Thạch Ái Quốc là một bí thư thành ủy thành phố cấp địa, nhưng vẫn không thể nắm giữ được vận mệnh của mình, thì hắn Đinh Trường Sinh bây giờ chỉ là một chủ nhiệm khu khai phát nho nhỏ tép riu, chính mình lại càng không có năng lực nắm giữ được vận mệnh của mình rồi, nghĩ tới đây, hắn bắt đầu thấy bi quan.
Hắn luôn luôn là một kẻ không sợ trời, không sợ đất, nhưng là có những sự tình thì liều mạng mà không sợ phiền phức, so sánh với mà nói, nắm đấm chỉ giải quyết được một số ít việc nhỏ như lông gà, so với chuyện làm chính trị, những vấn đề hắn giải quyết theo kiểu kia quả thực đều không đáng để nói, cho nên, trong nội tâm Đinh Trường Sinh liền có một loại cảm giác vô lực, loại cảm giác này đã bắt đầu từ lúc Thạch Ái Quốc bị điều đi, chỉ là tối nay lại biết Thạch Ái Quốc cũng là một con chốt trong bàn cờ, cái loại cảm giác này càng thêm tăng lên mãnh liệt rồi.
– Bí thư, ngày mai khi nào đi, cháu tiễn đưa chú…
Đinh Trường Sinh hỏi lần nữa.
Thạch Ái Quốc không nói gì, đứng lên đi đến sau lưng Đinh Trường Sinh, lúc này đây Thạch Ái Quốc đem hai tay đặt ở trên bờ vai Đinh Trường Sinh, vỗ vỗ, nói ra:
– Chú làm chính trị coi như cũng hơn nửa đời, thường thấy lòng người dễ thay đổi, cũng thường thấy a dua nịnh hót, nhưng chân chính tình nghĩa lại không thấy bao nhiêu, chính trị là không nể tình, trong chính trị không có tồn tại mềm yếu tình nghĩa, Trường Sinh… nói thật, cháu không thích hợp làm chính trị đâu, bởi vì trong lòng của cháu quá thiện lương.
– Bí thư, cháu…
Đinh Trường Sinh đứng lên, quay mắt về phía Thạch Ái Quốc, trong nội tâm rất áy náy, mới vừa rồi trong phòng khách còn cùng Tiêu Hồng sờ qua sờ lại, nếu hắn không có lực tự chế khá mạnh của mình, nói không chừng đã đè Tiều Hồng ra đút cây dương vật vào thân thể nàng rồi, hơn nữa lúc trên lầu cũng mới vừa giao cấu với Thạch Mai Trinh xong, bây giờ Thạch Ái Quốc lại nói mình thiện lương, chính hắn cũng cảm thấy mình không có mặt mũi rồi.
– Tốt rồi, chú biết tâm ý của cháu, ở chỗ này giúp cú thu thập cho xong, chú vốn cho rằng còn phải vài ngày nữa thì mới đi báo danh, nhưng hiện nay trên đó không người quản sự, cái công việc của mặt trận tổ quốc trên tỉnh vẫn là rất khẩn yếu đấy, cho nên trên tỉnh thúc giục chú mau tới đảm nhiệm, hết cách rồi, chú đi trước, tại đây chờ Tiêu Hồng cùng A Trinh sau khi thu thập đồ đạc xong, cháu cứ cho xe cho chở lên cho chú, chú đang ở nhà khách tỉnh.
Thạch Ái Quốc lại vỗ vỗ bả vai Đinh Trường Sinh, nói ra.
– Vậy thì được rồi, cháu sẽ thu dọn chuyện ở đây, bằng không chú cứ để cho phu nhân đi cùng chú cũng tốt, miễn để đến lúc đó không có người chiếu cố đến chú…
Đinh Trường Sinh đề nghị, hắn nghĩ để cho Tiêu Hồng đi trước lên tỉnh cho xong, hồ ly tinh này gặp người lại mị hoặc, đến lúc ấy mình thật nhịn không được, làm ra cái chuyện có lỗi với Thạch Ái Quốc, thì mình quả thật không phải là con người.
– Um… nàng chưa thể đi liền được, thu thập nơi này, giao cho A Trinh không được, nó thì tình tình bừa bãi, chú không an tâm, nhất là tủ sách này của chú, không thể sơ xuất được…
– Vâng… cháu biết rồi, bí thư, nếu không có chuyện gì khác, chú nghỉ ngơi trước đi, ngày mai còn phải xuất phát đây này.
– Ừ… cháu trở về đi, có việc gì thì chú gọi điện thoại.
Thạch Ái Quốc phất tay một cái nói.
Thạch Ái Quốc đương nhiên là sẽ không tiễn đưa Đinh Trường Sinh ra cửa, tiễn đưa hắn ra cửa vẫn là Tiêu Hồng, chứng kiến ánh mắt u oán của Tiêu Hồng, Đinh Trường Sinh trong nội tâm đã cảm thấy sợ hãi, nàng này không phải là phát hỏa dục niệm rồi sao chứ, như thế nào lại nhìn mình bằng cái ánh mắt này ah.
Đinh Trường Sinh ra khỏi Gia Chúc Viện của thành ủy, vốn muốn lập tức trở về nhà, nhưng lại nhận được điện thoại của Hà Hồng An, Đinh Trường Sinh sửng sốt một hồi, đã là thật lâu không cùng ông ta liên lạc qua rồi, từ khi về vấn đề của Hà Tình đã đạt thành nhất trí ý kiến, Hà Hồng An mỗi lần liên hệ với hắn, tất nhiên là phải có chuyện khẩn yếu, lúc này đây có phải hay không là lại đã xảy ra chuyện nữa rồi.
– Alo, có chuyện gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Nếu có thời gian, tới nhà tôi một chuyến, càng nhanh càng tốt.
Hà Hồng An nói ra.
– Có thích hợp không vậy?
– Chuyện vô cùng khẩn cấp, đành phải vậy.
Hà Hồng An giải thích nói.
Đinh Trường Sinh sững sờ, Hà Hồng An đã nói như vậy, thì quả thật chuyện này phi thường khẩn yếu, nhưng trong khoảng thời gian này ngoại trừ Hà Tình sinh con, hình như là không có chuyện gì khác có thể để mà gọi là khẩn cấp chứ?
Đinh Trường Sinh lái xe hướng đến phương hướng nhà của Hà Hồng An chạy tới, nhưng hắn vẫn không có trực tiếp vào, mà hắn chờ Hà Hồng An bên góc khuất ngoài cổng tiểu khu, rồi dặn Hà Hồng An lên xe, có chuyện gì thì nói chuyện ở trong xe.
Đinh Trường Sinh không thể không cẩn thận, Hà Hồng An hiện tại đúng là cùng Đinh Trường Sinh đi lại rất gần, nhưng Hà Hồng An tuyệt đối vẫn là một lão hồ ly, rất nhiều chuyện quan trọng thì hồ ly mãi mãi là đối thủ không phải là có thể đoán được đấy.
Hà Hồng An lúc nhìn thấy quả thật là xe của Đinh Trường Sinh, từ sau gốc cây chạy đến, mở cửa xe chui vào, Đinh Trường Sinh lập tức cho xe chạy về phía trước, lúc này trên đường phố cũng không có thiếu xe, cho nên rất khó mà biết phía sau có người theo dõi hay không, Hà Hồng An muốn nói cái gì, nhưng đều bị Đinh Trường Sinh ra hiệu khoan nói.
Xe chạy một hơi đến khu đang phát triển một nơi vắng lặng, rồi dừng xe lại.
– Hà giám đốc, nói đi, có chuyện gì mà gấp gáp như vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Chuyện của chúng ta đã hoàn thành một nửa, bước tiếp theo là dựa vào cậu đó, Triệu Khánh Hổ đã mắc bệnh ung thư máu cấp, có thể sống không được bao lâu, kế tiếp chính là vấn đề tài sản của hắn, chướng ngại lớn nhất bây giờ chính là Triệu Cương, Triệu Cương đã bị Triệu Khánh Hổ hoài nghi, cho nên, chuyện kế tiếp rất trọng yếu, chính là dứt khoát không thể để cho Triệu Cương rơi vào tay của Triệu Khánh Hổ để rồi nhả lộ ra chân tướng, nếu không, chuyện của chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc.
Hà Hồng An vô cùng trấn định, nhưng lúc nắc đến Triệu Khánh Hổ, ông vẫn không cầm được hưng phấn.
– Bệnh ung thư máu cấp? Các người làm sao làm được chứ? Triệu Khánh Hổ cũng không phải người ngu.
Đinh Trường Sinh thấy kỳ quái hỏi.
– Rất đơn giản, hôn phu trước của Hà Tình làm ở sở nghiên cứu chất phóng xã, mà cha mẹ của hắn cũng thế, do đó chúng ta thông qua bọn họ đã lấy một loại đồ vật phát ra chất phóng xạ rất mạnh, đặt ở trong thư phòng của Triệu Khánh Hổ, dần dần hắn đã bị nhiễm phóng xạ dẫn đến bị mắc bệnh ung thư máu cấp, chỉ đơn giản như vậy.
– Vật phát ra chất phóng xạ? Cái đồ chơi kia rất nguy hiểm, vậy các người xử lý như thế nào?
– Lại trả về sở nghiên cứu rồi, cho nên việc kế tiếp là làm như thế nào để cho người bên cạnh của Triệu Khánh Hổ chết đi, chỉ có như vậy, thì Triệu Khánh Hổ không còn có lựa chọn khác, người thừa kế cho dù không phải là Hà Tình, nhưng nhất định sẽ là con và cùng cháu trai của hắn, còn Hà Tình chỉ có thể là làm người giám hộ, cho nên sau đó mọi chuyện sẽ là thuận lý thành chương.
Hà Hồng An hưng phấn nói ra.
Nghe xong Hà Hồng An nói ra hết, Đinh Trường Sinh rất lâu cũng không có lên tiếng, cho dù chuyện của Triệu Khánh Hổ không thể lui được nữa, nhưng nếu Triệu Cương cũng chết đi, thì cao lắm là che dấu cho Hà Tình không có tham dự qua việc này, nhưng mấy tỉ tài sản của Triệu Khánh Hổ làm sao có thể như dễ như trở bàn tay lọt đến trong tay Hà Tình đâu này?
Đây là mấu chốt của vấn đề, hơn nữa là mấu chốt trong mấu chốt.
Tuy Đinh Trường Sinh cùng Hà Hồng An hợp tác, nhưng tình hình bên trong Vệ Hoàng trang như thế nào thì hắn không biết, hơn nữa Từ Kiều Kiều cũng không biết, nàng chỉ là một người truyền lời…
Đinh Trường Sinh phụ trách là công tác vòng ngoài, nhưng bây giờ Đinh Trường Sinh là chủ nhiệm khu khai phát, không phải là giống như lúc hợp tác là đường thời làm phó cục trưởng công an thành phố, cho nên Hà Hồng An hiện tại trong lòng cũng nắm không chắc, đây cũng là nguyên nhân ông vội vã tìm gặp Đinh Trường Sinh, một khi Triệu Cương phun ra, thì những gì mà cha con của Hà Tình chuẩn bị đều hóa thành bọt nước.
– Hà giám đốc, tôi muốn biết rõ, hai đứa bé kia rốt cuộc là con hay là cháu của Triệu Khánh Hổ vậy?
Đinh Trường Sinh đột nhiên hỏi chủ đề như vậy, khiến cho sắc mặt Hà Hồng An đột biến.
– Cậu hỏi vậy là… có ý tứ gì?
Hà Hồng An hỏi, với gương mặt vô cùng kinh ngạc.
– Hà giám đốc, tôi biết việc này có thể chú cũng không biết, nhưng Từ Kiều Kiều đã nói cho tôi biết, Triệu Khánh Hổ thường xuyên đẩy Từ Kiều Kiều ra ngoài, để một mình cùng Hà Tình ở chung trong gian phòng thời gian rất lâu, có đôi khi từ trong phòng Hà Tình vang ra tiếng rên rỉ rất to…
– Đinh Trường Sinh, vậy đến cùng cậu muốn ám chỉ cái gì? Hà Hồng An hiển nhiên thật sự không biết gì về việc này, cho nên mới lộ ra vẻ mặt kích động vô cùng, một phát chụp lấy cánh tay Đinh Trường Sinh, dùng sức lay động, đôi mắt đỏ lên, xem ra là cực kỳ phẫn nộ.
– Tôi nói như vậy mà chú còn chưa đủ hiểu sao, hai đứa bé này rất có thể là con của Triệu Khánh Hổ, mà không phải là con của Triệu Hằng Bân đấy, hiểu chưa, là con của Triệu Khánh Hổ, chứ không phải là cháu của hắn.
Đinh Trường Sinh gỡ cánh tay của Hà Hồng An ra nói, hắn biết rõ, chuyện này Hà Hồng An rất khó tiếp nhận, cho tới tận bây giờ ông chỉ biết mình gả con gái của mình cho một người khờ khạo, hoàn toàn không có nghĩ đến Triệu Khánh Hổ lại là thay mận đổi đào, thay thế con của hắn, trực tiếp cùng với con gái mình động phòng, giờ đã tốt rồi, lại còn sinh hai đứa bé…
– Sẽ không đâu… sẽ không đâu, đây không phải là thật… Đinh Trường Sinh, làm sao mà cậu biết được?
Hà Hồng An vẫn là hai mắt đăm đăm, rất hiển nhiên, đến lúc này ông vẫn không tin Triệu Khánh Hổ lại làm ra cái tày trời này.
– Chú tỉnh táo lại một chút, việc này tuy tạm thời chưa thể xác định, nhưng câu chuyện trong này có khác biệt lớn lắm, vấn đề là mưu đồ tính toán không cẩn thận, tất cả chúng ta sẽ là toi công.
Đinh Trường Sinh nói lần nữa.
Hà Hồng An nhìn Đinh Trường Sinh, gật gật đầu, đúng… hiện tại cứ so đo là con của ai cũng vô dụng, mấu chốt là kế tiếp là mưu đồ như thế nào, con của ai đương nhiên là một chướng ngại rất lớn.
– Cậu nói đi, tôi nghe đây.
Hà Hồng An thò tay cầm lấy gói thuốc của Đinh Trường Sinh, lấy một điều, mồi rồi hít một hơi thật sâu.
– Tôi mặc dù không phải là chuyên ngành về ngân hàng, nhưng tôi học về luật pháp, khả năng về luật pháp so với với bên ngân hàng của chú còn mạnh hơn chút, đương nhiên, việc này vẫn cần có luật sư cố vấn…
Hà Hồng An hiện tại trong lòng rất là khó chịu, bởi vì Đinh Trường Sinh nói đến cái chuyện kia, làm cho trong đầu óc của ông vẫn luôn thoáng hiện một cái hình ảnh, đó chính là Triệu Khánh Hổ già nua xấu xí, ngày từng ngày chà đạp con gái của mình, trong lòng Hà Hồng An đang rỉ máu, Triệu Khánh Hổ… sổ nợ này ta sẽ cùng ngươi tính toán cho rõ ràng.
– Nếu như hai đứa bè này là con của Triệu Khánh Hổ, như vậy Triệu Khánh Hổ có thể sẽ đem tài sản này lưu lại cho hai đứa bé, nhưng có thể Triệu Hằng Bân cũng sẽ có, nhưng số tài sản này sẽ không có nhiều bằng hai đứa bé kia, như vậy Hà Tình mới có thể dùng thân phận người có quyền lợi giám hộ… giám hộ số tài sản này, như vậy thì người nhà của chú là thích hợp, nhưng còn tôi thì sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ngoài ra, nếu như hai đứa bé này là con của Triệu Hằng Bân, như vậy có khả năng nhất là Triệu Khánh Hổ sẽ đem tài sản này lưu lại cho Triệu Hằng Bân, sau đó chọn một cơ cấu quản lý tin cậy gửi gắm số tài sản, về chuyện này thì càng thêm đối với tôi cũng chẳng có dính dáng đến chuyện gì, cho nên vô luận là phương diện nào, tôi đều nằm ở thế yếu, vấn đề này cùng với chuyện thương lượng của chúng ta trước đây hoàn toàn khác nhau, có phải không?
Hà Hồng An nhìn Đinh Trường Sinh, suy nghĩ, đúng là đạo lý như vậy thật, cho nên hỏi:
– Đinh chủ nhiệm, vậy cậu có ý kiến gì không, cứ nói đi, tôi sẽ nghe theo, bây giờ không phải là lúc khách sáo, chuyện của chúng ta còn chưa có làm xong đây này.
– Chú muốn để cho Triệu Cương câm miệng, chuyện này không thành vấn đề, để tôi làm, nhưng di chúc của Triệu Khánh Hổ, thì tuyệt đối không thể có, tôi không có muốn di chúc thừa kế, mà là tự nhiên thừa kế, nếu như tự nhiên thừa kế mà nói, đến lúc quả thật cần thiết, thì hoàn toàn có thể mang thân phận thật sự của hai đứa bé công bố ra, như vậy Hà Tình cùng hai đứa bé, đến khi đó thì tỷ lệ hưởng thừa kế của Hà Tình và hai đưa bé sẽ thụ hưởng rất nhiều, hơn nữa Triệu Hằng Bân cùng Hà Tình trên pháp định vẫn là có quan hệ vợ chồng, như vậy thì tài sản của Triệu Hằng Bân cũng sẽ thuộc về Hà Tình giám hộ, như vậy thì mới có thể thực hiện được theo đúng tính toán của chúng ta, chú thấy sao?
Hà Hồng An nhìn Đinh Trường Sinh, đối với thằng trẻ tuổi này quả thực là bội phục tới cực điểm, chính mình sống lấy hơn nửa đời người rồi, thật đúng là chưa có từng gặp qua người nào có tâm kế như Đinh Trường Sinh vậy.
– Đinh chủ nhiệm, việc này tôi không làm chủ được, tôi muốn trở về thương lượng với Hà Tình một chút, dù sao việc này quá lớn, chuyện Triệu Khánh Hổ chết hay sống cũng không phải là chúng ta có thể định đoạt được…
Hà Hồng An thân thể có chút lạnh cả người, tuy nhiên trải qua mới vừa nghe được hai đứa bé kia có thể là con của Triệu Khánh Hổ thì khô nóng, nhưng Đinh Trường Sinh lại tỉnh táo như vậy lại khiến cho trong nội tâm Hà Hồng An có chút không thể chịu được.
– Cũng được… nhưng đừng có kéo dài thời gian quá lâu, tôi còn phải bố trí bước hành động kế tiếp, chú phải biết, lúc này chúng ta đối với Triệu Cương rất có hứng thú, Triệu Khánh Hổ cũng có hứng thú với Triệu Cương như vậy, có lẽ so với hứng thú của chúng ta thì hắn còn muốn lớn hơn.
Đinh Trường Sinh nói…
Đinh Trường Sinh đem Hà Hồng An tiễn đưa quay về chỗ ở, sau đó lái xe về nhà, trên đường gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông, hỏi hắn dao này Triệu Cương hiện đang làm gì.
– Đinh phó cục, rất kỳ quái a, chúng ta phát hiện Triệu Cương trong khoảng thời gian này rục rịch, thật giống như là chuẩn bị giao hàng, bất quá còn có chuyện, có một tên là Lâm Đông Cường cũng theo dõi Triệu Cương, chúng ta đã điều tra, Lâm Đông Cường là bác sĩ của bệnh viện Đệ Nhất Nhân Dân.
– Tiếp tục nhìn vào Triệu Cương, ngoài ra, phái người đi theo Lâm Đông Cường, nhìn xem Lâm Đông Cường có liên hệ gì trong chuyện này.
Đinh Trường Sinh đã đoán được, Lâm Đông Cường là do Triệu Khánh Hổ phái đi, chỉ là không biết Lâm Đông Cường đã bị cảnh sát phát hiện ra, thật ra thì cũng không sao, nếu như Lâm Đông Cường bị Triệu Cương phát hiện, thì rất có thể hắn sẽ giết chết Lâm Đông Cường.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/05/2022 11:43 (GMT+7) |