Một tháng nữa lại trôi qua, cuộc sống của Toàn vẫn tiếp diễn với những gam màu tươi đẹp pha lẫn u ám. Tươi đẹp, vì nó vẫn đang hạnh phúc bên chị Phụng – “vợ” của nó, và những người đàn bà khác như chị Nhung, chị Trinh và cô bạn gái nhỏ là Huyền. Nó vẫn làm tình cùng họ, vẫn xuất tinh đều đặn vào những cái lồn của những người phụ nữ xinh đẹp ấy.
Xám xịt vì tình hình công việc của nó không khả quan lắm. Một số cổ đông của Đại Á đã rục rịch đề nghị sáp nhập vào một ngân hàng khác. Tuy chưa chính thức được đệ lên để xem xét, nhưng điều này cũng làm tâm trí nó xao động. Nếu sáp nhập, có thể nói quyền lực của nó và ông Bách sẽ mất rất nhiều!
Bên cạch đó, công việc ở phòng Nhân sự ngày càng nhàm chán. Nó suốt ngày cứ quanh quẩn với đống hồ sơ, sổ sách. Nó đã phát ngấy với việc làm theo quy trình có sẵn! Trước đây thì nó rất chăm chỉ khám phá, nhưng giờ khi đã rành hết thì nó bắt đầu thấy thường. Mọi thứ ở phòng Nhân sự đều trở thành quá nhàm chán, trừ bà chị trưởng phòng xinh đẹp của nó – chị Nhung. Những cuộc làm tình với chị chưa bao giờ trở nên nhàm chán!
Giờ phải làm sao nhỉ? Nó vẫn đang loay hoay tìm một hướng đi mới…
…
Chiều hôm ấy, nó đang ngồi nhai đống hồ sơ, thì một cuộc điện thoại gọi tới, số mày bản. Là ai nhỉ? Nó chờ đổ 2 hồi chuông, rồi nhấc máy, một giọng nữ vang lên:
– Dạ cho em hỏi phải số anh Toàn không ạ?
– Phải. Ai vậy?
– Dạ em bên Vietnam Star, đại lí cho Mercedes ở Việt Nam. Theo lịch thì xe của anh đã mua được 6 tháng, nên đi bảo dưỡng để xe đạt hiệu năng cao nhất. Bên em đang có chương trình miễn phí bảo dưỡng trong 1 năm đầu khi mua xe….
Nói mới nhớ, từ lúc mua về Toàn ít chăm chút cho xe quá. Có câu: “Đàn ông đối xử với xe ra sao, sẽ đối xử với bản thân như thế”, cũng có lí lắm.
Thế là Toàn hỏi sau 5h có còn làm việc không, thì cô nhân viên bảo vẫn còn. Toàn định bụng sau khi làm ra sẽ chở chị Nhung về, rồi chạy qua Quận 7 bảo dưỡng cái xe. Thế là hôm ấy, nó chở chị Nhung về nhà rồi một mình lái xe qua Quận 7, chứ không vào ân ái với chị như thường lệ.
– Sao hôm nay không vào. – Chị nhìn nó.
– Em đi bảo dưỡng cái xe đã. Từ lúc đưa đón chị, xe em nó bị “hao nhớt” dữ lắm.
– À được, thế khỏi chở chị nữa đi, mất công than thở.
– Thôi thôi, em nói thế thôi. Hao nhớt chứ hao cái khác em cũng chở!
Nói xong, nó kéo đầu chị xuống, hôn vào má để tạm biệt chị. Chị Nhung để cho nó hôn tự nhiên, thậm chí còn hưởng ứng và hôn nó lại một cái trước khi vào nhà. Trước kia khi mới quen, chị rất ngại ngùng e thẹn, sợ hàng xóm thấy. Nay chị đã công khai hôn nó, ngay trước của nhà, kệ bọn hàng xóm hóng hớt.
Toàn đóng cửa xe, tự cười một mình. Rồi nó sửa lại cà vạt, nhấn ga và vọt về phía Quận 7.
…
Nó dừng xe ở đại lí trên đường Nguyễn Văn Linh, mọi chuyện còn lại đã có nhân viên lo. Nó đang ngồi đọc tạp chí ở phòng khách, bỗng có tiếng gõ cửa. Rồi cửa mở, đặt cuốn tạp chí xuống và ngẩng mặt lên nhìn, và suýt nữa cuốn tạp chí bị dính máu – do nó xém xịt cả máu mũi…
Người vào không ai khác, chính là Hà – phó trưởng Đại lý ở đây. Cô nàng đã tự mình bán hàng cho nó, và tự tay vận chuyển xe đến nhà nó. Nó nhìn Hà mấy giây, rồi sau đó mỉm cười nhìn cô – nụ cười đã giúp nó hút hồn không biết bao nhiêu trái tim đàn bà con gái.
– Chào anh Toàn, đáng lẽ em ra đón anh ở cổng, nhưng lúc anh tới thì em đang xử lí mấy hồ sơ, xong em liền qua đây gặp anh.
Giọng nói ấm áp của Hà vang lên – giọng của con gái Bắc vẫn thường ấm áp như thế. Nàng năm nay 26 tuổi, đang ở độ tuổi rực rỡ nhất của đời con gái. Nàng từng đọc nát hồ sơ khách hàng mang tên “Thế Toàn”, và nàng thừa biết Toàn năm nay 22 tuổi. Nhưng nàng vẫn xưng “em” và gọi Toàn là “anh”, vì lẽ gì chính nàng cũng không hiểu.
Nàng đổ lỗi cho nghề của mình, khi tiếp xúc khách hàng phải ở vị trí thấp hơn, phải ngọt ngào để lấy cảm tình khách hàng. Nhưng trước giờ có thế đâu nhỉ? Khách hàng của nàng, không phải thế gia thì cũng là trọc phú mới nổi, ai không có quyền thì cũng có tiền như rác. Nhưng nàng chưa bao giờ ngọt ngào đến độ như thế với bất cứ ông khách nào.
– Ồ, em cứ xong công việc đi. Chờ bảo dưỡng xong thì anh đi luôn mà.
– Anh có công việc gấp hả?
Hà thất vọng, hơi tiếc. Nàng nhìn bộ vest trên người Toàn, đoán nó đang chuẩn bị đi công việc.
– À không, anh xong công việc, giờ anh về nhà thôi.
Toàn nói, giọng tỉnh tỉnh, không cười nữa. Tuy vậy, ánh mắt của nó vẫn không rời khỏi mắt Hà. Có ai đó từng nói rằng tật xấu của người Việt Nam là hay cười, giả lả. Cái tính ấy xuất phát từ việc sợ mất lòng người khác, cứ cười thôi. Họ có biết đâu rằng những nụ cười ấy nhìn rất giả dối, nhất là khi nói xong cười ngay, nhưng sợ người khác không thích câu mình vừa nói.
Nên Toàn luôn luôn kiểm soát nụ cười của mình, nó cười không ít – nhưng không phải đụng cười. Chính vì thế những nụ cười của nó luôn làm các cô gái thích thú, dù ít hay nhiều.
Nghe Toàn nói không bận công việc thế, Hà khấp khởi trong bụng. Nàng ngồi rót nước cho Toàn, rồi hai bên nói chuyện phím. Một lúc sau, thư kí vào báo xe đã sửa xong.
– Thế thôi, chào em anh về nhé! Em cứ ngồi đây, khỏi tiễn anh… – Toàn nhìn vào mắt Hà, nói.
– Vâng…. Anh đi cẩn thận.
Toàn im lặng nhìn Hà 1-2 giây, sau đó mới cười với nàng, rồi mở cửa phòng bước ra.
Hà vẫn ở trong phòng, suy nghĩ. Rồi nàng quay người lại, chạy ra hành lang, nơi Toàn vừa đi khỏi. Nàng lấy hết sức chạy ra khu bảo dưỡng, mặc kệ đang vận trên người chiếc váy công sở rất khó sải bước.
May quá, Toàn vừa mới ngồi lên xe. Nàng gõ cửa kính. Bên trong Toàn thấy nàng gõ, nó liền hạ cửa kính xuống:
– Gì vậy em?
– À…em… em… Anh có bận lắm không, anh không phiền nếu em mời anh đi ăn bây giờ chứ?
Nhìn Hà đang đỏ lựng mặt – không biết vì ngượng hay vì mệt khi chạy – Toàn hơi khó xử. Nó định hôm nay không hoan lạc với chị Nhung, sẽ về nhà sớm với chị Phụng của nó… Nhưng là đàn ông, có ai nỡ từ chối một lời đề nghị như thế!
Có một người đàn ông nào từ chối một lời mời đi ăn, từ một người xinh đẹp như Hà không? Nhất là khi trời còn sớm, và ngay cả khi đi ăn xong thì nó vẫn về nhà sớm hơn so với những ngày tan sở ra liền về nhà chị Nhung.
Chắc chắn 99% sẽ đồng ý! Dù vậy vẫn có 1% sẽ từ chối.
…
Toàn không nằm trong số 1% đó, nên giờ nó đang ngồi với Hà trong một tiệm ăn nho nhỏ và ấm cúng.
Hai người vẫn nói những câu chuyện bình thường, chưa thân mà. Toàn có thể thấy Hà là một cô gái cực kì lanh lợi, tự tin, có óc quan sát và kiến thức rất rộng – một bậc thầy bán hàng. Và vũ khí lợi hại nhất của nàng, chính là nhan sắc. Thật thế, đồng nghiệp thường trêu cô là “Phó trưởng đại lí xinh đẹp nhất Châu Á” – Lời khen của Giám đốc khu vực Châu Á giành cho cô đợt tập huấn ở Hồng Kông.
….
– Anh Toàn….có bạn gái chưa? – Hà ngập ngừng hỏi.
– Hình như chúng ta chưa quen nhau lâu? – Toàn trả lời, giọng hơi lạnh nhạt.
– Thì em thuận miệng hỏi…. – Hà cười cầu tài nhìn Toàn.
– Hẳn là thuận miệng. – Toàn nhìn Hà, cười ý nhị.
Nhấp một miếng rượu, xong Toàn nhìn Hà nói:
– Anh có bạn gái rồi.
– Bạn gái anh chắc hẳn là xinh lắm nhỉ. – Được thể Hà hỏi tiếp.
– Còn tùy người nhận xét. Giả sử em ghen với cô ấy, đương nhiên sẽ nghĩ là “cô ấy xấu, không bằng em, không xứng với anh. Chỉ có em mới xứng với anh.”
Lại một hớp rượu, Toàn nói tiếp:
– Anh lấy em làm ví dụ, chỉ là thuận miệng thôi, không có ý gì cả.
– Em biết mà, anh khéo miệng lắm. Bạn gái anh thật sự rất đẹp!
Tuy nói thế, nhưng Hà thấy Toàn nói sai mất rồi. Hà vẫn nghĩ cô gái hôm đi mua xe với Toàn là bạn gái nó. Nàng mà biết đó là chị ruột Toàn, không biết sẽ nghĩ gì…
Nàng thấy Toàn nói sai, vì tuy ghen tị với chị Phụng, nhưng Hà thấy thực sự Phụng đẹp quá, hơn nàng một bậc… Phụng có cái khí chất mềm mại, trong ngọc trắng ngà mà nàng thấy mình không bao giờ có được. Nàng cảm nhận mình sẽ mãi mãi thua kém Phụng.
Còn gì đau khổ hơn việc biết mình sẽ không bao giờ hơn được người mà mình ghen tị. Đó là cảm giác của Hà lúc này. Nàng ước gì mình không rủ Toàn đi ăn hôm này, để rồi phải chuốc lấy cảm giác này.
Thật ra, hôm Toàn và Phụng đi mua xe, nàng đã biết hai người đang yêu nhau. Nhưng nàng hi vọng đến hôm nay họ đã chia tay. Nếu chia tay, nàng sẽ có cơ hội làm quen Toàn… Còn không, làm sao nàng “đấu” lại cô bạn gái của Toàn đây.
– Ủa, em biết bạn gái anh à. – Toàn hơi chột dạ khi nghe Hà khen bạn gái mình.
– Hôm anh mua xe, có dẫn theo cô ấy…
Toàn thở phào, nó cứ tưởng nàng quen biết ai trong đám phụ nữ của nó.
– Không, đó là vợ của anh. – Quả thật Phụng là chị, là vợ nó.
Hà hơi ngạc nhiên:
– Vợ anh khác, bạn gái anh khác….?!
– Ừ. – Toàn nhún vai. Nó việc gì phải chối, Hà đâu quen biết ai trong đám phụ nữ của nó.
– Anh…ngoại tình à?
– Không hẳn, vợ anh biết, mà còn khuyến khích anh quen bạn gái.
Toàn không nói dối, chị Phụng từng bảo nó phải chăm sóc tốt cho Huyền. Nhưng chỉ có Toàn và Phụng biết thôi. Chứ người ngoài như Hà hiểu mô tê gì đâu, nên nàng cảm thấy đầu óc hơi quay quay.
Nhưng với sự thông minh của mình, Hà hiểu được đại khái sơ lược. Nàng đoán Toàn có vợ rồi, nhưng chắc vợ chồng bị cha mẹ ép cưới nên ông ăn chả – bà ăn nem, cùng ngoại tình bên ngoài. Hoặc…vợ Toàn vô sinh, nên thả cho Toàn có bồ bên ngoài.
Có nát óc thì nàng cũng không nghĩ đến việc người mà Toàn gọi là vợ, chính là chị ruột nó.
– Tóm lại anh có mấy vợ, mấy người tình. – Hà tròn xoe mắt hỏi Toàn.
– Câu này thì hơi riêng tư rồi đấy ….. – Giọng Toàn lạnh nhạt trở lại.
Không khí trở nên sống sượng, chẳng mấy chốc hai người ăn xong, uống cạn chai rượu vang, rồi ra về. Toàn tiễn Hà ra xe, nàng đi taxi về. Toàn thấy không cần thiết phải chở nàng về…
Hà bước vào, xe chuẩn bị chạy. Bỗng Toàn thò đầu vào ghế sau Hà đang ngồi:
– Thật ra anh chỉ có một vợ, ngoài ra thì bạn gái anh có nhiều…
Xong, nó rút đầu ra, đứng trên vỉa hè, đút tay vào túi quần, chờ Hà đi khuất, rồi lên xe về.
…
Toàn về tới nhà, vẫn còn sớm. Sớm hơn những ngày nó làm tình chán chê với đàn bà, rồi mới về. Chị Phụng đang tập mấy bài tập dưỡng thai. Thấy nó về, liền hớn hở:
– Sao hôm nay em về sớm vậy?
– Hôm nay không có khách, em đi ăn với đồng nghiệp một chút rồi về ngay.
Toàn thấy ánh mắt hớn hở của chị Phụng. Chị vui vì nó về nhà sớm, niềm vui của chị thật đơn giản. Nó thấy có lỗi với chị quá, vì nó có quá nhiều người bên ngoài. Dù chị đồng ý, nhưng như vậy hình như có chút không phải với chị.
Nó cố dỗ dành lương tâm mình bằng việc dành cả buổi tối cho chị, ăn hoa quả, xem truyền hình, ngồi nghe chị chơi đàn…
…
Chiều hôm sau, nó đang làm thì có số lạ gọi vào máy. Đợi hai hồi chuông reo, nó bắt máy:
– Alo, Toàn nghe?
– Anh Toàn hả, em Hà đây. Hôm nay anh có bận sau giờ làm việc không anh?
– Để anh xem đã. – Nó nhìn lại lịch hẹn của mình, rồi len lén nhìn chị Nhung đang ngồi làm việc.
– Anh rảnh. – Toàn nói với giọng điệu tỉnh bơ.
– Ồ, hay quá. Em mời anh đi ăn, rồi nghe nhạc, có được không?
– Nghe nhạc? Anh ít đi nghe nhạc lắm, có đi thì chỉ đi nhà hát thành phố nghe dàn nhạc thôi.
– Ồ, em….cũng đang định rủ anh đi nghe nhạc thính phòng mà. Để em tra lịch diễn ở Nhà hát thành phố, rồi gọi lại anh nha.
– Haha, Nhà hát thành phố chỉ diễn cuối tuần thôi em, trừ khi có liên hoan nhạc. Anh theo dõi lịch hoài mà.
– Em…. – Hà bối rối, nàng không còn cơ hội nào.
– Nhưng không sao. Anh sẽ dẫn em đi chỗ này, so với nghe ở nhà hát cũng có cái hay riêng. – Toàn nửa đùa nửa thật.
– Ồ, là anh nói đấy nhé. Em đợi anh qua chở em ở chỗ em làm nhé.
Cái cô Hà này, chưa gì hết mà bắt đàn ông đón đưa rồi, Toàn nghĩ. Nhưng nó quên mất rằng người xinh đẹp như Hà, thì biết bao gã mời nàng đi, nguyện làm tài xế cho nàng mà nàng đâu có ưng.
– Thôi, mình khỏi đi ăn, anh đi ăn với vợ anh tí. Sau đó anh qua nhà em cũng được, không gấp đâu.
– Vậy…cũng được… – Hà hơi bối rối khi nghe Toàn nói tới vợ trước mặt nàng.
Tan sở, Toàn chở chị Nhung về, rồi về nhà với chị Phụng. Chị Nhung môi dẩu lên, giọng hờn dỗi:
– Hai hôm nay không…vào nhà chị rồi đấy, toàn bỏ chị ở cổng thôi.
– Em có việc mà….
Nhung cũng không trói buộc Toàn, nàng với nó chỉ là tình nhân thôi, người yêu còn chưa phải, tư cách gì quản nó.
Toàn về nhà, ăn cơm với chị Phụng, rồi thay quần áo để đi với Hà. Nó chọn một chiếc sơ mi trắng, một chiếc quần âu được là phẳng phiu – bởi bàn tay của chị Phụng, rồi khoác lên mình chiếc áo Blazer bên ngoài. Nó chào chị Phụng, rồi đi. Chị nhìn nó:
– Chiếc áo này… Hôm nay em định trổ tài à?
– Hì hì, lâu lâu cũng ngứa tay mà chị.
Rồi nó đón Hà, đưa nàng đến một quán cf ở Quận 1 – gần nhà văn hóa Thanh Niên. Quán khá im lặng, tiếng đàn nhẹ vang lên, đó là một nhạc công đang chơi piano ở giữa quán. Toàn dẫn Hà ngồi vào một bàn, rồi gọi nước.
Sau vài câu chuyện, nhạc công tạm dừng, thì Hà chợt nói:
– Em vẫn chưa thấy có gì đặc sắc so với nhà hát thành phố.
– Có, ngay bây giờ em thấy. – Toàn nháy mắt rồi đẩy ghế, đứng dậy, ngồi vào chiếc đàn piano đang trống.
Toàn khoan thai ngồi xuống. Phút chốc nó bỗng biến thành con người khác, trầm tĩnh và ưu tư, nó gõ vài phím để quen đàn, rồi hai tay bắt đầu lướt trên các phím đàn. Nó chơi vài bài của Bach, giai điệu rất rộn ràng.
Chiếc áo khoác Blazer có tay ngắn hơn chiếc áo sơ mi bên trong, nên khi ngồi đàn, tay áo sơ mi bên trong lòi ra, lộ ra những họa tiết ở cổ tay áo, rất đặc sắc. Lại thêm những ngón tay mạnh mẽ của Toàn lướt trên phím đàn, làm say hồn của Hà…
Nàng đờ đẫn nhìn Toàn, tai đang cố lắng nghe những giai điệu từ bàn tay của nó. Khi sắp hết, nàng chợt nhận ra không chỉ nàng mà rất nhiều người trong quán cf đang nhìn Toàn – dù nam hay nữ. Không thể phủ nhận sức hút của Toàn những lúc như thế này.
Toàn kết thúc, rời đàn và trở về phía Hà giữa những tiếng vỗ tay của người nghe, hai người lại nói chuyện:
– Em đã hiểu tại sao anh có nhiều…bạn gái thế.
– Haha, chỉ có vợ anh và em là từng thấy anh chơi đàn, các cô bạn gái khác không biết đâu.
Hà hơi ngượng, nhìn Toàn:
– Em là bạn gái anh khi nào, mà anh kêu “các cô bạn gái khác không biết”….
– Từ khi em mời anh đi ăn tối hôm qua.
– Anh đừng tự mình đa tình, ai thèm làm bạn gái anh chứ!
– Vậy thôi, em cứ tiếp tục chối đi. – Toàn nhún vai.
Thật sự thì nó cũng đâu yêu Hà, hai người đã tiếp xúc gì nhiều đâu. Nó chỉ thấy thích thú nhan sắc và nét đẹp mang đậm tính hiện đại của nàng. Nếu nàng chịu làm…. tình nhân của nó thì cũng được, mà không thì thôi, nó đâu thiếu đàn bà.
Còn Hà, nàng đang nghĩ gì. Thật sự nàng thích thú với cách nói chuyện và phong thái của Toàn, đó là cái cốt yếu. Còn sự giàu có và gương mặt điển trai của Toàn cũng là hai điểm cộng rất lớn, không chỉ với Hà mà còn với tất cả các cô gái.
Để có được sự thành thục như hôm nay, Hà đã trải qua nhiều mối tình, có cả ngọt ngào và cay đắng. Nàng không còn quá ngây thơ, và mơ mộng như một cô thiếu nữ 18 tuổi. Nàng nghĩ mình cần gì, từ một người đàn ông.
Cuộc nói chuyện vì thế mà nhạt dần. Toàn đưa Hà về. Bỗng Hà hỏi:
– Nếu em làm bạn gái anh, có bị vợ anh đánh ghen không?
– Đương nhiên là không, vợ anh còn muốn anh có bạn gái là đằng khác.
– Vì sao? Vợ anh….vô sinh?
– Haha, cô ấy đang có thai, sắp sinh cho anh một nàng công chúa. Hai bọn anh vẫn đang rất hạnh phúc.
– Anh nói dối, chả có ai hạnh phúc mà muốn chồng mình có bạn gái cả!
– Em đừng nói với giọng điệu cáo buộc như thế, anh không thích đâu.
– Thế thì…vì sao cô ấy muốn anh có bạn gái?
– Em không cần biết.
Lại một thoáng im lặng. Hà đánh bạo, hỏi tiếp:
– Thế làm bạn gái anh, em sẽ được những gì?
– Tình cảm của anh dành cho em. – Toàn nói, vẫn nhìn thẳng vì đang lái xe.
– Chỉ thế thôi à?
– Đúng, và anh chưa từng dùng tiền để mua bạn gái. Các cô tình nhân của anh cũng không phải đến với anh vì tiền!
Toàn hơi khó chịu, có vẻ như Hà đang gạ đổi tình lấy tiền. Tiền, nó không thiếu, nhưng mà để mua tình nhân thì không phải phong cách của nó.
– Ồ…. – Hà có vẻ hơi ngạc nhiên. Vì nàng tưởng các cô gái kia cũng bám vào Toàn vì tiền.
Rồi nàng nói tiếp:
– Em chỉ muốn có sự đảm bảo vững chắc cho tương lai…
– Đó là lựa chọn của em. Anh không cưới em, cũng không cho em tiền, nhà cửa hay xe hơi được. Trừ phi…..
– Trừ phi gì?
– Trừ phi em có thể khiến anh yêu em thật lòng. Khi đó thì tiền anh không tiếc!
…
Toàn dừng xe trước cổng chung cư nhà Hà:
– Có lẽ chúng ta không hợp nhau. Hi vọng sẽ là bạn tốt… – Toàn nói định bước ra mở cửa cho Hà.
– Khoan…. Em… Anh có cho em cơ hội làm anh yêu em không?
– Rất sẵn lòng. Chả ai từ chối một người xinh đẹp và thông minh như em cả!
– Vậy…đêm nay… anh đừng về được không. Hãy cho em cơ hội làm anh yêu em, không xa rời được em!
Toàn cười thầm trong bụng. Làm sao nó có thể yêu một cô nàng hám của như Hà nhỉ? Nhưng nếu được nàng tự nguyện dâng thân thể cho mình thì cũng không từ chối, chả con mèo nào chê mỡ cả!
Thế là nó lái xe xuống hầm, rồi cùng Hà vào căn hộ của nàng…
…
Căn hộ của Hà nằm ở tầng 17, khá là cao. Toàn thầm ước đoán, với vị trí của khu chung cư, và vị trí của căn hộ thì nó có giá tầm 1 tỷ 8 – 2 tỷ. So với một cô gái 26 tuổi như Hà thì có thể kiếm được một căn hộ như thế này là đã khá giỏi – nếu cô tự mình làm việc và kiếm được.
Còn nếu cô mồi chài đại gia, thì phải nó cô khá là…kém. Mà ít đại gia nào mua cho tình nhân mình một căn hộ xoàng như thế này, chắc là cô tự mua bằng tiền kiếm được rồi.
Toàn vào trong căn hộ, thấy bài trí trang nhã, tông chủ đạo là màu kem, rất đẹp mắt. Một bình hoa được đặt ở bàn khách, cắm rất khéo tay. Toàn liếc sơ, thấy đồ đạc tuy ít nhưng toàn là đồ cao cấp, chứng tỏ Hà cũng rất kỹ tính lựa chọn. Căn hộ có một gian bếp, phòng khách và phòng ngủ. Cửa phòng ngủ thì đóng kín mít nên Toàn không thể nào liếc xem bên trong được. Thấy ánh mắt của Toàn đang soi vào phòng ngủ của mình, Hà lên tiếng:
– Anh muốn xem có gì ở bên trong phòng em à?
– Chỉ là liếc sơ qua cả căn nhà thôi, em nhìn trúng lúc anh đang nhìn vào phòng ngủ đấy chứ.
– Coi như anh xui xẻo vậy, hihi.
Hà rót nước rồi đưa ly cho Toàn, ly bằng pha lê nên cầm nặng hơn bình thường. Quả thật Hà rất biết hưởng thụ, vật liệu nàng dùng luôn là hạng tốt, dù trong nhà ít đồ đạc. Một người như vậy, thì tính cách của cô ta sẽ như thế nào nhỉ, Toàn đang không ngừng suy đoán.
– Anh nghĩ gì mà mặt đờ đẫn vậy?
– Anh đang nghỉ vẩn vơ thôi. Có khi nào anh yêu em thật không nhỉ?
– Đó là chuyện của anh. – Hà nhún vai.
– Thế chuyện của em là gì?
– Là làm cho anh yêu em……….
Nói xong, Hà nhảy vào lòng Toàn, rất nhanh và gọn gẽ đến mức Toàn chỉ biết…. dang tay ôm nàng vào lòng.
Khi vào nhà, Toàn đã cởi áo khoác móc lên giá treo ở cửa, nên giờ đây nó chỉ còn chiếc áo sơ mi mặc trên người. Qua lớp vải cotton ấy, Hà cảm nhận được da thịt của Toàn, cảm nhận được từng thớ cơ trên lồng ngực nó.
Còn Toàn, nó thấy Hà cũng bạo dạn không kém chị Trinh. Có điều chị Trinh mang lại cho nó cảm giác cháy bỏng cực độ, còn Hà mang đến cho nó cảm giác gì đó, lưng chừng giữa hoang dại và dịu dàng, rất khó diễn tả bằng lời.
Toàn đưa tay, xoa xoa lưng của Hà:
– Em thật sự muốn thế này à?
Tiếng “ừ” rất mỏng từ cổ họng thanh tú của Hà phát ra, nhỏ như tiếng muỗi vo ve. Nhỏ đến mức không thể nghe được, chỉ có thể cảm nhận bằng xúc giác.
Một người bạo dạn như Hà, không đến mức phải thẹn thùng khi trả lời một câu đơn giản vậy. Hà chỉ là đang giả vờ ngoan ngoãn, cả Toàn và Hà đều biết đều đó. Nhưng có quan trọng gì, Toàn thích là được.
Hà hôm nay mặc một chiếc váy liền thân màu xanh nhạt, vải voan mền mại và viền ren. Toàn xoa lưng, định đưa tay gỡ áo ngực nàng ra nhưng xem ra điều đó hơi khó. Thế là Toàn phải đổi phía thôi.
Nó vật nàng ra ghế, hai tay nắm lấy hai tay bé nhỏ của Hà, mắt nó nhìn thẳng vào Hà. Còn Hà, nàng cũng không e thẹn, mở to mắt ra nhìn nó. Ánh mắt ươn ướt như đang thách thức Toàn:
– Anh có giỏi thì lột đồ em đi.
– Em thích thì anh chiều. – Toàn nói, rồi nó đưa tay xuống, tốc váy Hà và lột ra.
Hà không chống cự, nàng hẩy mông và lưng lên cho Toàn dễ lột hơn. Chiếc váy bị lột ra, rớt xuống bên dưới ghế sofa, và sẽ nằm yên ở đó tới tận sáng hôm sau.
Quăng cái váy của Hà xuống rồi, Toàn đưa tay vuốt eo nàng, sờ soạng vào rốn. Bụng nàng thật thon gọn, săn chắc. Toàn nghĩ nàng tập thể hình nhiều lắm đây. Rồi tay bụng, nó xoa xoa dần lên phía trên. Tách một tiếng, hai miếng xu chiêng đã rớt ra, trưng ra trước mặt Toàn một bộ ngực săn chắc với hạt anh đào đỏ thắm đang rung rinh.
Ngực của Hà không to, chỉ ở mức trung bình của đàn bà thôi. Nhưng cặp ngực này rất săn chắc, lại thêm hai đầu vú không thâm đen mà hồng hào, quả thật rất kích thích. Toàn định hôn lên đầu vú Hà, nhưng nó nghĩ không vội, cần phải vờn cho cô nàng động tình đã.
Nghĩ thế, nó đưa tay tay kẹp lấy đầu nhũ hoa nàng, vân vê như người ta quấn một điếu thuốc, thỉnh thoảng không quên bóp mạnh một cái để trêu người Hà. Những lúc ấy, cô nàng “ư” lên một tiếng, mặt lại ngẩng lên, để lộ cái cổ trắng ngần.
Toàn thừa cơ hội, hôn vào đôi môi nàng. Môi nàng mềm mại như lụa, lại còn thêm mùi son môi nhàn nhạt nhưng rất hưng phấn, nó ngấu nghiến đôi môi của Hà, như thể muốn nuốt trọn miệng nàng.
Hà cũng há miệng ra, dâng hiến cho Toàn. Cô nàng đang cố nhớ lại tất cả các bí quyết, kĩ thuật làm đàn ông sướng mà mình nhớ được. Để làm gì? Để làm cho Toàn thỏa mãn và sẽ muốn làm tình với nàng lần sau. Khi đó thì muốn dùng nhan sắc để mê hoặc Toàn không khó nữa.
Nhưng nàng quên mất một điều, Toàn đâu có thiếu lồn đàn bà. Ngoài chị Phụng và chị Nhung trưởng phòng có nhan sắc tuyệt trần, còn chị Trinh và Huyền cũng gọi là đẹp ngang ngửa với Hà, nên không có cái lồn của Hà thì vẫn còn bốn cái lồn kìa đang chờ nó đụ, việc gì phải quỵ lụy Hà.
Nghĩ cách để chiều Toàn, nên Hà há miệng, để mặc Toàn chọc lưỡi vào họng nàng. Qua vài bận, nàng phối hợp, mút lưỡi Toàn, điệu bộ thành thục và dâm đãng không thể tả. Mắt nàng nhắm hờ, long lanh và ươn ướt, đờ đẫn nhìn Toàn. Thấy nàng ra tín hiệu làm tới, Toàn cũng chẳng kiêng dè nữa, đưa tay xuống bên dưới, chọc chọc vào hạ thân của Hà.
Hà rên “ư ử” nhè nhẹ trong họng, tiếng rên của một con cái bắt đầu động dụng. Sau đó cô nàng đưa tay lên, tháo hai nút áo sơ mi của Toàn ra. Hà không tháo hết, mà chỉ tháo hai nút trên, rồi thọc tay vào xoa xoa ngực Toàn.
Không thọc vào thì thôi, thọc vào thì Hà liền cảm thấy thích thú với bộ ngực của Toàn. Nó đầy đặn, chắc nịch và vuông vức – chứ không to mà bầu như ngực của mấy ông béo ú. Cũng phải, khi tập gym thì Toàn tập phần ngực rất kĩ, sao có thể không to chắc cho được.
Sờ theo từng thớ cơ của Toàn, Hà hít thở mạnh dần, rồi thọc tay sâu xuống bụng Toàn, xoa nắn tiếp:
– Anh… Anh cởi áo ra đi, em muốn sờ anh….. – Hà nói hổn hển.
Toàn thầm cười trong bụng, cô nàng muốn nó nứng cực độ, tự cởi áo ra cho nàng sờ. Nhưng không sao, nó cũng không để ý, nên cởi phăng chiếc áo sơ mi vứt xuống. Chiếc áo nằm đè lên váy của Hà dưới sàn, như minh chứng cho sự chung đụng xác thịt của cả hai người.
Hà đưa tay cởi thắt lưng của Toàn, rồi tụt quần dài nó xuống. Nàng đưa tay, xoa nắn “thẳng nhỏ” của Toàn qua lớp quần lót.
– Ư….to quá…..em muốn….
Toàn bịt miệng nàng bằng một nụ hôn cháy bỏng, rồi nó thọc tay vào quần lót màu tím của nàng. Chiếc quần lót đã ướt một mảng ngay âm hộ của Hà, do nước dâm của nàng rỉ ra và thấm qua vải. Toàn sờ thấy đám lông lồn của Hà, chà xát làm chúng kêu lạo xạo.
Hà ưỡn mông lên, hưởng thụ cảm giác Toàn mang lại. Nàng còn cầm tay Toàn, dí cho nó chọc chọc vào hạt le mình, rồi day day cho sướng.
– Anh…anh….nhanh lên, đúng rồi…..a………chỗ đó.
Nàng rên rỉ khi Toàn day mạnh vào hạt le của nàng, nàng thực sự sướng quá. Rồi Toàn chọc một ngón tay vào cửa lồn nàng, nó đã ẩm ướt, bởi dâm thủy từ lỗ lồn tiết ra.
Những cú chọc của Toàn làm nàng sướng khoái, chỉ biết trân mình hưởng thụ và rên rỉ như một con chó cái đang hứng tình. Trên người nàng, Toàn vẫn dùng tay khều khều vào cái lồn đang rỉ nước.
Hà sướng quá nên cứ rên ư ử trong họng, một tay nàng đưa lên vò đầu Toàn, tay kia cứ vuốt ve bên ngoài con cặc Toàn qua lớp quần lót, nàng muốn nó thật nứng và chủ động đè nàng ra mà đụ vào.
Toàn cúi người xuống, hai tay từ từ lột chiếc quần lót ren màu tím xuống. Có vài cọng lông lồn đã dính vào đó, dâm thủy cũng đã bết thành vài vùng nhỏ. Toàn tuột quần nàng xong, nhấc một chân nàng ghếch lên, chân kia duỗi thẳng ra đặt lên bàn.
Hà đỏ mặt, ngượng ngùng và khép nép làm theo ý Toàn, để mặt Toàn banh háng nàng ra. Nàng đã giơ cái lồn mình ra, trước mặt Toàn, tùy ý nó xử trí. Nàng còn thấy sao mình hôm nay sao ra ít dâm thủy thế, vì nàng biết đàn ông thích những cái lồn ướt đẫm nước nhờn.
Ái chà, trước mặt nó là cái lồn của Hà – “cô phó trưởng đại lý xinh nhất châu Á”. Cái mu lồn nàng vồng lên, lông lồn đen nhánh và mềm mại, hai múi thịt đỏ âu đang ướt đẫm dâm thủy, trong như những giọt sương đọng trên mép lá. Toàn để nàng ngồi, hai tay nhè nhẹ tách hai múi lồn ấy ra… Và rồi hạt le của nàng cũng đã hiện ra, cái hạt le đang trương lên và lòi ra, đỏ âu.
Cái lồn Hà đẹp quá – Toàn nghĩ. Lại nói về những cái lồn mà nó từng đụ, thì tuyệt vời nhất đương nhiên là của chị Phụng – chị ruột nó. Cảm giác được đụ chị ruột khiến nó thấy lồn chị như co bóp, hút lấy tinh trùng nó mọi lúc. Còn lồn chị Trinh thì múp máp, đè chị ra mà đụ vào cái lồn mum múp của chị, cùng với cặp mông căng tròn trắng mịn thì sướng gì bằng.
Còn chị Nhung thì cái lồn chị cực kì nhiều nước, đụ vào sướng không thể tả. Và Huyền, cô bạn gái nhỏ của nó, thì có cái lồn nhỏ xinh. Lông nàng không nhiều và rậm như các bà chị, mà rất non tơ. Đụ nàng, Toàn có cảm giác như mình là một con đực dũng mãnh đang đè một thiếu nữ ra mà hãm hiếp.
So với bốn người kia, thì lồn Hà không có cảm giác kích dục cùng cực như của chị Phụng, không múp máp như của chị Trinh, không dầm dề dâm thủy như của chị Nhung và không non tơ như của Huyền. Nhưng lồn của Hà lại đỏ au, như lồn của một cô gái vừa bị phá trinh xong. Ngoài ra, lồn nàng còn thoang thoảng một mùi hương gì đó, khiến nó chỉ muốn vục mặt vào.
Mãi về sau Toàn mới biết, đó là mùi của nước hoa đắt tiền trộn lẫn với dâm thủy. Một mùi hương gợi dục nhất mà Toàn biết.
Đó là chuyện về sau, còn giờ Toàn đang banh háng của Hà ra, nhìn vào lỗ lồn đỏ mọng của nàng, và hít một hơi dài, ngửi thật kĩ mùi lồn của Hà. Thật là sướng. Toàn đưa ngon giữa của mình lên, thấm một ít nước bọt rồi bắt đầu dùng nó công phá cái lồn của Hà. Nó đặt vào âm đạo, bắt đầu tiến từ từ vào. Khi vào nửa ngón tay, nó liền sụt nhanh dần, cúi cùng thì nó vừa sục tay, vừa dùng tay kia day day hạt le đang trương lên của Hà.
– A….a….anh……..u.ư……
Hà ưỡn người lên, rung cả thân hình theo từng cú sụt của nó. Toàn cho hẳn tay vào sâu bên trong âm đạo của Hà, móc móc. Từng thớ thịt bên trong như có lớp gai, chà sát vào tay nó. Mỗi khi nó móc vào chúng, Hà lại quíu cả người, kẹp đùi ép tay Toàn lại, ưỡn người lên. Sau đó nàng thả ra, vẻ mặt sung sướng. Toàn nhìn vẻ mặt nàng, sung sướng vì đã banh được lồn nàng ra mà chọc tay vào.
Trong lúc Hà đang đê mê ngây ngất, Toàn bỗng đứng dậy. Cơn sướng đang mãnh liệt, bỗng bị ngưng là Hà hơi chới với, nàng hẫy hẫy cái mông như biểu tình đòi Toàn tiếp tục chọc phá lỗ lồn nàng.
Toàn đương nhiên hiểu ý nàng, nó gạ gẫm:
– Em bú cho anh nhé, rồi chúng mình…
Nghĩ tới việc được Toàn đè ra mà đụ, Hà thấy tê cả người. Hơn nữa, việc bú liếm cu của đàn ông nàng không phải là chưa làm.
Nàng cầm lấy con cu của Toàn, nhẹ nhàng há miệng ra, liếm đầu khấc của Toàn. Cảm giác sướng tê người lan dần đến Toàn, làm nó thật thư thái, pha lẫn chút kích động.
Toàn sướng quá, cứ hẫy hẫy mông để đút cặc vào sâu trong họng Hà, tận hưởng hơi ấm mà vòm họng ẩm ướt của cô nàng mang lại. Hà cầm lấy gốc cặc Toàn, xóc xóc trong khi miệng vẫn bú liếm nửa thân trên của con cặc. Toàn ngó thấy khuôn mặt xinh đẹp cùng đôi môi đỏ mọng của cô nàng đang hầu hạ con cặc mình, không khỏi đắc ý. Thế là nó hẫy hẫy mạnh dần, gần như đụ vào họng của Hà.
Hà hơi nghẹn khi bị con cu của Toàn cứ thúc vào họng, ngước lên nhìn nó. Nhưng thấy nàng ngẩn lên với đôi mắt to tròn, càng làm Toàn thêm hứng thú, nó lại đụ mạnh hơn.
– Ư….a…. – Tiếng Hà nghèn nghẹn vang lên.
Thấy thế, Toàn hẫy vài nữa vào họng nàng, cái rồi rút ra.
– Sao thế em….
– Còn hỏi nữa, miệng chứ phải “ấy” đâu mà cứ hẫy liên tục vào người ta. – Hà nói ngúng nguẩy.
– Được rồi, anh đền, để anh hẩy vào cái ấy cho đúng chỗ nhé em…
Không để nàng trả lời, nó vật nàng ra rồi cầm cặc rà rà vào khe lồn ướt nhẫy vì dâm thủy và vì nước bọt của nó sót lại sau màn bú lồn nàng.
– Anh đút vào đây. – Nó hạ giọng.
– Ư….mau…đi anh….thèm……em thèm.
Toàn ưỡn người từ từ, cảm nhận cảm giác đê mê khi con cặc mình từ từ đi vào âm đạo của Hà. Đây là lần đầu nó làm tình cùng nàng…
Hà thở hắt ra, đón nhận con cu của Toàn xé toang môi âm đạo mà tiến vào bên trong. Toàn cũng từ từ, chầm chậm đút vào… Khi nó đã lút cán, Hà co giật âm đạo một vài cái, như thể không chịu được kích thích nữa.
Cái co giật ấy như kích thích bản năng của Toàn, nó bắt đầu nắc vào cái lồn đỏ mọng của Hà. Ban đầu nhẹ nhàng, sau dần dần mạnh lên. Sau vài phút, Hà bắt đầu ưỡn ẹo, rên rỉ…
– Anh….trời ơi, em sướng…
Mặc kệ Hà ở bên dưới rên xiết như một con thú hoang động dục, Toàn vẫn đụ nàng đều đặn, không hấp tấp dồn dập. Cũng chính vì thế, Toàn hoàn toàn làm chủ cuộc làm tình, làm chủ thân thể căng mọng đang run rẩy dưới người nó.
– Hự….hự….anh Toàn….em….sướng…..aaaaaaaaaaaaaaaa…
Dưới những cú nhấp của Toàn, thì Hà dần không kiềm chế được dục vọng của mình nữa, nàng sướng quá!
Toàn thấy vậy, liền đổi tư thế. Nó rút con cặc ra khỏi cái lồn căng mọng của Hà, đánh “ót” một cái thật kêu. Con cặc rời khỏi cái lỗ ướt đẫm, bóng nhẫy và đỏ căng. Toàn ngồi xuống ghế, con cu của nó hiên ngang chĩa lên trời, hướng thẳng vào khuôn mặt đang đỏ au của Hà.
Rồi Toàn đưa tay nắm lấy eo thon của Hà, xoay người nàng lại. Người nàng vừa xoay đi, lập tức tấm lưng ong cùng cặp mông của nàng hiện ra trước mắt Toàn. Toàn áp mặt vào lưng nàng, liếm một đường dài dọc theo xương sống nào, làm Hà rùng mình vì sướng.
Đang rùng mình, bỗng Hà thấy người nhẹ tênh, hóa ra Toàn đã kê đầu khấc vào cửa mình nàng tự bao giờ, và nó kéo người nàng xuống, cả thân hình nàng hạ xuống, làm cái lồn nàng sụt xuống và phủ lấy dương vật đang chỉ thiên của Toàn.
“Ót” một tiếng, cả con cặc Toàn bị cái lồn của Hà phủ lấy, ấm áp và trơn nhớt.
– Trời ơi, sao lồn em bót vậy Hà…. – Toàn kích dục Hà bằng những từ dâm đãng.
– Ư…bót không….bót thì mau…mạnh đi anh……a………..
Toàn bậm môi, kéo hai tay Hà về phía sau và bắt đầu nhấp, Hà cũng kết hợp cùng Toàn, hẫy mông liên tục cùng hòa nhịp với nó.
Tiếng “bạch bạch” vang lên đều đặn trong căn hộ của Hà, đó là tiếng của lồn Hà va chạm với cặc Toàn, tiếng họ làm tình với nhau. Xen kẽ vào đó là những tiếng rên rỉ, hổn hển của Hà mỗi khi con cặc Toàn đâm sâu vào âm đạo nàng. Nàng không chịu được nữa, cái lồn của nàng lâu nay cô đơn đang được một chàng trai dùng con cặc sung mãn của anh ta lấp vào, mà đụ, mà xé toạc những múi lồn…
Từ âm đạo nàng truyền đến những cảm giác đê mê, những cảm giác tuyệt diệu mà từ rất lâu rồi nàng chưa được hưởng thụ. Và một con cái đang khao khát tình dục, sao có thể đứng vững dưới những cảm giác này?!
Âm đạo nàng từ từ xiết lại, xiết lại… Những thớ thịt và gai thịt trong âm đạo nàng dần co bóp, ôm chặt lấy dương vật của Toàn. Thế rồi nàng nhún mạnh hơn, mông nàng nhấp nhổm và đàn hồi, dập liên tục vào dương vật Toàn….
– A…..em ra…….anh ơi…em ra….
Hà dập mạnh xuống một phát cuối, đem toàn bộ sự khao khát của mình tiết ra theo những dòng nước ấm nóng trào ra từ trong tử cung. Mông nàng đỏ tấy, âm đạo co xiết lấy dương vật Toàn, nàng run rẩy tận hưởng cảm giác đê mê này.
Những cơn co bóp của Hà làm Toàn cũng không chịu nổi. Cái lồn nàng vốn đỏ tươi, nay được thỏa mãn thì càng thêm xuân sắc, như một đóa hoa hồng tươi thắm, run rẩy trước gió.
Và Toàn đột nhiên thấy mình hứng tình đến lạ, nó thèm được xuất tinh, được giày vò thân thể Hà. Thế là nó đẩy Hà ra phía trước, chống tay lên bàn. Nó từ ghế ngồi nhổm dậy, và chơi thế doggy đứng với nàng. Nó nhấp liên tục, những cú nhấp mang theo sức lực của một chàng trai trẻ.
Nó cứ nhấp, nhấp liên hồi, nhấp như vũ bão, nhấp không thương tiếc vào cái lồn đỏ âu của Hà. Rồi dục vọng đã chiến thắng, từ trong bụng nó co thắt lại, và một dòng nước trắng đục bắn thẳng vào lồn Hà, len vào những ngõ ngách mà nó vốn không đụ vào được…
– Ư…..ư….anh ra…anh bắn vào lồn em nè….
– Aaaaa….bắn đi anh…xuất vào trong em đi, em muốn! – Hà rên rỉ.
Hà quằn quai dưới những đợt xuất tinh của Toàn. Cơn cực sướng ban nãy chưa tan, giờ nàng lại được hưởng thụ thêm một cơn khoái lạc từ những dòng tinh trùng của Toàn, từ tư thế doggy đứng đầy dục cảm này…
Hai thân thể dính chặt nhau, run rẩy dưới những cơn sướng mà họ mang lại cho nhau. Tinh trùng và dâm thủy của họ rỉ rỉ ra từ mép lồn Hà, nhỏ xuống nền…
…
Cơn cực khoái chưa qua lâu, cả hai lại quấn vào nhau. Đêm ấy Toàn ở lại nhà Hà, làm tình với nàng tận khuya, trên chiếc giường trắng tinh của nàng.
Thế là cô nàng phó trưởng đại lí xinh đẹp, đã dâng hiến thân thể mình cho Toàn, chấp nhận thành một người tình không danh không phận. Nàng cũng không hiểu nổi mình nữa. Nếu vì tiền thì không hẳn, vì có biết bao lão đại gia đến mua xe và muốn “mua” luôn nàng, nhưng nàng đều khéo léo từ chối.
Vì cái gì, chính nàng cũng không biết nữa. Hiện giờ, nàng chỉ biết đến đụ, đến việc chìa lồn ra cho Toàn chơi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ em Hà |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2020 01:47 (GMT+7) |