Sau khi bọn hắn uống hết nửa vò đã miên man ngủ say, toàn thân mát lạnh vô cùng sảng khoái.
Lạc Nam cười cười đứng lên, điều động hai con Hỗn Độn Long Linh ẩn vào trong bóng của bọn hắn, lại lấy một số thứ nhét vào Nhẫn Trữ Vật.
Ngoài vài loại tài nguyên và pháp bảo còn kèm theo tình báo về những di tích, bí cảnh bị chôn vùi trong cát.
Trước đó khi Xích Nha Hắc Ám dò tìm Cực Hồn Sa, Lạc Nam đã tình cờ phát hiện những di tích và bí cảnh này.
Đối với hắn thì không có nhiều tác dụng, nhưng chỉ cần Tiểu Đậu Bỉ và Thuỷ Mặc khai thác hết chúng nó, đột phá Siêu Thần tối đỉnh nằm trong lòng bàn tay.
Nói thế nào đi nữa, vẫn nên chiếu cố một chút.
Lạc Nam ung dung đứng lên, khoác lấy áo choàng đen, giải trừ phong tỏa, bên tai liền nghe thấy thanh âm trong trẻo:
“Đây là Băng Phách Tửu! Đạo hữu chẳng lẽ xuất thân phương Bắc sao?”
Bắc Cực và Đại Mạc cách nhau quá xa xôi, dù là Bất Hủ Thần muốn di chuyển cũng phải mất không ít thời gian.
Bản thân Lạc Nam có Bất Hủ Thần Tháp viễn độn càn khôn mới nhanh chóng có mặt ở Đại Mạc, đại sự xảy ra ở đó còn chưa kịp truyền đến tai Sa Lệ Ti.
Bất quá kiến thức của Sa Lệ Ti phong phú, nhìn thấy hắn và hai tên huynh đệ vừa uống Băng Phách Tửu – một loại rượu thượng hạng chỉ có ở Băng Nguyên Cung, nên mới đoán hắn đến từ Bắc Cực.
Lạc Nam ngẩng đầu, chứng kiến một thân ảnh trong tà áo choàng màu trắng bạc hạ người rơi xuống.
Hiển nhiên vị Lâu chủ của Đôn Hoàng Kim Lâu này không muốn hiển lộ dung mạo, bất quá cũng chẳng che giấu giới tính, thanh âm rõ ràng là nữ.
“Đạo hữu có vẻ tò mò về lai lịch của ta nhỉ?” Lạc Nam bình thản nói:
“Nhưng điều đó có quan trọng sao? Ngươi chỉ cần cung cấp tin tức về Cực Hồn Sa, ta tự khắc giao ra thứ ngươi cần.”
Sa Lệ Ti hạ người rơi xuống, ánh mắt vô thức quét qua Tuyệt Hàn Cương Thi và Cực Đạo Cương Thi, âm thầm giật mình.
Mặc dù hai cương thi này cũng đều che phủ từ đầu đến chân, nhưng ở khoảng cách gần nàng lại phát hiện bọn hắn quá “thật”.
Thật đến mức chẳng khác nào người sống, thật đến mức rất là cường đại, tự do hành động chỉ thiếu khí tức của Bất Hủ Thần Vật trên người mà thôi.
So với Cương Thi mua được từ Bá Việt Tông, phải dùng Sinh Tử Quan Tài để bảo quản thì mạnh hơn nhiều lắm.
“Được lắm, ta muốn đạo hữu dùng phương pháp luyện ra hai tôn cương thi này đổi với tin tức Cực Hồn Sa.” Sa Lệ Ti nghiêm nghị nói.
Lạc Nam bật cười hỏi: “Không cần dựa theo quy củ nữa sao? Ta còn chưa tiêu xài đủ 30 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm nữa đây.”
Sa Lệ Ti căm tức nhìn hắn, nếu là người khác đương nhiên không thể trái với quy tắc do đích thân nàng đặt ra.
Bởi vì người muốn diện kiến nàng có quá nhiều, dùng 30 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm để hạn chế bọn hắn, dù là Bất Hủ Thần cũng không dễ dàng chi trả con số như vậy.
Nhưng đối với kẻ bí ẩn này, Sa Lệ Ti xem như đã hiểu.
Trước đó sở dĩ hắn vào Đôn Hoàng Kim Lâu không phải vì tin tức của nàng, mà chỉ vì ra mặt cho hai tên tiểu bối có quen biết.
Bằng không, khả năng cao hắn sẽ lập tức rời đi, không thèm màng đến.
Sa Lệ Ti vốn không cần bận tâm, nhưng nàng rất xem trọng phương pháp luyện thi của hắn.
Đừng quên rằng, ở Đại Mạc phần lớn tu sĩ đều là Thi tu, bản thân nàng cũng không ngoại lệ.
Lạc Nam đoán được ý đồ của Sa Lệ Ti, bất quá hắn lại nói:
“Tin tức về một loại tài nguyên mà thôi, đạo hữu cho rằng nó xứng với phương pháp luyện thi cấp Bất Hủ chứ?”
Không sai, theo Lạc Nam nhận định dù Cực Hồn Sa quý giá đến đâu, tin tức của nó không thể sánh bằng Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật phiên bản nâng cấp.
Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật mà hắn bán cho Đại Mạc là phiên bản cũ của Sinh Tử Đạo Thống, nó đòi hỏi rất nhiều điều kiện để thi triển, đặc biệt là không thể thiếu Luân Hồi Quan Tài.
Còn Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật mà hắn sử dụng hiện tại là bản nâng cấp hoàn hảo.
Đây là nguyên nhân vì sao Sa Lệ Ti cảm nhận được Cương Thi của hắn mạnh hơn, sống động hơn, “hàng thật” hơn.
Bất quá với giao tình sâu đậm cùng Thái Cổ Viện Trưởng nên hắn mới giao Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật hoàn thiện cho nàng, về phần vị Đôn Hoàng Lâu Chủ này… thật sự chưa đủ tư cách đó.
“Đạo hữu nghĩ rằng không có Đôn Hoàng Kim Lâu, vẫn có thể tìm các nội tình Bất Hủ khác để tìm kiếm Cực Hồn Sa, đúng chứ?” Sa Lệ Ti thong dong nói.
“Không sai, cái giá của đạo hữu đưa ra không rẻ.” Lạc Nam gật đầu:
“Nếu ngươi đưa giá thấp hơn, chúng ta còn có thể thương lượng.”
“Giá đó đã rất thấp, bổn tọa còn muốn tăng giá.” Sa Lệ Ti nở nụ cười bí hiểm.
“Lý do?” Ánh mắt Lạc Nam híp lại, nữ nhân này vì sao tự tin như thế?
“Toàn bộ Đại Mạc này, ta là người duy nhất có thể giúp ngươi thu Cực Hồn Sa.” Áo choàng tung bay, Sa Lệ Ti tự tin đáp.
Lạc Nam kinh ngạc, dựa vào đâu lại như vậy?
“Trước khi tìm đến Đôn Hoàng Kim Lâu, hẳn là đạo hữu từng tự mình tìm kiếm Cực Hồn Sa rồi chứ?” Sa Lệ Ti thanh âm có chút trêu chọc.
“Đúng!” Lạc Nam sảng khoái thừa nhận.
Hắn khám phá rất nhiều ngõ ngách trong biển sa mạc, nhưng đừng nói là Cực Hồn Sa, dù là tài nguyên tu hồn cấp thấp cũng không thấy.
Hoàn cảnh khô cằn, khí hậu nóng như lửa đốt ở nơi này quả thật không thích hợp để tài nguyên linh hồn phát triển.
“Không ngại cho đạo hữu biết rằng, Cực Hồn Sa có được linh trí, nó ở trong sa mạc như rồng trong đại dương vậy.” Sa Lệ Ti nhàn nhạt nói:
“Nó hiểu giá trị của mình, liên tục di chuyển với tốc độ cao, bơi lội khắp sa mạc, tránh né mọi thủ đoạn tìm kiếm.”
Khóe mắt Lạc Nam nhảy lên, hắn tin lời này của nàng là sự thật.
Đây là lý do vì sao Xích Nha Hắc Ám dò tìm không thấy Cực Hồn Sa… bởi vì con hàng này có thể chạy trốn.
Trước đó hắn vô thức nghĩ rằng Cực Hồn Sa sẽ ở yên một chỗ, nhưng thông tin của Sa Lệ Ti đã giải đáp toàn bộ nghi hoặc.
Xích Nha Hắc Ám bay đến đâu, Cực Hồn Sa lại chạy đi nơi khác, còn dò tìm cái rắm à?
Trừ phi số lượng Xích Nha Hắc Ám của Lạc Nam nhiều đến mức bao phủ hoàn toàn diện tích Đại Mạc thì chắc chắn bắt được nó.
Nhưng điều này quá vô lý, không ai đủ lực lượng điều động nhiều Xích Nha Hắc Ám đến như vậy.
Đáng tiếc đám Tạp Trùng không thể độn vào trong cát, bằng không Lạc Nam sẽ cân nhắc thả chúng nó ra bắt Cực Hồn Sa cho mình.
Thấy hắn trầm ngâm không nói, Sa Lệ Ti biết cá đã cắn câu, nhếch lấy cánh môi:
“Cách duy nhất để thu được Cực Hồn Sa là dụ nó tự tìm đến.”
“Dụ bằng cách nào?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.
Sa Lệ Ti khoanh tay trước ngực, im lặng không đáp.
“Thôi được rồi!” Hắn buồn bực nói:
“Chỉ cần đạo hữu giúp ta lấy được Cực Hồn Sa, liền giao phương pháp luyện thi cho ngươi.”
“Không nha đạo hữu, phương pháp dụ dỗ Cực Hồn Sa đổi lấy phương pháp, còn muốn bổn tọa đích thân giúp ngươi đi lấy nó… hì hì.” Sa Lệ Ti cười tủm tỉm:
“Thêm một tôn Bất Hủ Thần Thi cho ta.”
“Hừ, nữ nhân này sao không đi ăn cướp?” Hà Mộng Tâm, Thần Huyền Huân các nàng lập tức nổi giận.
“Lâu chủ hơi quá đáng rồi đó!” Lạc Nam nói với giọng lạnh lùng.
“Thuận mua vừa bán mà thôi.” Sa Lệ Ti nhún nhún vai.
“Được thôi, ta cần phương pháp trước!” Lạc Nam gật gù.
Đã đến mức độ này, cũng không cần thiết dài dòng, cứ thuận mua vừa bán.
“Muốn dụ Cực Hồn Sa, phải dùng tài nguyên cao cấp hơn nó mới dụ nó đến được.” Sa Lệ Ti cười tủm tỉm:
“Ví dụ như tài nguyên cấp Bất Hủ.”
“Hóa ra là vậy!” Lạc Nam đem một quyển trục ném cho nàng.
Chính là Nghịch Thế Thần Thông – Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật bản thăng cấp.
Đương nhiên để tránh lộ thân phận, hắn cố ý đổi tên trong quyển trục thành Nghịch Tử Hồi Thi Pháp.
Dù sao thì mình bán cho những thế lực khác là Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật phiên bản cũ, nếu để bọn họ biết lại đem Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật hoàn chỉnh đưa cho Sa Lệ Ti, khó tránh khỏi bọn họ sinh lòng nghi kỵ, bất mãn.
Các nội tình Bất Hủ ở đây là mối làm ăn lâu dài để bán gỗ Luân Hồi Thụ, hắn không muốn đánh mất…
“Nghịch Tử Hồi Thi Pháp!” Sa Lệ Ti mở quyển trục ra xem, kích động đến toàn thân run rẩy:
“Thế gian này lại có Thần Thông lợi hại như vậy, có vẻ so với Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật mà Bá Việt Tông đấu giá còn đáng sợ hơn, quá tuyệt vời.”
“Đã không còn chuyện gì, tại hạ đi trước!” Lạc Nam chắp tay cáo từ.
“Chậm đã!” Sa Lệ Ti vội vàng gọi:
“Đạo hữu chưa nghe rõ sao? Muốn dụ Cực Hồn Sa đến cần có tài nguyên cấp Bất Hủ, nói thẳng ra chính là thiên tài địa bảo tu vi Bất Hủ Thần.”
“Mà bổn tọa bản thể chính là Mạc Cổ Tiên Nhân Chi, có thể dùng máu huyết của mình giúp ngươi dụ Cực Hồn Sa xuất hiện.”
“Tiên Nhân à? Đây là cách gọi khác của cây xương rồng mà?” Lạc Nam âm thầm kinh ngạc, chẳng trách đối phương nói nhìn khắp Đại Mạc, nàng là nhân vật duy nhất giúp hắn thu được Cực Hồn Sa.
“Mạc Cổ Tiên Nhân Chi là loài xương rồng sinh ra từ thời đại mạc còn hoang cổ, quả thật vô cùng quý hiếm.” Hà Mộng Tâm truyền âm:
“Tương truyền Mạc Cổ Tiên Nhân Chi chính là Nữ Hoàng của Đại Mạc, ở trong sa mạc chiến đấu là tồn tại vô địch.”
Lạc Nam tấm tắc không thôi, chẳng trách vị Lâu chủ này một thân một mình lập ra được Đôn Hoàng Kim Lâu hoành tráng như vậy, hóa ra sa mạc nơi đây là sân nhà của nàng.
“Thế nào đây?” Sa Lệ Ti đắc ý nói:
“Ta giúp đạo hữu dụ Cực Hồn Sa, đổi lại một tôn Bất Hủ Thần Thi không quá đáng chứ?”
“Không quá đáng, tuy nhiên ta không cần, đa tạ tâm ý của đạo hữu.” Lạc Nam quay người rời đi.
Nói đùa sao? Người khác có lẽ không có cách nào nhưng nói đến tài nguyên cấp Bất Hủ, lão bà của hắn còn thiếu sao?
Lão bà Hương Trà, bản thể là Uẩn Linh Đạo Trà so với Mạc Cổ Tiên Nhân Chi còn quý giá hơn.
Vân Tiêu và Hoàng Trung Lý hợp nhất, bản thân nàng còn là Mệnh Thiên Nguyên Chủng cấp Bất Hủ đấy.
Còn cần đến Mạc Cổ Tiên Nhân Chi à? Nực cười!
Thấy Lạc Nam dứt khoát rời đi như vậy, Sa Lệ Ti giận đến mức giậm chân:
“Cái tên này thật chẳng lẽ còn có tài nguyên cấp Bất Hủ sánh bằng ta à?”
Nàng cảm thấy khó tin, liền hóa thành vô số hạt cát biến mất tung tích.
Lạc Nam cũng lười để ý, bí mật điều động Bất Hủ Thần Tháp mang theo Thần Huyền Huân trở về Bá Việt Tông một chuyến, mang Hương Trà và Vân Tiêu đến nơi này.
Không sai, để tăng độ hiệu quả dẫn dụ Cực Hồn Sa, hắn quyết định chơi lớn gọi cả hai lão bà cho chắc cú.
Tiết kiệm được một tôn Bất Hủ Thần Thi.
Đương nhiên, Lạc Nam không quên đem những chiến lợi phẩm thu được ở Bắc Cực, bao gồm cả Bất Hủ Thần Vật gửi về cho chúng nữ.
Còn nhắc Hoa Ngọc Phượng đến Cực Bắc một chuyến để bố trí Truyền Tống Trận liên kết cùng Băng Nguyên Cung và Hư Không Cổ Tộc.
Bất Hủ Thần Tháp viễn độn càn khôn về Đông Nam sẽ mất khoảng vài ngày…
Trong lúc này, Lạc Nam ung dung tự tại dạo bước trong sa mạc, tìm một ốc đảo bỏ hoang nằm vi vu, ung dung tiêu sái.
“Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Sao chưa dụ Cực Hồn Sa ra nhỉ?” Sa Lệ Ti lặng lẽ quan sát, tràn ngập hiếu kỳ.
“Vị lâu chủ kia, ngươi rốt cuộc muốn gì đây?” Lạc Nam bất mãn lên tiếng:
“Định cùng ta tranh Cực Hồn Sa sao?”
“Hắn vậy mà phát hiện được ta?” Sa Lệ Ti cảm thấy khó tin, nhưng sau đó liền phủ nhận:
“Không, kẻ này chắc chắn là đang giả vờ nghi thần nghi quỷ, với khả năng hòa nhập làm một cùng đại mạc của ta, không ai có thể phát hiện.”
Thấy nàng còn chưa chịu ló mặt ra, Lạc Nam cười lạnh.
Cấm Kỵ Bá Nhãn mở ra, từng tia linh hồn chiếu rọi, chuẩn xác không sai một li đến những hạt cát bị vùi lấp.
“Hắn thật sự tìm được ta!” Sa Lệ Ti hít một ngụm lãnh khí.
Vù vù vù…
Vô số hạt cát bay lên, một lần nữa đã hóa thành thân ảnh khoác áo choàng.
“Hóa ra đạo hữu là Hồn tu, chẳng trách có hứng với Cực Hồn Sa.” Sa Lệ Ti nói:
“Tuy nhiên Cực Hồn Sa là chí bảo của Hồn tu, mà ta vốn không phải Hồn tu nên không hứng thú với nó.”
Nếu nàng muốn, đã sớm thu lấy Cực Hồn Sa từ lâu…
Việc dùng tinh huyết dụ dỗ Cực Hồn Sa xuất hiện là tiêu hao không nhỏ, sẽ ảnh hưởng đến thực lực của nàng.
Không có hồi báo xứng đáng, nàng sẽ không làm.
“Vậy ngươi theo ta làm gì?” Lạc Nam buồn bực.
“Ai thèm theo ngươi?” Sa Lệ Ti thanh lãnh đáp:
“Đại Mạc rộng lớn này như nhà của ta vậy, ta thích đi đâu thì đi, cần ngươi quản sao?”
“Nơi này hoang vắng, mà Lâu chủ ngươi còn là tài nguyên cấp Bất Hủ…” Lạc Nam cười xấu xa, dùng giọng điệu uy hiếp:
“Không sợ ta hái ngươi sao?”
“Ngươi vô lễ!” Sa Lệ Ti giận dữ mắng.
“Tu sĩ thu thập tài nguyên vốn là chuyện hết sức bình thường.” Lạc Nam hờ hững đáp:
“Ta còn là Luyện Đan Sư đây, đang muốn thử luyện chế Mạc Cổ Tiên Nhân Chi xem sao.”
“Có bản lĩnh thì đến!” Sa Lệ Ti hừ lạnh.
Đang chiếm ưu thế sân nhà, chiến đấu ở Đại Mạc nàng không sợ bất kỳ ai, cần gì e ngại?
Lâu chủ của Đôn Hoàng Kim Lâu, hoa xương rồng lộng lẫy nhất hoang mạc không phải chỉ nói chơi.
“Thôi được rồi, chẳng phải ngươi tò mò tài nguyên Bất Hủ mà ta muốn dùng đến sao?” Lạc Nam trực tiếp vạch mặt:
“Ta không cho phép!”
“Tên này thật không biết tốt xấu!” Sa Lệ Ti không nói thêm tiếng nào, thân ảnh biến mất, nội tâm thầm giận:
“Vốn còn định nhắc nhở ngươi, dùng tài nguyên cao cấp dẫn dụ Cực Hồn Sa là chính xác… nhưng đồng thời cũng câu đến một đám lão quái vật.”
Mắt nàng lóe lên kim quang, như thể biết rằng có một cơn bão dữ sẽ cuốn qua Đại Mạc.
Trước sức hấp dẫn của tài nguyên cấp Bất Hủ, ai có thể ngăn cám dỗ chứ?
“Đến lúc đó, xem ngươi ứng phó thế nào!”
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 104 |
| Ngày cập nhật | 14/11/2025 01:43 (GMT+7) |