Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Dục Uyển » Phần 114

Dục Uyển

Phần 114

Ba mươi phút sau – tại rạp chiếu phim.

Phi Yến lần đầu tiên xuất hiện với khuôn mặt mộc, không trang điểm lòe loạt, không đánh phấn dày cộm, cũng không khoác lên người những bộ cánh hở hang lộ hàng, không đội tóc giả sành điệu đủ màu như ở đế vương.

Cô trong trắng tinh khiết như giọt sương mai, mặc trên người bộ đầm trắng chấm bi, đơn giản kín đáo. Khuôn mặt phấn hồng, đôi mắt trong veo, và làn da bún ra sữa với mái tóc đen mướt ngang vai. Đây chính là sự khác biệt vô cùng lớn, hai con người hoàn toàn khác nhau. Không phải một bà chủ Dương phong trần từng trải ở Đế Vương, mà thiếu nữ tuổi mười tám đáng yêu ngây thơ Dương Phi Yến.

“Phi Yến! Là cậu thật sao” Cả Dục Uyển và Lý Nhã đều không nhận ra khuôn mặt mộc này của Phi Yến.

“Mình… mình… lạ lắm sao…”

Đây là lần đầu tiên Phi Yến xuất hiện ở bên ngoài với diện mạo thật, ít xon phấn. Hàng đêm ở đế vương, cô luôn che giấu mình dưới lớp son phấn dày, như vậy cô không sợ sẽ bị người ta nhìn thấy cảm xúc thật của mình, mới có cảm giác an toàn.

Nhưng với Dục Uyển và Lý Nhã, họ là những người bạn duy nhất của cô, nên Phi Yến muốn dùng khuôn mặt thật của mình để đối diện với bọn họ.

“Không phải lạ… mà là quá đẹp đi…” Dục Uyển lên tiếng.

“Phải đó! Lúc mình và Uyển vừa nhìn thấy cậu, còn không nhận ra… cậu rất khác lúc ở Đế vương… thật rất xinh đẹp”

Thấy mọi người vội vã đi vào trong, suất chiếu phim sắp bắt đầu, nên bọn người của Dục Uyển cũng gấp rút kéo nhau vào. Nhung lúc này lại có một người đàn ông, đứng tuổi lịch lãm đi ra từ rạp chiếu phim tông vào người của Phi Yến.

Không biết, liệu đây có phải là trâu già thích gậm cỏ non không, mà nắm chặt lấy tay của Phi Yến không buông với đôi mắt dào dạt cảm xúc, không thốt nên lời.

“Xin lỗi… ông có thể buông tay tôi ra được không” Phi Yến lên tiếng đánh thức người trong mộng.

“Xin lỗi! Tôi thật quá thất lể…” Người đàn ông vội vã kéo tay ra.

“Không có gì…” Phi Yến lắc đầu nhìn ông rồi xoay người đi vào rạp chiếu phim.

Nhưng người đàn ông kia vẫn đứng lặng nhìn theo bóng lưng của Phi Yến. Tại sao lại có thể giống đến như vậy. Họ như hai giọt nước, khiến cho Trình Tổng không khỏi phân vân.

“Trình tổng! Xe đang ở bên ngoài… chúng ta đi thôi”

“Ừ…”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensex.vip/duc-uyen/

10h – tại Hoắc gia.

Sau khi đưa hai người bạn Lý Nhã và Phi Yến về tận nhà, Dục Uyển cũng quay về Hoắc gia. Lúc cô vừa bước lên cầu thang thì lại nghe thấy tiếng rên rỉ đó.

“Áh… ah…”

Hàng đêm, âm thanh chói tai này từ trong phòng của Mạn Ni vẫn cứ phát ra, vì hai căn phòng nằm cạnh nhau, nên mỗi lần về phòng mình cô đều phải đi ngang qua phòng Mạn Ni. Và buộc lòng phải nghe thấy nó.

Cô biết là Hoắc Luật đang ở bên trong, cũng hiểu rõ hắn và chị Mạn Ni đang làm gì trong đó. Đó là nguyên nhân khiến cô cảm thấy khó chịu, dù đã nói sẽ không nghĩ đến hắn nữa, chỗ này lại không chịu nghe theo sự điều khiển của cô, nó vẫn rất đau. Có lẽ đã đến lúc cô phải rời khỏi đây.

“Áh… ah…”

Tiếng rên rỉ lại phát ra, Dục Uyển cố gắng vờ như không nghe thấy mà đi thẳng về phòng mình, đóng cửa lại và thu dọn hành lý…

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: http://truyensex.vip/duc-uyen/

Sáng ngày hôm sau.

“Tiểu Uyển! Con ở bên ngoài một mình, mẹ thật không yên tâm chút nào… ở nhà không phải tốt hơn sao”

“Mẹ! Không phải mấy hôm trước mẹ đã đồng ý rồi sao… con đã lớn cũng phải tập sống tự lập, không thể cứ sống dựa vào mẹ mãi”

Thật ra ngay từ đầu cô đã muốn rời khỏi đây, nhưng ngại vì mình không có tiền, lúc đó tài khoản ngân hàng của cô bị Lữ Trị đóng băng nên không thể đi, còn bây giờ chuyện tiền bạc với Dục Uyển đã không cần phải nghĩ đến, thì còn ở đây làm gì nữa.

Tinh thần cầu tiến này của Dục Uyển, khiến cho Hoắc Nghị rất hài lòng. Trước đây ông vì Tiêu Tường nên bỏ qua tất cả lỗi xấu của Dục Uyển, cứ mắt nhắm mắt mở, xem như không biết gì. Nhưng gần đây ông thấy con bé đã trưởng thành rất nhiều, suy nghĩ chính chắn, nên cũng tăng thêm một phần tình cảm với cô.

“Tường! Con bé biết suy nghĩ như vậy thì em phải mừng mới đúng, nó chỉ dọn ra ngoài sống có phải xuất ngoại mấy năm đâu, em không phải lo”

“Phải! Cha nói rất đúng… cuối tuần con sẽ về thăm mẹ, sau khi thu xếp xong chỗ ở mới, con sẽ mời mọi người đến, lúc đó mẹ muốn ở cạnh con bao lâu cũng được, được không mẹ…” Dục Uyển nũng nịu lắc lư lấy tay của mẹ Tiêu còn tìm lời dỗ ngọt.

“Được hay không thì con cũng muốn đi, mẹ có cản được sao… nhưng ra ngoài sống, mọi thứ phải cẩn thận, phải tự biết lo cho mình… còn nữa, con phải gọi điện thường xuyên về cho mẹ”

“Dạ! Tuân lệnh mẫu thân đại nhân”

Dục Uyển xách va li lên đi thẳng ra ngoài, nhưng đúng là duyên nợ tiền kiếp, cắt mãi không đứt. Tại sao lúc này cô lại gặp Hoắc Luật và Mạn Ni đang chạy bộ buổi sáng về. Cô đã lựa lúc hắn không có mới rời khỏi, vậy cũng không tránh được.

“Chị vào trong trước, em có chuyện muốn nước với Dục Uyển” Hoắc Luật vừa lấy khăn lau tóc tóc, vừa nhìn Mạn Ni.

“Ừ! Chị sẽ nói Hoắc quản gia chuẩn bị điểm tâm sáng cho em” Mạn Ni mỉm cười với Hoắc Luật rồi đi thẳng vào trong.

Lúc Hoắc Luật xoay người lại thì hắn thấy Dục Uyển đã kéo va li gần tới cổng, nên lập tức đuổi theo giữ lại. Cả tuần nay, cô luôn tìm cách tránh mặt hắn. Dù sao họ cũng có một thời gian vui vẻ không dễ chối bỏ. Hoắc Luật cũng không muốn mối quan hệ giữa họ trở nên tệ hại, không thể làm tình nhân thì giữa họ còn tình thân.

“Dục Uyển! Anh có chuyện muốn nói với em” Hắn nắm lấy va li của Dục Uyển, không cho cô kéo đi tiếp.

“Tôi quen anh sao… hình như không thì phải, thì có gì để nói” Dục Uyển nhìn hắn.

“Dục Uyển! Em thật sự muốn xem anh là kẻ xa lạ sao, dù không thể làm tình nhân, chúng ta vẫn có thể làm anh em…”

Làm anh em, đồ đàn ông xấu xa. “Anh em” luôn là lý do biện minh của bọn đàn ông. Lúc từ chối người ta cũng viện cớ là “anh em”, lúc chia tay xong lại cũng lấy cụm từ đó làm cái cớ để níu kéo mối quan hệ, bọn họ thật tham lam.

Dù còn giận Hoắc Luật nhưng Dục Uyển lại thấy biết ơn hắn vì đã dạy cho cô một bài học. Thứ không thuộc về mình thì mãi mãi cũng sẽ không thuộc về mình. Ngay từ đầu, trong lòng Hoắc Luật đã có chị Mạn Ni, không phải là cô không biết. Nhưng vì sự ngọt ngào hắn mang đã làm cô mu muội quên hết tất cả.

“Mối quan hệ của chúng ta có thể bắt đầu lại… như một người anh trai và em gái” Hoắc Luật thật sự rất hy vọng sẽ nhìn thấy cái gật đầu của Dục Uyển.

Nhưng Dục Uyển lại không nói gì, cô lạnh lùng hất tay Hoắc Luật ra mà đi thẳng đến taxi, để lại hắn với cái va li đứng đó. Đáp án này Hoắc Luật đã lường trước, Dục Uyển sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn.

Lúc Hoắc Luật định buông xuôi mọi thứ thì Dục Uyển đang đi bất ngờ xoay người lại, cô cười tươi với hắn.

“Ê… sao còn đứng đó, không đem hành lý của em ra xe, việc nhỏ nhặt vậy cũng không làm được… em có nên nhận một người anh trai vô dụng như anh không”

Luật muốn ở cạnh người mình yêu, đó không phải là lỗi của anh ấy, Luật cũng không hề có lỗi khi không yêu cô. Nếu là cô, cô cũng lựa chọn người mình yêu và muốn ở cạnh người đó. Cho nên đây chính là cách tốt nhất cho mối quan hệ giữa cô và Luật. Dù sẽ khó khăn cho cô nhưng mọi người sẽ không phải khó xử.

Hoắc Luật chỉ biết ngẩn mặt lên trời mà cười, hắn cầm va li lên chạy nhanh đến chỗ của Dục Uyển. Vì sợ cô sẽ đổi ý.

“Con ranh này! Em cũng quá gian xảo, dám chơi anh…” Hoắc Luật đặt tay lên lên tóc của Dục Uyển vò thành một cái ổ quạ, cô nhăn mặt nhìn hắn, mái tóc mượt mà cô chải hơn năm phút, giờ lại bị rối trong tay hắn.

“Buông tay ra, anh làm hư hết tóc của em…” Dục Uyển hất tay của Hoắc Luật ra, chỉnh lại mái tóc đẹp của mình.

“Anh khiến em đau lòng như vậy, đương nhiên em phải trả thù…” Cô nghênh mặt lên nhìn hắn.

“Uyển! Em chịu tha thứ cho anh rồi phải không”

“Anh nghĩ em là đứa con gái nhỏ mọn như vậy sao, mất đi người bạn trai 7 điểm, thì bù lại em lại có được một người anh trai điểm 10, không phải quá lợi rồi sao… tình yêu có thể rời xa ta, nhưng tình thân thì mãi mãi trường tồn” Dục Uyển dõng dạt tuyên bố.

“Em thật sự nghĩ như vậy”

“Tại sao không… có một người anh trai vừa đẹp trai, vừa lợi hại như anh… em còn lo gì bị người ta ức hiếp”

Cuối cùng hắn đã nhìn thấy được nụ cười của Dục Uyển, nhưng mà…

“Khoan đã! Khi nãy em nói anh chỉ đạt điểm 7… trong mắt em, anh chỉ thuộc loại khá thôi sao”

“Chứ anh nghĩ mình tuyệt vời lắm sao… anh trai à, thật ra anh còn rất nhiều khuyết điểm, để khi nào rảnh rỗi, anh em chúng ta cùng nhau liệt kê ra giấy… từng khuyết điểm một của anh, em nghĩ loại khá cũng đã đề cao anh”

“Em vừa nói gì… nói lại một lần nữa xem”

Hoắc Luật áp đảo từng bước, Dục Uyển chỉ biết hi… hi… ha… ha kéo dài thời gian nghĩ cách chuồn, rồi bất ngờ giơ tay chỉ phía trước.

“Chị Mạn Ni…”

Lúc Hoắc Luật vừa quay đầu lại nhìn phía sau, thì Dục Uyển đã mở cửa taxi ra mà nhảy vọt lên. Còn hối thúc bác tài.

“Bác tài! Cho xe chạy mau…”

“Rầm… m…”

Cánh cửa xe đóng sập lại thì Hoắc Luật mới quay đầu nhìn lại, nhưng Dục Uyển đã được an toàn trong xe, không còn sợ sự uy hiểm của Hoắc Luật nữa. Bởi vì xe đã chạy rồi.

“Hoắc Dục Uyển! Em giỏi lắm… lập tức xuống xe cho anh” Hoắc Luật chạy đuổi theo phía sau xe, mặc dù đuổi không kịp, nhưng hắn lại nhìn thấy rõ Dục Uyển đang mở cửa xe ra trêu tức hắn.

“Không giỏi thì làm sao làm em gái của anh… lêu… lêu… lêu…”

“Dục Uyển! Em mau bước xuống xe cho anh”

Mặc dù đuổi theo suốt một đoạn đường khá dài, mồ hôi trên người Hoắc Luật đổ ra rất nhiều, còn nhiều hơn lúc hắn chạy bộ buổi sáng. Nhưng hắn lại không hề cảm thấy mệt mỏi mà là sung sức, lại có thêm một cảm giác ngọt ngào không rõ nguyên nhân.

Lúc hắn vừa quay lưng đi thì chiếc xe taxi kia cũng dừng lại.

“Cô gái! Có sao không”

Bác tài xoay người lại nhìn Dục Uyển, khi nãy còn cười rất lớn tiếng nhưng người thanh niên kia vừa đi đã khóc nức nở, thật khó mà hiểu.

“Con không sao, bác cho xe chạy đi” Dục Uyển lau nước mắt, mỉm cười với bác tài.

Người đàn ông này đã không còn là Luật của mày nữa, mà là anh trai của mày. Dục Uyển, mày phải nhớ kĩ, và mày nhất định phải làm được điều đó. Trong lúc này, cả Hoắc Luật và Dục Uyển nghĩ rằng chuyện tình cảm giữa họ đã kết thúc, nhưng họ đều không biết đó lại là một khởi đầu mới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/12/2019 01:51 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Yêu nữ quầy bar
“Cái bài này quen lắm nè” Xuka đấm lưng Ly Ly bùm bụp. I saw him dancin’ there by the record machine. I knew he must a been about seventeen. “A! Nhớ rồi, Britney Spears”. Cùng lúc Hifi lên tiếng “kiểu nhạc này thật sự là thử thách rất khó với các cô gái của chúng ta, để xem ai là người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện sex hay Truyện xã hội
Em Nga và anh Hiệp - Tác giả Hồng Nhung
Sau cái lần vụng trộm đó trong phòng anh Hải, anh luôn tìm cách tránh né tiếp xúc với em ở văn phòng, có thể sợ bị giám đốc phát hiện sẽ đuổi việc. Anh giám đốc thì ngày càng có nhiều chiêu trò để vui đùa, hành hạ em mỗi ngày. Anh ta đặt mai cho em bộ áo dài xẻ cổ sâu để khoe toàn bộ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình
Chị em song sinh - Tác giả Huyền Vú Xệ
Eo ôi nước ra nhiều thế này cơ á. Chị cũng không ngờ đấy. Ùh đúng rồi. Dâm như vậy thì làm sao mà có thể ngờ được cơ chứ. Thôi em không đùa chị nữa đâu. Cho em mút cái ấy của chị đi chị. Liếm hồi nãy chưa đã giờ nhiều nước mới đã. Tôi nói như vậy thì chị Hà không nói gì mà dạng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Người con gái ấy – Quyển 2
Hai thằng bạn tôi im lặng ngồi trong xe đốt thuốc. Nhìn vẻ mặt thằng An thấy vẫn rất bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng trong ánh mắt thấp thoáng trong làn khói thuốc của nó lại hiện lên đầy vẻ đau đớn. Vỗ nhẹ vào vai nó mấy cái, tôi vừa nổ máy xe vừa nói. Thôi. Không việc gì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Người con gái ấy Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex phá trinh
Những đêm mặn nồng
Nửa đêm ngó sang vợ nằm bên cạnh định ôm một cái rồi lại thôi. Ngó sang lần nữa, khẽ liếc mắt xuống dưới thì hỡi ôi cặp mông vĩ đại nó lại đập vào mắt. Cơn dâm lại nổi lên, mà không hiểu vợ tôi mang bầu ở bụng hay ở mông nữa, bụng to mà mông to chẳng kém. Đến lúc không chịu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex