Trang web TruyenSex.Vip là trang dự phòng của trang web truyensex.moe (Trước dây còn có tên khác như truyensex.tv truyentv.net vv...), đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện.
Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 1 » Phần 17

Chinh phục gái đẹp - Chương 1 - Dịch giả Meode

Phần 17

Đinh Nhị Cẩu có thể từ chối lời mời của Dương Phụng Tê, nhưng lòng hiếu kỳ khiến cho hắn không nghi ngờ chút nào, tiếp nhận lời mời của Dương Phụng Tê, lúc này, hắn đang đứng ở trên bậc thang cửa lớn của bệnh viện, nhìn phía xa kia chiếc Mercedes chậm rãi chạy đến.
– Tôi Không nghĩ tới, cậu thật là dám nhận lời mời?
Ngồi vào sau xe, trên mặt của ông Long không biểu lộ ra điều gì.

– Chú Long, đây là ý gì, chẳng lẽ chú sẽ giết cháu?
– Tôi không có giết cậu, tôi giết khá nhiều người, nhưng duy nhất không giết một người như cậu!
– Vậy thì cháu an tâm rồi! Nhưng mà chú Long, tại sao vậy, cháu không đủ tư cách để chú giết sao?
– Bởi vì bản thân cậu đang mơ mộng hảo huyền, tôi không thích giết một kẻ ngu!
– Ý chú nói gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu sợ hãi hỏi.

– Nhóc, cậu có biết cô chủ của tôi là thân phận gì không?
– Này chú, thật đúng là cháu không rõ ràng lắm, xin chú nói rỏ hơn!
– Tôi không muốn nói, cũng không phải là trách nhiệm của tôi, bất quá tôi có một lời khuyên, không biết cậu có muốn nghe không?
– Chú Long, dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng là đã biết nhau, cháu thuộc hàng con cháu, có chuyện gì không phải, chú cứ nói cho cháu biết, cháu sẽ coi như là nghe ông nội của mình dạy dỗ!
– Ha ha, xem cậu kìa, còn có chút thông minh lanh lợi, nhưng tôi cũng không dám nhận đứa cháu nội như cậu!
– Không sao cả, dù sao khi thấy chú, cháu thấy kẻ nào chạm đến chú cũng đều đáng thương hại!
Đinh Nhị Cẩu nói.

– Mặc kệ cậu có tin hay không, nhưng tốt nhất là cách xa cô chủ một chút, đối với cậu mới có lợi!
– Cháu hiểu, chỉ gặp mặt lần này, về sau sẽ là đường ai nấy đi!
Đinh Nhị Cẩu không chút do dự nói.

– Tốt lắm! Vậy cậu cũng thức thời, đây là tưởng thưởng cho cậu, bất quá, cậu phải tự mình đi lấy!
Ông Long vừa lái xe, vừa lấy ra từ trong túi, một tờ giấy đưa cho Đinh Nhị Cẩu ngồi phía sau.
– Đây là cái gì?
– Chính mình xem thì biết!
Ông Long không nhắc lại.

Đinh Nhị Cẩu có chút nghi hoặc, chẳng lẽ lại cho mình một tờ chi phiếu, nhưng vừa mở ra xem, không khỏi cười lăn lộn, đó là Vương Đại Bưu viết giấy nợ tiền!
“ Nay mượn Đinh Trường Sinh năm mươi vạn dùng cho việc chi tiêu, trong một tuần sẽ thanh toán trả lại, nếu không làm theo cam kết, dựa theo mỗi ngày trả thêm 10% tiền lãi. Ký tên Vương Đại Bưu “
– Chú Long, cháu chỉ là đùa một chút thôi, Vương Đại Bưu tên côn đồ cắc ké này làm sao có nhiều tiền như vậy được?
– Cậu chưa biết, Vương Đại Bưu không có tiền, nhưng cha hắn lại có tiền, tôi lần này đi với cô chủ đến tỉnh Giang Đô, chính là tìm đến chổ bọn họ đầu tư đấy, cậu có thể thử đi lấy tiền, nhưng tốt nhất hãy suy nghĩ kỹ, số mạng có được tiền, nhưng có thể mất mạng cũng vì xài tiền!
– Ai da, vậy hay là chú Long lấy đi, tôi cho chú hết, hiện tại tôi không thiếu tiền, cũng không cần phải lấy thêm số tiền này làm gì!
– Thật sự? Nhưng là trên giấy viết tên của cậu mà?
– Cái này dễ thôi, cháu viết giấy ủy quyền thì xong rồi!
– Tốt, nhóc cũng có hiểu về pháp luật, có đi học sao?
– Biết một chút, tốt nghiệp trung học, chỉ là không thi đại học mà thôi!
– Cậu còn trẻ tuổi, học thêm chút này nọ để biết thêm cũng tốt!
Ông Long cười nói, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu không cười được, thiếu điều hơi mếu, bởi vì hắn nhìn thấy xe đã ra khỏi nội ô thành phố Giang Đô, đang hướng về phía ngọn núi chạy, trong lòng của hắn không tránh khỏi thấp thỏm, sắc mặt có chút tái nhợt.
– Chú Long, chúng ta đi nơi nào vậy?
– Cậu sợ, hiện giờ thì đã muộn rồi!
Ông Long đắc ý, vừa rồi thằng nhóc này dáng điệu không sợ trời, không sợ đất, phỏng chừng giờ này muốn tè ra quần.

Chiếc Mercedes xoay quanh trên đường lớn ở trong núi, tuy rằng không biết đây là nơi nào, nhưng là phong cảnh ngoài cửa kính thật là không tệ.
– Đây là phía tây thành phố Giang Đô tiếp giáp với núi Phượng Hoàng Sơn, chúng ta đi đến sơn trang Cúc Hoa, yên tâm, nếu tôi muốn giết cậu, thì không cần phải lái xe, hao xăng đem cậu kéo tới nơi này, tại trong toilet ở thành phố, đã có thể giải quyết cậu, còn làm cho cảnh sát nhìn không ra là cậu bị giết nữa kìa!
– Ý của chú Long là làm cho cháu như là ở trong toilet tự sát?
– Ừ! Có dạng người chết như thế, ở trong toilet tự sát có cái gì không tốt, ít nhất còn có người phát hiện ra cậu, nếu chết ở ngoài nơi hoang dã, không có dấu vết người qua lại, chỉ sợ cậu hoá thạch cũng không có người phát hiện ra!
– Chú Long, xem ra chú rất lợi hại, nếu không, chú thu cháu làm đệ tử đi!

Đinh Nhị Cẩu còn chưa nói hết, chiếc Mercedes thắng gấp liền dừng, hắn lúc này mới chú ý tới xe đứng trước ở cửa chính bằng đồng lưu, cửa dần dần mở ra, nhìn không thấy người kéo, khiến tạo cho người cảm giác chỗ này thật bí hiểm, khắp nơi đều có người quan sát mình.

Đi vào trong cửa chính, tốc độ xe chậm lại, bởi vì đường trở nên càng thêm nhỏ lại, Đinh Nhị Cẩu lúc này mới biết vì sao kêu là sơn trang Cúc Hoa, bởi vì trừ đi một ít cây ở bên ngoài, nơi này cơ hồ nhìn không thấy bất kỳ màu xanh loại thực vật khác, tất cả đều là hoa cúc, còn lấy hoa cúc trắng làm chủ đạo.
– Lên đi, cô ấy đang đợi cậu!
Ông Long dừng xe ở trướcmột căn nhà lớn, chỉ trên lầu.

– Chú không đi theo lên?
Ông Long không trả lời, chỉ lắc lắc đầu.

Lầu một không có ai, lên đến lầu hai, thì hắn nhìn thấy một bóng người đứng lặng lẽ trước sân nhỏ lầu hai,chăm chú nhìn về phương xa, gió núi có chút thổi phớt nhẹ, bóng người này hai tay ôm lấy cánh tay của mình, từ phía sau nhìn xem, búi tóc vén lên thật cao lộ ra một cái cổ trắng tinh, áo lông cổ thấp dài theo dáng người cao cao, vừa vặn như vật trang sức đi kèm, phía dưới là một cái váy lông cừu, từ dưới mở ra đường xẻ gần một thước đến gần vạt áo, làm cho người ta trực tiếp thấy đến đôi vớ màu da trên bắp đùi thẳng tắp thanh khiết.

Bóng lưng này quá quen thuộc, lần trước hắn nhìn thấy là vào cái ngày rạng sáng ở nhà ga, cô lúc đó nhẹ nhàng rời đi, mà bây giờ, bóng lưng cô càng thêm rung động chân thật xuất hiện ở trước mắt, nhưng không biết vì sao, đứng gần đấy, nhưng Đinh Nhị Cẩu luôn cảm thấy, khoãng cách giữa hắn với cô càng lúc càng xa……

Đinh Nhị Cẩu dù đi rất nhẹ, nhưng hắn vẫn cảm giác được như nghe từng bước chân của mình, mặc dù là biết được Đinh Nhị Cẩu đến, Dương Phụng Tê vẫn không có quay đầu lại, cô đang do dự, cô không muốn bất cứ kẻ nào biết những điều gì mình đã trải qua trong thời gian vừa rồi, đôi khi cô giống như tự lừa dối bản thân mình mà trốn tránh, che giấu.

Tựa như người đàn ông đang ở sau lưng cô lúc này này, cô cứ nghĩ rằng ẩn núp sẽ không gặp hắn nữa, cô hận mình không thể lập tức giết hắn, nhưng lương tâm của cô không cho phép làm, vì nếu như không có người này, có lẽ cô đang còn đang chui rúc trong căn phòng cũ nát với đôi xiềng trên chân, chờ đợi mỗi đêm về, tên cầm thú chẳng có tính người kia, không dứt chà đạp trên thân thể mình.

Đinh Nhị Cẩu hơi hơi chần chờ một chút, gió núi vẫn đang lành lạnh, nên hắn cầm lấy cái áo khoác ngoài, đang để trên chiếc ghế dựa đi đến hướng Dương Phụng Tê, nhưng còn chưa kịp tới khoác áo lên trên người cô, Dương Phụng Tê xoay người đánh một bạt tai vào trên mặt của Đinh Nhị Cẩu vang dội vô cùng, sau khi đánh xong, Dương Phụng Tê bàn tay của rũ xuống, hơi run rẩy, không biết có phải là lực quá mạnh mẻ nên phản tác dụng ngược lại, cho nên cô cảm giác rất đau, hay là bởi vì cô quá đau lòng.

Đinh Nhị Cẩu ngây ngốc đứng ngẩn ngơ, chuyện là thế nào? Con bà nó, đã không quan tâm mình đến, còn đánh một bạt tai, tôi vác mặt đến đây là để cho cô đánh ấy ư? Hắn muốn xoay người rời khỏi nơi này, nhưng hắn chợt thấy lại được một đôi ánh mắt tuyệt vọng, ánh mắt mà hắn nhìn thấy Dương Phụng Tê khi giải cứu cho cô, bất quá khi đó trên khuôn mặt như vô hồn, đó là một loại thần sắc dứt khoát quyết liệt, trong khi bây giờ, ánh mắt lại hỗn loạn có sự phẫn nộ hòa lẫn sợ hãi, cô rốt cuộc đang sợ cái gì?

Đinh Nhị Cẩu giơ tay lên sờ mặt mình, hắn biết, trên khuôn mặt mình nhất định có dấu ấn đỏ tươi của năm ngón tay! Con bà nó, chính mình thật sự là ngu, vui vẻ chạy đến nơi này để bị đánh, thật sự là ngu không thể tả. Nhưng trước mắt sự việc cũng đã xảy ra rồi, mặc dù mình muốn rời đi ngay lúc này, cũng phải đem sự tình nói rõ ràng, chỉ sợ đời mình sau này không được yên ổn rồi, thật ra thì đối với người nào cũng như vậy thôi, ai mà muốn người khác nắm giữ bí mật cả đời chuyện không tốt của mình, và không biết đến khi nào thì tiết lộ chuyện xấu truyền ra bên ngoài!

Đinh Nhị Cẩu vẫn như cũ đi tới, đem áo khoác, phủ lên bờ vai của Dương Phụng Tê, rồi xoay người rời đi, chân đi mấy bước, hắn dừng lại, không quay đầu nói:
– Cô Phụng Nê, xin lỗi cô, hôm nay tôi nhận một tát này, đã làm thức tỉnh trong lòng tôi, có lẽ chúng ta chỉ là người qua đường, cô đã cho tôi một trăm vạn là đủ rồi, từ hôm nay về sau, tôi không biết cô, cô cũng không cần biết tôi, và trên thế giới này, ai cũng sẽ không biết câu chuyện kia, xin cô an tâm!
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu bước nhanh xuống lầu.
– Quay trở lại đây.
Dương Phụng Tê giống như vừa mới khôi phục lại tinh thần.
– Cô Phụng Nê, còn có chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu xoay người, lạnh lùng nói.
– Tôi còn có việc chưa nói hết, đến đây ngồi đi!
Dương Phụng Tê mới vừa rồi cảm xúc như trút xuống cơn giận, hình như đã tiêu hao hết tinh lực, lúc này giọng nói mệt mỏi không còn sức lực.

Đinh Nhị Cẩu vốn định rời đi, nhưng hắn biết, nếu Dương Phụng Tê không có cho phép, hắn sẽ không đi ra khỏi được sơn trang Cúc Hoa này, cho nên bất đắc dĩ quay lại, lần này không còn e dè lễ phép nữa, tùy tiện kéo qua cái ghế, ngồi mạnh xuống.
– Nói đi! Chuyện gì, trời không còn sớm nữa, tôi còn phải quay trở về bệnh viện!
Đinh Nhị Cẩu thản nhiên nói, con bà nó, người đàn bà này bàn tay thật đúng là có lực, bây giờ trên gò má còn đau rát.
– Cảnh sát Đinh, xin lỗi cậu, vừa rồi tôi thất lễ, xin bỏ qua!
– Cô mỗi lần thất lễ, là thích đánh người bằng cái tát sao?
Đinh Nhị Cẩu vẫn cố chấp không bỏ qua, hắn tuy rằng không biết kế tiếp Dương Phụng Tê sẽ nói cái gì, nhưng đoán chừng lúc này có thể là thời điểm làm khó dễ lại cô, phải có cái giá nhất định để lấy lại cái tát này..
– Cảnh sát Đinh, cho tôi xin lỗi lần nữa, vừa rồi là lỗi của tôi, xin bỏ qua!
Đinh Nhị Cẩu không trả lời câu nào, hắn nhìn đối phương trong đầu suy nghĩ, chờ xem cô ta sẽ lật ra ra lá bài gì.

Dương Phụng Tê cười cười không nói gì, tay cầm lấy trên bàn bình cà phê, rót ra một ly đưa cho Đinh Nhị Cẩu.
– Đây là cà phê tự tay tôi pha đấy, xin mời cảnh sát Đinh thường thức!
– Không dám!

Dương Phụng Tê cũng biết được trong lòng Đinh Nhị Cẩu lửa giận chưa dứt, nhưng cô không có bực bội với hắn. Thật ra Đinh Nhị Cẩu với cơn tức đã giảm nhiều rồi, chỉ còn lại là sỉ diện, hắn không có khả năng cứ như vậy coi như là xong, chủ yếu đòi lại chút gì đó, làm bồi thường cho công bằng.
– Nghe chú Long nói, cậu vừa rồi có nhờ chú Long kiếm cho bộ mắt kính nhìn xuyên thấu lá bài!
– Đúng vậy, có chuyện gì không?
– Vậy bây giờ cậu có đang đeo không?
Dương Phụng Tê cười nhẹ nói, với cái dáng vẻ giống như coi thường Đinh Nhị Cẩu, nhưng không làm cho người ta cảm thấy đó là sự khinh bỉ.
– Cô đang nghĩ là tôi tới đây, vẫn mang nó để nhìn lén cô?
Đinh Nhị Cẩu trên mặt hắn hơi lộ ra nụ cười nhạo, hàm ý sâu xa nhìn Dương Phụng Tê.

– Nếu cậu vẫn còn mang nó, tôi lập tức sẽ móc đôi mắt của cậu ra, chôn ở trong đất làm phân bón cho vườn hoa cúc rồi!
Không thể không nói, Đinh Nhị Cẩu ánh mắt của hắn cực kỳ biết nhìn người, Dương Phụng Tê là một mỹ nhân rất khó mà gặp được, ngày trước ở thôn Lô Gia Lĩnh, tuy rằng tình hình khi đó lộn xộn rối bù, cô thì lôi thôi lếch thếch, mặc dù là như vậy, dung mạo tuyệt đẹp còn ẩn giấu của cô cũng không qua được ánh mắt của hắn, mà giờ phút này thì với cử chỉ điệu bộ của Dương Phụng Tê thật là phong tình, làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy, vừa rồi mình nhận một cái tát cũng đáng giá, vừa nghĩ đến như vậy, hắn hận không thể tự tay tát mình cho mình một cái vào miệng, mình như thế nào lại hèn như vậy!!!
– Bài bạc đó là điều không tốt, có phải số tiền tôi đưa cho cậu, đã chơi bài hết rồi?
Dương Phụng Tê buông chén cà phê ra, hỏi thoáng qua nhẹ nhàng, giống như một trăm vạn không phải là tiền vậy!
– Nếu tiền cô đã cho tôi, không phải là giờ muốn lấy lại chứ?
Đinh Nhị Cẩu trong lòng mắng thầm.
– Không có, tôi dự định sẽ đưa cho cậu thêm một trăm vạn nữa, nhưng chúng ta phải làm cái giao dịch!
– Lại cho tôi một trăm vạn? Giao dịch?
Đinh Nhị Cẩu hỏi ngược lại, hắn cho là mình nghe lầm, nhưng Dương Phụng Tê rất nghiêm túc gật gật đầu.
– Cậu không có nghe lầm đâu, là một trăm vạn, chúng ta sẽ làm giao dịch!!!
– Có chuyện tốt như vậy sao, đừng nói là kêu tôi đi giết người nha?
Đinh Nhị Cẩu e dè nói.

– Cậu nói đúng, chính là đi giết người, tôi cho rằng bằng trí thông minh tài trí của cậu, nhất định sẽ làm êm xuôi, sau khi xong việc, một trăm vạn là của cậu, nếu lo lắng, tôi ứng trước cho cậu năm mươi vạn!
Dương Phụng Tê nói.
– Trần Tiêu Tử?
– Đúng, vừa rồi một cái tát kia, thật ra là do tôi không dằn được cảm xúc tức giận, khi đó đầu óc mơ hồ, gần đây, tình trạng như vậy thường xuyên phát sinh, nguyên nhân chính là trong lòng tôi không vượt qua được lằn ranh, tôi thực sợ hãi Tiêu Tử lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt tôi, chẳng những sẽ làm cho tôi mất đi tất cả, mà sẽ kéo theo sĩ diện cả gia tộc mất hết, hiện tại, không có ai biết chuyện này, cho nên chỉ cần cậu làm xong, đừng nói một trăm vạn, hai trăm vạn đều không có thành vấn đề!

Dương Phụng thấp giọng vừa nói vừa khom người về trước, áo lông cổ áo rất thấp, hắn đã nhìn thấy cả áo lót ngực màu đen, với hoa văn bao quanh bầu ngực tròn sinh động, nhưng lúc này Đinh Nhị Cẩu không có cảm xúc gì, cả người không khô nóng, ngược lại là lạo rét run, bởi vì hắn thấy được ánh mắt rét lạnh của Dương Phụng Tê.
– Ha ha, cô Phụng Nê, đừng nói đùa như vậy, tôi tuy trước là một tên côn đồ, bây giờ coi như cũng giống như là cảnh sát, nhưng cô kêu tôi đi giết người, tôi đâu phải là đứa bé không phân biệt được phải trái? Chỉ sợ tôi giết người xong, thì mạng cũng mất không có kịp tiêu tiền, Trần Tiêu Tử chết trước rồi, tiếp theo là đến phiên tôi!
– Cậu suy nghĩ gì vậy? Bộ tôi là thứ qua cầu rút ván sao?
– Không phải sao? Cô Phụng Nê, có lẽ tôi đã nhìn lầm cô, mỗi người đều có câu chuyện quá khứ mà không muốn nhớ lại, có chuyện tốt, có chuyện xấu, nhưng đều là tâm trạng giống nhau đấy! Riêng trong chuyện này, cô cũng là người bị hại, điều này tôi rất đồng tình với cô, vì thế nên tôi ra tay cứu cô, nhưng bây giờ, cô lại muốn tôi đi giết người, tôi thật sự làm không được, nếu cô cảm thấy những người biết chuyện này cần phải giết sạch, để không có ai tiết lộ, cô đừng ngại cứ thử một lần, nhưng chuyện này, một khi bắt đầu, vĩnh viễn cô cũng không bao giờ quay đầu lại được đâu, xin lỗi, tôi còn có việc, xin đi trước!
Đinh Nhị Cẩu nói xong đứng dậy rời đi.
– Đợi một chút!
– Còn có chuyện gì?
– Cậu cần điều kiện như thế nào, mới có thể làm?
– Cô Phụng Nê, tôi đã nói rồi, tôi không làm được, bất cứ điều kiện gì cũng không làm, thật ra chuyện này, cô đâu có cần tìm đến tôi, chỉ cần cô tốn có vài vạn, mướn sát thủ thì mọi việc xong ngay, làm gì mà phải tìm đến tôi cho phiền phức?
– Nếu tôi mướn sát thủ, là phải giết hai người, mà người kia thì tôi không muốn giết, không có bất cứ lý do nào để giết!
– Ý cô nói là đứa bé con cô? Cô điên sao, đứa bé cũng không buông tha!
– Không phải là đứa bé, mà là cậu!
– Tôi? Cũng đúng, tôi cũng là một người biết chuyện này, có lẽ thật ra tôi không nên cứu cô, như vậy chúng ta sẽ không có nhiều phiền não như bây giờ!
Đinh Nhị Cẩu tâm trí rung động lo sợ, nhưng vẫn là cố gắng nở nụ cười trên môi nói.
– Cậu là ân nhân của tôi, ân nhân của tôi thì chắc là sẽ không tìm đến tôi để gây phiên phức, cho nên cậu chỉ cần làm chuyện này, chúng ta sẽ huề nhau!
– Huề nhau, tôi biết chuyện cô bị giam giữ cưỡng bức, còn cô biết chuyện tôi giết người, thật sự là tính toán quá thâm sâu nha, nhưng tôi sẽ không đáp ứng sự yêu cầu của cô, đây là ranh giới cuối cùng của tôi!
– Tôi muốn trả trước một chút lợi nhận cho cậu!
– Lợi nhuận? Cô có ý gì?
– Thôi được, trước không nói chuyện lợi nhuận nữa, cho tôi hỏi cậu một chuyện, lâu nay tôi rất muốn biết, hôm nay rốt cục có cơ hội giáp mặt để hỏi cậu rồi! Tại sao cậu lại muốn cứu tôi, tôi muốn nghe lời nói thật, đừng dối trá trong lời nói!
Dương Phụng Tê đứng dậy, nghiêm túc nói.
– Bởi vì.. bởi vì, tôi là cảnh sát!
– Lời nói dối, tôi muốn nghe lời nói thật từ trong lòng của cậu!
Dương Phụng Tê thoáng cau mày, không vừa lòng Đinh Nhị Cẩu trả lời, mặt cô chợt lạnh, ngồi xuống dựa ở trên ghế, chăm chăm nhìn Đinh Nhị Cẩu.
– Được rồi, tôi nói thật, bởi vì cô rất xinh đẹp, thấy cô tình trạng như thế làm lòng tôi đau, tôi cứ suy nghĩ một người đẹp như cô, thì cuộc sống không phải ở trong thế giới tầm thường như thế này, nên tôi phải tìm cách cứu cô ra, nếu không thì trong lòng tôi bất an, thật không giấu diếm, ngay lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã muốn tìm cách dùng biện pháp gì cứu cô đi ra, mỗi ngày tôi đều nghĩ biện pháp!
– Nói như vậy, cậu là vì thương hương tiếc ngọc nên mới làm như vậy?
– Có lẽ là như thế, nhìn cô bây giờ, mới là là chân chánh con người của cô, khi đó cô là ngọc sáng đang bị vùi vào bên trong đầm lầy tăm tối!
– Tôi cũng nói thật cho cậu biết, tôi tuy rằng thân thể tự do, nhưng hiện tại tinh thần của tôi ngược lại càng thêm như bị giam cầm, tôi sợ hãi, trong lòng vẫn luôn luôn lo sợ, mỗi lần nghe tiếng gõ cửa, cứ có cảm giác tim của mình như muốn nhảy ra, tôi không dám tiếp xúc với giới truyền thông, báo chí, tôi sợ Tiêu Tử nhận ra, rồi tới tìm tôi, nhưng thân phận và địa vị của tôi thì không thể không tham gia trong giới truyền thôngvà báo chí! Cho nên mỗi lần có việc bắt buộc phải gặp giới truyền thông, tôi về nhà không dám mở Internet hoặc là tivi, tinh thần của tôi thật sự là sắp sụp đổ rồi!
– Nhưng chuyện giết người, thật sự là tôi không thể giúp cô, cô tự mình nghĩ biện pháp khác đi.
– À….mà chẳng lẽ cậu không muốn xem tôi đưa trước lợi nhuận là cái gì sao?

Đinh Nhị Cẩu đưa mắt nhìn qua Dương Phụng Tê, thấy cô nở nụ cười mềm mại như khiêu khích, rồi đưa tay về phía Đinh Nhị Cẩu, hắn càng thêm mờ mịt, không cưỡng lại được, cũng đưa tay của mình ra, Dương Phụng Tê nắm lấy tay của hắn, kéo từ trên ghế đứng dậy, hai người một trước một sau đi, Đinh Nhị Cẩu không rõ ràng cho lắm, cứ như vậy bị Dương Phụng Tê kéo vào trong một căn phòng ngủ lớn ở tầng hai……

– Cô Phụng Nê đây là……?
Đinh Nhị Cẩu mặc dù biết sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng lúc này phải có sự quyết đoán nhanh, nếu như mình không chống đỡ được sự cám dỗ mà lên giường với cô, thì ngày sau nhất định sẽ bị người đàn bà này nắm trong lòng lòng bàn tay.
– Cộng thêm với thân thể của tôi, tôi chính là lợi nhận, có đồng ý không? Tôi làm như vậy cũng không phải là thiếu tự trọng, tên khốn kiếp Trần Tiêu Tử kia tra tấn tôi đá đã hơn một năm, nên tôi càng quý trọng thân thể với thanh danh của chính mình, nhưng đối với cậu, tôi nói rồi, cho dù là tôi đem tất cả tiền cho cậu, thậm chí ngay chính thân thể tôi cho câụ, cũng không thể nào báo đáp ân tình của cậu đối với tôi, cảnh sát Đinh, cậu chưa có bị xiềng xích qua, nên không biết tự do đối với một người phụ nữ như tôi là trọng yếu cở nào đâu!

Dương Phụng Tê vừa nói, vừa tháo sợi dây chuyền trên cổ mình xuống, cô định đem cả thân mình giao ra cho Đinh Nhị Cẩu.
– Cô Phụng Nê, cô cho tôi một trăm vạn, thật sự đối với tôi đã là số tiền kếch xù rồi, cho nên tôi không thể lại si tâm vọng tưởng, cô giao phó chuyện này, tôi không làm được, xin mời cô mời cô tìm người khác đi!
Đinh Nhị Cẩu nói xong muốn rời khỏi đây ngay, nhưng bị Dương Phụng Tê nắm lại cánh tay.
– Vậy thì chúng ta bây giờ không nói chuyện này, chỉ nói chuyện riêng của chúng ta, nếu cậu không ngại, về sau cứ gọi tôi là chị Phụng Nê, tôi lớn hơn cậu mấy tuổi đây là thật!
– Được rồi, chị Phụng Nê, từ giờ chúng ta sẽ là chị em!
– Không nói chuyện những chuyện khác, chị không cầu em cái gì nữa, giờ khoan về, cùng ăn bữa cơm tối với chị, sao nào, yêu cầu này không có quá phải không? Ăn xong chị sẽ đưa em về!
Đinh Nhị Cẩu ngẫm lại cũng thế, nếu cô ấy không cho người đưa mình đi ra bên ngoài, chỉ sợ mình chính là đến hừng đông, cũng không đơn giản có thể tìm được đường đi ra khỏi ngọn núi này.

Lúc Đinh Nhị Cẩu quay đầu bước đi, Dương Phụng Tê trong lúc nhất thời không biết thu thập hắn như thế nào, mới ban đầu cô cứ tưởng là dù sao hắn vẫn còn trẻ cứ như một đứa bé, mình nói làm sao là hắn sẽ làm theo như thế, nhưng điều cô bị bất ngờ là hắn cũng có nguyên tắc riêng của hắn.
Tần suất xuất hiện ở ngoài của cô càng lúc càng nhiều, sự sợ hãi của cô cùng càng tăng thêm, vừa rồi đối những lời nói với Đinh Nhị Cẩu đa số đều là lời nói thật, cô hiện tại thật sự rất lo lắng, không biết một ngày nào, Trần Tiêu Tử sẽ mang theo con mình tìm tới cửa, đến lúc đó, tất cả công sức của cô sẽ đổ sông đổ biển, những người trong gia tộc không chút do dự đem cô đẩy ngã, không cho cô làm người thừa kế sự nghiệp, không đâu xa, đứa em trai cô có thể làm ra được chuyện như vậy, bởi vì trong lòng cô cảm nhận được sự đối địch với mình chính là bắt nguồn từ đứa em trai này, tuy rằng hắn hiện nay chỉ là một đứa bé học sinh trung học.

Nhưng chuyện này chỉ có thể chính mình xử lý, ông Long cũng không thể cho biết được, tuy rằng cô đã sai ông Long đưa chi phiếu cho Đinh Nhị Cẩu, dù sao ông Long tiếp xúc chính là Đinh Nhị Cẩu mà không phải Trần Tiêu Tử, Trần Tiêu Tử buộc phải chết, hơn nữa cành nhanh càng tốt.
– Nghe chú Long nói, chị lần này tới Giang Đô là vì tìm kiếm đối tượng đầu tư phải không?
– Ừ, tập đoàn đầu tư Bàn Thạch của nhà họ Dương chị, nắm trong tay khá lớn tài chính, số tiền này đều là của những người đầu tư ủy thác vào tập đoàn Bàn Thạch, cho nên chúng ta phải đem số tiền này tìm được hạng mục tốt để đầu tư, để phát sinh ra lợi nhuận cho những ngươi ủy thác!
– Vậy đối với khai thác mỏ, chị có cảm thấy hứng thú không?
Đinh Nhị Cẩu cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, sáng suốt lại, hắn vốn định cùng Khấu Đại Bằng liên hệ hợp tác hạng mục này, nhưng là trong lúc tình cờ gặp Dương Phụng Tê, hắn lúc này liền cải biến ý định
– Khai thác mỏ? Quặng gì?
– Đất hiếm (rare-earth)!
– Mỏ đất hiếm (rare-earth)? Nhưng theo chị được biết, loại mỏ này khai thác là quốc gia quản lý đấy, với lại bây giờ giá thị trường không được cao, tại Thượng Hãi giá cổ phiếu (rare-earth) đang xuống rất thấp!
Dương Phụng Tê không hổ là nhà đầu tư chuyên nghiệp, câu nói đầu tiên là đem sự phát triển phiêu lưu đất hiếm (rare-earth) phân tích vô cùng nhuần nhuyễn.
– Em biết, nhưng nếu đợi đến lúc nó phát triển thì sợ đã chậm, không còn tới tay của chúng ta, chính là bởi vì hiện tại giá thị trường không tốt, bao gồm luôn cả thiết bị khai thác đất hiếm(rare-earth) là có thể rất rẻ!
– Em nói cũng đúng, xem ra cũng biết tính toán đấy, nhưng mỏ đất hiếm (rare-earth) này ở nơi nào?
– Trấn Lâm Sơn, mỏ ở ngay chính giữa trấn Lâm Sơn với thôn Lô Gia Lĩnh, em tận mắt thấy có người ở cục địa chất tìm mỏ, nghe nói hàm lượng rất lớn, phong phú, nếu chị không tin, có thể phái người đến dò xét.
– Chỗ đó, hừ, ngay cả có mỏ vàng chị cũng sẽ không bỏ vào một phân tiền đầu tư!
Dương Phụng Tê mặt biến sắc, liền từ chối đề nghị của Đinh Nhị Cẩu ngay.

Điều này khiến cho Đinh Nhị Cẩu hơi khó xử, nhưng rõ ràng, đây là một cơ hội tốt, nếu Dương Phụng Tê đầu tư khai thác mỏ đất hiếm (rare-earth) này, như vậy thành công có khả năng rất lớn, nhưng Dương Phụng Tê hiện tại giống như đối với trấn Lâm Sơn cùng thôn Lô Gia Lĩnh là kẻ thù đối địch tự nhiên, điều này làm cho hắn hết đường xoay xở.
– Chị Phụng Nê, chúng ta có thể làm một giao dịch!
– Giao dịch? Ý em là nói…
– Ưm… em không nói gì, chỉ nói về khai thác mỏ đất hiếm (rare-earth).
Dương Phụng Tê ánh mắt nhìn chằm chằm Đinh Nhị Cẩu không chớp chừng hơn một phút, nhưng Đinh Nhị Cẩu cũng cứ như vậy nhìn lại cô, không nói câu gì, nhưng ai cũng hiểu, trong lòng đối phương đang suy nghĩ gì.
– Sao hả chị! Nếu cảm thấy sự hợp tác của chúng ta là có thể, thì sau này tiếp tục bàn tiếp!
– Thôi cũng được, chị sẽ sắp xếp người nhanh chóng đến khảo sát vỉa quặng, giao tình là giao tình, mua bán là mua bán, trình tự phải theo đúng nguyên tắc xem có thể được hay không cái đã!
– Được, chị đã kêu em đến đây, chủ yếu là chuyện giao dịch kia, giờ thì em nghĩ cơm cũng không cần phải ăn, chị cho chú Long đưa em đi thôi!
– Vội cái gì, lợi nhuận thu trước em không cần sao?
Dương Phụng Tê trên khóe môi vểnh lên nói.
– Nếu là lợi nhuận, để có nhiều đã, khi nào cần em sẽ đến thu!

Trên đường trở về, Đinh Nhị Cẩu không nói một tiếng nào, hắn mãi suy nghĩ về bản thân mình giờ đã thay đổi, bắt đầu bị lợi ích làm cho mê muội, trở nên không biết bao nhiêu là thỏa mãn, trước kia giống như ăn mày, chỉ cần người ta cho cái bánh bao cũng đã là ngàn lần cảm tạ rồi, chưa bao giờ dám mở miệng xin thêm chén canh, nhưng giờ dã tâm mình trở nên bừng bừng trỗi dậy, bài học giao dịch cùng ma quỷ mình học qua rất nhanh!
Trong tâm trí hắn, Dương Phụng Tê là một thiên sứ bị ma quỷ trói buộc, cô biến thành ma quỷ, không đạt được mục đích thề không bỏ qua, có thể không một ai muốn bị người khác áp chế, nhất là Dương Phụng Tê lại là một nhân vật có địa vị ngồi ở tít trên cao, cô định dùng mọi cách để giải quyết Trần Tiêu Tử, kế tiếp nhất định sẽ là hắn, hắn không tin lời nói của cô về ân tình, trước mắt ích lợi lớn hơn ân tình, mọi lời nói đều vô nghĩa, đây là điều chắc chắn.

Ông Long trong lời nói cũng đúng, cách xa Dương Phụng Tê một chút, đối với mình mới có lợi, nhưng hiện tại khi hắn ngộ ra chân lý câu nói này, quả thật đã quá muộn, tối nay mình thật sự không nên tới, nghĩ đến đây, Đinh Nhị Cẩu trong lòng không khỏi thở dài.

Đứng ở trên lan can trong tầng lầu hai, Dương Phụng Tê có thể thấy những ngọn núi trong bóng đêm bao phủ xuống, hình dáng mỗi ngọn núi đều khác nhau nhưng đều là cùng một màu đen, giống như trong lòng của mỗi người, ích kỷ là bản tính của con người, mặc dù là có khi nhất thời chợt có tấm lòng vị tha, thì cũng bất quá là vì muốn cho lương tâm của mình bớt chút áy náy, cắn xé mà thôi, cho nên, trong lòng của mỗi người, không ai trong sáng hoàn toàn cả. Nhìn ánh đèn chiếc xe khuất bóng, Dương Phụng Tê buồn bã mệt mỏi trở lại trong căn phòng ngủ.

Cự tuyệt, cự tuyệt, vẫn là cự tuyệt, cô mang theo cái máy ghi âm thu lại toàn bộ câu nói của Đinh Nhị Cẩu vào trong phòng nghe đi nghe lại mấy lần! Tất cả câu nói đều là từ chối về chuyện giải quyết Trần Tiêu Tử, chỉ có vài câu cuối cùng về giao dịch trước khi rời đi, nhưng là lập lờ nước đôi, không có nói rõ nội dung giao dịch là cái gì, mặc dù đã ghi âm lại toàn bộ, Đinh Nhị Cẩu không lộ ra bất cứ một sơ hở nào để có thể uy hiếp được hắn, còn ngược lại, rất có thể tự dẫn lửa thiêu thân chính mình.

Tên nhóc này thật là không đơn giản, trong lòng Dương Phụng Tê nhủ thầm, nhưng chính điều này lại càng khơi dậy lòng háo thắng của cô, không có người đàn ông nào ở trước mặt cô, có thể tự động lui ra ngoài mà không có sự đồng ý của cô, tuy rằng cho đến bây giờ xâm phạm thân thể của cô chỉ có Trần Tiêu Tử, nhưng nếu giết chết hắn đi, coi như người đàn ông duy nhất này không còn nữa!!!

Đinh Nhị Cẩu, nếu có thể làm thành công chuyện này, sẽ trở thành người đàn ông đầu tiên của mình, Dương Phụng Tê trên khóe miệng mím lại, giống như chuyện này cô đã nắm chắc trong tay.

Nghĩ đến đây, cô lại rất uể oải, tuy rằng cô đang tự do, nhưng hơn một năm bị nhốt, chính điều ấy khiến cho thân xác và tâm hồn của cô trở nên khác nhau rất nhiều, đôi khi cô suy nghĩ, chắc chính mình bản năng vốn chính là một người phụ nữ như vậy, chỉ trùng hợp là Trần Tiêu Tử đem mình khai mở, làm bộc phát ra bản tính tiềm ấn của sở thích hành hạ làm nô lệ tình dục.

Đem quần ào cởi sạch ném trên giường, chân trần bước chậm trên sàn nhà bằng gỗ của phòng ngủ,, nhìn trong gương thân hình trơn bóng, cô chậm rãi tháo ra áo ngực nịt vú của mình, hơn một năm, Trần Tiêu Tử không cho phép cô mặc áo ngực, về sau đứa bé lại luôn luôn bú sửa, cho nên đôi bầu vú của cô có chút rủ xuống, đây không phải là bầu vú đẹp của người phụ nữ hai mươi hai tuổi, vú phải có hình dáng tròn trỉnh, căng vểnh lên, cho nên cô thường xuyên mát xa vú, dần dần, giờ mới khôi phục lại như thuở hai bầu vú còn son sắt, nhưng so với trước vẫn lớn hơn, cũng càng nhạy cảm hơn, bầu vú căng vểnh lên như dùng bàn tay nâng cao, khe vú sâu lỏm vào, có thể phản ánh sự căng trào của bầu ngực cô.

Cô cảm giác trước ngực mình hai đầu núm vú dần dần cứng rắn sưng lên, trong âm đạo của mình bắt đầu có hàng ngàn con côn trùng nhỏ di động, Trần Tiêu Tử tên khốn kiếp này, hắn đem cô biến thành một người mang tính cách biến thái khác người, hắn phải chết.

Mỗi đêm, đây là mỗi đêm đều phải tiến hành chuyện này, nếu không có thực hiện được, cô sẽ ngủ không yên, một cái roi da, một cái xiềng xích, còn có một cái trứng nhảy, và cây dương vật to bự chạy bằng điện.

Chính cô tự vung roi, đánh lên trên lưng, ngực, nhiều nhất là đánh vào cặp đùi da non của mình, cuối cùng, ném roi xuống đất, chính mình dùng tay đánh vào người, đến khi muốn kiệt sức mới thôi, bây giờ nếu thấy hình dạng của cô, không còn giống một người phụ nữ xinh đẹp như thường ngày nữa, tóc tai bù xù, lôi thôi lếch thếch cực kỳ giống người đàn bà mà Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy lần đầu tiên.

Trên làn da trắng noãn lộ ra nhiều vết roi, khuôn mặt cũng có vẻ hơi phát sưng vì bàn tay tát vào, vẫn chưa kết thúc, cô đem hai chân của mình dạng ra, dùng xích sắt còng khóa lại, lục lọi cầm một bộ trứng nhảy, bật công tắc, sau đó đặt hạt trứng nhảy ở âm vật mình, cô lấy tay kìm lấy hạt trứng nhảy vào giữa hai mép nhỏ âm hộ, tần suất hạt trứng nhảy rung cao chấn động làm Dương Phụng Tê toàn thân run rẩy, thật sự là giống như bị chạm điện giật, dưới háng cũng đều run run, trong miệng tiếng thở gấp càng thêm dồn dập.
– A…a…..

Dương Phụng Nê toàn thân đã mềm nhũn, tay còn lại quơ loạn vì hưng phấn, lúc này bên trong âm đạo tựa như một cái máy ép chất lỏng, không kiềm hãm được mở cửa miệng âm đạo, dịch nhờn đang liên tục không ngừng tươm ra.

Trứng nhảy đối với âm vật nhỏ cùng hai mép nhỏ của âm hộ mãnh liệt kích thích, cô tiếp tục đem dương vật giả cực đại chọc vào bên trong âm đạo, còn là mở công tắc độ rung lớn nhất, dương vật này so với tất cả đàn ông bình thường đều lớn hơn rất nhiều, đầu dương vật trực tiếp thọt tới cổ tử cung của cô, thân dương vật dài theo thành vách thịt non trong âm đạo đều chen lấn tràn đầy, tựa hồ có cảm giác cũng bị nứt vỡ, huống chi dương vật kia chấn động tốc độ như vậy cực nhanh, làm cho cô sướng đến mức thở không nỗi, âm đạo càng không ngừng co rút dương vật lại không ngừng lắc lư, đột nhiên cô lớn tiếng kêu lên một tiếng
– Ah !

Sau đó toàn thân xụi lơ buông lỏng thân thể, ánh mắt có chút mơ hồ, bất quá cô vẫn nhìn cây dương vật vẫn còn chấn động ngoe nguẩy không ngừng bên trong âm đạo, dịch nhờn chảy ra ướt hết chúng quanh vùng hậu môn, rồi nhỏ ở trên giường, lúc này Dương Phụng Nê mới đem cây dương vật tắt công tắc đi, rút ra khỏi âm đạo, đột nhiên bên trong thành thịt non đang ôm sát bị trống rỗng, ngay lập tức cơ thụt càng co giật lợi hại, có đôi khi âm đạo co rút khoái lạc sung sướng quá lợi hại, có thể làm cho người hôn mê.
– Ui…a !

Dương Phụng Nê thở dài một hơi, lại trở về cảm giác khoái hoạt đến tận xương tủy, cô đem ngón tay của mình xoa dịch nhờn cho trơn trợt ở hậu môn, rồi cắm vào bên trong hậu môn một chút, thân thể cô lại phát run, cái này cũng chưa tính, Dương Phụng Nê rõ ràng hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, vì vậy cô liền không chút do dự cắm hết ngón tay vào vào, hơn nữa một mực rút ra cắm vào liên tục tận cùng bên trong hậu môn.

Dương Phụng Nê thân thể trầm xuống, suýt chút nữa, nếu dưới đôi chân không có đang bị xiềng lại thì đã co quắp lại rồi, theo ngón tay không ngừng động tác, Dương Phụng Nê phát ra liên miên không dứt âm thanh quỷ mị, tràn ngập tại toàn bộ trong căn phòng ngủ lớn..
– A…a….a…..
Một lát sau khi run rẩy, cô ngủ thật say.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2021 16:27 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - five88 - zbet - TruyenDu.com - Facebook admin

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng

Truyện sex