thu đủ ánh nắng mặt trời của một ngày, chân Thùy Dương vô thức đá nước biển lên, nàng mỉm cười cảm giác như mình còn là con bé 3 tuổi lần đầu được cha mẹ cho đi biển, lạ lẫm nhưng đầy hưng phấn. Thùy Dương quỳ xuống, nước biển chấm ngang mông nàng, nàng vốc nước biển lên đùi, lên ngực mình, nàng xoa những hạt cát trắng trên cánh tay của mình, cảm giác nó vuốt ve làn da mình. Thùy Dương đứng lên, đi sâu xuống dưới nước, nước tới đầu gối nàng, nàng vốc nước lên rửa mặt, cảm nhận vị mặn của nước biển dính trên môi. Nàng đứng thẳng lên vuốt tóc, lưỡi nàng quét qua giọt nước biển đọng trên môi. Nàng tới bên một tảng đá, bề mặt của nó ẩm ướt vì bị sóng biển tạt lên, nàng nằm lên trên nó, cảm nhận độ nhám và lạnh của nó truyền tới mông nàng, nàng ngã người hai cánh tay sõng xoài, buông thả, như thể cả thế giới này chỉ còn mình nàng.

Phúc chụp liên tục, Thùy Dương quá đẹp, nàng lại tự nhiên như không nhìn thấy hắn, nàng như một mẫu ảnh chuyên nghiệp, không chê được bất cứ góc độ nào. Phúc tì ống ngắm vào mắt, hắn siết mạnh đến nổi muốn bầm cả con mắt, nhưng hắn không đau, hắn say mê với thân thể không mảnh vải che thân của Thùy Dương. Thân thể nàng như không có thật, như một thiên thần, bất cứ ai cũng không thể sở hữu riêng.

Thùy Dương nằm trên tảng đá, mắt nàng nhắm nghiền, nhưng vẫn mơ hồ thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mí mắt có màu hồng hồng, nàng nghe tiếng sóng vỗ lên tảng đá, thật gần, lúc mạnh lúc yếu như vỗ về nhau.

Chợt Thùy Dương cảm thấy một hơi thở nóng và nặng nề rất gần mình, tiếng chụp hình không còn nữa, nàng mở mắt ra, thấy đôi mắt đỏ tia máu của Phúc đang gần sát bên. Thùy Dương hoảng hốt lăn người qua ngã xuống, nước biển bắn tung tóe lên tóc nàng và cả gương mặt của Phúc. Phúc như choàng tỉnh, hắn vội vuốt mặt, ánh mắt nhìn Thùy Dương tỏ vẻ xin lỗi. Thùy Dương không nói gì, chỉ đứng lên, nàng chạy nhanh về rừng dương, lấy váy áo mặc vội vào. Lúc này Phúc cũng về tới nơi, hai tay cầm chặt chiếc máy ảnh như của báu, hắn chần chừ một chút rồi nói:
– Anh xin lỗi, anh không muốn làm em sợ.

– Không có gì. Anh chỉ cần nhớ lời hứa với tôi là được. – Thùy Dương nói giọng nàng lạnh băng.

Khi Thùy Dương về đến căn nhà lá, mọi người đã tỉnh giấc. Toàn đang ngồi uống nước chữa cháy chiếc cổ khô rát vì rượu. Anh ngẩn đầu lên nhìn nàng, như dò hỏi.
– Em đi tắm biển chút. – Thùy Dương nói, dù gì tóc nàng dính cát và nước biển cũng không thể dấu chồng.
– Em tắm biển ? Em không mang theo đồ bơi mà. – Toàn ngạc nhiên, giọng anh hơi to, đã thu hút một số người quan tâm.
– Em… em tắm truồng. – Thùy Dương nói nhỏ như muỗi kêu vào tai Toàn.

Mặt Toàn đỏ hồng lên, anh tưởng tượng tới cảnh Thùy Dương trần truồng tắm biển mà người cảm thất nhộn nhạo, khó chịu. Nhìn gương mặt Toàn, tuy không nghe được câu trả lời của Thùy Dương nhưng ai cũng đoán được, bắt đầu mỗi người tưởng tượng ra một cảnh thiên thai, hoang dã. Thùy Dương nhìn ánh mắt của mọi người nhìn mình, nàng đoán được họ đang nghĩ gì, nàng cúi đầu, che đi gương mặt đỏ rực của mình.
– Có ai thấy không? – Toàn không kềm được, hỏi nhỏ.
Thùy Dương nhìn chồng, anh đáng yêu quá, nàng muốn chọc anh một chút.

– Có chứ, cả làng ra xem em tắm. Họ còn xuống tắm chung nữa, vui lắm.
Thùy Dương nói câu đó xong, nhìn chiếc miệng há hốc của chồng. Không chịu được nữa, cười lăn. Mọi người nghe câu nói của nàng đều cười theo.

Thế Toàn ý thức được mình vừa bị vợ dắt mũi, mặt anh đỏ hồng. Anh bực tức nhảy chồm lên người vợ, hôn ngấu nghiến lấy môi nàng. Thùy Dương khẽ đẩy anh ra, lườm một cái, mắt liếc qua mọi người, ý trách anh không ý tứ.

Buổi chiều hôm đó, mọi người tiếp tục chụp hình, quan cảnh là trong căn nhà lá, rừng dương và chiếc thuyền thúng. Để chụp được cơ thể trần truồng của hai người con gái cuộn tròn nằm gọn trong chiếc thuyền thúng, bốn người đàn ông trong nhóm và ba anh chàng vui tính của làng chài phải hì hục lấy cây, cột chặt thành dàn giáo chịu được trọng lượng của một người, riêng công đoạn này mất gần 90 phút. Sau đó, anh em thay phiên nhau leo lên chụp. Thùy Dương rất ấn tượng với những pô hình này, nó trần trụi nhưng lại gần gũi như thuở lọt lòng mẹ, được ôm ấp trong hơi ấm của mẹ, của quê hương. Đó là cảm nhận của nàng, có thể không đúng ý tác giả, nhưng cảm nhận là quyền riêng của mỗi con người.
Cuối ngày, nhóm Thùy Dương ra về, trong nuối tiếc và tiễn đưa của dân làng, đặc biệt rất nhiều đàn ông.

Trên đường về, mọi người đều hăng hái, vui vẻ cười đùa, có lẽ vì hài lòng với những tác phẩm của mình, cũng có lẽ vì đường về của họ là đi xuống dốc ít vất vả hơn nhiều lúc đi. Nhưng Thùy Dương luôn cảm thấy có một ánh mắt tha thiết, soi vào gáy nàng, nàng biết Phúc luôn nhìn mình. Nàng mặc kệ. Nàng không muốn có bất cứ quan hệ gì nữa với Phúc, nhất là sau lưng Toàn. Gần Phúc, nàng có cảm giác như đang phản bội chồng.

– Tối nay anh ăn tối xong anh dẫn em ra bãi biển chơi nhé. – tiếng Toàn bất chợt vang lên bên tai Thùy Dương.
– Ừm, nhưng mà tối lắm, em sợ… – Thùy Dương nói.
– Có sao đâu, càng tối càng thích chứ sao? Hai đứa mình tắm biển đêm, anh muốn biết em tắm biển khỏa thân như thế nào? – Toàn nói nhỏ.

Thùy Dương đỏ mặt, nghĩ đến chuyện lúc trưa, rồi nghĩ đến tối nay, hai vợ chồng âu yếm nhau trên bãi biển vắng, nghĩ tới đây nàng thích lắm. Nàng gật đầu nhẹ.
– Vậy mọi người làm gì anh? – Thùy Dương chợt tò mò hỏi.
– Ah.. mọi người chắc đốt lửa nhậu ngoài biển, mà bãi biển bên đảo kia. – Toàn ấp úng nói.
– Oh, vậy mình tách ra có kỳ không? Hay là mình qua đó tham gia cho vui một chút rồi kiếm chỗ khác cho hai đứa thôi. – Thùy Dương ham vui, gợi ý.
– Không.. không được đâu, kỳ lắm. – Toàn vội vàng bác bỏ ý tưởng của vợ.
– Sao kỳ? – Thùy Dương nhìn chồng dò hỏi – Anh có gì dấu em ah? – Nàng bỉu môi giận dỗi.
– Haizzz… rồi, được rồi mà. Anh nói – Toàn bó tay với biểu hiện của vợ, anh quả thật kém nhất trong vụ nói dối vợ.

Theo lời của Thế Toàn, buổi tối hôm nay sẽ là buổi xả láng của nhóm nhiếp ảnh. Như một truyền thống, chắc của riêng hội này, buổi tối cuối cùng sẽ là đêm giao lưu nghề nghiệp, không giới hạn của anh em hội ảnh và các nàng mẫu. Giải thích theo kiểu đường đường chính chính của Phúc, kể cho Toàn nghe, đây là một hiệp định bất thành văn, giúp nhiếp ảnh gia và người mẫu của mình gần nhau hơn, mọi giới hạn giới tính và những kềm nén khi tác nghiệp sẽ được giải tỏa, giúp các nhiếp ảnh gia vượt qua rào cản tâm lý và nâng cao tay nghề.

Bạn đang đọc một phần của truyện Thùy Dương, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensex.moe/thuy-duong-full/

Thông tin truyện
Tên truyện Gái đẹp thích hiếp dâm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex cũ
Phân loại Truyện cũ mà hay
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/01/2020 01:41 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Sex tập thể 4 nam 1 nữ
Dì ngồi thu vào trong góc, dưới nền là một cái lọ bằng nhựa nhỏ nằm lăn qua một bên, tay dì cầm một miếng gỗ hay miếng giấy cứng gì đấy, cạnh bên là một tờ giấy và cái hộp. Tôi cầm lên xem… đập ngay vào mắt là ba chữ to đùng “Que thử thai”…Trên tờ giấy ghi hướng dẫn…Không...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Bóp mông ghệ
Sinh nhật trại là ngày được tổ chức lớn và vui nhất đó là tôi nghe đám học viên cũ kể lại. Tôi chẳng quan tâm lắm tới sinh nhật hay đám ma của cái trại này, nhưng tâm trạng đang vui vẻ và nhất là nghĩ 2 con nhỏ cũng sẽ thoải mái hơn trong đêm văn nghệ, tôi cũng ráng làm. Ba cái vụ báo...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Chia tay Lan Phương
Nam là một người khá đểu, hắn rất phóng khoáng với bạn bè trong lĩnh vực kinh tế nhưng tình dục hắn lại khá tham lam, hắn săn hầu hết những cô gái mà hắn thích nhưng sau khi no nê hắn lại ít khi chia cho ai. Hắn có bản tính khoe khoang, hắn quá giàu ai cũng biết nên chẳng có gì để mà khoe, thế...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Chịch tập thể em My
Dì Minh thấy tôi thấy tôi sờ thì nhẹ nhàng dạng chân của mình ra để cho tôi gãi cho thoải mái. Những sợi lông đen nhánh cọ nhẹ nhàng vào bàn tay tôi, gần cổ tay làm cho tôi buồn buồn, sướng điên lên. Đút hẳn ngón tay vào bên trong mà móc nhẹ nhàng. Dì Minh cũng chỉ lim lim đôi mắt dâm đãng của...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Bọt khí từ lồn
“Tại sao Mai lại ở đây?” câu hỏi đó vừa xuất hiện trong đầu thì Vũ đã tiến tới chỗ tôi. Chào các anh chị, em là bạn gái anh Tuấn. (vừa nói em vừa hướng mắt về phía Mai, chắc qua fb em cũng đã biết về...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex