Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chuyến đi phượt đáng nhớ » Phần 68

Chuyến đi phượt đáng nhớ

Phần 68

Tôi giật mình ra khỏi tay Bảo Hân một cách lạnh lùng rồi quay vào trong nhà, Bảo Hân không vào luôn mà khẽ quay mặt ra phía ngoài, một tay em khẽ quệt ngang mặt.

– Mày làm Bảo Hân khóc rồi

Thằng Bảo ở đâu đứng ngay cửa vào khẽ nói nhỏ đủ cho tôi nghe thấy, tôi thở dài không nói gì mà quay vào trong nhà, bật tivi lên xem kênh gì đó mà chính tôi cũng chẳng nhớ.

Thằng Bảo không xem tivi cùng tôi, chắc nó đang ở ngoài lan can với Bảo Hân, cũng tốt, tôi thầm nghĩ. Quỳnh Thy sau khi tí toáy trong nhà bếp một lúc thì nó cũng ra ngoài ngồi với tôi, tôi vẫn đang chuyển kênh liên tiếp một cách vô định.

– Làm gì mà ngồi thừ thế ông anh trai? – Nó hỏi

– Thì chẳng biết làm gì nữa – Tôi trả lời.

– Đừng nói là vì…. ấy nhé – Quỳnh Thy nháy mắt tôi trêu trọc

– Con ranh, vớ vỉn – Tôi nạt nộ nó.

Nó cười hì hì quay sang bật kênh nào đó. Tôi chẳng nhớ đó là kênh gì nhưng tiếng nhạc dạo và lời hát cất lên thì tôi chẳng thể nào quên được.

“Trong đôi mắt anh em là tất cả…”

Phải rồi, cần gì phải là “như” nữa nhỉ! Tôi chợt nhớ ra điều đó và thấy mình thật ngu ngốc, tôi đã quá ủy mị, quá để cảm xúc cuốn đi mà quên mất một người, một người tự dưng tôi lại cảm thấy nhớ đến vô hạn, giờ này?? Em đang ở đâu?

Vẻ mặt biến chuyển của tôi nhanh chóng bị Quỳnh Thy nhận ra, nó quay ngoắt bấm chuyển kênh, tiếng nhạc im bặt. Tôi giật mình tỉnh khỏi giấc mộng mị vài giây khẽ quay nhìn sang Quỳnh Thy đầy trách móc, nó giấu tịt cái điều khiển sau lưng không muốn tôi giật lại, vẻ mặt vênh lên thách thức nhưng cũng có nét sầu đau khiến tôi chẳng thể nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn.

– Anh nên quên người con gái đó đi.

Nó vứt mạnh chiếc điều khiển xuống dưới nệm salon rồi bỏ đi vào trong phòng, để lại tôi một mình với vẻ mặt thẫn thờ nhiều cảm xúc. Tôi cầm lấy điều khiển, back lại kênh vừa rồi và thả mình lim dim thưởng thức.

Tôi nhớ vô cùng cảm giác được cùng em đứng trên sân khấu, hát bài hát này một cách say mê.

Tôi nhớ vô cùng em đã cầm lấy tay tôi đầy tự tin và ấm áp để cùng nhau thả hồn vào bài hát.

Tôi cũng nhớ vô cùng em líu ríu sau tôi nhấn nhá từng chữ bài 500 miles

Tôi cũng nhớ cả lời bài More than words nữa..

Mọi thử kỷ niệm dồn dập tràn về khiến tôi như trong cơn ma mị. Trong đầu tôi lúc này chỉ hiện lên câu hỏi:

Khả Vân? Em đang ở đâu

Tôi thèm vô cùng cảm giác được ôm em trong vòng tay, đặt lên môi hình trái tim của em một nụ hôn ướt.

Tôi thèm vô cùng được cùng em rong ruổi trên những nẻo đường, được ôm em và chụp cho em những kiểu hình quái dị

Tôi thèm được cùng em nhâm nhi ly cafe và cùng nghĩ về cuộc sống..

Tôi thèm…

Bất giác tôi ngửng người, hình như phía sau đường hầm lại lóe lên tia sáng. Mọi việc giờ chẳng còn quan trọng nữa, tôi đã biết rồi, tôi nhận ra rồi.. Mỉm cười.

– Này! Hâm à?

Thằng Bảo tự nhiên xoa đầu tôi khiến cơn ma mị chấm dứt, tôi như người vừa tỉnh lại. Khẽ mỉm cười với nó tôi nhẹ nhàng.

– Cảm ơn mày

– Thằng điên, cảm ơn cái gì chứ? Sốt à? – Nó trố mắt ra nhìn tôi.

Đáp lại nó chỉ là nụ cười hiền của tôi, tôi có thể nói cảm ơn bất cứ ai có thể đứng trước mặt tôi lúc này. Bảo, Quỳnh Thy, và có thể cả Bảo Hân nữa, tôi cảm ơn tất

Tôi đi vào phòng khép cửa lại, nói với thằng Bảo là tôi muốn nghỉ ngơi một chút, thằng Bảo nhìn tôi như người ngoài hành tinh lạ vừa đáp xuống trái đất vậy.

Ở một mình trong phòng, ở ngoài kia tiếng ý ới của Bảo, Bảo Hân và Quỳnh Thy vọng vào nho nhỏ, tôi không nghe rõ lắm nhưng chắc hẳn họ đang bàn luận về thái độ kỳ quặc của tôi. Nhưng lúc này tôi còn tâm trí đâu mà quan tâm tới những gì ngoài kia cơ chứ. Tôi đang nhớ em mà, Khả Vân, không biết em có nhớ tới tôi không?

Tôi bấm máy gọi.. Khả Vân, anh rất muốn nghe thấy giọng em.

“The number you dialed is not avaiable…..”

Tiếng trả lời của tổng đài khiến tôi điên tiết, rồi lại trùng xuống. Nếu tính như vậy thì đã 1 tuần rồi tôi chẳng liên lạc được với em.

Như một thằng điên thật sự tôi gọi liên tục nhưng đáp lại vẫn chỉ là tiếng tổng đài viên đau nhói.

Tôi bất lực vứt mạnh điện thoại của mình xuống giường rồi ngồi ôm đầu, sao em lại không mở điện thoại ra một chút chứ? Khả Vân? em làm sao vậy?

Tôi uể oải cầm điện thoại lên nhắn cho em một tin.

Tôi: “Anh nhớ em, Khả Vân. Em hãy liên lạc với anh ngay nhé”

Tôi nhìn ngắm chiếc điện thoại và mong chờ điều kỳ diệu xảy ra, tin nhắn báo đã gửi nhưng nó vẫn đang nằm im lìm như trêu ngươi.

Lặng và chờ.. chẳng có phép màu nào cả, tôi ngồi thế không biết bao lâu mà nhìn thẳng vào nó, rồi cầm lên xem, rồi lại nhìn nó. Chiếc điện thoại vô tri nhưng chứa đựng nhiều điều muốn gửi gắm vẫn nói rằng em chưa nhận được. Tôi thất vọng, đau khổ và lại ôm đầu như một thằng điên.

– Anh H ra ăn cơm.

Tiếng Bảo Hân chứ không phải Quỳnh Thy gõ cửa phòng tôi. Vậy là tôi đã ngồi đó suốt hơn hai giờ đồng hồ, chỉ để nhìn chiếc điện thoại và mong chờ giọng nói của một người.

Nhận thấy mình cần phải chỉnh trang hơn tôi xem lại dáng vẻ đầu tóc cho lịch sự rồi mở cửa bước ra.

– Đã xong rồi hả em?

– Vâng! Anh ngủ ghê thế?

Bảo Hân nhìn tôi rồi cười như chưa hề có chuyện gì, tôi cũng mỉm cười đáp lễ rồi đi ra ngoài cùng em.

Chiếc bàn ở phòng khách đã được dọn sang một bên, chiếu được dải ra và trên đó đã có sẵn một nổi lẩu, vài món nhậu, ngoài ra còn thêm 3,4 chai vodka nhỏ ở đấy nữa.

– Làm gì mà nhiều vodka dữ vậy? – Tôi hỏi thằng Bảo giả giọng Sài Gòn.

– Con Thy nó mua đấy, tính giết người – Nó hằm hằm nhìn Quỳnh Thy.

– Các anh uống bao nhiêu thì uống, không như hôm trước đang uống lại hò con em này đi mua, mệt bỏ xừ ra.

– Hi hi – Bảo Hân cười.

Mỗi người một việc bưng bát bưng đũa loáng cái xong, chúng tôi ngồi quây quần bên nồi lẩu nóng hổi và thơm phức.

– Ai làm mà khéo vậy? – Tôi hỏi bâng quơ cho phải phép

– Chị Hân làm đấy – Quỳnh Thy nói luôn

– Hả?

Tôi ngạc nhiên, vì Bảo Hân chỉ biết làm mấy món tây như hôm em nó thừa nhận với tôi ở nhà, làm sao mà biết mấy cái này được.

– Đâu! Em động tay nhưng Quỳnh Thy mới là chính, không có em ấy hướng dẫn thì em cũng chịu – bảo Hân cười

– À ra vậy, mày lười quá – Tôi hiểu ra vấn đề quay sang Quỳnh Thy ra giọng trách

– Tại chị ấy cứ muốn làm, không cho em động tay đấy chứ.

– Bảo Hân nói muốn học mấy món này, bên đó không có ai làm cả.

– Thực ra mấy cái này cũng đơn giản mà, nói cái chị Hân làm được luôn – Quỳnh Thy nhoẻn cười.

Tôi cười cười, dù sao thì Bảo Hân học cái này cũng tốt, đàn ông ai mà chả thích ăn món do vợ nấu. Thằng Bảo có vẻ vui vẻ quay sang tôi rót rượu rồi đưa chén.

– Hôm nay chúc mừng Bảo Hân lần đầu tiên vào bếp làm từ A-Z nhỉ? – Nó cười.

– Vậy lúc đi chợ

– Thì cũng là do anh ấy hướng dẫn mua – Bảo Hân nói nhỏ, mặt em có vẻ hơi ngại ngùng.

– Hầy zà! Vậy là ok lắm rồi, nào cùng chúc nào.

Mỗi người một chén, bọn tôi nghe lời thằng Bảo cùng nâng ly chúc vì cái lý do Bảo Hân đã tự làm được một bữa cơm ngon từ A-Z, mặc dù chẳng có gì nhiều nhưng có lẽ Bảo Hân đã rất vui khi làm như vậy, ít nhất là trong ánh nhìn của em tôi nhận ra điều đó.

Cuộc trò chuyện vui vẻ của cả bốn chúng tôi trải qua nhiều chủ đề, từ việc nội bộ của công ty cho đến việc cuộc sống của Bảo Hân ở bên kia, theo như lời em nói thì em thật cô độc, sống không mấy vui vẻ nhưng có vẻ như em hài lòng về nó, vì ít ra em cũng chẳng than phiền gì, chỉ kể lại với giọng điệu rất tất nhiên.

Tôi thoải mái uống, tuy không vui lắm nhưng ít ra tôi cũng hiểu trong lòng mình biết cái gì, tôi đang mong chờ điều gì. Còn thằng Bảo thì càng uống càng say, mới hết chai thứ hai mà nó đã giở giọng lè nhè khiến cho Bảo Hân và Quỳnh Thy sợ, ép không được uống nữa.

– Kệ tao – Thằng Bảo gạt tay Quỳnh Thy ra.

– Anh – Quỳnh Thy hơi sợ, đưa ánh mắt ra nhìn tôi.

Nhưng mà với lũ bợm nhậu như tôi và thằng Bảo thì làm gì có chuyện tôi can nó. Tôi đưa ánh mắt của mình nhìn nó từ đầu tới chân rồi kết luận.

– Em kệ Bảo đi, hôm nay cho nó say cũng được.

– Nhưng… – Bảo Hân hơi ngại và e sợ.

– Nhưng gì, cứ để anh uống, uống cho thật say, say rồi sẽ chẳng biết gì nữa, chẳng thấy gì nữa, chẳng đau nữa..

Thằng Bảo lè nhè và hình như say thật rồi, giọng nó không còn dễ nghe được nữa. Lâu lắm rồi tôi mới có dịp say sau nó nên rất lấy làm thú vị, tôi nhìn cái mặt gục gặc của nó mà cười tùm, chỉ có Bảo Hân và Quỳnh Thy là lo lắng đến tái mặt.

– Thôi anh đừng uống nữa.

Bảo Hân đưa tay với lấy chén rượu thằng Bảo đang cầm thì nó gạt ra, chén rượu đổ lênh láng trên nhà, Bảo Hân sửng sốt nhìn thằng Bảo. Thằng Bảo cũng muốn đưa tay xin lỗi nhưng hình như nó không còn vững nữa, người nghiêng ngả. Tôi cứ tưởng nó mới ngà ngà thôi mà hóa ra lại say như thế này.

– Không, không… sao – Nó hơi níu vào Quỳnh Thy đang ngồi cạnh cho vững.

– Anh đi nghỉ nhé – Quỳnh Thy ái ngại cho hoàn cảnh thằng Bảo.

– Không cần.

Thằng Bảo hét lên khiến cho tôi và Quỳnh Thy lẫn Bảo Hân giật mình.

– Anh sao thế? – Quỳnh Thy mếu máo.

– Không.. không sao. – Nó vẫn cố nói, giọng líu cả lại.

Tôi yên lặng uống rượu nãy giờ, chỉ bản thân đàn ông mới hiểu được chúng tôi nghĩ gì, tôi đưa hết chén này chén khác lên uống cùng nó, muốn say như nó luôn nhưng chẳng hiểu sao tôi càng uống càng tỉnh. Tôi giơ tay và nhìn Bảo Hân và Quỳnh Thy ý để nguyên cho thằng Bảo, không làm phiền nó nữa, dù gì thì bây giờ cũng là đang ở nhà nó, nó có say cũng không nguy hiểm.

– H này! – Nó thều thào.

– Ừ! – Tôi trả lời.

– Cùng là đàn ông với nhau tao hỏi mày thật.

– Ừ – Tôi uống ực chén rượu.

– Mày… mày đào hoa nhỉ?

Tôi bật cười trước lời nói của nó, nhưng dù sao cũng không làm nó mất hứng nên tôi cũng ừ hữ cho qua chuyện, xem nó nói gì tiếp, nếu đúng như tôi nghĩ thì mọi chuyện cũng tốt, cứ để Bảo Hân và Quỳnh Thy nghe cũng được.

– Tao nghe thằng Tuấn nói từ hồi sinh viên mày đã nổi tiếng đào hoa rồi

– Ừ! Thì sao – Tôi ráo hoảnh

– Thì sao, thì sao à? Thì những đứa con gái nào yêu mày thì đều bất hạnh chứ sao nữa, thằng điên.

Thằng Bảo cầm chén rượu lên tu ực, hết chén này đến chén khác. Tôi đưa mắt nhìn Bảo Hân và Quỳnh Thy, hai người đó đều im lặng, không nói gì, hình như mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng.

– Mày nói tiếp đi – Tôi lạnh lùng.

– Hừ! Mày biết thừa tao thích Bảo Hân.

Tôi đưa mắt nhìn Bảo Hân, ánh mắt em lóe lên một tia ái ngại rồi ngay lập tức trở lại bình thường, em đang cố để trở lại bình thường, em níu lấy tay Bảo

– Anh say rồi, đi nghỉ đi – Bảo Hân dịu dàng

– Anh nói thật, anh thích em

Thằng Bảo vẫn nói đầy tình cảm, nhưng rượu làm cái lưỡi của nó líu lại nghe không còn rõ nữa, lúc này đến chính tôi cũng còn ái ngại cho nó. Tôi cũng đưa chén rượu lên cạn một hơi, đầu óc trống rỗng.

– Nhưng.. nhưng em lại thích thằng H này

Bảo khẽ cầm lấy tay Bảo Hân, người nó nghiêng nghiêng như không vững nữa. Bảo Hân đưa mắt nhìn tôi, thấy cái gật đầu của tôi em để yên bàn tay cho Bảo nắm, Quỳnh Thy thì cố giữ cho người Bảo khỏi ngã.

Thằng Bảo nhìn Bảo Hân đầy âu yếm, yêu thương, cái nhìn khiến Bảo Hân cũng cảm thấy ngượng ngùng khẽ cúi mặt xuống. Tia nhìn đột nhiên sầu thảm rồi tỏ ra bất lực, nó quay sang tôi dùng tay kia chỉ vào mặt tôi, cánh tay run run hết nâng lên rồi hạ xuống.

– Vì thế…

Nó vươn người ra giật lấy tay tôi khi tôi định cầm lấy chén rượu làm tôi suýt ngã, bản thân nó cũng phải nhờ tới sự giúp đỡ của Quỳnh Thy mới không ngã chúi ra phía trước.

Tôi, Quỳnh Thy, Bảo Hân ngỡ ngàng trước hành động của nó, không hiểu chuyện gì. Thằng Bảo cất tiếng cười khùng khục trong cổ họng, tiếng cười không thoát ra được. Nó cầm lấy tay tôi đặt lên bàn tay Bảo Hân đang ở tay kia của nó. Hai bàn tay của tôi và Bảo Hân giờ đây nằm dưới tay nó, ấm nóng và ẩm ướt của mồ hôi.

– Vì thế… Mày phải chăm sóc tốt cho Bảo Hân – Nó hơi nhếch lên một nụ cười khổ.

– Mày…

Tôi nhìn thẳng vào mắt nó, nó cũng ngửng mặt lên chiếu vào tôi một tia sáng lạ, tia sáng của một người đàn ông làm tôi không thể nói nên lời, chỉ biết lặng im nhìn nó, không tránh được.

– Chuyện của P đã qua rồi, giờ là lúc mày nên làm lại. Bảo Hân, em ấy yêu mày lắm đấy, đừng làm khổ Bảo Hân

Nụ cười trên môi nó tắt phụt. Tôi đưa ánh mắt nhìn Bảo Hân thì bắt gặp ánh mắt của em đang nhìn tôi đầy yêu thương, long lanh nước.

Thằng Bảo nhìn Bảo Hân lại nở lên một nụ cười khổ, nó buông tay ra, tôi được dịp rút tay lại nhìn nó tần ngần

– Tao không thể

Nó nhìn tôi đầy nghi hoặc, người nó run lên như đang chiến đấu với cơn chếch choáng trong người. Tôi thở dài một hơi rồi nói nhỏ.

– Tao không thể, tao yêu người khác rồi.

Chén rượu đắng lừ được tôi nâng lên uống cạn sau câu nói. Phía bên kia thằng Bảo hình như đã không chiến thắng nổi rồi, nó gật gù rồi từ từ ngả người ra nằm xuống sàn mệt lử. Tôi ngó sang thấy Bảo Hân đang nhìn tôi đầy oán hận, Quỳnh Thy thì buồn bã nâng thằng Bảo lên dìu nó vào trong giường, tất cả chẳng ai nói với ai một câu nào. Chỉ còn một mình tôi nâng hết chén này đến chén khác lên uống mà chẳng thể say, dù đã cạn.

Cảm thấy mệt mỏi nên tôi cũng vào phòng cùng thằng Bảo, khẽ kéo cho nó cái chăn lên ngang ngực. Nhìn vẻ mặt của nó khi ngủ với đôi môi hơi mấp máy, tôi tự dưng thấy lòng buồn vô hạn

Chỉ biết nhủ thầm câu xin lỗi tôi mở tủ lấy cái chăn vứt tạm xuống sàn rồi nằm lên đó, miên man suy nghĩ về mọi thứ, để rồi rượu và cơn buồn ngủ cuốn đi lúc nào chẳng hay. Trong cơn mơ tôi thấy Khả Vân đang đứng một bên phía bên kia quả đồi của nhà cụ Dìn, em đang đứng bên mộ vợ cụ vẫy tay gọi tôi, tôi vui sướng chạy về phía ấy nhưng đôi chân không thể lê nổi, tôi nhìn xuống thì thấy nó đang thối rữa, mục nát, lan dần từ ngón chân, bàn chân, đùi tôi rồi lên tận bụng, cứ thế tôi thấy mình biến thành một cái cây héo khô đứng ở phía bên này đồi nhìn em đầy bất lực.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến đi phượt đáng nhớ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/12/2017 08:41 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tân anh hùng xạ điêu
Lúc này Hoàng Dung đã tỉnh lại, nhìn thấy Dương Khang quay lại chỉ hứ một tiếng rồi quay mặt đi, nhưng cả người thi thoảng vẫn run lên từng chập. Dương khang cười lè lưỡi trêu nàng rồi đỡ Hồng thất Công dậy rồi đưa tay bắt lấy tay lão đẩy nội lực thuần dương sang. Qua một lúc, Hồng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện liếm lồn
Mẹ thủ dâm bị con hiếp
Khuôn mặt trái xoan đầy đặn, sống mũi cao thẳng không một điểm gập, hai cánh mũi nhỏ gọn. Đôi mắt to tròn long lanh, hai mắt nằm ở vị trí không cách nhau quá xa cũng không quá gần tạo nên một khuôn mặt gần đạt chuẩn tỉ lệ vàng. Điểm mấu chốt cho khuôn mặt gần như hoàn hảo ấy chính là...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Con gái thủ dâm Đụ máy bay Truyện sex hiếp dâm
Người lính thích lái máy bay - Tác giả Bá Tòng
3 ngày sau... Sau đêm tối cùng 2 người vợ thân yêu chiến đấu đến khuya thì mới chịu tha cho tôi... Do bị vắt kiệt sức nên tôi ngủ 1 giấc đến 8h... Thì thức giấc bởi 1 giấc mơ là Ngọc đang trần chuồng banh cái lồn ra và ngồi lên miệng tôi... hoảng hồn thức giấc... tôi vệ sinh xong thì đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay
Cuộc sống mới
Mặc kệ Ngân với vẻ ngại ngần, Trung nghĩ đó là cách hợp lý nhất. Trung đưa Ngân lên nhận phòng rồi đi ra ngoài tìm anh tài xế vào rửa ráy. Cánh tài xế vốn quảng giao, Trung đi ra đã thấy anh Tài đang đứng nói chuyện với mấy đứa bell của khách sạn. Thấy Trung chúng lờ rồi tản ra. Tài thấy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú vú
Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng
Lúc này, một cuộc tranh cãi nổ ra bên ngoài hành lang phòng tổng thống giữa hai chị lao công. Chị lao công A: Này, cậu có nghe thấy tiếng gì không? Chị lao công B đang dẩu tai lên nghe tiếng từ bên trong phòng tổng thống vọng ra, chị gật gù: Có, nghe như tiếng ma chơi. Chị lao công A cãi: Không, là tiếng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ vợ Đụ thư ký Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex