Thấy Lý Khả Tú cũng tỏ vẻ không phản đối, Tống Thanh Thư làm gì mà còn không biết ý của đối phương? Cũng nhằm lúc trên đường về, có mỹ nhân làm bạn đi cùng, đương nhiên, cũng phải làm ra vẻ khó khăn chút ít.
– Nhưng ta đang vội vã trở lại kinh thành, không có thời gian để bồi Lý tiểu thư đi chậm rãi được a.
Tống Thanh Thư làm khó nói.
Lý Nguyên Chỉ nghe ngữ khí của hắn dịu xuống, liền nhảy nhót nói:
– Chuyện này không thành vấn đề, phụ thân tiểu nữ có bảo mã, có thể ngày đi ngàn dặm.
– Ngày đi ngàn dậm?
Tống Thanh Thư cảm thấy thời xưa mà cũng nói khoác đến lợi hại, kỵ binh tinh nhuệ nhất cũng chỉ có thể ngày đi mấy trăm dặm, hết sức khẩn cấp sử dụng kim bài người đưa tin, mỗi trạm thay đổi người thay ngựa, một ngày đêm giỏi lắm là năm trăm dặm, còn thiên lý mã ư? Tống Thanh Thư nhún vai cười lạnh.
– Nếu Lý tiểu thư dùng tuấn mã có thể đuổi kịp ta, thì Tống mỗ sẽ liền mang Lý tiểu thư đến kinh thành.
Vừa dứt lời, Tống Thanh Thư như một làn khói đã biến mất xa mười mấy trượng.
Lý Nguyên Chỉ vội vã vọt về đoàn xe lấy tay nãi đựng quần áo, xoay người lên ngựa, giục ngựa đuổi theo, một đường chạy đến mấy chục dặm, vẫn chưa thấy bóng lưng Tống Thanh Thư, trong khi sắc trời đã dần dần đen kịt lại, trong lòng nàng quýnh lên, mếu máo lo lắng khóc ầm lên.
Tống Thanh Thư thấy Lý Nguyên Chỉ đang lau nước mắt, thấy có chút buồn cười, liền hiện thân đi ra gặp nàng, vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư, Lý Nguyên Chỉ nín khóc mỉm cười ngay, vui mừng mà kêu lên:
– Tống công tử đồng ý mang tiểu nữ đến Tử Cấm thành xem cuộc chiến?
– Ừ… được rồi… giờ sắc trời đã tối, trước chúng tìm một tửu điếm ta túc đi, sáng mai tiếp tục lên đường.
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng đỡ nàng xuống ngựa.
Hai người đi đến một tiểu trấn tìm tửu điếm, Tống Thanh Thư trong lòng cũng không có tâm tư gì mờ ám, dùng qua buổi cơm tối liền trở về đến phòng đả tọa điều tức nội lực của mình, vận dụng khinh công Đạp Sa Vô Ngân, tốc độ rất nhanh, nhưng nội lực tiêu hao cũng nhiều.
Hết một đêm, Tống Thanh Thư đem Cửu âm chân khí chạy dọc theo nhâm mạch, thủ tam âm kinh chạy quanh mấy vòng, lại dùng Thần Chiếu chân khí dọc theo đốc mạch, thủ tam dương kinh, cũng vận hành thông suốt mấy vòng, dùng cách này cũng tạm thời giải quyết vấn đề hai loại chân khí không thể cùng tồn tại với nhau.
Mặt trời vừa mọc, Tống Thanh Thư suốt một đêm không ngủ, nhưng tinh thần rất thoải mái, hắn gõ cửa gian phòng cách vách, không lâu Lý Nguyên Chỉ dụi mặt bước ra mở cửa phòng, đêm ngủ nàng cởi bỏ bộ trường bào, chỉ giữ lại bên trong bộ váy áo lụa trắng tơ tằm mỏng như lá lúa lộ ra bờ vai đẹp, da thịt trắng như tuyết non mềm long lanh, mang theo nhàn nhạt mùi thơm cơ thể, trước ngực cái yếm màu vàng nhạt buộc ngực thả lỏng hờ hững, hai bầu vú săn chắc đứng vững rung động, hai đầu núm vú cỡ như hạt đậu đỏ nhô ra bên trong cái yếm, cơ hồ là đụng vào liền có thể tươm ra nước, bộc lộ ra bên dưới váy là cái tiểu nội khố ẩn hiện màu vàng nhạt bao bọc gò mu đẫy đà, oánh oánh bên dưới cặp đùi thon dài có một sức hấp dẫn động hồn, mỹ cảnh như vậy hiện ra trước mắt, thực sự có chút không chịu được, Tống Thanh Thư làm bộ đàng hoàng nói:
– Lý tiểu thư, mau thu xếp chuẩn bị rời phòng đi…
Cũng không đợi Lý Nguyên Chỉ trả lời, liền bước vội xuống lầu gọi tiểu nhị mang đến sữa đậu nành uống.
Một lúc sau, truyền đến tiếng người xuống lầu, bước đi mềm mại, Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Lý Nguyên Chỉ một thân màu vàng nhạt đồng phục võ sĩ, bên hông quấn quít lấy đai lưng rộng màu xanh lam, càng thêm lộ ra ra cái eo nhỏ nhắn nắm chặt, dáng người yểu điệu, trang nhã xinh đẹp tuyệt trần.
Tống Thanh Thư chú ý nhìn phía vạt áo bên dưới hạ thể của nàng, nhớ đến vừa rồi no đủ phong phú, lại nhìn tới hai bầu vú da thịt trắng hơn tuyết, trong trắng lộ hồng, thì cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, vội vã bưng lên cái chén lớn đựng sữa đậu nành uống một hớp.
– Tống đại ca, y phục của tiểu muội như vậy có đẹp mắt không?
Lý Nguyên Chỉ đi tới trước bàn, đứng tại chỗ xoay tròn hỏi, nàng đã thay đổi cách xưng hô không còn xa lạ với hắn nữa.
– Đẹp đẽ cực kỳ!
Thấy nàng lưu chuyển đôi mắt trong suốt tinh khiết ngây thơ, Tống Thanh Thư trong lòng cảm thấy hổ thẹn, khinh niệm liền biến mất.
– Uí… tiểu muội cũng thích uống sữa đậu nành.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/03/2021 16:26 (GMT+7) |