Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 8 » Phần 72

Dương Thần - Quyển 8

Phần 72

Dương Thần lúc này cúi đầu, quẫn bách không biết nói gì nữa, vừa lúc nãy còn giả vờ trầm lặng, giả vờ kiềm chế, còn chuyện gì có thể mất mặt hơn chuyện này được nữa đây?

Không ngờ bọn họ dám đi báo cảnh sát thật, mẹ ơi, đầu năm nay ai cũng không dễ chọc, động tý là gọi cảnh sát đến bảo vệ mình rồi.

Tuy nhiên nghĩ kỹ lại cũng thấy lạ, người ta nghèo xác nghèo xơ, bị bắt nhiều lắm cũng chỉ mấy ngày thôi, còn lo chuyện ăn uống, không báo cảnh sát mới lạ đấy.

Người cảnh sát trung tuổi nghiêm túc nói:

– Một khi hai vị đã không còn gì để nói, vậy thì mời xuống lầu, lên xe, ba đương sự báo án đã ở đồn cảnh sát chờ đối chất rồi.

Ánh mắt Dương Thần lóe lên một tia sáng, tươi cười nói với người cảnh sát:

– Người anh em, mấy anh không phải là thuộc hạ của đồn trưởng Thái hay sao? Tôi rất thân thiết với đồn trưởng của các anh đấy.

Hai người cảnh sát liếc mắt nhìn nhau, người cảnh sát trung niên nói:

– Người biết được họ của đồn trưởng của chúng tôi rất nhiều, nếu như người nào cũng nói như vậy, thì chúng tôi cần gì phải đi bắt người nữa?

Dương Thần nghẹn lời, cũng không thể nói mình là người đàn ông của Thái Nghiên được? Vậy sẽ còn bị Lâm Nhược Khê dùng ánh mắt dọa cho đến hồn bay phách lạc luôn ý chứ?

Thà là như này, sắc mặt Lâm Nhược Khê lại càng trở nên lạnh lùng, đứng dậy nói:

– Đừng có làm mất mặt thêm nữa, cũng không phải là phạm phải tội gì lớn, nói rõ ràng ra là được rồi.

Dương Thần thấy tình hình không ổn, lập tức đứng bật người dậy, đi theo có vẻ hơi nịnh nọt cười nói:

– Nghe bà xã đại nhân vậy.

Sau khi lên xe cùng hai người cảnh sát, trên đường đi đến đồn cảnh sát, Lâm Nhược Khê chỉ gọi một cuộc điện thoại bảo luật sư đến, còn những việc khác thì cũng không nói năng gì cả.

Dương Thần nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Lâm Nhược Khê, cảm thấy rụt rè, mình đúng thật là hồ đồ quá rồi.

Trước đây Lâm Nhược Khê gặp những chuyện phiền toái như thế này, cũng không muốn gọi điện thoại cho cảnh sát, chẳng phải là vì có ý tránh, không muốn xuất hiện cùng với Thái Nghiên sao.

Trước đây mẹ vợ Khương San Na gọi điện “hỏi thăm” đã chọc giận Lâm Nhược Khê không ít, bây giờ muốn cho Lâm Nhược Khê bình thản đối diện với Thái Nghiên như trước, chắc không phải là chuyện đơn giản nữa rồi.

Đến rồi, hai người đã đến đồn cảnh sát rồi, bây giờ muốn quay đầu bỏ chạy cũng khó.

Lại nói tiếp, lần nghỉ mùng 1 tháng 5 trước kia, Thái Nghiên nên quay về Trung Hải rồi, nhưng vì Ngọc Lôi gặp chuyện lớn, mình gặp phải không ít chuyện, nên cũng chưa gặp được nhau, trong lòng tự dưng cảm thấy nhơ nhớ, nhưng thật sự bây giờ không phải là lúc gặp mặt nhau.

Bước vào trong đồn cảnh sát, Dương Thần giống như là ngựa quen đường cũ, nhưng bên cạnh là Lâm Nhược Khê, lần đầu tiên có Lâm Nhược Khê đi cùng, quả thật là giống như miếng băng lạnh mỏng bên cạnh vậy.

Bởi vì trước đây, Dương Thần vì chuyện của Lỗ Dân, ở trong cục đã giết đồn trưởng họ Lư, lại có rất nhiều cảnh sát nổ súng, dẫn đến một loạt chuyện rắc rối sau này, Cục an ninh đã bí mật thay một loạt nhân viên cảnh sát ở đây, những gương mặt này nhìn thấy Dương Thần, cũng không hề có bất cứ ấn tượng gì đặc biệt.

Trong phòng làm việc lớn, ba tên lưu manh kia đã đang thành thật khai báo với cảnh sát rồi, nhìn thấy Dương Thần và Lâm Nhược Khê xuất hiện, cả ba đều tỏ vẻ phấn khích.

– Đồng chí cảnh sát, các anh phải làm chủ cho chúng tôi, chúng tôi đến Trung Hải làm ăn kiếm được ít tiền không dễ dàng gì, hai người này đều là những người có tiền, nhưng đến chút tiền nhỏ của chúng tôi cũng không bỏ qua, còn ném chúng tôi vào xe chở rác, đúng là không cho dân thường như chúng tôi sống nữa đây mà.

Những lời này nói ra đã lấy được sự cảm thông của mọi người, dù sao thì những tin về người thuộc giới thượng lưu ức hiếp công nhân cũng nhiều rồi, trong tiềm thức của mọi người đều cho rằng ba tên này là người bị hại.

Nghe được lý do của ba tên này, Lâm Nhược Khê vừa mới ngồi xuống tỏ rõ vẻ giận dữ, Dương Thần ngồi bên cạnh vội vàng khuyên nhủ nói:

– Nhược Khê, em đừng giận, đều tại anh, anh nhận sai thì đã không thành thế này.

Lâm Nhược Khê bất lực nhìn hắn một cái:

– Em có thể trách anh cái gì, em chỉ trách em, phải dựa vào anh mới có thể giải quyết được bọn chúng, nếu như em có thể tự mình xử lý được, thì cũng không cần anh phải lộ mặt, anh không lộ mặt, thì em cũng không biến thành như bây giờ, chỉ lo rằng, sẽ bị chậm mất thời gian đi đón Trinh Tú thôi.

Tuy rằng ngoài miệng thì nói không trách Dương Thần, nhưng Dương Thần nghe thì chỉ thấy cô ấy đang trách mình mà thôi.

Lúc này, một nữ cảnh sát đi đến trước mặt hai người, bắt đầu thẩm vấn:

– Là cô Lâm và anh Dương đúng không, chúng tôi căn cứ vào biển số xe tìm thấy hai người, mặc dù hai người đều là những người có uy tín danh tiếng, nhưng mọi người đều bình đẳng trước pháp luật, mong hai vị hợp tác với chúng tôi.

Lâm Nhược Khê không cho cô ta cơ hội để hỏi, nói:

– Tôi và chồng của tôi không muốn trả lời bất cứ câu hỏi nào hết, bởi vì chúng tôi mới là người bị hại, chuyện cụ thể, vừa lúc nãy trên đường tới đây tôi đã gọi luật sư của mình, trước khi luật sư đến, tôi sẽ giữ im lặng.

Người nữ cảnh sát này cũng phải tầm ba mươi mấy tuổi, nghe cái khẩu khí lạnh lùng của Lâm Nhược Khê, tưởng rằng là đang xem thường chị ta, hừ một tiếng, khinh thường nói:

– Đúng là không thể chịu nổi kẻ có tiền. Được, không nói thì không nói, đúng là đáng đời.

Ba tên lưu manh kia cũng đứng lên la lối om sòm, huýt gió, nhất thời, tất cả những nhân viên cảnh sát trong phòng làm việc đều quay đầu lại nhìn.

Tên béo lùn là tên diễn tích cực nhất, gã cầm tay một người cảnh sát nói:

– Đồng chí cảnh sát, tôi bị tên kia cướp đi hai vạn bốn trăm hai mươi lăm đồng, không tin anh có thể bảo hắn bỏ tiền ra kiểm tra, nếu như không phải tiền của tôi, thì sao tôi có thể biết rõ như vậy được.

Nữ cảnh sát đó vừa nghe thấy vậy, ánh mắt hướng về phía Dương Thần, nói:

– Anh Dương, cho dù có đợi luật sư đến, kiểm tra vật tùy thân cũng không có gì là quá đáng.

Dương Thần cũng không thèm để ý đến cô ta, quay đầu lại hỏi Lâm Nhược Khê, điệu bộ dò xét:

– Bà xã, em nói anh có nên đưa cho cô ta xem không?

Trong mắt tất cả những người ngồi đấy, đều cảm thấy vô cùng kỳ quái, tự nhiên nghĩ, hóa ra người đàn ông này lại sợ vợ như vậy, chuyện gì cũng phải hỏi ý kiến.

Lâm Nhược Khê nhìn đám người kia cảm thấy không được tự nhiên cho lắm, nhìn Dương Thần bằng ánh mắt oán giận:

– Anh muốn thế nào tùy anh, hỏi em làm gì.

– He he.

Dương Thần cười lấy lòng nói:

– Anh thì thế nào cũng được, chỉ cần em vui vẻ, thì anh sẽ làm.

Lâm Nhược Khê dở khóc dở cười, anh chàng này cố ý giả vờ ngoan ngoãn đây mà, rõ ràng là anh ta không coi cảnh sát ra gì.

Đúng lúc này, cánh cửa phòng của đồn trưởng đồn cảnh sát cách đó không xa, được mở ra, xuất hiện một nam một nữ.

Mái tóc như mây, đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt xinh đẹp của người phụ nữ, cô mặc một bộ cảnh phục, đúng là cô đồn trưởng đồn cảnh sát Thái Nghiên đã kết thúc kỳ nghỉ của mình và quay về rồi.

Người đàn ông vừa đi vừa cười nói với cô, cao tầm một mét tám lăm trở lên, mặc một bộ âu phục rất sang trọng, thắt cà vạt đỏ, mặt mày sáng láng, tràn đầy sức sống, nếu mà được lên ti vi, thì chắc chắn sẽ khiến cho hàng vạn người mê mẩn.

Vốn dĩ là mấy tháng rồi mới gặp được người phụ nữ của mình, cảm thấy rất vui mừng, nhưng lại nhìn thấy Thái Nghiên đi cùng với một tên đàn ông “không ra gì”, Dương Thần đột nhiên cảm thấy tức anh ách.

Bất chấp tất cả, không cần biết là có đúng hay không, Dương Thần đột nhiên đứng phắt dậy, dùng ngón tay trỏ chỉ vào người đàn ông đó, lớn giọng quát:

– Thái Nghiên, thằng công tử bột này là ai?

Tiếng quát lớn này vang khắp phòng làm việc của đồn cảnh sát, tất cả mọi người đều sửng sốt, nhìn Dương Thần không nói được câu gì.

Lâm Nhược Khê hận không thể giả bộ không quen cái của khỉ này, nhắm mắt, cắn chặt hàm răng, hai tay nắm vào đến trắng bệch, trong lòng thầm mắng Dương Thần:

– Dương Thần chết tiệt, Dương Thần thối tha, lấy phải anh đúng là xui xẻo tám đời mà, hôm nay về tôi sẽ chiến tranh lạnh với anh một tháng, Lâm Nhược Khê tôi sẽ không ăn bánh viên chiên một tháng.

Dương Thần quát xong, mới ý thức được rằng Lâm Nhược Khê đang ở bên cạnh mình, cảm thấy có gì đó không ổn, không kịp trấn an bà xã rồi, cho dù tên thối tha đó có ý gì xấu với Thái Nghiên, thì lúc này mình cũng không thể đánh cho hắn ta tàn phế tuyệt tự tuyệt tôn được.

Đoán Thái Nghiên đi với người đàn ông khác, Dương Thần đã hoàn toàn không suy xét, Thái Nghiên thẳng tính như vậy, chắc sẽ không bao giờ thay đổi cá tính của mình, nếu như có thể đi vụng trộm với người đàn ông khác, vậy thì thế giới này sẽ không còn cái gì gọi là trinh tiết nữa rồi.

Thái Nghiên nhìn thấy Dương Thần, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng kinh ngạc, sau khi cô về Trung Hải, bởi vì biết Ngọc Lôi xảy ra chuyện, mình cũng có vụ án phải xử lý, nên cũng chưa kịp gặp Dương Thần, lúc này vội bước đến, bước đến gần rồi mới phát hiện, Lâm Nhược Khê cũng đang ngồi ở bên cạnh.

Nhất thời, nét mặt vui sướng của Thái Nghiên có chút gì đó hơi ngượng ngùng, xấu hổ, nhưng tính cô hoạt bát nhanh nhẹn, rất nhanh đã lấy lại được vẻ tự nhiên, chào hỏi rất nhiệt tình:

– Nhược Khê, sao cô cũng đến đây, lâu rồi không gặp, xảy ra chuyện gì rồi sao?

Lâm Nhược Khê cho dù cũng không muốn nói chuyện, nhưng nghe Thái Nghiên nói chuyện thản nhiên với mình như vậy, cũng mở mắt ra, mỉm cười gượng gạo:

– Mọi người đều bận, không thường xuyên gặp nhau, hôm nay gặp phải chút rắc rồi, bị người ta vu cáo.

– Nghiên Nhi, hai người này là bạn của em?

Người đàn ông cao lớn đi ra từ phía sau Thái Nghiên, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt kiêu ngạo, ánh mắt khinh thường liếc về phía Dương Thần, rồi lại nhìn về phía Lâm Nhược Khê, đột nhiên lóe lên tia sáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:42 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 10
Ở đột phá cảnh giới có một lần suy yếu kỳ, cũng là cảnh giới tăng trưởng, mà tu vi không cách nào đuổi theo tạo thành pháp lực trống không, nếu ở những địa phương khác, muốn vượt qua suy yếu kỳ, lấy nội tình của Hạo Thiếu Quân, thấp nhất cũng cần khổ tu mấy tháng. Nhưng mà ở trên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Nếu có kiếp sau, nhất định anh vẫn sẽ yêu em!
5h AM. Nó ngồi giải toán thì giật mình bởi 1 bàn tay gầy gò chạm nhẹ vào vai nó. Bà Nội: Sao không ngủ mà lại ngồi đây hả? Nó: Dạ con mới ngủ dậy mà! Nó quay đầu lại. Bà: Nói dối! 3 giờ sáng bà dậy đã thấy mày bật đèn rồi! Nó: Đâu có con mới dậy mà! Nó biết bà nói vậy là để thử...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện teen
Miêu Nghị – Quyển 23
Đừng thấy hậu cung đều là một đám nữ nhân xinh đẹp. Nhưng trên thực tế càng là những nơi có nhiều nữ nhân, càng nhiều thị phi. Nữ nhân càng xinh đẹp càng dễ tự cho mình là đúng. Có đôi khi nữ nhân bình thường chính là không cần nguyên nhân. Một khi ác độc lên, đó thật sự là dụng tâm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Một luồng nội lực cùng tinh thần lực xuyên vào trong ý thức hải của cự long, trợ giúp long lực đang tản ra của nàng, làm dịu thương tổn của nàng xuống. Đây chắc chắn là một việc không hề thoải mái. Mấy người Lưu Ly ở phía sau Long Nhất không dám sơ xuất, sợ làm kinh động Long Nhất. Bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Quan Trường – Quyển 3
Tần Thác Phu không hề cười mà cảm thán nói: Một đồng chí tốt, thật sự là một đồng chí tốt khó kiếm. Nếu tất cả các đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật đều có năng lực và lòng nhiệt tình như Tiểu Tiêu thì có vụ án nào mà không phá được chứ? Ông lại quay sang nói với Hạ Tưởng: Tiểu Hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex