Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện nonSEX » Đường Môn – Quyển 4 » Phần 7

Đường Môn - Quyển 4

Phần 7

Những con biên bức màu đỏ như máu bay rất nhanh, chỉ trong chốc lát cũng đã đến gần. Con mắt của bọn chúng cũng màu đỏ như máu, phát hiện mục tiêu, trong miệng chúng phát ra tiếng kêu cạp cạp, lộ ra răng nanh bén nhọn. Hơn một ngàn con huyết biên bức đòng thời vỗ cánh mang đến một trận tinh phong (gió tanh), nhất thời làm chấn động thân thể Đường Tam cùng Hồ Liệt Na.

Đường Tam động tác rất nhanh, lập tức cởi bỏ sợi dây bên hông, rồi trở tay ném sợi dây quấn quanh tiểu phúc của Hồ Liệt Na, rồi kéo sợi dây lại buộc chặt vào lưng mình. Cứ như vậy, hai người không muốn thân thể kề sát cũng không được, hoàn toàn vững vàng bị trói cùng một chỗ.

Đồn nhục tương thiếp, nhưng lúc này hai người ai cũng không có nổi một tia khỉ niệm. Đối mặt càng ngày càng gần với lũ huyết biên bức, tâm thần 2 người hoàn toàn tập trung.

Hồ Liệt Na đối với động tác của Đường Tam cũng không có nửa phần bất mãn, nàng biết, Đường Tam đang lợi dụng sức nặng của thân thể hai người để chống đỡ lại phong lực. Hai người ở cùng 1 chỗ còn tốt hơn là chỉ có 1 người.

Hơn nữa, ngay sau đó, nàng lập tức tựu cảm giác được ở sau sau lưng mình thân thể Đường Tam vững vàng giống như sơn nhạc, không có nửa phần dao động, bởi vì nàng đã áp vào sau lưng Đường Tam, vì vậy nàng cũng tự nhiên có thể đứng vững để cùng nhau tập trung tinh thần vào một chỗ.

Trên tay trái của Đường Tam, Hạo Thiên Chùy đã xuất hiện trong lòng bàn tay, có Hạo Thiên Chùy nặng năm trăm cân, hơn nữa còn có khối lượng của hai người cùng hồn lực khống chế, phong lực tuy mạnh, nhưng cũng không có cách nào dao động hai người.

Có Đường Tam giải quyết nỗi lo lắng, Hồ Liệt Na tinh thần đại chấn, sát khí tích súc trong cơ thể chợt phóng thích ra, ánh sáng băng lãnh trên đoản kiếm sâm nhiên lóe ra. Hít sâu khẩu khí, hai mắt của nàng đã dần dần biến thành màu phấn hồng, mặc dù hồn kỹ bị áp chế, nhưng cũng không ảnh hưởng nàng phóng xuất ra vũ hồn của chính mình.

Trên không trung những huyết biên bức này dường như là có trí tuệ, chúng cũng không có nóng lòng hướng hai người phát động tiến công, mà là tại giữa không trung bay nhanh tạo thành một vòng, đem hai người vây vào trong. Điều nãy có nghĩa là thân thể của Đường Tam cùng Hồ Liệt Na ở bất kì phương hướng nào cũng đều có huyết biên bức chuẩn bị công kích.

Ngón tay Đường Tam cuộn lại, một đạo hàn quang phiêu nhiên bắn ra, nhắm thẳng đến một con huyết biên bức ở gần đấy.

Ai ngờ thân thể con huyết biên bức đó lắc nhẹ, dĩ nhiên tránh được phi châm mà Đường Tam bắn ra.

Đường Tam trong lòng chấn động. Hồ Liệt Na đã thấp giọng nói: “Biên bức không thể so với các loại chim khác, chúng nó có một loại năng lực đặc thù rất nhạy cảm, có thể dễ dàng phát hiện công kích của địch nhân, ngay cả tinh thần lực cũng không có cách nào ảnh hưởng năng lực đặc thù này. Trừ phi tốc độ vượt qua phản ứng cực hạn của chúng, nếu không rất khó gây tổn thương với bọn chúng.”

Đường Tam gật đầu. Điểm ấy hắn cũng biết. “Vấn đề này ta có cách để giải quyết. Chỉ cần khi chúng bắt đầu phát động công kích. Ngươi chỉ để ý chiếu cố tốt chính mình là được.”

“Được.” Nói chuyện với nhau không nên quá nhiều. Hồ Liệt Na lập tức đáp ứng một câu, rồi ngay sau đó tinh thần không chút nào buông lỏng. Nếu như không phải có Đường Tam bên người. Lúc này nàng sợ rằng sẽ không chịu nổi áp lực tinh thần. Ở loại địa phương này, dưới chân ko có điểm tựa, tính linh hoạt căn bản là không phát huy được. Chỉ riêng việc phải đối mặt với một lượng lớn huyết biên bức đã khó có thể thoát chết được rồi.

Hơn nữa từ việc mới rồi tốc độ phản ứng của huyết biên bức khi tránh né công kích của Đường Tam thấy được rằng, loại biên bức này hẳn là dị chủng trong biên bức. Bất luận tốc độ, công kích cũng đều là cao nhất. Thậm chí còn có có thể có cả kịch độc.

Có lẽ là bởi vì phi châm của Đường Tam đã chọc cho lửa giận của huyết biên bức bùng lên. Nên chỉ sau một khắc, từ bên sườn hơn mười con huyết biên bức đã hướng bọn họ chợt vọt tới.

Ngay lúc này, Hồ Liệt Na đột nhiên cảm giác được sau lưng một trận thanh lương. Một cỗ cảm giác quen thuộc tự nhiên sinh ra. Ngay sau đó nàng thấy một tầng quang mang màu lam nhạt từ chính trước người mình rất nhanh khuếch tán ra. Trong chớp mắt đã mở rộng đến phạm vi đường kính năm mươi thước.

Mà hơn mười con huyết biên bức vừa mới hướng phía hai người đánh tới, nguyên bổn thân hình cực kỳ nhanh nhẹn đã trở nên hỗn loạn. Thậm chí có mấy con huyết biên bức va đập vào nhau.

Xảy ra chuyện gì? Không đợi Hồ Liệt Na phản ứng kịp, hơn mười đạo hàn quang đã từ trong tay Đường Tam bay ra. Mỗi con biên bức một đạo hàn quang. Tuyệt đối không thừa ra một miếng phi châm nào. Phi châm từ mắt của huyết biên bức xuyên vào não bộ chúng.

Những tiếng kêu thảm thiết, thê lương liên tiếp vang lên, hơn mười con huyết biên bức dẫn đầu lúc trước nhất thời giống như vẩn tinh (sao băng) hướng tới vực sâu rơi xuống.

Sau một lúc khiếp sợ, trong lòng Hồ Liệt Na nổi lên hai chữ, nàng cơ hồ thốt ra, “Lĩnh vực.”

Đúng vậy, năng lực đặc thù của huyết biên bức là siêu thanh ba (sóng siêu âm) không có khả năng bị tinh thần lực quấy nhiễu, nhưng là, có một loại năng lực mà bọn chúng e ngại nhất, đó chính là lĩnh vực. Bên trong lĩnh vực thì năng lực đặc thù của chúng sẽ bị ảnh hưởng. Mà đúng là ở dưới loại tình huống này, Đường Tam mới có thể dễ dàng dùng phi châm bình thường đánh chết chúng.

Thân thể Hồ Liệt Na thoáng cử động một chút. Đồn nhục cao vút khó tránh khỏi đối Đường Tam sinh ra một chút cọ xát.

“Đừng nhúc nhích.” Âm thanh trầm thấp của Đường Tam vang lên làm Hồ Liệt Na vội vã khống chế được thân thể của chính mình. Nàng biết hiện tại không phải là lúc để hỏi. Nhưng với trí tuệ của nàng, trong một khoảng thời gian ngắn cũng không có cách giải thích được năng lực mà Đường Tam thể hiện lúc trước.

Lĩnh vực, làm sao xuất hiện được trên người của hắn?

Đầu tiên không nói đến hắn khó có khả năng là phong hào đấu la, càng không thể có đệ cửu hồn hoàn để phóng thích lĩnh vực kỹ năng nhưng ở địa phương này không có cách nào để thi triển bất cứ loại hồn kỹ gì.

Như vậy chỉ có thể giải thích là, đây chính là thiên phú lĩnh vực. Hắn dĩ nhiên có thiên phú lĩnh vực?

Hồ Liệt Na đột nhiên nhớ tới cái loại cảm giác thanh lương cũng không phải là lần đầu tiên cảm nhận được, ngay lúc trước khi tiến vào địa ngục lộ, khi chính mình suýt nữa bị sát khí khống chế, Đường Tam cũng là dùng loại lực lượng này để trợ giúp chính mình khôi phục thanh tỉnh.

Trong cỗ khí lưu thanh lương, tràn ngập sinh cơ mạnh mẽ, tại thế giới tà ác băng lãnh này, nó lại như là sinh mệnh chi tuyền (suối sinh mệnh), khiến nàng cảm thấy dễ chịu.

Sợ hãi trong lòng dần dần biến mất. Đường Tam vẫn thủy chung khống chế tầng quang mang màu lam nhạt, lấy chính mình làm trung tâm, chỉ khuếch tán trong phạm vi đường kính năm mươi thước. Huyết biên bức lại thử thăm dò phát động hai lần công kích, nhưng đều là không hề đạt được kết quả gì. Một khi tiến vào phạm vi màu lam nhạt, năng lực dặc thù của chúng nó lập tức mất đi hiệu quả.

Đến ngay cả khống chế phi hành đều trở nên khó khăn, lại càng không cần phải nói hướng hai người phát động công kích, với khả năng phi châm của Đường Tam, không có một con huyết biên bức nào có khả năng đến gần hai người trong pham vi mười thước.

Nhìn qua, hiện tại Đường Tam có vẻ nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, hắn cũng thừa nhận áp lực cực lớn. Loại ám khí này mặc dù tốt, nhưng có một khuyết điểm lớn, chính là khoảng cách công kích. Kể cả đối với các ám khí đại sư, nếu không dựa vào cơ quan để phát động công kích thì khoảng cách công kích cũng là có hạn. Lấy Đường Tam hiện tại mà nói, khoảng cách công kích của phi châm lớn nhất cũng chỉ có hai mươi thước.

Vượt qua hai mươi thước, sẽ rất khó gây ra đủ lực sát thương. Phi châm thân mình rất nhẹ, Đường Tam lại khó có khả năng đem hồn lực hoàn toàn chú nhập vào trong đó.

Hắn phải hấp dẫn huyết biên bức đến phạm vi mà hắn có thể phát động công kích, mới có thể phát ra hiệu quả lớn nhất.

Về phần thể tích lớn, cũng có một ít ám khí công kích khoảng cách xa, nhưng Đường Tam không thế nào sử dụng, vì tại Sát Lục Chi Đô, hắn căn bổn không có địa phương nào để tiếp tế ám khí. Cho dù ám khí có nhiều, nhưng cũng sẽ có lúc dùng hết.

Mặc dù Đường Tam tại sát lục trường đã tận lực tiết kiệm ám khí, nhưng tổn hại vẫn phải có. Rất nhiều tình huống hắn cũng vô pháp đem ám khí thu hồi, nhất là lọai ám khí thể tích nhỏ như mấy cây châm này.

Bởi vậy, ở này đoạn đầu của đường xuống địa ngục lộ, hắn muốn dùng hết khả năng để tiết kiệm ám khí, ai biết phía sau còn có thể gặp phải những nguy cơ gì.

Những con huyết biên bức này có trí tuệ tựa hồ rất cao, sau khi liên tiếp thử dò xét ba lần, chúng không còn dễ dàng tới gần phạm vi lĩnh vực màu lam của Đường Tam nữa, nhưng chúng cũng không chịu vì vậy rời đi, bọn chúng vẫn vây quanh như trước, không ngừng phe phẩy cánh, đem một cỗ khí lưu bất định thổi về phía hai người.

Đường Tam mong bọn chúng hướng mình phát động công kích còn tốt hơn là không ngừng làm phiền khiến cho hai người càng trở nên đối mặt với nhiều khó khăn. Hắn thử thăm dò đem lĩnh vực màu lam thu hồi một ít, để hấp dẫn huyết biên bức.

Nhưng huyết biên bức lại cực kì thông minh, chỉ cần quang mang màu lam vẫn còn, chúng nó sẽ không chịu tiến lên.

Lúc trước đã mấy lần trùng kích mặc dù làm chúng nó tổn thất không nhỏ, nhưng tổng thể thì vẫn còn một số lượng khổng lồ, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na cũng biết, cho dù là bị một con huyết biên bức cắn trúng, chỉ sợ cũng sẽ phải tử vong.

“Lũ biên bức này thật ghê tởm.” Hồ Liệt Na hung hăng nói. Nhưng thủ đoạn công kích của nàng chủ yếu đều áp dụng trong cận chiến, lúc này cũng giúp không được Đường Tam cái gì.

Đường Tam thấp giọng nói: “Ngươi không nên cử động, bảo trì thân thể ổn định, bảo vệ phía của ngươi, nếu bọn chúng không công kích, chúng ta tiếp tục đi tới.”

Vừa nói, Đường Tam có chút mệt mỏi đem thân thể Hồ Liệt Na ở sau lưng nhấc lên khỏi mặt đất (cõng đấy – A Lót), bắt đầu đi nhanh về phía trước, lúc này, hắn không phải bảo trì tốc độ bình thường, mà là tốc độ cực nhanh đi về phía trước. Trên người lĩnh vực màu lam thu nhỏ lại phạm vi trên dưới mười thước, cả người không ngừng gia tốc trên con đường chỉ có bề rộng chừng nửa thước.

Đường Tam đột nhiên tăng tốc, làm lũ huyết biên bức cũng lấy làm kinh hãi, đại lượng huyết biên bức vội vã đuổi theo.

Ngay lúc bọn chúng đuổi tới gần thì đột nhiên, thân thể Đường Tam đang lao tới trước đột nhiên dừng lại. Cả người quay lại, khiến thân thể Hồ Liệt Na bay lên trên không.

Nguyên bổn lĩnh vực màu lam chỉ có trong mười thước phạm vi chợt phóng đại đến trăm thước, vô số hàn quang nương theo lĩnh vực màu lam đồng thời được phóng thích.

Dưới sự phối hợp tử cực ma đồng với thính thanh biện vị, mỗi một miếng phi châm của Đường Tam đều sinh ra hiệu quả tối đa.

Những tiếng kêu chói tai không ngừng vang lên, bởi vì đang truy sát quá cấp bách mà rơi vào lĩnh vực màu lam có ít nhất gần trăm chích huyết biên bức, tại một mảnh hàn quang hiện lên, thân thể bọn chúng rơi xuống như mưa.

Hồ Liệt Na chỉ cảm thấy thân thể của chính mình phảng phất như đang đằng vân giá vũ, nhìn xuống phía dưới, nhưng căn bản nhìn không tới con đường hẹp kia, trong phạm vi thị giác có thể nhìn được cũng chỉ thấy vực sâu đen nhánh.

Hắn điên rồi sao? Đây là ý nghĩ duy nhất của Hồ Liệt Na. Mà ngay tại lúc này, thân thể nàng lại chấn động, Đường Tam đã một lần nữa cước đạp thật địa. Số lượng huyết biên bức cơ hồ đã giảm nhiều, giảm gần đến một phần mười. Đường Tam mặt không chút thay đổi đem thu hồi lĩnh vực màu lam, lúc này, hắn thậm chí không có lưu lại một điểm nào bên ngoài cơ thể, hắn vẫn như trước rất nhanh tiến về phía trước.

Huyết biên bức hiển nhiên bị hành động vừa rồi của Đường Tam làm cho hỗn loạn, mặc dù vẫn không chịu buông tha, nhưng khi đuổi theo Đường Tam, Hồ Liệt Na, chúng luộn cùng hai người duy trì một khoảng cách nhất định, không dám quá mức tới gần. Cứ như vậy, hai người hiển nhiên trở nên an toàn hơn một chút.

“Đường Ngân, ngươi dừng lại một chút. Đến lượt ta cõng ngươi rồi. Như vậy ngươi có thể đối phó với lũ biên bức này tốt hơn. Chúng ta thay phiên phối hợp, mới có thể giảm bớt tiêu hao.” Hồ Liệt Na được Đường Tam cõng trên lưng mặc dù thoải mái, nhưng nàng biết, có huyết biên bức đuổi theo ở phía sau, tinh thần hai người đều phải tập trung cao độ, nếu làm cho Đường Tam tiêu hao quá lớn, đoạn đường tiếp đến sẽ càng thêm khó đi.

“Được.” Đường Tam cũng không khách khí với Hồ Liệt Na, mặc dù đối với hắn mà nói hiện tại tiêu hao vẫn cũng không lớn, nhưng nếu là hai người phối hợp sẽ hỗ trợ lẫn nhau tốt hơn. Lúc này địch nhân càng thích hợp để Đường Tam đối phó, nhiệm vụ đi đường do Hồ Liệt Na đảm nhận hiển nhiên là thích hợp.

Nhảy lên, rồi lại rơi xuống đất, Hồ Liệt Na cũng tiến hành xong quá trình thay đổi vị trí.

Hai người chuyển đổi vị trí. Hồ Liệt Na học động tác Đường Tam lúc trước, cong lưng lên, chống đỡ thân thể Đường Tam rồi rất nhanh đi về phía trước.

Lúc này, bởi vì huyết biên bức không dám tiếp xúc quá gần, ảnh hưởng của phong lực do cánh của chúng tạo ra cũng tự nhiên nhỏ đi. Đường Tam thấy vậy liền thu hồi Hạo Thiên Chùy, nói cách khác, nều ở trên lưng Hồ Liệt Na xuất ra Hạo Thiên Chùy cùng với sức nặng của Đường Tam, sợ rằng kiên trì không được bao thì đã bị suy sụp rồi.

Giống như phán đoán của Đường Tam. Không khí chung quanh bắt đầu dần dần tăng lên, độ ấm vẫn bảo trì quá trình tăng lên. Sau lưng mặc dù bị huyết biên bức uy hiếp, nhưng nhiệt khí ở hai bên vực sâu dựng đứng lại càng làm Đường Tam cùng Hồ Liệt Na cảnh giác.

“Chi chi.”Một con huyết biên bức có thể hình lớn nhất đột nhiên kêu một tiếng. Ngay sau đó, tất cả các con huyết biên bức còn lại đều bắt đầu kêu to phát ra âm thanh bén nhọn. Âm thanh này cực kì chói tai, khiến Đường Tam cau mày một trận.

Mà đúng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được ở sau lưng Hồ Liệt Na cước bộ bắt đầu trở nên thong thả, từ từ ngừng lại.

“Sợ rằng chúng ta có phiền toái.”Hồ Liệt Na thấp giọng nói. Đồng thời tháo chiếc đai. Làm Đường Tam đứng xuống đất.

Đường Tam rất nhanh cởi bỏ sợi dây ở bên hông Hồ Liệt Na rồi xoay người lại hướng phía trước nhìn. Không khỏi hấp một luồng lương khí.

Phía dưới con đường hẹp, ngay trước mặt xuất hiện một hình thể cự đại đang treo mình ở đó. Một tên gia hỏa có hình thể to lớn. Dưới sự che chắn đạm hồng sắc quang mang chung quanh, ám kim sắc quang mang từ nó phóng thích ra. Tên gia hỏa này thân hình ước chừng bốn thước có hơn. Hai cái móng vuốt cự đại cắm trên đường. Mỗi một móng vuốt đường kính đều một thước trở lên, sắc bén bấu sâu vào đá.

Khi những con huyết biên bức kia phát tiếng thét chói tai. Trên thân thể màu vàng lợt nọ chậm rãi mở ra một đôi cánh cự đại, đôi cánh khủng bố sải ra cũng rộng chừng mười thước. Hai móng mạnh mẽ buông ra. Dưới tác động của đôi cánh cự đại, thân thể khổng lồ nọ bay lên, dĩ nhiên là một con biên bức vô cùng to lớn.

Toàn thân màu vàng lợt. Kinh khủng hơn là nó có những ba cái đầu. Tất cả huyết biên bức trên không trung bay nhanh xẹt qua rồi tập trung sau lưng con ám kim tam đầu biên bức khổng lồ.

Đường Tam lẩm bẩm: “Đánh tiểu đệ. Xem ra là đại ca phải ra.”

Hạo Thiên Chùy tái hiện, trên hai tay Hồ Liệt Na đoản kiếm phát sáng xuất ra. Hai người đều lẳng lặng đứng ở nơi đó, không ngừng hít sâu để điều tức hồn lực của bản thân.

Cái đầu ở giữa của con Ám kim tam đầu biên bức phát ra một tiếng kêu to, nó liền giang rộng đôi cánh hướng về phía Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đánh tới.

Mặc dù thân thể khổng lồ chưa nhào tới, nhưng một cỗ khí thế mạnh mẽ vô cùng lạ thường đã đến, kình phong do nó tạo ra so với kình phong lúc trước do tất cả huyết biên bức tạo ra còn muốn kinh khủng hơn.

Đường Tam lập tức phán đoán ra, thực lực của con ám kim tam đầu biên bức này tuyệt đối không yếu hơn so với hồn thú vạn năm.

Nếu như có thể sử dụng hồn kỹ, hai người liên thủ đối phó nó hẳn là vấn đề không lớn, nhưng hiện tại bọn họ không có khả năng sử dụng hồn kỹ.

Vừa phải đối mặt với một tên gia hỏa khổng lồ, lại còn ở địa hình này, hiển nhiên là cực kì bất lợi.

“Coi chừng.” Hồ Liệt Na rất nhanh nói một câu, nàng đột nhiên thu hồi một thanh đoản kiếm, một bên cầm sợi dây chế tạo từ quần áo nàng, mà Đường Tam cũng làm động tác giống như vậy.

Hai người đều hiểu được. Đối mặt với một đối thủ kinh khủng như vậy thì cần phải có sự phối hợp gần như hoàn mỹ thì mới có thể chiến thắng.

Ở phía sau quang mang màu lam từ trên người Đường Tam mở ra. Hắn biết chính mình không thể giữ lại bất cứ gì, lam quang trong nháy mắt đã lan tràn được một khu vực rộng lớn có đường kính trăm thước.

Có lĩnh vực màu lam này trợ giúp, tinh thần Hồ Liệt Na rung lên, ánh mắt của nàng nhất thời trở nên sắc bén. Nhẹ nhàng vung đầu, mái tóc dài từ màu đen biến thành màu hỏa hồng, khoát lên trước ngực.

Hai mắt phóng ra quang mang màu phấn hồng, nhìn lên ám kim tam đầu biên bức đang ở trên không trung.

Ám kim tam đầu biên bức đang phi xuống tấn công bị đôi mắt Hồ Liệt Na chú thị, thân thể lại hoảng động một chút. Tốc độ rõ ràng yếu bớt. Sau một khắc, nó đã trùng nhập vào trong lĩnh vực màu lam của Đường Tam.

Bị lĩnh vực màu lam ảnh hưởng, thân thể ám kim tam đầu biên bức nhất thời chấn động khiến cho nó càng trở thêm dữ tợn, nhưng nó không giống như đám tiểu đệ bị mất đi khống chế. Ngược lại nó rống lên một tiếng, một vòng sóng gợn đỏ màu đỏ sậm từ đầu nó lan tràn ra, bao phủ cả Đường Tam cùng Hồ Liệt Na.

Ở bên hông Hồ Liệt Na đã bị Đường Tam hai tay cầm chặt, sau một khắc, cả người nàng bị Đường Tam quẳng về phía sau, mà bản thân Đường Tam cũng bám theo Hồ Liệt Na vọt lên, Hạo Thiên Chùy trong tay hắn trong nháy mắt được ném ra, bay thẳng đến ám kim tam đầu biên bức.

Oanh oanh – , hai tiếng oanh minh thật lớn đồng thời phát ra.

Chuyện mà Đường Tam cùng Hồ Liệt Na lo lắng nhất đã xảy ra. Lúc ám kim tam đầu biên bức phóng thích toàn bộ các gợn sóng màu đỏ sậm, vị trí bọn họ đứng lúc trước, dài ước chừng năm thước hoàn toàn bị tạc toái. Vô số đá vụn hướng vực sâu rơi xuống.

Mặc dù hai người không biết con đường hẹp này hình thành như thế nào, nhưng bọn họ đến nơi đây thì căn bổn phía sau không có đường lui, nếu như trước mắt con đường này bị phá hủy, như vậy bọn họ cũng sẽ vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi này.

Mặc dù một bộ phần đường đi bị phá hư nhưng cũng đồng thời, Hạo Thiên Chùy của Đường Tam cũng chuẩn xác oanh kích trúng cái đầu to ở giữa của ám kim tam đầu biên bức. Hạo Thiên Chùy uy lực ra sao? Mặc dù thân thể ám kim tam đầu biên bức cực kì cứng cỏi, nhưng với lực phá hoại kinh khủng trước mặt, cái đầu ở giữa nhất thời bị đánh nát bấy. Trong tiếng rên rỉ, vỗ cánh bay ngược về.

Hồ Liệt Na cước đạp thật địa, thân thể chấn động miễn cưỡng mới đứng vững, nhìn con đường hẹp phía trước bị phá hư hoa dung không khỏi biến sắc.

“Nó đã phá hư đường đi của chúng ta, làm sao bây giờ?” Hồ Liệt Na hô nhỏ.

“Xông lên.” Quyết định thật nhanh, Đường Tam ngay lập tức chạy về phía trước, Hồ Liệt Na không dám chậm trễ, vội vã đi theo hắn cùng nhau lao tới trước, mà ngay tại lúc này. Đường Tam lại hoảng sợ phát hiện, con ám kim tam đầu biên bức bay trở về phía các tiểu đệ liền há mồm thôn phệ ba tên tiểu đệ, cái đầu ở giữa lại mọc ra như cũ.

Lúc này, Đường Tam cùng Hồ Liệt Na trước sau nhảy lên, hướng tới đầu bên của con đường hẹp ngoài phạm vi 5 thước đã bị phá hư. Chỉ có đi đến phía bên kia, bọn họ mới có thể tiếp tục đi tiếp, phía trước đoạn đường bị phá hư cũng tự nhiên sẽ vì thế mà không còn gì đáng lo.

Nhưng mà bọn họ đã xem thường trí tuệ của ám kim tam đầu biên bức. Vẫn là một vòng gợn sóng màu đỏ sậm được phóng thích ra, nhưng lần này so với lần trước còn mạnh hơn. Cũng không phải công kích hướng Đường Tam cùng Hồ Liệt Na, mà là trực tiếp làm nổ vị trí mà bọn họ sắp đặt chân tới.

Trong lúc nguy cấp, Đường Tam vẫn duy trì tỉnh táo. Làm một gã khống chế hệ hồn sư, thời khắc nào cũng phải bảo trì tỉnh táo là tố chất cần phải có. Mạnh mẽ lôi sợi dây trong tay, lấy bản thân đang hạ xuống nhanh hơn là điểm tựa, đưa Hồ Liệt Na lên không trung.

Trong tiếng ầm ầm nổ vang, con đường hẹp trước mặt hai người lại đã đứt gãy đến hơn mười thước, mà lúc này Hồ Liệt Na sau khi được đưa lên thì khoảng cách với trách lộ còn có khoảng chừng ba thước, nhưng lại không thể nào tiến thêm được nữa.

Ngay lúc này, ánh mắt của Đường Tam cũng không có nhìn chăm chú vào đầu ám kim tam đầu biên bức, mà là hoàn toàn rơi vào trên người Hồ Liệt Na. Bởi vì hắn đang chờ đợi lựa chọn của Hồ Liệt Na, cũng để xác định xem cô ta có thể tin tưởng được hay không, để có thể tạm thời làm đồng đội trên đoạn đường địa ngục lộ tiếp theo.

Lúc này, Hồ Liệt Na chỉ có hai lựa chọn, một là buông sợi dây trong tay ra, như vậy nàng mượn xung lực mà Đường Tam ném ra là có thể đủ rơi vào đầu bên kia con đường hẹp. Còn lựa chọn kia, tự nhiên là cùng Đường Tam rơi xuống vực sâu.

Nếu như là trước kia thì Hồ Liệt Na nhất định sữ không chút do dự lựa chọn cách thứ nhất. Nhưng không biết tại sao, nàng chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất có thứ gì đó ngăn chặn khiến nàng không buông sợi dây trong tay ra.

Lúc này, Hồ Liệt Na thể hiện thực lực bản thân. Thân thể mềm mại trong không trung mạnh mẽ xoay chuyển, một chiếc đuôi hồ li màu hỏa hồng rất lớn mọc ra từ kiều đồn của nàng, trên hồ vĩ lông rậm trong nháy mắt kéo dài, ngay cả cái đuôi dĩ nhiên cũng kéo dài tới ba thước, ở chỗ tiêm đoan của cái đuôi, một cây tiêm thứ sắc nhọn đột ngột xuất ra, hung hăng đâm vào ven đường.

Cùng lúc đó, chính bản thân Hồ Liệt Na cũng không có nóng lòng lên bờ. Mà là toàn lực kéo sợi dây, dùng sức đem Đường Tam quăng lên trên.

Lúc này, con ám kim tam đầu biên bức đang ở xa đắc ý. Cái đầu ở giữa cũng vừa mới hoàn toàn sinh trưởng lại. Nhưng lại chứng kiến thân thể Đường Tam từ phía dưới bắn ra, hướng thẳng đến chính mình bay tới.

Trước đó nó đã bị Đường Tam làm cho tổn thất nặng, không phải bởi vì thực lực bản thân có vấn đề, mà là bởi vì khinh thường. Nhưng lần này nó sẽ không như vậy. Đôi cánh lớn ở 2 bên thân thể giang rộng ra, trong phút chốc làm cho thân thể nó dừng lại ở giữa không trung. Mắt thấy Hạo Thiên Chùy trong tay Đường Tam hướng mình bay tới, cái đầu bên trái của nó đột nhiên phát ra một tầng ánh sáng kim sắc, tầng ánh sáng này không phải tác dụng lên người đối thủ, mà là tác dụng ngay trên thân mình nó.

Sau một khắc, dưới tác dụng của một tầng kim sắc yên vụ, thân thể khổng lồ của ám kim tam đầu biên bức đột nhiên bạo khai, hóa thành mấy trăm con kim sắc tiểu biên bức bay tán loạn. Bị ảnh hưởng bởi lĩnh vực màu lam do Đường Tam vừa mới phóng thích, chúng nó phi hành cũng không được như ý. Nhưng mà, Hạo Thiên Chùy chính thức đánh trúng, cũng chỉ là một ít tiểu biên bức mà thôi.

Phân thân. Đường Tam trong lòng rùng mình, thân thể rơi trở lại mặt đất. Mấy con ám kim sắc tiểu biên bức chợt phát ra tiếng kêu khóc làm người khác kích thích.

Những con huyết biên bức lúc trước nhất thời động thân, mục tiêu tập kích của chúng không phải là Đường Tam cùng Hồ Liệt Na, mà là đánh vào con đường hẹp mà bọn họ sắp đi tới. Mỗi một con huyết biên bức nhào vào trách trên đường, đều bắt đầu dùng những chiéc răng nanh sắc bén của chúng để cắt phá.

Làm người khác kinh khủng chính là, nham thạch cứng rắn dưới răng nanh của chúng lại bị hóa thành thạch phấn, một đoạn trác lộ dài ít nhất năm mươi thước đang bị mấy trăm chích huyết biên bức gặm nát, rất nhanh đã bị phá hư. (KCBT)

“Hỗn đản.” Lúc này Hồ Liệt Na đã bò lên trên, tức giận mắng một tiếng, liên tiếp bị lũ biên bức này bức bách đến bên bờ sinh tử, vị thiếu nữ hoàng kim nhất đại tối xuất sắc này đã hoàn toàn nổi giận.

“Ta đến.” Hồ Liệt Na động thân, tốc độ của nàng trong nháy mắt đã đạt tới cực hạn, mái tóc dài màu hỏa hồng cùng với hồ vĩ thật lớn ở dưới khiến cả người nàng tựa như một đoàn hỏa diễm lưu động.

Đường Tam phát hiện, tốc độ lúc này của Hồ Liệt Na so với tốc độ nhanh nhất mà mình có khả năng đạt tới còn muốn nhanh hơn vài phần. Mặc dù không có hồn kỹ phụ trợ, nhưng tốc độ hiện tại của nàng tuyệt đối không kém hơn so với mẫn công hệ hồn sư đồng cấp. Nhưng Đường Tam rất rõ ràng. Nàng rõ ràng cùng mình giống nhau, là khống chế hệ hồn sư mới đúng.

Hồ Liệt Na thực sự nổi giận rồi, hồ vĩ sau lưng nàng vung lên. Chiều dài được kéo ra đạt tới năm thước. Hơn nữa, nguyên bổn bên trên hồn vĩ nhìn qua cũng không tính là quá thô to, lúc này mỗi một căn trường mao đều dựng đứng lên, tựa như cương châm bình thường. Nhìn qua, tựa như một thanh lang nha bổng rất lớn dài đến năm thước.

Nhanh chóng vọt tới con đường nhỏ đang bị gặm nhấm ở phía trước, chỉ thấy thân thể Hồ Liệt Na hư ảo chớp động. Sau lưng hồ vĩ quét ngang ra, lực lượng khủng bố của hồ vĩ sản sanh cánh nhiên làm Đường Tam cũng cảm thấy giật mình sợ hãi. Nơi hồ vĩ đi qua, một con huyết biên bức bị huy kích tứ tán phân phi. Hơn nữa phàm là huyết biên bức bị đánh tới, thân thể giống như một tấm vải bố bị nghiền nát, bạo liệt trên không trung.

Hồ Liệt Na vẫn không dừng lại. Nàng dùng chiếc hồ vĩ kinh khủng kia giống như là dùng chổi để quét tro bụi trên mặt đất vậy. Từng con huyết biên bức không ngừng bị dọn dẹp. Tốc độ gặm nhấm của chúng nó mặc dù nhanh. Nhưng tốc độ quét dọn của Hồ Liệt Na còn nhanh hơn. Chỉ là thời gian mấy lần nháy mắt. Chỗ thân ảnh màu màu lửa đỏ kia đi qua, đã có ít nhất hơn trăm con huyết biên bức toàn thân bị nghiền nát mà chết.

Hồn cốt. Đường Tam có thể khẳng định. Đó là sức mạnh của hồn cốt. Nhưng là. Hắn nghĩ không ra trong sáu loại hồn cốt chính thống ở đại lục lại có một khối có thể sinh ra cái đuôi có thể dùng làm vũ khí công kích. Cho dù Hồ Liệt Na có vũ hồn là yêu hồ. Vũ hồn cũng quyết không thể có loại uy lực này. Nói về tính công kích. Lúc này chiếc hồ vĩ của nàng dài đến năm thước chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung.

Đừng nói là huyết biên bức, kể cả là ám kim sắc tiểu biên bức do ám kim tam đầu biên bức biến thành nếu bị nàng quất trúng cũng sẽ bị đánh bay mấy chục thước. Mặc dù thân thể chúng nó cứng cỏi hơn nhiều nên sẽ không bị nghiền nát, nhưng cũng sẽ bị quất cho thất điên bát đảo. Căn bản không cách nào tới gần Hồ Liệt Na.

Tiếng rống chói tai vang lên. Những con huyểt biên bức còn lại nhanh chóng bay lên. Không dám tiếp tục hành động nữa. Nhưng cho dù có làm như thế, chỉ trong chốc lát thời gian, số huyết biên bức bị Hồ Liệt Na kiên quyết quất chết đã gấp đôi so với số lúc trứớc bị ám khí của Đường Tam bắn chết.

Sát khí dày đặc từ trên người Hồ Liệt Na tràn ngập ra. Mắt thấy đã không bị huyết đỏ biên bức uy hiếp nữa. Nàng đứng ở nơi đó, thở hồn hển từng hơi một. Hiển nhiên, một phen giết chóc vừa rồi khiến nàng tiêu hao cũng không nhỏ.

Đường Tam rất nhanh di chuyển đến gần sau lưng Hồ Liệt Na cách khoảng chừng mười thước. Lưu lại một đoạn khoảng cách. Vừa lúc là vị trị tuyệt hảo để không bị ảnh hưởng bởi lực công kích của hồ vĩ của Hồ Liệt Na.

Phanh một tiếng, kim sắc yên vụ lưu động, kim sắc tiểu biên bức một lần nữa hợp thể, biến thành ám kim tam đầu biên bức, không, phải gọi nó là ám kim tam đầu biên bức vương mới đúng.

Ba cái đầu, sáu con mắt nhỏ hung hăng nhìn chăm chú Đường Tam cùng Hồ Liệt Na, hiển nhiên, nó cũng bị chọc giận. Thấy nhiều tiểu đệ thương vong như vậy, một thanh âm quỷ dị chói tai không ngừng từ cả ba cái đầu của ám kim tam đầu biên bức vương đồng thời vang lên.

Hồ Liệt Na biến sắc, trầm giọng nói: “Nó hẳn là muốn thi triển kỹ năng cường lực.”

Lúc này, ám kim tam đầu biên bức vương cách bọn họ chừng năm mươi thước, đúng là ám khí bình thường của Đường Tam không cách nào bắn tới, Hồ Liệt Na cũng không có cách phát huy lực công kích ở khoảng cách này.

Đường Tam cau mày nói: “Nó có năng lực tái sinh. Nếu như ta đoán không sai, nó hiện tại sử dụng kỹ năng tăng phúc cho bản thân. Nếu để cho nó hoàn thành tăng phúc, chúng ta sẽ gặp khó khăn. Chỉ là không tìm được điểm yếu của nó.”

Hồ Liệt Na nói: “Điểm yếu của nó chắc hẳn là ba cái đầu, mặc dù có thể tái sinh, nhưng ta không tin nếu đồng thời nghiền nát cả ba, nó còn có thể mọc lại. Đã không có đầu, nó dùng cái gì để thôn phệ tiểu đệ của nó?”

Đường Tam đôi mắt sáng ngời, “Đúng là như thế. Đáng tiếc khoảng cách quá xa. Ta miễn cưỡng thử xem.” Vừa nói, hắn từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra hộp đựng Chư Cát Thần Nỗ, loại cơ quan ám khí tốt nhất. Hồ Liệt Na nghi hoặc nhìn Đường Tam, không hiểu hắn đang làm cái gì.

Ánh mắt Đường Tam bắt đầu trở nên sắc sảo, hướng Hồ Liệt Na nói: “Ngươi dùng sợi dây một đầu buộc chân của ta lại, còn đầu kia buộc vào cái đuôi của ngươi. Sau đó đem ta tung lên, dùng hết khả năng quăng ta đến gần nó, khoảng cách càng gần, ta lại càng có thể đem nó hoàn toàn hủy diệt.”

Hồ Liệt Na kinh ngạc nói: “Ngươi có biện pháp?” Miệng nàng mặc dù phát ra nghi vấn, nhưng vẫn dựa theo lời nói của Đường Tam bắt đầu hành động.

Đường Tam gật đầu, “Thử xem đi. Hẳn là có thể.”

Tiếng kêy của ám kim tam đầu biên bức vương càng ngày càng vang dội, quang mang trên người nó càng ngày càng chói mắt. Đường Tam chợt quát một tiếng, “Động thủ.”

Hồ Liệt Na dùng hồ vĩ quấn quanh hông của Đường Tam, sau đó dùng sức mạnh mẽ đem hắn quăng lên.

Chính thức thực nghiệm thì mới biết được hồ vĩ của Hồ Liệt Na mạnh đến cỡ nào. Hồ vĩ dài năm thước, sợi dây dài bảy thước, ngoại trừ chiều dài của hai đầu dây trói trụ ra, vẫn còn thừa tới hơn mười thước.

Nhờ đó trong nháy mắt Đường Tam đã được ném đi tới bốn mươi thước, giúp rút ngắn khoảng cách khiến hắn tới rất gần với ám kim tam đầu biên bức vương.

Hồ Liệt Na tập trung tinh thần nhìn hành động của Đường Tam, trong lúc đó tay phải Đường Tam giơ chiếc hộp đen lên, tiếng leng keng vang lên, mười sáu đạo hàn quang phóng ra, thẳng đến cái đầu bên phải của ám kim tam đầu biên bức vương. Cùng lúc đó, Đường Tam tay trái cũng cử động, Hạo Thiên Chùy xoay tròn bắn ra, hóa thành một đường vòng cung màu ô quang, hướng thẳng đến cái đầu bên trái.

Ngay khi Hồ Liệt Na còn đang đoán xem Đường Tam dùng phương pháp gì để công kích cái đầu giữa của ám kim tam đầu biên bức vương, thì hai đạo quang mang lam từ hai mắt của Đường Tam chợt phóng ra. Phát sau mà đến trước. Trực tiếp oanh kích vào cái đầu ở giữa của ám kim tam đầu biên bức vương.

Đường Tam hiểu rõ là cần phải ra tay trước. Nhận thấy ám kim tam đầu biên bức vương sở dĩ phải tạo ra khoảng cách mới bắt đầu niệm chú ngữ, là vì khi niệm chú thân thể của nó không đạt được trạng thái phòng ngự tốt nhất. Nếu không hắn sao lại có thể dễ dàng ra tay.

Đồng thời, lựa chọn ra tay như vậy cũng là khảo nghiệm thứ hai của Đường Tam đối với Hồ Liệt Na. Ở khảo nghiệm lúc trước, Hồ Liệt Na dựa vào hồ vĩ kì dị của nàng giúp hai người tránh được một kiếp, Đường Tam vẫn chưa nhìn ra thái độ thực sự của nàng.

Nhưng lần này không giống như lúc trước, Đường Tam bị Hồ Liệt Na quăng ra, một đầu của sợi dây được buộc vào hồ vĩ của Hồ Liệt Na, tương đương với việc đem an toàn của mình giao cho Hồ Liệt Na.

Nếu như Hồ Liệt Na thấy Đường Tam có thể đánh chết ám kim tam đầu biên bức vương rồi sinh ra tà niệm, lập tức có thể buông sợi dây buộc ở hồ vĩ, đem Đường Tam ném xuống vực sâu.

Oanh, oanh…

Không còn gì phải lo lắng, bị tử cực thần quang bắn trúng cùng với bị Hạo Thiên Chùy ném trúng, hai cái đầu của biên bức trước sau đều bạo liệt, ám kim tam đầu biên bức vương thậm chí ngay cả kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, thì cái đầu cuối cùng cũng bị mười sáu căn tinh thiết tiễn xuyên thấu.

Làm Hồ Liệt Na trợn mắt há mồm chính là, Hạo Thiên Chùy của Đường Tam sau khi đập nát một khối đầu của biên bức liền quay trở lại, vừa đúng lúc khối đầu cuối cùng bị Chư Cát Thần Nỗ bắn thủng, khiến cho khối đầu đó hoàn toàn bị nghiền nát thành mạt phấn.

Một kích này của Hạo Thiên Chùy tuyệt đối có thể dùng hai chữ thần kì để hình dung. Đường Tam cũng không thể khẳng định Chư Cát Thần Nỗ có thể vượt qua trình độ kiên cường của thân thể ám kim tam đầu biên bức vương đánh chết nó hay không, cho nên mới sử dụng thủ pháp thần kì này.

Kim quang trong nháy mắt khuếch tán, bồng một tiếng, đại lượng chất lỏng kim sắc phân phi, những con huyết biên bức ở chung quanh nếu bị chất lỏng kim sắc đó bắn trúng, nhất thời đều kêu thảm thiết rồi tiêu vong.

Đường Tam chỉ cảm thấy trên chân căng ra, thân thể của chính mình đã bị hồ vĩ khổng lồ của Hồ Liệt Na ném lên không trung, rồi vững vàng rơi lên trên con đường hẹp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/08/2021 13:35 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Quả nhiên không ngoài dự kiến, Tiếu Thanh Hiên này được giáo dục rất tốt, đối với thủy tính quả nhiên không biết chút nào, còn Lâm Vãn Vinh vốn sinh ra ở một thôn nhỏ bên bờ sông Hán, bơi lội dưới nước linh hoạt như cá, tiểu nữ xinh đẹp này làm sao là đối thủ của kẻ được tôn là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dương Thần – Quyển 15
Bản lĩnh của Số 1 lớn như vậy, muốn làm cái gì còn có thể bị Mông gia các người biết được, các người hình như còn thần thông quảng đại hơn cả ông ta. Dương Thần nghi ngờ nói. Mông Nguyệt lúc này sợ Dương Thần không tin, nhưng lại không nói ra được cái gì cụ thể, chỉ có thể tranh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lăng Tiếu – Quyển 17
Đừng đi, ngươi sẽ chết! Duẫn Tuyết kinh hô một tiếng, hiệu lệnh rút quân. Ngọc Nhu Phỉ khẽ cắn răng, trong đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng, do dự một thoáng vẫn thối lui, trong lòng thầm hô: Huynh nhất định không có việc gì, bằng không ta không bỏ qua cho huynh! Lực va chạm đáng sợ muốn đánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Chai xà bông kỳ diệu - Tác giả The Kid
Tài và Nhung là hai vợ chồng trẻ, cưới nhau cũng khá lâu. Tài làm nghề chạy xe ôm, còn Nhung đi bán cháo lòng. Hai vợ chồng sống trong một khu nhà trọ. Tuy cuộc sống nghèo khổ nhưng hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Nhan sắc Nhung không được đẹp, thân thể cô gầy ốm, nhưng Tài cực kỳ yêu thương...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 11
Tốt! Bên phía Tiên quốc, Nhạc Thiên Ba hét lớn một tiếng trầm trồ khen ngợi. Trình Ngạo Phương cũng hưng phấn vỗ tay. Hay. Tông Trấn dang cầm chén rượu chậm rãi thưởng thức, thỉnh thoảng lại ngó nhìn Cơ Đức Hải ở phía đối diện, lúc này sắc mặt đã biến thành màu đen, bên kia Yêu quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex