Lạc Nam mất hứng mắng chửi một tiếng.
Hắn cũng chẳng xa lạ gì với tình trạng pháp bảo đang di chuyển thì đột nhiên bị tập kích, hồi còn ở tiểu vũ trụ thì bị đám Tinh Không Đạo Tặc, không ngờ lên đến Nguyên Giới khi đang đi biển thì gặp hải tặc.
Làm mất hết cả hứng.
Mà dường như việc hải tập tập kích mang đến động tĩnh lớn khiến Quân Tư Tình từ trong cơn say tình thức tỉnh, chỉ thấy một luồng hào quang cực kỳ tinh khiết từ trên cơ thể nàng tỏa ra, đuôi quỷ và các bộ phận của sắc quỷ biến mất, thay vào đó là vòng sáng trên đầu và đôi cánh thiên thần xuất hiện.
“Nam nhân dơ bẩn đừng làm ô uế nữ thần…”
Nàng cao cao tại thượng nhìn lấy hắn hờ hững nói, cánh thiên thần xòe rộng ra hất Lạc Nam và hai nữ ra ngoài.
“Phu quân, ngươi hình như vẫn chưa thuần phục được vị muội muội này nha…” Diễm Nguyệt Kỳ trêu tức cười nhìn hắn.
“Khí chất hoàn toàn thay đổi, sự quyến rũ đã được thay thế bằng cao quý tinh khôi, biến đổi còn lớn hơn cả chín người chúng ta, thật thú vị.” Cửu Huân Dao tràn đầy hứng thú đánh giá, ngưng trọng nói:
“Hơn nữa Quang Thuộc Tính của nàng cực kỳ cao cấp, dường như có thể áp chế Quang Thuộc Tính của thiếp.”
Lạc Nam lắc đầu cười khổ, Quang Thần Tộc là một trong những chủng tộc có khả năng thống ngự Quang Minh thuộc tính mạnh nhất Nguyên Giới, trời sinh đã tự xem mình cao quý, kiêu ngạo hơn người, rất khó tiếp cận.
So với Quang Thần Tộc, Lạc Nam càng ưa thích nữ quỷ lẳng lơ dễ dàng nhạy cảm kia hơn.
Mà sau khi đã cân bằng được cảm xúc và áp chế tất cả dục tình của Sắc Quỷ, Quân Tư Tình cũng trở về dáng vẻ cân bằng bình thường, căm tức nhìn lấy hắn:
“Đáng giận, nhất định là ngươi cố ý làm vậy để chiếm tiện nghi của ta.”
Liên tưởng đến trước đó mình toàn thân mềm nhũn, chỉ biết rên rỉ trong cơn mê mặc hắn muốn làm gì thì làm, nàng liền xấu hổ muốn gần chết.
“Là tại nàng nhìn trộm, liên quan gì đến ta?” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Rõ ràng nó đập thẳng vào mắt ta!” Quân Tư Tình nghiến răng nghiến lợi.
Diễm Nguyệt Kỳ cùng Cửu Huân Dao nhìn nhau đầy vui vẻ, phản ứng lúc này của Quân Tư Tình cực kỳ giống với các nàng những ngày đầu khi vừa tiếp xúc với Lạc Nam.
Cuối cùng còn không phải ngoan ngoãn gọi dạ bảo vâng?
Hai nữ như đã có thể nhìn trước tương lai của Quân Tư Tình.
ĐÙNG!
Lại một đợt công kích cực mạnh đánh lên du thuyền, Trận Pháp phòng ngự lóe lên vô số Trận Văn hình thành một cái Tổ Ong khổng lồ lấp lóe hoàng kim trong suốt bảo hộ, nhưng cũng không tránh được từng đợt lắc lư.
“Đây không phải thời điểm giận dỗi đâu, hải tặc đánh tới kìa.” Lạc Nam đánh trống lãng, ôm eo Diễm Nguyệt Kỳ với Cửu Huân Dao đi xem náo nhiệt.
Quân Tư Tình hít sâu một hơi, chỉ có thể lấy ra y phục mặc vào đi theo phía sau.
Bởi vì ở trong Thiên phòng đã có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng bên ngoài, Lạc Nam và tam nữ cũng chẳng cần ra khỏi phòng vẫn có thể thấy rõ tình cảnh diễn biến.
Lúc này trên mặt biển mênh mông, một con thuyền khổng lồ đen kịch phủ đầy khí tức âm u đang ngăn chặn phía trước mũi thuyền của Thương Lan Thương Hội.
Bầu trời tối đen như mực, mây mù cuồn cuộn kéo về, thỉnh thoảng như có sấm chớp chực chờ giáng xuống.
Cờ hải tặc tung bay trong gió, bên trên có tiêu ký là một cái đầu lâu dữ tợn được một tia sét xuyên qua với hắc ám vờn quanh kèm theo dòng chữ Lôi Ám Hải Tặc Đoàn.
Từ trên thân thuyền, từng cái họng pháp cực đại nhô ra, hấp thụ lượng lớn Nguyên Khí trong thiên địa ở bốn phương tám hướng tụ thành từng viên đạn pháo mạnh mẽ oanh tặc trực diện.
Trước những loạt đạn pháo này của Lôi Ám Hải Tặc, Trận Pháp phòng ngự hình tổ ong tưởng chừng kiên cố của du thuyền Thương Lan có dấu hiệu rạn nứt.
Vài vị Chiến Trận Sư của Thương Lan Thương Hội ngự không mà đứng, liên tục đánh ra các Trận Văn khảm vào Trận Pháp để tiếp tục phòng ngự, bảo vệ các hành khách trên thuyền.
Mà xem chừng tất cả hành khách đều là tu sĩ, đã quen với chiến đấu sinh tử nên cũng chẳng có ai sợ hãi, trừ những người ở trong Thiên phòng thì tất cả đều đi ra quan sát cuộc chiến.
Một lão già mặc đồng phục Thương Lan Thương Hội đứng trên mũi thuyền, trên tay chống gậy, sắc mặt không chút cảm xúc nhìn chằm chằm con tàu địch nhân phía trước, giọng điệu trầm thấp nhưng uy nghi vọng ra:
“Lôi Ám Hải Tặc, các ngươi gan to bằng trời mới dám tập kích Thương Lan Thương Hội chúng ta!”
Ở phía đối diện, từ Hắc Thuyền cũng vọng lên thanh âm ngạo nghễ:
“Lão già ngươi là người nào? Lôi Ám Hải Tặc không thích cướp kẻ vô danh tiểu tốt.”
Lão già nở nụ cười gằn, chợt mở miệng quát lớn:
“Lão phu tên gọi Thương Diệp, Đại Trưởng Lão của Thương Lan Thương Hội!”
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Lời nói vừa ra làm nổi lên sóng biển ngập trời, vô số làn âm ba công như lên cơn phẫn nộ tầng tầng lớp lớp nghiền ép thẳng đến Hắc Thuyền, không gian xung quanh rung động kịch liệt.
KENG!
Đáp lại đó là một tiếng Đao ngân ngút trời từ trên Hắc Thuyền trùng thiên mà lên, Lôi Đình trên không giáng xuống hòa cùng đao khí đen kịch bổ thẳng mà ra.
RĂNG RẮC…
Âm ba công của Thương Diệp liền bị chém thành hai nửa, dư ba của hai luồng công kích chấn đến ngàn vạn dặm biển cả nổ tung.
“Đây là cường giả cấp độ nào giao thủ, thật là kinh khủng…” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt hừng hực chiến ý.
Nàng nhận ra mặc dù sức hủy hoại của song phương nhìn qua không lớn, cũng không có cảnh tượng không gian sụp đổ hay tinh cầu nổ tung như ở Tiểu Vũ Trụ, nhưng đó là do lực lượng ở trong công kích được ngưng tụ đến mức khủng bố, chỉ tập trung vào mục tiêu tấn công mà thôi.
Đổi lại bất kỳ âm ba công của Thương Diệp quát ra hay nhát đao của cường giả thần bí từ trên Hắc Thuyền chém đến cũng đủ thổi bay cả tiểu vũ trụ.
“Đây là Thánh Hoàng Viên Mãn giao phong, thực lực của Thương Diệp và vị cường giả trên Hắc Thuyền đã tiếp cận Thánh Đế.” Lạc Nam vuốt cằm cười nói.
“Phu quân, ta muốn tham gia chiến đấu!” Cửu Huân Dao kéo tay hắn nghiêm túc.
Nàng cảm thấy đây là thời cơ tốt để rèn luyện chiến lực sau những ngày bế quan nhàm chán trong Linh Giới Châu.
Diễm Nguyệt Kỳ ở bên cạnh cũng mang theo ánh mắt mong đợi nhìn lấy hắn.
“Tình hình còn chưa phải lúc…” Lạc Nam suy nghĩ một chút, nhỏ giọng nói:
“Để xem Thương Lan Thương Hội có thể trấn giữ cục diện hay không đã.”
Đây là thời cơ tốt để chúng nữ thực chiến gia tăng kinh nghiệm, hơn nữa còn là chiến đấu quy mô lớn.
Bất quá hắn đương nhiên không thể để các nàng chạy lên chiến cùng Thánh Tôn hay Thánh Hoàng, làm như vậy khác nào tự tìm đường chết.
Nếu như cục diện trở nên hỗn loạn, đó là thời điểm không thiếu đối tượng và cơ hội để ra tay.
Hai nữ nhếch môi hiểu ý, âm thầm chờ mong Thương Lan Thương Hội thất thủ.
Quân Tư Tình nhìn biểu hiện của mấy người mà âm thầm choáng váng, các ngươi không sợ sao?
Rõ ràng là bỏ Nguyên Thạch ra đi du thuyền của Thương Lan Thương Hội để tìm kiếm sự an toàn, kết quả các ngươi chờ đợi Thương Lan Thương Hội thất thủ.
Đầu óc có được bình thường?
Càng khiến nàng im lặng là Lạc Nam không chỉ định để Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ chiến đấu, mà hắn còn triệu hồi thêm một đám nữ nhân tuyệt sắc khác.
Bắt đầu giúp các nàng mặc áo choàng, che đậy dung mạo chờ thời cơ chiến đấu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 11 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/07/2023 21:01 (GMT+7) |