Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chuyến xe bus số 13 » Phần 32

Chuyến xe bus số 13


Truyện đã hoàn thành

Phần 32: BA NHÀ HỌ QUAN

Đốt xương ngón tay trong túi rơi xuống bàn, bữa cơm cũng khỏi ăn tiếp. Cả nhà sợ đến hồn siêu phách tán, chờ mãi họ mới khôi phục tinh thần, tôi và Lưu Khánh Chúc bị đuổi ra khỏi cửa.

Cơm mới ăn lửng dạ, đi trên đường thôn, càng nghĩ càng tức anh ách. Ngoài là chị ta, đồ do chị ta đánh rơi, giờ lại trở mặt không nhận? Lão Lưu bên cạnh thở dài: “Ta thấy ngươi đúng là cái đồ óc bã đậu. Cô nương này đêm hôm từ thành phố trở về, mà lại nhất định không thừa nhận, ngươi không hiểu ý người ta à?”

Lão Lưu nói vậy, tôi chợt tỉnh ngộ, vỗ mạnh vào đầu la lên: “Ai da, tôi đúng là thiểu năng, thảo nào chị ấy không thừa nhận.”

Tôi ngẫm nghĩ, hỏi: “Nhưng sao chị ta lại có cái túi đỏ đựng xương ngón tay?”

Lão Lưu lắc đầu: “Theo ta thấy cô nương này không vấn đề gì, cái túi hình như không phải của cô ta!”

Nghĩ lại thì lúc đó rất nhiều thôn dân lên xuống xe, có thể chiếc túi bị rơi đúng vị trí chi ta ngồi cũng nên. Cơm ăn chưa xong, chỗ nghỉ ngơi cũng chẳng có, tôi với lão Lưu hỏi thăm mấy thôn dân trên đường thì được biết, Đường Oa Tử tổng cộng có ba nhà họ Quan.

Đi qua ngã tư thôn, có một cây liễu đại thụ, cái cây rất xanh tốt, trông phải đến gần trăm tuổi. Từ đó rẽ trái, chính là nhà họ Quan đầu tiên. Nhà trệt, mái ngói cũ kỹ, trên tường nhiều vết nứt, rõ ràng là một gia đình không khá giả.

Tôi với lão Lưu đi vào, trong nhà càng rách nát hơn bên ngoài, một bà lão già đang ngồi thêm củi vào bếp lửa. Trông thấy chúng tôi, bà lão cất giọng khàn khàn: “Hai người ở nơi khác đến? Có việc gì không?”

Thấy bà lão đã quá già, sợ bà ta lãng tai, tôi bước tới mấy bước, lớn tiếng nói: “Đại nương, chúng tôi là người từ thành phố tới, người nhà cụ đâu hết rồi?”

Bà lão xua tay: “Tôi ở một mình!”

Tuy căn nhà rách nát, nhưng dù sao cũng là chỗ trú chân, tôi móc 100 tệ ra đưa cho bà lão, nói: “Hai chúng tôi muốn xin ngủ lại một đêm, ăn bữa cơm, cụ xem có được không?”

Bà cụ không nhận tiền, đẩy tôi, nói: “Cứ ở, nhà trống, không cần tiền.”

Từ lúc vào thôn đến giờ, thôn dân tôi gặp đều là những người hiền lành chất phác, không hề giống những gì lão Lưu và Bạch Phàm nói. Tuy bà cụ không nhận tiền, nhưng tôi vẫn thầm quyết định, khi nào đi sẽ để tiền ở giường.

Bà cụ di chuyển chậm chạp, thấy nhà có thêm hai người, bèn bỏ thêm miếng thịt vào trong nồi. Nhà ngang vốn là một kho chứa đồ, tôi với lão Lưu dọn dẹp qua loa, sau đó xuống bếp giúp bà cụ. Bữa cơm rất ấm cúng, bà cụ cũng nhiệt tình tiếp đón, ăn xong còn rót cho chúng tôi hai ly nước sôi.

Cầm ly nước nóng, tôi tản bộ ra bên ngoài. Ở nông thôn, cứ 7h là bữa ăn của người lao động sau một ngày làm việc vất vả, nhìn xa xa, nhà nào cũng miên man khói bếp. Cảnh tượng đặc biệt gây xúc động.

Đi một đoạn thì đến ngã tư chỗ cây liễu, có một ông cụ tóc bạc như tuyết đang ngồi hóng gió. Thấy ông cụ lớn tuổi, chắc cũng là thế hệ trước trong thôn, có lẽ sẽ biết chút ít gì đó về Quan Quân, tôi bèn đi qua ngồi xuống cạnh: “Chào cụ, cơm nước gì chưa?”

Ông cụ quay lại nhìn tôi một cái, cười cười gật đầu.

“Cụ ông, chắc cụ sống ở thôn này đã nhiều năm lắm rồi nhỉ.”

Ông cụ ai da một tiếng, nói: “Ta sống ở đây đã lâu lắm rồi, lâu đến mức chẳng còn nhớ nổi nữa.”

Quả nhiên là người dân bản xứ, trong lòng tôi cao hứng, hỏi tiếp: “Cụ có biết ai tên là Quan Quân ở trong thôn không?”

Nghe thấy cái tên này, ông cụ không tỏ ra bất ngờ, bình thản gật đầu: “Biết, nhưng trước giờ chẳng ai hỏi về nó cả, chuyện cậu đến tìm thật không bình thường.”

Nghe ông cụ nói có biết Quan Quân, tôi mừng lắm, nhưng chưa kịp há mồm hỏi tiếp thì cụ ông đã ngắt lời: “Thanh niên trẻ, lão hỏi cậu một chút, sao cậu lại đi cùng một hồn ma chết cháy khắp nơi vậy?”

Cụ ông nói câu này làm tôi sửng sốt, ma chết cháy? Ly nước ấm trong tay còn chưa uống, trán đã đầm đìa mồ hôi, kẻ mà ông cụ nói, nhất định là lão Lưu!

Cố gắng trấn định tinh thần, tôi nói: “Cụ thật biết đùa, cụ nói có ma chết cháy đi theo con sao?”

Ông cụ khẽ lắc đầu nói: “Là cậu đi theo nó!”

Tôi không khỏi rùng mình, ý ông cụ rất rõ ràng, đó chính là ám chỉ Lưu Khánh Chúc!

Ngờ vực, đang định hỏi thêm thì chợt phía xa có tiếng gọi ầm ĩ: “Lý Diệu, ngươi đâu rồi?”

Tôi ngẩng đầu đáp một tiếng, chợt nhớ đến cụ ông vừa rồi, xoay người nhìn một cái thì lại chẳng thấy đâu nữa. Thở dài một tiếng, đứng dậy đi đón lão Lưu, thấy sắc mặt tôi không tốt, lão thấp giọng nói: “Mặt trời đã xuống núi, ngươi còn chạy loạn làm gì?”

Tôi nhàn nhạt đáp: “Lão Lưu, vừa rồi tôi gặp một cụ ông tóc bạc, hỏi thăm một chút thì ông ấy nói có biết người tên Quan Quân!”

Lão Lưu ngẩng đầu quan sát bốn phía, nói: “Trời tối thế này, lấy đâu ra ông già nào?”

Tôi chẳng biết giải thích kiểu gì, bèn nói là gặp ông cụ ở ngoài cửa. Tối đó nằm cạnh lão Lưu, trong đầu tôi cứ nhớ đến cụ ông tóc trắng kia.

Ban đầu, tôi tin lời bác Lục, một thời gian dài đã coi lão Lưu là ma chết cháy, nhưng từ lúc ở Hổ Yêu Sơn, cùng vào sinh ra tử với lão, trải qua nhiều chuyện như vậy, đã sớm hiểu về con người lão. Giờ chỉ với lời nói của một cụ ông xa lạ, tôi không tin tưởng cho lắm.

Trời sáng, bà lão ra vườn làm cỏ, tối qua tìm mãi mới được chỗ trú chân, sợ bị đuổi nên tôi chưa định hỏi về Quan Quân. Giờ mới có dịp, tôi đi qua, nhỏ giọng hỏi: “Đại nương, cháu hỏi thăm một chút được không?”

Bà lão dừng tay, ngẩng đầu nói: “Hỏi gì?”

“Quan Quân, cụ biết người này không?”

Bà lão chẳng thay đổi nét mặt, chỉ lắc đầu rồi tiếp tục công việc.

Trong thôn chỉ có ba nhà họ Quan, bà lão tính là một nhà, Quan Quân không ở đây, vậy nhất định là ở hai nhà còn lại. Tôi với lão Lưu ra khỏi cửa, thẳng tiến đến nhà họ Quan thứ hai phía tây thôn.

Hộ gia đình này có vẻ khá hơn, nhà ngói được lợp mới, trong sân còn xích một con chó to. Chúng tôi vừa đi đến cổng thì gặp người nhà cầm nông cụ ra đồng. Tôi chạy nhanh đuổi theo, hỏi: “Chào anh, anh ra đồng làm việc à?”

Người đàn ông trung niên dò xét tôi từ đầu tới chân, hỏi: “Có việc gì?”

“Tôi là người trên thành phố xuống, muốn hỏi thăm anh một chút, Quan Quân có phải người nhà mình không?”

Người đàn ông vừa nghe thấy cái tên Quan Quân, không khỏi sửng sốt lùi về sau một bước, mắng: “Nói bậy bạ cái gì thế? Hắn không phải người nhà tôi, tránh ra đi!”

Dứt lời bèn vùng vằng đi theo mấy người đằng trước ra ngoài đồng. Không hiểu sao mà khi nghe thấy cái tên này, anh ta lại phản ứng mạnh như vậy? Nếu Quan Quân không phải người nhà họ, thế thì nhất định là ở nhà cuối cùng rồi.

Nhà họ Quan cuối cùng nằm ở giữa thôn, nhà rất khang trang, mái được lợp bằng ngói lưu ly đắt tiền. Trong sân còn được lát xi măng, nhìn một cái là biết nhà giàu có. Chúng tôi đứng ngoài gõ cửa hồi lâu mới có một người phụ nữ phốp pháp còn ngái ngủ đi ra, nhìn thấy chúng tôi, cau mày nói: “Làm gì vậy?”

Tôi vội lễ phép: “Cho hỏi có phải Quan Quân sống ở đây? Chúng tôi tìm anh ấy có chút việc.”

Chị béo đang há mồm định ngáp, nghe đến cái tên Quan Quân thì đột nhiên nghẹn lại, nét mặt hốt hoảng nói: “Quan Quân? Hai người tìm hắn làm gì?”

Khó hiểu, tôi đáp: “Có một số việc cần hỏi anh ấy, anh ấy có nhà không?”

Đột nhiên chị gái thay đổi sắc mặt, lớn tiếng nạt nộ: “Cái gì mà có nhà không? Nhà ta không có loại quái vật như hắn, hai người cút nhanh đi!”

Dứt lời chị béo đóng sầm cổng lại, xoay người đi vào trong nhà.

Chuyện này thật kỳ quặc, Vương Đại Trung chắc chắn không nói dối mình, hơn nữa tối qua cụ ông tóc bạc cũng nói, Quan Quân sống ở trong thôn. Vậy mà giờ cả ba nhà họ Quan đều không thừa nhận có người này, rốt cuộc thì Quan Quân là người nhà nào?

Tôi với lão Lưu bàn bạc với nhau, cuối cùng hết cách, đành đi tìm trưởng thôn.

Vừa trông thấy trưởng thôn, lòng lại nhớ đến Hổ Yêu Sơn, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy khó chịu. Trưởng thôn Đường Oa Tử này chân rất ngắn, vóc dáng thấp bé, nhưng gương mặt cương nghị, thoạt nhìn đã biết là người không dễ bắt nạt.

Nghe được ý định của chúng tôi, trưởng thôn cũng có biểu hiện giống mấy người trước, tỏ ra khó tin.

“Tìm Quan Quân? Hai người tìm hắn làm gì?”

Vấn đề này đã lặp đi lặp lại mấy lần, giờ lại phải lặp lại lần nữa. Trưởng thôn hỏi tiếp: “Hai người đến từ hôm qua, ngủ ở đâu?”

Tôi cười: “Ngủ nhờ nhà bà lão họ Quan phía tây thôn.”

Lập tức trưởng thôn hoảng sợ, lui lại một bước, nhìn chúng tôi bằng ánh mắt ghê tởm: “Ngủ lại đó? Bà lão tinh thần không minh mẫn, ngày nào cũng lên núi bới mộ, tối qua hai người không ăn thịt bà ta nấu đấy chứ?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 27/03/2022 12:01 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những bà chị dâm đãng - Tác giả Ngọc Linh
Hai đứa hùng hục thi nhau thúc hai con cặc vào hai cái lỗ lồn. Ngọc với My chỉ biết chống tay xuống rồi cố gắng đẩy mông mình lên thật cao mà tận hưởng cái đầu khấc chui thật sâu vào bên trong cái lỗ. Không ngờ hai đứa làm được mấy cái thì Ngọc đã gào lên mà nói: Anh ơi..em ra nước..em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Con gái thủ dâm Đụ cave Đụ chị gái Đụ chị gái của bạn Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình nơi công cộng Làm tình tay ba Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex ngoại tình
Valentine ngọt ngào
Người ta bảo mồng 1 tết cha, mồng 2 tết mẹ, mồng 3 tết thầy. Thế nên mình dành riêng ngày 1 cho Ông bà và các cô dì chú bác họ hàng, đương nhiên là vẫn phải ngồi mâm và chúc rượu chúc bia rồi, nhưng thực tế mình chỉ cầm chừng vì ngày tết đi xe máy nhiều, mỗi nhà mỗi tí cái là ra chuyện...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Những người đàn bà xinh đẹp - Tác giả HxT
Mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ khi tiết học kết thúc Huyền về phòng dành cho những giáo viên. Huyền hơi ngạc nhiên vì thầy Nam đang đứng trước cửa phòng của mình còn cầm theo cái gì đó. Huyền thầm nghỉ “chẳng lẽ là vì chuyện hồi nãy” Huyền còn đang suy nghĩ thì thầy Nam nhanh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột
Thằng Đức – Quyển 1 - Tác giả Lạtma
Trên đường lái xe tới nhà Loan thì tiếng chuông di động vang lên, Đức liếc nhìn trên màn hình thấy Phó tổng Loan gọi tới, nó mỉm cười bắt máy. Đang trên đường đi tới... nói rồi nha lát nữa mình ở truồng... Hôm nay không được... Giọng Loan nói nhỏ và gấp rút trong điện thoại... Đức ngẩn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex tống tình Tuyển tập Thằng Đức
Ba số phận - Tác giả Hoài Cổ
Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ qua, vết thương nào rồi cũng lành dù biết sẽ mất rất nhiều thời gian nữa, và mỗi khi nhớ lại, vết thương kia chắc chắn sẽ nhói đau. Những ngày ốm nằm ở nhà tôi mới hiểu rõ hơn về tình cảnh của em, bao nhiêu ngày qua tôi chỉ biết cắm mặt vào làm kiếm tiền...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex